1 người đang xem
1975 1
Tên trộm

Không đặc biệt, cũng chẳng cuốn hút tôi

Sao bây giờ, tôi như con trốn trại.

Lén lút giống như một tên ăn trộm

Đây gọi là cờ rút người ta sao.

Không cầu kì như những cặp đôi khác.

Tôi chỉ nhìn anh cười, là đủ vui

Chợt nhận ra đây chỉ là cờ rút.

Tôi là người vô hình trong mắt anh

Nhưng tôi không bận tâm về điều đó.

Nó là một động lực thúc đẩy tôi

Rồi một ngày anh sẽ nhận ra tôi

Tôi là người yêu anh hơn ai hết.
 
Last edited by a moderator:
Tên bài thơ: Hối hận

Tác giả: Đàm Thị Điệp


Anh hối hận cũng đã muộn rồi

Tôi không phải như ngày xưa nữa.

Thời gian trôi không quay trở lại

Quyết định mãi không thể đổi thay.

Nhưng trái tim vẫn cứ lao xao

Cho đáng đời cái thói chảnh chó.

Được tỏ tình lại còn chảnh cơ

Bây giờ không còn cơ hội nữa.

Anh có hối tiếc lắm không anh

Em thì không bao giờ hối hận

Vì một người không để ý em.
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back