Đam Mỹ [Edit] Mỗi Ngày Đối Ngồi Cùng Bàn Học Bá Lòng Mang Ý Xấu - Hoa Bất Không

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi NhânLê, 29 Tháng tám 2021.

  1. NhânLê

    Bài viết:
    70
    Chương 11: Mấy năm không gặp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không nghĩ chỉ vài năm không gặp, Tô Thụy Minh đã cao hơn mình rất nhiều.

    Không chỉ cao hơn, mà các đường nét trên khuôn mặt cũng được nảy nở hơn trước, nhưng vẫn rất đẹp trai.

    Phỉ Tinh Nhiễm không muốn ghi thù về những việc lúc còn nhỏ, vì vậy đã bước tới chào hỏi.

    Tô Thụy Minh không nhận ra hắn, mà còn hỏi hắn là ai, khi Phỉ Tinh Nhiễm nói tên mình, Tô Thuỵ Minh dường như suy nghĩ rất lâu mới có thể nhớ ra hắn là ai.

    Sau khi nhớ ra, Tô Thụy Minh hỏi một cách rất lạnh nhạt, "Ồ, có chuyện gì vậy?"

    Phỉ Tinh Nhiễm ngượng ngùng dưới ánh nhìn của nhóm nữ sinh xung quanh.

    Trong cùng một lớp học, Phỉ Tinh Nhiễm cũng không muốn tiếp xúc nhiều với Tô Thụy Minh, bất quá chuyện lúc nhỏ là chuyện cũ rồi, huống chi hiện tại hắn đã trưởng thành không còn ấu trĩ như khi còn nhỏ nữa.

    Truyện được edit bởi NhânLê tại trang: Việt Nam Overnight

    Nhưng vì một sự cố, mà Phỉ Tinh Nhiễm đã không còn cảm giác tốt đẹp đối với Tô Thụy Minh.

    Chuyện là như thế này, khi vừa mới bắt đầu đi học, có một bạn nữ học lớp bên cạnh đã theo đuổi theo hắn, còn viết thư tình và mua bữa sáng cho hắn.

    Vốn dĩ, Phỉ Tinh Nhiễm không muốn yêu sớm như vậy, và cũng có suy nghĩ về vấn đề này, vì vậy hắn muốn từ chối bạn nữ ấy.

    Bạn nữ ấy hẹn hắn gặp nhau ở cửa sau, sau khi giờ học kết thúc.

    Phỉ Tinh Nhiễm cũng đi, muốn chính miệng mình nói với bạn nữ rằng mình không muốn yêu đương sớm như vậy.

    Bạn nữ khóc rất nhiều, còn ôm chặt lấy Phỉ Tinh Nhiễm.

    Phỉ Tinh Nhiễm không ngờ bạn nữ lại ôm lấy mình, còn chưa kịp đẩy ra thì nhìn thấy Tô Thụy Minh đi qua phía sau hắn.

    Sau đó vài ngày Tô Thụy Minh đi đến văn phòng giáo viên, sau đó thì giáo viên liền yêu cầu Phỉ Tinh Nhiễm đến văn phòng.

    Điều chờ đợi Phỉ Tinh Nhiễm chính là một cơn bão dữ dội từ giáo viên chủ nhiệm của lớp bên cạnh, dạy bảo hắn một phen còn bảo không được làm tổn thương các bạn nữ của lớp mình.

    Phỉ Tinh Nhiễm có thành tích học tập không tốt, trong lớp chỉ sếp trước vài người từ dưới lên.

    Tuy nhiên, bạn nữ lớp bên cạnh theo đuổi Phỉ Tinh Nhiễm lại nằm trong top ba người có thành tích cao nhất của lớp, thành tích xếp vào top 20 toàn trường.

    Chủ nhiệm lớp bên cạnh trong lời nói ám chỉ hắn đã là học sinh kém cỏi, học không tốt mà còn cố tình gây tổn hại đến bạn nữ xinh đẹp có thành tích học tập tốt trong lớp họ.

    Lời nói của chủ nhiệm lớp bên cạnh nói chuyện rất gay gắt, khiến cho chủ nhiệm lớp của Phỉ Tinh Nhiễm phải đỏ mặt mà không thể rời đi được.

    Phỉ Tinh Nhiễm cảm thấy chuyện này mình thật sự vô tội a, nhưng ai bảo hắn là học sinh kém không có quyền nói chuyện, đồng thời hắn cũng xấu hổ khi phải giải thích với họ rằng chính bạn nữ theo đuổi mình trước. Điều này sẽ khiến bạn nữ ấy sẽ rất xấu hổ, nhưng hắn là nam thì sẽ không sao.

    Mặc dù, rõ ràng hắn chính là người bị hại, người phải chịu trách nhiệm cho chuyện này phải là Tô Thụy Minh.

    Nếu không phải do Tô Thụy Minh nói, thì sẽ không có chuyện gì xảy ra? Hắn chuyện gì cũng không có làm, đúng là chuyện từ trên trời rơi xuống mà.

    Phỉ Tinh Nhiễm cũng không phải là người có tính tình tốt gì, vì vậy sau khi kết thúc buổi học liền tìm gặp Tô Thụy Minh để tra hỏi, nhưng Tô Thụy Minh lại không thừa nhận, mà vẫn giữ một vẻ mặt lạnh lùng.

    Khi đó, Phỉ Tinh Nhiễm thật sự tức giận đến mức muốn đấm thẳng vào mặt Tô Thụy Minh một cú, nhưng ngay khi nắm đấm vừa duỗi ra, Tô Thụy Minh đã lạnh lùng nhìn hắn nói nếu như dám đánh, thì sẽ đi nói với thầy Vương ngay lập tức.

    Sau cuộc gặp gỡ đấy, Phỉ Tinh Nhiễm phát hiện rằng Tô Thụy Minh thực sự không thay đổi chút nào, mặc dù lớn lên vừa cao vừa đẹp trai nhưng vẫn giống khi còn nhỏ là người đầy mưu mô.

    * * *

    Đầu ngón tay của Kiều Kha chọc nhẹ vào Phỉ Tinh Nhiễm, "Ngươi đang suy nghĩ chuyện gì vậy? Giúp ta hỏi đi, hai người quen biết nhau chắc quan hệ cũng không tệ, nếu không làm sao có thể cho ngươi mượn chìa khóa được."
     
    Last edited by a moderator: 31 Tháng một 2022
  2. NhânLê

    Bài viết:
    70
    Chương 12: Nằm mơ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nơi nào tốt đẹp, quan hệ của chúng ta còn tệ hơn cả người xa lạ." Phỉ Tinh Nhiễm nói theo đúng sự thật.

    Mặc dù Tô Thụy Minh đã cứu hắn một lần, hôm nay giúp đỡ mình thêm một lần nữa, nhưng trong lòng hắn hình tượng của Tô Thụy Minh vẫn không vực dậy nổi, "Tô Thụy Minh nhìn thì như thế nhưng lại không giống như vẻ bề ngoài, ta quen biết hắn đã lâu tính cách rất lạnh lùng và âm hiểm."

    Kiều Kha chớp đôi mắt, "Lạnh lùng và âm hiểm sao?"

    "Đúng vậy, không có sai đâu." Phỉ Tinh Nhiễm gật đầu dữ dội, Tô Thụy Minh từ nhỏ đã là một đứa bé đầy mưu mô, bên ngoài mong manh đẹp đẽ nhưng bên trong lại khác nhau một trời một vực, đúng là chỉ được vẻ bề ngoài.

    Kiều Kha lại càng thêm hứng thú, liếm liếm cánh môi, "Lạnh lùng bao nhiêu, âm hiểm như thế nào?"

    Phỉ Tinh Nhiễm: "..."

    Suýt chút nữa thì hắn quên mất Kiều Kha là một người thích M.

    Buổi tối, Phỉ Tinh Nhiễm nằm ở trên giường, sờ sờ cái cổ trống trơn của mình, mặt dây chuyền ngọc bích trên cổ hắn đeo mấy năm nay đã biến mất, làm hắn cảm thấy có chút không quen.

    Truyện được edit bởi NhânLê tại trang: Việt Nam Overnight

    Thời gian chầm chậm trôi qua.

    Phỉ Tinh Nhiễm dần chìm vào giấc ngủ.

    Hắn mơ màng giật mình mở bừng mắt, nhìn thấy không gian xung quanh tối đen như mực, đột nhiên được chiếu sáng bởi hai ngọn lửa làm xua tan đi bóng tối xung quanh.

    Phỉ Tinh Nhiễm phát hiện hình như mình đang ở trong một hang động tối tăm, bên tai có thể nghe thấy tiếng nước rơi tí tách, tiếng nước này được phát ra từ các thạch nhũ trên cao, chúng nhỏ từng giọt từng giọt rơi trên mặt Phỉ Tinh Nhiễm.

    Hắn suy nghĩ hiện tại mình đang ở đâu đây?

    Phỉ Tinh Nhiễm nhìn vào nơi có ánh sáng duy nhất, được chiếu sáng bởi ngọn lửa đang cháy rực. Ở chính giữa hai ngọn lửa, có một con hồ ly được điêu khắc bằng đá cẩm thạch.

    Bức cẩm thạch hồ ly được chạm khắc rất tỉ mỉ và sinh động, với tư thế đang cuộn tròn giống như một quả bóng, nhắm mắt và cụp đuôi lại như đang nghỉ ngơi.

    Khi Phỉ Tinh Nhiễm nhìn chằm chằm vào con hồ ly, thì nó ngay lập tức mở đôi mắt ra nhìn lại với ánh mắt lạnh băng và u ám.

    Mặc dù là đang mở mắt, nhưng đôi mắt ấy lại là màu xám, Tinh Nhiễm càng nhìn càng cảm thấy đôi mắt của con hồ ly này vẫn luôn mở chứ không có nhắm lại.

    Phỉ Tinh Nhiễm xoa xoa đôi mắt, suy nghĩ mình có phải đang nhìn nhầm hay không? Hắn cảm thấy điều đó thật kỳ lạ, liền tiến lên vài bước đi về phía bức tượng điêu khắc bằng đá cẩm thạch, hắn muốn đến gần để nhìn kỹ hơn.

    Đưa tay chạm vào, hắn liền cảm nhận được sự lạnh lẽo cùng cứng rắn, đây chỉ là một tác phẩm hồ ly được điêu khắc trên đá bình thường mà thôi.

    Sau đó, hắn nhìn vào đôi mắt đang mở của con hồ ly lúc nãy, Phỉ Tinh Nhiễm nghĩ mình bị ảo giác thì đúng hơn.

    Nơi này rốt cuộc là nơi nào? Mọi thứ ở đây thật kỳ lạ và quỷ dị.

    "Cuối cùng thì ngươi cũng đã trở lại!"

    Lúc này, một âm thanh thật dài ở nơi xa vang lên bên tai Phỉ Tinh Nhiễm.

    "Ai, ai ở đó!" Phỉ Tinh Nhiễm nhìn xung quanh, trừ thạch đá trong hang động ra thì không có ai nữa cả.

    Vừa rồi là ai đang nói chuyện, giọng điệu ảm đạm và thấm thía.

    Phỉ Tinh Nhiễm đè nén sự hoảng sợ trong lòng, bình tĩnh phân tích một chút, hắn nhớ rõ lúc trước mình còn đang ngủ trên giường ở trong phòng, không thể nào đột nhiên lại ở nơi này.

    Cho nên, hắn hiện tại hẳn là đang nằm mơ.

    Nghĩ rằng mình đang mơ, nên Phỉ Tinh Nhiễm cũng không có gì phải sợ, nên hắn hét lên: "Ngươi là ai!"

    Thấy không có ai trả lời, Phỉ Tinh Nhiễm nhìn xung quanh, nhưng hắn không ngờ con hồ ly được tạc bằng đá cẩm thạch phía sau đang đứng lên.

    Phỉ Tinh Nhiễm nghe thấy tiếng động phía sau lưng liền quay người lại nhìn, hắn vừa quay người liền nhìn thấy một đạo hắc ảnh thật lớn đập vào mặt mình.

    Phỉ Tinh Nhiễm cảm nhận được áp lực thật lớn khi đụng vào mặt đất, mặc dù là hắn đang nằm mơ nhưng cảm giác đau đớn ở vai, khiến hắn không phân biệt được là mình đang nằm mơ hay là hiện thực.

    Đúng lúc này, đầu của con hồ ly bằng đá cẩm thạch đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, con ngươi được tạc bằng đá đầy lạnh lùng và quái dị đang nhìn hắn chằm chằm, hai chân cứng rắn đè đang đè hắn xuống đất không thể nào di chuyển được.
     
    Alissa thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...