Chương 711: Dũng giả đấu ác long (62)
[HIDE]
Editor: @jenykhuong
Beta: @Aki Re
Tôi đặt đứa nhỏ trong tủ lạnh:【 Tiểu Hung không vui (๑•.•๑)】
Nhị mao:【 Đương nhiên là không vui rồi, vất vả lắm mới lừa được một người bạn trai, kết quả vừa mở mắt ra lại trở về trước giải phóng, bạn trai cũng không có, làm sao mà Tiểu Hung không thương tâm cho được? 】
Tiểu khoai tây chạy trốn mau:【 Nè, hình như điều quan trọng nhất không phải cái này nha? Vấn đề thật sự hẳn là ở chỗ Tiểu Hung không dám xác định giáo chủ đại nhân có phải thật sự thích cô ấy hay không. Cecil chỉ là một thân phận mà giáo chủ đại nhân dùng để khảo nghiệm mà thôi, thân phận đã là giả thì có khi việc hắn thích Tiểu Hung cũng là giả thì sao? 】
Gió thổi lạnh cái mông:【 Ừ, tôi tán đồng với phân tích của khoai tây. 】
...
Phòng phát sóng trực tiếp bàn luận khí thế ngất trời, bọn họ đang phân tích tâm trạng của Tô Mộc nhưng đương sự lại không thèm ngẩng đầu nhìn một cái. Cô im lặng đi trên phố, cẩn thận suy nghĩ lại mọi chuyện.
Tại sao công chúa Bạch Tuyết lại xuất hiện, tại sao khi cô vào một tiệm mì thì chủ quán lại giống y như đúc ông Morden... Bởi vì tất cả chỉ là ảo cảnh ở trong đầu cô mà thôi, ảo cảnh bị những gì trong tiềm thức của cô ảnh hướng cho nên mới xuất hiện những chuyện kì lạ đó.
Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao Cecil lại nói... Nhiệm vụ của cô là giết chết ác long, khi sứ mệnh của cô đã hoàn thành thì thế giới đó cũng sẽ biến mất.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì cô đã thông qua khảo nghiệm.
Những thứ cô cho là thật hóa ra đều là giả dối, bất kỳ ai gặp loại chuyện thế này cũng sẽ không thoải mái. Cảm giác bị lừa gạt thổi quét trong lòng khiến Tô Mộc có một bụng lửa giận không tìm được chỗ phát tiết.
Ngay cả những đóa hoa xinh đẹp dọc đường đi cũng khiến cô cảm thấy chướng mắt!
Ngay lúc Tô Mộc sắp bị sự khó chịu thiêu đốt lý trí thì bỗng nhiên bóng dáng một người nam nhân xuất hiện trước mắt cô, Tô Mộc hơi khựng lại.
Nhưng mà cũng chỉ là khựng lại một chút mà thôi, Tô Mộc nhanh chóng coi như mình chưa nhìn thấy gì, tiếp tục đi về phía trước.
Khi cả hai gặp thoáng qua, nam nhân kia lại bắt lấy cánh tay của cô, hắn nhẹ giọng nói: "Chúng ta nói chuyện một chút có được không?"
Thanh âm của hắn trầm thấp nhẹ nhàng, ngữ khí lại có chút hèn mọn nhập trần, thật sự không phù hợp với thân phận thần chức tối cao như hắn.
"Giáo chủ đại nhân." Tô Mộc mỉm cười, "Tôi thấy là giữa chúng ta cũng không có gì để nói. Ngài là giáo chủ giáo đình được mọi người kính ngưỡng, còn tôi chẳng qua chỉ là một lữ nhân tha hương mà đến, giữa chúng ta không có chung đề tài nào cả."
"Tôi biết em nói những lời này là vì em còn đang giận tôi, tôi cũng biết, nhất định là bây giờ em không muốn thấy tôi xuất hiện trước mặt em. Nhưng mà tôi rất sợ, tôi sợ nếu hiện tại tôi không bắt lấy em thì em sẽ rời khỏi tôi."
"Giáo chủ đại nhân, ngài đang nói đùa sao?" Nụ cười giả tạo trên mặt Tô Mộc cũng đã biến mất, theo sau là những lời nói càng thêm khắc nghiệt, "Ngài cũng có thứ sợ hãi sao? Chẳng phải ngài là giáo chủ thánh giáo đình, pháp sư lợi hại nhất của đất nước Lance này sao? Ngài có thể tùy ý biến hóa thân phận ở trong ảo cảnh, còn có thể đùa giỡn người khác trong lòng bàn tay mình. Người lợi hại như ngài thì sao có thể sợ hãi được chứ?"
Lần đầu tiên bị người khác châm chọc nhưng Quin không hề bực bội một chút nào, ngược lại chỉ khiến hắn thấy luống cuống hơn. Loại cảm giác này thật xa lạ, rồi lại khiến hắn sinh ra khủng hoảng, hắn nhẹ giọng nói: "Tất cả mọi chuyện là do tôi không đúng, tôi không nên để em hãm sâu trong thế giới giả dối đó. Nhưng mong em hãy tin tưởng tôi, cho dù mọi thứ là giả, nhưng phần tình cảm dành cho em... là chân thật."
[/HIDE]
Editor: @jenykhuong
Beta: @Aki Re
Tôi đặt đứa nhỏ trong tủ lạnh:【 Tiểu Hung không vui (๑•.•๑)】
Nhị mao:【 Đương nhiên là không vui rồi, vất vả lắm mới lừa được một người bạn trai, kết quả vừa mở mắt ra lại trở về trước giải phóng, bạn trai cũng không có, làm sao mà Tiểu Hung không thương tâm cho được? 】
Tiểu khoai tây chạy trốn mau:【 Nè, hình như điều quan trọng nhất không phải cái này nha? Vấn đề thật sự hẳn là ở chỗ Tiểu Hung không dám xác định giáo chủ đại nhân có phải thật sự thích cô ấy hay không. Cecil chỉ là một thân phận mà giáo chủ đại nhân dùng để khảo nghiệm mà thôi, thân phận đã là giả thì có khi việc hắn thích Tiểu Hung cũng là giả thì sao? 】
Gió thổi lạnh cái mông:【 Ừ, tôi tán đồng với phân tích của khoai tây. 】
...
Phòng phát sóng trực tiếp bàn luận khí thế ngất trời, bọn họ đang phân tích tâm trạng của Tô Mộc nhưng đương sự lại không thèm ngẩng đầu nhìn một cái. Cô im lặng đi trên phố, cẩn thận suy nghĩ lại mọi chuyện.
Tại sao công chúa Bạch Tuyết lại xuất hiện, tại sao khi cô vào một tiệm mì thì chủ quán lại giống y như đúc ông Morden... Bởi vì tất cả chỉ là ảo cảnh ở trong đầu cô mà thôi, ảo cảnh bị những gì trong tiềm thức của cô ảnh hướng cho nên mới xuất hiện những chuyện kì lạ đó.
Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao Cecil lại nói... Nhiệm vụ của cô là giết chết ác long, khi sứ mệnh của cô đã hoàn thành thì thế giới đó cũng sẽ biến mất.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì cô đã thông qua khảo nghiệm.
Những thứ cô cho là thật hóa ra đều là giả dối, bất kỳ ai gặp loại chuyện thế này cũng sẽ không thoải mái. Cảm giác bị lừa gạt thổi quét trong lòng khiến Tô Mộc có một bụng lửa giận không tìm được chỗ phát tiết.
Ngay cả những đóa hoa xinh đẹp dọc đường đi cũng khiến cô cảm thấy chướng mắt!
Ngay lúc Tô Mộc sắp bị sự khó chịu thiêu đốt lý trí thì bỗng nhiên bóng dáng một người nam nhân xuất hiện trước mắt cô, Tô Mộc hơi khựng lại.
Nhưng mà cũng chỉ là khựng lại một chút mà thôi, Tô Mộc nhanh chóng coi như mình chưa nhìn thấy gì, tiếp tục đi về phía trước.
Khi cả hai gặp thoáng qua, nam nhân kia lại bắt lấy cánh tay của cô, hắn nhẹ giọng nói: "Chúng ta nói chuyện một chút có được không?"
Thanh âm của hắn trầm thấp nhẹ nhàng, ngữ khí lại có chút hèn mọn nhập trần, thật sự không phù hợp với thân phận thần chức tối cao như hắn.
"Giáo chủ đại nhân." Tô Mộc mỉm cười, "Tôi thấy là giữa chúng ta cũng không có gì để nói. Ngài là giáo chủ giáo đình được mọi người kính ngưỡng, còn tôi chẳng qua chỉ là một lữ nhân tha hương mà đến, giữa chúng ta không có chung đề tài nào cả."
"Tôi biết em nói những lời này là vì em còn đang giận tôi, tôi cũng biết, nhất định là bây giờ em không muốn thấy tôi xuất hiện trước mặt em. Nhưng mà tôi rất sợ, tôi sợ nếu hiện tại tôi không bắt lấy em thì em sẽ rời khỏi tôi."
"Giáo chủ đại nhân, ngài đang nói đùa sao?" Nụ cười giả tạo trên mặt Tô Mộc cũng đã biến mất, theo sau là những lời nói càng thêm khắc nghiệt, "Ngài cũng có thứ sợ hãi sao? Chẳng phải ngài là giáo chủ thánh giáo đình, pháp sư lợi hại nhất của đất nước Lance này sao? Ngài có thể tùy ý biến hóa thân phận ở trong ảo cảnh, còn có thể đùa giỡn người khác trong lòng bàn tay mình. Người lợi hại như ngài thì sao có thể sợ hãi được chứ?"
Lần đầu tiên bị người khác châm chọc nhưng Quin không hề bực bội một chút nào, ngược lại chỉ khiến hắn thấy luống cuống hơn. Loại cảm giác này thật xa lạ, rồi lại khiến hắn sinh ra khủng hoảng, hắn nhẹ giọng nói: "Tất cả mọi chuyện là do tôi không đúng, tôi không nên để em hãm sâu trong thế giới giả dối đó. Nhưng mong em hãy tin tưởng tôi, cho dù mọi thứ là giả, nhưng phần tình cảm dành cho em... là chân thật."
[/HIDE]
Chỉnh sửa cuối: