Chương 421: Ba ngày sau lên đảo.
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
Edit: Jess93
Người trong phòng đều nhìn về phía Ninh Ngộ Châu, không khỏi nhiều hơn mấy phần chờ mong.
Nếu như Quỷ Thánh có thể xé mở không gian, đưa bọn họ về đại lục nhân tu, bọn họ cũng không cần đi tìm Vẫn Long nữa.
So với trực diện Vẫn Long cường đại, độ khó khi liên hệ với Quỷ Thánh dễ hơn nhiều. Hơn nữa Quý gia có Quỷ Thánh, dựa vào giao tình hiện giờ giữa bọn họ cùng Quý Thừa Tự, muốn tiếp xúc Quỷ Thánh cũng không phải là việc khó.
Ánh mắt Ninh Ngộ Châu đảo qua bọn họ, bình tĩnh nói: "Không được!"
Nghe vậy, người ở chỗ này đều có chút thất vọng.
"Mặc kệ là tôn giả cảnh giới Nguyên Thánh hay là Quỷ Thánh, chỉ có thể xé mở vị trí không gian cùng giới, không có cách nào xé mở không gian liên kết giữa hai giới." Ninh Ngộ Châu giải thích cho bọn họ: "Giữa giới U Minh cùng đại lục nhân tu, cũng như hạ giới cùng thượng giới, đều có vách tường không gian không có cách nào vượt qua, muốn liên thông lưỡng giới, cần phải có đường hầm không gian liên kết giữa hai giới. Nhưng đường hầm không gian lại không phải dễ mở ra như vậy, lấy thần thông của Nguyên Thánh hoặc Quỷ Thánh, cũng không thể mở ra."
Mọi người ở đây rốt cuộc bừng tỉnh đại ngộ.
Nghĩ lại cũng phải, điều kiện tiên quyết để tôn giả cảnh giới Nguyên Thánh có thể xé rách không gian là ở cùng một vùng không gian, bọn họ chỉ có thể xuyên qua các đại lục ở hạ giới, vượt ngang hải vực mênh mông, rút ngắn khoảng cách. Nhưng muốn vượt qua các giới, căn bản không có biện pháp, giữa tam giới đều có tường không gian lấp kín không có cách nào đánh vỡ, vách tường không gian này cũng là hàng rào bảo hộ không gian giữa các giới, duy trì không gian ổn định.
Thứ duy nhất có thể để bọn hắn tự do qua lại chính là đường hầm không gian liên kết giữa hai bên.
Đáng tiếc thời đại thượng cổ, đường hầm không gian giữa tam giới đã biến mất, tam giới không thể qua lại nữa, trừ phi xuất hiện một ít ngoài ý muốn.
Tựa như lần này Ôn Y lấy Vẫn Long làm môi giới, lấy lực lượng huyết mạch cùng sinh mệnh của mình hiến tế, rốt cuộc mở ra một đầu thông đạo không gian ngắn ngủi lại không ổn định, mang bọn hắn vào giới U Minh.
"Phu quân, trừ ngoài ý muốn, còn có những khả năng khác không?" Văn Kiều nhịn không được hỏi.
"Ý nàng là.." Ninh Ngộ Châu nhìn chằm chằm nàng.
"Không phải bên trong bí cảnh Phong Ma phong ấn một Tà Ma sao? Tà Ma kia sẽ không phải đến từ ma giới chứ?"
Sư Vô Mệnh cũng có chút hứng thú: "Chao ôi, thời điểm ta ở Thánh Vũ đại lục, cũng đã được nghe nói về bí cảnh Phong Ma, không nghĩ tới Thánh Vũ đại lục các ngươi cũng phong ấn loại đồ vật nguy hiểm này. Nếu để cho Tà Ma trong bí cảnh Phong Ma xuất thế, tính nguy hiểm của nó tất nhiên không thể kém hơn Thiên Chi Nguyên ở Phi Tinh đại lục, động ma ngàn ma tại Túc Tinh đại lục cùng hồng vũ ở Hồng Sâm đại lục, Thánh Vũ đại lục của các ngươi cũng rất nguy hiểm."
Ninh Ký Thần, Văn Thỏ Thỏ cũng biết bí cảnh Phong Ma, lúc trước Văn Thỏ Thỏ còn theo Văn Kiều cùng đi tham gia thí luyện tại bí cảnh Phong Ma, tự nhiên biết chuyện gì xảy ra.
Quả thực như Sư Vô Mệnh nói, bí cảnh Phong Ma cũng là một tai họa ngầm của Thánh Vũ đại lục.
Chẳng qua trước mắt xem ra tai họa ngầm này vẫn còn an toàn, các môn các phái chỉ cần định kỳ phái đệ tử đi vào tiêu diệt Tà Ma, săn bắt Ma Sát châu, ngược lại cũng không cần lo lắng quá mức.
Về phần sau này phong ấn Tà Ma có xuất thế hay không, không có ai có thể đảm bảo.
Chuyện người tu luyện Thánh Vũ đại lục có thể làm, tựa như đám tiền bối phong ấn Tà Ma trước đây, liều mạng tính mệnh, lần nữa phong ấn nó, cứu vớt đại lục ở trong cơn nguy khốn.
Ninh Ngộ Châu suy tư một lát, mới nói: "Tà Ma kia quả thực có thể là đến từ ma giới. Đương nhiên, cũng có thể là nơi bí ẩn nào đó còn sót lại tại đại lục nhân tu sau trận đại chiến từ thời thượng cổ.. Tóm lại, có rất nhiều loại khả năng."
Theo tư liệu ghi lại trong Xích Tiêu tông, Tà Ma bị phong ấn trong bí cảnh Phong Ma đột nhiên xuất hiện tại Thánh Vũ đại lục, không ai biết lai lịch của nó. Điều này cũng có thể diễn biến ra vô số khả năng, cho dù Ninh Ngộ Châu tư duy nhanh nhẹn, dưới tình huống không có bất kỳ manh mối gì, cũng không thể mạo muội phỏng đoán.
Như thế, ngược lại khiến Ninh Ký Thần cùng Văn Thỏ Thỏ đột nhiên lo lắng cho Thánh Vũ đại lục.
Ban đầu còn cảm thấy Phi Tinh đại lục, Túc Tinh đại lục cùng Hồng Sâm đại lục thật xui xẻo, nguy cơ hủy diệt gần ngay trước mắt, đột nhiên phát hiện Thánh Vũ đại lục cũng không thua kém bao nhiêu, chỉ là không biết khi nào sẽ bộc phát, tạm thời coi như an toàn.
Mặc dù biết Quỷ Thánh cũng không thể mở ra thông đạo lưỡng giới ít nhiều có chút thất vọng, nhưng nói chung trước đó không có ôm hi vọng, cũng không tính là gì, tầm mắt của mọi người tiếp tục tập trung đến thuyền bên ngoài hải vực.
Quý Thừa Tự tới nói cho bọn hắn: "Khả năng phải ở chỗ này dừng lại đoạn thời gian, thẳng đến những Quỷ Đế đó đem đám sinh vật bất tử vây đảo kia đuổi đi."
Văn Thỏ Thỏ nghiêng đầu hỏi: "Lần này tới nhiều ít Quỷ Đế?"
"Ta cũng không biết, khoảng mười người đi."
Mười người không hề ít, nhưng đối mặt đám sinh vật bất tử trong biển Bất Tử rộng lớn này mà nói, vẫn là thiếu một chút.
Giờ khắc này, mấy người Văn Kiều cũng hoài nghi bọn Quỷ Đế này thật sự có thể làm được sao?
Giống như những thế lực đã tới trước đó, nghe nói sau khi dò xét Vẫn Long đang ở đảo Vọng Nguyệt, bọn họ liền chạy tới, đã chờ ở chỗ này không ít ngày.
"Thuyền của chúng ta cũng dự định chờ ở chỗ này." Quý Thừa Tự nói: "Đến lúc đó lại đợi nhìn tình huống."
Cũng chỉ có thể như thế, dù sao không thể lên đảo, lại không muốn từ bỏ cơ hội này, ngoại trừ chờ, cũng không có những biện pháp khác.
Thời điểm ban đêm phủ xuống, sinh vật bất tử xuất hiện lần nữa.
Có lẽ bởi vì vùng biển này tụ tập quá nhiều thuyền Quỷ Vân, số lượng quỷ tu càng không ít, Quỷ Vương cùng quỷ tu liên hợp lại, cho dù những sinh vật bất tử đó có số lượng nhiều, nhóm quỷ tu ứng phó vẫn tương đối thoải mái.
Chí ít so với đoạn đường đến đây dễ dàng hơn nhiều.
Mấy người Văn Kiều không tiếp tục đi qua hỗ trợ thủ thuyền, bọn họ ở trong khoang thuyền, thỉnh thoảng xem tình huống bên ngoài.
Trong phòng sát vách, Ôn Y đang mê man đột nhiên bừng tỉnh.
Nàng chậm rãi ngồi dậy, lấy Thiên Xu lệnh trong tay áo ra, Thiên Xu lệnh đã từ ngọc bạch biến thành ngọc bích, tỏa ra hơi nóng, phảng phất đang nhắc nhở chủ nhân gì đó.
Nàng khẽ vỗ về Thiên Xu lệnh, thần sắc bình tĩnh.
* * *
Trên một chiếc thuyền Quỷ Vân năm tầng cách đảo Vọng Nguyệt không xa, Lãnh Dịch lấy Thiên Xu lệnh từ trong tay áo ra.
Nhìn thấy Thiên Xu lệnh tràn lan màu ngọc bích, thần sắc của hắn trở nên cực kì phức tạp, có mừng rỡ, có lo lắng, có cam chịu, còn có kiên định.. Cuối cùng, đủ loại cảm xúc đều thu liễm trong cặp mắt lãnh lệ kia, chỉ còn lại hoàn toàn lạnh lẽo.
Một đệ tử Thiên Xu cung đẩy cửa tiến vào.
"Thiếu chủ, quỷ tu Thánh Quỷ điện nói, đoán chừng đợi thêm nửa tháng, là có thể lên đảo, để ngài chuẩn bị cẩn thận."
Lãnh Dịch nhìn về phía đệ tử Thiên Xu cung đi theo hắn, đột nhiên hỏi: "Lãnh Tả, ngươi nói Ôn cô nương.. Hiện tại thế nào?"
Vẻ mặt Lãnh Tả cứng lại, trong lòng có chút khó xử, nhưng lại không thể không kiên trì nói: "Thiếu chủ, lúc Ôn cô nương mở ra đường hầm không gian, đã là tình trạng kiệt sức, sinh mệnh tiêu hao, lấy tình huống của nàng, đoán chừng.."
Chỉ sợ đã không sống được.
"Không, nàng còn sống!" Lãnh Dịch khẳng định, ngẩng đầu nhìn về phía hải vực tối tăm mờ mịt ngoài cửa sổ, giống như lẩm bẩm: "Ta phải nhanh lên một chút, ít nhất phải tranh thủ cho nàng một chút hi vọng sống.."
Lãnh Tả không nói chuyện, trong lòng ít nhiều có chút khổ sở.
Bọn họ đều biết tình huống của Ôn Y, thời điểm quyết định tiến vào rừng rậm hồng nham, đã chú định có đi không về.
Lúc trước người Ôn thị coi trọng nhất cũng không phải là Ôn Y, mà là Công chúa nhỏ của Ôn thị -- Ôn Nhu, Ôn Y vốn chỉ là con cháu cực kì bình thường của một chi trong Ôn thị, đột nhiên thức tỉnh lực lượng huyết mạch Ôn thị, mới được Ôn thị coi trọng.
Mà hậu quả được coi trọng, chính là kế thừa số mệnh của Ôn thị, tiến vào rừng rậm hồng nham, hiến tế bản thân để mở ra đường hầm không gian thông hướng U Minh.
Khi tin tức Ôn thị quyết định để Ôn Y tiến vào rừng rậm hồng nham truyền đến Thiên Xu cung, thiếu cung chủ của bọn họ cũng không chút do dự chờ lệnh đi theo. Lúc ấy lão cung chủ phi thường tức giận, cuối cùng vẫn đồng ý với hắn.
Thiên Xu cung cũng có trách nhiệm cùng sứ mệnh của mình, cho dù thân là thiếu cung chủ, cũng không thể tùy hứng.
Lãnh Dịch là một người thừa kế hoàn hảo, biết rõ chính mình nên làm cái gì, không thể làm cái gì, cho nên hắn không có tùy hứng, chỉ là quyết định cùng Ôn Y cùng nhau tiến vào rừng rậm hồng nham, cùng đến giới U Minh.
Hắn cũng không nghĩ tới toàn thân trở ra, điều duy nhất hắn sở cầu chỉ là tranh thủ cho Ôn Y một chút hi vọng sống.
Chỉ tiếc..
Lúc này, lại một đệ tử Thiên Xu cung tiến đến: "Thiếu chủ, bên ngoài có biến."
Lãnh Tả nhìn sang, thấy là Lãnh Hữu, hỏi: "Chẳng lẽ đám quỷ tu kia lại làm ra trò yêu thiêu thân gì?"
Cũng không phải bọn họ có ý kiến với quỷ tu, mà là những gì bọn họ chứng kiến được trong mấy ngày đi vào giới U Minh này, rất nhiều cách làm của quỷ tu đều khiến bọn hắn khó có thể tin. Đám nhân tu bọn họ, nghiễm nhiên trở thành tài sản riêng để nhóm quỷ tu chứng minh địa vị thân phận của mình, hiện giờ tình cảnh đối với nhân tu cực kì bất lợi.
Phải biết khi đó tam giới còn liên hệ, quỷ tu nào có lá gan này?
Nếu là người tính khí hơi nóng nảy, trực tiếp lấy ra một chồng lôi phù đập tới, xem quỷ tu còn có lá gan này hay không.
Lãnh Hữu nói: "Luyện đan sư của quỷ tu phát hiện một loại dược dịch có khả năng gây thương tổn đối với sinh vật bất tử, tối hôm qua có quỷ tu sử dụng, hiệu quả vô cùng tốt. Thiếu chủ, chúng ta có nên đi mua chút nước thuốc kia hay không?"
Lãnh Dịch hơi kinh ngạc: "Có biết luyện đan sư kia là người của thế lực nào không?"
"Nghe nói là luyện đan sư của Quý gia."
"Đi mua một ít về đây, chúng ta nghiên cứu một chút."
Hơi trễ một chút, Lãnh Hữu mang dược dịch tới, giao cho Lãnh Dịch.
Lãnh Dịch ra hiệu Lãnh Tả xem xét.
Lãnh Tả là luyện đan sư cấp địa, mặc dù chỉ là luyện đan sư trung cấp, nhưng dù sao so với những quỷ tu kia vẫn mạnh hơn.
Lãnh Tả kiểm tra xong, có phần cảm thấy hứng thú: "Thành phần dược dịch này cũng không khó tìm, dùng chính là linh thảo tương đối dễ thấy ở giới U Minh cùng dược vật thuộc tính âm, khó được chính là phần tâm tư nhanh nhạy kia."
Lãnh Hữu mừng rỡ hỏi: "Ngươi cũng có thể luyện ra sao?"
"Ta phải nghiên cứu thêm một chút." Lãnh Tả hào hứng: "Ta biết hầu hết các nguyên liệu cần có trong dược dịch, nhưng quá trình tinh luyện cùng cân bằng lượng thuốc không dễ nắm giữ, nếu có đan phương thì tốt rồi. Lãnh Hữu, có thể lấy được đan phương không?"
"Không được, bọn họ giấu rất kỹ, chỉ bán dược dịch, không bán đan phương. Chẳng qua nếu như cần lượng nhiều, còn có thể chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu, giao cho luyện đan sư trên thuyền bọn hắn luyện."
Nói tóm lại, ba thế lực có được đan phương đều quyết định giấu kỹ, tình nguyện luyện đan sư của mình một ngày một đêm tinh luyện dược dịch, cũng không muốn công khai đan phương. Đây cũng là chuyện thường tình, so với bán đan phương, tự nhiên là tự mình nắm giữ đan phương, sau đó trực tiếp bán thành phẩm đạt được nhiều lợi ích hơn, quỷ tu cũng không phải người ngu.
Lãnh Tả có chút thất vọng, nhìn dược dịch trong bình ngọc, không khỏi cảm khái: "Không nghĩ tới luyện đan sư của quỷ tu cũng có thiên phú như vậy, thật lợi hại."
Lãnh Dịch vẫn luôn an tĩnh đột nhiên nói: "Không nhất định là quỷ tu sáng tạo ra."
Lãnh Tả Lãnh Hữu đồng thời nhìn về phía hắn, có chút giật mình: "Thiếu chủ, ý của ngài là.."
"Lúc trước có rất nhiều nhân tu tiến vào giới U Minh, trong đó không thiếu luyện đan sư ưu tú." Lãnh Dịch thần sắc lãnh đạm: "Nếu là quỷ tu sáng tạo ra, cũng sẽ không phải là hiện tại, thật trùng hợp."
Sau khi nghe xong, Lãnh Tả Lãnh Hữu đều cảm thấy rất có đạo lý.
Nhìn dược dịch trong bình ngọc, Lãnh Tả không khỏi có chút muốn gặp luyện đan sư sáng tạo ra nước thuốc này, nhưng đáng tiếc cũng không biết người đó là ai.
**
Dược dịch do Ninh Ngộ Châu phát minh chẳng mấy chốc đã truyền ra trong biển Bất Tử.
Quý gia, Quỷ gia cùng thành Huyền Âm suýt nữa bán điên, nhìn âm thạch liên tục chảy vào túi trữ vật, Quý gia, Quỷ gia cùng thành Huyền Âm dựa theo quy định trong hiệp ước trước đó, nâng mấy túi âm thạch tới giao cho Ninh Ngộ Châu.
Sư Vô Mệnh cùng Văn Thỏ Thỏ tùy tiện nhìn một chút, phát hiện bọn họ đột nhiên từ kẻ nghèo hèn biến thành đại gia giới U Minh, so với rất nhiều quỷ tu còn giàu hơn, có thể tùy tiện chơi một viên ném một viên, đâu còn dáng vẻ khi vừa tới giới U Minh, ngay cả phí vào thành đều không có?
Mấy người Vũ Hùng An cũng yên lặng nuốt nước miếng.
Bọn họ biết năng lực vơ vét của cải của luyện đan sư rất lợi hại, nhưng lại không biết ngay cả khi luân lạc tới giới U Minh, còn có thể vơ vét của cải như thế.
Ninh Ngộ Châu ngược lại bình tĩnh, để Văn Kiều đem âm thạch phân cho mọi người, mới nói: "Chờ về thành Huyền Âm, các ngươi cầm mua thứ mình cảm thấy hứng thú đi."
Đây là phát thù lao sớm đây mà.
Bốn người Vũ Hùng An vui vẻ không thôi, lần nữa may mắn lúc trước bọn họ thức thời, quyết định đi theo Ninh Ngộ Châu bọn họ. Nếu khi đó lòng tự trọng quấy phá, đánh chết không chịu đi, làm sao có khí phách tùy tiện tiêu xài âm thạch như hiện giờ?
Mặc dù âm thạch đối với bọn hắn mà nói, chỉ là tiền tệ thông dụng tại giới U Minh, thế nhưng trong giới U Minh có không ít đồ tốt, càng có rất nhiều thứ đã tuyệt tích tại đại lục nhân tu, nếu mang về, có thể một đêm chợt giàu.
Trong lúc bọn hắn cao hứng, Quý gia, Quỷ gia cùng thành Huyền Âm đang chiêu đãi Quỷ Đế.
Các Quỷ Vương trên thuyền cung kính nghênh đón hai vị Quỷ Đế, đề cao cảnh giác, không biết hai vị Quỷ Đế tới đây vì chuyện gì. Chẳng qua bọn hắn cũng không sợ, dựa vào địa vị Quỷ gia, Quý gia cùng thành Huyền Âm tại giới U Minh, Quỷ Đế cũng phải cho mấy phần mặt mũi.
Một trong hai Quỷ Đế nói: "Nghe nói các ngươi có dược dịch có khả năng thương tổn sinh vật bất tử."
Nghe nói như thế, Quỷ Vương ba nhà lập tức rõ ràng mục đích đến đây của bọn họ.
Quản sự thành Huyền Âm là người biết tròn biết méo, tha thiết nói: "Chư vị tiền bối muốn dược dịch, tất nhiên chúng ta sẽ trực tiếp dâng lên. Hiệu quả của dược dịch này quả thật không tệ, vốn dĩ chúng ta cũng muốn đưa qua cho chư vị tiền bối, không nghĩ tới tiền bối lại tới."
Lúc này hai tay dâng lên mấy bình dược dịch để bọn hắn xem xét.
Hai vị Quỷ Đế xem xét từng bình một, nhưng đáng tiếc bọn họ cũng không phải là luyện đan sư, đương nhiên không thể nhìn ra manh mối gì, nhưng nghĩ đến thành Huyền Âm làm ăn xem trọng chữ tín, đoán chừng sẽ không cố lộng huyền hư lừa gạt quỷ, chỉ cần đợi buổi tối thử một lần liền biết.
"Không biết chỗ các ngươi có bao nhiêu, chúng ta đều muốn."
Quỷ Vương Thích thúc đột nhiên hỏi: "Tiền bối, các ngươi muốn dùng dược dịch để đánh lui sinh vật bất tử bên ngoài đảo Vọng Nguyệt sao?"
"Không sai." Quỷ Đế gật đầu, loại chuyện này không có gì để giấu diếm.
Quỷ Vương Quỷ gia cũng nói: "Tiền bối yên tâm, chúng ta sẽ để luyện đan sư trên thuyền tăng thêm tốc độ, nhiều nhất ba ngày, liền có thể cung cấp một lô dược dịch."
Sau khi hai vị Quỷ Đế nghe xong, không nói thêm gì nữa, ném ra một cái túi trữ vật, xem như tiền đặt cọc.
Thời điểm ba vị Quỷ Vương đang tính đứng lên đưa tiễn, đột nhiên một vị Quỷ Đế hỏi: "Không biết luyện đan sư sáng tạo ra nước thuốc này là vị nào?"
Quỷ Vương Thích thúc nói: "Là luyện đan sư Quý gia chúng ta."
Sau khi Quỷ Đế nghe xong, không có nói thêm cái gì, nhanh chóng rời đi.
Đưa tiễn Quỷ Đế, luyện đan sư ba nhà bắt đầu hết ngày dài lại đêm thâu tinh luyện dược dịch.
Việc này nhanh chóng truyền ra xung quanh, khi biết các Quỷ Đế muốn dùng nước thuốc này xua đuổi sinh vật bất tử, tất cả quỷ tu đều mừng rỡ trở lại.
Bọn họ đã biết hiệu quả của dược dịch, sinh vật bất tử căn bản gánh không nổi, chỉ cần đổ vào biển với số lượng lớn, những sinh vật bất tử đó cũng chỉ có thể bỏ chạy.
Quý Thừa Tự cũng nói chuyện này cho Ninh Ngộ Châu bọn họ.
Hắn vui mừng nói: "Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, đoán chừng sau ba ngày chúng ta liền có thể lên đảo. Lần này nhờ có Ninh huynh đệ mới có thể thuận lợi như vậy, Ninh huynh đệ ngươi thật sự là cứu tinh của chúng ta."
Ninh Ngộ Châu nhếch miệng mỉm cười, đáp lại: "Dược dịch đối với sinh vật bất tử chỉ có tác dụng thương tổn, cũng không thể giết chết bọn chúng, đến lúc đó còn cần cẩn thận chút."
"Ngươi nói đúng."
Quý Thừa Tự đã biến thành fan cuồng của Ninh huynh đệ nhà hắn, hắn nói cái gì đều là đúng, bộ dáng cười tủm tỉm kia, đoán chừng đã không có sức phán đoán.
Văn Thỏ Thỏ bọn họ nghe được tin tức này, cũng hết sức vui mừng.
"Đáng tiếc biển Bất Tử quá lớn, nếu có thể trực tiếp đổ dược dịch vào trong biển, nhìn xem đám sinh vật bất tử kia còn càn rỡ thế nào." Văn Thỏ Thỏ vô cùng hung tàn nói.
Sư Vô Mệnh ôm Văn Thỏ Thỏ, cười ha hả: "Văn Đại đệ, đừng hung tàn như vậy, dù tất cả luyện đan sư cùng nhau tinh luyện dược dịch, cũng không thể làm được. Giống như bây giờ, đã rất tốt rồi."
Bởi vì có dược dịch hỗ trợ, hiện tại tất cả quỷ tu đều đang đợi ba ngày sau lên đảo.
Người trong phòng đều nhìn về phía Ninh Ngộ Châu, không khỏi nhiều hơn mấy phần chờ mong.
Nếu như Quỷ Thánh có thể xé mở không gian, đưa bọn họ về đại lục nhân tu, bọn họ cũng không cần đi tìm Vẫn Long nữa.
So với trực diện Vẫn Long cường đại, độ khó khi liên hệ với Quỷ Thánh dễ hơn nhiều. Hơn nữa Quý gia có Quỷ Thánh, dựa vào giao tình hiện giờ giữa bọn họ cùng Quý Thừa Tự, muốn tiếp xúc Quỷ Thánh cũng không phải là việc khó.
Ánh mắt Ninh Ngộ Châu đảo qua bọn họ, bình tĩnh nói: "Không được!"
Nghe vậy, người ở chỗ này đều có chút thất vọng.
"Mặc kệ là tôn giả cảnh giới Nguyên Thánh hay là Quỷ Thánh, chỉ có thể xé mở vị trí không gian cùng giới, không có cách nào xé mở không gian liên kết giữa hai giới." Ninh Ngộ Châu giải thích cho bọn họ: "Giữa giới U Minh cùng đại lục nhân tu, cũng như hạ giới cùng thượng giới, đều có vách tường không gian không có cách nào vượt qua, muốn liên thông lưỡng giới, cần phải có đường hầm không gian liên kết giữa hai giới. Nhưng đường hầm không gian lại không phải dễ mở ra như vậy, lấy thần thông của Nguyên Thánh hoặc Quỷ Thánh, cũng không thể mở ra."
Mọi người ở đây rốt cuộc bừng tỉnh đại ngộ.
Nghĩ lại cũng phải, điều kiện tiên quyết để tôn giả cảnh giới Nguyên Thánh có thể xé rách không gian là ở cùng một vùng không gian, bọn họ chỉ có thể xuyên qua các đại lục ở hạ giới, vượt ngang hải vực mênh mông, rút ngắn khoảng cách. Nhưng muốn vượt qua các giới, căn bản không có biện pháp, giữa tam giới đều có tường không gian lấp kín không có cách nào đánh vỡ, vách tường không gian này cũng là hàng rào bảo hộ không gian giữa các giới, duy trì không gian ổn định.
Thứ duy nhất có thể để bọn hắn tự do qua lại chính là đường hầm không gian liên kết giữa hai bên.
Đáng tiếc thời đại thượng cổ, đường hầm không gian giữa tam giới đã biến mất, tam giới không thể qua lại nữa, trừ phi xuất hiện một ít ngoài ý muốn.
Tựa như lần này Ôn Y lấy Vẫn Long làm môi giới, lấy lực lượng huyết mạch cùng sinh mệnh của mình hiến tế, rốt cuộc mở ra một đầu thông đạo không gian ngắn ngủi lại không ổn định, mang bọn hắn vào giới U Minh.
"Phu quân, trừ ngoài ý muốn, còn có những khả năng khác không?" Văn Kiều nhịn không được hỏi.
"Ý nàng là.." Ninh Ngộ Châu nhìn chằm chằm nàng.
"Không phải bên trong bí cảnh Phong Ma phong ấn một Tà Ma sao? Tà Ma kia sẽ không phải đến từ ma giới chứ?"
Sư Vô Mệnh cũng có chút hứng thú: "Chao ôi, thời điểm ta ở Thánh Vũ đại lục, cũng đã được nghe nói về bí cảnh Phong Ma, không nghĩ tới Thánh Vũ đại lục các ngươi cũng phong ấn loại đồ vật nguy hiểm này. Nếu để cho Tà Ma trong bí cảnh Phong Ma xuất thế, tính nguy hiểm của nó tất nhiên không thể kém hơn Thiên Chi Nguyên ở Phi Tinh đại lục, động ma ngàn ma tại Túc Tinh đại lục cùng hồng vũ ở Hồng Sâm đại lục, Thánh Vũ đại lục của các ngươi cũng rất nguy hiểm."
Ninh Ký Thần, Văn Thỏ Thỏ cũng biết bí cảnh Phong Ma, lúc trước Văn Thỏ Thỏ còn theo Văn Kiều cùng đi tham gia thí luyện tại bí cảnh Phong Ma, tự nhiên biết chuyện gì xảy ra.
Quả thực như Sư Vô Mệnh nói, bí cảnh Phong Ma cũng là một tai họa ngầm của Thánh Vũ đại lục.
Chẳng qua trước mắt xem ra tai họa ngầm này vẫn còn an toàn, các môn các phái chỉ cần định kỳ phái đệ tử đi vào tiêu diệt Tà Ma, săn bắt Ma Sát châu, ngược lại cũng không cần lo lắng quá mức.
Về phần sau này phong ấn Tà Ma có xuất thế hay không, không có ai có thể đảm bảo.
Chuyện người tu luyện Thánh Vũ đại lục có thể làm, tựa như đám tiền bối phong ấn Tà Ma trước đây, liều mạng tính mệnh, lần nữa phong ấn nó, cứu vớt đại lục ở trong cơn nguy khốn.
Ninh Ngộ Châu suy tư một lát, mới nói: "Tà Ma kia quả thực có thể là đến từ ma giới. Đương nhiên, cũng có thể là nơi bí ẩn nào đó còn sót lại tại đại lục nhân tu sau trận đại chiến từ thời thượng cổ.. Tóm lại, có rất nhiều loại khả năng."
Theo tư liệu ghi lại trong Xích Tiêu tông, Tà Ma bị phong ấn trong bí cảnh Phong Ma đột nhiên xuất hiện tại Thánh Vũ đại lục, không ai biết lai lịch của nó. Điều này cũng có thể diễn biến ra vô số khả năng, cho dù Ninh Ngộ Châu tư duy nhanh nhẹn, dưới tình huống không có bất kỳ manh mối gì, cũng không thể mạo muội phỏng đoán.
Như thế, ngược lại khiến Ninh Ký Thần cùng Văn Thỏ Thỏ đột nhiên lo lắng cho Thánh Vũ đại lục.
Ban đầu còn cảm thấy Phi Tinh đại lục, Túc Tinh đại lục cùng Hồng Sâm đại lục thật xui xẻo, nguy cơ hủy diệt gần ngay trước mắt, đột nhiên phát hiện Thánh Vũ đại lục cũng không thua kém bao nhiêu, chỉ là không biết khi nào sẽ bộc phát, tạm thời coi như an toàn.
Mặc dù biết Quỷ Thánh cũng không thể mở ra thông đạo lưỡng giới ít nhiều có chút thất vọng, nhưng nói chung trước đó không có ôm hi vọng, cũng không tính là gì, tầm mắt của mọi người tiếp tục tập trung đến thuyền bên ngoài hải vực.
Quý Thừa Tự tới nói cho bọn hắn: "Khả năng phải ở chỗ này dừng lại đoạn thời gian, thẳng đến những Quỷ Đế đó đem đám sinh vật bất tử vây đảo kia đuổi đi."
Văn Thỏ Thỏ nghiêng đầu hỏi: "Lần này tới nhiều ít Quỷ Đế?"
"Ta cũng không biết, khoảng mười người đi."
Mười người không hề ít, nhưng đối mặt đám sinh vật bất tử trong biển Bất Tử rộng lớn này mà nói, vẫn là thiếu một chút.
Giờ khắc này, mấy người Văn Kiều cũng hoài nghi bọn Quỷ Đế này thật sự có thể làm được sao?
Giống như những thế lực đã tới trước đó, nghe nói sau khi dò xét Vẫn Long đang ở đảo Vọng Nguyệt, bọn họ liền chạy tới, đã chờ ở chỗ này không ít ngày.
"Thuyền của chúng ta cũng dự định chờ ở chỗ này." Quý Thừa Tự nói: "Đến lúc đó lại đợi nhìn tình huống."
Cũng chỉ có thể như thế, dù sao không thể lên đảo, lại không muốn từ bỏ cơ hội này, ngoại trừ chờ, cũng không có những biện pháp khác.
Thời điểm ban đêm phủ xuống, sinh vật bất tử xuất hiện lần nữa.
Có lẽ bởi vì vùng biển này tụ tập quá nhiều thuyền Quỷ Vân, số lượng quỷ tu càng không ít, Quỷ Vương cùng quỷ tu liên hợp lại, cho dù những sinh vật bất tử đó có số lượng nhiều, nhóm quỷ tu ứng phó vẫn tương đối thoải mái.
Chí ít so với đoạn đường đến đây dễ dàng hơn nhiều.
Mấy người Văn Kiều không tiếp tục đi qua hỗ trợ thủ thuyền, bọn họ ở trong khoang thuyền, thỉnh thoảng xem tình huống bên ngoài.
Trong phòng sát vách, Ôn Y đang mê man đột nhiên bừng tỉnh.
Nàng chậm rãi ngồi dậy, lấy Thiên Xu lệnh trong tay áo ra, Thiên Xu lệnh đã từ ngọc bạch biến thành ngọc bích, tỏa ra hơi nóng, phảng phất đang nhắc nhở chủ nhân gì đó.
Nàng khẽ vỗ về Thiên Xu lệnh, thần sắc bình tĩnh.
* * *
Trên một chiếc thuyền Quỷ Vân năm tầng cách đảo Vọng Nguyệt không xa, Lãnh Dịch lấy Thiên Xu lệnh từ trong tay áo ra.
Nhìn thấy Thiên Xu lệnh tràn lan màu ngọc bích, thần sắc của hắn trở nên cực kì phức tạp, có mừng rỡ, có lo lắng, có cam chịu, còn có kiên định.. Cuối cùng, đủ loại cảm xúc đều thu liễm trong cặp mắt lãnh lệ kia, chỉ còn lại hoàn toàn lạnh lẽo.
Một đệ tử Thiên Xu cung đẩy cửa tiến vào.
"Thiếu chủ, quỷ tu Thánh Quỷ điện nói, đoán chừng đợi thêm nửa tháng, là có thể lên đảo, để ngài chuẩn bị cẩn thận."
Lãnh Dịch nhìn về phía đệ tử Thiên Xu cung đi theo hắn, đột nhiên hỏi: "Lãnh Tả, ngươi nói Ôn cô nương.. Hiện tại thế nào?"
Vẻ mặt Lãnh Tả cứng lại, trong lòng có chút khó xử, nhưng lại không thể không kiên trì nói: "Thiếu chủ, lúc Ôn cô nương mở ra đường hầm không gian, đã là tình trạng kiệt sức, sinh mệnh tiêu hao, lấy tình huống của nàng, đoán chừng.."
Chỉ sợ đã không sống được.
"Không, nàng còn sống!" Lãnh Dịch khẳng định, ngẩng đầu nhìn về phía hải vực tối tăm mờ mịt ngoài cửa sổ, giống như lẩm bẩm: "Ta phải nhanh lên một chút, ít nhất phải tranh thủ cho nàng một chút hi vọng sống.."
Lãnh Tả không nói chuyện, trong lòng ít nhiều có chút khổ sở.
Bọn họ đều biết tình huống của Ôn Y, thời điểm quyết định tiến vào rừng rậm hồng nham, đã chú định có đi không về.
Lúc trước người Ôn thị coi trọng nhất cũng không phải là Ôn Y, mà là Công chúa nhỏ của Ôn thị -- Ôn Nhu, Ôn Y vốn chỉ là con cháu cực kì bình thường của một chi trong Ôn thị, đột nhiên thức tỉnh lực lượng huyết mạch Ôn thị, mới được Ôn thị coi trọng.
Mà hậu quả được coi trọng, chính là kế thừa số mệnh của Ôn thị, tiến vào rừng rậm hồng nham, hiến tế bản thân để mở ra đường hầm không gian thông hướng U Minh.
Khi tin tức Ôn thị quyết định để Ôn Y tiến vào rừng rậm hồng nham truyền đến Thiên Xu cung, thiếu cung chủ của bọn họ cũng không chút do dự chờ lệnh đi theo. Lúc ấy lão cung chủ phi thường tức giận, cuối cùng vẫn đồng ý với hắn.
Thiên Xu cung cũng có trách nhiệm cùng sứ mệnh của mình, cho dù thân là thiếu cung chủ, cũng không thể tùy hứng.
Lãnh Dịch là một người thừa kế hoàn hảo, biết rõ chính mình nên làm cái gì, không thể làm cái gì, cho nên hắn không có tùy hứng, chỉ là quyết định cùng Ôn Y cùng nhau tiến vào rừng rậm hồng nham, cùng đến giới U Minh.
Hắn cũng không nghĩ tới toàn thân trở ra, điều duy nhất hắn sở cầu chỉ là tranh thủ cho Ôn Y một chút hi vọng sống.
Chỉ tiếc..
Lúc này, lại một đệ tử Thiên Xu cung tiến đến: "Thiếu chủ, bên ngoài có biến."
Lãnh Tả nhìn sang, thấy là Lãnh Hữu, hỏi: "Chẳng lẽ đám quỷ tu kia lại làm ra trò yêu thiêu thân gì?"
Cũng không phải bọn họ có ý kiến với quỷ tu, mà là những gì bọn họ chứng kiến được trong mấy ngày đi vào giới U Minh này, rất nhiều cách làm của quỷ tu đều khiến bọn hắn khó có thể tin. Đám nhân tu bọn họ, nghiễm nhiên trở thành tài sản riêng để nhóm quỷ tu chứng minh địa vị thân phận của mình, hiện giờ tình cảnh đối với nhân tu cực kì bất lợi.
Phải biết khi đó tam giới còn liên hệ, quỷ tu nào có lá gan này?
Nếu là người tính khí hơi nóng nảy, trực tiếp lấy ra một chồng lôi phù đập tới, xem quỷ tu còn có lá gan này hay không.
Lãnh Hữu nói: "Luyện đan sư của quỷ tu phát hiện một loại dược dịch có khả năng gây thương tổn đối với sinh vật bất tử, tối hôm qua có quỷ tu sử dụng, hiệu quả vô cùng tốt. Thiếu chủ, chúng ta có nên đi mua chút nước thuốc kia hay không?"
Lãnh Dịch hơi kinh ngạc: "Có biết luyện đan sư kia là người của thế lực nào không?"
"Nghe nói là luyện đan sư của Quý gia."
"Đi mua một ít về đây, chúng ta nghiên cứu một chút."
Hơi trễ một chút, Lãnh Hữu mang dược dịch tới, giao cho Lãnh Dịch.
Lãnh Dịch ra hiệu Lãnh Tả xem xét.
Lãnh Tả là luyện đan sư cấp địa, mặc dù chỉ là luyện đan sư trung cấp, nhưng dù sao so với những quỷ tu kia vẫn mạnh hơn.
Lãnh Tả kiểm tra xong, có phần cảm thấy hứng thú: "Thành phần dược dịch này cũng không khó tìm, dùng chính là linh thảo tương đối dễ thấy ở giới U Minh cùng dược vật thuộc tính âm, khó được chính là phần tâm tư nhanh nhạy kia."
Lãnh Hữu mừng rỡ hỏi: "Ngươi cũng có thể luyện ra sao?"
"Ta phải nghiên cứu thêm một chút." Lãnh Tả hào hứng: "Ta biết hầu hết các nguyên liệu cần có trong dược dịch, nhưng quá trình tinh luyện cùng cân bằng lượng thuốc không dễ nắm giữ, nếu có đan phương thì tốt rồi. Lãnh Hữu, có thể lấy được đan phương không?"
"Không được, bọn họ giấu rất kỹ, chỉ bán dược dịch, không bán đan phương. Chẳng qua nếu như cần lượng nhiều, còn có thể chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu, giao cho luyện đan sư trên thuyền bọn hắn luyện."
Nói tóm lại, ba thế lực có được đan phương đều quyết định giấu kỹ, tình nguyện luyện đan sư của mình một ngày một đêm tinh luyện dược dịch, cũng không muốn công khai đan phương. Đây cũng là chuyện thường tình, so với bán đan phương, tự nhiên là tự mình nắm giữ đan phương, sau đó trực tiếp bán thành phẩm đạt được nhiều lợi ích hơn, quỷ tu cũng không phải người ngu.
Lãnh Tả có chút thất vọng, nhìn dược dịch trong bình ngọc, không khỏi cảm khái: "Không nghĩ tới luyện đan sư của quỷ tu cũng có thiên phú như vậy, thật lợi hại."
Lãnh Dịch vẫn luôn an tĩnh đột nhiên nói: "Không nhất định là quỷ tu sáng tạo ra."
Lãnh Tả Lãnh Hữu đồng thời nhìn về phía hắn, có chút giật mình: "Thiếu chủ, ý của ngài là.."
"Lúc trước có rất nhiều nhân tu tiến vào giới U Minh, trong đó không thiếu luyện đan sư ưu tú." Lãnh Dịch thần sắc lãnh đạm: "Nếu là quỷ tu sáng tạo ra, cũng sẽ không phải là hiện tại, thật trùng hợp."
Sau khi nghe xong, Lãnh Tả Lãnh Hữu đều cảm thấy rất có đạo lý.
Nhìn dược dịch trong bình ngọc, Lãnh Tả không khỏi có chút muốn gặp luyện đan sư sáng tạo ra nước thuốc này, nhưng đáng tiếc cũng không biết người đó là ai.
**
Dược dịch do Ninh Ngộ Châu phát minh chẳng mấy chốc đã truyền ra trong biển Bất Tử.
Quý gia, Quỷ gia cùng thành Huyền Âm suýt nữa bán điên, nhìn âm thạch liên tục chảy vào túi trữ vật, Quý gia, Quỷ gia cùng thành Huyền Âm dựa theo quy định trong hiệp ước trước đó, nâng mấy túi âm thạch tới giao cho Ninh Ngộ Châu.
Sư Vô Mệnh cùng Văn Thỏ Thỏ tùy tiện nhìn một chút, phát hiện bọn họ đột nhiên từ kẻ nghèo hèn biến thành đại gia giới U Minh, so với rất nhiều quỷ tu còn giàu hơn, có thể tùy tiện chơi một viên ném một viên, đâu còn dáng vẻ khi vừa tới giới U Minh, ngay cả phí vào thành đều không có?
Mấy người Vũ Hùng An cũng yên lặng nuốt nước miếng.
Bọn họ biết năng lực vơ vét của cải của luyện đan sư rất lợi hại, nhưng lại không biết ngay cả khi luân lạc tới giới U Minh, còn có thể vơ vét của cải như thế.
Ninh Ngộ Châu ngược lại bình tĩnh, để Văn Kiều đem âm thạch phân cho mọi người, mới nói: "Chờ về thành Huyền Âm, các ngươi cầm mua thứ mình cảm thấy hứng thú đi."
Đây là phát thù lao sớm đây mà.
Bốn người Vũ Hùng An vui vẻ không thôi, lần nữa may mắn lúc trước bọn họ thức thời, quyết định đi theo Ninh Ngộ Châu bọn họ. Nếu khi đó lòng tự trọng quấy phá, đánh chết không chịu đi, làm sao có khí phách tùy tiện tiêu xài âm thạch như hiện giờ?
Mặc dù âm thạch đối với bọn hắn mà nói, chỉ là tiền tệ thông dụng tại giới U Minh, thế nhưng trong giới U Minh có không ít đồ tốt, càng có rất nhiều thứ đã tuyệt tích tại đại lục nhân tu, nếu mang về, có thể một đêm chợt giàu.
Trong lúc bọn hắn cao hứng, Quý gia, Quỷ gia cùng thành Huyền Âm đang chiêu đãi Quỷ Đế.
Các Quỷ Vương trên thuyền cung kính nghênh đón hai vị Quỷ Đế, đề cao cảnh giác, không biết hai vị Quỷ Đế tới đây vì chuyện gì. Chẳng qua bọn hắn cũng không sợ, dựa vào địa vị Quỷ gia, Quý gia cùng thành Huyền Âm tại giới U Minh, Quỷ Đế cũng phải cho mấy phần mặt mũi.
Một trong hai Quỷ Đế nói: "Nghe nói các ngươi có dược dịch có khả năng thương tổn sinh vật bất tử."
Nghe nói như thế, Quỷ Vương ba nhà lập tức rõ ràng mục đích đến đây của bọn họ.
Quản sự thành Huyền Âm là người biết tròn biết méo, tha thiết nói: "Chư vị tiền bối muốn dược dịch, tất nhiên chúng ta sẽ trực tiếp dâng lên. Hiệu quả của dược dịch này quả thật không tệ, vốn dĩ chúng ta cũng muốn đưa qua cho chư vị tiền bối, không nghĩ tới tiền bối lại tới."
Lúc này hai tay dâng lên mấy bình dược dịch để bọn hắn xem xét.
Hai vị Quỷ Đế xem xét từng bình một, nhưng đáng tiếc bọn họ cũng không phải là luyện đan sư, đương nhiên không thể nhìn ra manh mối gì, nhưng nghĩ đến thành Huyền Âm làm ăn xem trọng chữ tín, đoán chừng sẽ không cố lộng huyền hư lừa gạt quỷ, chỉ cần đợi buổi tối thử một lần liền biết.
"Không biết chỗ các ngươi có bao nhiêu, chúng ta đều muốn."
Quỷ Vương Thích thúc đột nhiên hỏi: "Tiền bối, các ngươi muốn dùng dược dịch để đánh lui sinh vật bất tử bên ngoài đảo Vọng Nguyệt sao?"
"Không sai." Quỷ Đế gật đầu, loại chuyện này không có gì để giấu diếm.
Quỷ Vương Quỷ gia cũng nói: "Tiền bối yên tâm, chúng ta sẽ để luyện đan sư trên thuyền tăng thêm tốc độ, nhiều nhất ba ngày, liền có thể cung cấp một lô dược dịch."
Sau khi hai vị Quỷ Đế nghe xong, không nói thêm gì nữa, ném ra một cái túi trữ vật, xem như tiền đặt cọc.
Thời điểm ba vị Quỷ Vương đang tính đứng lên đưa tiễn, đột nhiên một vị Quỷ Đế hỏi: "Không biết luyện đan sư sáng tạo ra nước thuốc này là vị nào?"
Quỷ Vương Thích thúc nói: "Là luyện đan sư Quý gia chúng ta."
Sau khi Quỷ Đế nghe xong, không có nói thêm cái gì, nhanh chóng rời đi.
Đưa tiễn Quỷ Đế, luyện đan sư ba nhà bắt đầu hết ngày dài lại đêm thâu tinh luyện dược dịch.
Việc này nhanh chóng truyền ra xung quanh, khi biết các Quỷ Đế muốn dùng nước thuốc này xua đuổi sinh vật bất tử, tất cả quỷ tu đều mừng rỡ trở lại.
Bọn họ đã biết hiệu quả của dược dịch, sinh vật bất tử căn bản gánh không nổi, chỉ cần đổ vào biển với số lượng lớn, những sinh vật bất tử đó cũng chỉ có thể bỏ chạy.
Quý Thừa Tự cũng nói chuyện này cho Ninh Ngộ Châu bọn họ.
Hắn vui mừng nói: "Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, đoán chừng sau ba ngày chúng ta liền có thể lên đảo. Lần này nhờ có Ninh huynh đệ mới có thể thuận lợi như vậy, Ninh huynh đệ ngươi thật sự là cứu tinh của chúng ta."
Ninh Ngộ Châu nhếch miệng mỉm cười, đáp lại: "Dược dịch đối với sinh vật bất tử chỉ có tác dụng thương tổn, cũng không thể giết chết bọn chúng, đến lúc đó còn cần cẩn thận chút."
"Ngươi nói đúng."
Quý Thừa Tự đã biến thành fan cuồng của Ninh huynh đệ nhà hắn, hắn nói cái gì đều là đúng, bộ dáng cười tủm tỉm kia, đoán chừng đã không có sức phán đoán.
Văn Thỏ Thỏ bọn họ nghe được tin tức này, cũng hết sức vui mừng.
"Đáng tiếc biển Bất Tử quá lớn, nếu có thể trực tiếp đổ dược dịch vào trong biển, nhìn xem đám sinh vật bất tử kia còn càn rỡ thế nào." Văn Thỏ Thỏ vô cùng hung tàn nói.
Sư Vô Mệnh ôm Văn Thỏ Thỏ, cười ha hả: "Văn Đại đệ, đừng hung tàn như vậy, dù tất cả luyện đan sư cùng nhau tinh luyện dược dịch, cũng không thể làm được. Giống như bây giờ, đã rất tốt rồi."
Bởi vì có dược dịch hỗ trợ, hiện tại tất cả quỷ tu đều đang đợi ba ngày sau lên đảo.