Nhà trẻ tinh tế
Tác giả: Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục
Editor: Ngân Miêu
Tác giả: Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục
Editor: Ngân Miêu
Chương 10: Ngày thứ mười ở nhà trẻ
Hứa Ý ở trong lòng lại kiên định một lần nữa sẽ kinh doanh thật tốt nhà trẻ Hồng Tinh.
Vậy làm sao để kinh doanh thật tốt?
Cậu tự hỏi trong lòng.
Cậu hận không thể ngay lập tức đổi mới nhà trẻ Hồng Tinh từ trong ra ngoài, sau đó tuyển thêm phó hiệu trưởng, giáo viên, đầu bếp, bác sĩ y tế, bảo vệ vân vân.
Nhưng thực tế lại không cho phép.
Cậu nên suy nghĩ kỹ càng hơn.
Vì thế cậu trở lại phòng, ngồi trên giường để lên kế hoạch.
Thậm chí cậu còn lấy ra giấy bút, ghi lại những suy nghĩ của mình.
Càng viết nội tâm cậu lại càng dâng trào.
Một đường viết thẳng đến khuya mới đi ngủ.
Ngày hôm sau không phải lên lớp, nhưng cậu vẫn dậy sớm như cũ.
Bắt đầu chạy bộ buổi sáng gần nhà trẻ Hồng Tinh.
Mới chạy 15 phút, cậu đã cảm thấy khó thở.
Cậu biết rõ thân thể này yếu ớt đến mức nào, tập một chút cũng không thể mạnh hơn bao nhiêu, cho nên cậu mau chóng dừng lại, từ từ đi về nhà trẻ.
Trong bếp, cậu ăn bánh mì uống sữa, mới hồi lại được tý máu.
Hơi nghỉ ngơi một chút, sau đó cậu liền bắt đầu quét dọn vệ sinh.
Cậu đem các phòng thường dùng như phòng học lớp mầm, phòng kiểm tra buổi sáng, phòng ăn; các phòng không thường dùng như phòng hoạt động và phòng học lớp lá lớp chồi, phòng giáo viên, phòng y tế và phòng chứa đồ đều quét dọn qua một lần.
Mặc dù mệt một chút, nhưng vui mừng là, cậu phát hiện được không ít đồ chơi, giấy cùng bút màu còn có thể sử dụng trong phòng chứa đồ.
Cậu sửa sang lại toàn bộ, sau này có thể lấy cho mấy bé con sử dụng.
Sau khi sửa soạn lại hết những thứ này, không sai biệt lắm liền hết một ngày.
Nhà trẻ Hồng Tinh đã rực rỡ hẳn lên.
Sáng sớm hôm sau, sau khi kết thúc chạy bộ, cậu đi đến trung tâm mua sắm, chuẩn bị thêm bữa ăn cho mấy bạn nhỏ.
Khi đang đi lại trước kệ hàng, chợt nghe thấy một giọng nói quen thuộc: "Hiệu trưởng Hứa."
Cậu quay đầu lại nhìn, thì ra là ba mẹ bé Jiman, Amy và Âu Minh.
"Chị Amy, anh Âu." Hứa Ý mỉm cười chào hỏi.
"Thực sự là hiệu trưởng Hứa." Âu Minh chào hỏi Hứa Ý.
Amy thì lại nhìn chằm chằm Hứa Ý. Hôm nay Hứa Ý mặc một bộ quần áo thể thao, mang thêm một cái balo lớn màu đen, thân hình mảnh khảnh, làn da trắng nõn, sạch sẽ, cả người đều lộ ra hơi thở thanh xuân.
Trông đẹp mắt vô cùng, hoàn toàn khác so với trước kia.
Cô nói thẳng: "Hiệu trưởng Hứa trở nên đẹp trai hơn rồi."
Hứa Ý cười hỏi: "Có sao?"
Đôi mắt của Amy không hề rời khỏi người Hứa Ý, nói: "Có nha, thiếu chút nữa chị không nhận ra được cậu, thật đẹp trai!"
Hứa Ý nở nụ cười ngượng ngùng: "Chị Amy quá khen."
Amy nghiêm túc nói: "Chị nói thật mà, không phải khen đâu. Cậu bây giờ đặc biệt đặc biệt đẹp trai, hoàn toàn không giống trước đây. Vừa nãy cậu không phát hiện sao? Quá trời cô bé nhìn lén cậu đó."
"Không có đâu." Hứa Ý không quen với sự khen ngợi thẳng thắn như vậy, liền nhanh chóng nói qua chuyện khác, hỏi: "Hai anh chị cũng qua đây mua rau dưa sao?"
Amy vỗ vỗ giỏ mua hàng trong tay Âu Minh nói: "Đúng vậy."
Hứa Ý nhìn ra sau Amy và Âu Minh, không nhìn thấy bé Jiman: "Chỉ hai người thôi sao? Jiman không tới?"
Amy lắc đầu: "Không có, bé qua nhà bà nội chơi rồi, thằng bé rất thích bà nội."
Hứa Ý mỉm cười: "Vậy hôm nay nhất định bé rất vui."
"Ừm. Bà nội khen Jiman sáng sủa hơn nhiều." Amy cười nói.
Thật tốt.
Hứa Ý vui vẻ vì sự thay đổi của Jiman.
Amy không nhịn được nói: "Cảm ơn hiệu trưởng Hứa đã dạy dỗ tốt."
Hứa Ý cũng không tham công: "Chủ yếu là hai anh chị giáo dục tốt, em chỉ có tác dụng phụ trợ thôi. Đúng rồi, chút nữa hai người phải qua chỗ bà nội Jiman phải không?"
Hứa Ý nâng cổ tay liếc nhìn thời gian: "Thời gian cũng không còn sớm. Hai anh chị tiếp tục mua thức ăn đi, về sớm một chút, bồi người lớn và bé con nhiều hơn."
Hiệu trưởng Hứa chính là hiểu chuyện như vậy.
Amy cười nói: "Được, vậy hiệu trưởng Hứa cậu tiếp tục mua thức ăn đi nha."
Hứa Ý gật đầu.
Amy nói: "Hẹn gặp lại."
Hứa Ý xoay người rời đi, chợt nghe Amy gọi: "Chờ một chút, hiệu trưởng Hứa."
Cậu quay đầu lại nhìn Amy: "Chị Amy, làm sao vậy?"
Amy cười nói: "Chị chợt nhớ có một chuyện muốn hỏi cậu."
"Chuyện gì chị?" Hứa Ý ngạc nhiên hỏi.
Amy tiến lại gần Hứa Ý hai bước, hỏi: "Nhà trẻ Hồng Tinh còn nhận thêm học sinh không?"
"Có ý gì?" Trong lúc nhất thời, Hứa Ý không hiểu.
Amy giải thích với Hứa Ý: "Chị có người bạn tốt. Bởi vì nguyên nhân công việc, cô ấy và chồng cùng thuyên chuyển về khu Tinh Hà bên này. Cô ấy có một bé trai 3 tuổi, nên cũng phải chuyển trường theo. Cô ấy lại không biết trường nào tốt."
Hứa Ý chăm chú lắng nghe.
"Hai ngày trước, cô ấy tới nhà chị. Nhìn thấy Jiman sáng sủa cởi mở hơn, lại biết thằng bé đang học ở nhà trẻ Hồng Tinh, nên cũng muốn chuyển con trai đến nhà trẻ Hồng Tinh." Amy theo sát hỏi: "Không biết nhà trẻ còn nhận học sinh không?"
Hứa Ý hơi sửng sốt một chút, liền vội vàng nói: "Nhận! Nhận!"
Mấu chốt của lợi nhuận nhà trẻ chính là nguồn học sinh.
Học sinh càng nhiều, nhà trẻ càng kiếm được tiền.
Ngược lại, nhà trẻ sẽ phải đóng cửa.
Hứa Ý đã quyết định sẽ kinh doanh nhà trẻ Hồng Tinh thật tốt.
Tất nhiên là hi vọng ngày càng có nhiều học sinh tiến vào nhà trẻ.
"Vậy thì tốt quá, ngày mai bọn họ có thể đến nhà trẻ Hồng Tinh không?"
Hứa Ý cố gắng dằn lại sự phấn khích trong lòng, nói: "Có thể."
Amy chần chờ nói: "Nhưng mà --"
Hứa Ý hỏi: "Sao vậy chị?"
Amy nhỏ giọng nói: "Một mình cậu có thể chăm sóc 10 bạn nhỏ không?"
Cô vốn không tin tưởng hiệu trưởng Hứa có thể một mình chăm sóc 9 bạn nhỏ. Trước đây cũng bởi vì không có biện pháp khác, mới để Jiman tiếp tục ở lại nhà trẻ Hồng Tinh. Không nghĩ tới, hiệu trưởng Hứa lại chăm sóc rất tốt. Nhưng hiện tại lại muốn thêm một bạn nhỏ nữa, khẳng định lưởng công việc lại nhiều hơn. Một mình sẽ tương đối khó khăn, cũng không nhất định có thể chăm sóc xuể.
Hứa Ý bình tĩnh nói: "Được."
Amy hữu hảo kiến nghị: "Cậu có muốn tuyển thêm giáo viên hỗ trợ không?"
"Vâng, em đã quyết định sẽ tuyển thêm nhân viên." Hứa Ý gật đầu.
"Vậy thì tốt quá, nhà trẻ Hồng Tinh có một người hiệu trưởng có trách nhiệm như cậu, nhất định sẽ càng làm càng tốt." Bây giờ Amy đối với Hứa Ý và nhà trẻ Hồng Tinh cái nào cũng vừa lòng, nên thật tâm hi vọng Hứa Ý và nhà trẻ sẽ càng ngày càng tốt.
Hứa Ý gật đầu: "Cảm ơn sự tín nhiệm của chị, chủ yếu vẫn là nhờ sự ủng hộ của mọi người."
"Tụi chị sẽ tiếp tục ủng hộ." Amy rất thích thái độ khiêm tốn lễ phép này của Hứa Ý, cười nói: "Vậy được, chị sẽ kêu cô ấy liên lạc với cậu."
Hứa Ý gật đầu: "Được, cảm ơn chị Amy."
"Khách sáo cái gì."
Amy bàn bạc xong xuôi với Hứa Ý, liền cùng Âu Minh rời đi.
Hứa Ý đứng tại chỗ nghĩ, cậu có học sinh mới, thật vui vẻ, thật vui vẻ. Cậu muốn làm thêm một ít món mặn, nhưng mà nhìn qua giá cả thịt tươi.
Cậu vẫn tạm thời tiết kiệm một chút thì tốt hơn. Cậu mua một ít thịt tươi, chủ yếu là cho các bạn nhỏ ăn. Thời điểm trở lại nhà trẻ Hồng Tinh, cậu cắt một xíu thịt sợi, xào một phần thịt heo xào ớt xanh, ăn cùng với cơm nóng, thơm ngon vô cùng.
Cậu ăn no nê.
Mới vừa thu dọn nhà bếp xong, quang não liền vang lên.
Là thông báo thêm bạn.
Cũng chính là Dịch Sa, bạn tốt của Amy thêm bạn cậu.
Hứa Ý đồng ý thêm bạn, ôn hòa trò chuyện với Dịch Sa.
Cậu được biết, người bạn nhỏ mới tên là Phí Phí, vốn là học sinh của nhà trẻ khu Tinh Châu tinh cầu 1413. Gần đây mới cùng ba me chuyển đến khu Tinh Hà bên này, trải qua sự giới thiệu của Amy, cho nên lựa chọn nhà trẻ Hồng Tinh.
Dịch Sa là một người thẳng thắn, sau khi nói mấy câu, liền quyết định mai sẽ tới nhà trẻ.
Ngày mai sẽ nhiều thêm một bạn nhỏ rồi!
Hứa Ý rất vui vẻ mà tắt quang não. Đi vào nhà bếp, cậu quyết định làm cho mấy bạn nhỏ một ít đồ ăn vặt -- Một món mà cậu rất thích hồi nhỏ, que phô mai.
Vô cùng đơn giản.
Lại vô cùng ngon.
Cậu từ trong tủ lạnh lấy ra sữa chua, phô mai lát cùng đường cát trắng. Sau đó đun nóng hòa tan bằng lửa nhỏ, cho thêm gelatin, nhẹ nhàng khuấy cho đến khi sệt lại.
Đổ vào từng khuôn đúc hình động vật nhỏ, sau đó để que trúc lên.
Ngày hôm sau đông lại sẽ thành những que phô mai.
Hứa Ý cầm mười que phô mai đứng trước cổng viện nghênh đón mấy bạn nhỏ.
Không bao lâu sau, 9 bạn nhỏ nhảy nhót xuất hiện.
Hứa Ý phát que phô mai cho từng bé.
Que phô mai không chỉ đơn giản là que phô mai, mà nó còn mang hình dáng những động vật khác nhau. Sau khi 9 bạn nhỏ phát hiện, liền kinh ngạc thốt lên, sau đó tụ lại cùng nhau nói thầm:
"Phô mai của tớ có hình vẽ."
"Tớ cũng có, cậu xem, của tớ là khuôn mặt heo nhỏ."
"Tớ là mặt thỏ nhỏ nhỏ, thật đáng yêu."
"Tớ chính là con ếch, oa oa oa."
"Thật đẹp nha."
"Tớ cũng thích, là hiệu trưởng làm cho tớ."
"Hiệu trưởng cũng đặc biệt làm cho tớ mèo nhỏ, tớ thích mèo nhỏ nhất."
"Tớ thích gấu trúc nhất, đáng yêu giống tớ."
"Cái này còn có thể ăn. Oa, ăn thật ngon!"
"..."
Nhìn mấy bé con rất hài lòng, các phụ huynh cũng vui vẻ. Trong lòng càng tán thưởng Hứa Ý có tâm.
Thật sự có tâm hơn mấy hiệu trưởng ở nhà trẻ khác rất nhiều.
Cũng nhìn ra được Hứa Ý là thật sự thích trẻ con.
Thời điểm Amy thu hồi ánh mắt, nhìn chung quanh một lần, đi tới trước mặt Hứa Ý, nhỏ giọng hỏi: "Hiệu trưởng Hứa, hôm qua vợ chồng Dịch Sa có gọi cho cậu không?"
"Gọi rồi." Hứa Ý gật đầu.
Amy không biết kết quả sau đó thế nào nên hỏi: "Chắc chắn sẽ tới sao?"
Hứa Ý đáp: "Đã xác định, có nói sẽ sớm lại đây."
Amy liếc mắt nhìn ra ngoài sân: "Vậy chắc cũng sắp tới rồi."
Hứa Ý gật đầu nói: "Ừm, không vội. Em mang mấy bé vào phòng học trước."
Hứa Ý vừa dứt lời, đã nghe thấy Amy nói: "Hình như bọn họ tới rồi."
Hứa Ý quay đầu nhìn ra ngoài sân, vẫn không nhìn thấy người, nhưng nghe thấy giọng nói.
Là tiếng bạn nhỏ khóc: "Con không muốn đi học, a a a a, con không muốn đi học. Hu hu hu, oa oa oa oa, a a a, con không đến nhà trẻ đâu. Con không muốn đi học, cả đời này con cũng không đi học! A hu hu hu!"
Hứa Ý sững sờ.
Amy cũng kinh ngạc.
O'Neal và mấy bạn nhỏ khác đều ngừng lại, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía cổng.
Trước cổng có một đôi vợ chồng.
Chỉ thấy bọn họ một người giữ vai trái, một người giữ vai phải của đứa trẻ, trực tiếp xách đứa nhỏ lên.
Đứa nhỏ cứ như vậy bay lên không mà gào khóc.
Hứa Ý: "..."
Amy: "..."
Các phụ huynh: "..."
O'Neal mở to hai mắt, khiếp sợ nói: "Oa! Cậu ấy đều khóc bay!"
Tác giả có lời muốn nói:
- -
Phí Phí: Tớ không phải khóc bay, tớ là bị ba mẹ xách bay lên!
O'Neal: Papa mama cậu khí lực thật lớn! Cậu béo như vậy, papa mama còn thể xách cậu bay lên!
Phí Phí: .
Vậy làm sao để kinh doanh thật tốt?
Cậu tự hỏi trong lòng.
Cậu hận không thể ngay lập tức đổi mới nhà trẻ Hồng Tinh từ trong ra ngoài, sau đó tuyển thêm phó hiệu trưởng, giáo viên, đầu bếp, bác sĩ y tế, bảo vệ vân vân.
Nhưng thực tế lại không cho phép.
Cậu nên suy nghĩ kỹ càng hơn.
Vì thế cậu trở lại phòng, ngồi trên giường để lên kế hoạch.
Thậm chí cậu còn lấy ra giấy bút, ghi lại những suy nghĩ của mình.
Càng viết nội tâm cậu lại càng dâng trào.
Một đường viết thẳng đến khuya mới đi ngủ.
Ngày hôm sau không phải lên lớp, nhưng cậu vẫn dậy sớm như cũ.
Bắt đầu chạy bộ buổi sáng gần nhà trẻ Hồng Tinh.
Mới chạy 15 phút, cậu đã cảm thấy khó thở.
Cậu biết rõ thân thể này yếu ớt đến mức nào, tập một chút cũng không thể mạnh hơn bao nhiêu, cho nên cậu mau chóng dừng lại, từ từ đi về nhà trẻ.
Trong bếp, cậu ăn bánh mì uống sữa, mới hồi lại được tý máu.
Hơi nghỉ ngơi một chút, sau đó cậu liền bắt đầu quét dọn vệ sinh.
Cậu đem các phòng thường dùng như phòng học lớp mầm, phòng kiểm tra buổi sáng, phòng ăn; các phòng không thường dùng như phòng hoạt động và phòng học lớp lá lớp chồi, phòng giáo viên, phòng y tế và phòng chứa đồ đều quét dọn qua một lần.
Mặc dù mệt một chút, nhưng vui mừng là, cậu phát hiện được không ít đồ chơi, giấy cùng bút màu còn có thể sử dụng trong phòng chứa đồ.
Cậu sửa sang lại toàn bộ, sau này có thể lấy cho mấy bé con sử dụng.
Sau khi sửa soạn lại hết những thứ này, không sai biệt lắm liền hết một ngày.
Nhà trẻ Hồng Tinh đã rực rỡ hẳn lên.
Sáng sớm hôm sau, sau khi kết thúc chạy bộ, cậu đi đến trung tâm mua sắm, chuẩn bị thêm bữa ăn cho mấy bạn nhỏ.
Khi đang đi lại trước kệ hàng, chợt nghe thấy một giọng nói quen thuộc: "Hiệu trưởng Hứa."
Cậu quay đầu lại nhìn, thì ra là ba mẹ bé Jiman, Amy và Âu Minh.
"Chị Amy, anh Âu." Hứa Ý mỉm cười chào hỏi.
"Thực sự là hiệu trưởng Hứa." Âu Minh chào hỏi Hứa Ý.
Amy thì lại nhìn chằm chằm Hứa Ý. Hôm nay Hứa Ý mặc một bộ quần áo thể thao, mang thêm một cái balo lớn màu đen, thân hình mảnh khảnh, làn da trắng nõn, sạch sẽ, cả người đều lộ ra hơi thở thanh xuân.
Trông đẹp mắt vô cùng, hoàn toàn khác so với trước kia.
Cô nói thẳng: "Hiệu trưởng Hứa trở nên đẹp trai hơn rồi."
Hứa Ý cười hỏi: "Có sao?"
Đôi mắt của Amy không hề rời khỏi người Hứa Ý, nói: "Có nha, thiếu chút nữa chị không nhận ra được cậu, thật đẹp trai!"
Hứa Ý nở nụ cười ngượng ngùng: "Chị Amy quá khen."
Amy nghiêm túc nói: "Chị nói thật mà, không phải khen đâu. Cậu bây giờ đặc biệt đặc biệt đẹp trai, hoàn toàn không giống trước đây. Vừa nãy cậu không phát hiện sao? Quá trời cô bé nhìn lén cậu đó."
"Không có đâu." Hứa Ý không quen với sự khen ngợi thẳng thắn như vậy, liền nhanh chóng nói qua chuyện khác, hỏi: "Hai anh chị cũng qua đây mua rau dưa sao?"
Amy vỗ vỗ giỏ mua hàng trong tay Âu Minh nói: "Đúng vậy."
Hứa Ý nhìn ra sau Amy và Âu Minh, không nhìn thấy bé Jiman: "Chỉ hai người thôi sao? Jiman không tới?"
Amy lắc đầu: "Không có, bé qua nhà bà nội chơi rồi, thằng bé rất thích bà nội."
Hứa Ý mỉm cười: "Vậy hôm nay nhất định bé rất vui."
"Ừm. Bà nội khen Jiman sáng sủa hơn nhiều." Amy cười nói.
Thật tốt.
Hứa Ý vui vẻ vì sự thay đổi của Jiman.
Amy không nhịn được nói: "Cảm ơn hiệu trưởng Hứa đã dạy dỗ tốt."
Hứa Ý cũng không tham công: "Chủ yếu là hai anh chị giáo dục tốt, em chỉ có tác dụng phụ trợ thôi. Đúng rồi, chút nữa hai người phải qua chỗ bà nội Jiman phải không?"
Hứa Ý nâng cổ tay liếc nhìn thời gian: "Thời gian cũng không còn sớm. Hai anh chị tiếp tục mua thức ăn đi, về sớm một chút, bồi người lớn và bé con nhiều hơn."
Hiệu trưởng Hứa chính là hiểu chuyện như vậy.
Amy cười nói: "Được, vậy hiệu trưởng Hứa cậu tiếp tục mua thức ăn đi nha."
Hứa Ý gật đầu.
Amy nói: "Hẹn gặp lại."
Hứa Ý xoay người rời đi, chợt nghe Amy gọi: "Chờ một chút, hiệu trưởng Hứa."
Cậu quay đầu lại nhìn Amy: "Chị Amy, làm sao vậy?"
Amy cười nói: "Chị chợt nhớ có một chuyện muốn hỏi cậu."
"Chuyện gì chị?" Hứa Ý ngạc nhiên hỏi.
Amy tiến lại gần Hứa Ý hai bước, hỏi: "Nhà trẻ Hồng Tinh còn nhận thêm học sinh không?"
"Có ý gì?" Trong lúc nhất thời, Hứa Ý không hiểu.
Amy giải thích với Hứa Ý: "Chị có người bạn tốt. Bởi vì nguyên nhân công việc, cô ấy và chồng cùng thuyên chuyển về khu Tinh Hà bên này. Cô ấy có một bé trai 3 tuổi, nên cũng phải chuyển trường theo. Cô ấy lại không biết trường nào tốt."
Hứa Ý chăm chú lắng nghe.
"Hai ngày trước, cô ấy tới nhà chị. Nhìn thấy Jiman sáng sủa cởi mở hơn, lại biết thằng bé đang học ở nhà trẻ Hồng Tinh, nên cũng muốn chuyển con trai đến nhà trẻ Hồng Tinh." Amy theo sát hỏi: "Không biết nhà trẻ còn nhận học sinh không?"
Hứa Ý hơi sửng sốt một chút, liền vội vàng nói: "Nhận! Nhận!"
Mấu chốt của lợi nhuận nhà trẻ chính là nguồn học sinh.
Học sinh càng nhiều, nhà trẻ càng kiếm được tiền.
Ngược lại, nhà trẻ sẽ phải đóng cửa.
Hứa Ý đã quyết định sẽ kinh doanh nhà trẻ Hồng Tinh thật tốt.
Tất nhiên là hi vọng ngày càng có nhiều học sinh tiến vào nhà trẻ.
"Vậy thì tốt quá, ngày mai bọn họ có thể đến nhà trẻ Hồng Tinh không?"
Hứa Ý cố gắng dằn lại sự phấn khích trong lòng, nói: "Có thể."
Amy chần chờ nói: "Nhưng mà --"
Hứa Ý hỏi: "Sao vậy chị?"
Amy nhỏ giọng nói: "Một mình cậu có thể chăm sóc 10 bạn nhỏ không?"
Cô vốn không tin tưởng hiệu trưởng Hứa có thể một mình chăm sóc 9 bạn nhỏ. Trước đây cũng bởi vì không có biện pháp khác, mới để Jiman tiếp tục ở lại nhà trẻ Hồng Tinh. Không nghĩ tới, hiệu trưởng Hứa lại chăm sóc rất tốt. Nhưng hiện tại lại muốn thêm một bạn nhỏ nữa, khẳng định lưởng công việc lại nhiều hơn. Một mình sẽ tương đối khó khăn, cũng không nhất định có thể chăm sóc xuể.
Hứa Ý bình tĩnh nói: "Được."
Amy hữu hảo kiến nghị: "Cậu có muốn tuyển thêm giáo viên hỗ trợ không?"
"Vâng, em đã quyết định sẽ tuyển thêm nhân viên." Hứa Ý gật đầu.
"Vậy thì tốt quá, nhà trẻ Hồng Tinh có một người hiệu trưởng có trách nhiệm như cậu, nhất định sẽ càng làm càng tốt." Bây giờ Amy đối với Hứa Ý và nhà trẻ Hồng Tinh cái nào cũng vừa lòng, nên thật tâm hi vọng Hứa Ý và nhà trẻ sẽ càng ngày càng tốt.
Hứa Ý gật đầu: "Cảm ơn sự tín nhiệm của chị, chủ yếu vẫn là nhờ sự ủng hộ của mọi người."
"Tụi chị sẽ tiếp tục ủng hộ." Amy rất thích thái độ khiêm tốn lễ phép này của Hứa Ý, cười nói: "Vậy được, chị sẽ kêu cô ấy liên lạc với cậu."
Hứa Ý gật đầu: "Được, cảm ơn chị Amy."
"Khách sáo cái gì."
Amy bàn bạc xong xuôi với Hứa Ý, liền cùng Âu Minh rời đi.
Hứa Ý đứng tại chỗ nghĩ, cậu có học sinh mới, thật vui vẻ, thật vui vẻ. Cậu muốn làm thêm một ít món mặn, nhưng mà nhìn qua giá cả thịt tươi.
Cậu vẫn tạm thời tiết kiệm một chút thì tốt hơn. Cậu mua một ít thịt tươi, chủ yếu là cho các bạn nhỏ ăn. Thời điểm trở lại nhà trẻ Hồng Tinh, cậu cắt một xíu thịt sợi, xào một phần thịt heo xào ớt xanh, ăn cùng với cơm nóng, thơm ngon vô cùng.
Cậu ăn no nê.
Mới vừa thu dọn nhà bếp xong, quang não liền vang lên.
Là thông báo thêm bạn.
Cũng chính là Dịch Sa, bạn tốt của Amy thêm bạn cậu.
Hứa Ý đồng ý thêm bạn, ôn hòa trò chuyện với Dịch Sa.
Cậu được biết, người bạn nhỏ mới tên là Phí Phí, vốn là học sinh của nhà trẻ khu Tinh Châu tinh cầu 1413. Gần đây mới cùng ba me chuyển đến khu Tinh Hà bên này, trải qua sự giới thiệu của Amy, cho nên lựa chọn nhà trẻ Hồng Tinh.
Dịch Sa là một người thẳng thắn, sau khi nói mấy câu, liền quyết định mai sẽ tới nhà trẻ.
Ngày mai sẽ nhiều thêm một bạn nhỏ rồi!
Hứa Ý rất vui vẻ mà tắt quang não. Đi vào nhà bếp, cậu quyết định làm cho mấy bạn nhỏ một ít đồ ăn vặt -- Một món mà cậu rất thích hồi nhỏ, que phô mai.
Vô cùng đơn giản.
Lại vô cùng ngon.
Cậu từ trong tủ lạnh lấy ra sữa chua, phô mai lát cùng đường cát trắng. Sau đó đun nóng hòa tan bằng lửa nhỏ, cho thêm gelatin, nhẹ nhàng khuấy cho đến khi sệt lại.
Đổ vào từng khuôn đúc hình động vật nhỏ, sau đó để que trúc lên.
Ngày hôm sau đông lại sẽ thành những que phô mai.
Hứa Ý cầm mười que phô mai đứng trước cổng viện nghênh đón mấy bạn nhỏ.
Không bao lâu sau, 9 bạn nhỏ nhảy nhót xuất hiện.
Hứa Ý phát que phô mai cho từng bé.
Que phô mai không chỉ đơn giản là que phô mai, mà nó còn mang hình dáng những động vật khác nhau. Sau khi 9 bạn nhỏ phát hiện, liền kinh ngạc thốt lên, sau đó tụ lại cùng nhau nói thầm:
"Phô mai của tớ có hình vẽ."
"Tớ cũng có, cậu xem, của tớ là khuôn mặt heo nhỏ."
"Tớ là mặt thỏ nhỏ nhỏ, thật đáng yêu."
"Tớ chính là con ếch, oa oa oa."
"Thật đẹp nha."
"Tớ cũng thích, là hiệu trưởng làm cho tớ."
"Hiệu trưởng cũng đặc biệt làm cho tớ mèo nhỏ, tớ thích mèo nhỏ nhất."
"Tớ thích gấu trúc nhất, đáng yêu giống tớ."
"Cái này còn có thể ăn. Oa, ăn thật ngon!"
"..."
Nhìn mấy bé con rất hài lòng, các phụ huynh cũng vui vẻ. Trong lòng càng tán thưởng Hứa Ý có tâm.
Thật sự có tâm hơn mấy hiệu trưởng ở nhà trẻ khác rất nhiều.
Cũng nhìn ra được Hứa Ý là thật sự thích trẻ con.
Thời điểm Amy thu hồi ánh mắt, nhìn chung quanh một lần, đi tới trước mặt Hứa Ý, nhỏ giọng hỏi: "Hiệu trưởng Hứa, hôm qua vợ chồng Dịch Sa có gọi cho cậu không?"
"Gọi rồi." Hứa Ý gật đầu.
Amy không biết kết quả sau đó thế nào nên hỏi: "Chắc chắn sẽ tới sao?"
Hứa Ý đáp: "Đã xác định, có nói sẽ sớm lại đây."
Amy liếc mắt nhìn ra ngoài sân: "Vậy chắc cũng sắp tới rồi."
Hứa Ý gật đầu nói: "Ừm, không vội. Em mang mấy bé vào phòng học trước."
Hứa Ý vừa dứt lời, đã nghe thấy Amy nói: "Hình như bọn họ tới rồi."
Hứa Ý quay đầu nhìn ra ngoài sân, vẫn không nhìn thấy người, nhưng nghe thấy giọng nói.
Là tiếng bạn nhỏ khóc: "Con không muốn đi học, a a a a, con không muốn đi học. Hu hu hu, oa oa oa oa, a a a, con không đến nhà trẻ đâu. Con không muốn đi học, cả đời này con cũng không đi học! A hu hu hu!"
Hứa Ý sững sờ.
Amy cũng kinh ngạc.
O'Neal và mấy bạn nhỏ khác đều ngừng lại, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía cổng.
Trước cổng có một đôi vợ chồng.
Chỉ thấy bọn họ một người giữ vai trái, một người giữ vai phải của đứa trẻ, trực tiếp xách đứa nhỏ lên.
Đứa nhỏ cứ như vậy bay lên không mà gào khóc.
Hứa Ý: "..."
Amy: "..."
Các phụ huynh: "..."
O'Neal mở to hai mắt, khiếp sợ nói: "Oa! Cậu ấy đều khóc bay!"
Tác giả có lời muốn nói:
- -
Phí Phí: Tớ không phải khóc bay, tớ là bị ba mẹ xách bay lên!
O'Neal: Papa mama cậu khí lực thật lớn! Cậu béo như vậy, papa mama còn thể xách cậu bay lên!
Phí Phí: .
Chỉnh sửa cuối: