Chương 130: Quý tiểu Thư, chị thật là đẹp mắt.
[HIDE-THANKS]
Quý Thanh Cừ trước đây sau khi bị Quý Hâm Thư dùng miệng muốn qua, nghĩ tới rất nhiều lần nơi đó chính mình là mùi vị gì, cho dù vào lúc ấy hai người vẫn là quan hệ tỷ muội "Thuần túy", nhưng rốt cuộc là làm loại chuyện đó, nàng đương nhiên cũng sẽ suy nghĩ đến điểm ấy. Đương nhiên, chuyện như vậy cũng không dễ hỏi Quý Hâm Thư, dù sao lời nói làm tình nhân như vậy cũng không quá dễ mở miệng, huống chi hai người vẫn là quan hệ tỷ muội. Nhưng bây giờ, cảm tình đối với Quý Hâm Thư xoay chuyển, da mặt của Quý Thanh Cừ cũng dầy không ít.
Nàng dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm đào bánh pudding, đào bánh pudding có cánh hoa óng ánh hai tầng trong ngoài, khắp nơi đều dính đầy dịch ngọt của bản thân nó, lại bị Quý Thanh Cừ liếm láp đến ánh nước tràn trề. Quý Thanh Cừ không có một hồi liền đem nó ngậm trong miệng thương yêu, ngoại trừ mới đầu có chút không thể chờ đợi được nữa đến ăn đi, hiện tại trái lại dùng phương thức ăn kem, một cái lại một cái liếm bánh pudding, cẩn thận thưởng thức mỗi một tấc mùi vị của nó, cảm thụ nó ở trên đầu lưỡi chính mình rung động.
Thân thể Quý Hâm Thư mẫn cảm, huống chi thân thể lúc trước bị qua hai lần cao trào, thân thể của cô dường như một ngọn lửa sắp tới gần thùng dầu, bất cứ lúc nào cũng có thể dấy lên ngọn lửa hừng hực. Quý Hâm Thư kỳ thực không nghĩ tới Thanh Cừ sẽ tiếp tục, càng không có nghĩ tới nàng sẽ dùng miệng. Hai tỷ muội người nào đều có chút bệnh sạch sẽ, Quý Hâm Thư đồng ý vì Quý Thanh Cừ làm là bởi vì yêu, vậy Thanh Cừ cũng là như thế sao?
Quý Hâm Thư giờ khắc này nghĩ không được quá nhiều, cũng không có khí lực và tinh lực dư thừa suy nghĩ, vui thích của thân thể đã tiêu hao thể lực phần lớn của cô, hiện tại cô chỉ có thể mặc cho Quý Thanh Cừ giữ lấy và bắt nạt, lấy không ra tí tẹo năng lực phản kháng. Hoặc là nói, bản thân cô cũng mê muội hơn thế.
"Như vậy có thể thoải mái hơn một chút hay không?" Quý Thanh Cừ nâng Quý Hâm Thư lên, để cô đem chân buông xuống ngâm vào trong nước nóng của bồn tắm, chỉ chừa nửa người trên nằm ở trên giường nước. Giường nước trải qua thay đổi đặc thù, nó có sức nổi rất lớn, mà nước của bồn tắm cũng sẽ tự động tăng nhiệt độ, hoàn cảnh như vậy thư thích cực kỳ, càng dễ dàng để thân thể của Quý Hâm Thư thanh tĩnh lại.
Quý Thanh Cừ tách ra hai chân run rẩy không hề ý thức của cô, chúng nó vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, sau khi bị Quý Thanh Cừ một phen dằn vặt, hư mềm đến như hai sợi mì, mềm đến đến mức hoàn toàn không có sức mạnh. Quý Thanh Cừ yêu thích dáng dấp Quý Hâm Thư vô lực phản kháng, nàng dọc theo cái miệng nhỏ nơi đó từ đầu đến cuối tràn ra bên ngoài mật ngọt liếm láp lên phía trên. Nàng liếm rất chậm, cố ý như muốn dằn vặt người, đem tốc độ rơi xuống thấp nhất. Loại muốn phát tiết kia rồi lại bởi vì tốc độ quá chậm mà không chiếm được ngứa nhẹ thống khoái để Quý Hâm Thư căng thẳng bụng dưới, cô chăm chú lôi kéo mép giường nước dưới thân, thở khẽ một tiếng tiếp một tiếng.
"Tỷ tỷ chảy thật nhiều nước, mùi vị rất tốt." Quý Hâm Thư ngẩng đầu lên, trên môi mang theo mang theo chất lỏng óng ánh long lanh, Quý Hâm Thư chỉ nhanh chóng nhìn một chút thì đỏ bừng con mắt, cô nhắm lại con mắt không nhìn, nhưng Quý Thanh Cừ cũng ở lúc này đè lên hôn cô, đem phần mùi vị kia cũng truyền cho chính mình. Quý Hâm Thư không nghĩ tới Quý Thanh Cừ sẽ làm như vậy, cô mở to hai mắt, bị hôn môi đến ô ô ra tiếng, không biết làm sao trắng mịn trên môi đối phương cũng vào trong miệng mình, chỉ cần nghĩ tới đây đồ vật thuộc về mình, Quý Hâm Thư sẽ sinh ra cảm giác xấu hổ.
Đây không phải lần đầu tiên cô nếm trải mùi vị của nơi này, tất cả ký ức trước kia, đều là Quý Thanh Cừ cho mình. Cô nhớ được Thanh Cừ rất yêu thích chính mình dùng miệng thương yêu nàng, lần bị chuốc thuốc kia là bất ngờ thuần túy, sau đó, Thanh Cừ mỗi lần bị chính mình hầu hạ cũng đều rất hưởng thụ. Nơi đó của Thanh Cừ mang theo đắng nhàn nhạt, không nổi bật, cơ hồ có thể bỏ qua.
Quý Hâm Thư cũng không chán ghét, thậm chí rất yêu thích làm như vậy cho Thanh Cừ. Cô chưa bao giờ nghĩ đến có ngày, chính mình sẽ từ trong miệng Thanh Cừ nếm trải mùi vị của chính mình. Không có mùi vị đặc biệt, cũng không cách nào dùng bất cứ một loại đồ ăn nào để hình dung, chỉ là phần cảm giác trắng mịn kia cảm giác vô cùng đột xuất, có khác biệt rõ ràng với nước.
Sau khi vừa hôn, bờ môi lẫn nhau đã sớm bởi vì hôn nồng nhiệt mấy lần sưng đỏ lên, mà thân là phía bị động kia, đôi môi Quý Hâm Thư càng thêm hồng hào. Nhìn bờ môi cô cũng nhiễm tầng chất lỏng óng ánh kia, Quý Thanh Cừ xoa gò má của Quý Hâm Thư, một cái tay khác khoát lên bên hông cô.
"Quý tiểu Thư có nếm trải mùi vị của chính mình không? Em cảm thấy rất ngon, ngọt giống như người của chị." Quý Thanh Cừ dễ như chơi đến nói ra lời để Quý Hâm Thư xấu hổ, có lẽ đã sớm biết nàng hỏi sẽ như vậy, Quý Hâm Thư rũ con mắt không nhìn nàng, ánh mắt chạm đến bộ ngực các nàng dán vào nhau, hàm dưới khẽ run. Cô không trả lời cũng không thể ảnh hưởng tâm tình của Quý Thanh Cừ, hoặc là nói, bộ dáng vẻ chống cự này của Quý Hâm Thư cũng là vị trí đáng yêu của cô.
"Em a, còn nhớ lần đầu tiên chúng ta thân mật, buổi tối ngày hôm ấy là tỷ tỷ lần đầu tiên muốn em, cũng là lần đầu tiên em bị chị ngậm nơi đó. Khi đó chị để em thật thoải mái, đến mức sau đó em luôn là rất muốn lại bị tỷ tỷ bắt nạt, tỷ tỷ còn nhớ mùi vị của em không?" Quý Thanh Cừ bỗng nhiên nhắc lên chuyện này, chuyện này đối với hai người mà nói đều là bất ngờ, nhưng cũng là để Quý Thanh Cừ nhận rõ một bước nhỏ của tình cảm ở sau đó, nàng mới bắt đầu chú ý khát vọng và dục vọng của mình đối với Quý Hâm Thư. Cho dù nàng ở sau khi đối phương mất tích mới thẳng thắn, nhưng buổi tối xảy ra bất trắc kia, chính mình thì đối với Quý Hâm Thư sinh ra dục vọng mà tỷ muội không nên có.
"Ngươi còn nhớ.." Quý Hâm Thư không nghĩ tới Quý Thanh Cừ sẽ nhớ tới chuyện này, cô trước sau cho rằng đây là ký ức mình mới có, cũng không định đem định đem chuyện này nói cho Quý Thanh Cừ biết. Nhưng bây giờ, Thanh Cừ lại nói với mình, nàng nhớ tới chuyện đêm đó phát sinh. Nói cách khác, ngày hôm sau sau khi chuyện phát sinh, nàng là làm bộ không nhớ.
"Đúng vậy a, đó là tỷ tỷ lần đầu tiên muốn em, em đương nhiên còn nhớ. Không người nào có thể để em thoải mái như vậy, chỉ có tỷ tỷ có thể cho em loại khoái cảm kia." Quý Thanh Cừ nhẹ giọng nói qua, không nhịn được dùng hai chân kẹp chặt chân khoát lên trên giường nước của Quý Hâm Thư. Cảm nhận được trắng mịn giữa hai chân cô, Quý Hâm Thư hơi nhướng mắt, phức tạp đến nhìn Quý Thanh Cừ.
"Tỷ tỷ, em cũng rất ướt, cũng rất muốn bị chị bắt nạt, nhưng hiện tại em càng muốn chị." Quý Thanh Cừ đem Quý Hâm Thư đặt ở vị trí đầu tiên, cũng chỉ muốn thỏa mãn người này, về phần nhu cầu sinh lý của mình, nàng cũng không ngại nhẫn nhịn. Quý Thanh Cừ hôn khóe miệng Quý Hâm Thư một cái, một lần nữa đem sự chú ý rơi vào viên mật đào pudding này. Một hồi lâu không đụng vào nó, nhưng nó vẫn là dị thường ướt át. Cái miệng nhỏ đói bụng chưa bao giờ từng dừng lại phun ra chất lỏng từng khát vọng, chính là bởi vì như vậy, Quý Thanh Cừ càng thêm rõ ràng, Quý Hâm Thư đối với mình có mẫn cảm và khát vọng cỡ nào.
Nàng một lần nữa cúi đầu, nhắm mắt lại chăm chú lại thành kính ngậm viên mật đào bánh pudding này, nàng không hề dùng bước đi chậm rãi trước kia, lần này, Quý Thanh Cừ là mang theo mục tiêu muốn đem Quý Hâm Thư ăn sạch, mà không phải lướt qua rồi dừng trước kia. Khoang miệng ấm áp bao bọc lấy cả viên bánh pudding, ở thời khắc triệt để nuốt vào, Quý Hâm Thư không nhịn được lên tiếng.
Thanh Cừ là cố ý, Quý Hâm Thư rất rõ ràng người này mang theo ý xấu thế nào. Đầu lưỡi linh xảo cuối cùng vào thời khắc này phát huy tác dụng ngoại trừ thưởng thức mỹ thực của nó ra, tưa lưỡi có thật nhiều hạt nhỏ thô ráp, chúng nó là trợ thủ tốt bắt nạt người. Quý Thanh Cừ dùng ngón tay ấn xoa cánh hoa trong suốt bánh pudding trong ngoài, chúng nó màu sắc phấn hồng, no đủ nhiều chất lỏng, bị bụng ngón tay mềm mại ấn đến cực kỳ thoải mái, đầu lưỡi linh xảo thì lại nhiều lần khiêu khích thịt quả, cùi trái cây duy nhất bên trong bánh pudding kia,
Nó ở bên trong động tình trở nên no đủ, thịt quả dường như có ý thức của mình, từ bên trong rau câu thò ra, chủ động đem mình giao cho Quý Thanh Cừ bắt nạt. Nó bị đôi môi Thanh Cừ mím thật chặt mú*t vào, lại bị đầu lưỡi quấn quanh lấy từng vòng đảo quanh. Lúc kịch liệt, đầu lưỡi vừa nhanh vừa nặng đến quét thân thể yếu ớt của nó, Quý Hâm Thư cũng bởi vậy run rẩy.
"Thanh Cừ.. Đừng nhanh như vậy.. Thật là nóng.. Đừng.." Quý Hâm Thư bất lực đến xin khoan dung, khoái ý đem lý trí của cô ăn mòn, để cô thành con rối bị Quý Thanh Cừ điều khiển. Thân thể của cô phiêu du tại trên giường nước mềm mại, trôi nổi bồng bềnh, chìm chìm nổi nổi. Thân thể đang lún xuống, mỗi một nơi đều mềm đến không lên được sức lực. Vị trí đầu gối trở xuống ngâm mình ở trong nước, cũng không biết có phải Thanh Cừ cố ý xoa bóp tăng nhiệt độ hay không, nước có chút bỏng người.
Hai chân ở vào bên trong ấm áp ướt át, để toàn thân Quý Hâm Thư đều bị ngâm đến như nhũn ra, thêm nữa khoái ý của chân tâm ăn mòn đại não, cô thậm chí quên đi mình là trong bồn tắm, càng giống như là nằm ở trong biển ấm áp, thân thể không chỗ dựa vào, ý thức tự do. Chợt cuống thịt bị Thanh Cừ cắn vào, khoái ý nhẹ nhàng đâm nhói mang đến đấm thẳng đại não, vui vẻ chồng chất sẽ trở thành một loại ngứa cực kỳ thư thích, phần ngứa này kéo dài, cảm giác đau ngẫu nhiên thànhvật trung hòa hoàn mỹ, khiến người muốn ngừng mà không được, không cách nào chống cự càng không có sức chống cự.
Quý Hâm Thư không ngừng mà thở khẽ, bị từng làn từng làn vui vẻ đánh đến quân lính tan rã. Cô mở mắt ra, nhìn về phía mặt kính một bên, trong gương, chính mình đầy người ửng hồng, toàn thân che kín dấu hôn Thanh Cừ lưu lại. Bộ ngực bị nàng bóp đến sưng đỏ, trước ngực bị hôn đâu đâu cũng có dấu vết, cả quầng v*ú cũng không buông tha. Tóc chính mình ở trong đó tản ra, trong mắt tràn ngập nước mắt, đôi môi lại vô ý thức đến mở ra, phun ra ngâm khẽ cả bản thân nàng đều cảm thấy ngượng ngùng. Người này là chính mình, mà người yêu của cô, em gái của cô, Thanh Cừ của cô chính lấy lòng cô.
Thị giác như vậy xung kích để Quý Hâm Thư nâng lên âm thanh, không kìm lòng được đến gọi ra. Bụng dưới bằng phẳng của cô nương theo liếm láp liên tục của Thanh Cừ chập trùng, từ mặt bên gương nhìn lại, tình dục lại gợi cảm. Quý Hâm Thư không chịu nổi hình ảnh như vậy, cô nhắm mắt lại, không nhịn được thò ra tay đi vò tóc dài của Quý Thanh Cừ, ấn lại đầu nàng mang đến phía chân tâm của mình.
Đây là hành động vô ý thức, nhưng cũng là xuất phát từ hành vi bản năng, Khát vọng được Thanh Cừ đòi lấy. Quý Hâm Thư lần thứ hai mất đi lý trí, cô thành tù binh độc chiếm của Quý Thanh Cừ, hận không thể đem hết thảy tất cả đều hiến cho nàng.
"Thanh Cừ, thật thoải mái, đừng.. Thật là nóng, cầu xin ngươi, chậm một chút.." Quý Hâm Thư đứt quãng đến xin khoan dung, cô không ngờ tới Quý Thanh Cừ sẽ ngậm lấy nước nóng đi liếm nơi đó của chính mình. Vốn là nơi riêng tư yếu ớt sưng đến không ra dáng, bị nước nóng tập kích, trở nên vừa tê vừa xốp, mẫn cảm đến chạm một cái đều không chịu được. Nước mắt lần nữa theo khóe mắt lướt xuống, đem cảnh tượng trước mắt nhuộm dần đến mơ hồ, Quý Hâm Thư chán ghét chính mình động một chút là khóc như vậy, rõ ràng cô không nghĩ tới, nhưng mà thân thể cũng không chịu cô khống chế.
"Quý tiểu Thư ngoan, đừng khóc, lập tức liền sẽ rất thư thái." Nghe cô khóc nức nở, Quý Thanh Cừ đột nhiên cảm giác thấy chính mình có chút quá mức, thế nhưng ở vào thời điểm này bất luận như thế nào nàng đều không nỡ dừng lại. Quý Thanh Cừ lại một lần ngâm vào trong nước, ngậm nước nóng, lại từ đầu dùng miệng nóng lên nuốt vào mật đào bánh pudding.
Da thịt nơi này vốn là yếu đuối, sau khi sưng lên lại dùng nước nóng bỏng qua, tự nhiên sẽ càng thêm mẫn cảm. Thịt quả sung huyết no đủ bị Quý Thanh Cừ cắn vào, lại bị bờ môi nóng bỏng kẹp ở trong nụ hôn đó. Quý Hâm Thư bị kích thích đến nhấc lên thân thể, giường nước mềm đến không có điểm sức, để cô bất lực đến rơi về. Quý Hâm Thư cảm giác mình sắp đến rồi, lần này và mỗi lần cũng khác nhau, cô có chút sợ, sợ hãi chính mình sẽ không khống chế được, cô không có khí lực, phần eo không được cô khống chế, ngay cả bụng dưới đều mềm nhũn theo. Nhiệt lưu theo bụng vọt xuống, Quý Hâm Thư biết mình cao triều rồi, so với mỗi một lần của quá khứ đều mãnh liệt hơn.
"Thanh Cừ, ta.. Ta muốn cho ngươi rồi, Thanh Cừ, Thanh Cừ.." Quý Hâm Thư ngẩng đầu lên cao, ở trong nháy mắt lên đỉnh, dùng sức đem đầu của Quý Thanh Cừ đặt tại giữa hai chân, chất lỏng ấm áp theo thân thể trượt ra, một luồng một luồng, nhiều đến dừng không được. Quý Hâm Thư nhắm mắt lại hưởng thụ vui thích giờ khắc này, thân thể toàn bộ mềm, ý thức mê ly. Quý Thanh Cừ toàn bộ thu đem dịch nhiệt sau khi cô tiết thân toàn bộ nuốt vào, giơ tay lên xoa nhẹ bụng dưới còn đang co giật nhẹ nhàng của Quý Hâm Thư.
"Quý tiểu Thư, chị thật là đẹp mắt." Quý Thanh Cừ không có lập tức đứng dậy, còn dùng tay chầm chậm an ủi chân tâm Quý Hâm Thư, bầu bạn cô vượt qua dư vị dài dòng. Quý Hâm Thư mệt đến gần như mê man, đối với lời của Quý Thanh Cừ cũng không cách nào đưa ra đáp lại. Thân thể cô bởi vì quá mức uể oải run rẩy không tự giác, nước mắt trên mặt chưa khô, chóp mũi khóc đỏ có vẻ đặc biệt đáng thương. Còn có dấu hôn ở khắp mọi nơi trên người, bờ môi bị chính mình hôn sưng.
Quý Thanh Cừ bỗng nhiên ý thức được, chính mình, có phải là hơi quá đáng rồi?
Hết chương 130
Nàng dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm đào bánh pudding, đào bánh pudding có cánh hoa óng ánh hai tầng trong ngoài, khắp nơi đều dính đầy dịch ngọt của bản thân nó, lại bị Quý Thanh Cừ liếm láp đến ánh nước tràn trề. Quý Thanh Cừ không có một hồi liền đem nó ngậm trong miệng thương yêu, ngoại trừ mới đầu có chút không thể chờ đợi được nữa đến ăn đi, hiện tại trái lại dùng phương thức ăn kem, một cái lại một cái liếm bánh pudding, cẩn thận thưởng thức mỗi một tấc mùi vị của nó, cảm thụ nó ở trên đầu lưỡi chính mình rung động.
Thân thể Quý Hâm Thư mẫn cảm, huống chi thân thể lúc trước bị qua hai lần cao trào, thân thể của cô dường như một ngọn lửa sắp tới gần thùng dầu, bất cứ lúc nào cũng có thể dấy lên ngọn lửa hừng hực. Quý Hâm Thư kỳ thực không nghĩ tới Thanh Cừ sẽ tiếp tục, càng không có nghĩ tới nàng sẽ dùng miệng. Hai tỷ muội người nào đều có chút bệnh sạch sẽ, Quý Hâm Thư đồng ý vì Quý Thanh Cừ làm là bởi vì yêu, vậy Thanh Cừ cũng là như thế sao?
Quý Hâm Thư giờ khắc này nghĩ không được quá nhiều, cũng không có khí lực và tinh lực dư thừa suy nghĩ, vui thích của thân thể đã tiêu hao thể lực phần lớn của cô, hiện tại cô chỉ có thể mặc cho Quý Thanh Cừ giữ lấy và bắt nạt, lấy không ra tí tẹo năng lực phản kháng. Hoặc là nói, bản thân cô cũng mê muội hơn thế.
"Như vậy có thể thoải mái hơn một chút hay không?" Quý Thanh Cừ nâng Quý Hâm Thư lên, để cô đem chân buông xuống ngâm vào trong nước nóng của bồn tắm, chỉ chừa nửa người trên nằm ở trên giường nước. Giường nước trải qua thay đổi đặc thù, nó có sức nổi rất lớn, mà nước của bồn tắm cũng sẽ tự động tăng nhiệt độ, hoàn cảnh như vậy thư thích cực kỳ, càng dễ dàng để thân thể của Quý Hâm Thư thanh tĩnh lại.
Quý Thanh Cừ tách ra hai chân run rẩy không hề ý thức của cô, chúng nó vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, sau khi bị Quý Thanh Cừ một phen dằn vặt, hư mềm đến như hai sợi mì, mềm đến đến mức hoàn toàn không có sức mạnh. Quý Thanh Cừ yêu thích dáng dấp Quý Hâm Thư vô lực phản kháng, nàng dọc theo cái miệng nhỏ nơi đó từ đầu đến cuối tràn ra bên ngoài mật ngọt liếm láp lên phía trên. Nàng liếm rất chậm, cố ý như muốn dằn vặt người, đem tốc độ rơi xuống thấp nhất. Loại muốn phát tiết kia rồi lại bởi vì tốc độ quá chậm mà không chiếm được ngứa nhẹ thống khoái để Quý Hâm Thư căng thẳng bụng dưới, cô chăm chú lôi kéo mép giường nước dưới thân, thở khẽ một tiếng tiếp một tiếng.
"Tỷ tỷ chảy thật nhiều nước, mùi vị rất tốt." Quý Hâm Thư ngẩng đầu lên, trên môi mang theo mang theo chất lỏng óng ánh long lanh, Quý Hâm Thư chỉ nhanh chóng nhìn một chút thì đỏ bừng con mắt, cô nhắm lại con mắt không nhìn, nhưng Quý Thanh Cừ cũng ở lúc này đè lên hôn cô, đem phần mùi vị kia cũng truyền cho chính mình. Quý Hâm Thư không nghĩ tới Quý Thanh Cừ sẽ làm như vậy, cô mở to hai mắt, bị hôn môi đến ô ô ra tiếng, không biết làm sao trắng mịn trên môi đối phương cũng vào trong miệng mình, chỉ cần nghĩ tới đây đồ vật thuộc về mình, Quý Hâm Thư sẽ sinh ra cảm giác xấu hổ.
Đây không phải lần đầu tiên cô nếm trải mùi vị của nơi này, tất cả ký ức trước kia, đều là Quý Thanh Cừ cho mình. Cô nhớ được Thanh Cừ rất yêu thích chính mình dùng miệng thương yêu nàng, lần bị chuốc thuốc kia là bất ngờ thuần túy, sau đó, Thanh Cừ mỗi lần bị chính mình hầu hạ cũng đều rất hưởng thụ. Nơi đó của Thanh Cừ mang theo đắng nhàn nhạt, không nổi bật, cơ hồ có thể bỏ qua.
Quý Hâm Thư cũng không chán ghét, thậm chí rất yêu thích làm như vậy cho Thanh Cừ. Cô chưa bao giờ nghĩ đến có ngày, chính mình sẽ từ trong miệng Thanh Cừ nếm trải mùi vị của chính mình. Không có mùi vị đặc biệt, cũng không cách nào dùng bất cứ một loại đồ ăn nào để hình dung, chỉ là phần cảm giác trắng mịn kia cảm giác vô cùng đột xuất, có khác biệt rõ ràng với nước.
Sau khi vừa hôn, bờ môi lẫn nhau đã sớm bởi vì hôn nồng nhiệt mấy lần sưng đỏ lên, mà thân là phía bị động kia, đôi môi Quý Hâm Thư càng thêm hồng hào. Nhìn bờ môi cô cũng nhiễm tầng chất lỏng óng ánh kia, Quý Thanh Cừ xoa gò má của Quý Hâm Thư, một cái tay khác khoát lên bên hông cô.
"Quý tiểu Thư có nếm trải mùi vị của chính mình không? Em cảm thấy rất ngon, ngọt giống như người của chị." Quý Thanh Cừ dễ như chơi đến nói ra lời để Quý Hâm Thư xấu hổ, có lẽ đã sớm biết nàng hỏi sẽ như vậy, Quý Hâm Thư rũ con mắt không nhìn nàng, ánh mắt chạm đến bộ ngực các nàng dán vào nhau, hàm dưới khẽ run. Cô không trả lời cũng không thể ảnh hưởng tâm tình của Quý Thanh Cừ, hoặc là nói, bộ dáng vẻ chống cự này của Quý Hâm Thư cũng là vị trí đáng yêu của cô.
"Em a, còn nhớ lần đầu tiên chúng ta thân mật, buổi tối ngày hôm ấy là tỷ tỷ lần đầu tiên muốn em, cũng là lần đầu tiên em bị chị ngậm nơi đó. Khi đó chị để em thật thoải mái, đến mức sau đó em luôn là rất muốn lại bị tỷ tỷ bắt nạt, tỷ tỷ còn nhớ mùi vị của em không?" Quý Thanh Cừ bỗng nhiên nhắc lên chuyện này, chuyện này đối với hai người mà nói đều là bất ngờ, nhưng cũng là để Quý Thanh Cừ nhận rõ một bước nhỏ của tình cảm ở sau đó, nàng mới bắt đầu chú ý khát vọng và dục vọng của mình đối với Quý Hâm Thư. Cho dù nàng ở sau khi đối phương mất tích mới thẳng thắn, nhưng buổi tối xảy ra bất trắc kia, chính mình thì đối với Quý Hâm Thư sinh ra dục vọng mà tỷ muội không nên có.
"Ngươi còn nhớ.." Quý Hâm Thư không nghĩ tới Quý Thanh Cừ sẽ nhớ tới chuyện này, cô trước sau cho rằng đây là ký ức mình mới có, cũng không định đem định đem chuyện này nói cho Quý Thanh Cừ biết. Nhưng bây giờ, Thanh Cừ lại nói với mình, nàng nhớ tới chuyện đêm đó phát sinh. Nói cách khác, ngày hôm sau sau khi chuyện phát sinh, nàng là làm bộ không nhớ.
"Đúng vậy a, đó là tỷ tỷ lần đầu tiên muốn em, em đương nhiên còn nhớ. Không người nào có thể để em thoải mái như vậy, chỉ có tỷ tỷ có thể cho em loại khoái cảm kia." Quý Thanh Cừ nhẹ giọng nói qua, không nhịn được dùng hai chân kẹp chặt chân khoát lên trên giường nước của Quý Hâm Thư. Cảm nhận được trắng mịn giữa hai chân cô, Quý Hâm Thư hơi nhướng mắt, phức tạp đến nhìn Quý Thanh Cừ.
"Tỷ tỷ, em cũng rất ướt, cũng rất muốn bị chị bắt nạt, nhưng hiện tại em càng muốn chị." Quý Thanh Cừ đem Quý Hâm Thư đặt ở vị trí đầu tiên, cũng chỉ muốn thỏa mãn người này, về phần nhu cầu sinh lý của mình, nàng cũng không ngại nhẫn nhịn. Quý Thanh Cừ hôn khóe miệng Quý Hâm Thư một cái, một lần nữa đem sự chú ý rơi vào viên mật đào pudding này. Một hồi lâu không đụng vào nó, nhưng nó vẫn là dị thường ướt át. Cái miệng nhỏ đói bụng chưa bao giờ từng dừng lại phun ra chất lỏng từng khát vọng, chính là bởi vì như vậy, Quý Thanh Cừ càng thêm rõ ràng, Quý Hâm Thư đối với mình có mẫn cảm và khát vọng cỡ nào.
Nàng một lần nữa cúi đầu, nhắm mắt lại chăm chú lại thành kính ngậm viên mật đào bánh pudding này, nàng không hề dùng bước đi chậm rãi trước kia, lần này, Quý Thanh Cừ là mang theo mục tiêu muốn đem Quý Hâm Thư ăn sạch, mà không phải lướt qua rồi dừng trước kia. Khoang miệng ấm áp bao bọc lấy cả viên bánh pudding, ở thời khắc triệt để nuốt vào, Quý Hâm Thư không nhịn được lên tiếng.
Thanh Cừ là cố ý, Quý Hâm Thư rất rõ ràng người này mang theo ý xấu thế nào. Đầu lưỡi linh xảo cuối cùng vào thời khắc này phát huy tác dụng ngoại trừ thưởng thức mỹ thực của nó ra, tưa lưỡi có thật nhiều hạt nhỏ thô ráp, chúng nó là trợ thủ tốt bắt nạt người. Quý Thanh Cừ dùng ngón tay ấn xoa cánh hoa trong suốt bánh pudding trong ngoài, chúng nó màu sắc phấn hồng, no đủ nhiều chất lỏng, bị bụng ngón tay mềm mại ấn đến cực kỳ thoải mái, đầu lưỡi linh xảo thì lại nhiều lần khiêu khích thịt quả, cùi trái cây duy nhất bên trong bánh pudding kia,
Nó ở bên trong động tình trở nên no đủ, thịt quả dường như có ý thức của mình, từ bên trong rau câu thò ra, chủ động đem mình giao cho Quý Thanh Cừ bắt nạt. Nó bị đôi môi Thanh Cừ mím thật chặt mú*t vào, lại bị đầu lưỡi quấn quanh lấy từng vòng đảo quanh. Lúc kịch liệt, đầu lưỡi vừa nhanh vừa nặng đến quét thân thể yếu ớt của nó, Quý Hâm Thư cũng bởi vậy run rẩy.
"Thanh Cừ.. Đừng nhanh như vậy.. Thật là nóng.. Đừng.." Quý Hâm Thư bất lực đến xin khoan dung, khoái ý đem lý trí của cô ăn mòn, để cô thành con rối bị Quý Thanh Cừ điều khiển. Thân thể của cô phiêu du tại trên giường nước mềm mại, trôi nổi bồng bềnh, chìm chìm nổi nổi. Thân thể đang lún xuống, mỗi một nơi đều mềm đến không lên được sức lực. Vị trí đầu gối trở xuống ngâm mình ở trong nước, cũng không biết có phải Thanh Cừ cố ý xoa bóp tăng nhiệt độ hay không, nước có chút bỏng người.
Hai chân ở vào bên trong ấm áp ướt át, để toàn thân Quý Hâm Thư đều bị ngâm đến như nhũn ra, thêm nữa khoái ý của chân tâm ăn mòn đại não, cô thậm chí quên đi mình là trong bồn tắm, càng giống như là nằm ở trong biển ấm áp, thân thể không chỗ dựa vào, ý thức tự do. Chợt cuống thịt bị Thanh Cừ cắn vào, khoái ý nhẹ nhàng đâm nhói mang đến đấm thẳng đại não, vui vẻ chồng chất sẽ trở thành một loại ngứa cực kỳ thư thích, phần ngứa này kéo dài, cảm giác đau ngẫu nhiên thànhvật trung hòa hoàn mỹ, khiến người muốn ngừng mà không được, không cách nào chống cự càng không có sức chống cự.
Quý Hâm Thư không ngừng mà thở khẽ, bị từng làn từng làn vui vẻ đánh đến quân lính tan rã. Cô mở mắt ra, nhìn về phía mặt kính một bên, trong gương, chính mình đầy người ửng hồng, toàn thân che kín dấu hôn Thanh Cừ lưu lại. Bộ ngực bị nàng bóp đến sưng đỏ, trước ngực bị hôn đâu đâu cũng có dấu vết, cả quầng v*ú cũng không buông tha. Tóc chính mình ở trong đó tản ra, trong mắt tràn ngập nước mắt, đôi môi lại vô ý thức đến mở ra, phun ra ngâm khẽ cả bản thân nàng đều cảm thấy ngượng ngùng. Người này là chính mình, mà người yêu của cô, em gái của cô, Thanh Cừ của cô chính lấy lòng cô.
Thị giác như vậy xung kích để Quý Hâm Thư nâng lên âm thanh, không kìm lòng được đến gọi ra. Bụng dưới bằng phẳng của cô nương theo liếm láp liên tục của Thanh Cừ chập trùng, từ mặt bên gương nhìn lại, tình dục lại gợi cảm. Quý Hâm Thư không chịu nổi hình ảnh như vậy, cô nhắm mắt lại, không nhịn được thò ra tay đi vò tóc dài của Quý Thanh Cừ, ấn lại đầu nàng mang đến phía chân tâm của mình.
Đây là hành động vô ý thức, nhưng cũng là xuất phát từ hành vi bản năng, Khát vọng được Thanh Cừ đòi lấy. Quý Hâm Thư lần thứ hai mất đi lý trí, cô thành tù binh độc chiếm của Quý Thanh Cừ, hận không thể đem hết thảy tất cả đều hiến cho nàng.
"Thanh Cừ, thật thoải mái, đừng.. Thật là nóng, cầu xin ngươi, chậm một chút.." Quý Hâm Thư đứt quãng đến xin khoan dung, cô không ngờ tới Quý Thanh Cừ sẽ ngậm lấy nước nóng đi liếm nơi đó của chính mình. Vốn là nơi riêng tư yếu ớt sưng đến không ra dáng, bị nước nóng tập kích, trở nên vừa tê vừa xốp, mẫn cảm đến chạm một cái đều không chịu được. Nước mắt lần nữa theo khóe mắt lướt xuống, đem cảnh tượng trước mắt nhuộm dần đến mơ hồ, Quý Hâm Thư chán ghét chính mình động một chút là khóc như vậy, rõ ràng cô không nghĩ tới, nhưng mà thân thể cũng không chịu cô khống chế.
"Quý tiểu Thư ngoan, đừng khóc, lập tức liền sẽ rất thư thái." Nghe cô khóc nức nở, Quý Thanh Cừ đột nhiên cảm giác thấy chính mình có chút quá mức, thế nhưng ở vào thời điểm này bất luận như thế nào nàng đều không nỡ dừng lại. Quý Thanh Cừ lại một lần ngâm vào trong nước, ngậm nước nóng, lại từ đầu dùng miệng nóng lên nuốt vào mật đào bánh pudding.
Da thịt nơi này vốn là yếu đuối, sau khi sưng lên lại dùng nước nóng bỏng qua, tự nhiên sẽ càng thêm mẫn cảm. Thịt quả sung huyết no đủ bị Quý Thanh Cừ cắn vào, lại bị bờ môi nóng bỏng kẹp ở trong nụ hôn đó. Quý Hâm Thư bị kích thích đến nhấc lên thân thể, giường nước mềm đến không có điểm sức, để cô bất lực đến rơi về. Quý Hâm Thư cảm giác mình sắp đến rồi, lần này và mỗi lần cũng khác nhau, cô có chút sợ, sợ hãi chính mình sẽ không khống chế được, cô không có khí lực, phần eo không được cô khống chế, ngay cả bụng dưới đều mềm nhũn theo. Nhiệt lưu theo bụng vọt xuống, Quý Hâm Thư biết mình cao triều rồi, so với mỗi một lần của quá khứ đều mãnh liệt hơn.
"Thanh Cừ, ta.. Ta muốn cho ngươi rồi, Thanh Cừ, Thanh Cừ.." Quý Hâm Thư ngẩng đầu lên cao, ở trong nháy mắt lên đỉnh, dùng sức đem đầu của Quý Thanh Cừ đặt tại giữa hai chân, chất lỏng ấm áp theo thân thể trượt ra, một luồng một luồng, nhiều đến dừng không được. Quý Hâm Thư nhắm mắt lại hưởng thụ vui thích giờ khắc này, thân thể toàn bộ mềm, ý thức mê ly. Quý Thanh Cừ toàn bộ thu đem dịch nhiệt sau khi cô tiết thân toàn bộ nuốt vào, giơ tay lên xoa nhẹ bụng dưới còn đang co giật nhẹ nhàng của Quý Hâm Thư.
"Quý tiểu Thư, chị thật là đẹp mắt." Quý Thanh Cừ không có lập tức đứng dậy, còn dùng tay chầm chậm an ủi chân tâm Quý Hâm Thư, bầu bạn cô vượt qua dư vị dài dòng. Quý Hâm Thư mệt đến gần như mê man, đối với lời của Quý Thanh Cừ cũng không cách nào đưa ra đáp lại. Thân thể cô bởi vì quá mức uể oải run rẩy không tự giác, nước mắt trên mặt chưa khô, chóp mũi khóc đỏ có vẻ đặc biệt đáng thương. Còn có dấu hôn ở khắp mọi nơi trên người, bờ môi bị chính mình hôn sưng.
Quý Thanh Cừ bỗng nhiên ý thức được, chính mình, có phải là hơi quá đáng rồi?
Hết chương 130