Bài viết: 260 



Gió Nổi Không Phải Người
Trình bày: Chỉ Tiêm Tiếu
Tác từ: Loan Vô Miên
Tác khúc: Loan Vô Miên
Biên khúc: Tiểu Nặc
Trình bày: Chỉ Tiêm Tiếu
Tác từ: Loan Vô Miên
Tác khúc: Loan Vô Miên
Biên khúc: Tiểu Nặc
Có những bản nhạc khi vừa cất lên, người nghe chẳng cần hiểu hết lời cũng vẫn bị hút vào giai điệu. Nhưng với "Gió Nổi Không Phải Người" của Chỉ Tiêm Tiếu, điều khiến người ta yêu bài hát này lại không chỉ nằm ở giai điệu đượm buồn, mà còn bởi phần lời đầy chất thơ nhẹ như mây trời mà sâu như đáy nước.
Từ câu đầu tiên "Ta ngắm trọn phong hoa tuyết nguyệt cõi nhân gian, vẫn chẳng sánh bằng nàng", người viết cảm thấy như đang được mời bước vào một cõi mộng xưa, nơi thời gian trôi chậm và lòng người lắng lại. Bài hát không phải là một bản tình ca sôi nổi, mà là lời tự sự của một kẻ đã đi qua phong trần, ngược gió nghìn trùng, chỉ để níu giữ một hình bóng trong mộng tưởng. Càng nghe, càng thấy rõ một nỗi tiếc nuối, tiếc cho những duyên phận không trọn, cho những lần gặp gỡ chỉ có thể xảy ra trong giấc mơ.
Lời ca được chắp bút bởi Loan Vô Miên là một cái tên khá quen trong giới yêu nhạc cổ phong. Tác giả như thổi hồn vào từng câu chữ bằng sự tinh tế của người từng trải: Vừa thấm đẫm thi vị cổ điển, vừa dễ chạm đến cảm xúc của người hiện đại. Đó là điều khiến bài hát này khác biệt: Không quá cầu kỳ, nhưng vẫn đủ mê hoặc lòng người.
Phần phối khí của Tiểu Nặc không phô trương, mà như một làn sương mỏng phủ lên không gian âm nhạc: Nhẹ, buốt, và đầy rung cảm. Tiếng đàn tranh, sáo và những lớp nền âm thanh điện tử được đan cài vừa vặn, nâng đỡ giọng hát như lời kể từ một giấc mộng cổ phong, vừa xa xôi vừa gần gũi.
Nếu bạn từng yêu một người mà không thể đến gần, nếu bạn từng có một đoạn tình cảm bị bỏ lỡ, thì "Gió Nổi Không Phải Người" có thể khiến bạn nghẹn ngào. Không phải vì nó buồn đến mức tuyệt vọng, mà bởi sự dịu dàng trong từng nốt nhạc, từng chữ hát như một lời thì thầm của quá khứ nhắc ta nhớ về một người từng là cả bầu trời.
Bài hát này không chỉ là một bản nhạc, mà là một bài thơ được hát lên. Một khúc nhớ mong không thành tiếng. Một áng mây trôi qua tâm trí, để lại dư âm vương vấn rất lâu sau khi tiếng nhạc đã tắt. Nếu bạn cần một giai điệu để lắng lại giữa cuộc đời vội vã, "Gió Nổi Không Phải Người" sẽ là một lựa chọn dịu dàng và đáng giá.
Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung.
Lời bài hát
我看遍人间风花雪月皆不如你
只能相见在长夜的梦里
烟雨淋湿你我相遇
是谁写下这结局
我跋涉上长风寻觅你
走过了几千里
自此一别几朝风雨
何时前尘能再续
繁花落地斑驳了痕迹
故里长风已远去
我看遍人间风花雪月皆不如你
带到故里又风起不是你
纸上泪晕墨迹我仍不肯停下笔
只为故事里再和你相遇
我看遍人间风花雪月皆不如你
只能相见在长夜的梦里
而我继续提笔若是你能知我意
此生便无悔与你这场相遇
自此一别几朝风雨
何时前尘能再续
繁花落地斑驳了痕迹
故里长风已远去
我看遍人间风花雪月皆不如你
带到故里又风起不是你
纸上泪晕墨迹我仍不肯停下笔
只为故事里再和你相遇
我看遍人间风花雪月皆不如你
只能相见在长夜的梦里
而我继续提笔若是你能知我意
此生便无悔与你这场相遇
Pinyin
Wǒ kàn bìan rén jiān fēng huā xuě yuè jiē bù rú nǐ
Zhī néng xiāng jìan zài cháng yè de mèng lǐ
Yān yǔ lín shī nǐ wǒ xiāng yù
Shì shúi xiě xìa zhè jié jú
Wǒ tuō mò shàng cháng fēng xún mì nǐ
Zǒu guò liǎo jī qiān lǐ
Zì cǐ yī bié jī zhāo fēng yǔ
Hé shí qían chén néng zài xù
Fán huā luò dì bān bó liǎo hén jì
Gù lǐ cháng fēng yǐ yuǎn qù
Wǒ kàn bìan rén jiān fēng huā xuě yuè jiē bù rú nǐ
Dài dào gù lǐ yòu fēng qǐ bù shì nǐ
Zhǐ shàng lèi yùn mò jì wǒ réng bù kěn tíng xìa bǐ
Zhī wéi gù shì lǐ zài hé nǐ xiāng yù
Wǒ kàn bìan rén jiān fēng huā xuě yuè jiē bù rú nǐ
Zhī néng xiāng jìan zài cháng yè de mèng lǐ
Ér wǒ jì xù tí bǐ ruò shì nǐ néng zhī wǒ yì
Cǐ shēng bìan wú huǐ yǔ nǐ zhè cháng xiāng yù
Zì cǐ yī bié jī zhāo fēng yǔ
Hé shí qían chén néng zài xù
Fán huā luò dì bān bó liǎo hén jì
Gù lǐ cháng fēng yǐ yuǎn qù
Wǒ kàn bìan rén jiān fēng huā xuě yuè jiē bù rú nǐ
Dài dào gù lǐ yòu fēng qǐ bù shì nǐ
Zhǐ shàng lèi yùn mò jì wǒ réng bù kěn tíng xìa bǐ
Zhī wéi gù shì lǐ zài hé nǐ xiāng yù
Wǒ kàn bìan rén jiān fēng huā xuě yuè jiē bù rú nǐ
Zhī néng xiāng jìan zài cháng yè de mèng lǐ
Ér wǒ jì xù tí bǐ ruò shì nǐ néng zhī wǒ yì
Cǐ shēng bìan wú huǐ yǔ nǐ zhè cháng xiāng yù
Lời Việt
Ta ngắm trọn phong hoa tuyết nguyệt cõi nhân gian, vẫn chẳng sánh bằng nàng
Chỉ đành gặp lại trong mộng dài đêm vắng
Mưa khói nhuộm ướt ngày ta tương phùng
Là ai đã viết nên hồi kết đoạn trường?
Ta theo gió lớn vượt nghìn trùng tìm kiếm bóng nàng
Dặm dài thiên lý bước chân không ngừng
Từ biệt lần ấy mấy độ mưa giông
Ký ức năm nào sao còn dang dở?
Hoa rụng đầy sân, vết xưa mờ ảo
Gió cũ quê nhà nay cũng lặng thinh
Ta ngắm trọn phong hoa tuyết nguyệt cõi nhân gian, vẫn chẳng sánh bằng nàng
Gió lại nổi nơi cố hương, chẳng phải nàng về
Lệ ướt mực loang trên trang giấy, ta vẫn chẳng buông tay bút
Chỉ mong một lần nữa gặp nàng trong chuyện cũ
Ta ngắm trọn phong hoa tuyết nguyệt cõi nhân gian, vẫn chẳng sánh bằng nàng
Chỉ đành gặp lại trong mộng dài đêm vắng
Và ta vẫn viết, nếu nàng thấu được tâm ý ta
Cả một kiếp này, không hối tiếc vì lần tương ngộ ấy
Từ biệt lần ấy mấy độ mưa giông
Ký ức năm nào sao còn dang dở?
Hoa rụng đầy sân, vết xưa mờ ảo
Gió cũ quê nhà nay cũng lặng thinh
Ta ngắm trọn phong hoa tuyết nguyệt cõi nhân gian, vẫn chẳng sánh bằng nàng
Gió lại nổi nơi cố hương, chẳng phải nàng về
Lệ ướt mực loang trên trang giấy, ta vẫn chẳng buông tay bút
Chỉ mong một lần nữa gặp nàng trong chuyện cũ
Ta ngắm trọn phong hoa tuyết nguyệt cõi nhân gian, vẫn chẳng sánh bằng nàng
Chỉ đành gặp lại trong mộng dài đêm vắng
Và ta vẫn viết, nếu nàng thấu được tâm ý ta
Cả một kiếp này, không hối tiếc vì lần tương ngộ ấy