Chương 2: Ngành giải trí (1)
Nhà cao tầng san sát, ngựa xe như nước, đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn hết thảy quen thuộc mà xa lạ, Vân Khê vô ý thức híp mắt, Vân Khê biết cô lại chết một lần, đúng vậy, là lại.
Ngay tại một khắc trước, cô rõ ràng cảm giác được, sinh mệnh theo nam nhân kia tiến vào mà dần dần biến mất, chỉ còn lại toàn cảnh màu đỏ, cặp mắt kia chứa đựng đầy lãnh tịch mà thê lương. Thế nhưng cô không cam tâm, thế là ôm lấy ý nghĩ có chết cũng phải kéo theo cái đệm lưng, ném một đống bom hẹn giờ trên giường, về phần kết quả thì cô không thấy được, nhưng đại khái hẳn là thân thể bị nổ thành tro bụi!
Quan sát gian phòng hiện tại một chút, hẳn là phòng khách sạn nào đó, kiểm tra cửa sổ một chút, Vân Khê bắt đầu chỉnh lý ký ức cùng kịch bản của thế giới này trong đầu.
Đây là một kịch bản tiểu thuyết ngành giải trí, nữ chính Tống Mộc Tuyết là một người trùng sinh, kiếp trước là một diễn viên nhỏ không có bối cảnh hậu trường lại không nguyện ý bị người đè ép, bởi vì bạn trai đi mua say ngoại tình, bị khuê mật thiết kế đưa lên giường của một cái phú thương, chẳng những bị quay chụp rất nhiều cảnh giường chiếu, còn bị tiêm 'mai thuý', trong một đêm từ ngọc nữ thanh thuần sa đọa trở thành kỹ nữ bị người người phỉ nhổ.
Mấy ngày ngắn ngủi, thế giới của cô ta phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, người nhà không chịu nổi bị người quấy nhiễu nên triệt để cứt đứt quan hệ, công ty cũng giải ước với cô ta, sau khi bị chủ thuê nhà đuổi ra, cô ta trực tiếp sụp đổ rồi tự sát.
Thời điểm sống lại là lúc vừa đi vào ngành giải trí, dựa vào kinh nghiệm của kiếp trước, chọn lựa những kịch bản chắc chắn sẽ đại hồng đại tử, diễn kỹ thì giống như bật hack phá trần, trực tiếp nghiền ép tất cả các đối thủ.
Sau đó đạt được chú ý của nam chính Thẩm Duệ Sâm, một đường có nam chính hộ giá hộ tống, trở thành thiên hậu ngành giải trí, vì cô ta mà giải trừ hôn ước với vị hôn thê từ bé.
Nguyên chủ là Hà Thiến, cha của nguyên chủ là tổng giám đốc của công ty mà lúc đầu nữ chính đầu quân, Hà Thiến là một bạch phú mỹ điển hình, nói đến cũng là một nhân vật bi kịch, Hà gia là một đại gia tộc, từ đen lập nghiệp, từ đời ông nội của Hà Thiến đã bắt đầu chậm rãi thu tay lại, đến thời điểm cha của Hà Thiến tiếp nhận, Hà gia đã tẩy trắng bên ngoài, trở thành gia tộc hào môn số một số hai ở tỉnh Hoài.
Người nhà họ Hà rất đơn giản, Hà cha là Hà Thủ Nghiệp, Hà mẹ đã mất sớm từ mười mấy năm trước, Hà Thủ Nghiệp có mấy tình nhân, nhưng cũng không có ý tái giá, con trai trưởng Hà Nham, con trai thứ Hà Xuyên, con gái út Hà Thiến, con trai trưởng ở ngoài sáng, quản lý bên ngoài công ty, con trai thứ ở trong tối, chưởng quản phần lớn thế lực ngầm ở tỉnh Hoài.
Thế nhưng cho dù là có thế lực nhe vậy, cuối cùng lại huyên náo đến mức chết thì chết, tàn thì tàn, ai bảo nhà bọn hắn đứng phía đối lập với nữ chính chứ, đúng vậy, công ty giải trí của Hà gia chính là công ty ban đầu mà nữ chính ký kết, lấy báo thù làm mục tiêu khi sống lại, làm sao có thể bỏ qua kẻ không giúp đỡ mình lúc mình gian nan nhất được, mà nguyên nhân Hà Thiến đối đầu với nữ chính chỉ là vì cô yêu một nam phụ yêu nữ chính.
Hà Thiến được nuông chiều mà lớn lên, bởi vì mẹ qua đời sớm, lúc nhỏ Hà Thủ Nghiệp công việc bề bộn nhiều việc, Hà Nham, Hà Xuyên bởi vì học tập cũng vội vàng không có thời gian theo cô, nhưng đối xử với cô gái duy nhất trong nhà vẫn rất tốt, có thể nói là hữu cầu tất ứng, cũng vì vậy mà dưỡng thành tính tình ngang ngược càn rỡ của Hà Thiến, nhưng trên bản chất cô không tính là người xấu, mà hết thảy biến cố đều xuất hiện sau khi cô tiến vào ngành giải trí.
Hà Thiến không thiếu tiền cũng không thiếu tên, cô tiến vào ngành giải trí không phải vì chơi vui giết thời gian, mà là đi theo đuổi đàn ông, chính là anh trai thanh mai trúc mã nhà bên, đáng tiếc hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, cô không biết mình càng quấn quít chặt lấy, sẽ chỉ đẩy phải trúc mã càng ngày càng xa, chờ lúc phát hiện ra thì trúc mã đã thích người khác, càng làm cho cô tức giận hơn chính là người phụ nữ này thế mà còn vụng trộm thân mật với vị hôm phu của chị gái của trúc mã nhà mình.
Thế là, Hà Thiến liên hệ với chị gái của trúc mã, mở ra con đường tìm đường chết, mượn lực lượng của gia tộc không ngừng chèn ép Tống Mộc Tuyết, lúc này trúc mã vẫn luôn tránh cô không kịp lại đến tìm cô, đưa ra ý muốn kết giao với cô.
Mà điều kiện chính là cầu xin cô bỏ qua cho nữ chính, đối mặt với người đàn ông mình yêu mười năm bỏ đi tôn nghiêm để thỉnh cầu mình, một khắc này lòng của cô lãnh triệt thấu xương, cũng triệt để điên cuồng, cô bắt đầu không tiếc bất cứ giá nào đối phó nữ chính, cũng bởi hành vi như vậy của Hà Thiến triệt để chọc giận Tống Mộc Tuyết, thế là cô ta cùng nam chính liên thủ thiết kế hết cái bẫy này đến cái khác cái bẫy, chỉ đợi cô tự chui vào trong, Hà Thiến vận dụng lực lượng gia tộc, vừa vặn đem chuôi dao vào trong tay Tống Mộc Tuyết.
Có nam chính ở sau lưng thao tác, quái vật khổng lồ trong mắt người khác như Hà gia, sụp đổ chỉ trong một năm ngắn ngủi.
Cha chết rồi, anh cả mất tích, anh hai vận dụng lực lượng cuối cùng của Hà gia chuẩn bị đưa cô xuất ngoại, ngay trên đường đi tới sân bay, cô bị người bắt cóc, mà người bắt cóc cô là người đã từng là thủ hạ của anh hai, hiện tại thay thế vị trí của anh hai đứng đầu thế lực ngầm của tỉnh Hoài, cũng là người ái mộ Tống Mộc Tuyết, sau nhiều lần làm tổn thương nữ chính như vậy, rất hiển nhiên hạ tràng của Hà Thiến rất không tốt, bị gian sát, chặt xác, cuối cùng ngay cả tro cốt đều không còn.
Thời điểm Vân Khê tới không sớm cũng không muộn, chính là cô phát hiện Tống Mộc Tuyết cùng anh rể tương lai của trúc mã cấu kết với nhau, tối qua cô liên hệ với vị hôn thê của nam chính, cũng tức là chị gái của trúc mã hẹn hôm nay gặp mặt nói chuyện, hiện tại linh hồn đổi thành Vân Khê, đương nhiên cô sẽ không đi đối đầu với nữ chính ngay lúc này, dù sao nguyện vọng của nguyên chủ là bảo hộ gia tộc, đạt được hạnh phúc thuộc về mình, mà không phải tiếp tục dây dưa với Hạ Chi Chu và nữ chính.
Muốn nói hận sao? Đương nhiên hận, thế nhưng giữ gia tộc và ân oán cá nhân, cô lựa chọn gia tộc.
Không đợi Vân Khê nghĩ ra thêm, Hạ Hinh Nhiễm đã gọi điện thoại đến: "Alo, chị Hinh Nhiễm." Đều là người trong vòng, Hà Thiến, Hạ Chi Chu, Hạ Hinh Nhiễm thậm chí là nam chính Thẩm Duệ Sâm, bọn họ có thể nói là cùng nhau lớn lên, đối với tâm tư của Hà Thiến, tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, chỉ có Hạ Chi Chu một mực lấy cớ coi cô như em gái, hưởng thụ hết tất cả những gì cô trả giá.
"Tiểu Thiến, chị đã đến, em ở đâu?" Hạ Hinh Nhiễm là một cô gái rất ưu nhã quý tộc, tính cách cũng dịu dàng đúng quy đúng củ, cùng nam chính Thẩm Duệ Sâm hai nhà môn đăng hộ đối, đám người tiếp xúc với nhau cũng là cùng một cấp độ, chỉ là cô gái như vậy lại không phải loại hình mà Thẩm Duệ Sâm, về phần hắn đến cùng thích dạng phụ nữ gì, trước khi Tống Mộc Tuyết xuất hiện, đoán chừng ngay cả chính hắn cũng không biết, mà Tống Mộc Tuyết xuất hiện, tính cách bách biến của cô ta khiến Thẩm Duệ Sâm từ hiếu kì tìm tòi nghiên cứu đến thích, sau đó triệt để yêu.
"Chị Hinh Nhiễm, em lập tức đến ngay." Bởi vì địa điểm hẹn nhau là quán cà phê dưới khách sạn, cho nên Vân Khê cúp điện thoại xong liền lấy áo khoác rồi đi xuống. Đi vào quán cà phê Hạ Hinh Nhiễm đang cầm ly cà phê.
"Tiểu Thiến, hôm qua em nói thật sao?" Thả ly cà phê trong tay xuống, Hạ Hinh Nhiễm nghiêm túc hỏi.
"Là thật hay giả chỉ có thể chính chị đi xác định, em chỉ biết anh Duệ Sâm đang cùng Tống Mộc Tuyết kia kết giao." Đúng vậy, rất cẩu huyết, Hạ Hinh Nhiễm chính là vị hôn thê pháo hôi bị đánh rơi đầu tiên.
Làm nam chính, gia thế của hắn nhất định phải là tiêu chuẩn, đồng dạng thiết lập với tất cả tiểu thuyết tình cảm khác, Thẩm Duệ Sâm có gia thế không thể bắt bẻ, muốn tiền có tiền, muốn quyền có quyền, quan trọng hơn chính là nam chính giữ mình trong sạch, muốn nhan sắc có nhan sắc, muốn gì có nấy, tóm lại, là vương lão ngũ siêu cấp kim cương. Hạ gia có thể cùng gia đình như vậy kết thân, đương nhiên thế lực cũng không thể khinh thường, chỉ là đáng tiếc, vị hôn thê cái gì đó đều là pháo hôi để xúc tiến tình cảm giữa nam nữ chính.
"Vậy em hôm qua.." Nhìn Hà Thiến an tĩnh, Hạ Hinh Nhiễm đột nhiên cảm thấy có chút lạ lẫm, vị đại tiểu thư này vẫn luôn phách lối tùy hứng, vênh váo hung hăng, khi nào có dáng vẻ điệu thấp như vậy của, nói thật, Hạ Hinh Nhiễm chướng mắt Hà Thiến, đối với việc cô làm mình em dâu của mình cũng không phải rất coi trọng, chỉ là những cái này hào môn tử đệ nhe bọn họ, mặt ngoài nhìn tưởng như quang vinh, nhưng vận mệnh lại được chú định từ thời khắc vừa ra đời, rất nhiều chuyện không phải do bọn hon làm chủ, nhất là hôn nhân.
"Chị Hinh Nhiễm, chị nói nam nhân đều không có tâm sao?" Nhìn ánh mặt trời rực rỡ ngoài cửa sổ, Vân Khê ngữ khí sa sút nói.
"Em làm sao vậy?" Nhìn Hà Thiến ngay cả trang điểm cũng không trang điểm, tùy tiện khoác lên cái áo khoác, Hạ Hinh Nhiễm mang theo chút cẩn thận, nếu như không phải cùng nhau lớn lên, chỉ sợ cô cũng không thể tin được, cô gái tràn đầy khí tức đê mê trước mặt chính là thiên kim nhà họ Hà trương dương phách lối trong trí nhớ.
"Chị Hinh Nhiễm, em mệt mỏi, muốn từ bỏ." Giống như mất đi sinh khí, Vân Khê cúi thấp đầu, chất lỏng trong suốt từ con mắt chảy ra, ánh nắng chiết xạ lên cặp lông mi như là cánh bướm, chiếu vào con ngươi màu nâu nhạt, càng thêm lộ ra thông thấu lưu ly.
"Tiểu Thiến, đừng nói lời ngốc nghếch, em yêu Chi Chu ròng rã mười năm, nếu có thể từ bỏ thì em đã sớm từ bỏ, em cũng đừng quá thương tâm, em trai chị chỉ là chưa nhìn được điểm tốt của em, để chị gọi điện thoại cho nó, để nó đến bồi em!" Đối mặt với Hà Thiến thế này, Hạ Hinh Nhiễm trong lúc nhất thời không biết nên khuyên như thế nào, nhưng cũng sinh ra cảm khái đồng bệnh tương liên.
"Đúng vậy, em yêu anh ấy ròng rã mười năm, thế nhưng thì tính sao.." Phảng phất như lẩm bẩm, lại giống như đang kể lể với ai đó, chỉ là trong thanh âm kia có chứa giọng mũi, không cần nhìn cũng có thể biết được, cô khóc.
Hai cô gái tự đắm chìm trong suy nghĩ của mình, không ai chú ý tới, quán cà phê mà bọn họ nghĩ là không ai, ngay tại chỗ đối diện phía sau bình hoa, một đôi mắt thâm thúy lãnh tịch nhìn thoáng qua các cô, hơi dừng trên thân Vân Khê một chút, sau đó dời ánh mắt trước khi bị phát hiện. Vân Khê biết có người đang nhìn cô, thậm chí biết người kia là ai, đừng quên tinh thần lực biến thái của cô, mạnh hơn bất cứ ai trong thế giới này, chỉ là cô không thèm để ý thôi.
Hạ Yến lúc đầu bởi vì xe hỏng, người đón hắn còn chưa tới, liền đi vào này quán cà phê này nghỉ ngơi, không nghĩ tới sẽ nghe được giọng nói quen thuộc còn có cả tên của người em họ Hạ Chi Chu kia, hiếu kì nhìn lướt qua, nhìn thấy chị họ nhà mình cùng một cô gái có khí tức đê mê, ánh nắng chiếu vào khuôn mặt trắng noãn của cô, tản ra sáng bóng như bạch ngọc.
Theo câu nói 'Đúng vậy, em yêu anh ấy mười năm, thì tính sao..'Là giọt nước mắt từ khóe mắt trượt xuống, nhỏ xuống ở trên bàn, lông mi thật dài như cánh bướm, run rẩy, hắn không biết vì cái gì chỉ một cái liếc mắt, hắn liền có thể nhớ kỹ rõ ràng như vậy, giống như khắc vào trong đầu, thậm chí sau khi cô gái kia rời đi còn cho người đi điều tra tư liệu của cô.
Ngẫu nhiên gặp trong quán cà phê, Vân Khê không để ở trong lòng, sau khi tạm biệt với Hạ Hinh Nhiễm, cô liền gọi điện cho người đại diện, nói rằng đẩy hết tất cả công việc của đoạn thời gian gần đây, sau đó tắt điện thoại, thu thập đồ đạc, rời đi khách sạn trở lại Hà gia.
"Tiểu thư, trở về." Người hầu già mở cửa ra, bà coi như nhìn Hà Thiến lớn lên, coi cô là con gái mà yêu thương.
"Ừm, Lý thẩm, cha còn không có tin tức sao?" Bởi vì là ban ngày, anh cả và anh hai của Hà Thiến khẳng định đang đi làm, mà Hà cha đã ở vào trạng thái nửa về hưu từ ba năm trước, sinh ý trong tay đều giao cho hai đứa con trai, còn bản thân mang theo tình nhân đi chu du thế giới, đã đi nửa tháng, nghe nói lần này đi tới cái tiểu quốc xa xôi nào đó, bên kia không có tín hiệu, đã mất liên lạc một tuần lễ.
"Có, vừa rồi nhận được điện thoại của đại thiếu gia, nói đã liên hệ được với lão gia, đại khái vài ngày nữa có thể trở về, thiếu gia gọi điện thoại cho ngài, nói điện thoại của ngài tắt máy, bảo tôi nhìn thấy ngài thì nói cho ngài một tiếng, để tiểu thư đừng lo lắng:" Lý thẩm nhận lấy rương hành lý trong tay Vân Khê, một bên giúp Vân Khê thay đổi dép lê, một bên khẽ cười nói.
"Ừm, vậy là tốt rồi, Lý thẩm đi mau đi, con có chút mệt mỏi, lên lâu nghỉ ngơi một lúc trước, lúc ăn cơm tối gọi con là được rồi."
"Ừm, được, tiểu thư nghỉ ngơi trước đi, ban đêm Lý thẩm bảo phòng bếp làm món tôm Long Tỉnh bóc vỏ cho tiểu thư." Đưa mắt nhìn Vân Khê lên lầu, Lý thẩm mới xoay người đi phòng bếp.