Bài viết: 15 

Chương 298: Chuyện nhỏ ở giới giải trí (61)
[HIDE-THANKS]
Cuối cùng, Nhiễm Thất ở trên bàn bị làm đến ngất đi.
Toàn bộ quá trình, trừ bỏ phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ, lúc cô muốn nói chuyện đều sẽ bị thiếu niên trực tiếp chặn môi.
Một giây trước khi ngất xỉu, ý niệm hiện lên trong đầu cô cư nhiên là -- nồi lẩu của cô còn chưa ăn xong..
Lại mở mắt, trước mắt chính là một gian phòng cực kỳ xa lạ lại rất ấm áp.
Từ cửa sổ pha lê sát đất nhìn ra bên ngoài, có thể nhìn thấy mặt biển xanh thẳm mênh mông vô bờ.
Lúc này cửa sổ sát đất bị mở ra một khe nhỏ, gió biển hỗn loạn vị mặn và hơi nước từ bên ngoài thổi vào, có vẻ thanh thản bình yên.
Ngủ ở đây, tuyệt đối là một loại hưởng thụ.
Nhưng..
Nhiễm Thất: "Thống nhi, biến cho tôi một chiếc chìa khóa."
Hệ thống: "Ký chủ, cô có thể không cần kêu tôi là thống nhi không, cảm giác giống như kêu cẩu nhi.."
Nhiễm Thất: "Dong dài! Nhanh lên!"
Lúc này, tứ chi của Nhiễm Thất đều bị xiềng xích khóa lại, xiềng xích được chế tạo từ tài liệu đặc thù, vững chắc lại không nặng, nhưng mặc cho ai bị khóa ở trên giường tâm tình đều sẽ không quá tốt, huống chi..
Cô có điểm mắc tiểu!
Chiều dài của dây xích này cũng chỉ có thể làm cô tự do hoạt động trên cái giường này thôi, chắc là thiếu niên lo lắng cô luôn vẫn duy trì một loại tư thế, thân thể sẽ cứng đờ, thế cho nên tỉ mỉ tính toán chiều dài xích tay và xích chân.
Nói cách khác, có thể ở trên giường quay cuồng, nhưng tuyệt đối không xuống giường được.
- - tức giận nha, dứt khoát đái dầm ở trên giường cho rồi!
Hệ thống đang muốn đáp lời, cửa sổ sát đất lại bị người bỗng dưng đẩy ra, thiếu niên bưng một cái bàn ăn cười ngâm ngâm mà đi vào, nhìn thấy cô tỉnh, trên mặt cũng không kinh ngạc, ngược lại cầm bàn ăn ngồi ở mép giường.
Nhiễm Thất nhìn thấy hắn tới, kỳ thật đáy lòng vẫn là có một tia nhảy nhót, cô tính toán cùng hắn nói chuyện, tổng không thể không cho cô đi buồng vệ sinh đi..
"Chị muốn.." Nhiễm Thất mới vừa mở miệng, lời nói còn chưa nói xong, trong miệng liền bị thiếu niên đút một viên thịt nhỏ.
Ừm.. Vẫn là hương vị của món lẩu..
Nhiễm Thất nhấm nháp xong, nuốt xuống, lại lần nữa mở miệng: "Chị muốn.. Ngô.."
Tốt, lại bị đút một cái.
Được rồi, ăn xong lại nói.
Nhiễm Thất nuốt vào xong, bám riết không tha mà lần thứ ba mở miệng, lần này tốc độ của cô nhanh chút: "Chị muốn.. Ngô.."
- - nội tâm của tôi là hỏng mất..
Tôi chính là muốn đi WC mà thôi..
Đôi mắt Đoạn Tứ Thích ám trầm, cảm xúc nơi đáy mắt khó phân biệt, nhưng như là vì sợ dọa đến Nhiễm Thất, trên mặt hắn trước sau đều là ý cười ngâm ngâm, cứ việc, cô muốn rời khỏi hắn.
Đúng vậy, lời nói bị hắn chặn lại trong miệng của Nhiễm Thất, ở trong mắt thiếu niên chính là cô muốn rời khỏi hắn.
- - thật là cái hiểu lầm lớn.
Nhiễm Thất lần thứ ba nuốt xuống xong, xua xua tay, ý bảo chính mình không ăn, không đợi Nhiễm Thất nói chị muốn đi WC, thiếu niên lại bỗng dưng mở miệng, ánh mắt hắn đen nhánh ám trầm, nhưng khóe miệng lại ngậm một tia cười: "Ăn ngon sao? Em mới vừa làm đấy."
"Ăn ngon!" Nói đến này, Nhiễm Thất liền hận không thể ban thưởng cho hắn.
Tài nấu ăn của Đoạn Tứ Thích thật sự không lời gì để nói, đồ ăn hắn làm, thật sự có thể làm người quên đi chính mình, sa vào trong đồ ăn ngon, nhưng cảm giác kích thích toan trướng phía dưới nói cho cô, cô còn có một chuyện lớn chưa làm.
Cô giật giật miệng, muốn lại lần nữa mở miệng, thiếu niên trước mắt lại thả bàn ăn xuống, ngón tay thon dài trắng nõn bắt đầu cởi từng cúc áo sơ mi ra, lộ ra lồng ngực gầy nhưng rắn chắc của thiếu niên, trên khuôn ngực trắng nõn kia còn có vài vệt đỏ, thoạt nhìn có một vẻ đẹp bệnh trạng bị thi ngược.
Đồng thời, thiếu niên liếm liếm cánh môi đỏ bừng, đáy mắt đen nhánh một mảnh, hắn cười mị hoặc câu người, hỏi: "Chị cảm thấy.. em thế nào?"
Nhiễm Thất ngơ ngác mà nhìn hồi lâu, dáng người thiếu niên thật sự không lời gì để nói, xinh đẹp cân xứng, huống chi, hắn hiện tại làm động tác mị hoặc người như vậy, quả thực làm người hận không thể lập tức xử lý hắn ngay tại chỗ!
Ánh mắt Nhiễm Thất có chút dại ra, theo bản năng mà lẩm bẩm: "Em thực đẹp.."
- - nhưng, chị lựa chọn đi WC.[/HIDE-THANKS]

Cuối cùng, Nhiễm Thất ở trên bàn bị làm đến ngất đi.
Toàn bộ quá trình, trừ bỏ phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ, lúc cô muốn nói chuyện đều sẽ bị thiếu niên trực tiếp chặn môi.
Một giây trước khi ngất xỉu, ý niệm hiện lên trong đầu cô cư nhiên là -- nồi lẩu của cô còn chưa ăn xong..
Lại mở mắt, trước mắt chính là một gian phòng cực kỳ xa lạ lại rất ấm áp.
Từ cửa sổ pha lê sát đất nhìn ra bên ngoài, có thể nhìn thấy mặt biển xanh thẳm mênh mông vô bờ.
Lúc này cửa sổ sát đất bị mở ra một khe nhỏ, gió biển hỗn loạn vị mặn và hơi nước từ bên ngoài thổi vào, có vẻ thanh thản bình yên.
Ngủ ở đây, tuyệt đối là một loại hưởng thụ.
Nhưng..
Nhiễm Thất: "Thống nhi, biến cho tôi một chiếc chìa khóa."
Hệ thống: "Ký chủ, cô có thể không cần kêu tôi là thống nhi không, cảm giác giống như kêu cẩu nhi.."
Nhiễm Thất: "Dong dài! Nhanh lên!"
Lúc này, tứ chi của Nhiễm Thất đều bị xiềng xích khóa lại, xiềng xích được chế tạo từ tài liệu đặc thù, vững chắc lại không nặng, nhưng mặc cho ai bị khóa ở trên giường tâm tình đều sẽ không quá tốt, huống chi..
Cô có điểm mắc tiểu!
Chiều dài của dây xích này cũng chỉ có thể làm cô tự do hoạt động trên cái giường này thôi, chắc là thiếu niên lo lắng cô luôn vẫn duy trì một loại tư thế, thân thể sẽ cứng đờ, thế cho nên tỉ mỉ tính toán chiều dài xích tay và xích chân.
Nói cách khác, có thể ở trên giường quay cuồng, nhưng tuyệt đối không xuống giường được.
- - tức giận nha, dứt khoát đái dầm ở trên giường cho rồi!
Hệ thống đang muốn đáp lời, cửa sổ sát đất lại bị người bỗng dưng đẩy ra, thiếu niên bưng một cái bàn ăn cười ngâm ngâm mà đi vào, nhìn thấy cô tỉnh, trên mặt cũng không kinh ngạc, ngược lại cầm bàn ăn ngồi ở mép giường.
Nhiễm Thất nhìn thấy hắn tới, kỳ thật đáy lòng vẫn là có một tia nhảy nhót, cô tính toán cùng hắn nói chuyện, tổng không thể không cho cô đi buồng vệ sinh đi..
"Chị muốn.." Nhiễm Thất mới vừa mở miệng, lời nói còn chưa nói xong, trong miệng liền bị thiếu niên đút một viên thịt nhỏ.
Ừm.. Vẫn là hương vị của món lẩu..
Nhiễm Thất nhấm nháp xong, nuốt xuống, lại lần nữa mở miệng: "Chị muốn.. Ngô.."
Tốt, lại bị đút một cái.
Được rồi, ăn xong lại nói.
Nhiễm Thất nuốt vào xong, bám riết không tha mà lần thứ ba mở miệng, lần này tốc độ của cô nhanh chút: "Chị muốn.. Ngô.."
- - nội tâm của tôi là hỏng mất..
Tôi chính là muốn đi WC mà thôi..
Đôi mắt Đoạn Tứ Thích ám trầm, cảm xúc nơi đáy mắt khó phân biệt, nhưng như là vì sợ dọa đến Nhiễm Thất, trên mặt hắn trước sau đều là ý cười ngâm ngâm, cứ việc, cô muốn rời khỏi hắn.
Đúng vậy, lời nói bị hắn chặn lại trong miệng của Nhiễm Thất, ở trong mắt thiếu niên chính là cô muốn rời khỏi hắn.
- - thật là cái hiểu lầm lớn.
Nhiễm Thất lần thứ ba nuốt xuống xong, xua xua tay, ý bảo chính mình không ăn, không đợi Nhiễm Thất nói chị muốn đi WC, thiếu niên lại bỗng dưng mở miệng, ánh mắt hắn đen nhánh ám trầm, nhưng khóe miệng lại ngậm một tia cười: "Ăn ngon sao? Em mới vừa làm đấy."
"Ăn ngon!" Nói đến này, Nhiễm Thất liền hận không thể ban thưởng cho hắn.
Tài nấu ăn của Đoạn Tứ Thích thật sự không lời gì để nói, đồ ăn hắn làm, thật sự có thể làm người quên đi chính mình, sa vào trong đồ ăn ngon, nhưng cảm giác kích thích toan trướng phía dưới nói cho cô, cô còn có một chuyện lớn chưa làm.
Cô giật giật miệng, muốn lại lần nữa mở miệng, thiếu niên trước mắt lại thả bàn ăn xuống, ngón tay thon dài trắng nõn bắt đầu cởi từng cúc áo sơ mi ra, lộ ra lồng ngực gầy nhưng rắn chắc của thiếu niên, trên khuôn ngực trắng nõn kia còn có vài vệt đỏ, thoạt nhìn có một vẻ đẹp bệnh trạng bị thi ngược.
Đồng thời, thiếu niên liếm liếm cánh môi đỏ bừng, đáy mắt đen nhánh một mảnh, hắn cười mị hoặc câu người, hỏi: "Chị cảm thấy.. em thế nào?"
Nhiễm Thất ngơ ngác mà nhìn hồi lâu, dáng người thiếu niên thật sự không lời gì để nói, xinh đẹp cân xứng, huống chi, hắn hiện tại làm động tác mị hoặc người như vậy, quả thực làm người hận không thể lập tức xử lý hắn ngay tại chỗ!
Ánh mắt Nhiễm Thất có chút dại ra, theo bản năng mà lẩm bẩm: "Em thực đẹp.."
- - nhưng, chị lựa chọn đi WC.[/HIDE-THANKS]