Trọng Sinh [Edit] Hào Môn Trọng Sinh Thịnh Thế Vương Nữ - Nhất Cố Tương Nghi

Discussion in 'Truyện Drop' started by Đồng Đồng Đồng, Mar 26, 2022.

  1. Chương 21 Hắn theo đuổi cậu có phải hay không?



    Bấm để xem
    Đóng lại
    Diệp cẩn thần sắc cứng lại ngay sau đó nở nụ cười thản nhiên "Vân Tịch hiểu lầm, anh có thử gì đâu? Có cái gì tốt để thử? Anh chỉ là.. Thiệt tình muốn đưa kem ch em mà thôi."

    "Bây giờ thời tiết nóng như vậy, mới hết tiết tự học em đi về ăn cây kem giải nhiệt một chút!"

    Cố Vân Tịch đôi mắt đen láy sáng ngời nhìn hắn ngay sau đó liền cười!

    Nàng nhận lấy cây kem, cười tủm tỉm nói lời cảm tạ, "Vậy.. thật cảm ơn Diệp Cẩn ca!"

    Nói xong nhấc chân đi vào ký túc xá.

    Diệp Cẩn đột nhiên bị nụ cười rực rỡ kia làm cho đầu óc mụ mẫm còn chưa kịp phục hồi tinh thần tiểu nha đầu cũng đã rời đi!

    Diệp Cẩn đứng ở bên dưới ký túc xá thẩn thờ hồi lâu!

    Hắn nhìn nơi Cố Vân Tịch biến mất lắc đầu vài cái bỗng nhiên cảm thấy, chính mình thăm dò rốt cuộc là thăm dò điều gì?

    Vẫn là không có thăm dò ra a?

    Cố Vân Tịch cầm kem tiến vào ký túc xá, Tưởng Hân Lôi hai mắt lập tức tỏa sáng đi lên, "Vừa rồi tớ thấy được một bóng người, là ai a? Kem này của hắn đưa a?"

    Ban đêm ánh sáng không tốt, Tưởng Hân Lôi không thấy rõ đối phương cụ thể là ai.

    Cố Vân Tịch cười đem kem đặt trên bàn sách, chuẩn bị quần áo đi phòng tắm tắm rửa, "Ban 7 Diệp Cẩn!"

    Tưởng Hân Lôi huýt sáo một cái vang dội, "Được a! Ngay cả Diệp Cẩn đại thần cũng đối với cậu ân cần như vậy tớ chính là bắt gặp hắn nhiều lần tặng đồ cho cậu thành thật khai báo đại thần có phải hay không đang theo đuổi cậu?"

    Giang Châu Nhất trung cao tam có rất nhiều ban, từ ban 6 cho đến ban 12 được gọi là dương quang ban, thành tích so với các ban khác tốt hơn rất nhiều, đa số những học bá đều xuất thân từ những ban này.

    Trong đó, có Cố Vân Tịch ban 6 cùng Diệp Cẩn ban7 là thành tích nổi bật nhất.

    Hai lớp này, một người thành tích vượt trội Cố Vân Tịch, một người khác không cần học tập mà điểm vẫn cao dọa người Diệp Cẩn!

    Diệp cẩn nhân vật này ở trường họcsự tồn tại của hắn như thần, rất nhiều người đều kêu hắn đại thần!

    Bởi vì những lời này của Tưởng Hân Lôi trong ký túc xá năm cô gái đều nhìn sang đây.

    Cố Vân Tịch nói: "Cậu cảm thấy người như Diệp Cẩn dễ dàng đi theo đuổi một đứa con gái như vậy? Cao trung ba năm không nghe nói qua hắn thích ai đi?"

    Tưởng Hân Lôi nhướng mày, "Trước kia không có không có nghĩa sau này cũng không có a! Trước kia không phải không có cậu sao!"

    Tưởng Hân Lôi cười tủm tỉm xoay hai vòng bên Cố Vân Tịch trêu chọc nói: "Diệp cẩn đại thần ở trường học chính là một huyền thoại tuy rằng giáo thảo là Tần Hiên, nhưng hắn ta cùng đại thần tất nhiên không cùng đẳng cấp"

    "Đại thần chính là huyền thoại a!"

    "Lúc trước đại thần thành tích tốt như vậy quá là xa vời không thể với tới thế nhưng bây giờ không giống nữa bây giờ cậu xuất hiện rồi."

    "Cậu nói xem thành tích cậu đủ đè bẹp anh ta, da dẻ trắng trẻo mịn màng chân lại siêu dài, đặc biệt gương mặt này quả thực thần tiên cũng phải động tâm dung nhan này trí tuệ này ở trên người một cô gái, không có người đàn ông nào không động lòng có phải không?"

    "Đặc biệt, hai ngày nay thái độ cậu đối với Tần Hiên cùng Vương Diệu Tình đích thực soái đến mức bỉ ổi chẳng lẽ cậu không phát hiện hiện tại phong cách hành xử cùng Diệp đại thần có chút giống nhau hả?"

    "Đại thần theo đuổi cậu đó không phải thuận lý thành chương à!"

    Lương Sơ Hạ đầu ghé vào một bên giường vẻ mặt hâm mộ, "Tớ cảm thấy Lôi Lôi nói rất có đạo lý, Diệp đại thần a! Được hắn theo đuổi nhất định rất hạnh phúc đi! Ô ô ô hâm mộ quá!"

    Cố Vân Tịch có chút buồn cười quả thực bội phục bộ não của Tưởng Hân Lôi!

    Diệp Cẩn không đơn giản như các cô nghĩ tên kia mười năm sau thành tựu cao đến khủng bố, hiện tại chính là tên tiểu hồ ly, nếu nói với các nàng tên kia nhàn rỗi buồn chán chạy đến trêu cô phỏng chừng các nàng cũng sẽ không tin.

    "Được rồi, đừng nhiều chuyện nữa Diệp Cẩn không đơn giản như các cậu nghĩ đâu hắn sẽ không dễ dàng theo đuổi ai nếu thật muốn theo đuổi tớ càng sẽ không làm lộ liễu như thế hơn nữa.."

    Cố Vân Tịch giương cằm lên, vẻ mặt kiêu ngạo, "Bổn cô nương có người trong lòng rồi nha!"

    Tưởng Hân Lôi: "..."

    Lương Sơ Hạ: "..."

    Cố Vân Tịch đi phòng tắm tắm rửa, cũng không để ý tới ánh mắt ba người trong phòng.

    Tưởng Hân Lôi cùng Lương Sơ Hạ đều là bát quái một chút không để ở trong lòng, nhưng còn những người khác thì không phải!

     
  2. Chương 22 Đáng yêu một cách vụng về

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Vân Tịch tắm rửa xong trở về, rất là bình tĩnh ăn cái kem dâu kia, lúc này một cô gái trong phòng ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm cô.

    Tự nhiên Cố Vân Tịch cảm giác được, cô quay đầu nhìn lên, liền thấy Dương Lộ nhìn chằm chằm vào mình cô vừa quay qua đây Dương Lộ vội vàng tránh đi.

    Dáng vẻ tựa hồ có chút xấu hổ!

    6 nữ sinh trong ký túc xá trước kia tính tình cô quái gở mẫn cảm, rất ít khi cùng người khác tiếp xúc cho dù là Lương Sơ Hạ cùng Tưởng Hân Lôi kỳ thật cũng tiếp xúc không nhiều lắm.

    Hai người này tính tình rộng rãi hoạt bát cô chơi chung với hai người không tồi về phần những người còn lại trong ký túc xá không cũng không quan tâm nhiều lắm!

    Dương Lộ này thành tích nửa vời, điều kiện gia đình hình như không tốt lắm người thì trầm mặc, bình thường nhìn qua lá gan rất nhỏ!

    Cố Vân Tịch không để ý nhiều ăn kem sau đó leo lên giường.

    Mỗi người có một chiếc giường, phía dưới là bàn học cùng tủ quần áo, bên trên mới là giường ngủ Cố Vân Tịch bò lên trên lấy bàn học thu nhỏ mang laptop ra dựa vào đầu giường bắt đầu đánh chữ.

    Mỗi ngày buổi tối 8 giờ rưỡi hết tiết tự học buổi tối, 11 giờ ký túc xá tắt đèn, hầu như lần nào cô cũng vệ sinh cá nhân xong là 9 giờ sau đó bắt đầu gõ chữ, hoặc là học tập linh tinh.

    Tốc độ đánh chữ của cô cực nhanh, thời gian hai giờ cũng đủ để cô đánh rất nhiều từ.

    Hiện giờ xã hội phát triển các ngành các nghề đều thực phồn vinh, đồng dạng cũng có rất nhiều ngành mới ra đời đây là xã hội mà thách thức và cơ hội cùng tồn tại.

    Niên đại bấy giờ chỉ cần có đầu óc dù tuổi còn nhỏ muốn kiếm tiền cũng không khó!

    Cố Vân Tịch là một người cực kỳ thiếu cảm giác an toàn cô một lòng muốn sống cuộc sống tốt đẹp và thành công làm sao có thể không nghĩ ra biện pháp kiếm tiền?

    Cô 12 tuổi đã bắt đầu viết tiểu thuyết internet kiếm tiền!

    Xã hội lúc này văn học internet chưa phát triển các trang web văn học lớn cũng mới vừa xuất hiện đối với công việc không mất phí như vậy chỉ cần chăm chỉ siêng năng cùng sở hữu đầu óc Cố Vân Tịch là thích nhất.

    Hiện tại trang web internet văn học đã hình thành phong cách và hệ thống riêng.

    Cố Vân Tịch ở hai cái trang web đều có tài khoản một cái viết cổ văn, một cái trang web khác đăng ký đồng thời hai cái tài khoản, một cái viết huyền huyễn cái còn lại viết ngôn tình hiện đại.

    Trải qua 5 năm nỗ lực, thành tích 3 cái tài khoản đều tương đối tốt!

    Cổ văn chính là hướng về phía bản quyền, đổi mới nhẹ nhàng, chỉ cần có ý tưởng liền viết!

    Còn lại hai quyển cập nhật đều đặn mỗi ngày lấy đầu óc của cô cùng tốc dộ đánh chữ mỗi ngày hai giờ cũng đủ để cập nhật chương mới!

    Hơn nữa, cộng thêm ngày chủ nhật với ngày lễ được nghỉ thậm chí cô còn có thể viết thêm không ít bản thảo!

    Đây là Cố Vân Tịch tại năm 12 việc học vô cùng căng thẳng cô còn có thể rút ra một ít thời gian kiếm tiền!

    Thiên tài!

    Có thể nói là toàn tài!

    Trước nay, hoàn toàn không phải dựa vào vận may đại đa số đều là nỗ lực hết mình mới có được!

    Cố Vân Tịch hiện tại, trải qua 5 năm tích lũy, cộng tất cả các khoản lại một tháng nếu ổn định cô có thể có hơn một trăm vạn tiền nhuận bút, có đôi khi còn nhiều hơn.

    Cô thực sự xứng với cái danh tiểu phú bà!

    Bất quá, Cố Vân Tịch tính cách quái gở, kiêu ngạo, không tiêu tiền, cô tiết kiệm hoặc mang đi đầu tư hết tất cả.

    Mấy năm nay tiền cô tiêu, đều là tiền của Lục Hạo Đình!

    Hơn nữa chi tiết chi tiêu cô đều ghi lại rành mạch!

    Sợ ngày nào đó có lúc Lục Hạo Đình cùng cô trở mặt muốn đòi tiền cô cũng không có chứng cứ.

    Cố Vân Tịch nhớ lại thật sự muốn cười!

    Đây chính là Cố Vân Tịch a!

    Rõ ràng trong lòng khát vọng Lục Hạo Đình sủng ái, bên ngoài một hai phải giả trang mình thành tiểu bá vương!

    Phảng phất tuyên bố cho mọi người, tôi không phải dễ bắt nạt!

    Quả thực đáng yêu một cách vụng về!

    Cố Vân Tịch tư duy nhanh nhẹn, tốc độ cực nhanh chưa đến hai giờ giải quyết 15000 từ.

    Thu cái bàn lại tắt máy tính, Cố Vân Tịch xuống giường đi đánh răng uống chút nước sau đó lên giường ngủ!

    Cô chưa bao giờ ở nàn học phía dưới gõ chữ, bởi vì xã hội bấy giờ thần tượng sùng bái phi thường tràn lan cô chính là có cái danh "Đại thần", cho nên vì điệu thấp cô vẫn ở trên giường gõ chữ.

    Giường đệm đều ở mặt trên, giường của Cố Vân Tịch ở gần ban công thời điểm cô dựa vào đầu vào giường, cùng hai nữ sinh khác đối diện mặt cho nên, không ai biết Cố Vân Tịch đang làm gì!

    Đây cũng thuận lợi cho cô "Trộm" gõ chữ!

    Trước khi đi ngủ Cố Vân Tịch nhắn cho Lục Hạo Đình một tin nhắn.

    "Hôm nay, một bạn học nam tặng kem dâu tây cho em ăn cực ngon! Ngủ ngon!"

    Sau đó, liền an ổn đi ngủ!

    Trong quân đội Lục Hạo Đình mới vừa chợp mắt không bao lâu, di động bỗng nhiên rung lên một cái hắn lấy ra nhìn xem liền thấy được tin nhắn như vậy.

    Lục Hạo Đình: "..."

    Xong rồi đêm nay khẳng định ngủ không ngon!

    Tiểu yêu tinh này!

    * * *

    Thực mau, cao tam Nhất trung Giang Châu kỳ thi đầu tiên của tháng bắt đầu gọi là kỳ thi nhưng cũng không có quy định cần thiết một tháng kiểm tra một lần.

    Dựa theo thông lệ trường học thường có 4 kỳ thi trong mỗi học kỳ, kỳ thi lần đầu tiên hoàn thành sau đó đến thi giữa kỳ, giữa kì sau lại thi một lần nữa, sau đó là thi cuối kỳ.

    Khoảng cách giữa mỗi kỳ thi tựa hồ không sai biệt lắm.

    Thi cử mà nói đối với Cố Vân Tịch loại học bá như thế tập mãi thành thói quen, bình tĩnh làm xong bài thi, nộp bài thi, chỉ đơn giản như vậy!

    Nhưng mà đối với các học sinh còn lại giống như là đang ở trên chiến trường vậy!

    Hai ngày này, toàn bộ học sinh cao tam đều ủ rũ mỗi lần ra khỏi phòng thi liền so đáp án với nhau vừa nghe đáp án của mình cùng học sinh giỏi khác không giống nhau lập tức liền có biểu tình như trời sập!

    Thi xong, kỳ nghỉ quốc khánh dài hạn liền đến rồi!

    Các nơi này khá xa, buổi tối hôm nay Cố Vân Tịch có muốn cũng không thể nào chạy qua chỗ Lục Hạo Đình bên kia cho nên cô ở lại Giang Châu đế cảnh một đêm.

    Lần nữa đi vào Giang Châu đế cảnh, nhìn căn hộ được trang hoàng đẹp đẽ này, Cố Vân Tịch lần nữa vì kiếp trước của mình đáng tiếc!

    Ai.. Rốt cuộc bỏ lỡ bao nhiêu khoảnh khắc tốt đẹp a?

    May mắn thay được sống lại kiếp này nhất định phải đòi lại tất cả hạnh phúc mà mình chưa kịp nếm trải.

    Thời điểm kiếp trước, bản thân cùng Hạo Đình ca chính thức ở bên nhau Hạo Đình ca đã gần 30 tuổi một đời này nhất định phải tranh thủ lúc hắn còn trẻ đem hắn ăn sạch sẽ!

    Ân!

    Quyết định vậy đi!
     
  3. Chương 23 thần y hệ thống

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Quyết định chủ ý xong tâm tình Cố Vân Tịch, thập phần tốt đẹp,

    Ban đêm, Cố Vân Tịch tắm rửa một hồi ngồi ở trước bàn trang điểm dùng mỹ phẩm dưỡng da.

    Trong gương cô gái dung nhan yêu kiều hoa nhường nguyệt thẹn, lộ ra nhè nhẹ vũ mị lại không thô tục tí nào!

    Cố Vân Tịch nhìn mỹ phẩm dưỡng da trước mặt.

    Đây đều là hàng hiệu, từ trước cô đều thích dùng sau này phòng ngủ bày trí lỗng lẫy xong xuôi đồ đạc sinh hoạt bên trong đều là Lục Hạo Đình đặt mua, không nghĩ tới Lục Hạo Đình mấy thứ này cũng chuẩn bị đầy đủ!

    Thật đúng là cẩn thận làm người cảm động!

    Cố Vân Tịch nhìn chính mình trong gương.

    Cô trời sinh làn da đã rất trắng, xem như điều kiệnbẩm sinh vô cùng tốt đáng tiếc nhiều năm cắm đầu học tập cộng thêm thức đêm thường xuyên làm việc với máy tính, trên làm da vẫn là xuất hiện chút tỳ vết.

    Tuy rằng trời sinh bên trong tốt có thể nói là tì vết không che được ánh ngọc nhưng chung quy vẫn là "tỳ vết".

    Còn có đôi mắt thị lực cô cực kỳ tốt so với những người trẻ tuổi khác đôi mắt này có thể nói là phi thường "Dùng bền".

    Nhưng mà dù sao cũng học tập quá nhiều dùng mắt quá độ hiện tại thị lực cô còn chưa đến nỗi mang mắt kính nhưng đôi mắt so đi vẫn yếu ớt hơn nhiều!

    Tỷ như mùa hè ánh nắng mãnh liệt, cô nếu như là ở bên ngoài mắt dường như không mở ra được.

    Thành phố lớn nhiều tòa nhà cao tầng ở trên đầu cô chiếu xuống chói mắt biết bao nhiêu đôi mắt cô sợ hãi ánh sáng mạnh như thế vừa đến bên ngoài, nước mắt liền chảy ròng!

    Chỉ có mang kính râm, mới có thể bình thường được!

    Mà ở trong nhà ánh sáng nhu hòa sau đôi mắt mới có thể thích ứng!

    "Ai.." Cố Vân Tịch thở dài, tuy rằng cô đã rất cẩn thận bảo dưỡng, nhưng chung quy..

    "Học tập, đúng là phải trả giá đại giới a!"

    Cố Vân Tịch có chút buồn rầu nói, cô thật sự không muốn về sau phải mang mắt kính đâu a!

    Cảm giác cận thị rất thống khổ.

    Kiếp trước, về sau thị lực cô liền xấu đi vẫn luôn mang kính sát tròng!

    Ai..

    Trọng sinh một lần chẳng lẽ chạy không thoát vận mệnh này sao?

    Không có biện pháp có một số việc mặc dù sống lại cũng không thay đổi được chỉ có thể cẩn thận bảo dưỡng!

    Cố Vân Tịch đem tâm trạng bình ổn lại không muốn bản thân lại mẫn cảm giống kiếp trước.

    Tinh tế thoa mỹ phẩm dưỡng da, Cố Vân Tịch đang chuẩn bị nghỉ ngơi, bỗng nhiên nghe được một tiếng cười sung sướng.

    "Nha ha hả! Tiểu gia ta đợi lâu như vậy cuối cùng cũng đợi được! Mị ha ha ha!"

    Con ngươi Cố Vân Tịch nguyên bản bình tĩnh nháy mắt cảnh giác bỗng nhiên đứng lên nhìn một lượt xung quanh "Ai?"

    Trong phòng này rõ ràng chỉ có mình cô thế nên ai đang nói chuyện?

    Thế nhưng có người có thể tới gần như vậy lại không bị cô phát hiện?

    Đây..

    Trong lòng Cố Vân Tịch hoảng hốt, chẳng lẽ kiếp trước những người đó ngay lúc này cũng đã tìm tới cô?

    Không đúng rồi!

    Kiếp trước rõ ràng bảy tám năm sau mới tìm được cô mà.

    "Ai? Ra đây!"

    Thanh âm Cố Vân Tịch lạnh băng đến cực điểm!

    "Ách.."

    Thanh âm kia ầm ĩ một hồi tựa hồ lúc này mới phát hiện chính mình làm cái quạ đen, ngay sau đó liền cười ha hả nói: "Hắc hắc hắc! Chủ nhân, cô đừng sợ, chúng ta là một hệ thống nga! Ta có thể bán manh siêu cấp người gặp người thích nga! Ta có một phần quà lớn muốn tặng cho cô! Anh anh anh!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Giống như không có ác ý, nhưng mà..

    "Ngươi rốt cuộc là ai? Ra đây!" Cố Vân Tịch vẫn không thả lỏng cảnh giác!

    "Ách.." Thanh âm này có chút buồn rầu, "Cái này.. Chủ nhân, ta ở trong thân thể cô a! Cô thả ta ra ta mới có thể ra được a!"

    "Thân thể?" Cố Vân Tịch cúi đầu nhìn nhìn bản thân, sợ ngây người!

    "Đúng vậy! Chủ nhân, cô vừa sinh ra chủ nhân của ta liền đem một cái hệ thống siêu cấp tiên tiến cực kỳ hiện đại chấn động giới y học cấy vào trong não cô cho nên ta đang ở trong đầu của cô a! Thả ta ra đi? Ta rất đáng yêu nga!"

    "Ở trong đầu ta?" Cố Vân Tịch sợ hãi, đôi tay không kiềm được giữ chặt đầu thậm chí còn đi đến trước gương xem xét đầu của mình nửa ngày!

    Trong óc của cô có cái gì?

    Má ơi khủng khiếp quá!

    "Khụ khụ.. Chủ nhân, cô tthả ta ra trước đi ta sẽ từ từ giải thích a! Đây là bảo bối nga! Ta cho cô đại lễ nga!"

    "Tôi làm sao thả cậu ra?"

    Ai ngờ ý niệm cô vừa động, một cục thịt trắng trẻo Đô Đô tiểu đoàn tử liền xuất hiện ở trong phòng, Cố Vân Tịch giật mình nhảy dựng!

    "Mị ha ha ha ha! Ra được rồi ra được rồi! Rốt cuộc ra ngoài được a a a.. Phi phi phi.. Không khí chỗ quỷ quái này dơ như vậy? Mẹe! Phi phi phi.."

    Cố Vân Tịch hoảng sợ nhìn cục thịt béo trước mặt đây là mèo con hay là chó con?

    Tóm lại, là động vật đi?

    Thứ này thế nhưng biết nói?

    "A a a.." Cố Vân Tịch bị dọa sợ đặt mông ngồi dưới đất, yêu quái a!

    Bản năng sống chết vô số lần ở kiếp trước làm cô cầm lấy cái ghế kế bên hung hăng ném về phía Tiểu Bạch ra tay cũng thật.. Tàn nhẫn!

    Tiểu Bạch ngẩn ngơ!

    Hoàn toàn không nghĩ tới dáng vẻ chính mình xuẩn manh đáng yêu như thế lần đầu tiên nhìn thấy chủ nhân thế nhưng là cái dạng đãi ngộ vậy sao!

    Nhất thời không phản ứng kịp\ kết quả bị đập ngay giữa đầu!

    "Ngao ngao ngao.."

    Tiểu Bạch bị đánh ngao thảm thiết một tiếng, thấy chủ nhân mới toanh mới ra lò nhà mình vẻ mặt "Dữ tợn" còn muốn đánh tiếp sợ tới mức "Vèo" một cái leo lên trên tủ quần áo trốn.

    Tốc độ đó làm Cố Vân Tịch kinh ngạc cảm thán không thôi!

    Tiểu Bạch nắm nấp vào bên cạnh tủ quần áo rúc đầu che lỗ tai, đôi mắt to ngập tràn nước mắt hai chân trước không ngừng xoa bộ dáng kia nhìn đáng thương cực kỳ!

    "Ô ô ô.. Chủ nhân cô thế mà lại đánh ta, ta đáng yêu như vậy! Ta đáng yêu như vậy! Ô ô ô.."

    Cố Vân Tịch: "..."

    Nó leo đến chỗ cao, nhất thời Cố Vân Tịch với không tới giờ phút này hoảng sợ ngay từ đầu đã bình phục không ít rốt cuộc vật nhỏ trước mặt này đúng là không có tính công kích.

    "Cậu rốt cuộc là thứ gì? Thế nhưng có thể nói!"

    Bạch Đoàn Tử nép vào tủ quần áo bên cạnh, đáng thương hề hề nói: "Chủ nhân, ta sẽ không nói, không đúng.. ta sẽ không nói nhân loại các cô nói chính là trong đầu cô có một cái hệ thống thần y a! Cái kia mang phiên dịch, cô đương nhiên có thể nghe hiểu ta nói!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Đây đến cùng cái gì?

    "Chủ nhân, hệ thống thần y là chí bảo của tộc ta, là chủ nhân lúc trước của ta làm ra, sử dụng khoa học kỹ thuật hàng đầu, còn ta là sủng vật chủ nhân chế tạo ra a! Kết hợp mọi loại gen, các loại gien hoàn mỹ pha trộn, ta manh hay không manh?"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Đến lúc này còn không quên hỏi nó có manh hay không manh?

    "Bộ của cậu? Cậu thuộc bộ nào? Người ngoài hành tinh?"

    "Phốc.." Tiểu Bạch cười, "Không phải không phải! Ta là sủng vật chủ nhân sáng tạo ra tộc của tôi là tộc của chủ nhân! Bọn họ cùng các cô giống nhau, đều là nhân loại bộ dáng cùng gien tạo thành đều cùng các cô giống nhau, chẳng qua bọn họ sinh sống ở một khu vực khác, mà nơi này của cô.. Quá hoang dã!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Tiểu Bạch thấy chủ nhân yêu quý dường như nghe hiểu hưng phấn nói: "Chủ nhân, hệ thống thần y siêu lợi hại, tộc của ta khoa học kỹ thuật phát triển đến nỗi các cô nơi này không thể tưởng tượng được, hệ thống thần y này là ngành mũi nhọn của công nghệ kỹ thuật tộc ta kết hợp thật sự siêu cấp trâu bò nga!"

    "Chủ nhân, có nó về sau cô có thể có được y thuật cao siêu nhất thế giới này từ đây đi lên đỉnh cao nhân sinh!"

    Tiểu Bạch hưng phấn nói nhưng Cố Vân Tịch lại đột nhiên nghĩ tới một người khác kiếp trước người cùng nàng ước chừng có bảy phần tương tự lại một lòng muốn giết nàng!

    Nữ nhân kia trong tay có rất nhiều sản phẩm khoa học kỹ thuật cô chưa từng thấy qua!
     
  4. Chương 23 thần y hệ thống

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Quyết định chủ ý xong tâm tình Cố Vân Tịch, thập phần tốt đẹp,

    Ban đêm, Cố Vân Tịch tắm rửa một hồi ngồi ở trước bàn trang điểm dùng mỹ phẩm dưỡng da.

    Trong gương cô gái dung nhan yêu kiều hoa nhường nguyệt thẹn, lộ ra nhè nhẹ vũ mị lại không thô tục tí nào!

    Cố Vân Tịch nhìn mỹ phẩm dưỡng da trước mặt.

    Đây đều là hàng hiệu, từ trước cô đều thích dùng sau này phòng ngủ bày trí lỗng lẫy xong xuôi đồ đạc sinh hoạt bên trong đều là Lục Hạo Đình đặt mua, không nghĩ tới Lục Hạo Đình mấy thứ này cũng chuẩn bị đầy đủ!

    Thật đúng là cẩn thận làm người cảm động!

    Cố Vân Tịch nhìn chính mình trong gương.

    Cô trời sinh làn da đã rất trắng, xem như điều kiệnbẩm sinh vô cùng tốt đáng tiếc nhiều năm cắm đầu học tập cộng thêm thức đêm thường xuyên làm việc với máy tính, trên làm da vẫn là xuất hiện chút tỳ vết.

    Tuy rằng trời sinh bên trong tốt có thể nói là tì vết không che được ánh ngọc nhưng chung quy vẫn là "tỳ vết".

    Còn có đôi mắt thị lực cô cực kỳ tốt so với những người trẻ tuổi khác đôi mắt này có thể nói là phi thường "Dùng bền".

    Nhưng mà dù sao cũng học tập quá nhiều dùng mắt quá độ hiện tại thị lực cô còn chưa đến nỗi mang mắt kính nhưng đôi mắt so đi vẫn yếu ớt hơn nhiều!

    Tỷ như mùa hè ánh nắng mãnh liệt, cô nếu như là ở bên ngoài mắt dường như không mở ra được.

    Thành phố lớn nhiều tòa nhà cao tầng ở trên đầu cô chiếu xuống chói mắt biết bao nhiêu đôi mắt cô sợ hãi ánh sáng mạnh như thế vừa đến bên ngoài, nước mắt liền chảy ròng!

    Chỉ có mang kính râm, mới có thể bình thường được!

    Mà ở trong nhà ánh sáng nhu hòa sau đôi mắt mới có thể thích ứng!

    "Ai.." Cố Vân Tịch thở dài, tuy rằng cô đã rất cẩn thận bảo dưỡng, nhưng chung quy..

    "Học tập, đúng là phải trả giá đại giới a!"

    Cố Vân Tịch có chút buồn rầu nói, cô thật sự không muốn về sau phải mang mắt kính đâu a!

    Cảm giác cận thị rất thống khổ.

    Kiếp trước, về sau thị lực cô liền xấu đi vẫn luôn mang kính sát tròng!

    Ai..

    Trọng sinh một lần chẳng lẽ chạy không thoát vận mệnh này sao?

    Không có biện pháp có một số việc mặc dù sống lại cũng không thay đổi được chỉ có thể cẩn thận bảo dưỡng!

    Cố Vân Tịch đem tâm trạng bình ổn lại không muốn bản thân lại mẫn cảm giống kiếp trước.

    Tinh tế thoa mỹ phẩm dưỡng da, Cố Vân Tịch đang chuẩn bị nghỉ ngơi, bỗng nhiên nghe được một tiếng cười sung sướng.

    "Nha ha hả! Tiểu gia ta đợi lâu như vậy cuối cùng cũng đợi được! Mị ha ha ha!"

    Con ngươi Cố Vân Tịch nguyên bản bình tĩnh nháy mắt cảnh giác bỗng nhiên đứng lên nhìn một lượt xung quanh "Ai?"

    Trong phòng này rõ ràng chỉ có mình cô thế nên ai đang nói chuyện?

    Thế nhưng có người có thể tới gần như vậy lại không bị cô phát hiện?

    Đây..

    Trong lòng Cố Vân Tịch hoảng hốt, chẳng lẽ kiếp trước những người đó ngay lúc này cũng đã tìm tới cô?

    Không đúng rồi!

    Kiếp trước rõ ràng bảy tám năm sau mới tìm được cô mà.

    "Ai? Ra đây!"

    Thanh âm Cố Vân Tịch lạnh băng đến cực điểm!

    "Ách.."

    Thanh âm kia ầm ĩ một hồi tựa hồ lúc này mới phát hiện chính mình làm cái quạ đen, ngay sau đó liền cười ha hả nói: "Hắc hắc hắc! Chủ nhân, cô đừng sợ, chúng ta là một hệ thống nga! Ta có thể bán manh siêu cấp người gặp người thích nga! Ta có một phần quà lớn muốn tặng cho cô! Anh anh anh!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Giống như không có ác ý, nhưng mà..

    "Ngươi rốt cuộc là ai? Ra đây!" Cố Vân Tịch vẫn không thả lỏng cảnh giác!

    "Ách.." Thanh âm này có chút buồn rầu, "Cái này.. Chủ nhân, ta ở trong thân thể cô a! Cô thả ta ra ta mới có thể ra được a!"

    "Thân thể?" Cố Vân Tịch cúi đầu nhìn nhìn bản thân, sợ ngây người!

    "Đúng vậy! Chủ nhân, cô vừa sinh ra chủ nhân của ta liền đem một cái hệ thống siêu cấp tiên tiến cực kỳ hiện đại chấn động giới y học cấy vào trong não cô cho nên ta đang ở trong đầu của cô a! Thả ta ra đi? Ta rất đáng yêu nga!"

    "Ở trong đầu ta?" Cố Vân Tịch sợ hãi, đôi tay không kiềm được giữ chặt đầu thậm chí còn đi đến trước gương xem xét đầu của mình nửa ngày!

    Trong óc của cô có cái gì?

    Má ơi khủng khiếp quá!

    "Khụ khụ.. Chủ nhân, cô tthả ta ra trước đi ta sẽ từ từ giải thích a! Đây là bảo bối nga! Ta cho cô đại lễ nga!"

    "Tôi làm sao thả cậu ra?"

    Ai ngờ ý niệm cô vừa động, một cục thịt trắng trẻo Đô Đô tiểu đoàn tử liền xuất hiện ở trong phòng, Cố Vân Tịch giật mình nhảy dựng!

    "Mị ha ha ha ha! Ra được rồi ra được rồi! Rốt cuộc ra ngoài được a a a.. Phi phi phi.. Không khí chỗ quỷ quái này dơ như vậy? Mẹe! Phi phi phi.."

    Cố Vân Tịch hoảng sợ nhìn cục thịt béo trước mặt đây là mèo con hay là chó con?

    Tóm lại, là động vật đi?

    Thứ này thế nhưng biết nói?

    "A a a.." Cố Vân Tịch bị dọa sợ đặt mông ngồi dưới đất, yêu quái a!

    Bản năng sống chết vô số lần ở kiếp trước làm cô cầm lấy cái ghế kế bên hung hăng ném về phía Tiểu Bạch ra tay cũng thật.. Tàn nhẫn!

    Tiểu Bạch ngẩn ngơ!

    Hoàn toàn không nghĩ tới dáng vẻ chính mình xuẩn manh đáng yêu như thế lần đầu tiên nhìn thấy chủ nhân thế nhưng là cái dạng đãi ngộ vậy sao!

    Nhất thời không phản ứng kịp\ kết quả bị đập ngay giữa đầu!

    "Ngao ngao ngao.."

    Tiểu Bạch bị đánh ngao thảm thiết một tiếng, thấy chủ nhân mới toanh mới ra lò nhà mình vẻ mặt "Dữ tợn" còn muốn đánh tiếp sợ tới mức "Vèo" một cái leo lên trên tủ quần áo trốn.

    Tốc độ đó làm Cố Vân Tịch kinh ngạc cảm thán không thôi!

    Tiểu Bạch nắm nấp vào bên cạnh tủ quần áo rúc đầu che lỗ tai, đôi mắt to ngập tràn nước mắt hai chân trước không ngừng xoa bộ dáng kia nhìn đáng thương cực kỳ!

    "Ô ô ô.. Chủ nhân cô thế mà lại đánh ta, ta đáng yêu như vậy! Ta đáng yêu như vậy! Ô ô ô.."

    Cố Vân Tịch: "..."

    Nó leo đến chỗ cao, nhất thời Cố Vân Tịch với không tới giờ phút này hoảng sợ ngay từ đầu đã bình phục không ít rốt cuộc vật nhỏ trước mặt này đúng là không có tính công kích.

    "Cậu rốt cuộc là thứ gì? Thế nhưng có thể nói!"

    Bạch Đoàn Tử nép vào tủ quần áo bên cạnh, đáng thương hề hề nói: "Chủ nhân, ta sẽ không nói, không đúng.. ta sẽ không nói nhân loại các cô nói chính là trong đầu cô có một cái hệ thống thần y a! Cái kia mang phiên dịch, cô đương nhiên có thể nghe hiểu ta nói!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Đây đến cùng cái gì?

    "Chủ nhân, hệ thống thần y là chí bảo của tộc ta, là chủ nhân lúc trước của ta làm ra, sử dụng khoa học kỹ thuật hàng đầu, còn ta là sủng vật chủ nhân chế tạo ra a! Kết hợp mọi loại gen, các loại gien hoàn mỹ pha trộn, ta manh hay không manh?"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Đến lúc này còn không quên hỏi nó có manh hay không manh?

    "Bộ của cậu? Cậu thuộc bộ nào? Người ngoài hành tinh?"

    "Phốc.." Tiểu Bạch cười, "Không phải không phải! Ta là sủng vật chủ nhân sáng tạo ra tộc của tôi là tộc của chủ nhân! Bọn họ cùng các cô giống nhau, đều là nhân loại bộ dáng cùng gien tạo thành đều cùng các cô giống nhau, chẳng qua bọn họ sinh sống ở một khu vực khác, mà nơi này của cô.. Quá hoang dã!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Tiểu Bạch thấy chủ nhân yêu quý dường như nghe hiểu hưng phấn nói: "Chủ nhân, hệ thống thần y siêu lợi hại, tộc của ta khoa học kỹ thuật phát triển đến nỗi các cô nơi này không thể tưởng tượng được, hệ thống thần y này là ngành mũi nhọn của công nghệ kỹ thuật tộc ta kết hợp thật sự siêu cấp trâu bò nga!"

    "Chủ nhân, có nó về sau cô có thể có được y thuật cao siêu nhất thế giới này từ đây đi lên đỉnh cao nhân sinh!"

    Tiểu Bạch hưng phấn nói nhưng Cố Vân Tịch lại đột nhiên nghĩ tới một người khác kiếp trước người cùng nàng ước chừng có bảy phần tương tự lại một lòng muốn giết nàng!

    Nữ nhân kia trong tay có rất nhiều sản phẩm khoa học kỹ thuật cô chưa từng thấy qua!
     
  5. Chương 24 Phong ấn anh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Vân Tịch nhíu nhíu mày!

    Kiếp trước cho đến lúc chết, cô vẫn không biết những kẻ giết cô là ai và rốt cuộc vì điều gì mà muốn giết cô!

    Còn có, người đàn ông xuất hiện cuối cùng để bảo vệ và đánh thức cô là ai!

    Người đó cùng cô có vài phần tương tự!

    Ánh mắt Cố Vân Tịch thẳng tắp nhìn chằm chằm Tiểu Bạch, "Như cậu nói thì đây là thời điểm tôi vừa sinh ra liền cấy vào trong não tôi sao?"

    Tiểu Bạch ngẩn ngơ, "Đúng là như thế? Bởi vì vừa sinh ra liền cấy vào sẽ làm cho cô dễ dàng khống chế hệ thống thần y này a! Hoặc cũng có khả năng là vừa sinh ra không lâu? Tóm lại, là cấy vào lúc cô còn rất nhỏ."

    "Cậu nói rằng tộc của các cậu cũng là nhân loại giống như chúng tôi, chỉ là sinh sống ở một khu vực khác, là khu vực nào? Cụ thể là quốc gia nào?"

    Nàng từ nhỏ đã sinh ra ở Giang Châu, sau lại về nông thôn, sao có thể sẽ bị người nước ngoài cấy vào cái thần y hệ thống gì?

    Nếu là cấy vào lúc còn nhỏ? An gia sao có thể có được nhân mạch như vậy?

    Nói đến điều này, Tiểu Bạch liền cười ngây ngô hai tiếng, "Cái này.. Ta cũng không biết nữa! Ta là sủng vật chủ nhân chế tạo ra cái này.. Ta chỉ biết nơi đó so với nơi ở của cô phát triển hơn rất nhiều cụ thể là quốc gia nào? Vẫn là nơi bí mật ta cũng không biết!"

    Cố Vân Tịch lần nữa nhíu mày!

    Quốc tế đã có công nghệ kỹ thuật tiên tiến đến vậy sao?

    Không có khả năng!

    Tiểu Bạch xem xét biểu cảm của Cố Vân Tịch thật cẩn thận, nó không nói thật nó thông minh như vậy, vấn đề đơn giản như thế nó làm sao không biết được chứ?

    Chỗ đó trừ những người trong tộc của họ hầu như là không có ai biết về sự tồn tại của nó, hơn nữa khu vực này trên bản đồ càng không có xuất hiện.

    Đây là một dòng tộc bí ẩn nói ra thì thế giới bên ngoài cũng không tin để tránh phiền toái tốt nhất đừng nên nói ra!

    Dù sao, hệ thống thần y này cũng là bảo vật tối tân khẳng định là thânthủ của chủ nhân nó cấy vào trong đầu cô gái này, tuyệt không có khả năng thứ hai.

    Hiện giờ hệ thống thần y đã khởi động, tổng bộ bên kia khẳng định có thể cảm ứng được.

    Mặc dù khoảng cách quá xa, tín hiệu có lẽ hơi yếu một tí nhưng tìm tới nơi này bất quá chỉ là vấn đề thời gian.

    Thấy sắc mặt Cố Vân Tịch có chút không tốt, giống như không quá tin tưởng nó, Tiểu Bạch vội vàng nói sang chuyện khác, "Ai nha chủ nhân cô đừng lo lắng quá! Nói không chừng đây là cơ duyên của cô? Chỉ là cô không biết mà thôi."

    "Ta nói cho cô a! Chủ nhân khẳng định thực thích cô cho nên mới đem bảo bối tặng cho cô ta chính là sủng vật chủ nhân sáng tạo riêng tặng cho cô nga! Hắn nói cô gái nhỏ nhất định thích những vật nhỏ nhỏ dễ thương như ta vậy!"

    Cố Vân Tịch sửng sốt!

    "Thật sự chủ nhân hắn ta tuy rằng hiểu biết không nhiều nhưng cũng tuyệt đối biết không ít chủ nhân khẳng định phi thường phi thường thích cô cho nên mới đem đồ tốt như vậy tặng cho cô nga!"

    "Chủ nhân ta rất là đẹp trai đẹp trai lắm luôn á! Hơn nữa tuổi cũng trẻ cực kỳ nga! Có rất nhiều cô gái trẻ xinh đẹp thích hắn nha tương lai cô nếu như gặp được ngài ấy chắc chắn sẽ mê muội ngài thôi!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Thấy Cố Vân Tịch vẫn luôn không nói chuyện Tiểu Bạch có chút sốt ruột, ai.. Chủ nhân mới này đúng là không dễ lừa gạt nga!

    Quả nhiên, có thể làm chủ nhân xem trọng EQ tuyệt đối không thấp!

    "Chủ nhân, hệ thống thần y rất là trâu bò nha! Dung hợp kỹ thuật y học của tộc ta cùng với không gian kỹ thuật đỉnh cao, có rất nhiều chức năng đó là cái hệ thống siêu cấp tiện lợi nga. Cô có muốn vào xem hay không? Ta giới thiệu cho cô nha!"

    "Bên trong có một cái bệnh viện, các loại máy móc chữa bệnh có thể cho cô bào chế rất nhiều dược liệu còn có trí năng phân tích bệnh tình, ngôn ngữ phiên dịch, định vị toàn cầu, thậm chí theo dõi và điều hướng đủ các loại chức năng trên cả tuyệt vời, chủ nhân, cô nhất định sẽ rất thích."

    Điều nàt liền làm Cố Vân Tịch trợn tròng triệt để, trâu như vậy?

    Bất quá..

    "Trí năng phân tích bệnh tình?"

    Thấy Cố Vân Tịch cuối cùng cũng hứng thú với cái hệ thống này Tiểu Bạch nắm lập tức liền hưng phấn, "Đúng đúng đúng! Chỉ cần cô tiếp cận người bệnh, sau đó trực tiếp khởi động hệ thống y học rà quét phân tích, tình huống người bệnh sẽ xuất hiện ngay tại chỗ cô có thể trực tiếp bắt đầu trị liệu!"

    "Hơn nữa a! Phàm là người bị rà quét qua hệ thống đều sẽ tự động lưu lại thông tin sau này mặc kệ người này đi nơi nào hệ thống đều có thể định vị nơi hắn đang ở trừ phi đã tử vong, nếu không sẽ không có lỗi!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Còn có thể như vậy?

    Nếu là sự thật đó chẳng phải chính là nói, tương lai mặc kệ Hạo Đình ca đi làm nhiệm vụ ở đâu, cô đều có thể tìm được hắn, hơn nữa còn biết anh ấy có bình an hay không?

    Cố Vân Tịch có chút kích động!

    Nhưng mà cũng không quên một điểm quan trọng.

    "Rà quét làm sao? Có thể rà quét bản thân tôi sao?"

    Cố Vân Tịch có chút sốt ruột hỏi.

    "Có thể a! Chủ nhân cô dẫn tôi vào trong đi! Ta giới thiệu với cô!"

    Cố Vân Tịch bước vào hệ thống trong sự chỉ dẫn của vật nhỏ, quả nhiên nơi này hình thức là một bệnh viện cùng bên ngoài không khác nhau lắm nhưng điều khác biệt chính là thiết bị chữa bệnh so với kỹ thuật hiện tại thực sự là quá tân tiến!

    Hơn nữa nơi đây phần lớn là thiết bị thông minh khi sử dụng vô cùng thuận tiện.

    Cố Vân Tịch kích động không thôi, bất quá không có quên chuyện quan trọng nhất vội vàng khởi động rà quét bản thân một phen, cô muốn biết kiếp trước là loại độc nào được hạ vào người cô, rốt cuộc là có từ khi nào? Mà bây giờ trong người cô đã bị hạ độc hay chưa?

    Nhưng ngạc nhiên thay lại làm cho Cố Vân Tịch không biết gọi là may mắn hay là nghi hoặc!

    Hệ thống cho thấy cô không có trúng độc thân thể ngoại trừ một số bệnh vặt do học tập quá sức ra còn lại toàn bộ đều khoẻ mạnh!

    Nói cách khác kiếp trước độc tố kia lúc này còn chưa xâm nhập vào cơ thể cô.

    Vậy thì kiếp trước cô trúng độc vào lúc nào? Kiếp này liệu còn trúng nữa hay không?

    Ai làm?

    Là người phụ nữ muốn giết cô kia sao?

    Đã có kết quả Cố Vân Tịch liền không hề rối rắm chuyện gì nên tới sẽ tới nếu có duyên nhất định tương lai sẽ gặp lại!

    Kế tiếp, Cố Vân Tịch bắt đầu làm quen với hệ thống thần y kỳ diệu này, phát hiện đây đúng thật là công nghê khoa học tiên tiến, không phải đồ gì kỳ quái xuất hiện bậy bạ.

    Cô ngày xưa chính là học bá, những kiến thức về mọi thứ biết rất khá, rất nhiều thiết bị ở đây Cố Vân Tịch đều hiểu được nguyên lý chỉ là theo cô biết, trước mắt trên quốc tế còn chưa có loại kỹ thuật phát triển đến thế này chuyện này làm cô có chút tò mò.

    Bất quá khoa học kỹ thuật nếu đã đạt tới mức này, thì vẫn có thể làm được.

    Trừ bỏ một cái hệ thống chữa bệnh bên cạnh còn có một mảnh đất màu đen rất hoang vắng.

    Theo như lời Tiểu Bạch đây là công nghệ vũ trụ, là một mảnh đất thích hợp cho việc trồng trọt chỉ cần gieo trồng thứ gì đó và dọn dẹp sạch sẽ thì nó sẽ giống như một khu vườn, một nơi mà chủ nhân đặc biệt chế tạo ra để dự trữ và nghỉ ngơi.

    Cố Vân Tịch tấm tắc vài tiếng, người này còn rất biết hưởng thụ!

    Cố Vân Tịch hiểu biết về hắn thêm chút, kích động không thôi hiện tại đã gấp không chờ nổi muốn đi tìm Lục Hạo Đình!

    Cô phải "phông ấn anh" có như vậy anh liền không thoát khỏi lòng bàn tay cô rồiiiiiiiiiiiiiiii!

    ------ chuyện ngoài lề ------

    Đoán xem vị chủ nhân siêu cấp đẹp trai kia là ai? Kỳ sau sẽ bật mí nga!
     
  6. Chương 25 Chị dâu tới!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Vân Tịch rất vui vẻ tự mình thử đi thử lại nhiều lần phát hiện mình xác thật có thể tự nhiên khống chế trong lòng càng thêm cao hứng!

    Chậc chậc chậc!

    Người phát minh thứ này đúng thật là thiên tài!

    Hiện giờ kinh tế đế quốc phát đạt chưa từng có, khoa học kỹ thuật cũng phát triển đến mức người ta không thể tưởng tượng nỗi đặc biệt là trọng sinh trở về gặp qua cảnh tượng phồn vinh Cố Vân Tịch biết thời đại này, khoa học kỹ thuật phát triển thay đổi từng ngày, nếu như có một nơi tân tiến, làm ra cái hệ thống như vậy có lẽ cũng có khả năng đi.

    Dù gì thì kiếp trước cô cũng có một số trang thiết bị, đã từng nhìn thấy một số thứ có nguyên lí tương tự như vậy, nhưng nó khác xa với sự cao cấp của hệ thống này.

    Cố Vân Tịch thực thích thú, cô nhìn vật này không phải chó, nhìn thì giống mèo cũng chẳng phải hồ ly.

    "Vật nhỏ, cậu nói hệ thống này thời điểm tôi sinh ra đã cấy vào trong não tôi, ít nhất thì cũng là lúc tôi còn rất nhỏ, đúng không?"

    Bạch Đoàn Tử gật gật đầu, "Đúng vậy!"

    "Vậy vì cái gì mà lúc trước tôi không cảm nhận được, bây giờ lại đột ngột xuất hiện"

    Chiếu theo lời cậu nói, chẳng phải là kiếp trước cô có một Thần Khí lợi hại đến thế? Nhưng mà mãi cho đến chết, cô cũng không phát hiện ra?

    "Cái này.." Bạch Đoàn Tử cúi đầu, gãi gãi đầu, "Khả năng là lúc trước cô quá ngu, chỉ số thông minh không đủ?"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Cố Vân Tịch tức giận đánh một cái trên người nó, "Cậu nói cái gì?"

    "Ngao!" Bạch Đoàn Tử lần nữa tru lên một tiếng, đầu co rút hai cái lỗ tai đáng yêu đều co lại một chỗ "Người ta nói, là thật sự a!"

    "Chủ nhân cô nghĩ coi một cái hệ thống thông minh như vậy không phải ai cũng có thể sử dụng được có một số người, mặc dù có được cũng vô dụng."

    "Một đứa nhỏ, cái gì cũng đều không hiểu tâm tính không thành thục khẳng định khởi động không được."

    "Đây là bảo bối của tộc ta tự nhiên cũng không muốn nó rơi vào trong tay người xấu một người chỉ số thông minh có cao hay không? Tính tình có đủ chính chắn không? Có dễ cáu kỉnh hay không? trong cơ thể con người có những phản ứng chỉ nhìn thấy được bên ngoài còn bên trong thì không."

    "Y học tộc ta đặc biệt phát triển nhất là chủ nhân của ta đó là một thiên tài! Chỉ số thông minh của cô có đủ cao không, đại não cô phát triển đến mức độ nào tế bào não có hoạt động hay chăng, trong thân thể thường có yếu tố bạo lực qua thời gian hệ thống hẳn là có thể kiểm tra đo lường ra được."

    "Hẳn là mọi thứ đạt đủ chỉ tiêu cho nên cô mới có thể khởi động hệ thống."

    "Từ trước không được, khẳng định là chủ nhân cô quá ngu hoặc là chính là.. Tính tình quá xấu, một người cực cực xấu!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Đây là giải thích kiểu chó má vậy?

    Tuy nhiên phản ứng cảm xúc của một người cũng có biểu hiện thể chất nhất định không lẽ, kiếp trước thật là bởi vì cô quá cố chấp mẫn cảm, vẫn luôn mang cảm xúc tiêu cực vì thế mới không thể khởi động hệ thống y học này?

    Vật nhỏ này không biết, Cố Vân Tịch dứt khoát cũng liền không hỏi.

    Đây tóm lại cũng là thứ tốt cho nên Cố Vân Tịch lúc này tâm tình tương đối vui vẻ!

    Nhìn mảnh đất đen ở đằng kia, hiện tại liền ngồi không được, lúc này mới 8 giờ tối bên ngoài đường phố náo nhiệt hẳn lên!

    Cô đi mua một vài hạt giống của cây ăn quả trồng vào thử xem.

    "Ai.. Vật nhỏ, hoa viên ở bên cạnh, đất và bùn đều do chủ nhân của cậu đem vào sao?"

    Cố Vân Tịch một bên thay quần áo ra cửa, một bên nói.

    "Không phải, đó là một mảnh vỡ không gian chủ nhân ngẫu nhiên phát hiện sau đó khống chế lại kết hợp cùng với y học kỹ thuật cải tiến không ít!"

    "Bùn đất cùng nguồn nước ở đó đều đã được cải tiến qua lực sinh trưởng cực nhanh giống được trồng ở đây chắc chắn là giống tốt, không khí nơi này ở cô kém như thế hoàn cảnh khẳng định không tốt, về sau đồ ở đây chắc là sẽ không tốt, ăn những thứ trồng bên trong đối với thân thể có chỗ có lợi!"

    "Chủ nhân cậucũng thật là lợi hại!" Cố Vân Tịch khen tận đáy lòng.

    "Đó là đương nhiên!" Tiểu Bạch khoe khoang lắc lắc cái đuôi.

    Cố Vân Tịch đem vật nhỏ ném vào trong không gian một mình đi ra siêu thị gần đó.

    Hiện giờ thời tiết nóng bức, buổi tối có rất nhiều người đi dạo phố cho nên lúc này, siêu thị khá là đông người, Cố Vân Tịch không quan tâm chuyện khác trực tiếp đi mua đủ loại hạt giống rau dưa còn mua mấy cây ăn quả nhỏ, mua thêm một cô dụng cụ trồng cây liền trở về Giang Châu đế cảnh!

    Mảnh đất của cô không lớn chỉ có hai mẫu đất trái phải, trồng xông tất cả Cố Vân Tịch liền đi giày vò hệ thống y học.

    Tốc dộ thời gian trôi qua ở trong này cùng bên ngoài không giống nhau cho nên nàng một chút cũng không lo lắng vấn đề thời gian.

    Kết quả chấn động liền trực tiếp giày vò tới thế giới bên ngoài hôm sau.

    Cố Vân Tịch có chút há hốc mồm!

    "Trời đất! Tôi ở bên trong đã bao lâu?"

    Tiểu Bạch nghĩ nghĩ, "Hơn mười ngày? Vẫn là bảy tám ngày a? Ta cũng không biết!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Chạy nhanh cầm hành lý đơn giản, Cố Vân Tịch liền ra cửa.

    Ở đây có thể ngồi xe buýt qua chỗ Lục Hạo Đình.

    Thời điểm Cố Vân Tịch lên xe đã gần giữa trưa!

    Thực xui xẻo xuống xe cở đây chỉ có một mình Cố Vân Tịch!

    Cố Vân Tịch đứng ở cổng lớn, đỉnh đầu bị nắng chiếu tới cô bị chiếu đến nóng muốn xỉu!

    Nhìn đến người thủ vệ đứng đó cô bội phục không thôi!

    Dưới cái nắng to này cô ấy đứng để dộ muốn hôn mê luôn rồi!

    Cố Vân Tịch nét mặt biểu lộ tươi cười, "Xin hỏi, tôi tìm Lục Hạo Đình, cái kia.. Tôi làm gì mới có thể đi vào?"

    Cô biết nơi này quản lý nghiêm khắc, khẳng định không phải ai cũng tùy tùy tiện tiện là có thể đi vào cụ thể như thế nào mới có thể đi vào cô cũng không biết!

    Xin lỗi cô của đời trước đúng thật là từng tới quân đội tìm Lục Hạo Đình!

    Bảo vệ cửa là một người trẻ tuổi, vốn dĩ thấy một đại mỹ nhân như vậy xuất hiện anh ta kích động không thôi, hiện giờ thấy đại mỹ nhân đối với hắn cười xán lạn như vậy, khuôn mặt bị phơi đến đỏ bừng của anh ta nháy mắt càng hồng hơn!

    "Cô.. Cô là lần đầu tiên đến đây? Cô có thể gọi điện thoại cho Lục thiếu lại đây đón cô!"

    Cố Vân Tịch bất đắc dĩ, chỉ có thể gọi điện thoại vốn không muốn Lục Hạo Đình chạy một chuyến lên đây bây giờ không chạy không được!

    Kết quả, làm Cố Vân Tịch trợn tròn mắt!

    "Anh ấy tắt điện thoại!"

    Bảo vệ cửa khó xử!

    Nơi này là một căn cứ huấn luyện, tương đương với trường học giống nhau, các đại gia tộc đều thích đem người hậu bối đưa đến nơi này rèn luyện, Lục Hạo Đình ở bên trong anh ấy lại không có ra ngoài điện thoại lại tắt máy, chắc là đang họp!

    Lúc này, một chiếc xe jeep chạy tới bảo vệ cửa nhìn đến người lái xe đôi mắt lập tức sáng, "Hàn Bình, cô gái này tìm Lục thiếu của mấy anh, anh có quen không?"

    Lái xe Hàn dừng xe ngay ngắn kiểm tra, nghe vậy sửng sốt!

    Ánh mắt đầu tiên nhìn đến Cố Vân Tịch má ơi tiên nữ này từ nơi nào xuống a!

    Thật mẹ nó xinh đẹp!

    Từ từ, tìm lão đại của bọn họ?

    Hàn Bình tựa hồ là nghĩ tới cái gì, nháy mắt liền lộ ra một hàm răng trắng, "Cô gái, cô tên là gì? Cô tìm lão đại của chúng tôi, cô là.. anh ấy?"

    "Tôi là Cố Vân Tịch, trường học cho nghỉ, tới tìm hắn chơi, tôi là.."

    Vị hôn thê?

    Không giống lắm!

    Bạn gái?

    Cũng không giống!

    Cố Vân Tịch khó xử cô ở tuổi này nói ra cũng không ai tin đi?

    Ai biết Cố Vân Tịch còn đang rối rắm Hàn Bình liền nhảy dựng lên, "Chúa ơiii! Chị dâu?"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Chị dâu?

    Cô đã nổi danh như vậy saooo?
     
  7. Chương 26 Có nhớ em hay không?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Vân Tịch nhìn Hàn Bình một cách quỷ dị, chẳng lẽ Lục Hạo Đình ở chỗ này khoe khoang sao?

    Không đến mức đi!

    Này rất không giống với tính tình Hạo Đình ca!

    Bất quá đối với "Chị dâu" cái xưng hô này, cô thật ra một chút cũng không bài xích!

    "Anh biết tôi?"

    Hàn Bình cười lộ ra một hàm răng trắng, gãi gãi đầu, nói: "Cái này, tuy rằng tôi chưa thấy qua chị dâu nhưng bọn tôi biết tên a!"

    Ngày đó, ở trên sân huấn luyện chính là Vương Hầu nói, lão đại bọn họ yêu đương nhà gái tên gọi là Cố Vân Tịch bọn họ những người này, đều truyền khắp nơi!

    "Chị dâu vào thôi! Tôi mang cô đi tìm hắn."

    Cố Vân Tịch nói: "Được rồi! Tôi biết quy củ!"

    Khu vực này quản lý thực nghiêm.

    Hàn Bình cười cười, cùng thủ vệ người ta nói vài câu, rồi để Cố Vân Tịch lên xe.

    Thủ vệ choáng váng!

    Má ơi đây là ai?

    Hàn Bình kêu chị dâu, người ta còn tìm Lục gia đại thiếu, đây là..

    Hắn có bạn gái?

    Vang danh có tiếng mặt lạnh Diêm Vương cũng có bạn gái?

    Lại là một em gái xinh đẹp trẻ trung như vậy!

    Ngao!

    Đây là một đóa hoa tươi cắm ở trên bãi cứt trâu!

    Ách..

    Không đúng!

    Lục thiếu hình như không phải cứt trâu!

    Mặc kệ hắn hoang mang ra sao Cố Vân Tịch ngồi trên xe jeep Hàn Bình đi vào!

    Hàn Bình thực kích động, phi thường kích động, nơi này của bọn họ hiếm khi thấy con gái đặc biệt là con gái xinh đẹp như Cố Vân Tịch!

    Xe jeep chạy như bay, má ơi bên cạnh hắn là em gái xinh xắn như tiên nữ, nhấn ga liền đặc biệt hăng hái!

    Xe một đường chạy băng băng rốt cuộc thấy được Lục Hạo Đình phía trước!

    Lục Hạo Đình hẳn là mới vừa vội xong ra tới, lúc này đã tới giờ cơm trưa chung quanh đều là người đi về hướng nhà ăn Lục Hạo Đình cũng ở trong số đó!

    Hàn Bình nhìn thấy bóng dáng Lục Hạo Đình ánh mắt sáng lên, lập tức ngừng xe kích động, cũng chưa kịp cùng Cố Vân Tịch nói tiếng nào liền trực tiếp xông ra ngoài.

    "Lão đại lão đại! Có em gái! Em gái a! Lớn lên cùng tiên nữ thật giống nhau tới tìm anh!"

    Hàn Bình tuy rằng cực kỳ kích động nhưng chung quy là không có ở trước mặt nhiều người như vậy kêu chị dâu!

    Nói gì thì tuổi tác Cố Vân Tịch quá nhỏ, bọn họ nói chơi cùng nhau thì được, với nhiều người như vậy hắn vẫn là cẩn thận một chút cho thỏa đáng!

    Lục Hạo Đình ngẩn ngơ!

    Hàn Bình kêu một tiếng người chung quanh đều nghe được, sôi nổi nhìn về phía chiếc xe jeep.

    Cố Vân Tịch chính là trong tình huống vạn người chú ý mà bước xuống.


    Cái đầu tiên mọi người trông thấy là một đôi chân thon dài thẳng tắp mặc dù chỉ nhìn thấy một đôi chân này thôi cũng đủ làm toàn bộ đàn ông ở đây nuốt nuốt nước miếng!

    Chờ cả người cô xuống xe, chung quanh nháy mắt lâm vào tĩnh mịch!

    Niên đại bây giờ, mỹ nữ khắp nơi hơn nữa xã hội mở cửa phẫu thuật thẩm mỹ phát triển, vô số vẻ đẹp nhân tạo được ra đời, tuy rằng thời gian dài sinh hoạt ở chỗ này, nhưng mỹ nữ trên TV cũng nhìn qua không ít.

    Bất quá đúng là chưa từng gặp được cô gái nào xinh đẹp như Cố Vân Tịch!

    Hôm nay, kỳ thật Cố Vân Tịch ăn mặc rất đơn giản một cái quần cao bồi in họa tiết hình hoa dưới mang đôi giày trắng lộ ra cặp đùi thon dài.

    Thân trên mặc một cái áo phông trắng đơn giản, bất quá áo thun hơi hở vai một xíu lộ ra một bên đầu vai mượt mà tuyết trắng tóc, dài hơi xoăn, trên đầu đội mũ lưỡi trai, là trang phục mùa hè thường thấy nhất!

    Nhưng mà khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ động lòng người của cô ấy cộng với vóc dáng cao gầy làm cho khí chất đột nhiên khác bọt hẳn!

    Nhìn thấy Lục Hạo Đình, nét mặt Cố Vân Tịch lộ ra tươi cười rực rỡ cầm theo hành lý tức tốc chạy tới.

    "Hạo Đình ca!"

    Mỗi khi đối mặt với Lục Hạo Đình, trên người cổ lạnh nhạt cùng xa cách lập tức biến mất, thái độ cùng Lục Hạo Đình là sự gần gũi thâm thiết mà bất kì ai cũng có thể nhìn ra.

    Cách mấy ngày không gặp lần nữa nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trong sáng của cô, dưới cái nắng mùa hè chói chang bóng dáng cô gái nhỏ ùa tới Lục Hạo Đình cảm thấy có chút hoảng hốt!

    Hắn cảm thấy Vân Tịch bây giờ trên người không có tự ti cùng mặc cảm của ngày xưa, cả người giống như phát sáng càng ngày càng xinh đẹp!

    Xinh đẹp?

    Lục Hạo Đình mạnh mẽ hoàn hồn, liền nhìn thấy một đám ánh mắt như lang như sói xem Cố Vân Tịch, vốn là khuôn mặt tuấn tú nghiêm túc nháy mắt đen xuống.

    Hắn duỗi tay ra, quấn lấy thắt lưng ôm lấy eo thon của Cố Vân Tịch, lúc này mới hỏi: "Sao lại tự mình chạy tới đây? Không phải anh nói sẽ đi đón em sao?"

    Cố Vân Tịch cười nói: "Anh không cần phải đi a! Lại không xa mấy em đã lớn rồi cũng không đi lạc được!"

    Lục Hạo Đình nhìn những người xung quanh bằng ánh mắt đăm đăm rồi ngó xuống bàn tay đang ôm bên hông Cố Vân Tịch, trong đôi mắt nghiêm khắc hiện lên chút đắc ý.

    "Được rồi để tôi giới thiệu một chút, đây là Cố Vân Tịch, em gái nhỏ nhà bên cạnh từ nhỏ đã lớn lên dưới mí mắt tôi, khi còn bé đã cùng tôi đính ước, ngày lễ trường học cho nghỉ nên đến đây thăm tôi."

    Nói xong cũng mặc kệ mọi người kinh ngạc rớt cằm nhìn sang Cố Vân Tịch nói: "Đi thôi! Anh mang em qua chỗ ở của anh!"

    "Ân!"

    Lục Hạo Đình cầm lấy hành lý của Cố Vân Tịch hai người xoay người rời đi.

    Người phía sau ngây ngốc đã lâu!

    "Bất cônggg! Tôi làm sao hồi nhỏ không có đính hôn với một cô bé xinh xắn đáng yêu như vậy?"

    "Đúng vậy! Sớm biết thế tôi cũng tìm một bé gái nhỏ để đính hôn rồi!"

    "Chúng ta còn đang làm cẩu độc thân, người ta đã sớm nuôi vợ từ bé?"

    "Đại ma vương còn có vị hôn thê thế gian này còn có thiên lý hay không a?"

    "Ha ha ha ha.."

    * * *

    Nhìn mọi người trêu chọc, Hàn Bình đắc ý hấc cằm!

    Hừ!

    Lúc trước tất cả bọn họ đều nói lão đại suốt ngày trưng bộ mặt thối, tiểu cô nương nhìn thấy liền bị dọa sợ, số mệnh định sẵn độc thân suốt đời. Hiện tại nhìn xem?

    Vả mặt?

    Lão đại nhà hắn sớm đã có cô dâu nhỏ, chờ bạn gái nhỏ lớn lên sẽ kết hôn!

    Chị dâu nhà hắn là xinh đẹp nhất!

    Hừ!

    Lục Hạo Đình mang theo Cố Vân Tịch hướng về phía khu nhà cho người thân, cả hai kiếp, kiếp trước cùng kiếp này lần đầu tiên Cố Vân Tịch tới đây nhịn không được tò mò nhìn ngó đông ngó tây.

    Lúc đi ngang qua nhà ăn Lục Hạo Đình đi vào kêu vài món đóng gói để sẵn hắn quay lại lấy sau!

    Nơi này có tiệm cơm có siêu thị, người có điều kiện không muốn vào quán ăn cũng có thể gọi món mang về.

    Trừ bỏ quản lý nghiêm khắc một chút, sinh hoạt bên này cơ hồ cùng bên ngoài không có gì khác nhau.

    Lục Hạo Đình mang theo Cố Vân Tịch vào phòng dành cho người nhà của mình, nhìn phòng ốc được thu thập sạch sẽ Cố Vân Tịch liền biết Lục Hạo Đình bởi vì cô muốn đến đây liền dọn dẹp qua.

    Cố Vân Tịch xoay người lập tức bổ nhào vào trong lòng Lục Hạo Đình chớp đôi mắt ngẩng đầu nhìn hắn "Có nhớ em hay không?"

    ------ chuyện ngoài lề ------
     
    Thùy Minh likes this.
    Last edited: Apr 1, 2022
  8. Chương 27 oan gia ngõ hẹp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục Hạo Đình nhìn cô gái ở trong ngực mình, hơi thở thơm tho của thiếu nữ quanh quẩn, trên người cô có một cỗ ngọt ngào nhàn nhạt.

    Suy nghĩ về thái độ Cố Vân Tịch đối với hắn lúc nãy, cẩn thận nâng tay sờ sờ mái tóc dài của cô "Nhớ!"

    Cố Vân Tịch hài lòng, đầu nhỏ ở trong lòng ngực hắn cọ cọ, "Có bao nhiêu nhớ?"

    Lục Hạo Đình khóe miệng hơi cong, "Mỗi ngày đều nhớ!"

    Xác thật mỗi ngày đều nhớ!

    Bởi vì mấy ngày này cô thay đổi quá lớn, tính cách gần như là đột ngột thay đổi điều này làm cho hắn lo lắng đồng thời cũng có chút thấp thỏm!

    Không hiểu rõ tình huống như thế nào trong lòng anh trước sao không yên tâm được.

    Cố Vân Tịch nhìn hắn một cái không có nhiều lời, chỉ nói: "Chỉ nhớ mình em thì tốt!"

    Cô thoát ra khỏi vòng tay của Lục Hạo Đình xoay người, đánh giá gian phòng ở này.

    Nhìn hai tay trống không Lục Hạo Đình có chút không cao hứng, nhưng nhìn tiểu cô nương trước mặt liền nói: "Anh xuống lầu dưới lấy cơm lên, chúng ta ăn cơm trưa trước!"

    "Dạ!"

    Chờ Lục Hạo Đình rời đi, Cố Vân Tịch mới xoay người nhìn về phía hắn rời đi.

    Cô biết trong lòng Lục Hạo Đình trong có nghi vấn, hắn là người thông minh càng là người thông minh thì sẽ không dễ dàng tin tưởng người khác.

    Cô đột nhiên biến hóa lớn thế không nghi hoặc mới là lạ!

    Từ trước cô quá cố chấp mẫn cảm Lục Hạo Đình kỳ thật luôn lo lắng cô ngày càng cách xa hắn cho nên đối với cảm xúc của cô hắn vẫn rất coi trọng!

    Mệt thân anh nói nhiều nhưng mà cô một chữ cũng nghe không lọt, còn không hề tin tưởng anh nữa!

    Cố Vân Tịch cười cười, nếu bây giờ đã đến đây tự nhiên sẽ làm cho anh hoàn toàn tiếp nhận con người của cô.

    Căn hộ đang đứng ở lầu sáu, ba phòng ngủ một phòng khách một nhà bếp hai nhà vệ sinh trang hoàng rất là đơn giản, chỉ là quét tước rất sạch sẽ mà thôi.

    Khẳng định là mới vừa được thu thập!

    Nhưng cũng không tệ, căn phòng rộng 140 mét vuông ở Giang Châu chính là chỗ ở phi thường tốt!

    Hiện tại giá nhà cao khủng bố, nhà ở các thành phố lớn đã cháy phòng, rất nhiều gia đình có thể mua được căn nhà 60 mét vuông đã là rất tốt rồi!

    Mà nơi này, nột thất cơ bản đã có đủ chỉ cần đi mua thêm một ít đồ đạc nữa là đẹp!

    Chuyện này đối với nhiều người mà nói quả thật là một chuyện tốt hiếm có a!

    Cố Vân Tịch đợi hơn mười phút, Lục Hạo Đình liền mang theo đồ ăn lên đây.

    Bốn đồ ăn một canh, hai món chay hai món mặn!

    Cố Vân Tịch nhướng mày, "Làm sao lại mua nhiều như vậy? Hai người chúng ta ăn không hết."

    Nói xong mới nhớ từ trước Cố Vân Tịch yêu cầu với đồ ăn chính là rất cao cho dù ăn không hết cũng bắt buộc có đủ món chay mặn phối hợp!

    Thấy ánh mắt Lục Hạo Đình nhìn qua Cố Vân Tịch không hé răng, ngồi xuống ăn cơm trưa!

    Xác thật rất đói bụng, đồ ăn này hương vị cũng rất ổn chẳng qua, loại thức ăn này ăn nhiều cũng không quá tốt!

    "Nơi này thiết bị trong bếo đều được lắp đầy đủ, nhưng mà đồ dùng còn không có nhiều lắm? Ở siêu thị bên dưới chắc là có bán đủ buổi chiều em đi mua một chút, về sau có thể tự mình làm cơm ăn."

    Từ trước Cố Vân Tịch không thích nấu cơm, nấu nướng cũng không thích không khí nóng nực dầu mỡ hun cho chính mình thành bà thím già hơn nữa, cô chính là muốn đem mình sống như thiên kim tiểu thư làm sao có thể tự mình nấu cơm cơ chứ?

    Nhưng vì thời gian dài ở trong trường nên cũng không có cơ hội nấu.

    Nhưng nấu cơm thì cô vẫn biết dù sao lúc cô ở với ông ngoại đều là do cô làm, thời điểm bảy tuổi đến nông thôn liền bắt đầu học nấu cơm.

    Chẳng những phải làm cơm, còn giúp ông ngoại giặt quần áo, từ ngày về quê mọi việc trong nhà đều do cô một tay quán xuyến.

    Nếu làm không tốt, lọt vào mắt ông ngoại thì sẽ bị đòn!

    Cho tới bây giờ, trên người cô hiện giờ vẫn còn rất nhiều vết sẹo, đều là do ông ngoại đánh mà ra những đòn đó vẫn còn in trên người cô từng vết rồi lại từng vết!

    Cô là một cô gái xinh đẹp như vậy trên người lại để lại nhiều vết sẹo, Cố Vân Tịch chỉ cần tưởng tượng đến trong lòng liền đặc biệt khổ sở, cho nên, cô khi trước tự ti không phải không có nguyên do.

    Lục Hạo Đình nhíu mày, "Đồ ăn này không hợp khẩu vị em sao? Phía dưới có rất nhiều tiệm cơm khác! Nếu em không thích trực tiếp đổi một cái là được, ở nhà gọi người ta đem tới cho tiện."

    Hắn biết tính tình Cố Vân Tịch lại nói một cô gái trắng trẻo xinh xắn như thế anh thực sự không nỡ để cô hằng ngày nấu cơm, lỡ như bị bỏng thì làm sao giờ?

    Cố Vân Tịch cười tủm tỉm nhìn hắn một cái, không nói gì thêm.

    Không tự mình làm cơm những thứ trồng trong không gian hệ thống lấy ra bằng cách nào? Vài thứ kia, khẳng định ngon hơn so với bên ngoài!

    Buổi chiều Lục Hạo Đình còn có việc không có thể ở nhà bồi cô.

    "Đây là ngày nghỉ, các anh làm gì mà bận rộn vậy a?"

    Lục Hạo Đình cười nói: "Đây là tình huống đặc thù lần này nghỉ rất lâu hai ngày nữa thôi là không còn bận gì rồi!"

    "Bọn người con cháu trong đại gia tộc các anh cũng sống không dễ dàng."

    Lục Hạo Đình rời đi Cố Vân Tịch ở nhà chơi đi xem xét phòng bếp, thấy thiếu không ít đồ dùng làm bếp, tủ lạnh trừ bỏ sữa bò mật ong thì cái gì đều không có, liền tự mình đi mua a.

    Lục Hạo Đình thật đúng là không muốn để cho cô nấu cơm sữa bò cùng mật ong đều là vì Cố Vân Tịch thích uống mới chuẩn bị.

    Cách khu nhà mới xây không xa có một cái siêu thị, sau khi Cố Vân Tịch tiến vào nhìn còn lớn hơn.

    Quần áo, giày dép, đồ ăn vặt, đồ dùng hằng ngày, còn có rau dưa hàng tươi sống đều có, Cố Vân Tịch trực tiếp đi tìm gia vị cùng đồ làm bếp.

    Nồi niêu xoong chảo toàn bộ mua không ít, hơn nữa thêm một ít dầu muối tương dấm gia vị, thực mau xe mua sắm liền đầy, Cố Vân Tịch trực tiếp đi tính tiền, những gì chưa mua lát nữa quay lại mua tiếp.

    Nhưng mà thời điểm xếp hàng lại nghe được một gọng nói bén nhọn sau lưng truyền tới.

    "Cố Vân Tịch?"

    Cố Vân Tịch quay đầu, liền thấy được một gương mặt có chút quen thuộc.

    Nàng híp híp mắt, đây là ai?

    Cô ả kia nhìn thấy cô biểu tình phi thường kích động, "Cô làm gì ở chỗ này? Ai cho cô vào đây?"

    Cố Vân Tịch suy nghĩ trong chốc lát, rốt cuộc nhớ tới cô gái này là ai còn phải kể đến cô ta đối với cô thật chán ghét một kẻ thù nho nhỏ mặc dù đời trước thật lâu cũng không gặp lại cô ta, nhưng mà hiện giờ nhìn lại vẫn là có ấn tượng một tí.

    Người này tên Vương Tuyết, là bạn học cấp hai của Cố Vân Tịch ở dưới quê, lớn hơn cô một tuổi vẫn luôn xem Vân Tịch không vừa mắt, ai kêu Cố Vân Tịch lớn lên xinh đẹp như vậy

    Nàng nhớ rõ, ba Vương Tuyết đi công tác trong thành phố, trước đó lập công không lâu liền đem toàn gia đình chuyển đến Giang Châu!

    Lúc trước cô ta còn ở trước mặt cô khoe khoang, cô ta sắp trở thành người thành phố tương lai chính là thiên kim tiểu thư, mà cô Cố Vân Tịch chỉ có thể suốt đời ở nông thôn làm một con nhỏ nhà quê.

    Cố Vân Tịch khóe miệng lộ ra một nụ cười tươi, "Cô đoán xem là ai cho tôi vào?"
     
  9. Chương 28 Bùn trên đùi mình còn chưa rửa sạch sẽ!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cô.." Vương Tuyết bị nghẹn họng!

    "Cố Vân Tịch nơi này chính là Giang Châu, một trong những thành phố lớn nhất của đế đô, cô đến nơi này làm cái gì? Nơi này là chỗ mà cô có thể ở sao?"

    Cố Vân Tịch không để ý cô ta!

    Cố Vân Tịch không phản ứng Vương Tuyết ngược lại càng hăng hái: "Tôi đang nói chuyện với cô đó! Mau trả lời nếu cô không biết điều tôi hiện tại đem cô đuổi đi lập tức!"

    Cố Vân Tịch: "..."

    Cố Vân Tịch cười một chút, khóe miệng tươi cười có chút nghiền ngẫm.

    Có Lục Hạo Đình ở đây đoán chừng thật đúng là không ai có bản lĩnh đem cô đuổi ra đi!

    "Tôi sợ quá a!"

    "Cô.." Vương Tuyết lúc này thật sự là tức lắm rồi!

    Chung quanh ánh mắt mọi người đều nhìn lại đây, Vương Tuyết đã quen với việc được người ta chú ý, lập tức kiêu ngạo hất hất bộ ngực, "Cô biết sợ thì tốt!"

    Cố Vân Tịch trợn mắt trắng.

    Vương Tuyết khoe khoang "Cố Vân Tịch, cô không nghĩ tới đi? Ba ba tôi lại lợi hại như vậy hơn nữa còn được điều tới thành phố lớn Giang Châu cô biết không? Hiện tại tôi đã có hộ khẩu Giang Châu đã trở thành người thành phố tương lai cũng sẽ gả cho con cháu quyền quý ở đây các con của tôi cũng sẽ ở nơi này đi học mà cô đời này nghĩ cũng đừng nghĩ tới!"

    "Thật là trùng hợp! Nguyên lai cô cũng là người Giang Châu! Đáng tiếc a! Trời sinh không có cái mệnh kia vẫn như cũ quay về cái nơi khỉ ho cò gáy, chỉ có chỗ đó mới xứng với cô!"

    Hiện giờ, kinh tế của đế quốc phát triển chưa từng có, chênh lệch giữa thành thị với nông thôn là rất lớn, Giang Châu là thành phố cấp một hàng đầu ở đế quốc bởi vì dân cư ở thành phố đã bão hòa cho nên ở phương diện hộ khẩu, quản lý vô cùng nghiêm khắc.

    Không phải dân bản địa, tuy rằng có thể lại đây công tác, mua nhà nhưng con cái lại không có quyền được đến trường đi học, trường học căn bản không thu nhận.

    Mà xã hội bấy giờ chênh lệch quá quá lớn đi!

    Nhìn chung nhà ở thành phố Giang Châu đã lên tới khoảng trăm ngàn một mét vuông, nhà mà ở trung tâm hay khu trường học có giá hơn mười đến hai triệu một mét vuông. Giá nhà khủng khiếp như vậy đã làm cho không biết bao nhiêu người từ bỏ!

    Cho nên Vương Tuyết hiện tại đắc ý cực kỳ.

    Đáng tiếc ả ta đợi thật lâu cũng không thấy được biểu tình ghen ghét hâm mộ của Cố Vân Tịch!

    Ả nhíu mày trong lòng thực không cao hứng!

    Cảm giác như Cố Vân Tịch đã thay đổi, ả đặc biệt chán ghét dáng vẻ phong đạm vân khinh của Cố Vân Tịch, trước đây khi dễ Cố Vân Tịch thật dễ!

    Một khi kích thích cô, vẻ mặt cô liền phẫn hận nghẹn khuất nhìn ả ta.

    Vương Tuyết quả thực yêu cái cảm giác đó vô cùng, cảm giác mà cô cực kỳ không ưa tôi nhưng hết lần này tới lần khác đều phải nhịn xuống!

    "Cố Vân Tịch như thế nào không nói lời nào? Có phải bị kích thích đến choáng váng hay không?"

    Vương Tuyết cười, "Cũng đúng trên đời này ai muốn làm người như cô chứ, cả đời cũng không có cái mệnh tốt ở cái chỗ quê mùa kia cuộc sống trôi qua cũng không dễ chịu quá đi? Cô vì sinh tồn mà hạ mình lấy một tên chân đất quê mùa mà? Làm sao lại chạy đến nơi này rồi?"

    "Chậc chậc chậc! Không phải là lừa tiên người ta chạy đến Giang Châu hưởng phúc đi, nhìn dáng vẻ như hồ ly tinh của cô, tiểu tử nghèo ở nông thôn đó cũng thật xui xẻo bị người ta lừa!"

    "Bất quá cũng đáng đời hắn, tiểu tử nghèo chính là tiểu tử nghèo, một hai phải đem cô cưới về nhà, Cố đại tiểu thư chúng ta là ai chứ là thiên kim đại tiểu thư đó! Chẳng qua sau này.. Bị đuổi ra gia môn mà thôi.. Ha ha ha ha!"

    Vương Tuyết lời này cũng đủ âm ngoan bao hàm quá nhiều nội dung, tức khắc những ánh mắt bát quái chung quanh toàn bộ tụ tập đến bên người Cố Vân Tịch.

    Xã hội phát triển chưa từng có, nhân tâm hiểm ác cũng ngày một nhiều lúc này xấu xa nham hiểm nhất cũng chính là lòng người!

    Cố Vân Tịch lớn lên quá xinh đẹp hơn nữa cũng không phải vẻ đẹp thanh thuần cổ điển, vẻ đẹp của cô ấy rất mới mẻ lại thời thượng! Một phần tôn quý giống như được bộc lộ từ trong xương cốt mà ra!

    Quá hoàn mỹ quá lóa mắt dễ dàng bị người xung quanh lấy ra so sánh vì thế, không ít người nghe xong Vương Tuyết nói, đều đối với Cố Vân Tịch lộ ra vẻ mặt khinh thường!

    Chẳng qua, Cố Vân Tịch đem phản ứng mọi người thu ở đáy mắt trên mặt, lại không có nửa điểm kinh hoảng, cô nhìn Vương Tuyết, khóe miệng thậm chí lộ ra nụ cười đạm mạc, "Cô là ghen ghét tôi đi? Nghe khẩu khí của cô cách thật xa cũng có thể ngửi được mùi oán khí!"

    Vương Tuyết trừng mắt, "Cô.."

    Cố Vân Tịch không nhanh không chậm nói: "Từ nhỏ cha mẹ tôi ly di, nhưng lại chưa từng trải qua cuộc sống heo chó không bằng, gặp được người tốt, sống tốt so ra còn hơn cô, cô trong lòng hâm mộ tôi không thôi lại không có được, nên oán tôi tức giận với tôi đúng khônh?"

    Cố Vân Tịch nhìn vào ánh mắt ả ta miệng tiếp tục nói: "Tiểu tử nghèo hèn trong miệng của cô bây giờ đang ở đây tôi đến thăm anh ấy, tôi từ nhỏ đã nhận thức anh ấy thậm chí có hôn ước từ bé, nếu không phải nhờ anh ấy đúng là tôi cũng không thể sống thoải mái như vậy."

    "Cho nên! Người như vậy cho dù có nghèo tôi sẽ không bao giờ ghét bỏ còn cô.."

    Cố Vân Tịch từ trên xuống dưới đánh giá Vương Tuyết, "Bùn trên đùi mình còn chưa có rửa sạch đâu! Đã bắt đầu khinh thường chân đất? Xã hội hiện tại muốn có chỗ đứng ở thành phố lớn cũng không dễ dàng cô mới đến thành thị mấy ngày? Liền bắt đầu xem thường người nhà quê?"

    Vương Tuyết tức khắc nổi giận, "Cô.. Cô nói bậy, tôi.."

    Ả ta có ngu đi chăng nữa cũng biết Cố Vân Tịch nói không phải lời hay quả nhiên, ánh mắt người chung quanh nhìn mình có chút bất thiện!

    Vương Tuyết hít một hơi, bất quá nhớ tới ba ba mình tức khắc tự tin trở lại!

    Lúc này, Cố Vân Tịch đã bắt đầu thanh toán, giao tiền, đẩy xe đẩy rời đi, về phần Vương Tuyết, cô mới không có rảnh mà đi quan tâm!

    Nhưng mà nếu Vương Tuyết ở nơi này, mặc dù Cố Vân Tịch không đi tìm ả ả ta cũng sẽ tìm tới cửa thôi.
     
    maxmua98 likes this.
  10. Chương 29 thật sự quá đáng yêu!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một đường đẩy xe đẩy vào thang máy trực tiếp trở về nhà.

    Đem tất cả đồ dùng bếp sắp xếp gọn gàng, sau đó lại đi siêu thị mua tiếp những thứ còn lại bận rộn hai ba bận rốt cuộc mới xong việc!

    Tiếp theo lại đem đồ dùng rửa sạch một lần, cả người Cố Vân Tịch đều mệt muốn chết rồi, nghỉ ngơi trong chốc lát, thấy thời gian không còn sớm lắm mới đứng dậy đi làm cơm chiều!

    Trước đó một lúc Cố Vân Tịch đã ghé qua hệ thống không gian một chút.

    Nhìn những rau củ mọc tươi tốt Cố Vân Tịch cả người đều kinh hỉ!

    "Trời ạ! Đây cũng lớn nhanh quá đi, mình.. mình mới đem đi gieo trồng hôm qua a? Hơn nữa mình cũng chưa tưới nước mấy thứ này chẳng lẽ không cần tưới nước?"

    Tiểu Bạch ở một bên sờ sờ móng vuốt, nói: "Hẳn là không cần, địa phương thần kỳ này chủ nhân lúc ấy phát hiện cũng rất kinh ngạc, đây là một mảnh vỡ nhỏ của không gian trôi nổi ngoài vũ trụ, lực sinh trưởng kinh người, sau đó lại bị chủ nhân dung hợp cùng hệ thống không gian đặt ở bên trong một không gian rất nhỏ nhưng ổn định."

    "Cho nên a! Nơi này rất an toàn, chủ nhân cứ yên tâm dùng!"

    Nếu hiện tại chủ nhân của cái không gian này ở đây Cố Vân Tịch khẳng định hận không thể nhào lên hôn một cái má ơi chưa từng có phát hiện ra nguyên lai nàng lại thích nhà khoa học đến vậy!

    Trong không gian này có nước có một nguồn suối nhỏ to cỡ cái miệng chậu.

    Còn lại chính là một hồ nước rộng khoảng một trăm mét vuông!

    Nước nơi này rất ngọt và cực kỳ trong lành Cố Vân Tịch dùng hệ thống hóa nghiệm qua, tất cả các sinh vật ở đây đều rất sinh động tuyệt đối có tác dụng mỹ dung dưỡng nhan, kéo dài tuổi thọ!

    Nước trong suối so với nước trong hồ còn muốn cao cấp hơn!

    Cố Vân Tịch nghĩ, dứt khoát đi bắt cá cũng như mấy loại tôm khác về nuôi, nơi này nuôi cá tôm khẳng định là vô cùng tươi ngon!

    Cố Vân Tịch liếm liếm môi!

    Thỏa mãn hái được hai trái cà chua cùng một chút rau xanh từ không gian ra, đem cá chép với xương sườn mua từ siêu thị ra hai cái rổ nhỏ đổ nước vào sau đó phân biệt bỏ thêm một ít nước sối trong không gian vào ngâm trước thử xem có phát hiện cái gì mới không!

    Bây giờ mới cỡ bốn giờ chiều Cố Vân Tịch liền vào không gian, tiến hành kế hoạch của mình!

    Hiện giờ đã có Thần Khí không gian hệ thống nghịch thiên này cô có thể làm được rất nhiều thứ.

    Cố Vân Tịch không ngốc, cô không nghĩ sống lại một đời những kẻ thù ở kiếp trước sẽ không tới tìm cô, nói không chừng bởi vì kiếp này cô sống quá tốt càng sống tốt những người đó ngược lại sẽ làm ra chuyện trầm trọng hơn!

    Nếu đã như vậy, vậy thì phải nắm chắc lợi thế ở trong tay!

    Bên ngoài nửa canh giờ trôi qua, Cố Vân Tịch ra tới, chờ cô nhìn thấy con cá cùng với xương sụn đang ngâm trong nước kia cả người đều không tốt!

    Hai thứ trong chậu lúc này tiết ra một tầng chất dơ thật bẩn thỉu tất cả đều là màu đen lại còn tản ra một mùi hương khó ngửi.

    Cố Vân Tịch hiểu rằng đây là nước suối bài trừ các độc tố và chất dơ ra bên ngoài!

    Má ơi lần đầu tiên thấy trên đời này có thức ăn bẩn như thế này!

    Còn có thể ăn sao?

    Đương nhiên là có thể ăn!

    Chạy nhanh rửa sạch thịt cá này mọi người đều ăn cũng không có vấn đề gì, độc tố trong thức ăn cô đã ngâm nước suối thải độc rồi so với những con cá bình thường tất nhiên sẽ sạch hơn!

    Trộn một phần salad cà chua, xào thêm dĩa nấm cùng ít rau xanh, sau đó liền bắt đầu làm cá thời điểm 5 giờ Lục Hạo Đình tan tầm trở về.

    Vừa vào cửa đã thấy thân ảnh đang tất bật kia điều này, làm cho hắn nhất thời giật mình đứng ngây người ra đó.

    Hắn bước vào phòng mùi thơm ngào ngọt xông vào cánh mũi Lục Hạo Đình cầm lòng không đậu hít vào một hơi!

    "Anh đã về rồi à?" Cố Vân Tịch cười nói: "Lập tức là có thể ăn cơm!"

    Lục Hạo Đình nhìn chằm chằm trong nồi cá, có chút không thể tin được trù nghệ Vân Tịch tốt vậy từ bao giờ?

    Hương thơm này làm anh thật đói bụng!

    Hơn mười phút sau cá ra khỏi nồi, xương sườn bên kia cũng hầm xong hai người bưng thức ăn bày lên bàn cùng ăn cơm!

    Loại cảm giác này, Lục Hạo Đình chưa bao giờ trải qua, thật sự giống như không khí gia đình anh tan tầm trở về, cô vợ xinh đẹp đã chuẩn bị một bàn đồ ăn cho anh hai người cùng nhau ăn cơm!

    Cố Vân Tịch nói: "Đêm nay anh còn bận việc sao? Nếu có việc phải ra ngoài ta thì anh không được ăn, khi nấu mấy món này em đã thêm vào đó một ít dược liệu thải độc dưỡng sinh, buổi tối phỏng chừng sẽ tiêu chảy vẫn là ở nhà cho thuận tiện!"

    Những đồ ăn này đều được lấy từ hệ thống không gian ra đặc biệt là canh xương sườn còn bỏ thêm nước trong đó, ngày đó cô uống nước xong tối đó liền bị tào tháo đuổi!

    Mà lúc sau cơ thể sảng khoái hẳn cảm thấy nhẹ nhàng không thôi Cố Vân Tịch hiểu đó là thải độc!

    Lục Hạo Đình nghe xong cũng không thấy kỳ quái, Cố Vân Tịch xác thật làm rất nhiều dược thiện, ông ngoại cô là lão trung y cuồng si với y học, Vân Tịch từ nhỏ đã bị nàng ông ngoại dùng tất cả thủ đoạn tàn ác bắt học y vì thế cô hiểu biết rất nhiều!

    "Buổi tối không có gì việc gì, ngày mai mới bận nguyên ngày, có thể không xác định được, ngày mốt cũng không bận việc gì tất nhiên cũng không cần làm việc đến lúc đó em nếu cảm thấy nhàm chán, anh sẽ đưa em lên thành phố chơi mấy ngày!"

    Bây giờ quốc khánh nghỉ dài hạn cho nghỉ tận 8 ngày!

    "Được đó!" cô gái nhỏ mặt đầy vui vẻ, giọng nói thanh thuý ngọt ngào mềm mại gần ngay trước mắt.

    Nhìn Cố Vân Tịch trước mắt, Lục Hạo Đình có đôi khi cảm thấy Vân Tịch ở trước mặt tựa như một giấc mơ!

    Thật sự không thể tin các nàng là một người!

    Lục Hạo Đình uống trước một ngụm xương sườn canh, mới vừa uống một ngụm, dừng lại!

    Ngay sau đó, nhịn không được liên tiếp uống thêm vài hớp!

    Cố Vân Tịch cười chân mày cong cong, "Uống ngon đúng không? Trù nghệ của em chính là rất lợi hại."

    Vì để chân thật hơn cô thêm một gói nêm canh ở xương sườn tô chứng minh là dược thiện, canh thoang thoảng vị đắng của dược liệu nhưng bởi vì có nước của không gian hương vị như cũ tươi ngon không cưỡng được!

    Lục Hạo Đình tự đáy lòng nói: "Xác thật uống rất ngon!"

    Rất nhanh bốn món đồ ăn bị càn quét không còn phần lớn đều vào bụng Lục Hạo Đình!

    Nhìn đồ ăn trước mặt bị càn quét không còn cái đĩa, Lục Hạo Đình há hốc mồm!

    Hôm nay, hắn thế nhưng cầm lòng không đậu ăn nhiều như vậy!

    Đây là tình huống chưa bao giờ phát sinh liền ngay cả rau xanh có vị đăng đắng kia hắn đều ăn đến đầy miệng.

    Chẳng lẽ, là do Vân Tịch làm?

    Lục Hạo Đình đặc biệt siêng nắng chạy tới rửa chén, buổi tối, Lục Hạo Đình bắt đầu tiêu chảy, bài xuất ra vài thứ kia xíu chút đem hắn lăn llọn chết đi sống lại!

    Ở trong phòng vệ sinh giằng co đã lâu, cuối cùng tắm rửa, xác định trên người mình không có mùi lạ, mới dám đi ra.

    Cố Vân Tịch ngồi ở mép giường, thấy hắn ra tới trong mắt hiện lên tia giảo hoạt "Vết thương trên người của anh đã đỡ chưa? Lại đây cho em xem một chút."

    Lục Hạo Đình bước chân dừng lại giây tiếp theo liền đặc biệt ngoan ngoãn đi đến bên giường nằm xuống!

    Sau đó, lúc Cố Vân Tịch xoa bóp cho mình anh ấy ngủ thiếp đi một cách tự nhiên!

    Cố Vân Tịch suýt cười ra tiếng lợn thật sự quá đáng yêu!
     
    maxmua98 likes this.
Trả lời qua Facebook
Loading...