Ngôn Tình [Edit] Nhật Ký Của Đô Đô - Nguyệt Bán Yếu Phân Gia

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi mai1619, 8 Tháng chín 2021.

  1. mai1619

    Bài viết:
    42
  2. mai1619

    Bài viết:
    42
  3. mai1619

    Bài viết:
    42
  4. mai1619

    Bài viết:
    42
  5. mai1619

    Bài viết:
    42
    phuongcongtrinh926 thích bài này.
    Last edited by a moderator: 14 Tháng chín 2022
  6. mai1619

    Bài viết:
    42
  7. mai1619

    Bài viết:
    42
  8. mai1619

    Bài viết:
    42
  9. mai1619

    Bài viết:
    42
  10. mai1619

    Bài viết:
    42

    Chương 59 chuyện Đô Đô giảm cân


    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hai người Vu San San cùng Nguyên Lãng hơn sáu giờ tối mới rời khách sạn, đây là Vu San San ở trong lúc nguy cấp liều mạng nhắc nhở anh còn phải về đón con trai mập về nhà, ông bố già còn chút lương tâm mới buông tha một lần, nếu không Vu San San đoán chừng tối nay cũng đừng nghĩ tới chuyện rời khỏi cánh cửa khách sạn này.


    Xem ra thời khắc mấu chốt con trai mập vẫn hữu dụng, cứu mẹ già một cái mạng già a.


    Đàn ông cấm dục thời gian dài mới khai trai, thật sự là đả thương không nổi đả thương không nổi a, Vu San San đỡ lấy eo già sắp đứt đoạn của mình.


    Thời điểm đợi hai người chạy tới câu lạc bộ, Vu San San đã nhìn thấy tên mập vốn nên mong chờ mỏi mòn mẹ tới đón giờ đang ngồi phòng làm việc của Phùng Vĩ, hai chân vắt vẻo, tay trái cô ca, tay phải đùi gà ăn ngon tới vui hết nấc, chiếc mặt béo tròn còn toàn là vết nước sốt cùng dầu ăn.


    Vu San San lúc này rốt cuộc hiểu một chuyện, trách không được tên mập này đánh quyền bên này, mỗi ngày lượng vận động nhiều như vậy, mà thể trọng tên mập không hè giảm chút xíu xiu nào, ngược lại càng lúc càng mập. Tình cảnh là tiểu gia hỏa này ở chỗ này có biện pháp làm được đồ ăn tới miệng, nhìn cái dáng vẻ hưởng thụ của tiểu gia hỏa, lại nhìn một đống KFC trước mặt bé, ăn những này thì gầy được mới lạ.


    Thua thiệt cô còngửi hy vọng vào việc đưa bé đi đánh quyền có thể gầy đi.


    Vu San San ngực dâng lên tức giận, xách thắt lưng nộ kêu: \ "Đô Đô Mập, ngươi đang làm gì! \ "


    Đô Đô vốn đang ăn tới vui vẻ cơ, hạnh phúc hận không thể ca một bài, nào ngờ tới mẹ già đột nhiên xuất hiện trước mặt, liền lộ chuyện mình trộm ăn vụng kFC rồi, dọa sợ tới nấc một tiếng, một giây kế tiếp \ "Ba \" tiếp theo hai tay đồng loạt bỏ cả coca lẫn đùi gà xuống chấp tay sau lưng, giả dạng mình cái gì cũng không làm.


    Vu San San cười nhạt, từ trong túi lấy gương đưa cho bé, \ " con nhìn lại mặt con đo, một chiếc mặt nước sốt với dầu nay, con còn không biết ngại mà giả vờ mình chưa từng ăn qua? Xem mẹ là người ngu sao?\"


    Đô Đô trong gương nhìn thấy dung nhan của mình, thầm trách mình cư nhiên lại quên mất lau mặt, xem ra không thể phủ nhận được nữa , liền lập tức nhếch miệng cười, vô cùng chân chó mà hô một tiếng \ "Mami ~\ "


    Triền miên mà hô xong một tiếng mami, tiểu tử kia liền lắc lắc cơ thể nhỏ, giang hai cách tay mũm thịt chào tới chỗ ma mi để làm nũng, \ " ma mi, con đã đợi mẹ rất lâu mẹ đều không tới, đợi tơi bụng cũng đói luôn, ma mi, con thật sự nhớ mẹ nha ~\ "


    Mắt thấy con mèo mướp này sẽ nhào lên ôm mình, lúc đó dầu mỡ nhất định sẽ dính lên quần áo mình, Vu San San tay mắt lanh lẹ xoay người né tránh, \ " mẹ cảnh cáo con nhé, nếu con dám đem những thứ trên mặt con dính lên người mẹ, mẹ sẽ đánh dập mông con!\"


    Đô Đô lập tức dừng bước lại không dám tiến lên làm nũng nữa, nếu không... Mami thực sự biết đánh cậu.


    Nữ nhân a, chính là nhẫn tâm như vậy!


    Phùng Vĩ đứng ở ngoài cửa thấy một màn này có chút không yên lòng theo sau Nguyên Lãng nói: \ " lão đại, em chỉ là nhất thời không chịu được chiếc làm nũng của tiểu gia hoa, bé nói bé đói rồi, em sợ bé đói xỉu mất, cho nên mới mua cho bé chút KFC ăn.\"


    Kỳ thực Vu San San đã nói trước với hắn, rằng thể trọng của tiểu gia hỏa vượt qua chỉ tiêu, hy vọng có thể để nó giảm giảm cân, đừng nên cho bé ăn những đồ ăn nhiều calo , bình thường đều nhẫn tâm không cho bé ăn đồ gì ngon , nhưng hôm nay chị dâu đến đón muộn, bụng tiểu gia hỏa lại ọc ọc kêu không ngừng, mở đôi mắt to tròn ngây thơ nói bé đói rồi, còn ôm lấy đùi hắn làm nũng bán manh nói muốn ăn KFC, hắn thật sự không nhịn được sự công kích đáng yêu này, thế là mềm tau đặt đồ ăn cho tiểu gia hỏa, không nghĩ tới lại khéo như vậy bị chị dâu phát hiện.


    Nguyên Lãng vỗ vỗ bờ vai của hắn, \ "Không có việc gì, không trách chú, có điều Đô Đô xác thực phải khống chế cân nặng rồi, lần sau đừng cho nó ăn nữa.\"anh biết tiểu gia hỏa làm nũng bán manh hết sức đáng yêu, cho dù là anh thì cũng không chịu nổi mà dễ dàng thỏa hiệp với bé.


    Phùng Vĩ vội vàng bảo đảm lần sau sẽ không cho tiểu gia hỏa ăn những đồ ăn nhiều calo như vậy nữa.


    Công phu hai người nói chuyện, Đô Đô đã bị mami phê bình đến ủ rũ, phờ phạc mà theo phía sau mami đi ra phòng làm việc, tiểu tử kia đầu cúi thấp xuống chậm rãi đi tới, nghĩ đến mẹ nói sau này sẽ không cho cậu ăn KFC nữa, cả người cậu liền cảm giác như sống không còn gì luyến tiếc nữa, mắt nhìn vào chân nhỏ của mình, cũng không nhìn xem cửa có những ai luôn.


    Lúc đầu bị Vu San San sắp xếp đứng ngoài cửa đợi tiểu gia hỏa ra ngoài - Nguyên Lãng:.


    Thấy con trai cứ lặng lặng đi qua mặt mình, một chiếc liếc mắt thoáng qua cũng không thèm cho mình, Nguyên Lãng nghĩ trong lòng làn sóng kinh hỷ chắc là không thành công rồi, vì vậy thẳng thắn bước tới bế tiểu gia hỏa từ phía sau.


    Đô Đô đột nhiên bị người ôm, quay đầu nhìn lại, phát hiện cư nhiên là ba ba, đôi mắt thoắt cái đã sáng lên, sự chán nản không tinh thần vừa rồi tiêu biến trong nháy mắt, toét miệng kích động chủ động ôm lấy cổ ba ba, \ " ba người quay lại thăm Đô Đô a?\"


    Nguyên Lãng \ "ừm \" một tiếng, vừa dùng khăn tay lau mặt mướm của bé vừa hỏi:\ " đúng a, ba ba quay lại thăm Đô Đô, Đô Đô có vui không nào?\"


    \ "Vui ạ! \" Đô Đô gật gật cái đầu tròn, lúc này triệt để không nhìn ra dáng vẻ sống không còn gì luyến tiếc như vừa rồi, ôm lấy cổ ba ba kỷ kỷ tra tra nói không ngừng, cái tinh thần nóng hổi ấy thì khỏi phải nhắc, trong nháy mắt đem mẹ già quên ra sau não rồi.


    Nguyên Lãng tạm biệt Phùng Vĩ, mang kiều thê cùng con trai mập về nhà.


    Đô Đô đang cùng ba ba thân thiết , đến xe rồi cũng không nguyện ý trèo từ người ba xuống, vẫn muốn ôm lấy ba.


    Nguyên Lãng: \ "Ba ba phải lái xe mà, Đô Đô ngoan ngoãn ngồi phía sau có được không? \ "


    Đô Đô lắc đầu, sau đó chỉ vào Vu San San nói: \ "Mami lái xe là được rồi, con với ba ba cùng Nhị Bảo ngồi phía sau.\" tiểu gia hỏa vẫn còn nhớ thù mẹ không cho mình ăn KFC đấy, cảm thấy mình cùng mẹ không phải cùng một nước nữa, cậu muốn kéo ba ba về bên mình, để mẹ một mình một bên.


    Vu San San cười nhạt, \ " ngươi bắt đầu chỉ huy mẹ ngươi làm tài xế cho ngươi rồi à, mẹ ngươi có giống tài xế không? Có tin mẹ tẩn con không hả tiểu mập tử?! \ "


    Nhìn bộ dạng mami rất khó chịu, Đô Đô suy nghĩ một chút, kéo ba lô của mình ra, tìm túi tiền bà cô mua cho mình , bên trông có ông dượng bà cô cùng gia gia bình thường cho bé chút tiền tiêu vặt, bé rất quý trọng đó heng.


    Tiểu tử kia cẩn thận từng tí một lấy ra một đồng xu một tệ đưa cho cô, một bộ'thật sự không có biện pháp nào với người' biểu tình nói: \ " ô, con cho người lộ phí, người ngoan ngoãn lái xe đi, đừng ồn ào nữa nhé.\"


    Vu San San nhìn đồng một tệ, tức giận tới mức muốn tẩn bé luôn ngây lập tức, \ " mẹ ngươi tôi đây chỉ đáng giá một tệ? Tiểu mập tử ngươi thật sự là ngứa da rồi?\"


    Nguyên Lãng quay đầu đi im lặng cười.


    Đô Đô nhìn mami cư nhiên không hài lòng, cảm thấy mami thật là quá tham lam, một tệ cũng có thể mua được hai que kẹo rồi đó!


    Nhưng vì muốn kéo ba ba sang bên nước mình, Đô Đô khẽ cắn môi, chịu đựng nhức nhối lại từ từ móc trong túi ra một đồng tiền xu nữa, một bộ ' thật sự không thể thêm nữa'biểu tình , \ " lại thêm một đồng nữa được chưa? Chú lái xe buýt cái xe lớn như vậy, một lần đều chỉ cần hai tệ thôi, xe của mẹ nhỏ như này, hai tệ đã là rất nhiều rồi! \ "


    Nguyên Lãng hoàn toàn bị bảo bảo chọc tới không nhịn được,phốc xuy bật cười lên.


    Vu San San lại tức tới tóc đều phải dựng lên, tên mập này cư nhiên so sánh xe của cô với xe buýt, đây là một khái niệm sao?


    Mắt thấy hai mẹ con muốn đem vấn đề 'tiền xe'đại đả cửa ra, Nguyên Lãng không thể không đứng ra điều đình, nói với Đô Đô trong ngực nói:\ " Đô Đô , con là nam tử hán, nam tử hán đối đãi với con gái không được quá hẹp hòi ah, con nhường nhịn mẹ một chút, cho mẹ nhiều tiền xe một chút đi, mẹ lái xe cũng rất cực khổ.\"


    Đô Đô nghe ba ba khuyên như thế , do dự một chút, cúi đầu lại từ trong bao tiền móc móc, cuối cùng do do dự dự móc ra một đồng mười tệ, biểu tình trên mặ đau khổ tới sắp không thở nổi, run rẩy mà đưa cho Vu San San: \ "Mami, thực sự không thể nhiều hơn nữa ah..... \ "


    Nguyên Lãng nhịn cười hắng giọng một cái, lại khuyên Vu San San: \ "Được rồi, em nhận lấy đi, thay chúng ta láy xe một chuyến có được không?\"


    Vu San San nhìn đồng mười tệ, khóe miệng cu rút, trong lòng nghĩ tính tình keo kiệt của con trai mập rốt cuộc là di truyền từ ai a, Nguyên Lãng không keo kiệt, cô cũng không tính keo kiệt mà, chẳng lẽ là do đột biến gen?


    Tiểu tử kia sau này mà đối với con gái cũng keo kiệt như vậy, có cô gái nào nguyện ý để ý nó chứ?


    Cái này còn có thể cứu không?


    Đang trong lúc cô suy tính tiểu mập tử nhà mình có thể vì tính tình kẹo kiệt mà cô độc, điện thoại rung một trận, cô lấy ra xem, phát hiện cư nhiên là Nguyên Lãng phát hồng bao cho cô, trên đó viết: cho tài xế xinh nhất.


    Vu San San khẩn cấp mở ra tiền lì xì, phát hiện là 1314 tệ, nhất thời liền vui vẻ. Nhìn xem, lão tử có tiền đồ hơn con trai nhiều, từ hồng bao có thể nhìn ra.


    Lập tức Vu San San quyết định đại nhân đại lượng không cùng tiểu mập tử tính toán, nhận 12 tệ của tiểu tử kia, hào phóng nói: \ "Được rồi, tôi đây miễn cưỡng làm tái xế của hai cha con một chuyến!.\"


    Đô Đô nhìn mẹ cất 12 tệ vào túi, che ngực lại, khóc chít chít theo sát ba ba nói: \ "Ba ba, ngồi xe của mẹ thất sự rất đắt ah ~\ "


    Nguyên Lãng nín cười gật đầu, an ủi bé nói: \ " lần sau con có thể ngồi mấy lần xe của mẹ, trở thành hội viên của mẹ, sau đó mẹ sẽ giảm giá cho con, đây không phải rẻ hơn rồi sao.\"


    Đô Đô cảm thấy đây cũng là một biện pháp, liền gật đầu, nhỏ giọng nói: \ "lần sau con sẽ cùng mami thương lượng một chút. \ "


    Nguyên Lãng nghiêm trang gật đầu, ôm tiểu tử kia ngồi vào ghế sau, để Nhị Bảo ngồi ghế phó.


    Sau khi lên xe Đô Đô liền quên niềm đau mang tên hai mươi tệ, lại bắt đầu lôi kéo đại gia ba ba, bé tiến lại gần bên tai ba ba nhỏ giọng cáo trạng: \ " ba ba, ma mi thật xấu ô, người không ở nhà mami liền ngược đãi con.\"


    \ "Ah? \" Nguyên Lãng giả vờ cảm thấy hứng thú hỏi: \ "Mami làm sao ngược đãi con ? nói với ba ba một chút. \ "


    Đô Đô cẩn thận từng li từng tí nhìn ma mi lái xe đằng trước, thấy cô không chú ý tới bên này mới nhỏ giọng nói: \ " ma mi không cho con uống coca, cũng không cho con ăn KFC, còn không cho con ăn bánh butting, bánh gato nhỏ, dù sao mẹ chỉ cho con ăn cơm, hơn nữa còn không cho con ăn thịt thịt, chỉ cho ăn có xíu xíu.\"


    Tiểu tử kia giơ ngón tay ra biểu thị chỉ có một chút chút, hắn còn ủy khuất hít hít mũi, \ " con ăn nhiều một chút mẹ liền đánh con, cái mông nhỏ này đều bị mẹ đánh sưng lên rồi, con cảm thấy mẹ thật sự rất bạo lực ô.\"


    Tiểu tử kia nói nói thật sự rất khuất, cảm giác mình thật sự rất đáng thương .


    Nguyên Lãng đương nhiên biết Vu San San gần đây mạnh mẽ khống chế thực phẩm của bé, mục đích là khống chế thể trọng của tiểu gia hỏa, chuyện này cô còn lén thương lượng qua với anh, không cho Đô Đô ăn những đồ ăn còn là anh chủ động nói ra.


    Những thực phẩm rác rưởi kia làm sao có thể ăn bậy chứ, một chút dinh dưỡng cũng không có không nói, còn dễ mập, không tốt cho sức khỏe, nếu không phải mấy năm hai mẹ con không ở bên cạnh anh, từ lúc Đô Đô biết ăn cơm anh đã nghiêm khắc khống chế đồ ăn của bé.


    Bắt đầu từ giờ khống chế thực ra có chút muộn, thể trọng của tiểu gia hỏa đã vượt chỉ tiêu, ăn đồ vặt đã thành quen, phút chốc không đổi được, đối với tiểu gia hỏa mà nói là một thử thách rất lớn.


    Bây giờ bị con trai mập như cáo trạng thế một, Nguyên Lãng có chút hổ thẹn, không dám nói là chủ ý của mình, liền khuyên tiểu gia hỏa: \ " mẹ cũng là vì tốt cho con, con nhìn trước kia mẹ mập như vậy , chính là ăn nhiều đồ ăn vặt đó, sau đó mẹ liền nhận thức được chỗ xấu xa của đồ ăn vặt, cắt triệt đồ ăn vặt còn phải khổ luyện mỗi ngày mới có thể trở nên gầy đi mới xinh đẹp, bao nhiêu cực khổ a, nếu như con về sau cũng biến thành mập mập, cũng giống như mẹ đau khổ vậy rồi.\"


    Thấy dáng vẻ suy tư của con trai, Nguyên Lãng không ngừng cố gắng, \ " nhưng chỉ cần từ bây giờ trở đi con không ăn đồ ăn vặt nữa, liền không biến mập nữa, về sau cũng không cần giảm cân, còn có thể biến thành soái khó cũng rất được hoan nghênh ô.\"


    Đô Đô cắn cắn ngón tay, ở trong lòng cân nhắc một chút biến thành mập mạp hay là cắt triệt đồ ăn vặt, sau mấy vòng suy nghĩ, cậu cảm thấy biến thành mập cũng không có gì, dù sao cậu rất đáng yêu , hiện giờ cũng rất được hoan nghênh, nhưng cắt đồ ăn vặt thì không được rồi ,nhân sinh không còn lạc thú nữa.


    Vì vậy cậu lắp bắp nói:\ " ba ba, thực ra.... con cảm thấy con mập cũng rất đáng yêu a, mọi người đều thích con. \ "


    Nguyên Lãng: .....


    Len lén nghe trộm bên trên Vu San San : Ha ha ha ha.....


    Nguyên Lãng cảm thấy mình vừa nói rất tốt, tối thiểu anh cho rằng tiểu tử kia sẽ bị anh thuyết phục mà chủ động nhận thức về chỗ không tốt của ăn đồ ăn vặt , không nghĩ tới nói hồi lâu lại nhận được một câu như vậy của tiểu tử kia.


    Bây giờ trẻ con đều khó thuyết phục vậy sao?


    Vu San San trong kính chiếu hậu cho Nguyên Lãng một cái ' anh còn quá non' biểu tình, anh nghĩ cô chưa từng giảng đạo lý với tiểu gia hỏa sao? Nước bọt cô cũng nói khô rồi cũng không cản nổi một tên tham ăn mang trên mình nhiệt huyết sâu đậm với mỹ thực.


    Cô trước đây chính là một kẻ tham ăn đó, quá rõ chấp niệm kẻ tham ăn đối với thức ăn ngon.


    Cho nên, cùng một cái kẻ tham ăn giảng đạo lý là vô dụng, không bằng trực tiếp dùng bạo lực trấn áp.


    Về tới nhà cũ, dì Liên nhìn thấy bọn họ về tới, liền vội nói: \ " cơm tối đã chuẩn bị xong rồi, chỉ đợi các con về thôi, nhanh vào ăn cơm đi.\"


    Vu San San khoát khoát tay, cười hì hì nói: \ "Dì Liên người biết con đang giảm béo, không thể ăn con lên lầu trước.\"


    Dì Liên oán trách nói: \ " cái đứa này con đã gầy đủ rồi, con nhìn con xem bao nhiên thon thả, sao lại còn giảm nữa a!\"


    Vu San San ôm cánh tay của nàng lắc lắc, \ "Dì Liên, hiện tại thể trọng của các cô gái đều không vượt qua một trăm, càng huống hồ con còn khiêu vũ nữa a, thể trọng của cô gái khiêu vũ không thể hơn một trăm a.\"


    Dì Liên bất đắc dĩ nói: \ "Được rồi, ta cũng không hiểu ý nghĩ của các cô nương nữa, chính con không được đói tới hỏng là được.\"


    \ "Dì Liên ngươi yên tâm đi, con không sao. \" Vu San San nói xong, đi tới trước bàn ăn cùng gia gia chào hỏi, sau đó đem Đô Đô đã bò lên bàn ăn ôm lên lầu.


    Tiểu mập tử lúc đầu đã chuẩn bị động, kết quả lại bị mẹ ôm đi, tức tới tứ chi bay động, \ " ma mi ngươi thả con xuống, con còn chưa có ăn cơm chiều đâu! \ "


    Vu San San mặt không thay đổi tiếp tục đi, \ " con ở câu lạc bộ đã ăn trọn hai cái bánh hamberger, hai cái đùi gà, một đôi cánh gà, một phần khoai tây chiên, ngoài ra còn thêm một ly coca, hiện giờ con còn nói với mẹ là con chưa ăn cơm tối?\"


    Đô Đô lớn tiếng phản bác, \ "Cái kia không phải cơm tối, bụng nhỏ của còn chưa no mà.\"


    Vu San San ha hả bé, nếu để bé ăn no còn nói gì?Thẳng thắn không để ý tới bé giãy dụa, đưa vào phòng khóa cửa lại, kiên quyết không cho chút cơ hội nào ra ngoài kiếm ăn.


    Đô Đô gấp đến độ hận không thể xuyên tường.


    Nhìn tiểu tử kia gấp đến độ xoay quanh trên mặt đất, Vu San San hảo tâm cho bé một trái dưa leo, \ "Được rồi, cho con ăn trái dưa leo a !, cái này ăn rất ngon. \ "


    Đô Đô cũng không tin, dưa chuột không tốt đẹp gì ăn, không ngon bằng thịt thịt với cơm cơm. Tiểu gia hỏa tức tới quay ngắt người đi, ôm nhị bảo ngủ trên giường của nhị bảo, kiên quyết biểu thị không bao giờ để ý tới ma mi nữa.


    Vu San San kệ cậu, cũng kiên quyết biểu thị sẽ không mềm lòng.


    Dưới lầu, lão gia tử hơi nhíu lông mi, \ "Sao không để nó ăn cơm tối, đứa nhỏ không ăn cơm sao có thể cao lớn chứ?\"


    Nguyên Lãng gắp cho người một chút thức ăn , nói rằng: \ "Gia gia, nó ở câu lạc bộ đã ăn một đống lớn KFC, bụng đã tròn ủng rồi, không thể để nó ăn thêm nữa.\"


    Lão gia tử không nỡ, \ " nó mới là đứa nhỏ, ăn nhiều một chút cũng không sao cả nha, làm cái gì đối xử nghiêm nghị với nó như vậy. \ "


    Nguyên Lãng bất đắc dĩ, \ "Gia gia, cân nặng của Đô Đô đã vượt chỉ tiêu, khẩu vị của bé lại lớn, còn ăn như vậy nữa về sau sẽ biến thành tên mập.\"


    Lão gia tử còn không nhẫn tâm, trái lại khuyên anh: \ "Tiểu hài tử đều mập nha, trưởng thành thì tốt rồi, các ngươi không cho bé ăn, tiểu tử kia sẽ đói. \ "


    Nguyên Lãng lúc này mới nhận thức được gia gia cưng chiều Đô Đô cơ nào,hơn nữa trong nhà dì Liên cũng cưng chìu, cô nãi nãi cùng ông dượng cũng cưng chìu, như thế về sau Đô Đô sẽ bị chiều hư mất, rất nhiều thói quen xấu muốn thay đổi cũng không dễ dàng như vậy nữa, chỉ cần lấy chuyện giảm cân ra để nói, giường như trắc trở trùng trùng.


    Nguyên Lãng đè tâm tự xuống , quyết định đổi một loại phương thức thuyết phục lão gia tử, \ "Gia gia, chẳng lẽ người không muốn về sau Đô Đô thừa kế y bát Nguyên Gia tiếp tục làm binh sao?Nếu bé lớn lên mập ú , vậy bộ đội sẽ không nhận nó a. \ "


    Nghe anh nói vậy , hy vọng muốn cháu đít tôn làm một quân nhân ưu tú của lão gia tử nhất thời không nói.


    Nguyên Lãng thấy thế, biết lão gia tử do dự, liền thừa cơ hội này khai báo: \ "Gia gia, về sau ngoại trừ bữa ăn chính, đừng chuẩn bị đồ ăn vặt cho Đô Đô mang theo nữa, cũng không cần thêm đồ ăn cho bé làm điểm tâm , một ngày ba bữa đã đủ dinh dưỡng cần cho bé rồi. \ "


    Lão gia tử tuy là cảm thấy không đành lòng, nhưng suy nghĩ đến bộ đội không nhận tên mập, vẫn là nhẫn tâm đồng ý.


    Tuy là lão gia tử đồng ý , nhưng Nguyên Lãng vẫn không quá lạc quan, mấy vị trưởng bối trong nhà luôn không thể nhẫn tâm, bọn họ quá thương yêu Đô Đô, nói không chừng Đô Đô vừa làm nũng vừa khóc cầu xin bọn họ liền mềm lòng, đến lúc đó lén lút đưa đồ ăn vặt cho Đô Đô hai vợ chồng cũng không biết.


    Trong nhà này duy nhất có thể nhẫn tâm với Đô Đô chỉ có anh với San San thôi.


    Xem ra cho chuyện Đô Đô giảm béo, vẫn nên để bọn mình tự làm.

    220913

     
    Bughams thích bài này.
    Last edited by a moderator: 13 Tháng chín 2022
Trả lời qua Facebook
Đang tải...