Khắp trời đất như bị bao phủ bởi màn đêm vô biên, liếc mắt một cái thì chỉ thấy bóng đêm vô tận, đọng lại nặng trĩu trong lòng.
Nơi này khác biệt với tinh cầu hoang vu.
Ngoại trừ mặt đất hoang vắng tiêu điều trước mắt, toàn bộ tinh cầu đều bị bao vây bởi dòng chảy không gian bất thường.
Muốn thoát khỏi nơi này, chỉ có cách đi qua dòng chảy hỗn loạn không có trật tự.
Nhưng chỉ cần chạm vào dòng chảy không gian hỗn loạn này, ngay lập tức sẽ bị--
Xé, thành, từng, mảnh.
Tuy nhiên, gần như không ai có thể rời khỏi nơi này mà không chạm vào sự bao vây chặt chẽ của dòng chảy không gian hỗn loạn.
- - đây là nơi tuyệt vời để giam giữ phạm nhân.
Mỗi năm, đều có các phạm nhân bị bắt vào qua thông đạo do Chủ Thần xây dựng.
Tất cả những người bị giam ở đây không ai không phải là tội phạm nguy hiểm, tội ác tày trời.
Bãi đất hoang vắng trống rỗng, thỉnh thoảng chỉ có gió lạnh xào xạc thổi qua.
Tuyết Đoàn Tử trắng trắng mềm mềm ôm chặt lấy chính mình mà run rẩy, lông tơ toàn thân cũng run lên.
* * *Đây là nơi quái quỷ gì.
Nó vẫn nên nhanh chóng tìm ký chủ để kí kết khế ước, sau đó lợi dụng khế ước mà mang theo sức mạnh của Chủ Thần rời khỏi nơi này!
Nghĩ đến đây, Tuyết Đoàn Tử vừa thả thần thức, vừa vội vàng tìm kiếm bóng dáng kí chủ ở trong ngục mà Chủ Thần đã kể cho nó.
Trong ngục tù giữa các vì sao cằn cỗi mà rộng lớn, hầu như không có chỗ cho người ở, chỉ có đất hoang chất đống xương trắng.
Vô số mãnh thú hung dữ vì tranh giành một xác chết mà đánh nhau đến trời đất quay cuồng.
Tuyết Đoàn Tử vô thức run rẩy.
Đây là cái địa ngục trần gian gì vậy!
Nó cẩn thận che giấu khí tức của mình, một lúc lâu mới tìm được một nơi có sự sống --
Một ngôi nhà gỗ đơn sơ, với một vạt cỏ nhỏ bên ngoài, màu xanh sức sống bừng bừng, bên cạnh còn có một thiếu nữ thân hình mảnh mai.
- - Không hề tương thích với bóng tối và sự hỗn loạn của nhà tù giữa các vì sao --
Thiếu nữ ngồi xổm bên cạnh nhà gỗ, một khối nhỏ xinh, từ góc độ của Trà Cửu Cửu chỉ có thể nhìn thấy hai cái tai dài màu xám nhạt cong lên trên mái tóc bồng bềnh của cô gái, mềm mại buông thõng sau đầu, theo động tác của chủ nhân mà nhẹ nhàng lay động.
Trà Cửu Cửu cảm giác không chỉ hoa văn khế ước trên người mình nóng lên, mà mặt cũng có chút nóng.
QAQ
Thật, thật đáng yêu!
Đó là ký chủ của nó sao?
Trà Cửu Cửu kinh ngạc vui vẻ mà chậm rãi đi qua, bay tới trước mặt cô gái nhỏ, nhẹ nhàng mở miệng.
[ Ký chủ.. Ta là hệ thống của ngài, Trà Cửu Cửu..]
Tuyết Đoàn Tử còn chưa nói xong, một âm thanh vừa ngọt ngào vừa mềm mại cất lên cắt ngang lời nó.
[ Được lựa chọn để thực hiện các nhiệm vụ vị diện cùng với ngài. Dựa vào khế ước của Chủ Thần, chỉ cần ngài hoàn thành các nhiệm vụ nhất định trong vị diện, là có thể nhận được phần thưởng phong phú, còn có thể thực hiện một nguyện vọng mà Chủ Thần cho..]
Khương Trà trước đây chính là một trong những người làm nhiệm vụ xuyên nhanh xuất sắc nhất, và đối với những quy tắc của hệ thống cô đều hiểu rõ.
Ngón tay thon dài trắng như tuyết của thiếu nữ nhẹ nhàng nắm lấy quả cầu đang bay lơ lửng kia lên, lúc này Trà Cửu Cửu mới thấy rõ dáng vẻ của cô gái nhỏ đang nắm lấy mình.
- - Thật là một khuôn mặt quá xinh đẹp.
Lông mày lá liễu thanh mảnh cong cong, một đôi mắt như làn nước mùa thu, con ngươi không phải màu đen như mực, mà lại là màu trà nhạt hiếm thấy, trong veo sáng long lanh như màu hổ phách bọc lên một lớp mật ngọt, đuôi mắt hơi nhếch lên, sống mũi cao cao thẳng tắp, đôi môi đỏ căng mọng, thật sự là rất quyến rũ xinh đẹp.
Chính là hai cái tai rủ dài mềm mại đã xóa tan sự mê hoặc trong đó, và tăng thêm vẻ đáng yêu trẻ con.
Nhìn qua trông thật dễ thương vô tội.
Khương Trà hơi cụp mắt xuống nhìn xuống thứ trong nắm tay, hàng lông mi mảnh mai màu đen như quạ khẽ rũ xuống, giọng nói vẫn nhẹ nhàng nhẹ nhàng, nhưng Trà Cửu Cửu không biết từ đâu nghe ra một tia lạnh lẽo.
[ Ta nói không sai chứ? ]
Nói xong, vành tai nhọn màu xám nhạt còn chọc chọc thân mình mềm mềm của Tiểu Đoàn Tử.
Tiểu Đoàn Tử vừa ngẩn người lại tủi thân.
Không phải..
Tại sao thời buổi bây giờ, ký chủ lại còn đoạt kịch bản của hệ thống chứ?