Truyện Ngắn Hạnh Phúc Của Em

Thảo luận trong 'Cần Sửa Bài' bắt đầu bởi hiếunguyễn 82, 21 Tháng sáu 2024.

  1. hiếunguyễn 82

    Bài viết:
    4
    T rên thế giới này có vô vàn màu sắc tượng trưng cho tình yêu, màu hồng, màu xanh, màu đen.. và mỗi người có một màu riêng cho những mối tình.

    Còn em, em là đồng tính nam! Đúng thế. Em sợ em không có màu hồng hay màu xanh nào đó cho riêng em, em cũng không cảm nhận được hạnh phúc.

    Trang nhật ký em viết, nhưng em chưa dám đọc lại. Những ngày tháng năm em còn sinh viên.

    * * *

    N ăm em 18 tuổi, em mới bước vào trường đại học mới, em có quen một người thanh niên 23 tuổi, vô cùng đẹp trai, tài giỏi, vô cùng tâm lý trong mắt em. Tình yêu của em thì trong sáng bao nhiêu thì tâm hồn anh đen tối bấy nhiêu. Em là người cô nhi thất lạt bố mẹ từ nhỏ, em rất mong chờ tình thương, và em đã nhầm lẫn đó là tình yêu anh dành cho em, yêu đến mù quáng.

    Em vừa làm vừa học, một người bình thường rất mệt nếu tối làm thêm, về học, sáng đi học trên trường. Đối với em đó là dĩ nhiên vì em quá yêu anh! Em sợ anh bỏ ơi, em sợ mọi thứ.

    Nếu có ai hỏi anh không yêu ư! Đúng thế, chưa bao giờ. Anh yêu em vì tiền và tình dục thôi. Em tôi cao 1m7, nặng 65 ký, tuy lúc đó hơi mập, nhưng lại lọt vào mắt anh. Sau 4 năm đại học, em tôi còn 42kg, rất gầy..

    Có ai hỏi em tôi không biết mệt sao? - có chứ! - rất mệt, rất muốn tự sát.

    Trong 4 năm qua, em làm gì?

    Công việc mỗi ngày của em là làm gia sư, phục vụ quán ăn, phát tờ rơi.. Em làm như vậy, nhưng người yêu em không hiểu, sau một ngày dài, khi bước vào nhà, anh hỏi em tiền hôm nay, và có chút bắt nạt em. Em về chỉ muốn ngủ thật ngon, được người yêu hỏi hang, quan tâm.. thì.. anh ta lại muốn quan hệ với em, không chỉ 1 mình em mà là tập thể, trong đó có người con gái khác, được gọi là em gái cùng với 8 người đàn ông khác. Lần đầu tiên em không nghi ngờ về cô gái, nhưng trong đêm chủ nhật. Người yêu tôi có chút men nhưng không say được vì cổ họng rất đau vì tra trấn khi đêm xuống, và khóc rồi.. em ấy.. nhói tim hơn khi anh đang.. với cô ấy. Một hôm em làm về, anh cũng thế và em đã từ chối thì đánh em đến tím cả người, đôi lúc tấn công vào bộ phận sinh dục em, vì em không biết ngh e lời. Em ấy sợ hãi, lần này em quyết dứt ra khỏi mối tình địa ngục đó.

    Tâm trạng em rối bời, tơi tả, trên cơ thể đầy vết thương và dao rạch vì những cuộc tra tấn 3 năm.

    * * *

    Em thoát dễ thế sao?

    Không! Em rơi vào trầm cảm, nhưng em cũng may mắn khi có người để ý đến em, quan tâm đến tâm, người đó là 1 bác sĩ gần đó, và có tôi nữa.

    Thân xác em hoang tàn, em biết giữ mình lắm chứ, trong khi tụi bồ cũ em đều bị dính HIV do dùng ma túy, và lăng nhăng.

    Tôi hỏi em: "Em có biết bản thân em may mắn không"

    Em trả lời ấp úng: "không! Anh ạ"

    - Tại sao anh lại hỏi thế?

    - Tại anh quan tâm đến em đúng không, hay anh nghĩ em đã rất hư hỏng?

    Tôi bất ngờ lắm, tôi trả lời hết mọi thứ tôi thấy và nghe.

    - Em may mắn lắm, vì em biết dừng lại.

    - Em biết giữ mình và cam chịu đau khổ vì tình yêu đầu đời của em.

    - Tâm lý em có chút không ổn, nên uốn thuốc điều trị.

    - Em đến nhà anh tâm sự lúc em cảm thấy trống rỗng nha.

    Lúc đó tôi vừa thương vừa buồn cười, còn em thì nước mắt lưng tròng.. cảm giác đó tôi chỉ thấy em tốt vậy mà không biết trân trọng.

    Nếu hỏi tôi sao em ấy khờ vậy? Thì em cần sự yêu thương từ người yêu thôi, em ấy mù quán tin lời ngọt ngào, làm đau rồi xoa dịu cái đau.. "nó ấm lắm, vì được quan tâm".

    Năm cuối, em ấy thi tốt nghiệp thì tôi cũng ngỡ chia tay em, nhưng không.. em ấy bị tình củ trả lại 1 em bé mới sinh, với lý do là con của em ấy. Em cũng nhẹ dạ tin thật, vì em có 1 lần bị trói và người tình hiếp đến ngất xỉu. Em bằng lòng nuôi đứa bé, và tôi cũng giúp 1 phần.

    Tôi chăm em ấy uốn thuốc, ăn uốn, không cho em ấy làm việc nặng.. Nhưng em ấy lại ở nhà nấu cơm làm việc nhà để cảm ơn tôi vì cho ở và giúp đỡ mọi thứ và chờ tôi về. Tôi cười thôi, em ngốc lắm, chính vì vậy nên 3 năm đó em mới khổ sở.

    Tôi với em ở cùng nhau suốt 2 năm rưỡi, và chợt nhận ra tôi thích em và tôi còn chăm đứa nhóc kháu khỉnh, có nó cuộc sống tôi có tiếng cười hẳn, nếu không có nhóc đó, tôi vẫn vui vẻ vì có em bên cạnh. Em cũng tăng cân trở lại, 50 kg, lâu lâu 58kg.. Em vui vẻ, cùng nhau đi đến nơi em lớn lên, thăm trẻ con, giúp các cụ già. Cuộc sống đó không vui nữa khi bạn gái tình cũ em ấy đến đòi con, và quả quyết nhận, tuy tôi có mến tay mến chân nhưng không thể chối từ vì đó là mẹ bé. Tôi cần giấy chứng nhận là xét nghiệm DNA, có kết quả, buộc tôi phải giao con, nhưng sợ mẹ nó bán nó đi chứ không nuôi như lời hứa, cô ta làm rất dữ, mẹ cô gái ấy đến nhận cháu, tôi đưa đứa bé về cho ngoại ruột.

    * * *

    Tại sao tôi đưa đứa nhóc cho bà lão đấy ư?

    Bà chăm cháu là tốt nhất, mẹ nhóc bỏ nhóc mới sinh, thay vào đó 1 tình yêu khác xuất hiện là bà ngoại

    Bạn nói tôi dễ dãi, tin người sao?

    Không, tôi tin, sợi dây gia đình sẽ gắn bó với nhau, dù lướt qua nhau vẫn nhận ra nhau 1 cách thân quen, cảm giác lạ.

    Cuộc sống tôi bình yên, tôi là bác sĩ tư nhân, còn em là chuyên gia trang điểm, tôi chính thức quen em và em năm 26 tuổi, tôi 28 tuổi..

    Qua nhiều biến cố, tâm lý xưa, em lại hay tự tử hay làm đau bản thân. Tôi vẫn không trách em, em tổn thương mà.

    Năm 2014 tôi có hỏi em: "Em yêu anh đến vậy sao, em yêu anh sao em không biết buôn bỏ quá khứ tổn thương"

    - Em chỉ nên nhớ cử chỉ đẹp quá khứ thôi.

    - Em không được như thế, có gì nói anh nha

    - Phải yêu thương bản thân em, thì anh mới thương em được, em phải trân trọng bản thân em

    Em như hiểu tất cả, em cố gắn khỏe sớm, đi làm, tận hưởng cuộc sống. Chúng tôi chưa cãi nhau, có giận nhau, nhưng không giận được lâu, chưa 1 ngày là kiếm nhau rồi.

    Lạ thật, chuyện như đùa. Năm 2015 tôi chuyển về nơi em lớn lên xuất hiện có 2 em bé 1 trai, 1 gái đến gọi ba. Chúng 2 tuổi, tôi bất ngờ lắm, nhưng đó là 2 mồ côi đã vô tình chọn 1 anh từng lớn lên nơi đó là ba đó là em ấy.

    Lần trở lại này không chỉ chúng tôi hợp pháp nhận con nuôi mà còn em ấy nhận lại gia đình thất lạt. Vui thêm vui đúng không độc giả?

    Chín năm cùng nhau sống cùng nhau với 2 con nhỏ, và 15 năm đồng hành. Tình yêu của tôi với em không đen tối, chúng tôi biết cần gì, tình yêu, liều thuốc chữa lành trái tim, nhõng nhẽo với nhau. Nếu bao cặp đôi dùng cách nào yêu nhau, và đi cùng nhau thì tôi.. dùng trái tim để sích lại gần, vfi trái tim cho chúng tôi biết rung động.

    - Tôi lần này hỏi em: "Em còn cô đơn nữa không. Anh không hứa mãi mãi với em đâu, vì anh đâu biết mai này thế nào, anh chết trước em thì sao, hay lỡ yêu người khác, anh không tin mãi. Anh không hứa mãi mãi, em có buồn không."

    - Em trả lời, nhưng không còn rơi lệ nữa mà vười đáp lại: "Em không buồn, vì anh không hứa làm em thêm trân trọng, vẫn tốt hơn cặp đôi càng hứa càng thất hứa. Em luôn yêu anh."

    Tình yêu tôi đặc biệt mà cách nói cũng khác biệt. Màu tượng trưng cho chúng tôi vẫn không xác nhận được, vì chúng tôi không chắc nó màu đó hay không.

    Đây là nhật ký thật của em tôi mà đó còn là người yêu của tôi, tổn thương, rồi đến hạnh phúc. Gặp đúng người chắt chắn bạn sẽ luôn hạnh phúc và vết lòng từ quá khứ chắt hẳn sẽ quên. Các bạn nghĩ về tình yêu của cặp này thế nào? Tâm lý ngọt ngào từ anh chồng, và sự tổn thương của chàng vợ. Sự bù đắp và tin tưởng liệu có xứng khi anh chồng chưa có câu hứa muôn thuở: "Mãi Mãi bên em", mà chỉ đồng hành qua ngày cùng nhau
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...