Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 328: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (20)

[HIDE-THANKS]
yRd1j6x.jpg


Thời đại vũ trụ lớn, giao phối khác loài đã không hề là vấn đề.

Loại hình của thú con được sinh ra sẽ căn cứ vào hai bên cha mẹ để phán định, thú con giống đực thường theo gien bố, mà thú con giống thường theo gien mẹ.

Mà nguyên hình của Vương phi Hera là một con hồ ly xinh đẹp, sau sinh ra Hoài Qua, con rắn độc này, còn bởi vì không phải sinh ra một giống cái xinh đẹp mà ai oán vài ngày.

Theo sự phát triển mạnh mẽ của khoa học kỹ thuật, đa số người đều không lo ăn mặc, càng sâu đến, người máy trở nên phổ biến, làm cho rất nhiều người đều không cần phải đi làm nuôi sống chính mình, mọi việc đều giao cho người máy, mà cứ tiếp tục như thế, sự giao lưu giữa người với người càng lúc càng thiếu.

Phần lớn người sẽ nuôi nấng một con thú con để giết thời gian, nhưng mà, thời gian ở chung với thú con quá dài, khó tránh khỏi sinh ra tình tố, càng sâu đến, cuối cùng kết làm vợ chồng với thú con do chính mình nuôi.

Hành động này xúc tiến số lương thú con ở đế quốc trở thành người, bởi vậy cuối cùng, đế quốc vẫn chưa ngăn cản, còn xếp mục này vào pháp luật đế quốc, vì thế việc kết hôn này còn được pháp luật bảo hộ.

Nhưng mà, cũng có quy định bắt buộc cần thiết chờ đến sau khi thú con thành niên tự nguyện, mới có thể kết làm vợ chồng, hoặc là phát sinh quan hệ.

Trải qua một thời gian dài, cái từ thú con này đã nhiễm một ý nghĩa cực kỳ ái muội, có điểm cùng nghĩa với con dâu nuôi từ bé.

Hoài Qua vẻ mặt đạm mạc, đối với lời nói của mẹ hắn không tỏ ý kiến.

"Còn có chuyện gì?" Hoài Qua cũng không ngẩng đầu lên, môi mỏng nhạt màu khẽ mở, ngữ khí càng là không hề phập phồng.

"Sao lại nói chuyện với mẹ con kiểu đó? Ai da, tim mẹ đau quá, hô.. Cảm giác hô hấp không xong! Con không còn là đứa con đáng yêu khi còn nhỏ nữa, khi còn nhỏ con còn nói yêu mẹ nhất, hiện tại con vô tình con.." Bang một tiếng, Hera đột nhiên biến mất trên hư không.

Nhiễm Thất còn có điểm ngơ ngác.. Từ khi Vương phi Hera bắt đầu nói sinh tiểu nhãi con..

Hoài Qua nghiêng đầu nhìn cô, ngữ khí nghe không ra bất luận cái gì cảm xúc, "Nước miếng chảy ra."

Nhiễm Thất theo bản năng sờ sờ khóe miệng, thật là có một chút, nhưng đối với một Nhiễm Thất yêu cái đẹp, đợi lát nữa có lẽ phải đi gặp những người khác mà nói, này liền thực nghiêm trọng, cô ê ê a a múa may hai tay, muốn Hoài Qua giúp cô lau một chút.

Hoài Qua xoay người, nhàn nhã dựa vào trên bàn điều khiển, một đôi mắt thâm thúy bị che đậy sau tầng tóc mái màu đen, nhìn không ra bất cứ dao động gì, bỗng dưng, hắn nhìn Nhiễm Thất đang lộn xộn, gợi lên một nụ cười nhẹ, thanh âm vẫn bình đạm không gợn sóng như cũ: "Kêu ba ba."

"..."

Loại cảm giác thích làm ba quen thuộc này là chuyện như thế nào?

Khi Nhiễm Thất đang muốn biểu diễn tiết mục thà chết chứ không chịu khuất phục, thể hiện ngạo cốt của thú con thời nay một chút, hệ thống đột nhiên xông ra, "Ký chủ, đừng OOC nha, hiện tại cô là cái thiểu năng trí tuệ, a không, là một con thú con cái gì cũng không hiểu.."

Thú con Nhiễm Thất: "Câm miệng!"

"Boa ba." Dù sao hiện tại cô phát âm không chuẩn, năng lực học tập của thú con rất mạnh, ba nói cái gì, thú con đều sẽ học, đột nhiên phản kháng, mới là OOC.

Nhiễm Thất tốt xấu gì cũng là tay già đời từng trải qua vài thế giới, nhưng mà muốn kêu một người trẻ tuổi như vậy là ba, khó tránh khỏi có chút nghẹn khuất, lúc nghẹn khuất không có cách nào phát tiết, không chỗ kể ra, nước mắt không thể nghi ngờ là vũ khí tốt nhất.

"Oa!"

Nhiễm Thất không thể nghi ngờ là đốt sáng lên kỹ năng # nói khóc liền khóc # đặc biệt thực dụng!

Hoài Qua dựa ở trên bàn điều khiển, đầu hơi cúi thấp, phong cảnh không ngừng xoẹt qua ngoài cửa sổ, sấn đến đôi mắt hắn có cổ ý vị thần bí khó lường, bên tai có vài sợi tóc đen nhánh như mực theo động tác của hắn vẽ ra một độ cung xinh đẹp trong không trung.

Vẻ mặt hắn lạnh nhạt nhìn cô đang khóc lớn, một hồi lâu, thẳng đến khi khuôn mặt nhỏ xinh đẹp kia đều khóc đến lem nhem, thanh âm Nhiễm Thất có chút khàn khàn, hắn mới nhăn chặt mày, chửi nhỏ: "Thật là làm bậy!"[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 329: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (21)

[HIDE-THANKS]
s4z73A5.jpg


Rõ ràng biết cô là một cục bột thích khóc, cố tình còn thích khi dễ cô, thật là si ngốc!

Hoài Qua kéo lấy khăn tay Mora đưa qua, tiến lên, vẻ mặt không kiên nhẫn lau nước mũi nước mắt cho Nhiễm Thất, lông mày nhăn chặt, không vui gầm nhẹ: "Câm miệng, lại khóc nữa, có tin đợi lát nữa tôi ném nhóc ra ngoài không!"

Nhiễm Thất đâu sợ hắn, nhìn hắn ghé sát vào lau nước mắt cho cô, tay nhỏ mập mạp của cô bắt lấy ống tay áo của hắn, nước mũi nước mắt không quan tâm mà liền chùi lên đó, vừa lau, vừa còn như là nhận hết ủy khuất khóc lớn.

Khóc như là ruột gan đứt từng khúc, vành mắt đều đỏ, cả người đều run lên từng đợt, tay nhỏ lại chính là gắt gao bắt lấy ống tay áo Hoài Qua không bỏ.

Hoài Qua nhìn vết nước mắt, nước mũi trên ống tay áo, làm cho ống tay áo sang quý chỉnh tề nhăn dúm dó, nhắm mắt, che đậy vẻ hung ác nham hiểm đang dâng lên trong mắt, gân xanh trên trán nhảy nhảy, thanh âm âm trầm ám ách:

"Nhóc có buông tay ra không?"

Ngữ khí không khó nghe ra bạo nộ cùng đe dọa.

"Ô.." Một đôi mắt to đen bóng hàm chứa hơi nước liền như vậy nhìn Hoài Qua, thân thể run lên, cánh môi non mềm xinh đẹp mím chặt, nhìn qua miễn bàn có bao nhiêu ủy khuất, nhưng chính là không chịu bỏ ống tay áo đang nắm chặt trong tay ra.

Đôi mắt Hoài Qua từng chút một trở nên sâu thẳm khủng bố, hắn cúi đầu, chăm chú nhìn bàn tay đang nắm chặt lấy ống tay áo của hắn một hồi lâu, không khí giống như từng chút hạ xuống không độ, khiến Mora đang đứng một bên cũng không dám tùy ý ra tiếng.

Ánh mắt sắc bén kia phảng phất giây tiếp theo liền có thể đâm thủng mu bàn tay cô, Nhiễm Thất có điểm túng, cô đều hoài nghi nếu cô lại tiếp tục nắm như vậy, nam nhân ác liệt biến thái kia thế nào cũng phải đem chém tay cô!

Thân thể cô run lên, đang muốn thu tay về, lại thấy Hoài Qua giật mình, Nhiễm Thất thoáng chốc bị dọa đến không thể động đậy, một cổ khí lạnh đột nhiên chảy khắp toàn thân.

Nam nhân này.. Lớn lên dọa người như vậy làm gì..

Nhiễm Thất cho rằng Hoài Qua muốn ném tay cô ra, đang muốn nhanh chóng rụt tay về, lại thấy Hoài Qua từng chút cởi áo trên, đắp lên mặt cô, âm thanh mang chút hài hước của Hoài Qua truyền đến: "Thích như vậy liền cầm đi! Còn khóc sao?"

"..."

Lời nói ôn nhu như vậy, vì cái gì vừa nãy muốn giả làm bộ dạng khủng bố kia hù dọa cô!

Lại còn.. Chơi lưu manh..

Đường cong cơ bắp ở thân trên của Hoài Qua cực kỳ xinh đẹp, khuôn ngực trắng nõn, gầy nhưng rắn chắc, mỗi một chỗ đều tràn ngập cảm giác lực lượng, vai rộng eo thon, là tỉ lệ hoàn mỹ nhất mà đám giống đực hiện nay đang theo đuổi, huống chi cơ bụng cực kỳ rõ ràng kia, gợi cảm rối tinh rối mù.

Điển hình là loại hình người yêu hoàn mỹ, mặc quần áo nhìn gầy, cởi quần áo lại có thịt.

Nhiễm Thất mới vừa kéo cái áo đắp trên mặt mình xuống, liền nhìn đến hình ảnh cực kỳ có lực đánh sâu vào thị giác này, hô hấp ngừng lại, quên cả nức nở, nhưng thực mau, Hoài Qua từ trong tay Mora tiếp nhận một bộ quần áo khác, thong thả ung dung mặc vào, coi ánh mắt dại ra kia của Nhiễm Thất như không tồn tại.

Hoài Qua đổi xong quần áo, nhìn mặt mày vẫn còn lem luốc của thú con, mày nhăn chặt, thậm chí môi mỏng đều theo bản năng mà mím lại.

Phải biết rằng, đối với một Hoài Qua có thói ở sạch nghiêm trọng, thậm chí từ nhỏ đến lớn trừ bỏ người máy, không cho phép bất luận kẻ nào tới hầu hạ, lau nước mắt nước mũi cho Nhiễm Thất đã là sự nhẫn nại cực hạn đối với thú con của hắn.

Hơn nữa vừa nãy cô còn gắt gao túm lấy ống tay áo của hắn, không màng hắn đe dọa, hiển nhiên là đang khiêu khích uy nghiêm của hắn, tuy là hận không thể ném con thú con phiền phức này ra ngoài cửa sổ, để cô tự sinh tự diệt, nhưng nhìn đến ánh mắt vô cùng đáng thương kia của cô, liền nói không ra bất cứ lời trách móc nặng nề nào.

Thậm chí tất cả suy nghĩ hành động trong lòng đều trở nên vạn phần vô lực.

Hoài Qua mặt vô biểu tình, lại như đang cực lực nhẫn nại, ném cái áo trên tay Nhiễm Thất xuống đất, sau đó banh mặt, lau mặt cho Nhiễm Thất.

Trong lúc đó, hắn nghiêng đầu nhàn nhạt liếc thú con bị dọa đến ngoan ngoãn không khóc, nhàn nhạt nói: "Lại khóc nữa thì đợi lát nữa cũng đừng đi xuống! Mất mặt!"[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 330: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (22)

[HIDE-THANKS]
0nqtciU.jpg


Xe bay ngừng ở trước một căn cứ to lớn, trên cửa có mấy chữ "Trung tâm thí nghiệm thú con" rất to.

Hoài Qua vừa ôm Nhiễm Thất nhảy xuống xe bay, đối diện liền có một nam nhân mặc áo blouse trắng, tóc bạc anh tuấn đi tới. Sandy đầu tiên là đối với Hoài Qua cúi mình chào, là lễ nghi mười phần tiêu chuẩn của đế quốc, sau đó cung kính nói: "Nguyên soái đại nhân, hết thảy đã được chuẩn bị ổn thỏa."

Hai tay Nhiễm Thất choàng trên vai Hoài Qua, nghe vậy, cô gian nan quay đầu nhìn nam nhân kia, mắt to đen bóng mở lớn hơn nữa, ngay cả khi vội vàng quay đầu, sợi tóc đen nhánh cọ đến trên má Hoài Qua đều không tự biết.

- - ngữ khí nghiêm túc như vậy, không phải là muốn đem cô đi giải phẫu chứ..

Trong đầu Nhiễm Thất không ngừng quanh quẩn này hai chữ chuột bạch này, hồn cũng không biết đã bay đi đâu, nhưng ở trong mắt người ngoài, bộ dáng dại ra này của cô, giống như một con thú con mắc bệnh mê trai nghiêm trọng!

Còn chưa nhìn đến ba giây, đầu liền bị nam nhân ác liệt nào đó bẻ lại, bàn tay to còn đánh vào mông cô, hung tợn nói: "Bám chặt!"

Nhiễm Thất bĩu môi, hiển nhiên có chút bất mãn, để phòng trường hợp thật sự bị bắt đi làm chuột bạch thí nghiệm đáng thương, cô vẫn là ngoan ngoãn dùng tay nhỏ ngắn ngủn vòng quanh cổ Hoài Qua, thuận thế tựa cằm vào vai Hoài Qua, có vẻ hết sức ngoan ngoãn.

Bên trong căn cứ thực trống trải, chiếm diện tích đất cực lớn, lại chỉ bày ba bộ dụng cụ.

Sandy đi theo sau Hoài Qua, mặt ngoài tuy là một bộ bình tĩnh, nhưng trong mắt lại lộ ra lo lắng cực kỳ rõ ràng.

Nhìn Hoài Qua dừng lại, nhìn quanh bốn phía, Sandy lập tức tiến lên nói: "Nguyên soái đại nhân, trước tiên hãy thí nghiệm triệu chứng bên ngoài của thú con đi?"

Trong giọng nói pha lẫn cung kính, càng nhiều hơn là thật cẩn thận.

Sợ Hoài Qua vừa không cao hứng, liền lại hủy đi nơi này!

Đúng vậy, lại!

Hơn một trăm năm trước, nơi này đã bị Hoài Qua hủy đi một lần, hắn cũng là thú con đầu tiên ở đế quốc không được ghi lại ba hạng thể năng đặc thù vào hồ sơ từ trước tới nay.

Hắn tới nơi này, không chỉ không thí nghiệm, còn nhân lúc nhân viên đi theo không chú ý, hủy đi những dụng cụ đo lường phức tạp đó không nói, còn lắp ráp lại những linh kiện đó, hơn nữa hoàn toàn thay đổi trình tự bên trong, tạo thành một trận rối loạn số liệu của thú con.

Hắn lúc đó, mười phần ác liệt.

Chờ đến khi mấy thú con khác tới thí nghiệm, dụng cụ đo lường bề ngoài đột nhiên dùng âm thanh máy móc lạnh lùng trào phúng đám thú con kia ngu xuẩn, tồn tại cũng không có người muốn nuôi, nhân viên công tác nơi này mới phát hiện, tuy có bề ngoài tương đồng, nhưng trình tự bên trong cùng với cấu tạo của máy móc đã sớm bị thay đổi, điểm của mấy cái ấu tể phía trước cũng toàn bộ không đúng.

Mà sở dĩ hướng nghi ngờ lên người Hoài Qua, là bởi vì ngữ khí kia quả thực không thể giống hắn hơn được nữa!

Độc miệng như nhau.

Mà ba hạng thể năng đặc thù bị sửa chữa kia của Hoài Qua càng khiến bọn họ khẳng định là hắn làm, nhưng lại tìm không thấy chứng cứ, cuối cùng, Hoài Qua vì tự tiện sửa chữa thể năng đặc thù của mình mà bị trừ điểm, từ đây, Hoài Qua liền không đến thí nghiệm nữa.

Nghe nói, là bởi vì quá nhàm chán, không khó khăn.

Những lời này từng làm Sandy điên cuồng một lần..

- - để ngài tới, là tới thí nghiệm! Không phải tới hủy đồ! Muốn khó khăn làm cái quỷ gì!

Hiện giờ, vị đại nhân này lại tới nữa, lúc ấy nhân lực, tài lực, vật lực hao phí để sửa chữa ba bộ dụng cụ thí nghiệm đều có thể đủ để kiến tạo một tinh hạm lớn của đế quốc, hơn nữa vẫn là bọn họ suốt đêm chữa trị, mới miễn cưỡng rút ngắn thời gian ngắn lại còn ba ngày, kịp thời ngăn tổn hại, phòng ngừa càng gây ra nhiều số liệu sai lầm, nhưng loại ngày tháng ác mộng này, hắn xác thật là không muốn lại trải qua một lần!

Biểu tình của Hoài Qua nhàn nhạt, đối với lời nói của Sandy không tỏ ý kiến gì, ngay sau đó, hắn đặt Nhiễm Thất ở trên một cái dụng cụ, lập tức xuất hiện một tia sáng xanh chạy qua chạy lại rà quét cơ thể Nhiễm Thất.

Nhiễm Thất ngồi ở kia, mặt ngoài tuy là một bộ ngây thơ vô tội, đôi mắt đen bóng sáng ngời, kỳ thật trong lòng rất muốn chửi thề.

Cái quỷ gì, lại không phải tuyển phi!

Còn muốn thí nghiệm ngoại hình làm cái quần gì?

Có lầm hay không?[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 331: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (23)

[HIDE-THANKS]
qptDtkP.jpg


Thời gian chờ đợi cũng không lâu, chỉ là trong không khí bỗng dưng nhiều thêm vài phần khẩn trương, thực mau --

Âm thanh máy móc lạnh lùng mà vang lên, trong căn phòng rộng lớn an tĩnh này, càng hiện rõ sự lạnh lẽo:

"Chỉ số ngoại hình: 100, chỉ số hình thể: 63, đứng thứ 852314 trong bảng xếp hạng thú con toàn đế quốc, thấp hơn chỉ số bình quân 23%, kiến nghị: Giảm bớt lượng thức ăn nạp vào cơ thể."

Nhiễm Thất ngồi ở đằng kia, khuôn mặt oánh nhuận trắng nõn còn mang theo một chút vẻ mập mạp của trẻ con, một đôi mắt to đen bóng chớp chớp, bộ dáng nhỏ không rành thế sự, thoạt nhìn dị thường ngoan ngoãn đáng yêu, sau khi cô nghe được kết quả, chỉ là theo bản năng mà khẽ nhếch cái miệng nhỏ phấn nộn, trên mặt cũng không có biểu tình mất mát gì.

Ít nhất.. Đạt tiêu chuẩn đúng không..

"..."

Sau khi âm thanh máy móc vang lên, Sandy liền phát giác độ ấm quanh thân chợt giảm xuống đến mức thấp nhất, không khí dường như đọng lại, ngay cả hô hấp đều phải thật cẩn thận, hắn theo bản năng mà run lên, mạc danh mà cảm thấy thực lãnh, đáy lòng càng là phát lạnh.

Sandy dùng khóe mắt ngó nam nhân bên người mình, Hoài Qua mặt vô biểu tình mà đứng ở đằng kia, dáng người cao lớn đĩnh bạt, dường như đối điểm số kém cỏi như vậy không thèm để ý, chỉ là thần sắc khó có thể phân biệt nơi đáy mắt, cùng với hơi thở lạnh lẽo không thể bỏ qua trên người kia, đủ để chứng minh..

Sandy chỉ lo lắng Hoài Qua có thể sẽ tức giận, hoàn toàn không chú ý tới bóng dáng Mora đang dịch về hướng dụng cụ, chỉ thấy Mora hình như đặt một con chip vào dụng cụ, ngay sau đó lại lặng yên không một tiếng động rời đi.

Toàn bộ quá trình, bất quá chỉ trong một cái chớp mắt.

"Lại kiểm tra một lần."

Hoài Qua ngữ khí nhàn nhạt, lại không cho phép bất cứ ai phản bác.

Thí nghiệm ba chỉ số chủ yếu là vì để thú con có thể đi vào học viện đế quốc, chỉ cần có một chỉ số xếp hạng thấp hơn chỉ số bình quân, thú con này liền mất đi tư cách tiến vào học viện, khôn sống mống chết, ở trong tinh tế như cũ giữ lại quy luật này.

- - đây là pháp tắc sinh tồn của vũ trụ.

Lúc sau thí nghiệm quả thực là dị thường thuận lợi, các chỉ số đều xếp hạng trước 400, nếu nói không có gian trá, ít nhất Sandy là không tin.

Ngoại hình xếp hạng 358, sức lực xếp hạng 369, trí lực xếp hạng 215, chỉ số trung bình xếp hạng 300.

Mà vừa lúc, học viện tốt nhất đế quốc, tổng số thú con có thể nhập học mỗi năm là 300.

Mỗi một cái xếp hạng đều vừa vặn trùng khớp, đến ngay cả Nhiễm Thất đều cảm thấy chính mình đi cửa sau thật sự là quá rõ ràng!

Vừa khớp, còn có thời gian.

Khi bảng xếp hạng được gửi đến hồ sơ thú con đế quốc, thời gian tuyển sinh của học viện đế quốc vừa lúc còn có ba phút nữa là hết hạn.

Học viện đế quốc trước nay đều dựa theo ba mục chỉ tiêu để lựa chọn thú con thích hợp nhất vào nhập học, mà học sinh tốt nghiệp từ ban chất lượng của của học viện đế quốc, càng là có thể trực tiếp tiến vào hoàng thất, tham dự vào nghị viện!

Có thể nói, Nhiễm Thất tiến vào ban chất lượng cao của học viện đế quốc, đã là chuyện chắc như đinh đóng cột!

Mà Sandy tuy là đoán được Hoài Qua chắc chắn đã động tay động chân, nhưng mặt ngoài vẫn làm bộ không biết, vẫn như cũ duy trì bộ mặt cung kính mỉm cười.

- - tức giận nha, chính là vẫn phải duy trì mỉm cười.

Không đơn thuần chỉ là bởi vì không có chứng cứ, Sandy còn sợ, vạn nhất chọc giận vị đại nhân này, nơi này nhưng chịu không nổi lần thứ hai lăn lộn!

Ấn tượng trong lòng Nhiễm Thất đối với Hoài Qua đã chuyển biến rất lớn, xem ra nam nhân này vẫn có điểm dùng!

Sandy mặt ngoài mỉm cười, nội tâm nghẹn khuất mà tiễn Hoài Qua đi, lại chạy nhanh trở về kiểm tra mấy bộ dụng cụ, sau khi xác định không có bất cứ biến động gì, mới thở phào nhẹ nhõm, lại mở trí não ra, muốn nhìn một chút xem Hoài Qua rốt cuộc là như thế nào động tay trên dụng cụ..

Từ lần trước, sau khi Hoài Qua hủy đi toàn bộ máy móc một lần, bên trong căn cứ thường nâng cấp camera, nhưng chờ đến khi Sandy thao tác màn hình điện tử màu xanh, xem xét ghi hình, lại phát hiện, tất cả ghi hình của thú con vừa mới thí nghiệm kia đều biến mất không thấy, phảng phất như Nhiễm Thất chưa từng tới làm thí nghiệm.[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 332: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (24)

6pwTnlc.jpg


Vì bảo đảm cho sự riêng tư của thú con, tất cả camera ghi lại đều sẽ tự động tiêu hủy sau bảy ngày, mà sau khi mỗi thú con thí nghiệm xong, đều sẽ có nhân viên chuyên môn kiểm tra camera xem có dị thường hay không, chỉ cần hơi có chút dị thường đều sẽ bị vĩnh viễn giữ lại ghi hình, để xem xét sau này.

Mà ghi hình của thú con của Hoài Qua đã bị chính hắn thần không biết quỷ không hay mà tiêu hủy, ở trong mắt người ngoài, đó là quá trình thí nghiệm không hề có vấn đề!

Liền tính Sandy thật sự muốn báo cáo loại hành vi gian lận này của Hoài Qua với đế quốc, cũng không có chứng cứ nào.

Sandy vốn dĩ cũng không có tâm tư báo cáo, muốn đem việc này giấu xuống không khỏi bội phục tư duy logic chu đáo chặt chẽ của nguyên soái đại nhân bọn họ, mặc kệ hắn báo cáo hay không, đều không có bất kì chứng cứ gì tỏ vẻ hắn gian lận vì thú con của hắn!

Ngược lại, nếu hắn báo cáo, không có chứng cứ, Hoài Qua còn có thể gán cho hắn một tội danh bôi nhọ nguyên soái của đế quốc, vậy thật là mất nhiều hơn được.

Chỉ là..

Không tiến vào lớp chất lượng cao của đế quốc bằng thực lực chân chính của mình, sợ rằng ngày đầu tiên nhất định là vạn phần gian nan.

Phải biết rằng, trong lớp chất lượng tốt kia đều là một đám điên cùng biến thái, nơi đó cũng không phân thân phận cao thấp, chỉ phân thực lực mạnh yếu, sợ rằng thú con này đi vào, không tới một ngày, sợ rằng sẽ bị xé xác nuốt vào bụng, ngay đến xương cũng không còn xót lại.

Huống chi, còn có khóa cơ giáp thực chiến khó nhất lại quan trọng nhất..

Mà Nhiễm Thất vừa trở lại căn cứ của Hoài Qua cũng không nghĩ quá xa, chỉ cần chuyện trước mắt này cũng đủ làm cô có điểm tối tăm cùng cảm giác muốn chửi tục.

Hoài Qua vừa mới đút cô uống một lọ thuốc thử màu xanh nhạt, tay nhỏ ngắn ngủn béo tròn của cô từng chút trở nên tinh tế oánh nhuận, năm ngón tay mảnh dài càng là đẹp đẽ trắng nõn, thân thể từng chút dài ra, nét mập mạp trên khuôn mặt trẻ con rút đi, bày ra một khuôn mặt trứng ngỗng nho nhỏ, đôi mắt đen bóng vẫn to tròn như cũ, lông mi nồng đậm cong vút chớp chớp.

Bất quá một cái chớp mắt, cô liền hoàn hoàn toàn toàn biến thành một thiếu nữ xinh đẹp.

Này đều không phải trọng điểm, trọng điểm là, cô không có mặc quần áo..

- - trong cuộc đời đại khái đều sẽ gặp được mấy tên cặn bã xem bạn trần truồng..

Cố tình tên cặn bã này còn khí định thần nhàn mà ngồi ở kia, trên mặt không có lấy một tia kinh hoảng thất thố, ánh mắt nhìn cô càng là không hề dao động, trừ bỏ lỗ tai hơi hồng có chút không bình thường, còn lại giống như là đang xem một khối thi thể hư thối vậy.

Nhiễm · thi thể · Thất tỏ vẻ không phục lắm, đang muốn ngẩng đầu ưỡn ngực, làm bộ ngực cúp 36D ngạo nhân của mình hiện ra, biểu tình tức giận trên khuôn mặt nhỏ minh diễm còn chưa căng được ba giây, liền bị một cái áo lụa màu đen che đậy đầu, mùi hương bạc hà nhàn nhạt trên áo vô cùng quen thuộc, âm thanh bình đạm của nam nhân đột nhiên truyền đến: "Mặc vào."

Nhiễm Thất giãy giụa, đột nhiên cảm thấy, hiện tại cũng không phải thời điểm thể hiện, cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn mặc vào.

Chất liệu của cái áo thực mềm mại trơn trợt, mặt trên có mùi bạc hà nhàn nhạt thêm vào dẫn người mê say, chỗ duy nhất không đúng đó là, quá lớn, khi mặc vào, ống tay áo rộng ra một mảng lớn, vạt áo dưới thân kéo dài đến đầu gối, nhìn qua chẳng ra cái gì cả, giống như là một cô gái nhỏ đang trộm xuyên áo của bạn trai.

Nhiễm Thất còn ở kia cúi đầu chiến đấu với ống tay áo, Hoài · bạn trai · Qua đối đã ngoắc ngón tay với cô, thanh âm càng là bình đạm không gợn sóng: "Lại đây."

"..."

Có thể không cần dùng loại động tác gọi chó này kêu tôi?

Theo lý thuyết --

Nhiễm Thất hiện giờ rốt cuộc biến thành độc lập tự chủ thiếu nữ, không phải là trẻ con cần người chiếu cố.

Bởi vậy, đối mặt với loại ngữ khí ẩn chứa ý ra lệnh cực mạnh này, lại kết hợp với những việc xấu liên tiếp mà hắn đã làm với cô trước kia, cô lý nên ngẩng đầu lên, khoanh tay trước ngực, vẻ mặt cao ngạo khinh thường mà coi rẻ hắn, sau đó túm túm mà hừ một câu: "Dựa vào cái gì? Anh tính là cọng hành nào?"

Nhưng là --
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 333: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (25)

SVylRoP.jpg


Hoài Qua không phải cọng hành..

Hắn là ba ba của cô..

Áo cơm cha mẹ của cô..

Tuy rằng là trên danh nghĩa.

Vì thế, Nhiễm Thất thực không có cốt khí mà vung hai cái tay áo thật dài chạy qua, bộ dáng chân chó kia, quả thực không có chút khác biệt nào với lúc cô ở hình thái chuột quý tộc.

Hệ thống: "Ký chủ, kỳ thật ta thực khinh bỉ ngươi.."

Nhiễm Thất: "Nha, tiểu tử, thực không tồi, cư nhiên còn dám can đảm khinh bỉ ta."

Tiểu Hoa: "Ký chủ, đứa nhỏ này đầu óc từ nhỏ liền thiếu oxy, không hư đã là vạn hạnh, ký chủ ngàn vạn không cần cùng nó so đo."

Hệ thống: "..."

Khi Mora cầm một bộ váy nhỏ xinh đẹp màu đỏ tiến vào, đập vào mắt đó là một hình ảnh cực kỳ quỷ dị rồi lại hết sức hài hòa --

Thân trên của nguyên soái đại nhân nhà nó trần như nhộng, bàn tay to khớp xương rõ ràng đang xuyên qua mái tóc đen như vẩy mực kia của Nhiễm Thất, trên cổ tay hắn còn cột lấy một dải lụa dài màu đỏ, gió nhẹ ngoài cửa sổ từ từ xẹt qua, dải lụa theo gió phiêu đãng ra từng độ cong xinh đẹp.

Mà Nhiễm Thất ở trước người hắn, khuôn mặt nhỏ minh diễm tinh xảo, mày khẩn ninh, cánh môi phấn nộn khẽ nhấp, đường cong nơi sườn mặt xinh đẹp nhu hòa, lông mi thật dài buông xuống, đang cúi đầu đấu tranh với ống tay áo.

Do dáng ngồi, cái áo sơ mi màu đen trên người kia bị vén lên một chút, lộ ra cẳng chân nhỏ dài trắng nõn, bàn chân nhỏ trắng hồng vẫn chưa mang giày cứ như vậy đạp lên sàn nhà phủ kín cỏ nhân tạo, màu trắng cùng màu xanh lá mạ giao hòa chiếu sáng lẫn nhau, xinh đẹp làm người kinh ngạc.

Cảnh tượng này, giống như bạn trai đang nghiêm túc cột tóc cho bạn gái nhỏ tùy hứng của mình.

Nhiễm Thất hiện giờ cũng chỉ mười sáu bảy tuổi, nhưng trên thế giới này, còn xem như một con thú con.

Thuốc mà Hoài Qua cho cô uống là thuốc có thể xúc tiến sinh trưởng, chỉ có thể cải thiện ngoại hình, cũng không có tác dụng khác, hơn nữa cũng có thời hạn, ở trên tàu bay, Hoài Qua liền thu được thư thông báo trúng tuyển đến từ học viện đế quốc.

Học viện đế quốc luôn luôn chú ý hiệu suất, buổi chiều Nhiễm Thất liền phải đi học viện đế quốc báo danh, so với Nhiễm Thất ba ngày thành hình, những thú con ít nhất ba tháng thành hình kia, hóa thành hình người Nhiễm Thất tự nhiên so với bọn hắn nhỏ hơn nhiều, huống chi, không thể lấy hình dáng trẻ con đi học, vì thế, chỉ có thể xúc tiến sinh trưởng của Nhiễm Thất.

Học viện đế quốc chiêu sinh, cũng cần cơ duyên xảo hợp, lần này chiêu sinh xong, chỉ có thể chờ ba năm sau mới đến kỳ chiêu sinh tiếp theo, cũng vì như thế, Hoài Qua mới có thể mang theo Nhiễm Thất còn đang ở hình dáng trẻ con trực tiếp đi thí nghiệm.

Nhiễm Thất rầu rĩ mà, nếu lấy hình thái này đi kiểm tra thể, nhất định vài phút tăng lên cả trăm, chỉ tiếc, không thể làm bộ, uống thuốc này đi thí nghiệm, không khác một tên béo uống thuốc giảm béo mấy chục ngày lại đi trắc nghiệm, không chân thật!

Huống chi, dụng cụ cũng có thể tra ra thành phần thuốc trong cơ thể, nghĩ tới nghĩ lui, Nhiễm Thất chỉ có thể trách cái giường mà Hoài Qua ngủ kia!

- - cái giường rác rưởi, hủy hình tượng của tôi!

Đầu ngón tay của Hoài Qua thực lạnh, khi chạm vào da đầu, luôn có cổ lạnh lẽo đột nhiên từ trên đầu truyền đến khắp người, giống như một dòng nước lạnh bỗng dưng rót vào trong dòng máu nóng đang sôi trào, tư vị kia, cả người đều nhịn không được run lên.

Nhiễm Thất là một thiếu nữ lười buộc tóc, nhưng Hoài Qua cưỡng chế muốn giúp cô cột tóc, cô cũng kệ hắn đi..

Chỉ là --

Nhìn bóng người hiện rõ trên trí não, Nhiễm Thất thật là hận không thể chọc mù hai mắt mình.

Tóc đen như mực bị quấn lên, trong mái tóc màu đen quấn một vòng lại một vòng dải lụa màu hồng.

Thực dễ dàng nhìn ra, người cột tóc ngay từ đầu là trước dùng dải lụa trói lại một nắm tóc..
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 334: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (26)

gWLCqF9.jpg


Sau đó lại dùng phần còn lại của dây lụa quấn lên một nắm tóc khác, liền như vậy một nắm một nắm mà cột xong toàn bộ đầu tóc, sau đó làm như cảm thấy còn thừa quá nhiều dây lụa, lại đem mấy dúm tóc vừa cột xong kia, toàn bộ dùng dây lụa còn thừa cột vào cùng nhau, làm thành một cái tổ hợp lớn.

Tập hợp một vòng còn chưa đủ, lại vòng thêm vài vòng.

Một đầu tóc thật đẹp, bị làm đến lung tung rối loạn.

- - đừng ngăn cản cô, cô nhất định phải đồng quy vu tận cùng Hoài Qua..

Tay nghề này, quả thực không phân cao thấp với tài nấu ăn của cô!

May mắn nam nhân kia còn có điểm tự mình hiểu lấy, Hoài Qua nhìn thiếu nữ mang theo cái đầu ổ gà, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, khuôn mặt luôn luôn gợn sóng bất kinh đột nhiên hiện lên một tia xấu hổ, tay hắn nắm thành quyền che miệng ho nhẹ một tiếng, mới nói: "Ngượng tay."

Ngữ khí đúng lý hợp tình, tựa hồ còn mang theo một tia.. Vô cớ gây rối.

Sợi tóc trên đầu ngón tay có xúc cảm quá mức trơn trượt mềm mại, quả thực làm Hoài Qua yêu thích không buông tay, cứ tiếp tục chơi đùa như vậy, liền biến đầu tóc thành cái dạng như tổ gà này..

Đại khái là bởi vì đều là động vật, ở thế giới này, sau khi thú con biến thành người, liền có thể cùng những người khác trực tiếp giao lưu, trừ bỏ không biết chữ, ở phương diện giao lưu này quả thực là không hề có chướng ngại, vì thế, Nhiễm Thất hít sâu một hơi, cánh môi phấn nộn khẽ mở, âm thanh thanh thúy lại xen lẫn non nớt vang lên: "Cởi bỏ, tôi không cột lại!"

Nghe như có ý giận dỗi, ủy khuất.

Hoài Qua mím môi, cuối cùng vẫn chưa nói cái gì, thành thành thật thật mà giúp cô từng chút cởi bỏ dải lụa, trong lúc đó, lực tay của Hoài Qua không được khống chế tốt, Nhiễm Thất khó tránh khỏi bị kéo đến da đầu phát đau, vành mắt đều đỏ, sương mù lập tức nổi lên trong đôi mắt, cánh môi vì cố nén đau mà nhấp chặt, sấn đến khuôn mặt nhỏ tươi đẹp kia đều ủy khuất ba ba.

Trong lòng Nhiễm Thất cũng không giống bề ngoài yếu ớt như vậy, cô nhấp chặt môi, trên thực tế nội tâm đang không kiên nhẫn mà đếm số, hy vọng Hoài Qua chạy nhanh cởi bỏ, nếu không phải bị cột quá phức tạp, Nhiễm Thất thật muốn trực tiếp một tay đem dải lụa kéo xuống cho xong việc!

Bộ dáng nhìn thấy mà thương này của cô làm Hoài Qua theo bản năng mà càng nhẹ tay, cuối cùng, vẫn phải dựa vào công cụ, mất hết hai mươi mấy phút, cắt dây lụa rách tung toé, mới giải cứu được tóc của Nhiễm Thất.

Nhiễm Thất ngồi ở kia, không chốn nương tựa, ánh mắt tan rã mà nhìn hư không, không có tiêu điểm, nhìn như một hóa thạch trải qua mấy trăm năm, vẫn không nhúc nhích mà ngồi ở kia, an tĩnh trầm mặc.

Trên thực tế --

Nhiễm Thất: "Nói, thế giới này ta có đạo cụ phụ trợ gì?"

Tiểu Hoa: "Ký chủ, ở thế giới này, ngài sẽ có một thân thể bách độc bất xâm."

Hệ thống: "Rác rưởi đạo cụ, ha ha ha ha ha ha ngô ngô --"

"Xong."

Một đầu tóc xinh đẹp của Nhiễm Thất được Hoài Qua chải thẳng, loại lược tự mang chức năng làm sạch làm ấm này, chải xuống một cái, những ngọn tóc nhếch lên đều sẽ bị áp xuống, cùng loại với máy uốn tóc của địa cầu cổ, sau khi chải xong, một đầu tóc dài của Nhiễm Thất nhìn giống như thác nước, lại dài lại thẳng, chỉnh tề nằm trên lưng Nhiễm Thất.

Phụ trợ cho khuôn mặt nhỏ trắng trẻo xinh đẹp kia, ngoan ngoan ngoãn ngoãn, thật là có vài phần bộ dạng học sinh.

Nhiễm Thất thay chiếc váy đỏ mà Mora lấy tới, màu đỏ càng tôn lên màu da trắng nõn của Nhiễm Thất.

Loại váy này làn váy thẳng đến mắt cá chân, làm thân hình nhìn có vẻ thon dài, chỗ cổ áo có gắn thêm mấy đóa hoa nhỏ màu đỏ, hơi trễ lại không bại lộ, ngược lại càng tôn lên cái cổ trắng nõn nhỏ dài của Nhiễm Thất, kiểu dáng cung đình phục cổ, thiết kế theo kiểu eo cao làm hiện ra eo nhỏ khó có thể nắm chặt, cổ tay áo xẻ tà bảy phần, lộ ra cánh tay tuyết trắng tinh tế.

Một đầu tóc đen tùy ý rối tung ở phía sau, ba loại màu sắc bất đồng đan xen giao điệp, lại ngoài ý muốn hài hòa, đẹp đến mức tận cùng..
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 335: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (27)

q4e4Bgb.jpg


Đây cũng là đồng phục phái nữ của học viện Đế Quốc, màu đỏ rực rỡ, trang trọng hoa lệ, nhất cử nhất động, thể hiển rõ đại khí ưu nhã, yêu cầu học sinh trong lúc đi học phải duy trì dáng vẻ tốt nhất, cam đoan tùy thời đều có thể đi tham gia yến hội.

Đơn giản mà nói, chính là bồi dưỡng thú con toàn năng, bề ngoài kinh diễm, dáng vẻ xuất chúng, thực lực còn cần phải không tầm thường.

- - Có thể làm dáng thục nữ, còn phải có thể làm hóa thân thành mãnh nam!

Thân thể thon dài cao ngất của Hoài Qua lười biếng dựa vào cạnh cửa, nhìn Nhiễm Thất một bộ thịnh trang, đuôi váy đỏ xuôi theo váy chập chờn trên mặt đất, trong đôi mắt thường ngày khó phân biệt cảm xúc lướt qua một vòng kinh diễm cực kỳ rõ ràng, nháy mắt thoáng qua..

Tình huống thực tế trong nội tâm của Nhiễm· thật mãnh nam· Thất nhưng là --

"Mẹ nó, lão nương chưa từng mặc váy dài như vậy, vừa thối vừa dài, đằng sau còn có một cái đuôi thật bự, diễn vai người cá sao? Đến lúc đó giẫm sai chỗ thì không phải bị vùi dập giữa chợ ư! Đi đường đều không được chạy, cái quỷ gì đồng phục, giày đâu, giày của tôi đâu? Sẽ không để cho tôi chân trần đi học chứ? Bây giờ cố ý ngã thành chấn động não được hay không?"

Hệ thống: "Ký chủ, lúc đầu cô không phải như thế.. Cô lạnh nhạt kiêu ngạo, cô tùy ý phóng túng của trước kia đâu?"

Nhiễm Thất: "Ngươi thử mặc cái váy bất cứ lúc nào cũng sẽ sập tiệm này thử xem, thật muốn dùng một mồi lửa đốt người thiết kế cái váy này!"

Nhiễm thất mặt không thay đổi xách theo mép váy, một cái chân nhỏ trắng nõn nhô ra từ mép váy, cẩn thận từng li từng tí đi tới, đằng sau kéo lấy nặng nề đuôi váy, mỗi một bước, đều như đang nhắc nhở Nhiễm Thất, đi đường nhất định phải nhẹ nhàng chậm chạp, ưu nhã, thục nữ, thể hiển rõ dáng vẻ như là chim non nép vào người..

Mẹ cái trứng trứng.

Không ưu nhã, thục nữ, nhẹ nhàng chậm chạp, như chim non nép vào người, cái kia..

Liền sẽ ngã thành tư thế chó ăn phân a!

Đến lúc đó, cũng không phải là dáng vẻ hào phóng, mà là, làm trò hề cho thiên hạ!

- - Lòng gan đều đau, đau tột đỉnh..

Ngữ điệu của hệ thống âm dương quái khí: "A~ta vẫn đứa bé a.. Tại sao phải đối với ta như vậy.. ký chủ, những lời này không phải rất thích hợp với cô? Dưa hấu quả --"

Ở thời điểm Nhiễm Thất sắp sống không còn gì luyến tiếc, dự định liều mạng cùng cái váy này.

Mora nâng một cái hộp trong suốt tinh xảo hoa lệ trượt tới, từ bên ngoài liền có thể nhìn thấy rõ ràng, bên trong yên tĩnh đặt một đôi giày cao gót nhỏ, kiểu dáng rất giản lược hào phóng, chỉ nhìn từ bên ngoài, đều đủ để cho người ta tưởng tượng, mặc nó vào sẽ hiện ra dáng vẻ thướt tha phong hoa cỡ nào.

Còn chưa chờ Nhiễm Thất lên tiếng bảo Mora đưa giày cho cô, Hoài Qua ngược lại là trước một bước đem lấy đôi giày ra, trên khuôn mặt vô cùng tuấn mỹ vẫn như cũ là thần sắc nhàn nhạt, chỉ là đáy mắt nhiều hơn mấy phần ánh sáng không nói rõ, liễm diễm khiến đường nét lãnh ngạnh trên mặt đều ôn hòa mấy phần.

Sau đó hắn ngồi xuống, rất tự nhiên nâng một chân Nhiễm Thất lên, một cái tay khác ướm giày vào bàn chân trắng nõn của cô.

Giày được chế tạo từ tài liệu đặc biệt, có thể co duỗi theo đúng kích cỡ của chân người mang.

Bởi vậy, sau khi Nhiễm Thất mang đôi giày vào cũng không hề cảm giác được một điểm mài chân khó chịu, ngược lại từ khía cạnh nhìn sang, giống như giày này được tỉ mỉ đo đạc chế tạo chỉ riêng vì kích cỡ của Nhiễm Thất.

Mặt giày đỏ tươi, càng lộ ra mu bàn chân trắng muốt, da thịt trắng noãn óng ánh trong suốt, thậm chí còn có thể xuyên thấu qua làn da nhìn thấy mạch máu bên trong, vẻn vẹn một chân, đều câu người đến cực điểm.

Đột nhiên, đôi mắt Hoài Qua trở nên thâm sâu.

Ngay lúc Hoài Qua nắm lấy chân mình, Nhiễm thất liền bỗng dưng ngây ngốc tại chỗ, chậm rãi chớp hai con ngươi xinh đẹp, bàn chân nho nhỏ kia ở trong bàn tay rộng lớn của Hoài Qua càng lộ vẻ nhỏ nhắn xinh xắn, lòng bàn chân tiếp xúc với da thịt của Hoài Qua truyền đến chút ý lạnh, khiến trải tim nóng bỏng đang nhảy lên đều ngưng trệ mấy phần.

Đế quốc nguyên soái cao cao tại thượng, bất cận nhân tình hạ mình mang giày cho cô..

Có thể giảm thọ hay không..
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 336: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (28)

J7gv58h.jpg


Đế quốc học viện không nằm ở Đế Đô Tinh.

Mà nằm ở tinh hệ Kalman cách Đế Đô Tinh mấy trăm triệu năm ánh sáng, trên tinh hệ Kalman trừ bỏ nhân viên có quan hệ cùng học viện, cũng không cho phép người ngoài cư trú cùng thăm dò.

Nói cách khác, tinh hệ Kalman liền đại biểu cho toàn bộ học viện đế quốc.

Chương trình học sẽ kéo dài ba năm, trong ba năm này, không thể liên lạc với bên ngoài, ăn, mặc, ở, đi lại cơ bản nhất, đều phải dựa vào năng lực của bản thân để thu hoạch, ba năm này có thuận lợi tốt nghiệp, có sống an ổn, có sống sót hay không, cũng phải dựa vào năng lực của bản thân.

Hơn nữa, giáo viên, chỉ đạo viên, hiệu trưởng của học viện đế quốc đều được tuyển dụng đặc biệt, chuyên vì đế quốc phục vụ, cũng không lệ thuộc với gia tộc nào, cũng không lui tới cùng gia tộc khác, nói cách khác, con đường đút lót, dựa vào quan hệ, ban ơn lấy lòng, toàn bộ không thể thực hiện được.

Khí hậu của tinh hệ Kalman so với Đế Đô Tinh, độ ấm hơi cao, nhưng đối với loại động vật nhỏ có lông xù xù, không thích lạnh như Nhiễm Thất mà nói, khí hậu nơi này quả thực khiến cô thích muốn mệnh.

Mấy giờ trước, sau khi Hoài Qua giúp cô mang giày xong, liền đưa cô đến chỗ tập hợp ở Đế Đô Tinh, đưa cho cô một cái..

Cặp sách nhỏ?

Cái ba lô màu đỏ này cũng không lớn, chất liệu ước chừng là giống với hộp sắt, có thể tùy ý co duỗi.

Nhiễm Thất hưng phấn hồi lâu, hai tròng mắt đều sáng lên vài phần, đồ vật mà đại nguyên soái đế quốc cho nói vậy sẽ không kém đến nơi nào đi, bên trong nhất định có kỳ trân dị bảo đếm không hết.

Nào lường trước, một sờ không.

Bủn xỉn a..

Nhìn túi xách mà những thú con khác tùy thân mang theo đều phình phình, thậm chí trên tay còn cầm một ít loại vũ khí nhỏ mà người giám hộ của bọn họ cố ý phối trí, tâm tình của Nhiễm Thất càng thêm tối tăm.

Tư liệu mà học viện đế quốc công khai với bên ngoài, Nhiễm Thất sớm đã xem xét thông qua trí não, đơn giản mà nói, đi tinh hệ Kalman, đó là thoát ly liên hệ cùng thế giới bên ngoài, ở đó là chết hay sống, không ai biết.

Hơn nữa, giáo viên của học viện đế quốc đều không lui tới với bất cứ gia tộc nào, muốn tạo mối quan hệ, thỉnh cầu chiếu cố đặc biệt cho thú con nhà mình đều không có khả năng.

Hơn nữa, đi đến tinh hệ Kalman, hoàn toàn dựa theo thực lực nói chuyện, cường giả vi tôn, hoàn hoàn toàn toàn là Tu La tràng loại nhỏ.

Nhưng, này đó cũng không thể cản trở khát vọng của từng thú con đối với nó.

Đi học viện đế quốc, không chỉ là sự khẳng định của thực lực, sau khi tốt nghiệp, càng là tượng trưng cho quyền lợi cùng thân phận.

Tự nhiên có rất nhiều thú con tre già măng mọc, xua như xua vịt.

- - Ngoại trừ Nhiễm Thất..

Cô chỉ muốn về nhà ngủ, tưởng tượng đến đi trường học, cô liền bỗng dưng nhớ tới cảm giác sợ hãi, ở thế giới nguyên bản của cô, khi còn nhỏ bị buộc đi đọc sách, bị trường học chi phối.

Hận không thể mỗi ngày sinh bệnh, chính là không muốn đi trường học.

Nhiễm Thất cõng cái cặp sách nhỏ màu đỏ, vẻ mặt tối tăm mà ôm khuôn mặt nhỏ ngồi trên một tảng đá, toàn thân tản ra cảm giác không chốn nương tựa.

Thú con ở ban chất lượng tốt lại là biến thái, lại là điên cuồng, kia cũng chỉ có thể thuyết minh đáy của bọn họ quá tốt, nhưng sự quyến luyến đối với cha mẹ trong xương cốt như cũ không khác với những thú con bình thường khác.

Nhiễm Thất yên lặng mà nhìn thú con đang ôm cha mẹ nó khóc lớn..

Bỗng dưng may mắn, Hoài Qua buông cô xuống liền đi rồi..

Nếu Hoài Qua ôm cô vẻ mặt từ ái không tha mà khóc..

- - hình ảnh quá đẹp, hận không thể chọc mù hai mắt.

Chỗ tập hợp này là chỗ mà giống cái của ban chất lượng tốt tập hợp, thú con của những ban khác sớm tại mấy giờ trước liền bị đưa đi tinh hệ Kalman.

Thời gian đã đến, các gia trưởng bị đuổi đi, dư lại cũng không còn bao nhiêu người, xem qua đi một mảnh hồng, thêm vào vui mừng.

Thực mau, Nhiễm Thất liền biết, Hoài Qua bủn xỉn mà chỉ cho cô một cái cặp sách trống không là vì sao..

"Cô tên Naga, là giáo viên chỉ đạo các con lập hồ!"
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 337: Tinh tế thú thế, nguyên soái đại nhân sủng chậm một chút (29)

H6a2KHD.jpg


"Học viện đế quốc cấm mang theo đồ vật dư thừa từ bên ngoài! Lấy hết đồ vật trong cặp ra!" Thực mau, một nữ nhân yêu diễm mặc trang phục màu tím lộng lẫy, chân dẫm giày cao gót đứng ở trước mặt bọn họ, dáng người thon dài xinh đẹp, đứng ở kia tự thành một cổ phong vận, nhưng mà, ánh mắt cùng biểu tình đều lạnh nhạt như băng!

"Cô đếm ba!" Nữ nhân lạnh như băng kia thấy bọn họ ngây ngốc bất động, đột nhiên cười lạnh.

"Ba!"

Một ít thú con sớm đã phản ứng nhạy bén mà chạy nhanh đổ đồ vật trong cặp ra, còn có một ít phản ứng không kịp, còn đứng ngốc ở kia, vốn là còn có thời gian, bọn họ phản ứng lại đây đang muốn hành động, nhưng cố tình, "Những người còn lại trong cặp còn có cái gì đều bị hủy bỏ tư cách trúng tuyển!"

Nhiễm Thất kỳ thật cũng theo bản năng mà sửng sốt, mới phản ứng lại đây, đếm ba, cũng không phải đếm tới ba.

Nhân viên đi theo lập tức đưa những thú con bị hủy bỏ tư cách khỏi đây, động tác nhanh chóng, trật tự, mau đến bất quá một cái chớp mắt.

Học viện tối đa có thể chứa được 300 người, nơi này ước chừng có khoảng 150 giống cái, hiện tại gần như bị đuổi đi hơn phân nửa, giống cái lưu lại không đến một trăm.

Còn có chút giống cái có quan hệ tốt với nhau đang nói nhỏ với nhau: "Không nghe nói qua a.. Không cho phép mang đồ vật vụn vặt, không phải là năm nay có quy định mới đi.."

"Nào biết đâu.. Trưởng quan nói như thế nào, chúng ta liền làm như thế đó.."

Trong đó một ít giống cái của gia tộc lớn rõ ràng là biết nhân vật Naga này, Naga thời trẻ là cấp dưới của Hoài Qua, nghe nói, sau lại vì truy tìm người yêu, từ bỏ chức vị cao vốn có, có tiếng là mỹ nhân rắn rết.

Naga khoanh tay trước ngực, cái cằm xinh đẹp hơi hơi nâng lên, trên khuôn mặt yêu diễm toàn là vô tình lãnh đạm, cô nhìn bọn họ cười lạnh ra tiếng, "Học viện đế quốc không phải cho các em tới chơi! Nhớ kỹ, mệnh lệnh của cô, không chỉ không thể cãi lại, còn cần phải lập tức chấp hành cho cô! Hoặc là phục tùng, hoặc là cút đi!"

Nhiễm Thất nhìn ba lô nhỏ đỏ tươi của mình, cùng với thuốc bảo dưỡng và đồ trang điểm xa xỉ đầy đất, mím môi, thật đúng là cảm ơn ông cha "Bủn xỉn" kia của cô.

Này tương đương với lại cho cô đi cửa sau một lần..

Thành công làm cô tránh thoát một kiếp, còn nháy mắt diệt trừ rất nhiều địch nhân..

Phải biết rằng, ban chất lượng tốt của học viện, ba năm sau, chỉ có bảy mươi người có thể thuận lợi tốt nghiệp, mà những thú con khác không được thừa nhận, cùng nghĩa với ở tinh hệ Kalman lãng phí ba năm.

Khi Naga đếm ba, cô cũng theo bản năng mà sững sờ tại chỗ.

Nói như vậy, đều sẽ cho rằng là đếm ba, hai, một, mà thời điểm đếm ba, người đều sẽ có quá trình phản ứng tiếp thu tin tức, khi đếm ba, đại não tiếp thu phân tích mệnh lệnh, hành động sẽ không mau hơn so với đại não, sau khi đếm xong ba, mọi người sẽ phản ứng lại đây, lúc đếm tới hai và một mới hoàn thành động tác.

Mà vừa nãy ngữ tốc của Naga thực mau, hiện giờ thú con có thể lưu lại, đều là thú con có năng lực phản ứng cực cường, khôn sống mống chết, cùng cấp với lại lần nữa sàng chọn.

Thật là.. cuộc đời nơi chốn là khảo nghiệm, một đợt lại một đợt --

"A, không mang theo đồ vật gì trong cặp?"

Trí nhớ và mắt nhìn của Naga đều thực tốt, cô đột nhiên đứng ở trước mặt Nhiễm Thất, nhìn cái cặp đang mở toang trước mặt Nhiễm Thất, khuôn mặc yêu diễm cực có hơi thở nữ tính thành thục như cũ lạnh nhạt, chỉ là đáy mắt xẹt qua một tia tán thưởng.

Nhiễm Thất đứng đến cực kì thẳng tắp, giống như là đối mặt với cô giáo, huống chi, trên người Naga có khí thế lãnh lệ uy nghiêm của tướng quân kinh nghiệm sa trường, đứng ở trước mặt cô, cổ hơi thở cường thế kia, cùng với nước hoa nhàn nhạt trên người cô, ập vào trước mặt.

Khóe mắt lơ đãng nhìn thấy ánh mắt vọng lại đây của những thú con khác, Nhiễm Thất dừng một chút, theo sau ra vẻ xấu hổ mà cười cười, ngữ khí còn mang theo cay chát nhè nhẹ rõ ràng, "Ách.. Quên mang theo, ra cửa quá vội."
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back