- Xu
- 9,774
Chương 10: Hủy hôn ước
Đêm nay là một đêm khó ngủ, sau khi được Alen đưa về phòng, Jenn cứ trằn trọc mãi. Cô không biết mình đã đắc tội với ai, nếu bọn chúng bắt cóc cô để tống tiền cơ bản sẽ không ra tay giết hại cô, đây chỉ có thể là thanh toán thù oán cá nhân. Nhưng cô mới đến học viện Summe thì có thể gây thù chuốc oán với ai được chứ. Jenn càng nghĩ càng không thể lý giải được. Cô quyết định không nghĩ đến nữa, cô sẽ nhờ anh Hary điều tra, kẻ độc ác như vậy phải trả giá thật đắt. Hình ảnh Alen chợt hiện trong đầu cô, cậu ta đã cứu cô một mạng, nếu khi nãy cậu ta đến trễ hơn vài phút thì bây giờ cô đã trở thành cái xác không hồn. Jenn xoa xoa hai thái dương, trong lòng cô đang nhen nhóm một tia hi vọng nhỏ. Cảm giác vừa hận lại vừa biết ơn một người thì ra là thế này.
Ở một địa phương khác, sau khi Alen về đến nhà, cậu thả mình trong bồn nước nóng, để dòng nước cuốn đi mùi máu tanh khắp cơ thể cậu. Hình ảnh cô gái hoảng loạn, khuôn mặt thuần khiết nhìn cậu sợ sệt như con thú nhỏ luôn lượn lờ trong tâm trí của cậu. Alen cau mày, học viên Summe luôn gọi cô ta là hồ ly tinh quả không sai được. Cậu chưa từng thấy một người phụ nữ nào lại xinh đẹp như vậy. Ngay cả cậu vốn lãnh cảm cũng không thể kiềm chế được bản thân khi đứng trước cô ta. Bây giờ cậu đã hiểu tại sao cả Sam và Gone đều bị cô ta mê hoặc.
"Thưa cậu chủ, tôi đã điều tra ra kẻ đứng sau sát hại tiểu thư Jenn." Tên hộ vệ thân cận cẩn trọng báo cáo.
"Được, nói đi, là ai." Alen lạnh nhạt.
"Bọn chúng đều là người của băng đảng Lôi Tấn. Quả nhiên như cậu chủ đã đoán, là liên quan đến vị hôn thê của cậu, tiểu thư Sunne."
Alen cười gằn, khuôn mặt cậu trở nên hung dữ: "Ta đã quá dễ dãi với cô ta rồi, đã đến lúc phải cho cô ta nếm trải một chút mùi vị."
* * *
Tại quán bar Violen, một cô gái đang chìm trong hơi men, cô ta lắc lư cơ thể theo tiếng nhạc sàn ầm ỉ, bên cạnh cô người đàn ông đang ghì chặt đầu vào cổ cô, bàn tay hắn không an phận thăm dò bên trong cơ thể xinh đẹp.
"Cô gái, sao cô cứ mãi theo tên Alen lạnh lùng kia vậy. Nếu cô theo ta liền đã tốt rồi, ta sẽ khiến cô thật sung sướng." Giọng nói khàn khàn phả vào mặt cô, bàn tay hắn mạnh mẽ kéo cô lại sát cơ thể đang căng cứng.
"Đi thôi, đi vui vẻ." Lôi Tấn kéo Sunne đến căn phòng nhỏ sau quán bar, mặc cho cô vùng vẫy cũng không thể thoát khỏi bàn tay của hắn.
Hắn không thể làm chủ bản thân được nữa, bàn tay mạnh mẽ xé rách váy ngắn của cô, tiếng rên rỉ nỉ non của cô dưới thân hắn làm bản tính đàn ông trỗi dậy, hắn mê đắm chìm trong dục vọng. Ở bên ngoài, một chiếc xe phiên bản giới hạn đỗ trước của quán bar, một người đàn ông lạnh lùng bước xuống thu hút ánh mắt của tất cả các cô gái phía bên trong. Khuôn mặt anh ta lạnh lẽo, từng đường nét trên gương mặt đều sắt bén. Alen ra hiệu với đám hộ vệ, bọn họ liền nhanh chóng tiến vào tạo ra một đường nhỏ cho thiếu gia nhà Hundre.
"Ôi ngọn gió nào đưa thiếu gia Hundre đến đây vậy, không báo trước cho tôi một tiếng, thật là." Chủ quán là lão Tứ, hắn từ phía bên trong nghe cậu đến liền nhanh chóng ra tiếp. Quán bar nho nhỏ này muốn tồn tại cũng không thể đắc tội với Alen được, lão Tứ run run trong lòng.
"Tôi đến tìm người, tìm được người liền đi khỏi, không làm phiền ông." Alen không do dự, cậu bước nhanh qua người lão già và đi vào căn phòng nhỏ phía sau quầy. Lão Tứ nhanh chóng chạy theo cậu, đôi chân ngắn của lão không thể theo kịp bước chân dài của cậu làm lão thở hồng hộc, khuôn mặt đỏ như gấc. Một tràng âm thanh hoan ái từ căn phòng như cố ý lại như vô tình rơi vào tai tất cả những người đứng đây, đám tên hộ vệ đỏ mặt ngại ngùng, lão Tứ cũng rét run, lão biết chuyện gì đang xảy ra. Chỉ có thiếu gia Alen mặt vẫn không biến sắc, cậu lạnh lùng gõ cửa, một tiếng hai tiếng cánh cửa vẫn không động đậy. Đôi nam nữ kia vẫn hăng say chính sự, thậm chí còn không biết bản thân phải chuẩn bị đi xuống địa ngục. Alen giận dữ, cậu đá phanh cánh cửa đi vào phòng. Bọn hộ vệ và lão Tứ cũng đi vào theo. Đập vào mắt họ là hình ảnh của một đôi nam nữ đang quấn chặt lấy nhau không một mảnh vải che thân. Tiếng rên rỉ kiều mị của cô gái vẫn không ngừng lại.
Đang lúc cao trào với mĩ nhân liền bị bọn người ở đâu phá đám, Lôi Tấn tức giận đứng dậy, mặt hắn như nhỏ máu, hắn liên tục chửi thề, giơ nắm đấm hướng thẳng về phía con người vô phép tắc.
"Mày muốn chết hả thằng nhãi."
Nhưng bàn tay hắn chưa kịp động đến áo cậu đã bị chặn lại, tên vệ sĩ to lớn hất bay Lôi Tấn ra phía sau, lưng hắn đập mạnh vào cánh cửa, hắn lảo đảo ngã xuống đất. Bây giờ hắn mới để ý tên phá đám là ai, gương mặt lạnh lùng như vậy không phải là thiếu gia nhà Hundre thì còn là ai nữa. Lòng hắn chợt xoẹt qua một tia sợ hãi.
"Dám động đến thiếu gia à." Một tên vệ sĩ trực tiếp bẻ tay Lôi Tấn ra phía sau, tiếng răng rắc vang lên phá vỡ không gian yên tĩnh, chỉ thấy Lôi Tấn đau đớn ôm cánh tay đã bị bẻ gãy.
"Giết nó đi sau đó vứt xác vào rừng." Alen lạnh lùng ra lệnh. "Còn bọn đàn em của hắn nếu không chịu gia nhập bang phái của ta thì lập tức giết chết. Chỉ là bọn nhãi nhép mà dám động đến ta."
Lôi Tấn nghe vậy liền giận dữ: "Mày dám." Tiếng của hắn vang vọng cả quán bar, ai nấy đều rùng mình. Nhưng chỉ trong chốc lát đã thấy chủ bang xã hội đen Lôi Tấn bị một viên đạn bắn xuyên qua đầu, máu chảy ra loang lỗ khắp gương mặt hắn, hắn chết không được nhắm mắt.
Tận mắt chứng kiến người vừa ở trên giường quan hệ xác thịt với mình trong phút chốc đã trở thành một cỗ thi thể, Sunne hét lớn lên, cơ thể cô run rẩy không ngừng. Cô hết nhìn về phía Alen lại nhìn vào cảnh máu me dưới nền đất, mặt cô tái dần, cô không chịu nổi mà ngất lịm. Cho đến khi một dòng nước lạnh phủ khắp gương mặt cô, ý thức của Sunne mới trở lại. Đứng trước mặt cô là Alen, xung quanh là tiếng xì xào to nhỏ. Cô chưa từng thấy đôi mắt cậu ta kinh khủng như vậy. Sunne thở dốc, cô lấy hết can đảm cầu xin cậu:
"Em thật xin lỗi anh, là do hắn ta lợi dụng em, hắn ép em quan hệ với hắn, anh hãy tha thứ cho em." Sunne run rẩy, nước mắt cô chảy dài trên hai gò má.
"Cô cũng có lá gan đấy, đừng nghĩ tôi không biết cô đội mũ xanh cho tôi để lợi dụng ban Lôi Tấn giết hại Jenn. Cô dám sau lưng tôi làm ra những loại việc này thì cũng là quá coi thường tôi rồi."
Sunne mở to mắt, không lẽ Alen đã biết, là cậu ấy đã theo dõi cô. Cô trừng trừng nhìn gương mặt lạnh lùng của cậu: "Là do cô ta quyến rũ anh, em chỉ bảo vệ tình yêu của mình. Xin anh hãy tha thứ cho em." Cô chỉ là quá yêu anh nên mới trở thành con người như vậy, chỉ không ngờ vị hôn phu của cô lại không tin tưởng cô mà cử người đi theo dõi. Anh ta còn vì con ả kia liền mắng nhiếc cô, để cô mất mặt trước bao nhiêu người.
Alen đứng dựa lưng vào tường, cậu hờ hững, khóe miệng nhếch lên một nụ cười giễu: "Tiếc quá, bây giờ tôi không phải là tình yêu của cô nữa rồi, tôi đã hủy hôn ước với cô. Tài sản của gia đình cô hơn phân nửa đã rơi vào tay tôi. Cô đã hết giá trị lợi dụng."
Sunne thẫn thờ ngã quỵ xuống, câu nói của Alen như tiếng sét đánh mạnh vào tai của cô. Đôi mắt Sunne ngỡ ngàng nhìn Alen. Sao anh có thể nói bỏ cô liền sẽ bỏ như một món đồ chơi vậy. Lòng cô đau nhói không thở nổi.
"Xin anh, hãy tha thứ cho em, em hứa sẽ nghe lời anh." Sunne khóc rống lên, cô chạy tới bên chân anh hèn mọn quỳ xuống, cô biết cô không thể mất anh được, anh chính là nguồn sống của cô, là niềm hi vọng của cả đời cô.
Ở một địa phương khác, sau khi Alen về đến nhà, cậu thả mình trong bồn nước nóng, để dòng nước cuốn đi mùi máu tanh khắp cơ thể cậu. Hình ảnh cô gái hoảng loạn, khuôn mặt thuần khiết nhìn cậu sợ sệt như con thú nhỏ luôn lượn lờ trong tâm trí của cậu. Alen cau mày, học viên Summe luôn gọi cô ta là hồ ly tinh quả không sai được. Cậu chưa từng thấy một người phụ nữ nào lại xinh đẹp như vậy. Ngay cả cậu vốn lãnh cảm cũng không thể kiềm chế được bản thân khi đứng trước cô ta. Bây giờ cậu đã hiểu tại sao cả Sam và Gone đều bị cô ta mê hoặc.
"Thưa cậu chủ, tôi đã điều tra ra kẻ đứng sau sát hại tiểu thư Jenn." Tên hộ vệ thân cận cẩn trọng báo cáo.
"Được, nói đi, là ai." Alen lạnh nhạt.
"Bọn chúng đều là người của băng đảng Lôi Tấn. Quả nhiên như cậu chủ đã đoán, là liên quan đến vị hôn thê của cậu, tiểu thư Sunne."
Alen cười gằn, khuôn mặt cậu trở nên hung dữ: "Ta đã quá dễ dãi với cô ta rồi, đã đến lúc phải cho cô ta nếm trải một chút mùi vị."
* * *
Tại quán bar Violen, một cô gái đang chìm trong hơi men, cô ta lắc lư cơ thể theo tiếng nhạc sàn ầm ỉ, bên cạnh cô người đàn ông đang ghì chặt đầu vào cổ cô, bàn tay hắn không an phận thăm dò bên trong cơ thể xinh đẹp.
"Cô gái, sao cô cứ mãi theo tên Alen lạnh lùng kia vậy. Nếu cô theo ta liền đã tốt rồi, ta sẽ khiến cô thật sung sướng." Giọng nói khàn khàn phả vào mặt cô, bàn tay hắn mạnh mẽ kéo cô lại sát cơ thể đang căng cứng.
"Đi thôi, đi vui vẻ." Lôi Tấn kéo Sunne đến căn phòng nhỏ sau quán bar, mặc cho cô vùng vẫy cũng không thể thoát khỏi bàn tay của hắn.
Hắn không thể làm chủ bản thân được nữa, bàn tay mạnh mẽ xé rách váy ngắn của cô, tiếng rên rỉ nỉ non của cô dưới thân hắn làm bản tính đàn ông trỗi dậy, hắn mê đắm chìm trong dục vọng. Ở bên ngoài, một chiếc xe phiên bản giới hạn đỗ trước của quán bar, một người đàn ông lạnh lùng bước xuống thu hút ánh mắt của tất cả các cô gái phía bên trong. Khuôn mặt anh ta lạnh lẽo, từng đường nét trên gương mặt đều sắt bén. Alen ra hiệu với đám hộ vệ, bọn họ liền nhanh chóng tiến vào tạo ra một đường nhỏ cho thiếu gia nhà Hundre.
"Ôi ngọn gió nào đưa thiếu gia Hundre đến đây vậy, không báo trước cho tôi một tiếng, thật là." Chủ quán là lão Tứ, hắn từ phía bên trong nghe cậu đến liền nhanh chóng ra tiếp. Quán bar nho nhỏ này muốn tồn tại cũng không thể đắc tội với Alen được, lão Tứ run run trong lòng.
"Tôi đến tìm người, tìm được người liền đi khỏi, không làm phiền ông." Alen không do dự, cậu bước nhanh qua người lão già và đi vào căn phòng nhỏ phía sau quầy. Lão Tứ nhanh chóng chạy theo cậu, đôi chân ngắn của lão không thể theo kịp bước chân dài của cậu làm lão thở hồng hộc, khuôn mặt đỏ như gấc. Một tràng âm thanh hoan ái từ căn phòng như cố ý lại như vô tình rơi vào tai tất cả những người đứng đây, đám tên hộ vệ đỏ mặt ngại ngùng, lão Tứ cũng rét run, lão biết chuyện gì đang xảy ra. Chỉ có thiếu gia Alen mặt vẫn không biến sắc, cậu lạnh lùng gõ cửa, một tiếng hai tiếng cánh cửa vẫn không động đậy. Đôi nam nữ kia vẫn hăng say chính sự, thậm chí còn không biết bản thân phải chuẩn bị đi xuống địa ngục. Alen giận dữ, cậu đá phanh cánh cửa đi vào phòng. Bọn hộ vệ và lão Tứ cũng đi vào theo. Đập vào mắt họ là hình ảnh của một đôi nam nữ đang quấn chặt lấy nhau không một mảnh vải che thân. Tiếng rên rỉ kiều mị của cô gái vẫn không ngừng lại.
Đang lúc cao trào với mĩ nhân liền bị bọn người ở đâu phá đám, Lôi Tấn tức giận đứng dậy, mặt hắn như nhỏ máu, hắn liên tục chửi thề, giơ nắm đấm hướng thẳng về phía con người vô phép tắc.
"Mày muốn chết hả thằng nhãi."
Nhưng bàn tay hắn chưa kịp động đến áo cậu đã bị chặn lại, tên vệ sĩ to lớn hất bay Lôi Tấn ra phía sau, lưng hắn đập mạnh vào cánh cửa, hắn lảo đảo ngã xuống đất. Bây giờ hắn mới để ý tên phá đám là ai, gương mặt lạnh lùng như vậy không phải là thiếu gia nhà Hundre thì còn là ai nữa. Lòng hắn chợt xoẹt qua một tia sợ hãi.
"Dám động đến thiếu gia à." Một tên vệ sĩ trực tiếp bẻ tay Lôi Tấn ra phía sau, tiếng răng rắc vang lên phá vỡ không gian yên tĩnh, chỉ thấy Lôi Tấn đau đớn ôm cánh tay đã bị bẻ gãy.
"Giết nó đi sau đó vứt xác vào rừng." Alen lạnh lùng ra lệnh. "Còn bọn đàn em của hắn nếu không chịu gia nhập bang phái của ta thì lập tức giết chết. Chỉ là bọn nhãi nhép mà dám động đến ta."
Lôi Tấn nghe vậy liền giận dữ: "Mày dám." Tiếng của hắn vang vọng cả quán bar, ai nấy đều rùng mình. Nhưng chỉ trong chốc lát đã thấy chủ bang xã hội đen Lôi Tấn bị một viên đạn bắn xuyên qua đầu, máu chảy ra loang lỗ khắp gương mặt hắn, hắn chết không được nhắm mắt.
Tận mắt chứng kiến người vừa ở trên giường quan hệ xác thịt với mình trong phút chốc đã trở thành một cỗ thi thể, Sunne hét lớn lên, cơ thể cô run rẩy không ngừng. Cô hết nhìn về phía Alen lại nhìn vào cảnh máu me dưới nền đất, mặt cô tái dần, cô không chịu nổi mà ngất lịm. Cho đến khi một dòng nước lạnh phủ khắp gương mặt cô, ý thức của Sunne mới trở lại. Đứng trước mặt cô là Alen, xung quanh là tiếng xì xào to nhỏ. Cô chưa từng thấy đôi mắt cậu ta kinh khủng như vậy. Sunne thở dốc, cô lấy hết can đảm cầu xin cậu:
"Em thật xin lỗi anh, là do hắn ta lợi dụng em, hắn ép em quan hệ với hắn, anh hãy tha thứ cho em." Sunne run rẩy, nước mắt cô chảy dài trên hai gò má.
"Cô cũng có lá gan đấy, đừng nghĩ tôi không biết cô đội mũ xanh cho tôi để lợi dụng ban Lôi Tấn giết hại Jenn. Cô dám sau lưng tôi làm ra những loại việc này thì cũng là quá coi thường tôi rồi."
Sunne mở to mắt, không lẽ Alen đã biết, là cậu ấy đã theo dõi cô. Cô trừng trừng nhìn gương mặt lạnh lùng của cậu: "Là do cô ta quyến rũ anh, em chỉ bảo vệ tình yêu của mình. Xin anh hãy tha thứ cho em." Cô chỉ là quá yêu anh nên mới trở thành con người như vậy, chỉ không ngờ vị hôn phu của cô lại không tin tưởng cô mà cử người đi theo dõi. Anh ta còn vì con ả kia liền mắng nhiếc cô, để cô mất mặt trước bao nhiêu người.
Alen đứng dựa lưng vào tường, cậu hờ hững, khóe miệng nhếch lên một nụ cười giễu: "Tiếc quá, bây giờ tôi không phải là tình yêu của cô nữa rồi, tôi đã hủy hôn ước với cô. Tài sản của gia đình cô hơn phân nửa đã rơi vào tay tôi. Cô đã hết giá trị lợi dụng."
Sunne thẫn thờ ngã quỵ xuống, câu nói của Alen như tiếng sét đánh mạnh vào tai của cô. Đôi mắt Sunne ngỡ ngàng nhìn Alen. Sao anh có thể nói bỏ cô liền sẽ bỏ như một món đồ chơi vậy. Lòng cô đau nhói không thở nổi.
"Xin anh, hãy tha thứ cho em, em hứa sẽ nghe lời anh." Sunne khóc rống lên, cô chạy tới bên chân anh hèn mọn quỳ xuống, cô biết cô không thể mất anh được, anh chính là nguồn sống của cô, là niềm hi vọng của cả đời cô.
Chỉnh sửa cuối: