Nhà trẻ tinh tế
Tác giả: Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục
Tác giả: Thủy Tinh Phỉ Thúy Nhục
Editor: Ngân Miêu
Chương 84 (2) :
Flycam cũng không quay được động tác trên tay các bé, nên nó liền quay những chiếc gáy không đồng đều này.
Vì vậy đội trưởng An, Hứa Ý và các phụ huynh cũng không biết các bé đang làm gì. Bọn họ cũng giống như nhóm cư dân mạng, chỉ có thể nghe được thanh âm đọc chữ không ngừng của bảng cảm ứng và giọng sữa khi tìm thẻ của bọn trẻ.
"Ha ha ha, tôi cười chết rồi, nhóm 08 này sao lại buồn cười như vậy. Mấy bạn nhỏ khác đều đàng hoàng tìm thẻ, chỉ có mấy bé này là đánh ngã bảng cảm ứng, làm lộn xộn hòm thẻ."
"Bảng cảm ứng: Nhận hết chà đạp. Jpg"
"Hòm thẻ: Tôi không còn ý nghĩa tồn tại. Jpg"
"Bảng cảm ứng thật bận, phải báo chữ không ngừng luôn ha ha ha ha."
"Thật muốn biết mấy bé Nora dán thẻ như thế nào?"
"Flycam có thể cố gắng thêm chút không! Tôi muốn nhìn thấy tay của Nemo!"
"Tôi muốn nhìn Nora của tôi!"
"Vưu Gia! Bessy!"
"..."
Màn đạn không ngừng thúc giục. Đội trưởng An, Hứa Ý và các phụ huynh cũng tò mò vô cùng. Đúng lúc này Vưu Gia nói một tiếng: "Xong rồi, đỡ dậy", tiếp đó, bốn bạn nhỏ hợp lực "Hey yo, hey yo" cùng nâng bảng cảm ứng lên.
Bấy giờ, đội trưởng An, Hứa Ý, các phụ huynh và các cư dân mạng đều sửng sốt.
Xong rồi?
Cái gì xong rồi?
Mấy bạn nhỏ khác vẫn chưa dán được một nửa đâu?
Bọn họ theo bản năng kiểm tra một lượt độ chính xác.
Dưa hấu, đúng.
Dê con, đúng.
Quả dứa, đúng.
Rau xanh, đúng.
* * * Ngay cả loại rau khó nhận dạng như hành lá cũng có thể tìm đúng, đúng là quá lợi hại. Ngoại trừ Hứa Ý và các phụ huynh của nhà trẻ Hồng Tinh, những người khác đều không biết Hứa Ý có một mảnh vườn nhỏ gieo trồng đủ loại rau dưa. Đừng nói mấy bé Nora có thể nhận ra hành lá, dù có để hành lá và rau hẹ ở cùng một chỗ, mấy bé Nora cũng thể phân biệt được.
Bọn họ chỉ ngạc nhiên trước sức mạnh của mấy đứa trẻ.
Sau khi bốn bé dựng bảng cảm ứng xong, vui sướng chạy đến bên nhóm người Hứa Ý. Mấy bé quay đầu nhìn lại, mấy bạn nhỏ khác vẫn còn đang dán thẻ.
Nora: "Chúng ta thật nhanh nha."
Nemo: "Bọn họ còn chưa dán xong."
Vưu Gia gật đầu: "Chúng ta chờ bọn họ một chút."
Bessy: "Chúng ta ngồi đây chờ đi."
"Được!" Nora, Vưu Gia và Nemo đều đồng ý.
Vì vậy bốn bạn nhỏ trèo lên mấy cái ghế bên cạnh ngồi.
Mấy cái ghế này là ghế nghỉ ngơi, ai mệt đều có thể ngồi. Rất rõ ràng mấy vị giáo viên và các phụ huynh đều không mệt, nên mấy bé liền tới ngồi. Hai cái chân ngắn ngồi trên chiếc ghế cao, chân không thể chạm đất, nên ngoắc qua ngoắc lại.
Ngoắc qua ngoắc lại một chút mấy bé cảm thấy đặc biệt buồn chán, liền lấy bánh quy và sữa bò trong cặp nhỏ ra ăn uống. Một bên ăn uống một bên không mục đích mà tán gẫu.
"Sữa bò thật ngon!"
"Sữa bò là sữa của bò nữa."
"Không phải, không phải sữa của bò nữa, mà là sữa của bò sữa."
"Bò sữa cũng là bò, lớn hơn bò, lớn như phòng ở vậy."
"Phòng ở không lớn, kim bổng bổng mới lớn!"
"Không phải, trời mới lớn nhất!"
"Trời lớn nhất, nhưng táo tây thật ngọt nha."
"Táo tây, táo tây, táo tây lớn lên ở trên cây."
"Trên cây có chim."
"Còn có rìu lớn!"
"..."
Mấy bé con này trò chuyện không đầu không đuôi, còn có thể trò chuyện say sưa ngon lành như vậy, chọc mấy cư dân mạng đang hóng chuyện cười gần chết. Mọi người đều nhịn không được mà thưởng cho phòng trực tiếp số 08.
Mấy bé Nora không biết mình rất buồn cười, tiếp tục rất nghiêm túc trò chuyện.
Đến tận khi cuộc thi kết thúc, mấy bé mới nhanh chóng từ trên ghế xuống đến xem.
Lúc này, giám khảo đang tính điểm cho tám nhóm. Bốn bạn nhỏ của nhà trẻ Hồng Tinh đạt điểm tối đa, còn những nhóm khác hoặc nhiều hoặc ít đều bị trừ điểm. Bất quá không sao hết, vẫn còn một vòng thi cuối cùng, vòng thi mặc quần áo.
Phòng giáo dục mầm non 1413 chuẩn bị cho các bé đồ thể thao bó sát và đồng phục học sinh. Hiệu trưởng hoặc giáo viên mầm non sẽ phát cho các bé. Một hồi nữa, các bé phải mặc trang phục mà Phòng giáo dục mầm non đã chuẩn bị.
Sau khi hiểu được điều này, Hứa Ý, Kiều Y và Chardolly dẫn bọn trẻ vào phòng thay quần áo, giúp các bé mặc bộ đồ thể thao bó sát.
Không lâu sau, khi các bạn nhỏ đều dồn dập đi ra, mấy bé Nora cũng bước ra.
Mấy bé vừa ra liền hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người, những dòng "Ha ha ha ha" cũng ngập tràn màn đạn. Hạ Duẫn, Lâm Lâm, Honey Finn và ba ba của Bessy đều thẳng tắp mà nhìn Nora, Vưu Gia, Bessy và Nemo. Vốn dưới sự tẩm bổ của mỹ thực nhà trẻ Hồng Tinh, các bé đã không tính là gầy, nhưng giờ khắc này bụng của mỗi bé đều căng tròn là chuyện gì vậy?
Hứa Ý có chút lúng túng đi tới nói: "Vừa nãy, vừa nãy bọn trẻ nói đói bụng, nên có uống một bình sữa bò và ăn bánh quy. Cho nên, thật ra thì vẫn đẹp mà."
Bọn Hạ Duẫn :(- -')
Lâm Lâm không nhịn được nói: "Ăn no như thế, mặc quần áo sẽ bất tiện lắm không?"
"Hẳn là không có ảnh hưởng gì."
Hứa Ý nói xong, liền cùng mấy phụ huynh nhìn về phía mấy bé Nora. Sau khi bốn bé đổi qua đồ thể thao bó sát, trong nháy mắt cảm thấy người mình nhẹ như yến, không nhịn được mà vui sướng nhảy lên. Đặc biệt là Nemo, cái bụng nhỏ căng tròn và cái mông nhỏ thịt thịt kia thật sự rất hấp dẫn con mắt.
Xem ra.
Xem ra, mỹ thực thật sự không ảnh hưởng tới tốc độ mặc quần áo của mấy bé.
Lúc này kế hoạch cũng tỉnh táo lại đi đến, yêu cầu mấy bạn nhỏ đứng vào vị trí của mình. Sau đó hô khẩu hiệu bắt đầu thay đồng phục.
Mấy bé Nora lập tức cầm quần áo lên.
Nemo thi đấu rất tích cực, cầm quần áo lên liền trùm lên đầu. Bàn tay nhỏ rất có lực mà kéo xuống, nhưng càng kéo càng không đúng. Đầu nhỏ không luồn ra được, trước mắt bé đen kịt một mảnh. Bé muốn cởi ra mặc lại, nhưng cởi cũng cởi không ra.
Nemo có chút nóng nảy, không nhịn được kêu lên: "Vưu Gia, em không, em không, Vưu Gia, hu hu hu, em không tìm được chỗ ra."
Vưu Gia nghe vậy quay đầu lại nhìn.
Nora cũng quay qua nhìn.
Bessy lớn tiếng nói: "Nemo, em đem quần trùm lên đầu rồi!"
Vì vậy đội trưởng An, Hứa Ý và các phụ huynh cũng không biết các bé đang làm gì. Bọn họ cũng giống như nhóm cư dân mạng, chỉ có thể nghe được thanh âm đọc chữ không ngừng của bảng cảm ứng và giọng sữa khi tìm thẻ của bọn trẻ.
"Ha ha ha, tôi cười chết rồi, nhóm 08 này sao lại buồn cười như vậy. Mấy bạn nhỏ khác đều đàng hoàng tìm thẻ, chỉ có mấy bé này là đánh ngã bảng cảm ứng, làm lộn xộn hòm thẻ."
"Bảng cảm ứng: Nhận hết chà đạp. Jpg"
"Hòm thẻ: Tôi không còn ý nghĩa tồn tại. Jpg"
"Bảng cảm ứng thật bận, phải báo chữ không ngừng luôn ha ha ha ha."
"Thật muốn biết mấy bé Nora dán thẻ như thế nào?"
"Flycam có thể cố gắng thêm chút không! Tôi muốn nhìn thấy tay của Nemo!"
"Tôi muốn nhìn Nora của tôi!"
"Vưu Gia! Bessy!"
"..."
Màn đạn không ngừng thúc giục. Đội trưởng An, Hứa Ý và các phụ huynh cũng tò mò vô cùng. Đúng lúc này Vưu Gia nói một tiếng: "Xong rồi, đỡ dậy", tiếp đó, bốn bạn nhỏ hợp lực "Hey yo, hey yo" cùng nâng bảng cảm ứng lên.
Bấy giờ, đội trưởng An, Hứa Ý, các phụ huynh và các cư dân mạng đều sửng sốt.
Xong rồi?
Cái gì xong rồi?
Mấy bạn nhỏ khác vẫn chưa dán được một nửa đâu?
Bọn họ theo bản năng kiểm tra một lượt độ chính xác.
Dưa hấu, đúng.
Dê con, đúng.
Quả dứa, đúng.
Rau xanh, đúng.
* * * Ngay cả loại rau khó nhận dạng như hành lá cũng có thể tìm đúng, đúng là quá lợi hại. Ngoại trừ Hứa Ý và các phụ huynh của nhà trẻ Hồng Tinh, những người khác đều không biết Hứa Ý có một mảnh vườn nhỏ gieo trồng đủ loại rau dưa. Đừng nói mấy bé Nora có thể nhận ra hành lá, dù có để hành lá và rau hẹ ở cùng một chỗ, mấy bé Nora cũng thể phân biệt được.
Bọn họ chỉ ngạc nhiên trước sức mạnh của mấy đứa trẻ.
Sau khi bốn bé dựng bảng cảm ứng xong, vui sướng chạy đến bên nhóm người Hứa Ý. Mấy bé quay đầu nhìn lại, mấy bạn nhỏ khác vẫn còn đang dán thẻ.
Nora: "Chúng ta thật nhanh nha."
Nemo: "Bọn họ còn chưa dán xong."
Vưu Gia gật đầu: "Chúng ta chờ bọn họ một chút."
Bessy: "Chúng ta ngồi đây chờ đi."
"Được!" Nora, Vưu Gia và Nemo đều đồng ý.
Vì vậy bốn bạn nhỏ trèo lên mấy cái ghế bên cạnh ngồi.
Mấy cái ghế này là ghế nghỉ ngơi, ai mệt đều có thể ngồi. Rất rõ ràng mấy vị giáo viên và các phụ huynh đều không mệt, nên mấy bé liền tới ngồi. Hai cái chân ngắn ngồi trên chiếc ghế cao, chân không thể chạm đất, nên ngoắc qua ngoắc lại.
Ngoắc qua ngoắc lại một chút mấy bé cảm thấy đặc biệt buồn chán, liền lấy bánh quy và sữa bò trong cặp nhỏ ra ăn uống. Một bên ăn uống một bên không mục đích mà tán gẫu.
"Sữa bò thật ngon!"
"Sữa bò là sữa của bò nữa."
"Không phải, không phải sữa của bò nữa, mà là sữa của bò sữa."
"Bò sữa cũng là bò, lớn hơn bò, lớn như phòng ở vậy."
"Phòng ở không lớn, kim bổng bổng mới lớn!"
"Không phải, trời mới lớn nhất!"
"Trời lớn nhất, nhưng táo tây thật ngọt nha."
"Táo tây, táo tây, táo tây lớn lên ở trên cây."
"Trên cây có chim."
"Còn có rìu lớn!"
"..."
Mấy bé con này trò chuyện không đầu không đuôi, còn có thể trò chuyện say sưa ngon lành như vậy, chọc mấy cư dân mạng đang hóng chuyện cười gần chết. Mọi người đều nhịn không được mà thưởng cho phòng trực tiếp số 08.
Mấy bé Nora không biết mình rất buồn cười, tiếp tục rất nghiêm túc trò chuyện.
Đến tận khi cuộc thi kết thúc, mấy bé mới nhanh chóng từ trên ghế xuống đến xem.
Lúc này, giám khảo đang tính điểm cho tám nhóm. Bốn bạn nhỏ của nhà trẻ Hồng Tinh đạt điểm tối đa, còn những nhóm khác hoặc nhiều hoặc ít đều bị trừ điểm. Bất quá không sao hết, vẫn còn một vòng thi cuối cùng, vòng thi mặc quần áo.
Phòng giáo dục mầm non 1413 chuẩn bị cho các bé đồ thể thao bó sát và đồng phục học sinh. Hiệu trưởng hoặc giáo viên mầm non sẽ phát cho các bé. Một hồi nữa, các bé phải mặc trang phục mà Phòng giáo dục mầm non đã chuẩn bị.
Sau khi hiểu được điều này, Hứa Ý, Kiều Y và Chardolly dẫn bọn trẻ vào phòng thay quần áo, giúp các bé mặc bộ đồ thể thao bó sát.
Không lâu sau, khi các bạn nhỏ đều dồn dập đi ra, mấy bé Nora cũng bước ra.
Mấy bé vừa ra liền hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người, những dòng "Ha ha ha ha" cũng ngập tràn màn đạn. Hạ Duẫn, Lâm Lâm, Honey Finn và ba ba của Bessy đều thẳng tắp mà nhìn Nora, Vưu Gia, Bessy và Nemo. Vốn dưới sự tẩm bổ của mỹ thực nhà trẻ Hồng Tinh, các bé đã không tính là gầy, nhưng giờ khắc này bụng của mỗi bé đều căng tròn là chuyện gì vậy?
Hứa Ý có chút lúng túng đi tới nói: "Vừa nãy, vừa nãy bọn trẻ nói đói bụng, nên có uống một bình sữa bò và ăn bánh quy. Cho nên, thật ra thì vẫn đẹp mà."
Bọn Hạ Duẫn :(- -')
Lâm Lâm không nhịn được nói: "Ăn no như thế, mặc quần áo sẽ bất tiện lắm không?"
"Hẳn là không có ảnh hưởng gì."
Hứa Ý nói xong, liền cùng mấy phụ huynh nhìn về phía mấy bé Nora. Sau khi bốn bé đổi qua đồ thể thao bó sát, trong nháy mắt cảm thấy người mình nhẹ như yến, không nhịn được mà vui sướng nhảy lên. Đặc biệt là Nemo, cái bụng nhỏ căng tròn và cái mông nhỏ thịt thịt kia thật sự rất hấp dẫn con mắt.
Xem ra.
Xem ra, mỹ thực thật sự không ảnh hưởng tới tốc độ mặc quần áo của mấy bé.
Lúc này kế hoạch cũng tỉnh táo lại đi đến, yêu cầu mấy bạn nhỏ đứng vào vị trí của mình. Sau đó hô khẩu hiệu bắt đầu thay đồng phục.
Mấy bé Nora lập tức cầm quần áo lên.
Nemo thi đấu rất tích cực, cầm quần áo lên liền trùm lên đầu. Bàn tay nhỏ rất có lực mà kéo xuống, nhưng càng kéo càng không đúng. Đầu nhỏ không luồn ra được, trước mắt bé đen kịt một mảnh. Bé muốn cởi ra mặc lại, nhưng cởi cũng cởi không ra.
Nemo có chút nóng nảy, không nhịn được kêu lên: "Vưu Gia, em không, em không, Vưu Gia, hu hu hu, em không tìm được chỗ ra."
Vưu Gia nghe vậy quay đầu lại nhìn.
Nora cũng quay qua nhìn.
Bessy lớn tiếng nói: "Nemo, em đem quần trùm lên đầu rồi!"
Chỉnh sửa cuối: