Gửi những ngày xưa cũ Tác giả: Cá rô phi Thể loại: Tản văn Link thảo luận- góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Của Cá Rô Phi Khi màn đêm dần dần buông kín, bóng tối dày đặc bao phủ khắp mọi ngả đường, em trở về nhà sau một ngày dài mệt mỏi, một ngày để chiến đấu với mệt nhoài cuộc sống, và khắc khoải nhớ mong anh. Kể từ lúc hai đứa chia tay, em cũng không rõ vì điều gì mà bản thân mình mông lung đến vậy, đến độ chẳng nhớ nổi hạ đến xuân về, cũng dần quên đi ngày tháng. Dường như trong đầu chỉ còn xoay vòng ở cái ngày hai đứa cách hai nơi, anh ở chân trời, em về nơi góc bể. Anh rời khỏi thế giới của em, không thèm cho em một lời thông báo trước. Chỉ vỏn vẹn vài từ, là kết thúc mối duyên xưa. Chuyện tình cảm chúng mình sao nhạt nhòa đến vậy, đến cái độ em đã tưởng tượng chừng chúng ta chỉ vừa biết nhau vài ngày hay vài tháng, chứ không phải mấy năm qua. Bao cay đắng ngọt bùi, bao hờn thương trách móc, bao đưa đón gọi mời, bao ngày qua tháng lại, vậy là đổ sông đổ bể cả, sao anh? Em vẫn còn nhớ rõ ràng ghê, nhớ rành rành từng lời anh đã nói. Nhưng cho đến giờ, liệu anh có còn nhớ lại như em? Hay anh đã quên đi, bởi vì trong vòng tay ấp ôm em ngày xưa nay đã dành cho người con gái khác. Em dẫu có tủi, nhưng lại chẳng giận hờn. Bởi cái chuyện tình cảm kẻ đến người đi, em làm sao cản được, tất cả cũng được sắp xếp bởi duyên trời. À, dạo trước em cũng có ghé qua nơi quán cũ, nơi lần đầu mà hai đứa mới quen nhau. Cảnh cũ rành rành, mà "chúng mình" xa vắng, xót xa lòng mà có nói được đâu. Bạn bè hỏi, em cũng chỉ cười cười, nói chuyện chúng mình bây giờ tan vỡ. Gương chẳng đặng lành không vá được nữa, phải không anh? Ngày mình chia tay, anh bảo rằng mong em sống tốt. Mà anh chớ hề biết, mọi điều tốt trên đời, anh từng hứa rằng sẽ mang lại cho em. Thành phố xa hoa, em lạc mất anh trong dòng đời tấp nập, lạc lối em về, kín những ngã em qua. Liệu rằng sau những ngày tháng vui vẻ quên đời, anh có nhớ về em, dù một lần thôi cũng được? Cuộc đời thì còn dài, chúng mình thì vẫn phải sống, dẫu không nhau. Bởi lẽ đâu người nào có quyền ép buộc, níu giữ chân kẻ khác lại bên mình. Cũng đâu cần vì mất nhau mà trọn đời tiếc nuối, nhớ nhung hoài mà bỏ lỡ cả xuân xanh. Ừ thì ta đã yêu, và bây giờ hết yêu, là thật. Xem như biên tập lại cuộc đời, và chép thêm một vài dòng vào nhật ký để an yên. Buồn nốt ngày hôm nay nữa thôi, em hứa. Ngày mai nắng lên, em sẽ lại tươi cười, đón Mặt Trời và những bông hoa hồng ngoài vườn đang nở rộ, hoa nở cả trong lòng. Em sẽ lại yêu, dẫu chỉ bằng trái tim hồng đã bao lần đem chấp vá, học cách yêu bản thân mình hơn người khác, để em vui. Thế giới ngoài kia không vì ai mà tàn lụi, em cũng sẽ trân trọng thế giới của mình, vui vẻ sống, dẫu không anh.. Tạm biệt anh, người em đã dành bấy nhiêu năm thanh xuân chờ đợi, đến mỏi mòn rồi chẳng nỡ buông tay. Cảm ơn anh đã đến, cùng em cười rồi cùng khóc bấy năm qua, mưa nắng vẫn còn, và tương lai đang chờ hai con người đi về phía trước, em dặn lòng mình phải mạnh mẽ vượt qua. Chúc anh hạnh phúc, em cũng chúc bản thân mình. Mỗi người một ngã, giằng xé giữa đời tìm hạnh phúc mới, bỏ quên nhau..