Chương 1: Hình như nhìn thấy người quen
[BOOK]Một ngày bình thường, Dazai Osamu nhận được điện thoại từ bạn cũ đã đoạn tuyệt quan hệ lâu năm Sakaguchi Ango.
Dazai Osamu nhìn màn hình điện thoại, suy nghĩ hai giây, ấn nhận.
Hắn không tin Sakaguchi Ango không biết hắn hiện tại có bao nhiêu không muốn có một chút quan hệ gì với hắn, nếu dám gọi điện thoại, khả năng cao là có chuyện quan trọng không thể không gọi.
Sakaguchi Ango đang ở Cơ quan Đặc vụ dị năng, chuyện mà đến cả hắn đều cảm thấy quan trọng, thì chính là rất quan trọng.
"Ango à."
Dazai Osamu tiếp điện thoại, giọng điệu khác biệt với vẻ ngoài nhẹ nhàng: "Hiếm khi ngươi gọi cho ta, có chuyện?"
Sakaguchi Ango im lặng trong chốc lát, tiếng hô hấp dồn dập giống như cảm xúc không quá ổn định, điều này làm Dazai Osamu không còn không chút để ý như trước, cau mày hỏi: "Làm sao vậy?"
".. Dazai-kun."
Sakaguchi Ango rốt cuộc nói, nói một câu cực kì chấn động.
"Ta muốn đào mộ Odasaku tiên sinh."
Dazai Osamu: ".. Ha?"
Hắn đột nhiên ngồi thẳng dậy, làm người phục vụ vừa lúc đi ngang qua hoảng sợ.
Đây là quán cà phê Dazai Osamu thường xuyên tới, quen thuộc đến mức có thể mỗi ngày nợ tiền, người phục vụ thấy nhiều lần hắn đùa cợt mời người tuẫn tình, cũng quen thuộc hắn luôn là cười khanh khách, lần đầu tiên thấy hắn sắc mặt tối tăm như thế, người phục vụ theo bản năng đi nhanh đến chỗ khác.
"Vì sao?"
Dazai Osamu lạnh lùng nói: "Ngươi biết nếu không có lý do hợp lý, dám nói như vậy sẽ xảy ra chuyện gì không?"
"Ta biết." Sakaguchi Ango ở bên kia nặng nề trả lời.
Hắn vốn nằm trong sổ đen của Dazai Osamu, hơn nữa nguyên nhân chính là vì Oda Sakunosuke.. Nếu hắn lần này đào mồ Odasaku, mà lý do không thuyết phục được Dazai Osamu..
Hành động này quả thực là ở lôi khu điên cuồng nhảy Disco*, không khác gì đang tuyên chiến Dazai Osamu, hắn hoài nghi mình không sống được đến tháng sau. Hắn có thể lừa Dazai Osamu, nhưng.. Sakaguchi Ango hiểu Dazai Osamu, vẫn nên thông báo trước, nếu không bị hiểu lầm sẽ chịu hậu quả cực kì đáng sợ.
"Ta đương nhiên có lý do."
Sakaguchi Ango cân nhắc lời nói, chậm rãi nói ra lý do trước đó đã nghĩ đến.
"Bởi vì một ít nguyên nhân, ta mời người có dị năng thấu thị xem mồ Odasaku tiên sinh, hắn nói bên trong không có gì."
"..."
Dazai Osamu hít sâu một hơi, điều chỉnh dáng ngồi, làm chính mình bình tĩnh lại.
"Như vậy, nguyên nhân ngươi bỗng dưng đi nghiên cứu mộ Odasaku là gì?"
Sakaguchi Ango lần này im lặng gần mười mấy giây, có vẻ đang suy xét có nên nói hay không, Dazai Osamu cũng hiếm khi khoan dung mà kiên nhẫn chờ hắn, cuối cùng Sakaguchi Ango hạ quyết tâm nói ra.
"Ta.."
Hắn khó khăn giải thích.
"Ở trên đường nhìn thấy Odasaku tiên sinh, giống nhau như đúc, nhưng cuối cùng mất dấu."
Trong tiệm cà phê bỗng dưng có tiếng động lớn, người phục vụ kinh ngạc quay lại, nhìn thấy Dazai Osamu đột nhiên đứng lên, cái bàn bị hắn đụng nghiêng, cà phê vãi đầy bàn.
Nhưng lúc này không ai dám tiến lên dọn bàn hoặc nói vài câu hài hước hòa hoãn không khí giống như trước.
Thanh niên mặc áo gió màu vàng đứng dưới ánh mặt trời, lại tản ra hơi thở làm người cảm thấy cực kì lạnh lẽo. Ánh mắt hắn tối tăm, biểu tình giống như vì quá giận nên cười.
"Chờ đó, ta lập tức đến."
* * *
Người mà bị Sakaguchi Ango nhìn thấy ở trên đường, lúc này đang thảo luận với hệ thống.
"Bây giờ làm sao đây?"
Hệ thống: 【 dị năng lực thật là quá ăn gian.. Oda Sakunosuke, trước đó ngươi không biết tên Sakaguchi Ango kia dị năng lực là gì sao? 】
"Không biết."
Không sai, người bị Sakaguchi Ango nhìn thấy, đúng là Oda Sakunosuke.
Oda Sakunosuke, đáng ra mấy năm trước đã chết vì đối đầu với Mimic, hiện tại sống sờ sờ mà xuất hiện ở thế giới này.
Cũng không phải "Xuyên qua", hắn chính là Oda Sakunosuke đã từng chết đi của thế này, nói cách khác, hắn hiện tại, gọi là trọng sinh --
À, nói đúng ra, là đang trong thời gian thử việc trọng sinh.
Oda Sakunosuke sau khi chết, khôi phục ý thức lần thứ hai, có một cái tự xưng 【hệ thống mơ đẹp thành thật 002】liên tục nói không ngừng trong đầu hắn.
【 ta hiện tại có thể cho ngươi một cơ hội sống lại, bây giờ là thời gian thử việc, chỉ một năm, trong lúc này ngươi không thể bị người khác nhận ra ngươi là Oda Sakunosuke. 】
【 Nhìn đến thanh tiến độ này không? Nếu có người nhận ra ngươi, thanh tiến độ này gia tăng, nếu đầy, kết thúc thời gian thử việc ngươi sẽ lại chết. 】
【 Nói cách khác, nếu ngươi muốn sống lại, trong một năm này, ngươi phải nỗ lực --】
【 giả bộ không phải ngươi. 】
Oda Sakunosuke hiểu rất nhanh, tuy nhiên hắn không quá mong muốn được sống lại, bình tĩnh nói: "Thực ra, ta không trọng sinh cũng chẳng sao.. Vả lại diễn kỹ của ta cũng không tốt, chắc chắn sẽ lòi."
Hệ thống: 【? 】
Phản ứng này không giống với suy đoán của nó nha?
Người bình thường tuổi còn trẻ, mới 23 đã ngủm, biết có cơ hội sống lại, chẳng lẽ không nên vui mừng khôn xiết sao?
Dù có hoài nghi nó có âm mưu, đã chết một lần, có thể sống lại đã là bầu trời rơi bánh có nhân, ít nhất cũng sẽ có một chút động lòng, chứ thái độ thờ ơ thế này cũng quá kỳ ba đi?
【 ngươi đừng từ bỏ nhanh như vậy! 】
Hệ thống nghĩ đi nghĩ lại, chỉ cảm thấy có lẽ là Oda Sakunosuke diễn kỹ là quá tệ đến mức hắn không hề tin tưởng có thể sống lại, nói như vậy có thể nghĩ cách giải quyết.
【 ta có thể cho ngươi tìm giáo viên! Ta vừa rà quét qua, ở thế giới này ta có cái khế ước giả là nữ diễn viên đỉnh cấp thế giới, nàng dạy ngươi được không? 】
"Có làm phiền người ta quá không.."
【 ngươi cần tự tin lên! 】 hệ thống nhìn Oda Sakunosuke lười nhác, bắt đầu khuyên bảo tận tình, 【 ta giúp ngươi sống lại, hiện tại ngươi bỏ cuộc là đang làm ta phiền lòng đó! 】
Kỳ quái, thường thì không phải là người khác cầu nó thực hiện nguyện vọng của chính mình sao, vì sao đến Oda Sakunosuke lại trái ngược..
Oda Sakunosuke suy tư: "Cái kia, trước kia ta nhận nuôi mấy đứa trẻ, ngươi có thể làm chúng sống lại sao?"
【 Ngươi không cần được một tấc lại muốn tiến một thước! Ngươi cho rằng sống lại dễ dàng sao? Lại còn không phải một cái! Chuyện này không giống trường hợp mua gà mái nếu trong bụng gà mái có trứng thì trứng cũng là của ngươi! 】
"Vậy ngươi vì sao cố gắng làm ta sống lại? Ta có lẽ không quá muốn sống lại, ngươi dựa vào tiêu chí gì chọn người?"
【 ngươi là không muốn, nhưng có người muốn ngươi sống lại đó. 】 hệ thống tạo danh sách ký lục hậu trường, 【 Tự xem đi. 】
"Huhuhu Odasaku a a a vì sao lại chết!"
"Không cần tổn thương Odasakuuuuu"
"Muốn Odasaku sống cơ, nhìn Dazai hiện tại mà xem! Hắn đang tuân theo di ngôn của ngươi mà sống đó!"
"Rõ ràng là nhóm ba người, Odasaku chết đi, chỉ còn lại hai cái hình cùng người lạ, quá ngược"
"3-1=0"
* * *
* * *
Oda Sakunosuke nghi hoặc xem danh sách: "Ta biết những người này sao?"
【 không cần để ý chi tiết, ngươi chỉ cần biết các nàng hy vọng ngươi sống lại, mà ta thu được nguyện lực, cho nên làm ngươi sống lại là được.. Mặc dù chỉ có một năm. 】
Hệ thống giải thích: 【 Trong thời gian một năm thử việc, sẽ có một ít khảo nghiệm, chỉ cần sau khi vượt qua khảo nghiệm, vẫn không ai nhận ra ngươi, là có thể sống lại hoàn toàn, không có âm mưu, tin ta đi.. Hay là thế này, dù sao ngươi đã sống lại, thử ra ngoài một chút? Coi như không cần lãng phí tâm ý của ta a. 】
Nó cảm thấy, Oda Sakunosuke nếu ra ngoài đi dạo một lát, gặp gỡ mấy người, mong muốn sống lại sẽ tăng lên.
"Hmm.. Được thôi, cảm ơn ngươi."
Oda Sakunosuke chần chờ, cảm thấy có lẽ thật sự không có âm mưu gì, cũng không nên cự tuyệt ý tốt của người ta nhiều lần -- chắc cũng chả phải người -- nên đồng ý.
Giây tiếp theo, hắn xuất hiện ở một cái hẻm nhỏ, mặc quần áo xa lạ, tuy nhiên súng mà hắn thường dùng vẫn ở trong bao đựng súng.
【 ta hiện tại đem trạng thái thân thể của ngươi hồi tưởng tới trạng thái tốt nhất trong ngày ngươi chết. 】 hệ thống đắc ý nói, 【 vì súng cũng chôn cùng, cho nên mang cho ngươi luôn. 】
Oda Sakunosuke: ".. Xin hỏi, chẳng lẽ ngươi làm thi thể ta trực tiếp sống lại sao?"
Đến cả vật bồi táng lấy ra..
Hệ thống không thể hiểu được mà trả lời: 【 dĩ nhiên nha, nếu không thì sẽ sinh ra năng lượng xung đột với thi thể ngươi 】
"Ra thế." Oda Sakunosuke gật gật đầu, "Xem ra mộ của ta bây giờ không còn gì cả."
【 không sao, chỉ cần ngươi diễn tốt, thì ai rảnh đi đào mộ ngươi lên nha. 】 hệ thống không sao cả mà nói, 【 được rồi, từ đây đi ra ngoài chính là đường cái. 】
Oda Sakunosuke đã nghe thấy âm thanh ầm ĩ, hắn chậm rãi đi ra ngoài, phát hiện nơi này nhìn là lạ, có lẽ hệ thống ngẫu nhiên chọn để hắn đi dạo cảm thụ sinh mệnh tốt đẹp.
Đây là một phố buôn bán, trên người hắn không có tiền, nên cũng chỉ đi dạo và xem qua, cũng không đi vào -- mấy đứa nhóc hắn nhận nuôi không còn, hắn cũng không cần mua quà cho ai.
【 thế nào? 】 hệ thống giống như là kẻ khuyên nhủ người tự tử, hăng hái hỏi, 【 có cảm thấy tồn tại thật tốt không? -- đợi đã, thanh tiến độ của ngươi? 】
Oda Sakunosuke nghe thấy từ ngữ mấu chốt, vừa mới suy nghĩ, trước mắt ngay lập tức hiện ra một thanh tiến độ.
Thanh tiến độ này vốn là không có gì, nhưng hiện tại dải màu đỏ điên cuồng dài ra, tốc độ giống như thi chạy trăm mét trong Thế vận hội Olympic.
".. Ta mới chỉ đi đường." Oda Sakunosuke mờ mịt vô tội nói, "Ta có phải sắp thất bại?"
Hệ thống cũng kinh ngạc, quá nhanh! Trùng hợp như thế gặp người quen sao?
Nó nhanh chóng dịch chuyển Oda Sakunosuke đến địa phương khác.
【 thanh tiến độ bắt đầu giảm.. A, sắp bằng không rồi.. Ta nhìn xem, người nhận ra ngươi gọi là Sakaguchi Ango. 】
Thanh tiến độ giảm, khả năng do chính mình dịch chuyển nhanh, tên kia nghĩ mình hoa mắt đi.
"A, Ango." Oda Sakunosuke tâm tình có chút phức tạp, "Hắn.."
【 là bạn của ngươi phải không, cách xa thế mà liếc mắt một cái nhìn ngay đến ngươi.. Khoan đã, vì sao thanh tiến độ lại bắt đầu tăng? 】
Cũng may thanh tiến độ đầy, ước chừng khoảng 60%.
Hệ thống nghĩ trăm lần cũng không ra, nên điều tra một chút, phát hiện dị năng lực của Sakaguchi Ango có thể nhìn đến ký ức của vật phẩm, chỉ cần hắn hồi tưởng một chút ký ức mặt đường, là có thể xác định chính mình không nhìn lầm.
Hệ thống: 【.. Thật quá là gian lận. Ngươi cảm thấy ngươi nói với hắn, ngươi chỉ là người xa lạ, cùng Odasaku lớn lên giống nhau thôi, hắn có tin không? Nhân loại không phải có câu nói, trên thế giới có ba người giống nhau như đúc sao? 】
Oda Sakunosuke thành thật nói: "Ango rất thông minh, hắn sẽ không tin."
【.. 】
"Thôi, dù sao đã nhận ra rồi, ta dứt khoát cùng hắn gặp mặt đi, lúc còn sống chưa cáo biệt tử tế.."
Oda Sakunosuke từ bỏ trị liệu, làm hệ thống sốt ruột lên.
【 ngươi xác định? Chuyện này khác gì làm bạn ngươi giết chết ngươi a a a! 】
Oda Sakunosuke bừng tỉnh: ".. Ồ, ừ ha, cũng đúng.. Nhưng mà người quen không có khả năng không nhận ra ta nha, mục tiêu này ngay từ đầu vốn không có khả năng hoàn thành đi?"
【 là ta sai. 】 hệ thống thừa nhận, 【 vừa rồi để ngươi ra ngoài đi dạo không ổn, vốn dĩ cần ký kết khế ước rồi làm người sống lại xuất hiện ở trên thế giới.. Nếu ngươi cùng ta ký khế ước, vấn đề này chúng ta sẽ có biện pháp giải quyết. 】
"Biện pháp gì?"
【 có thể làm mọi người không chú ý quá nhiều diện mạo, thanh âm ngươi hay những thứ dễ làm ngươi lòi.. Ngươi nghĩ thế nào? Tích cực hưởng thụ sinh mệnh thứ hai không vui sao? Có lẽ sẽ có chuyện tốt sẽ phát sinh đấy! 】
Oda Sakunosuke nghe đến lời nói quen thuộc, ánh mắt hoảng hốt.
Hắn tự hỏi thật lâu, rốt cuộc mở miệng nói.
"Vậy ta sẽ thử xem."[/BOOK]