Chương 90: Điều kiên trao đổi
Tô Mộ Thần ý thức được sự thất lễ của mình, rất nhanh hạ mắt: "Mong công chúa điện hạ nói rõ."
"Ngươi có thể giả ý thuận theo Vận Thần, nhân cơ hội đưa ra yêu cầu trao đổi." Vân Tử Thù không nhanh không chậm uống ngụm trà, ngữ điệu lên xuống không sợ hãi, "Cứ nói cần đợi khi muội muội mười lăm tuổi, lại vừa thảo luận chung thân đại sự, lấy đó kéo dài thời gian, cũng lấy muội muội đổi lấy một cái chức vị Lại bộ thượng thư."
Cái gì?
Tô Mộ Thần sắc mặt cứng đờ: "Đây là biện pháp theo như lời công chúa điện hạ?"
Bảo cho hắn lấy vận mệnh của muội muội đổi lấy tiền đồ?
"Bản cung mới vừa nói, giả ý thuận theo." Vân Tử Thù nhíu mày, không tức giận nhìn hắn, "Ngươi nghe không hiểu ý tứ của bốn chữ này?"
Tô mộ thần mím môi: "Thần biết tội."
"Giả ý thuận theo và phản kháng rốt cuộc, cái nào hậu quả nghiêm trọng, ngươi sẽ không không biết chứ?" Vân Tử Thù lạnh lùng nói, "Tô đại nhân nếu là thẳng mặt phản kháng, không quá ba ngày, thái tử có thể cho Tô thị ngươi cả dây chết không có chỗ chôn!"
Tô mộ thần sắc mặt khẽ biến, rõ ràng nàng nói là sự thật, nhịn không được cảm thấy có chút hổ thẹn.
Tính tình củaThái tử hắn quả thật hiểu rõ, hôm nay ở trên đường, ánh mắt hắn nhìn muội muội lộ ra dấu hiệu nhất định phải có được, nếu đắc tội hắn, hậu quả cơ hồ có thể đoán trước.
Một thị lang nho nhỏ không có gia thế bối cảnh, làm sao có thể chống lại có thể thái tử?
Tô Mộ Thần sau khi cân nhắc xong, cung kính mở miệng: "Vẫn mong công chúa chỉ rõ."
"Ý của bản cung rất đơn giản, sau khi giả ý thuận theo, ngươi đòi Thái tử chức Lại bộ thượng thư, làm cho hắn nghĩ người là người vì lợi ích riêng." Vân Tử Thù nói xong, nhìn thoáng qua Tô Thanh Trĩ, "Tô cô nương mấy tháng sinh nhật?"
"Tháng tám."
"Thời gian vẫn đủ." Vân Tử Thù nói, "Ngươi cứ việc hạ mình một chút, đáng thương thế nào cứ việc như vậy, trong khoảng thời gian này Tô cô nương cứ ở lại trong phủ bản cung, ít nhất có thể tạm thời bảo đảm an toàn của cô.. Đương nhiên, nếu Tô đại nhân lo lắng, bản cung cũng có thể phái người khác tới phủ ngươi, bảo vệ mẫu thân và muội muội ngươi, để cho họ không đến nỗi gặp nguy hiểm."
Tô Mộ Thần nhíu mày: "Chức Lại bộ thượng thư? Thần cũng không có dã tâm lớn như vậy, huống hồ thần cũng không đủ tư cách."
"Đây là điều kiện của bản cung, không có liên quan với việc ngươi không có dã tâm lớn, về việc k đủ tư cách ngươi cũng không cần quan tâm."
Tô mộ thần nghĩ không thông, không rõ mục đích của nàng làm như vậy là cái gì.
Hơn nữa, thái tử sẽ đồng ý sao?
"Lại bộ thượng thư An Quang Vinh là người của Hoàng Thượng, vô duyên vô cớ, Hoàng Thượng không có khả năng giáng chức hắn."
"Thượng thu An Quang Vinh làm không được vài ngày nữa đâu." Vân Tử Thù có chút không kiên nhẫn, ngữ khí lạnh lùng mà xa cách, "Ngươi chỉ cần ngẫm lại nên như thế nào diễn đạt một chút, làm cho thái tử tin lời của ngươi, nhìn thấy thái độ do dự khó xử của ngươi là được."
An Quang Vinh làm không được vài ngày nữa?
Tô Mộ Thần trong lòng hơi run sợ, không biết sức mạnh của Vân Tử Thù ở đâu ra, càng không biết nàng muốn làm cái gì, nhưng Tô Mộ Thần biết mình không có lựa chọn khác.
"Vâng"
"Chỉ cần ngươi có thể thuận lợi làm thượng Lại bộ thượng thư, bản cung bảo vệ ngươi và mẫu thân muội muội bình yên vô sự." Vân Tử Thù nói, "Cho dù bản cung không thể, Ám các và Phượng gia cũng sẽ bảo hộ các ngươi."
Phượng gia?
Ám các?
Tô Mộ Thần lại chấn động, bỗng nhiên ý thức được sức mạnh của Vân Tử Thù từ đâu mà đến.
Mới vừa rồi nam tử hắc y dẫn hắn đến phủ công chúa, là ảnh vệ của Ám các?
Nghĩ đến tác phong gần đây của vị công chúa điện hạ, nghĩ đến lời đồn trong kinh, trước kia hắn
Chưa từng quan tâm mấy chuyện này, mấy ngày nay bởi vì nghe được nhiều đồng nghiệp nghị luận mà có hiểu đại khái, lúc này lại như thể xối nước lên đầu.
Ngay cả Hoàng Thượng và thái tử đều đối với Cửu công chúa không biết làm sao, Tiêu gia sau khi bị nàng hưu phu, vẫn trông mong đưa Tiêu Vân Hành tới phủ công chúa.
Bởi vậy có thể thấy được, vị này cửu công chúa cũng không như lời đồn đại bên ngoài, người không được sủng liền không có quyền vô thế.
Tô Mộ Thần biết rõ kết cục đắc tội với Thái tử, bây giờ hắn chỉ có thể hy vọng vào cửu công chúa.
"Vâng" hắn áp chế bất an trong lòng, cung kính gật đầu, "Thần nguyện ý nghe theo sắp xếp của cửu công chúa điện hạ."
"Tô đại nhân sẽ không hối hận quyết định của hôm nay." Vân Tử Thù nhàn nhạt nói, "Trở về đi."
"Vâng" Tô Mộ Thần đáp lại, "Thần mang muội muội về trước, đợi thời cơ thích hợp, sẽ đưa tới đây hầu hạ công chúa điện hạ."
Vân Tử Thù ừ một tiếng, đối với quyết định của hắn từ chối cho ý kiến.
Sau khi Tô Mộ Thần rời đi, Vân Tử Thù im lặng một hồi lâu sau, "Ti Thương, nên cho An gia thêm chút lửa rồi."
"Thuộc hạ hiểu rồi."
Hôm nay là ngày thứ ba An Hoài Sơn trúng độc.
Độc bắt đầu chính thức phát tác, dưới sự tra tấn cực độ đau đớn, An Hoài Sơn bắt đầu nghiến răng nghiến lợi mắng Phan Linh Linh, thần chí không rõ cũng mắng, mắng nàng tiện nhân, mắng nàng là cái ác độc nữ tử, khó nghe như thế nào thì mắng như vậy.
Nếu nói tỉnh rồi, lời hắn nói vẫn có người nghi ngờ, vậy ngay cả mơ mơ màng màng cũng mắng Phan Linh Linh, sẽ không thể không gia tăng vài phần tín nhiệm.
Toàn thành nổi danh đích thầy thuốc đều mời tới đây, chính là không người có thể trị hảo an hoài sơn, tất cả thầy thuốc giai thúc thủ vô sách - bó tay không biện pháp.
"Phan linh linh người là cái đồ tiểu tiện nhân! Ngươi không chết tử tế được!"
"Ta thành quỷ cũng sẽ không buông tha ngươi!"
"Ngươi vậy mà ác độc, ngươi là cái đồ độc nữ!"
An hoài sơn đau đớn ở trên giường quay cuồng, vừa kêu rên vừa mắng, An Quang Vinh càng nghe sắc mặt càng lạnh, nhịn không đượcchút giận lên thê tử: "Nếu chuyện này không phải do Phan Linh Linh gây ra, sao Hoài Sơn lại có thể một mực chắc chắn chính là nàng ta?"
An phu nhân còn muốn biện giải, An Quang Vinh tát một bạt tai lên mặt bà: "Bà câm miệng cho ta! Nếu Hoài sơn có cái gì không hay xảy ra, thì bà mang cháu gái tốt của bà cùng nhau xuống địa ngục đi!"
Một đống người lo lắng, hai ngày gần đây An phu nhân tính tình mạnh bạo, sao có thể chịu được cơn giận như vậy? Vì thế nháy mắt liền cùng hắn đánh nhau
"Lão già mãi không chết này, dám đánh ta? Ta liều mạng với ông!"
Sau khi nháo lớn lên trực tiếp truyền tới vợ chồng tây bình hầu thấy muội muội của mình bị đánh, tây bình hầu sao nhịn được cợn giận lại cũng trực tiếp gia nhập chiến cuộc, động thủ với An Quang Vinh.
Hai vị đại thần không hề để ý hình tượng đánh nhau.
Con trai trưởng Phan gia Phan Húc Chi thấy thế tiến lên hỗ trợ, một đống hỗn loạn, lại trực tiếp rút con dao đâm bị thương dượng của mình, An gia nháy mắt rơi vào hỗn loạn.
An phu nhân kêu sợ hãi một tiếng: "Lão gia!"
Phan Húc Chi choáng váng, vợ chồng tây bình hầu cũng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
Chẳng sợ trong phòng có có sẵn thầy thuốc, vừa thấy Thượng Thư đại nhân bị thương đều lại đây cứu trị, nhưng cũng không có phương pháp xoay chuyển trời đất.
Bởi vì ai cũng không có dự đoán được, Phan Húc chi kia một đao đâm trúng chỗ hiểm.
"An thượng thư thương thế quá nặng, trực tiếp qua đời, thật sự là ông trời mở mắt, báo ứng không sai."
Vân Tử Thù dọc theo hoa viên tản bộ, nghe Lãnh Nguyệt bẩm báo tình hình của hai nhà An gia và Phan gia, bởi vì động tĩnh quá lớn, liên lụy đến tánh mạng mệnh quan triều đình, vì thế lại kinh động Đại Lý tự, cuối cùng không thể tránh cho bị bẩm tới trước mặt hoàng đế.
Con trai trưởng Tây bình hầu thất thủ giết dượng của mình, dượng vẫn là triều đình trọng thần, tính chất của việc này có thể nghĩ được nghiêm trọng như thế nào.
Hoàng đế nghe xong lúc sau quả thực không thể tin được, lần đầu nghĩ mình nghe lầm.
Lại bộ thượng thư đường đường là đại quan tam phẩm, gia đinh trong nhà, hộ vệ thành đàn, lại bị một cái ăn chơi trác táng đâm bị thương bỏ mình?
Quả thực vớ vẩn!
"Ngươi có thể giả ý thuận theo Vận Thần, nhân cơ hội đưa ra yêu cầu trao đổi." Vân Tử Thù không nhanh không chậm uống ngụm trà, ngữ điệu lên xuống không sợ hãi, "Cứ nói cần đợi khi muội muội mười lăm tuổi, lại vừa thảo luận chung thân đại sự, lấy đó kéo dài thời gian, cũng lấy muội muội đổi lấy một cái chức vị Lại bộ thượng thư."
Cái gì?
Tô Mộ Thần sắc mặt cứng đờ: "Đây là biện pháp theo như lời công chúa điện hạ?"
Bảo cho hắn lấy vận mệnh của muội muội đổi lấy tiền đồ?
"Bản cung mới vừa nói, giả ý thuận theo." Vân Tử Thù nhíu mày, không tức giận nhìn hắn, "Ngươi nghe không hiểu ý tứ của bốn chữ này?"
Tô mộ thần mím môi: "Thần biết tội."
"Giả ý thuận theo và phản kháng rốt cuộc, cái nào hậu quả nghiêm trọng, ngươi sẽ không không biết chứ?" Vân Tử Thù lạnh lùng nói, "Tô đại nhân nếu là thẳng mặt phản kháng, không quá ba ngày, thái tử có thể cho Tô thị ngươi cả dây chết không có chỗ chôn!"
Tô mộ thần sắc mặt khẽ biến, rõ ràng nàng nói là sự thật, nhịn không được cảm thấy có chút hổ thẹn.
Tính tình củaThái tử hắn quả thật hiểu rõ, hôm nay ở trên đường, ánh mắt hắn nhìn muội muội lộ ra dấu hiệu nhất định phải có được, nếu đắc tội hắn, hậu quả cơ hồ có thể đoán trước.
Một thị lang nho nhỏ không có gia thế bối cảnh, làm sao có thể chống lại có thể thái tử?
Tô Mộ Thần sau khi cân nhắc xong, cung kính mở miệng: "Vẫn mong công chúa chỉ rõ."
"Ý của bản cung rất đơn giản, sau khi giả ý thuận theo, ngươi đòi Thái tử chức Lại bộ thượng thư, làm cho hắn nghĩ người là người vì lợi ích riêng." Vân Tử Thù nói xong, nhìn thoáng qua Tô Thanh Trĩ, "Tô cô nương mấy tháng sinh nhật?"
"Tháng tám."
"Thời gian vẫn đủ." Vân Tử Thù nói, "Ngươi cứ việc hạ mình một chút, đáng thương thế nào cứ việc như vậy, trong khoảng thời gian này Tô cô nương cứ ở lại trong phủ bản cung, ít nhất có thể tạm thời bảo đảm an toàn của cô.. Đương nhiên, nếu Tô đại nhân lo lắng, bản cung cũng có thể phái người khác tới phủ ngươi, bảo vệ mẫu thân và muội muội ngươi, để cho họ không đến nỗi gặp nguy hiểm."
Tô Mộ Thần nhíu mày: "Chức Lại bộ thượng thư? Thần cũng không có dã tâm lớn như vậy, huống hồ thần cũng không đủ tư cách."
"Đây là điều kiện của bản cung, không có liên quan với việc ngươi không có dã tâm lớn, về việc k đủ tư cách ngươi cũng không cần quan tâm."
Tô mộ thần nghĩ không thông, không rõ mục đích của nàng làm như vậy là cái gì.
Hơn nữa, thái tử sẽ đồng ý sao?
"Lại bộ thượng thư An Quang Vinh là người của Hoàng Thượng, vô duyên vô cớ, Hoàng Thượng không có khả năng giáng chức hắn."
"Thượng thu An Quang Vinh làm không được vài ngày nữa đâu." Vân Tử Thù có chút không kiên nhẫn, ngữ khí lạnh lùng mà xa cách, "Ngươi chỉ cần ngẫm lại nên như thế nào diễn đạt một chút, làm cho thái tử tin lời của ngươi, nhìn thấy thái độ do dự khó xử của ngươi là được."
An Quang Vinh làm không được vài ngày nữa?
Tô Mộ Thần trong lòng hơi run sợ, không biết sức mạnh của Vân Tử Thù ở đâu ra, càng không biết nàng muốn làm cái gì, nhưng Tô Mộ Thần biết mình không có lựa chọn khác.
"Vâng"
"Chỉ cần ngươi có thể thuận lợi làm thượng Lại bộ thượng thư, bản cung bảo vệ ngươi và mẫu thân muội muội bình yên vô sự." Vân Tử Thù nói, "Cho dù bản cung không thể, Ám các và Phượng gia cũng sẽ bảo hộ các ngươi."
Phượng gia?
Ám các?
Tô Mộ Thần lại chấn động, bỗng nhiên ý thức được sức mạnh của Vân Tử Thù từ đâu mà đến.
Mới vừa rồi nam tử hắc y dẫn hắn đến phủ công chúa, là ảnh vệ của Ám các?
Nghĩ đến tác phong gần đây của vị công chúa điện hạ, nghĩ đến lời đồn trong kinh, trước kia hắn
Chưa từng quan tâm mấy chuyện này, mấy ngày nay bởi vì nghe được nhiều đồng nghiệp nghị luận mà có hiểu đại khái, lúc này lại như thể xối nước lên đầu.
Ngay cả Hoàng Thượng và thái tử đều đối với Cửu công chúa không biết làm sao, Tiêu gia sau khi bị nàng hưu phu, vẫn trông mong đưa Tiêu Vân Hành tới phủ công chúa.
Bởi vậy có thể thấy được, vị này cửu công chúa cũng không như lời đồn đại bên ngoài, người không được sủng liền không có quyền vô thế.
Tô Mộ Thần biết rõ kết cục đắc tội với Thái tử, bây giờ hắn chỉ có thể hy vọng vào cửu công chúa.
"Vâng" hắn áp chế bất an trong lòng, cung kính gật đầu, "Thần nguyện ý nghe theo sắp xếp của cửu công chúa điện hạ."
"Tô đại nhân sẽ không hối hận quyết định của hôm nay." Vân Tử Thù nhàn nhạt nói, "Trở về đi."
"Vâng" Tô Mộ Thần đáp lại, "Thần mang muội muội về trước, đợi thời cơ thích hợp, sẽ đưa tới đây hầu hạ công chúa điện hạ."
Vân Tử Thù ừ một tiếng, đối với quyết định của hắn từ chối cho ý kiến.
Sau khi Tô Mộ Thần rời đi, Vân Tử Thù im lặng một hồi lâu sau, "Ti Thương, nên cho An gia thêm chút lửa rồi."
"Thuộc hạ hiểu rồi."
Hôm nay là ngày thứ ba An Hoài Sơn trúng độc.
Độc bắt đầu chính thức phát tác, dưới sự tra tấn cực độ đau đớn, An Hoài Sơn bắt đầu nghiến răng nghiến lợi mắng Phan Linh Linh, thần chí không rõ cũng mắng, mắng nàng tiện nhân, mắng nàng là cái ác độc nữ tử, khó nghe như thế nào thì mắng như vậy.
Nếu nói tỉnh rồi, lời hắn nói vẫn có người nghi ngờ, vậy ngay cả mơ mơ màng màng cũng mắng Phan Linh Linh, sẽ không thể không gia tăng vài phần tín nhiệm.
Toàn thành nổi danh đích thầy thuốc đều mời tới đây, chính là không người có thể trị hảo an hoài sơn, tất cả thầy thuốc giai thúc thủ vô sách - bó tay không biện pháp.
"Phan linh linh người là cái đồ tiểu tiện nhân! Ngươi không chết tử tế được!"
"Ta thành quỷ cũng sẽ không buông tha ngươi!"
"Ngươi vậy mà ác độc, ngươi là cái đồ độc nữ!"
An hoài sơn đau đớn ở trên giường quay cuồng, vừa kêu rên vừa mắng, An Quang Vinh càng nghe sắc mặt càng lạnh, nhịn không đượcchút giận lên thê tử: "Nếu chuyện này không phải do Phan Linh Linh gây ra, sao Hoài Sơn lại có thể một mực chắc chắn chính là nàng ta?"
An phu nhân còn muốn biện giải, An Quang Vinh tát một bạt tai lên mặt bà: "Bà câm miệng cho ta! Nếu Hoài sơn có cái gì không hay xảy ra, thì bà mang cháu gái tốt của bà cùng nhau xuống địa ngục đi!"
Một đống người lo lắng, hai ngày gần đây An phu nhân tính tình mạnh bạo, sao có thể chịu được cơn giận như vậy? Vì thế nháy mắt liền cùng hắn đánh nhau
"Lão già mãi không chết này, dám đánh ta? Ta liều mạng với ông!"
Sau khi nháo lớn lên trực tiếp truyền tới vợ chồng tây bình hầu thấy muội muội của mình bị đánh, tây bình hầu sao nhịn được cợn giận lại cũng trực tiếp gia nhập chiến cuộc, động thủ với An Quang Vinh.
Hai vị đại thần không hề để ý hình tượng đánh nhau.
Con trai trưởng Phan gia Phan Húc Chi thấy thế tiến lên hỗ trợ, một đống hỗn loạn, lại trực tiếp rút con dao đâm bị thương dượng của mình, An gia nháy mắt rơi vào hỗn loạn.
An phu nhân kêu sợ hãi một tiếng: "Lão gia!"
Phan Húc Chi choáng váng, vợ chồng tây bình hầu cũng sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.
Chẳng sợ trong phòng có có sẵn thầy thuốc, vừa thấy Thượng Thư đại nhân bị thương đều lại đây cứu trị, nhưng cũng không có phương pháp xoay chuyển trời đất.
Bởi vì ai cũng không có dự đoán được, Phan Húc chi kia một đao đâm trúng chỗ hiểm.
"An thượng thư thương thế quá nặng, trực tiếp qua đời, thật sự là ông trời mở mắt, báo ứng không sai."
Vân Tử Thù dọc theo hoa viên tản bộ, nghe Lãnh Nguyệt bẩm báo tình hình của hai nhà An gia và Phan gia, bởi vì động tĩnh quá lớn, liên lụy đến tánh mạng mệnh quan triều đình, vì thế lại kinh động Đại Lý tự, cuối cùng không thể tránh cho bị bẩm tới trước mặt hoàng đế.
Con trai trưởng Tây bình hầu thất thủ giết dượng của mình, dượng vẫn là triều đình trọng thần, tính chất của việc này có thể nghĩ được nghiêm trọng như thế nào.
Hoàng đế nghe xong lúc sau quả thực không thể tin được, lần đầu nghĩ mình nghe lầm.
Lại bộ thượng thư đường đường là đại quan tam phẩm, gia đinh trong nhà, hộ vệ thành đàn, lại bị một cái ăn chơi trác táng đâm bị thương bỏ mình?
Quả thực vớ vẩn!
Chỉnh sửa cuối: