Hẹn hò với định mệnh Tác giả: Jawaharlal Nehru, Thủ tướng đầu tiên của Ấn Độ độc lập Thể loại: Diễn văn, văn chính luận ***/ Bài viết được ông Ông Nehru đọc trước Quốc hội lập hiến nước này ngay trước lễ Độc lập, vào nửa đêm ngày 14/8/1947. T ác phẩm đạt đỉnh cao của thuật hùng biện. Tác phẩm văn học Hẹn hò với định mệnh được đưa vào chương trình Ngữ văn bậc THPT Dưới đây là nội dung tác phẩm: Lâu năm về trước, chúng ta đã hẹn hò với định mệnh, và bây giờ là thời điểm chúng ta làm trọn lời hứa, không hoàn toàn hay đầy đủ, nhưng cũng rất là đáng kể. Vào lúc đồng hồ điểm giữa đêm, khi thế giới đang chìm trong giấc ngủ, Ấn Độ sẽ bừng dậy với sức sống và tự do. Một thời điểm đang đến, chỉ đến rất hiếm hoi trong lịch sử, khi chúng ta bước ra khỏi cái cũ để đến với cái mới, khi một thời đại kết thúc, và khi linh hồn của một quốc gia, từ lâu đã bị đàn áp, tìm được tiếng nói. Thậ là phù hợp với khoảnh khắc thiêng liêng này để chúng ta cam kết những cống hiến hầu phục vụ cho đất nước và nhân dân Ấn Độ và cao cả hơn nữa là chính nghĩa của nhân loại. Từ khởi thủy của lịch sử, Ấn Độ đã bắt đầu cuộc tìm kiếm bất tận, và vô lượng thế kỷ đã tràn đầy những phấn đấu và huy hoàng của thành công và thất bại. Dù may mắn hay rủi ro, Ấn Độ chưa bao giờ rời mắt khỏi cuộc tìm kiếm đó hoặc lãng quên những lý tưởng đã cho xứ Ấn sức mạnh. Hôm nay chúng ta chấm dứt thời kỳ rủi ro và một lần nữa Ấn Độ khám phá lại chính mình. Thành tựu chúng ta ăn mừng ngày hôm nay chỉ là một bước, một cơ hội mở ra cho các chiến lợi và thành tích vĩ đại hơn đang chờ đón chúng ta. Chúng ta có đủ dũng cảm và khôn ngoan để nắm bắt cơ hội này và chấp nhận những thách thức của tương lai không? Tự do và quyền lực mang lại trách nhiệm. Trách nhiệm rơi vào tay trên Quốc Hội này, một chủ thể có chủ quyền quốc gia đại diện cho chủ quyền quốc gia của nhân dân Ấn Độ. Trước khi sinh ra tự do, chúng ta đã chịu đựng tất cả những đau đớn của sự chuyển bụng và trái tim của chúng ta nặng trĩu với những ký ức của khổ đau này. Vài cơn đau vẫn còn tiếp tục ngay cả đến bây giờ. Tuy nhiên, quá khứ đã qua và giờ đây tương lai đang mời gọi chúng ta. Tương lai đó không phải là dễ dàng hay yên nghỉ mà là không ngừng phấn đấu để chúng ta có thể hoàn thành các cam kết mà chúng ta đã thường xuyên hứa hẹn và cam kết mà chúng ta hứa hẹn hôm nay. Phục vụ cho Ấn Độ có nghĩa là phục vụ cho hàng triệu con người đang đau khổ. Nó có nghĩa là kết thúc sự nghèo đói và dốt nát và bệnh tật và sự bất bình đẳng trong cơ hội. Hoài bão của người vĩ đại nhất của thế hệ chúng ta là lau khô từng giọt nước mắt trên từng đôi mắt đẫm lệ. Điều đó có thể quá mức cho chúng ta, nhưng ngày nào còn nước mắt và khổ đau thì công việc của chúng ta sẽ chưa chấm dứt. Và vì vậy chúng ta phải lao động và làm việc, và làm việc siêng năng, để biến những giấc mơ của chúng ta thành sự thật. Những giấc mơ đó là cho Ấn Độ, nhưng cũng là cho thế giới, bởi vì tất cả các quốc gia và các dân tộc ngày hôm nay đang chặt chẽ đan lại với nhau cho bất kỳ một ai có ảo tưởng rằng họ có thể sống riêng biệt. Hòa bình đã được nói là không thể bị chia cắt; cũng như tự do, cũng thịnh vượng bây giờ; và cũng như thảm họa trong Một Thế Giới không còn có thể bị chia cắt thành những mảnh vụn cô lập. Với nhân dân Ấn Độ, những người đại diện như chúng tôi, chúng tôi kêu gọi tham gia với chúng tôi với niềm tin và tự tin cho hành trình phiêu lưu tuyệt vời này. Ở đây không có thời gian cho những lời chỉ trích nhỏ mọn và tiêu cực, không có thời gian cho ác ý hoặc đổ lỗi cho người khác. Chúng ta phải xây dựng một biệt thự vương giả của một Ấn Độ tự do nơi mà tất cả các con cháu của xứ này có thể cư ngụ. (14.8. 1947, Diệu Sương dịch)