Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Đỗ thị thảo, 23 Tháng tư 2020.

  1. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 50

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Mấy hôm trước luôn rất bận, quên đưa vật này cho Lãnh tiên sinh."

    Vưu Ngọc tươi cười, kỳ thật cô chính là đối với Lãnh Duệ có chút bất mãn, cố ý không đưa tới.

    Lãnh Duệ nắm chặt máy phát nhạc trong tay, mày nhăn lại, trong khoảng thời gian Đường Quả rời đi, hắn xác thật ngủ không tốt.

    Hắn cũng đi tìm nữ nhân khác lại đây ca hát, vừa mới xướng câu đầu tiên, hắn liền có chút chịu không nổi, đem người đuổi đi ra ngoài. Cuối cùng không có cách nào, chỉ có thể sai người download ca khúc từ trên mạng của Đường Quả, nghe mới có thể đi vào giấc ngủ.

    "Đây là cái gì?"

    "Đây là Tiểu Quả hát rồi thu âm đưa cho Lãnh tiên sinh, lúc đưa cho tôi cô ấy có nói, nếu không có cô ấy ở đây hát, Lãnh tiên sinh khả năng ban đêm sẽ ngủ không ngon, nên nói tôi giao cho ngài." Vưu Ngọc xấu hổ cười, "Sau lại thật là bận quá, tôi không cẩn thận liền quên mất chuyện này."

    Lãnh Duệ đem máy chiếu tùy tiện ném sang một bên, Vưu Ngọc âm thầm bất mãn, cũng không dám nói gì.

    Tiểu Quả nhà cô tốt như vậy mà lại bị đuổi đi, cũng tâm tâm niệm niệm mang cái này cho một người lãnh khốc vô tình, nhìn bộ dáng không thèm để ý kia, thật là một tình cảm ngu ngốc.

    Sớm biết như vậy, cô hôm nay đã không đưa tới.

    "Cô ta gần đây đang làm cái gì?"

    Thật lâu sau, Lãnh Duệ cuối cùng cũng hỏi một câu.

    "Vội vàng viết ca khúc mới, muốn ra album, cuối năm còn tính toán tổ chức buổi biểu diễn," Vưu Ngọc khóe miệng hiện lên tươi cười, "Tiểu Quả là một người thực nỗ lực, sang năm, còn có kế hoạch đi tham gia chương trình âm nhạc ở nước ngoài. Vốn dĩ người đã gầy, bởi vì vội chuẩn bị những việc này, hiện tại càng gầy."

    "Tuy rằng có Trần đạo hỗ trợ, cô ấy cũng không chịu nhiều thiệt thòi, nhưng người ngấm ngầm ngáng chân cô ấy thật không ít," Vưu Ngọc vẻ mặt lo lắng, "Ngày hôm qua nếu không phải Tiểu Quả tinh ý, cảm thấy đồ uống có vấn đề, giọng nói có khả năng đã bị người khác độc hỏng rồi."

    Nghe thấy chuyện này, tay Lãnh Duệ đặt ở tay vịn nhịn không được căng thẳng.

    "Lần trước ở buổi họp mặt fan, còn có người phá hủy váy của Tiểu Quả, nếu không phải phát hiện sớm, khả năng sẽ xấu mặt trước mặt mọi người."

    "Lúc cùng người chế tác âm nhạc thảo luận ca khúc, còn bị chọn góc độ chụp được ảnh thân mật lại thiếu chút nữa liền xảy ra tai tiếng như lúc trước cùng Trần đạo."

    Vưu Ngọc lắc đầu, "May mắn có video giám sát cả hai bên cũng nói rõ ràng, bằng không, cũng không thể để nhà chế tác âm nhạc kia thừa nhận là cùng Tiểu Quả hẹn hò. Người bên ngoài còn không nói Tiểu Quả là người lả lơi ong bướm sao."

    Vưu Ngọc lòng còn sợ hãi, "Trần đạo cũng rất đáng thương, không thể hiểu được vì sao thì đã bị kéo xuống nước, kỳ thật chúng tôi cũng rất cảm kích hắn, nếu không phải nhờ Trần đạo nói làm bộ hẹn hò nửa năm, lúc lần đầu tiên đĩa nhạc phát hành khả năng sẽ gặp rất nhiều cực khổ."

    Vưu Ngọc nói một hồi, liền cảm giác được Lãnh Duệ có chút không thích hợp.

    "Lãnh tiên sinh, còn có chuyện gì sao?"

    "Không có."

    Vưu Ngọc đi không lâu, Lãnh Duệ cầm lấy máy phát nhạc mở ra.

    Lập tức có tiếng hát truyền ra, là giọng hát của nữ nhân kia.

    Nghe giọng hát của nữ nhân này khiến cho nội tâm hắn thực bình tĩnh, hơn nữa, từ lúc gặp được nữ nhân này, hắn rốt cuộc tìm không thấy giọng hát nào tốt hơn nữa.

    "Đi tra chuyện xảy ra trong nửa năm này của Đường Quả, một giờ sau, ta muốn xem."

    "Vâng, Lãnh tiên sinh."

    Hôm nay, Trần Việt Sinh nhận được điện thoại của Lãnh Duệ.

    "Anh nghĩ như nào mà lại gọi điện cho tôi vậy?" Trần Việt Sinh thực kinh ngạc, "Có phải hay không lại phát hiện người nào mới? So với Quả Nhi càng tốthơn sao?"

    Nghe được xưng hô thân mật như vậy, đáy mắt Lãnh Duệ không khỏi xẹt qua một tia sát ý.

    "Nửa năm."

    Không chút để ý âm điệu truyền tới, Trần Việt Sinh nháy mắt hiểu ra ý nghĩa của ba chữ này.
     
    Lam Thủy, Quỳnhhh đâyAthithutrang thích bài này.
  2. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 51

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Trần Việt Sinh, anh hẳn là nên đăng Weibo tuyên bố hai người tình cảm xảy ra bất hòa nên chia tay."

    Trần Việt Sinh thu hồi nụ cười, "Lãnh Duệ, chuyện này cũng không liên quan gì đến anh?"

    "Đương nhiên là có, nữ nhân kia chỉ là tạm thời dọn khỏi biệt thự, cô ấy lập tức sẽ quay về bên cạnh tôi." Lúc Lãnh Duệ nói những lời này, nét mặt phi thường tự nhiên, khóe môi gợi lên, chắc hẳn sẽ là như vậy, nữ nhân kia sẽ trở lại bên cạnh hẳn.

    "Lãnh Duệ, lúc trước là anh chủ động kết thúc quan hệ, hiện tại cũng không có quyền yêu cầu cô ấy làm gì."

    Trần Việt Sinh có chút phẫn nộ, hắn đã tính toán thổ lộ với Quả Nhi, mặc kệ cô có chấp nhận hay không hắn đều sẽ tuyên bố chia tay, sau đó lại một lần nữa theo đuổi cô ấy.

    Quả Nhi tốt như vậy, không nên bị người như Lãnh Duệ chà đạp.

    Lãnh Duệ không biết trân trọng cô ấy, thì để hắn trân trọng, hắn sẽ chiếu cố cô ấy thật tốt.

    "Trần Việt Sinh, anh có tin hay không chỉ cần tôi nói cô ấy dọn về biệt thự, cô ấy nhất định sẽ dọn về, không hề phản bác mà rời khỏi anh."

    "Tôi không tin, dựa vào cái gì?" Trần Việt Sinh cảm thấy Lãnh Duệ thực buồn cười, "Cô ấy là moojy người rất có chủ kiến, sẽ không bởi vì một câu nói của anh liền dọn về."

    "Nếu cô ấy đáp ứng thì sao?"

    "Nếu cô ấy đồng ý, tôi lập tức tuyên bố tình cảm rạn nứt nên chia tay."

    Lãnh Duệ mở một nụ cười thật tươi, "Tốt, nhớ kỹ lời nói của anh."

    "Nếu cô ấy không đồng ý?" Trần Việt Sinh nhân cơ hội nói, "Nếu cô ấy không đồng ý, anh từ nay về sau không được đi tìm cô ấy, đặc biệt không được phép phá hư chuyện tình cảm của chúng tôi."

    Lãnh Duệ thần sắc lạnh lùng, "Cô ấy nhất định sẽ đồng ý." Sau đó liền cúp điện thoại.

    Cúp điện thoại xong xuôi, việc đầu tiên Lãnh Duệ làm không phải là đi tìm Đường Quả, mà là kêu trợ lý.

    "Đi tra một chút, xem ai đã từng hại Đường Quả, nói bậy, bịa đặt phỉ báng, ngầm chụp ảnh, bỏ thuốc, đều bắt tới đây." Lãnh Duệ trên mặt hiện lên ý cười tàn nhẫn, "Những người bịa đặt nói bậy đem bí mật công bố ra ngoài, ai chụp ảnh thì đem ảnh tư mật công bố toàn quốc còn về hạ dược.. Để ta suy nghĩ một chút.."

    "Cắt đi đầu lưỡi, chặt tay hắn." Lãnh Duệ không chút để ý nói, "Có ý đồ xấu với Đường Quả, thiến."

    Trợ lý cả người run run, sắc mặt có chút tái nhợt nhìn Lãnh Duệ, thấy hắn mang theo ý cười dựa vào sô pha, vội vàng gục đầu xuống.

    Trợ lý quay người đi xuống, lại bị Lãnh Duệ gọi lại, run run, cho rằng hắn còn phải làm chuyện gì tàn nhẫn.

    "Đi tra xem cô ấy thích hoa gì."

    "Vâng thưa tiên sinh."

    Lãnh Duệ chọn cho chính mình một bộ tây trang đẹp nhất, nhìn gương lộ ra nụ cười hoàn mỹ.

    Tuy rằng nữ nhân kia là độc dược, nhưng hiện tại hắn muốn nếm thử. Hắn sẽ chậm rãi nếm, không biết độc dược ăn vào sẽ có tư vị gì.

    Khoảng thời gian nữ nhân kia rời đi, hắn luôn muốn làm vài chuyện tàn nhẫn, sớm đã khống chế không được nội tâm giết chóc.

    Hắn đều đã nghĩ kỹ đến kết cục, nếu Đường Quả không trở lại, hắn liền giết cô ấy, lại chặt đứt tay chân của Trần Việt Sinh, rốt cuộc cũng do hắn đầu sỏ gây tội nên Đường Quả mới không trở về.

    Không ném cô xuống biển cho cá ăn, lưu giữ thi thể cô, bảo tồn hoàn mỹ, cô sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh hắn.

    【 Ký chủ, tôi có thể hay không lại khuyên cô một chút? 】

    "Chuyện gì?"

    【 không cần trêu chọc Lãnh Duệ, không cần suy nghĩ trả thù hắn, được không? Ký chủ, tuy rằng chúng ta cùng tồn tại rất nhiều hiểu lầm, lúc này đây, cô hãy tin tưởng tôi đi. 】

    【 Ký chủ, không cần hỏi lại vì cái gì, chỉ cần cô thu tay lại, trả thù ai đều được, đừng đi chọc sát tinh kia. 】
     
    Lam Thủy, Quỳnhhh đâyAthithutrang thích bài này.
  3. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 52

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Quả không có được đáp án như mong muốn, cũng không thèm để ý đến hệ thống nữa.

    Lúc cô đang chuẩn bị về nhà, Lãnh Duệ xuất hiện.

    Cùng lúc đó, Trần Việt Sinh cũng chạy đến. Trần Việt Sinh vẻ mặt cảnh giác đứng chắn trước mặt cô, cản trở tầm mắt của Lãnh Duệ.

    Lãnh Duệ cầm một bó hoa hồng màu đỏ, khi ánh đèn chiếu xuống, màu đỏ của hoa trở nên vô cùng quỷ dị.

    Trần Việt Sinh đáy mắt hiện lên kiêng kị, thần sắc hiện tại của Lãnh Duệ khiến hắn nhớ đến một số ký ức không mấy tốt đẹp.

    "Lãnh Duệ, chúng ta đã có ước định, anh không được cưỡng ép Tiểu Quả."

    Đường Quả cũng cảm thấy hôm nay Lãnh Duệ có điểm không thích hợp.

    Nếu nói lúc trước, người nam nhân này có chút thần bí, gợi cảm, lúc này, hắn tuy rằng cười, nhưng cô lại cảm giác được dưới lớp mặt tươi cười kia là tàn nhẫn, hưng phấn và khát máu.

    Chẳng lẽ, đây là nguyên nhân mà hệ thống cảnh báo cho cô?

    【 Ký chủ, có phải cô cũng cảm thấy thật đáng sợ đúng không? 】

    "Sao lại thế này?"

    【 Ký chủ, cô tự cầu phúc đi, tôi cũng không nghĩ tới nhanh như vậy hắn đã tới tìm cô. Nếu không phải cô vẫn luôn muốn khiến hắn chú ý, mọi chuyện cũng sẽ không thành ra như vậy. Đợi cho cô sống sót qua hôm nay, chúng ta lại bàn chuyện vê Lãnh Duệ. 】

    Hệ thống chỉ đưa ra cảnh cáo, hoàn toàn không có đưa ra gợi ý trợ giúp nào cho Đường Quả.

    Dù sao nếu không may chết tại đây thì cô còn có thể sang thế giới khác, cho dù hiện tại Lãnh Duệ có cầm dao chém chết cô, cô cũng không mảy may lo sợ.

    Khóe miệng cô nở một nụ cười xấu xa, đi đến trước mặt Lãnh Duệ.

    "Sao anh lại tới đây?"

    Trần Việt Sinh nhìn hành động của Đường Quả, tâm trạng có chút trầm đi xuống, quả nhiên, Tiểu Quả vẫn thích Lãnh Duệ thật sao? Nội tâm của hắn rất khó chịu.

    Lãnh Duệ nắm cằm nữ nhân, híp híp mắt, đáy mắt hiện lên tia nguy hiểm, "Cùng tôi trở về, về sau vẫn luôn ở bên cạnh tôi, không được phản bội tôi."

    "Anh tới đón tôi?" Đường Quả có chút ngoài ý muốn, cười khẽ một tiếng, "Chỉ là, anh vứt bỏ tôi hai lần, có phải hay không lại có lần thứ ba?"

    "Ngoan một chút tôi sẽ không ném em ra ngoài." Lãnh Duệ đôi mắt hiện lên ý cười, vỗ vềkhuôn mặt bóng loáng của nữ nhân, "Hiểu không?"

    "Bằng không, tôi đành phải đem em biến thành thi thể."

    Trần Việt Sinh rùng mình một cái, nếu không phải nghĩ đến sẽ có hậu quả gì, hắn khẳng định sẽ xông tới đem Đường Quả về.

    Nếu mang Đường Quả đi, hậu quả sẽ là sau ngày hôm nay, bọn họ hai người đều sẽ biến thành thi thể.

    Hệ thống âm thầm cảnh cáo Đường Quả không cần tìm đường chết, nhưng mà Đường Quả dựa vào ngực của nam nhân, ngẩng đầu, "Vậy anh lấy danh nghĩa gì đem em trở về? Hử? Sủng vật sao?"

    Lãnh Duệ đáy mắt xẹt qua một tia quang mang, nắm lấy chiếc cằm nhòn nhọn của Đường Quả "Lãnh phu nhân có thể chứ?"

    Trần Việt Sinh trong lòng nhảy dựng, dự cảm càng ngày càng không tốt.

    "Không thích."

    Nghe được Đường Quả nói, Trần Việt Sinh khẩn trương, hắn đã cảm giác được hàn ý phát ra trên người Lãnh Duệ.

    "Vì sao?"

    Đường Quả đôi mắt híp lại, ngẩng đầu nhìn Lãnh Duệ, "Hiện tại em vẫn thích được làm sủng vật, ví như, chim hoàng yến chẳng hạn."

    Biểu tình nguy hiểm của Lãnh Duệ biến mất, ngược lại bật cười. Ánh mắt dừng ở trên người Trần Việt Sinh, bộ dạng ta đã thắng, anh không được nuốt lời, trái tim Trần Việt Sinh cảm thấy ân ẩn đau.

    Trần Việt Sinh lấy di động, run rẩy click mở Weibo, hít sâu một hơi, không tình nguyện phát Weibo chia tay với Đường Quả.

    "Tiểu Quả."

    Trần Việt Sinh gọi Đường Quả lại nhưng cô lại bị Lãnh Duệ dìu vào xe, trong lòng khổ sở đến tột đỉnh, "Anh.. Em đi cẩn thận."

    Hắn không có tư cách cùng người nam nhân này tranh đoạt, hắn đã thua cược, càng không dám vọng tưởng, bởi vì đắc tội người nam nhân này, cuối cùng sẽ mang đến tai vạ gì cho Trần gia.
     
    Lam ThủyQuỳnhhh đây thích bài này.
  4. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 53

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chuyện Trần Việt Sinh cùng Đường Quả chia tay, không thể nghi ngờ đã dấy lên một luồng sóng lớn.

    Bởi vì do Trần Việt Sinh tự mình đăng Weibo, hơn nữa chỉ là nói do tình cảm xảy ra bất hòa, hơn nữa mọi người cũng không tìm được sai lầm gì, đối chuyện này mọi người đều có chút bất ngờ không thể tưởng tượng được, cuối cùng ầm ĩ suốt mấy ngày, cũng lắng xuống.

    Từ lúc Đường Quả cùng Lãnh Duệ trở về biệt thự, bọn họ cùng nhau ở chung như trước cũng không có gì thay đổi.

    Chỉ có một điều không giống chính là, ánh mắt Lãnh Duệ luôn chăm chú nhìn vào cô. Hơn nữa, còn phái hai tên vệ sĩ lúc nào cũng đi theo bên người cô.

    Thậm chí, Lãnh Duệ còn đem các thiết bị làm việc của cô đến biệt thự.

    Hiện tại Lãnh Duệ một bên thì đang cắm tai nghe, nghe nhạc trong máy phát nhạc, một bên nhìn Đường Quả làm việc.

    "Lãnh Duệ, đem máy phát nhạc của anh cho em mượn một chút."

    Lãnh Duệ bỏ tai nghe ra, "Em định làm gì? Đây là em cho tôi."

    Đường Quả cảm thấy dường như Lãnh Duệ cũng thay đổi rồi. Đương nhiên, cô cũng không để ý lắm đến chuyện này.

    Cô duỗi bàn tay trắng tinh, Lãnh Duệ vẫn đem máy phát nhạc đặt vào lòng bàn tay cô, cuối cùng nói một câu, "Nhớ rõ, em xem xong phải trả lại tôi."

    Một lúc sau, máy phát nhạc lại trở về tay Lãnh Duệ. Lúc mở ra nghe thì phát hiện cô đã thêm vào không ít bài hát.

    "Đây là các bài hát cả đời của em, sẽ không có cái khác." Đường Quả nhìn Lãnh Duệ nói, "Trong tay anh là bản hoàn chỉnh nhất, không biết, mấy trăm bài hát này liệu có thể hay không đủ để em hỏa khắp thế giới."

    Lãnh Duệ gắt gao mà nắm lấy máy phát, sờ đầu Đường Quả, "Tôi sẽ giúp em bảo quản thật tốt."

    "Tôi sẽ giúp em, nổi khắp thế giới."

    "Chính là anh phải nâng đỡ em," Đường Quả cười nói, "Anh chính là kim chủ của em, nếu không nâng đỡ em thì em đành phải đi tìm kim chủ khác để người ta nâng đỡ vậy."

    "Những người khác không có cơ hội này." Lãnh Duệ tươi cười lại trở nên có chút tàn nhẫn, hắn thường thường hay động kinh, Đường Quả cũng đã quen rồi.

    "Em đi nghỉ một chút."

    Lãnh Duệ đùa nghịch máy phát nhạc, một bên xem có bao nhiêu bài hát, một bên gật đầu.

    "Hệ thống ngu ngốc, nói, sao Lãnh Duệ lại trở nên như vậy?" Đường Quả nằm trên giường, mắt nhắm lại.

    【Tôi lại cho rằng là cô đã quên mất rồi chứ. 】

    【Này phải kể đến quá trình trưởng thành của Lãnh Duệ.. Hắn sinh ra ở Lãnh gia, vốn dĩ nên là một tiểu thiếu gia vô cùng hạnh phúc, nhưng vào năm hắn một tuổi, mẹ hắn đã bỏ trốn cùng nhân tình vứt bỏ hai ba con hắn ở lại. Ba của hắn vì đi tìm mẹ hắn, cũng bỏ mặc hắn không lo đến.

    Ký chủ, cô hẳn là biết, ở trong một gia tộc lớn như Lãnh gia nếu không có ba mẹ ở bên bên vệ cuộc sống thường ngày trải qua rất khó khăn, ngay cả những người bạn bên cạnh hắn cũng chê bai, bắt nạt hắn, thậm chí gây sự với hắn để theo nịnh bợ một thiếu gia Lãnh gia khác.

    Ngay đến ông nội vẫn luôn yêu thương hắn cũng càng ngày càng xem nhẹ hắn, không để tâm đến hắn.

    Ngay cả chú cún mà hắn nuôi cũng bị đám bạn cướp mất, còn bắt hắn sủa theo tiếng của chú chó. 】

    "Phốc!"

    【 ký chủ, mong cô nghiêm túc, đây là cốt truyện ẩn của thế giới này. Hiện tại cô đã trêu chọc đến sát tinh này, cô gắng yên ổn mà sống, nếu không khó mà thoát thân. 】

    "Vậy còn sau đó thì sao?"

    【 sau đó sao.. 】 hệ thống vừa nhớ tới những hình ảnh đó, run run một chút, 【 sau đó, hắn nỗ lực vươn lên, thành người thừ kế của Lãnh gia. Đem kẻ bắt hắn sủa như cún chặt chân hầm ăn, những người từng phản bội hắn, bị hắn chỉnh đến hai bàn tay trắng, còn bị chặt đứt chân. 】

    【 Còn về lão gia tử của Lãnh gia, bị hắn cướp đi quyền lực ném vào một góc ở đại trạch, hắn ra lệnh cho mọi người mực kệ sống chết của lão gia tử, không được phép quan tâm hay giúp đỡ ông ta, những người có lòng giúp cũng không giúp được. 】

    "Rất có bản lĩnh, không hổ là nam nhân ta liếc mắt đã nhìn trúng."
     
    Lam ThủyQuỳnhhh đây thích bài này.
  5. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 54

    Bấm để xem
    Đóng lại
    【Ký chủ, đây không phải là trọng điểm! 】

    "Ngươi tiếp tục đi."

    【 Sau đó ba mẹ hắn thậm chí cả tên tình nhân của mẹ hắn quay trở lại, biết được chuyện xảy ra trong gia tộc liền liên kết lại tìm cách khiến hắn sụp đổ. Ám sát, hạ độc, thậm chí còn dùng cả sắc dụ để hãm hại hắn. 】

    "Hắn thật đáng thương."

    Đường Quả thật sự có chút thương hại, "Những người này kết cục nhất định sẽ không tốt đẹp?"

    Hệ thống: 【.. 】 đáng thương cái MMP, tên kia là tên bệnh tâm thần đấy, cô hiểu không? (*MMP: Là 1 câu chửi tục nên mình sẽ giữ nguyên nha)

    【 Đúng vậy, 】 hệ thống bất lực gào thét, cùng ký chủ nói chuyện, sớm hay muộn sẽ bị tức chết, 【 con mẹ nó tên tình nhân bị chém đứt tay chân còn cả các ngón tay ngón chân đều bị chặt cả, rồi bị ném xuống biển cho cá ăn. 】

    【 Ba mẹ hắn thì bị chặt đứt chân rồi đem cầm tù, cuối cùng vì muốn chạy trốn mà bị hắn ngược đãi đến chết, hiện tại thi thể vẫn được bảo tồn hoàn hảo ở Lãnh gia. Mấy năm trước, hắn còn thường xuyên xuống thăm ba mẹ hắn, mỗi một lần trở về, đều sẽ ngồi xổm bên cạnh quan tài nói chuyện cả đêm, tuy không hiểu hắn nói cái gì nhưng cảnh hắn vừa nói vừa cười ghê rợn thật khiến hệ thống cảm giác ghê rợn! 】

    【 Mấy năm trước, có một cô gái đến bên cạnh hắn chính là người ở trong biệt thự này một tháng, nhưng về sau hắn phát hiện cô gái này tiếp cận hắn là muốn thám thính cơ mật thương nghiệp, bị hắn ném xuống biển làm mồi cho cá mập. 】

    Hệ thống run run một chút, 【 hắn tận mắt nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt còn nở một nụ cười âm hiểm. 】

    Hệ thống cho rằng kể chuyện này ra, sẽ khiến Đường Quả bị dọa sợ.

    Kết quả hắn phát hiện ký chủ nhà hắn tố chất tâm lý không giống người bình thường, thậm chí còn lẩm bẩm tự nói, "Thì ra là người sợ bị vứt bỏ, vì sao còn thích vứt bỏ người khác?"

    Hệ thống thấy được khuôn mặt tươi cười của Đường Quả, trong lòng cảm giác càng ngày càng không tốt.

    【 Ký chủ, nếu cô đã trêu chọc hắn, như vậy phải cùng hắn sinh hoạt thật tốt, đừng làm ra những chuyện phản bội hắn. 】

    Hắn thật sự thực lo lắng, ký chủ hẳn là chiếm một vị trí rất quan trọng trong lòng Lãnh Duệ, một khi ký chủ làm ra chuyện phản bội hắn, hắn lo lắng ký chủ sẽ bị chặt sống.

    "Yên tâm đi, ta sẽ không phản bội hắn."

    Hệ thống thở dài nhẹ nhõm một hơi, vậy là tốt rồi.

    "Ta sẽ đối với hắn thật tốt, khiến hắn cho rằng trên thế giới này, chỉ có ta đối với hắn tốt nhất." Đường Quả khóe miệng gợi lên, "Hắn thật sự rất đáng thương, không phải sao?"

    Hệ thống: 【.. 】 vì cái gì hắn lại cảm thấy không quá thích hợp đâu?

    Kế tiếp, hệ thống rốt cuộc hiểu rõ, Đường Quả không phải chỉ nói mà thôi.

    Giả như, bây giờ Đường Quả sẽ tự mình xuống bếp nấu ăn cho Lãnh Duệ, có đôi khi rảnh còn để vào hộp giữ ấm, đưa đến công ty cho hắn.

    Đường Quả sẽ tự mình đi trung tâm thương mại chọn tây trang cho hắn, thậm chí còn mua phụ kiện cho Lãnh Duệ, còn giúp hắn thử đồ.

    Lại ví dụ như, Đường Quả sẽ ăn vạ Lãnh Duệ, khiến hắn cùng cô đi công viên giải trí chơi, mỗi một trò chơi ở đây đều phải chơi một lần.

    Hệ thống trong lòng tuy rằng có chút bất an, nhưng nhìn đến Lãnh Duệ tươi cười không hề lẫn một chút tàn nhẫn như vậy, thậm chí ánh mắt nhìn Đường Quả càng ngày càng ôn nhu, hắn dần dần mà buông tâm.

    Có lẽ, ký chủ là đang thấy lãnh Duệ đáng thương đi?

    Lãnh Duệ cũng không phải cái gì đều không làm, từ lúc đón Đường Quả trở về, chỉ cần là tài nguyên về âm nhạc hắn đều sẽ lấy về cho Đường Quả.

    Trong lòng hắn, những thứ này hẳn là phải thuộc về Đường Quả.

    Trần Việt Sinh thấy Lãnh Duệ đối với Đường Quả tốt như vậy, giữa hai người họ cũng không xuất hiện vấn đề gì, tâm tư này của hắn cũng chỉ có thể chôn giấu ở trong lòng, tuy rằng có chút hụt hẫng cùng tiếc nuối.

    Đường Quả hiện tại là lưu lượng hàng đầu trong ngành nên mọi tài nguyên đều được công ty giành về cho cô. Bởi vậy có không ít lần những tài nguyên vốn dĩ dành cho Lục Kỳ đều bị cô vô tình chiếm đoạt.

    "Đường Quả, Đường Quả, như thế nào lại là Đường Quả? Đường Quả, cô nhất định không được chết tử tế!"
     
    Lam ThủyQuỳnhhh đây thích bài này.
  6. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 55

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời gian thấm thoát qua đi, cuối cùng cũng tới liveshow của Đường Quả.

    Có Lãnh Duệ cùng Trần Việt Sinh tự mình xử lý, lúc này đây buổi biểu diễn của Đường Quả long trọng hơn bất kỳ buổi biễu diễn nào trước đó.

    Độ hot của Đường Quả đã không ai có thể sánh được, ai cũng không nghĩ tới một người chỉ vừa xuất đạo hơn một năm có thể nổi đến trình độ này.

    Buổi biểu diễn vừa được công bố nháy mắt đã bán hết vé.

    Lãnh Duệ cùng Trần Việt Sinh ngồi ở vị trí tốt nhất gần sân khấu của buổi biểu diễn.

    Ánh mắt bọn họ đều dừng lại trên người nữ nhân trên sân khấu kia, Trần Việt Sinh trong lúc lơ đãng liền thấy ánh mắt ôn nhu mà chuyên chú của Lãnh Duệ.

    "Có lẽ tôi đã sai rồi, cô ấy ở bên cạnh anh địch thị rất tốt." Trần Việt Sinh khổ sở trong lòng, "Rốt cuộc cô ấy vẫn để ý tới anh như vậy."

    "Anh hiểu rõ rồi thì tốt."

    Trần Việt Sinh cười khổ, "Lãnh Duệ, anh thật may mắn, cõ lẽ đây là ông trời bồi thường cho anh đi."

    Mất đi tình thương của gia đình của mọi người, đổi lấy tình cảm của Đường Quả. Nếu là hắn, hắn cảm thấy như vậy là đủ rồi.

    Lãnh Duệ nắm trong tay bình giữ nhiệt, trong lòng đột nhiên cảm thấy thực ấm áp, đây là Đường Quả trong hậu trường đưa cho hắn, còn dặn dò hắn nhất định phải nhớ thay nước. Từ khi đưa Đường Quả trở về, cùng Đường Quả ở chung, nội tâm nóng nảy cùng ham muốn giết chóc của hắn đã dần biến mất.

    Thậm chí, những ký ức đau buồn khi xưa đều đã bị lãng quên.

    Trần Việt Sinh thở dài một hơi, "Nói đi phải nói lại, anh cũng đừng mang lòng phòng bị với tôi, Tiểu Quả từ trước tới nay đều không có tình cảm gì với tôi, em ấy chỉ coi tôi như là tiền bối."

    "Hai người khi nào kết hôn?"

    "Kết hôn?"

    "Không phải anh không định cùng cô ấy kết hôn chứ?" Trần Việt Sinh có chút tức giận, "Tiểu Quả cam tâm tình nguyện đi theo anh, chẳng lẽ anh không nghĩ tới tương lai của hai người?"

    Lãnh Duệ lâm vào trầm tư, "Em ấy nói em ấy không muốn làm Lãnh phu nhân."

    "Làm sao có thể, Tiểu Quả nếu như thích anh, khẳng định là nguyện ý cùng anh, sao có thể không muốn trở thành Lãnh phu nhân, nhất định là do anh đã làm cái gì mới khiến em ấy không muốn."

    Lãnh Duệ nhíu nhíu mày, "Có thể là vậy, mới đầu tôi đã cảnh cáo em ấy, đừng nghĩ tới chuyện trở thành Lãnh phu nhân."

    Nhớ tới chuyện này, trong lòng hắn trở nên căng thẳng. Nếu là bởi vì nguyên nhân này, thật đúng là do hắn đã mắc phải sai lầm lớn rồi.

    "Quả nhiên, tôi biết ngay nguyên nhân là do tên biến thái nhà anh mà," Trần Việt Sinh cười lạnh, "Tôi thật sự có chút lo lắng, Tiểu Quả đi theo anh về sau không biết có bị tổn thương hay không, anh xem anh đã hai lần đuổi em ấy ra biệt thự, lại cảnh cáo em ấy không được mơ tưởng đến vị trí Lãnh phu nhân, hiện tại lại muốn đem em ấy giữ lại bên người, để em ấy không thể minh bạch mà đi theo anh, Lãnh Duệ, anh đã từng nghĩ đến suy nghĩ của em ấy chưa?"

    Lãnh Duệ có điểm giải thích không rõ ràng lắm, hắn vẫn luôn cảm thấy như vậy khá tốt, chỉ cần Đường Quả làm bạn ở bên người hắn là đủ, nhưng bị Trần Việt Sinh nói như vậy, hắn lại có chút giác ngộ, có lẽ, nên làm thêm nhiều điều nữa.

    Lãnh phu nhân?

    Hắn híp híp mắt, dường như cũng không tệ lắm.

    "Chờ buổi biểu diễn kết thúc, tôi đi hỏi ý kiến của em ấy."

    Trần Việt Sinh hít sâu một hơi, thở phì phì ngồi ở một bên, không muốn cùng Lãnh Duệ nói thêm câu nào nữa.

    "Kỳ Kỳ, em có khỏe không?" Lãnh Tử Việt có chút lo lắng cho Lục Kỳ bên cạnh, "Nếu em không muốn tới, kỳ thật có thể không tới."

    Lãnh Tử Việt nhìn nữ nhân trên sân khấu, cảm thấy đây như là một giấc mộng.

    Ba hắn có phải đã điên rồi không? Lại yêu cầu người của âm nhạc Tinh Vân và điện ảnh Tinh Vân phải tham dự buổi biểu diễn này.

    Lục Kỳ là ca sĩ của âm nhạc Tinh Vân, cũng bị yêu cầu đi nhưng hắn chỉ cần nói một câu, vẫn là có thể không tới cũng sẽ không lo mọi người nói Lục Kỳ như nào.
     
    Lam ThủyQuỳnhhh đây thích bài này.
  7. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 56

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục Kỳ đem mũ len kéo xuống che hết nửa khuân mặt, Lãnh Tử Việt không nhìn thấy ác ý trong mắt cô, chỉ nghĩ rằng cô lạnh nên liền ôm chặt lấy.

    Nhưng mà bên tai truyền đến giọng hát êm ái, hắn nhịn không được lại ngắm nhìn người con gái trên sân khấu, đáy mắt thế nhưng hiện lên vài phần si mê.

    Hắn không thể không thừa nhận, dù đã cùng Đường Quả chia tay hơn một năm nhưng mỗi một lần nghe được giọng hát của cô nội tâm hắn vẫn nhịn không được mà có chút rung động.

    Chẳng qua, người đàn ông chống lưng cho Đường Quả là Lãnh Duệ nên hắn không dám nghĩ nhiều.

    Lục Kỳ ngẩng đầu, khóe miệng hiện lên nụ cười lạnh, Đường Quả, cho cô mất mặt một chút vậy.

    Khi cảm xúc khán giả ở buổi biểu diễn đang tăng vọt, đột nhiên xuất hiện tình huống bất ngờ, đèn phía trên sân khấu phát ra tiếng nứt gãy rầm rầm hướng phía sân khấu rơi xuống.

    Khán giả tại trường quay lớn tiếng kêu lên, không dám nhìn lên trên sân khấu nhanh chóng che mắt.

    Có một người phản ứng rất nhanh, bỏ xa tốc độ của người thường lao thẳng lên sân khấu, ôm lấy người đang bị dọa đến choáng váng trên sân khấu lăn sang một bên nhưng vẫn đem thân hình nhỏ bé bảo vệ thật tốt trong lồng ngực.

    Lúc này, Trần Việt Sinh cũng chạy lên trên sân khấu, vội vàng kêu người.

    Kỳ thật, khi xảy ra sự cố hệ thống đã nhắc nhở Đường Quả, cô đã chuẩn bị tốt để tránh đi.

    Không nghĩ tới, trong lúc đang định tránh đi lại đột nhiên bị người khác ôm lăn sang một bên, bởi vì ở khoảng cách khá gần nên khi nghe được tiếng đèn nện xuống sàn khiến cô bỗng thảng thốt một chút.

    Một lát sau, cô ngẩng đầu lên, thấy được mặt người đang ôm mình.

    Lãnh Duệ.

    【Ký chủ, cô cảm động sao? Tuy rằng Lãnh Duệ có chút bệnh thần kinh, nhưng lúc cô gặp nguy hiểm vẫn không ngại nguy hiểm đến tính mạng mà đến cứu cô. Cho nên, nửa đời còn lại của cô, đừng lăn lộn mù quáng, cùng hắn ở chung thật tốt đi, hắc hắc! 】

    "Thiểu năng trí tuệ!"

    Hệ thống: 【.. 】

    "Mỗi một cái thế giới, đều có một hai người như vậy, sẽ làm một vài chuyện khiến ta cảm động. Sau đó, bọn họ đều đi giúp nữ chính." Đường Quả lắc đầu thở dài, "Này là câu chuyện bi thương."

    【Ký chủ, chúng ta phải hướng đến tương lai.. Đừng luôn nghĩ về quá khứ đau buồn như vậy.. Những ký ức đó, chúng ta nên quên đi. 】 hệ thống tận tình khuyên bảo.

    "Em không sao chứ?"

    Giọng nói khẩn trương từ đỉnh đầu truyền đến, Đường Quả ghé vào ngực Lãnh Duệ có thể rõ ràng cảm giác được trái tim hắn đập rất nhanh.

    "Tiểu Quả, em sao rồi?"

    Trần Việt Sinh vẻ mặt sốt ruột, một bên thúc giục nhân viên y tế lại đây kiểm tra.

    Sau khi kiểm tra xác nhận Đường Quả không có bất kỳ vấn đề gì cũng không bị thương, tất cả mọi người thở dài nhẹ nhõm một hơi.

    Fans ở phía dưới, lại có chút lo lắng, buổi biểu diễn sẽ tiếp tục sao?

    Dựa theo ý của Lãnh Duệ, đương nhiên là muốn kết thúc buổi biểu diễn, hơn nữa, hắn đã lệnh cho người đi điều tra, đến tột cùng là ai ở buổi biểu diễn động tay chân muốn hại Đường Quả.

    "Em muốn tiếp tục?"

    Mỹ nhân tươi cười điềm đạm, đối với Lãnh Duệ gật đầu, "Còn có nhiều người đang chờ em như vậy mà."

    "Cơ hội như vậy nhưng không nhiều lắm."

    Lãnh Duệ nói, "Em muốn tổ chức buổi biểu diễn, về sau mỗi năm anh đều giúp em mở một lần cơ hội có rất nhiều."

    Trần Việt Sinh tuy rằng không quen nhìn Lãnh Duệ như vậy, nhưng cũng đồng ý với hắn ta vội vàng gật đầu.

    Nhưng Đường Quả vẫn kiên trì, hai người cũng không có biện pháp, chỉ có thể bất an trong lòng mà ngồi phía dưới.

    Sau đó, bọn họ mới hiểu được vì sao Đường Quả lại nói cơ hội như vậy không nhiều. Mỗi khi nhớ tới, đều khiến trái tim co rút lại.

    "Xin lỗi, khiến mọi người kinh hách rồi.."
     
    Quỳnhhh đâyLam Thủy thích bài này.
  8. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 57

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi cùng fans trò chuyện hỏi thăm, một màn kinh động vừa rồi cũng lắng xuống, một lúc sau khi nghe Đường Quả hát, mọi lo sợ cũng dần tan biến.

    Có fans nhịn không được hỏi, "Quả Quả, vừa rồi vị soái ca quên mình kia là gì của chị vậy?"

    "Vừa nhìn thấy đôi mắt đẹp của hắn, lại còn đem Quả Quả bảo vệ trong lòng ngực trong trường hợp đó, trái tim thiếu nữ của em liền nhảy ra ngoài rồi."

    "Nếu cũng có một người đối với em như vậy, em nhất định sẽ không chút do dự gả cho hắn."

    Fan nữ kia hai mắt đầy sao, còn thường thường hướng vị trí Lãnh Duệ ngồi nhìn.

    Lãnh Duệ cũng cảm giác được rất nhiều ánh mắt đang hướng về hắn, động tác có phần cứng ngắc, ánh mắt nhìn lên nữ nhân trên sân khấu, hai tay nắm chặt nắm đấm ánh mắt phát ra tia lạnh.

    Đường Quả bộ dạng cười mà không nói, làm fans sốt ruột, cũng khiến Lãnh Duệ có chút nôn nóng.

    Khi mọi người sắp không chịu đựng được Đường Quả cầm lấy microphone, thanh âm mềm nhẹ nói, "Một người rất quan trọng đối với tôi."

    Nghe được câu trả lời, các fan nhịn không được ồn ào.

    Lãnh Duệ lại không hài lòng đáp án như vậy, lập tức từ dưới đài đi lên, đoạt lấy microphone của Đường Quả hơn nữa trước mặt mọi người ôm eo nhỏ của cô, ánh mắt khinh thường nhìn fan phía dưới khán đài.

    Hàng nghìn fan vốn dĩ đang cãi cọ ồn ào, không biết vì cái gì bị ánh mắt của người này nhìn qua đều nhịn không được yên tĩnh lại.

    "Ta họ Lãnh, các người có thể gọi cô ấy là Lãnh phu nhân."

    Lãnh Duệ cảm thấy, đây là một cơ hội tốt.

    Bá đạo tuyên thệ chủ quyền, lại làm bầu không khí ở hiện trường sôi sục. Nếu là bình thường, Đường Quả chính mình tuyên bố có người yêu mới khả năng sẽ khiến rất nhiều người phản cảm.

    Nhưng trước đó phát sinh một chút sự tình khieesnmoji người vẫn chưa hoàn hồn, mặc kệ là ai, chỉ cần là nữ nhân, ở thời điểm mình lâm vào nguy hiểm xuất hiện một người đàn ông đến cứu, đều sẽ không tự chủ được cảm động.

    Tuy người con gái ấy không phải là bản thân mình, người con trai ấy cũng không phải là bản thân mình, nhưng họ vẫn thấy thật cảm động.

    Lãnh Duệ rất vừa lòng với phản ứng của mọi người, nghiêng đầu nhìn về phía cô gái bên cạnh mình, thấy cô cũng không lộ ra biểu cảm không muốn, khóe miệng gợi lên nụ cười sung sướng.

    Tiếp theo còn đưa microphone trả lại cho Đường Quả, chính mình đi xuống sân khấu.

    【 tuy rằng Lãnh Duệ bệnh thần kinh, nhưng khi hắn đã xác định đối tượng trong lòng, thật cũng không tồi. 】

    【 Ký chủ, thời gian của cô không nhiều lắm, hãy hưởng thụ thật tốt đi. 】

    Tuy rằng ký chủ có thể thay đổi vận mệnh của nữ phụ, hơn nữa làm hỏng cả thế giới. Nhưng có một điều, ký chủ không có cách nào thay đổi được đó chính là thọ mệnh của nữ phụ.

    Dựa theo cốt truyện bình thường, nữ phụ nguyên bản sống đến khi nào ký chủ cũng chỉ có thể sống đến khi đó. Các thế giới tương đối đặc thù, sẽ căn cứ vào cốt truyện mà kéo dài thọ mệnh, nhưng đều sẽ không vượt quá mười năm.

    Nói cách khác, Đường Quả tiếp nhận thân thể của nữ phụ cũng chỉ sống lâu hơn nữ phụ trong nguyên tác nhiều nhất mười năm.

    Nếu nói người đau khổ nhất tại buổi biểu diễn là ai thì đó chính là Lục Kỳ, bị tức giận đến tâm gan đều đau.

    Lãnh Tử Việt không phát hiện Lục Kỳ khác thường, chỉ là cảm thấy một màn vừa rồi trên sân khấu thật sự rất chói mắt.

    Từ hôm nay trở đi, ai cũng biết Đường Quả là nữ nhân của Lãnh Duệ, những người khác không còn cơ hội. Lãnh Tử Việt không thể không thừa nhận, trong thời gian Lục Kỳ xuất ngoại hắn cùng Đường Quả trải qua thời gian đó, kỳ thật, hắn thật sự thích Đường Quả.

    "Tử Việt!"

    Lục Kỳ bừng tỉnh, liền phát hiện Lãnh Tử Việt đang dùng ánh mắt si mê nhìn chằm chằm cô gái đang biểu diễn trên sân khấu, hô to một tiếng, thanh âm bén nhọn khó nghe.

    Cô trừng mắt, không thể tưởng tượng nhìn Lãnh Tử Việt, có chút run rẩy hỏi, "Anh thích cô ta? Anh thế nhưng thích cô ta?"
     
    Quỳnhhh đâyLam Thủy thích bài này.
  9. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 58

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục Kỳ vô cớ gây rối, khiến Lãnh Tử Việt nội tâm vốn bực bội càng thêm bực bội.

    Bởi vậy Lục Kỳ khóc lóc chạy khỏi hiện trường buổi biểu diễn, Lãnh Tử Việt cũng không đuổi theo, chỉ là lẳng lặng ngồi ở chỗ ngồi, nhìn cô gái đang biểu diễn trên sân khấu.

    Càng xem hắn càng nhịn không được hung hăng vò nát mái tóc chính mình.

    Cuối cùng cười khổ lắc đầu, thật là buồn cười cực kỳ, đến bây giờ hắn rốt cuộc hiểu rõ, trong lòng hắn sớm đã có Đường Quả.

    Mãi cho đến khi buổi biểu diễn kết thúc, Lãnh Tử Việt khống chế không được chính mình, đi tìm Đường Quả.

    "Sao lại tới đây?"

    Người hỏi chuyện là Lãnh Duệ, đối mặt với Lãnh Duệ, Lãnh Tử Việt trước sau vẫn là sợ hãi.

    Từ ngày Lãnh Duệ đem hắn từ cửa cô nhi viện nhặt về, hắn luôn thật tâm mà sợ hãi Lãnh Duệ.

    "Ba."

    Lãnh Tử Việt không dám nhìn Đường Quả, "Con.. Con tới xem." Hắn trộm ngắm Đường Quả đang tháo trang sức, từ chỗ này nhìn ra chỉ có thể thấy sau cổ trắng nõn của cô.

    "Ngươi tới vừa lúc."

    Lãnh Duệ nhớ tới chuyện gì đó, không khỏi cười, đem Đường Quả vừa tháo trang sức xong kéo đến trước mặt Lãnh Tử Việt.

    "Cô ấy sau này chính là mẹ ngươi."

    Cô ấy sau này chính là mẹ ngươi?

    Sau này chính là mẹ ngươi!

    Sau chính là mẹ ngươi!

    Chính là mẹ ngươi!

    Là mẹ ngươi!

    * * *

    Lãnh Tử Việt giống như bị sét đánh, hai mắt trừng lớn, thân thể thiếu chút nữa mềm nhũn liền nằm xuống.

    Lãnh Duệ thấy bộ dáng sửng sốt của Lãnh Tử Việt, hút một ngụm thuốc lá, "Như thế nào, ngươi có ý kiến?"

    "Không.. Không phải.."

    Là ý kiến lớn.

    Nhìn cô bị Lãnh Duệ ôm vào trong ngực, Lãnh Tử Việt rốt cuộc hỏng mất, cô hẳn là của hắn.

    Bảo hắn kêu cô là mẹ, hắn tuyệt đối không đáp ứng.

    Lãnh Tử Việt phảng phất quyết định cái gì, lớn tiếng nói, "Con không đồng ý."

    "Không tồi, biết phản bác, nhưng tính tình vẫn dài dòng như vậy." Lãnh Duệ bóp tắt tàn thuốc, tự tại dựa vào một bên, "Bất quá, phản đối không có hiệu quả."

    Lãnh Tử Việt nhìn Đường Quả, muốn nói lại thôi, Đường Quả mi mắt cong cong, điềm mỹ nói, "Nếu Tử Việt không thích kêu em là mẹ, có thể gọi em là dì Tiểu Quả."

    Hệ thống: 【 phốc.. 】

    Lãnh Duệ nghe được Đường Quả nói thực vui vẻ, gật đầu, "Cũng được, gọi dì Tiểu Quả cũng tốt, rốt cuộc chúng ta còn chưa kết hôn, kêu mẹ có chút già."

    Lãnh Tử Việt trừng mắt, nhìn đôi "Cẩu nam nữ" trước mắt này, thiếu chút nữa nói ra miệng.

    Không có khả năng!

    Hắn tuyệt đối sẽ không kêu Đường Quả là mẹ, càng sẽ không gọi cô là dì Tiểu Quả.

    Cô vốn là của hắn!

    Có lẽ là hôm nay chịu quá nhiều đả kích, Lãnh Tử Việt đột nhiên bật cười, thật sâu mà nhìn Đường Quả liếc mắt một cái.

    "Ba, có một việc, Đường Quả vẫn chưa nói với người đúng không?" Lãnh Tử Việt lúc này nội tâm có một ý tưởng điên cuồng, nếu hắn không chiếm được, những người khác cũng đừng nghĩ đến.

    Chẳng sợ, người này là ba hắn, là người giúp hắn thoát khỏi vực sâu của cô nhi viện.

    Nhưng hắn không cho rằng ba hắn là vì thương hại hắn, Lãnh Duệ nhìn dáng vẻ của hắn, rõ ràng chính là đang xem một con chó đáng thương.

    Lãnh Tử Việt khóe miệng xẹt qua ý cười, "Cô ấy có cùng ba nói về quan hệ trước đây của con với cô ấy?"

    Nói xong câu đó, Lãnh Tử Việt quả nhiên phát hiện Lãnh Duệ đáy mắt lạnh lẽo, càng thêm đắc ý.

    "Chúng ta đã từng là người yêu của nhau," Lãnh Tử Việt cười đến có chút vui vẻ, "Ba, người cũng không ngờ tới phải không, cô ấy từng là nữ nhân của con, người bây giờ muốn cùng cô ấy ở bên nhau, còn muốn con kêu cô ấy là mẹ, nếu chuyện này truyền ra ngoài người cảm thấy có buồn cười hay không."

    "Chính yếu chính là, ba, người có thói ở sạch như vậy, có thể dùng nữ nhân mà con đã dùng qua sao?"

    Hệ thống: 【 nam chính cũng hỏng rồi, ký chủ, cô vừa lòng chưa? 】
     
    Quỳnhhh đâyLam Thủy thích bài này.
  10. Keyy4999

    Bài viết:
    0
    Chương 59

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không như những gì Lãnh Tử Việt mong muốn, Lãnh Duệ không buông tay Đường Quả cũng không đuổi cô đi. Ngược lại, hắn đem Đường Quả ôm chặt, nhăn mày thật sâu.

    Hắn thật sự không thích dùng đồ mà người khác chạm qua.

    Nếu đổi lại là một người khác, hắn rất có thể đem người này hủy hoại.

    "Vốn dĩ con định nói chuyện này cho ba từ lâu, nhưng nghĩ ba từ trước tới nay đều chỉ chơi đùa với nữ nhân mà thôi nên cũng không có để ý, không nghĩ tới Đường Quả rất có bản lĩnh, thế nhưng lại khiến ba muốn kết hôn với cô ta."

    Lãnh Tử Việt dường như đã điên cuồng, "Hiện tại con không thể không nói ra chân tướng."

    Lãnh Tử Việt nội tâm rất đắc ý, từ sau khi chia tay Đường Quả luôn xa cách hắn, thậm chí từ ánh mắt của cô hắn có thể nhìn ra cô đang khinh thường hắn.

    Đường Quả đã từng thích hắn đến như nào, mặc kệ là trong lòng hay là trong ánh mắt cũng chỉ có một mình hắn.

    Nhưng không biết từ khi nào, hắn rốt cuộc không thể tìm được hình bóng hắn trong ánh mắt của cô nữa.

    Mỗi một lần nghe thấy cô ấy cùng Lãnh Duệ nói chuyện với nhau thân mật như vậy, hắn vô cùng tức giận.

    Cô ở bên ai không ở lại nhất định phải ở bên Lãnh Duệ, một người luôn ở trên hắn luôn vượt trội hơn hắn, thậm chí là một người hắn thật sâu sợ hãi.

    Hắn vốn tưởng rằng, hắn cùng cô chia tay cô hẳn là nên đau lòng muốn chết, hoặc là đặc biệt không cam lòng, dù có chia tay trong lòng vẫn sẽ có hắn.

    Nhưng sự thực là cô ta quay đàu liền quên hắn.

    "Ba, ba có biết khi cùng cô ta chia tay, con trở về muốn hai ngàn vạn đấy chính là phí bồi thường mà cô ta yêu cầu."

    Lãnh Tử Việt hiện tại là hận không thể đem hết khuyết điểm của cô ra nói trước mặt Lãnh Duệ.

    Hắn không có được cô, cũng không muốn Lãnh Duệ có thể có được cô, nên không tiếc hủy hoại danh dự của cô.

    Hắn cảm thấy chính mình điên rồi, không sai, hắn chính là điên rồi. Tất cả là do cô gái này, mỗi một lần cô làm lơ hắn, khinh thường, miệt thị hắn, cuối cùng bức hắn đến điên rồi.

    "Vừa cùng con chia tay xoay người đã kiếm nam nhân khác, ba, con khuyên ba đừng cùng nữ nhân như vậy kết hôn, nói không chừng cô ta đang có ý đồ với tài sản của ba, chờ thời cơ tới rồi, khả năng cô ta có âm mưu sát hại người, đem tất ca cả tài sản của người chiếm làm của riêng."

    Lãnh Tử Việt cười thực điên cuồng, hắn theo bản năng nhìn đến Đường Quả. Bị Lãnh Duệ ôm vào trong ngực, cô vẫn như cũ cười đến vân đạm phong khinh, dường như người trong miệng hắn kể không phải là cô.

    Lãnh Duệ trên mặt đã không còn nụ cười, Đường Quả ngẩng đầu nhìn hắn.

    Lãnh Tử Việt không có nói nữa, hiện tại hắn cảm thấy Lãnh Duệ không có khả năng đối xử với cô ta như trước.

    Đường Quả ôm lấy cánh tay của Lãnh Duệ, khóe miệng xẹt qua một nụ cười nhợt nhạt, nhanh chóng gục đầu xuống, giọng nói điềm mỹ vang lên, "Lãnh Duệ, anh có phải hay không lại định vứt bỏ em lần thứ ba?"

    Lãnh Duệ cảm giác được một đôi tay nhỏ gắt gao bắt lấy cánh tay hắn, so với ngày thường càng dùng sức.

    Thời điểm Lãnh Tử Việt nói xong những lời này, hắn xác thật theo bản năng muốn đem Đường Quả vứt bỏ, không, hẳn là hủy diệt cô. Rõ ràng biết, trươc khi ở bên hắn Đường Quả cùng ai có quan hệ hắn không thể khống chế được.

    Ai cũng có thể nhưng cố tình người này lại là Lãnh Tử Việt.

    Lãnh Duệ không nói gì, hắn cảm giác được tay nhỏ ôm lấy hắn từ từ buông lỏng ra.

    Theo độ ấm rời đi, hắn cảm thấy nội tâm thật trống trải. Theo bản năng, liền bắt được đôi tay đang buông ra của Đường Quả.

    "Không bỏ."

    Lãnh Duệ nhìn chăm chú Đường Quả, ngón tay thon dài vuốt ve cái cổ trắng nõn, nhẹ nhàng nắm lấy, chỉ cần nhẹ tay siết lại sẽ đứt lìa cổ.

    Lãnh Tử Việt ngừng lại hô hấp, đột nhiên có chút hối hận.
     
    Quỳnhhh đây, Lam ThủyAthithutrang thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...