#2
Chú thích: Fujoshi = hủ nữ
Trước khi đi đến điểm hẹn, Masaomi và Mikado được Katsuragi nhờ mua giùm những nguyên liệu cần thiết để làm socola mà cô đã đặt trước.
Nhưng, có lẽ, vấn đề lại nằm ở chỗ đấy!
Vừa bước chân vào một cửa tiệm nổi tiếng chuyên bán đồ ngọt, dụng cụ và nguyên liệu làm bánh. Chưa đầy ba giây sau, đã có hàng ngàn con mắt gần xa trong cửa hàng liền đổ xô vào Masaomi và Mikado. Kèm theo sau là những lời xí xầm, bàn tán cùng với những ánh mắt kỳ lạ, kẻ ghê tởm, người thích thú, còn có cả sự khinh bỉ..
Liếc mắt sang bên, Mikado vô tình nhìn thấy ở một góc trái của cửa tiệm, có vài nữ sinh trung học đang đứng bên cạnh quầy bánh kem, vừa nhìn hai cậu vừa hét lên đầy phấn khích, cứ như cả hai đều là sinh vật lạ chưa thấy qua bao giờ, rồi thì thầm với nhau cái gì đó trông có vẻ rất vui. Cau đôi mày lại, không hiểu sao Mikado cảm thấy có chút khó chịu khi bị nhìn bằng ánh mắt đó?
Dẫu vậy, nhưng cũng chẳng thể làm gì. Hai thằng con trai đi chung với nhau tới tiệm đồ ngọt nổi tiếng nằm một góc của thành phố Ikebukuro, rồi cùng nhau tiến đến khu vực đang diễn ra sự kiện "Socola tình yêu 'dành cho thiếu nữ' ", thử hỏi tại sao người ngoài nhìn vào lại không hiểu lầm chứ?
Còn về phần Masaomi, sau khi nói vài câu gì đó với một nữ nhân viên đang loay hoay, bận rộn với công việc trong tiệm. Không tỏ ra chút khó chịu, ngược lại nữ nhân viên còn mỉm cười vui vẻ, nói với Masaomi "Xin quý khách hãy chờ một chút." Trước khi quay đầu bước đi, cô gái cũng không quên phóng một tia nhìn thích thú sang Mikado đang đứng đằng sau.
Đứng đợi nữ nhân viên vừa bước đi vừa đá chân sáo trông vô cùng hạnh phúc kia. Masaomi cảm thấy bản thân đang không ngừng run rẩy như một con chuột bạch trong phòng thí nghiệm, bởi sự tấn công không ngừng nghỉ bằng ánh mắt của mọi người xung quanh.
"Hai tên kia bị gay hay sao mà đi chung với nhau vào khu sự kiện dành cho thiếu nữ vậy hả?"
"Không biết nữa, nhưng cũng có thể lắm chứ."
"Tuyệt quá! Hai ảnh là một cặp à, trông dễ thương quá."
"Đoán xem ai uke, ai seme đi."
"Còn phải hỏi nữa sao. Chắc chắn là cậu tóc đen đó là uke rồi."
"Không, không, tớ thích chàng trai tóc vàng làm uke cơ."
"Uke x Uke hả? Không thể nào, không được, không được đâu."
"Xí, mấy nhỏ bị điên rồi."
Những lời xí xầm cứ không ngừng tấn công vào thính giác, phải chăng đây cũng là một cách để tra tấn con người? Cái mà người ta vẫn gọi là tra tấn tâm lý bằng lời nói, thái độ.
Tuy mới chỉ đứng có 3 phút mà Masaomi đã cảm thấy hàng ngàn thập kỉ vừa vút qua tầm mắt, dù trời không nóng và nhiệt độ thì lại rất thoải mái nhưng không hiểu sao mồ hôi trên trán cậu vẫn tuôn ra không ngừng.
Từ căn phòng được che bằng tấm rèm màu da trời, nữ nhân viên nọ trở ra cùng một cô gái khác, bước tới quầy hàng và đưa cho Masaomi một chiếc hộp và hai bọc đồ.
"Cảm ơn quý khách đã tin tưởng chọn mua sản phẩm của chúng tôi. Đây là những gì mà cô Katsuragi đã đặt trước đó. Xin quý khách hãy kiểm tra lại hàng, xem còn thiếu gì không ạ."
Masaomi cười gượng, rồi gật đầu ra chiều đã hiểu với cô gái. Cậu bắt đầu kiểm tra từ hai chiếc túi, sữa, bột cacao, bơ lạt, đường trắng, chocolate trắng, vanila..
"Có vẻ như không thiếu thứ gì."
Có lẽ khi còn là một đứa trẻ, trước khi gặp và làm bạn với Mikado. Mỗi lần sau giờ tan học, Masaomi thường có thói quen đi vào bếp đầu tiên, ngồi lên chiếc ghế màu quế quen thuộc, nhìn bàn tay trắng nõn, thoăn thoắt pha trộn từng nguyên liệu của chị mình, còn đôi môi hồng đào thì không ngừng gọi tên các loại nguyên liệu và cách làm ra một chiếc bánh ngọt (dù rằng hầu như cậu đều sẽ quên ngay vào ngày hôm sau). Đối với Masaomi khi đó, đây là việc tuyệt vời duy nhất cậu có thể làm để giết thời gian.
Mỗi lần như vậy, Masaomi đều say sưa lắng nghe chúng, rồi háo hức ngồi chờ trước lò bánh, ngắm nhìn mẻ bánh đang dần chuyển sang màu vàng nâu.
Có lẽ cũng nhờ thói quen hằng ngày đó mà bây giờ cậu có thể nhớ chính xác từng nguyên liệu mà không cần phải cầm theo một tờ giấy ghi chú nhỏ.
Đến lượt kiểm tra chiếc hộp màu da trời, Masaomi vô cùng ngạc nhiên khi bản thân tìm thấy một chiếc hộp trắng hình trái tim, được trang trí bằng chiếc nơ màu đỏ ở góc trái, nằm lẫn trong đống dụng cụ. Không kiềm chế nổi sự tò mò, Masaomi bèn mở nắp và nhìn vào thứ nằm bên trong chiếc hộp. Nằm trên lớp đệm trắng là hai sợi dây chuyền, mỗi sợi là một con chim uyên ương giống hệt nhau, chỉ khác ở chỗ con nằm xuôi và con nằm ngược.
Masaomi đưa cho nữ nhân viên chiếc hộp và nói rằng chị cậu không hề đặt cái gì giống như vậy.
Nhưng đáp lại câu nói đó là một nụ cười và những ngôn từ được nói bằng chất giọng ngọt ngào.
"Đây là quà tặng của cửa hàng chúng tôi dành cho các vị khách quen lâu năm. Nên xin đừng lo lắng gì cả. Chúng tôi rất vui khi được thợ làm bánh ngọt tài giỏi và nổi tiếng như cô Katsuragi đây ghé thăm thường xuyên. Chúng tôi rất lấy làm vinh hạnh."
"Và chúng tôi cũng nghe cô ấy kể rất nhiều về cậu. Nhưng thật không ngờ em trai của Katsu-chan lại dễ thương đến vậy. Đúng là trăm nghe không bằng một thấy ha, Miki!"
"Kh.. Khoan đã Hana. Cậu đang nói cái quái gì thế? Như vậy là thất lễ với khách hàng đấy. Th.. Thành thật xin lỗi cậu! Cô ấy không có ý gì đâu, nên có gì thất lễ mong cậu bỏ qua cho."
Cúi gập người xuống. Cô gái tên Miki nói với vẻ hối lỗi.
Masaomi đổ hôi hột khi chứng kiến màn đối thoại của hai nữ nhân viên. Quan hệ giữa những người này với chị của cậu chắc cũng không dừng lại ở mức bạn bình thường đâu ha? Masaomi chỉ mong chị mình không nói điều gì kỳ cục với họ. Cậu chưa muốn biết suy nghĩ thật đằng sau những nụ cười như hướng dương trong nắng ấy đâu.
Vẫy tay trước mặt, Masaomi gượng cười, nói.
"Không sao! Tôi cũng không bận tâm tới mấy chuyện nhỏ nhặt này đâu."
"Xin hãy gửi lời chúc của chúng tôi tới cô Katsuragi nhé!"
Vẫy tay với hai nữ nhân viên sau quầy, Masaomi cùng Mikado bước về trên con đường trải nhựa, thoang thoảng mùi hoa Mộc Lan.
Chuyện ngoài lề vui.
Trong cửa hiệu bán đồ ngọt sau giờ tan làm.
Kimi và Hana vẫn đang tiếp tục dọn dẹp một số những bàn ghế và những vật liệu không cần thiết trước khi đóng cửa hàng.
"Đấy chẳng phải nhân vật chính trong câu chuyện bi thương mà Katsuragi hay kể sao? Người em tóc vàng đem lòng yêu tên cò mồi tin tức ranh mãnh, nổi tiếng ở Ikebukuro. Và cả hai đã phải trả giá cho những sai lầm và tình yêu của mình bằng việc gánh vác những nỗi đau để có được hạnh phúc đây sao? Ôi trời, thật không thể tin được là mình có thể gặp được người thật bằng xương bằng thịt. Đây phải chăng là giấc chiêm bao? Nếu vậy, mình ước đừng bao giờ tỉnh lại. Thật muốn tận mắt chứng kiến xem tình cảm họ giờ mặn nồng ra sao. Chỉ một lần thôi mình cũng đủ mãn nguyện rồi. Tớ thật muốn kể chuyện này cho Haru và Nao biết quá đi. Cậu có nghĩ vậy không, Kimi? Chắc chắn họ sẽ ghen tị lắm đây."
Nắm chặt hai tay trước ngực. Hana nhìn lên trời bằng đôi mắt lấp lánh. Kimi có thể nhìn thấy hàng vạn vì sao trong đó. Trông cô nàng như đang ở một thế giới nào đấy, không phải Trái Đất.
Nhưng dẫu vậy, Kimi cũng chẳng thể phủ nhận rằng cô cũng muốn coi mấy cảnh "tình tứ" của hai người họ. Dù đã rất kiềm chế, nhưng cảm giác vẫn thứ có gì đó đang không ngừng cuồn cuộn trong lòng Kimi, như muốn trào dâng ra ngoài. Nó không cho phép cô phủ nhận ham muốn của bản thân.
Một bi kịch tình yêu, thứ cảm xúc không nên có. Oa, sao giống trong các bộ manga mà cô đã đọc quá vậy? Ôm mái đầu nâu sáng, Kimi không ngừng khóc thầm trong thâm tâm.
Đặt lên đôi môi anh đào mềm mại, anh kéo cậu vào nụ hôn sâu không lối thoát. Không thể ngừng tiếp tục trao cho nhau những ánh mắt tràn đầy yêu thương. Bàn tay nghịch ngợm lướt trên làn da trắng ngần..
A A A A.. cô đang tượng tượng cái quái gì thế này. Sao tự dưng khi không lại nhớ đến đoạn tiểu thuyết ấy đúng lúc này thế kia? Chẳng lẽ cô đã lún sâu vào con đường hủ nữ rồi ư? Không thể nào. Không thể nào.
Chết tiệt! Thầm chửi rủa trong lòng, khi Kimi không còn có thể tiếp tục kìm nén thêm, cô đập mạnh tay lên bàn mà hét lớn như muốn giải tỏa nỗi lòng thầm kín.
"Mình cũng muốn coi cảnh" tình tứ "của cả hai."
Bên cạnh, Hana vẫn bình tĩnh mỉm cười.
"Thấy chưa! Cậu bắt đầu giống một Fujoshi hơn rồi đấy."