Welcome! You have been invited by Diệp Minh Châu to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 126 Tìm chủ đề
Chương 69: Giao đấu.

[HIDE-THANKS]
Editor: AmiLee

Hạ Lan Giác mềm lòng còn Tư Thần Diệu vẫn lòng dạ sắt đá, tuy đá Huyền Không tức giận nhưng đã ở trong tay bọn họ cũng trốn không thoát, cuối cùng vẫn phải chấp nhận vận mệnh bản thân bị chia ra để luyện thành phi thuyền và cơ giáp.

Nhưng Hạ Lan Giác xuất phát từ người (đá) nói chủ nghĩa, tỏ vẻ đến lúc đó sẽ giúp nó ngăn cách ý thức, để nó không cảm nhận được mình bị cắt ra, cơ mà đá Huyền Không là chính đá sẽ không biết đau..

Có được thu hoạch ngoài ý muốn này, thời gian nghỉ phép sau đó Hạ Lan Giác và Tư Thần Diệu cũng không khỏi chú ý hơn một chút chung quanh có xem các loại linh vật khác hay không, nhưng vận may hiển nhiên không phải lúc nào cũng sẽ có, sau đó bọn họ không có phát hiện gì.

Nhưng một tảng đá Huyền Không khối lượng không lớn còn sinh ra linh trí cũng đã đủ làm người ta vừa lòng, sau khi Hạ Lan Giác và Tư Thần Diệu trở lại chủ tinh liền bắt tay vào luyện chế.

Sau khi Đá Huyền Không tiếp xúc với nhiều phương thức giải trí cũng không còn bất mãn gì nữa, ngược lại dần dần cảm thấy bản thân mình may mắn khi bị bọn Hạ Lan Giác mang đi, còn lấy cho mình cái tên gọi là Bạch Tinh (tên nhân vật phim hoạt hình nó thích nhất), lúc luyện chế cũng rất phối hợp.

Nhưng Tư Thần Diệu và Hạ Lan Giác đều có việc khác phải làm, cho nên quá trình luyện chế vẫn luôn tiến hành đứt quãng.

Tư Thần Diệu nhân lúc Hạ Lan Giác không chú ý lén giấu một ít đá Huyền Không, còn cảnh cáo Bạch Tinh không được để cho người khác biết.

Do thần thức Hạ Lan Giác cường đại, ngay lập tức đã phát hiện ra khối lượng đá Huyền Không có chút không đúng nhưng lại không có nghĩ nhiều, chỉ cho là Tư Thần Diệu không cẩn thận làm hư hoặc là muốn giữ lại một chút để nghiên cứu.

Trong khoảng thời gian này bọn họ còn rất vội, không chỉ xử lý vấn đề di lưu lúc trước mà nội dung hệ thống tu luyện cũng bắt đầu từng bước công bố cho công chúng rồi phải tiến hành dạy học.

Tư Thần Diệu muốn dùng cái này để giúp Hạ Lan Giác nâng cao danh vọng, bởi vậy Hạ Lan Giác cũng thường xuyên phải tham dự hoạt động, còn phải tự mình làm mẫu giảng giải.

Không chỉ như thế, bởi vì dân chúng đối với thực lực của Hạ Lan Giác vô cùng tò mò, bọn họ dứt khoát còn cố ý an bài cho Tư Thần Diệu và Hạ Lan Giác thi đấu biểu diễn, làm ấn tượng của mọi người đối với Hạ Lan Giác trực tiếp có tính đổi mới.

Tuy rằng là thi đấu biểu diễn, nhưng lần phát sóng trực tiếp này vẫn hấp dẫn đông đảo người chú ý, Hạ Lan Giác và Tư Thần Diệu còn chưa có lên sân, khán giả đã thảo luận rất nhiệt liệt, làn đạn luận kiếm ngươi tới ta đi, có vẻ vô cùng chuyên nghiệp. Nhưng đại đa số người đều nhất trí cho rằng:

【 Thi đấu biểu diễn cũng có thắng thua đi, các ngươi nói ai sẽ thắng? 】

【 Chuyện này còn phải nói nữa sao, đương nhiên là Thái Tử nha. 】

【 Chưa chắc đâu, không phải phía chính phủ và hoàng thất đã thanh minh trình độ nguyên lực của Hạ Lan Giác không khác Thái Tử điện hạ là bao à? 】

【 Số liệu trên giấy tờ và thực chiến khác nhau xa, Hạ Lan Giác như vậy vừa nhìn đã biết không phải là người mỗi ngày đánh đánh giết giết rồi, làm sao mà so được với Thái Tử đi theo quân bộ rèn luyện nhiều năm như vậy? 】

【 Hạ Lan Giác đã có thể một mình thâm nhập doanh trại địch, khẳng định không phải chỉ có số liệu trên giấy tờ, đừng trông mặt mà bắt hình dong nha. 】

【 Nhưng mà nghĩ đến cũng cay, sao một tiểu khả ái lại đánh thắng được Thái Tử điện hạ thật sự có chút cảm giác kỳ quái.. 】

【 Chẳng lẽ không phải là nghĩ đến tiểu khả ái muốn cùng người ta đánh nhau cũng đã đủ kỳ quái rồi sao! 】

【 Bởi vậy mới nói vẫn là Thái Tử thoạt nhìn sẽ thắng nha. 】

【 Nhưng mà.. Thái Tử điện hạ chẳng lẽ thật sự có thể ra tay đánh vợ mình à? 】

【.. Ngươi thuyết phục được ta. Dù sao là thi đấu biểu diễn, điện hạ không chừng sẽ không xuất toàn lực để đánh, có lẽ là cùng Tiểu Giác phối hợp rèn luyện một chút, để cho Tiểu Giác thắng cũng không phải không có khả năng. 】

【 Ta cũng cảm thấy vậy, trước chân tướng vẫn nên đừng quá hy vọng cái thi đấu kích thích gì cả, chờ ăn cẩu lương thì hợp lý hơn. 】

【 Không được, chẳng lẽ hoàng đế bệ hạ và hoàng hậu thi đấu, cũng phải nương tay để hoàng hậu thắng à? Không, cái này là tất yếu nha! Thấy thế nào cũng là Thái Tử thắng mới hợp lý được! 】

【 Nếu đã cố ý gióng trống khua chiêng phát sóng trực tiếp thi đấu, vậy đánh đấm giả bộ thì có ý nghĩa gì nữa? Phát huy hết thực lực không phải được rồi sao? Dù sao người cũng là Thái Tử. 】

【 Sao không có người nào cảm thấy bằng thực lực Hạ Lan Giác cũng có thể thắng Thái Tử điện hạ vậy? 】

【? Thế mà còn có người có suy nghĩ như vậy? 】

【 Kỳ thật cũng không phải không thể nào nha, hệ thống tu luyện nguyên lực còn không phải là Hạ Lan Giác nghĩ ra được sao, Thái Tử mới luyện không bao lâu, chính cậu ta luyện sớm hơn Thái Tử nhiều, trên thực tế rất có thể đi? 】

【 Không đâu.. Ta cho rằng đây là một cuộc thi giải trí vui là chính, mà thấy các ngươi nói như vậy, hóa ra có trì hoãn kích thích như vậy? 】

Làn đạn luận kiếm làm nhóm giám khảo mỗi người mỗi ý tranh luận không ngừng, cho đến khi Hạ Lan Giác và Tư Thần Diệu vào cùng khung hình, mới bị fans CP kích động hò hét tạm thời đè ép đi xuống.

Dù sao cũng là thi đấu biểu diễn, không thế nào nghiêm khắc quá, người chủ trì hàn huyên một lát với bọn họ rồi phỏng vấn vài câu.

"Hai vị trước kia có luận bàn đối chiến qua chưa?" Người chủ trì hỏi.

Tư Thần Diệu: "Không có, bọn ta đều là tu luyện ở cạnh nhau, không có gì tất yếu phải luận bàn."

Chưa kể tu vi chênh lệch còn quá lớn.

"Vậy đây là lần đầu tiên các ngài chiến đấu thử với đối phương sao?"

Người chủ trì hỏi tiếp: "Vậy các ngài cảm thấy tình hình chiến đấu lúc sau sẽ như thế nào? Thường xuyên cùng nhau tu luyện nói nhị vị đối với thực lực của nhau hẳn là cũng đều vô cùng hiểu biết đi?"

"Quả thật đều hiểu biết."

Tư Thần Diệu cười cười, nói: "Theo tình hình chiến đấu mà nói, hẳn là tất cả đều có khả năng đi. Vì theo lý thuyết thực lực của chúng tôi không khác nhau lắm, nên xem tình huống cuộc thi để phát huy."

Người chủ trì nghe vậy có chút ngoài ý muốn, nhìn về phía Hạ Lan Giác, "Ngài phán đoán thế nào? Cũng giống như Thái Tử điện hạ sao?"

Hạ Lan Giác nghĩ nghĩ rồi nói:

"Kinh nghiệm chiến đấu của tôi hơi thiếu, có thể rất dễ dàng thua."

Hạ Lan Giác đương nhiên sẽ không lấy lực lượng Tán Tiên đi đối chiến Tư Thần Diệu, mà đem tu vi cũng áp chế ở kỳ Xuất Khiếu tương đương với Tư Thần Diệu, hơn nữa cũng không thể dùng thủ đoạn của người tu chân vượt qua phạm vi nhận biết của người nơi này, ví dụ như pháp thuật và phù triện các thứ.

Cứ như vậy, Hạ Lan Giác thật đúng là có ưu thế không bằng Tư Thần Diệu, vì Tư Thần Diệu không có Nguyên Tinh còn có thể trầm mê chiến đấu còn là người khiêu chiến dị thú vượt cấp, mà Hạ Lan Giác tu luyện chính là toàn dựa vận may cùng thiên phú, cá mặn chưa trải qua chiến đấu gian khổ được mấy lần.

Người chủ trì thấy thế có chút chế nhạo mà nhìn về phía Tư Thần Diệu, nói:

"Thái Tử điện hạ, đợi chút nữa tới sân thi đấu, ngài thật sự có thể ra tay với Hạ Lan Giác điện hạ hay không? Ta thấy rất nhiều người xem đều đang lo lắng về điểm này."

"Cái này đúng là hơi khó.."

Tư Thần Diệu cong khóe môi, cố ý nhìn về phía Hạ Lan Giác nói:

"Nếu chút nữa ta không biểu hiện ra được kỹ thuật có tinh thần, hy vọng mọi người có thể thông cảm. Vì ta nghĩ nếu đổi thành các ngươi cũng luyến tiếc ra tay tàn nhẫn với Tiểu Giác đáng yêu nhà ta như vậy đi? Càng không cần phải nói ta tự mình trải nghiệm."

Hình tượng Tư Thần Diệu ở trong lòng dân chúng từ trước đến nay đều là ôn nhu ưu nhã thành thục ổn trọng, hiếm khi nói giỡn khôi hài làm trò lúc phát sóng trực tiếp trước hàng tỉ người như vậy.

Tuy rằng chính là vị hôn phu của hắn, nhưng vẫn làm các fan mới lạ kích động, một đám dường như đang hò hét a a a yêu quái bám vào người.

【 Tuy rằng ngài nói không sai, ta quả thật cũng không ra tay được, nhưng mà! Ta vẫn luôn cảm thấy điện hạ là kiểu người ôn nhu cấm dục, không nghĩ tới ngài lại biết thả thính như vậy! Hình tượng băng sơn đâu rồi a! Thét chói tai. Jpg】

【 Nhưng mà tuy là OOC rồi, ta thế nhưng cảm thấy no căng diều a.. 】

【 A a a thật quá đáng! Thái Tử điện hạ sao lại biến thành như vậy, trước mặt công chúng không chút rụt rè nào! Nhìn xem tiểu khả ái mặt đều đỏ! 】

【 Chứng minh lúc trước cũng không phải thật sự cấm dục chỉ là chưa đụng tới người muốn bày ra kỹ xảo tình yêu a! Đụng tới rồi thì không thầy dạy cũng hiểu! 】

【 Thái Tử điện hạ ở trước mặt tiểu khả ái hóa ra là cái hình tượng này, có phải có chút hư hỏng hay không nhỉ? Nhưng ấn theo suy nghĩ này, ngẫm lại điện hạ sẽ ngầm làm gì tiểu khả ái ta.. Awsl (ôi tôi chết mết) 】

【 Có hay không thái thái, bây giờ tôi chỉ muốn nhìn thấy điện hạ dùng hình tượng mới yêu đương với Thái Tử Phi khanh khanh ta ta OOXX đồng nghiệp, hiện tại lập tức lập tức! 】

【.. Lầu trên cẩn thận chú ý tốc độ xe đi quá xa nha. 】

Cũng may Hạ Lan Giác tạm thời nhìn không tới làn đạn, bằng không mặt chỉ sợ lại càng đỏ hơn.

Người chủ trì lại nhân cơ hội hỏi cậu:

"Thế Hạ Lan Giác điện hạ thì sao? Cũng sẽ luyến tiếc ra tay với Thái Tử điện hạ sao?"

".. Chắc là.. Đại khái không thể nào."

Hạ Lan Giác vốn dĩ muốn trực tiếp phủ nhận, kết quả lời nói ra khỏi miệng lại có chút chột dạ.

Một khi nghĩ đến muốn đem những chiêu thức tàn nhẫn công kích về phía Tư Thần Diệu, Hạ Lan Giác không thể không thừa nhận chính mình một chút cũng không muốn.

Nhưng lần này chỉ là hình thức thi đấu biểu diễn, những công kích đáng sợ đó cậu đều không thể dùng, cho nên cậu cũng không cần thiết lưu thủ hoặc là luyến tiếc, vì thế cuối cùng miễn cưỡng bảo vệ được hình tượng không vì tình mà quên mặt mũi.

Đáng tiếc nhỏ giọng lên tiếng như vậy hoàn toàn vô dụng, không riêng làn đạn trong lòng một đám người biết rõ ràng mà hắc hắc hắc cười hì hì hì lên, ánh mắt người chủ trì cùng Tư Thần Diệu cũng là một kiểu ta hiểu mà ý vị thâm trường, làm hại Hạ Lan Giác mặt lại đỏ.

Cũng may rất nhanh phỏng vấn liền kết thúc, thi đấu cũng rốt cuộc chính thức bắt đầu.

Tư Thần Diệu nắm tay Hạ Lan Giác vào sân, đem động tác chào nhau trước khi thi đấu tự tiện đổi thành ôm, còn nhân cơ hội nhanh chóng hôn một bên tai cậu, lại khiến cho làn đạn một trận cuồng nhiệt.

【? Sao Thái Tử lại thế này? Còn có thể ngang nhiên ở trên sân thi đấu chiếm tiện nghi của đối thủ? 】

【 Ách~đường hơi nhiều, tôi có chút căng~】

【 Tôi muốn hỏi đây thật là thi đấu đối chiến không phải là thi đấu rải cẩu lương đó chứ? 】

【 Tuy rằng tôi là hướng về phía thi đấu đối chiến mà tới, nhưng mà bây giờ đột nhiên phát hiện rải cẩu lương kỳ thật tôi cũng có thể.. 】

Khán giả sôi nổi trêu chọc, nhưng khi đối chiến ngay bắt đầu vui đùa một chút như vậy liền mai danh ẩn tích.

Vốn dĩ trong không khí như vậy, rất nhiều người đều cam chịu đây là một lần thi đấu giải trí hai người sẽ không lấy ra chân chính thực lực, nhưng mà khi nhìn thấy biểu hiện của Hạ Lan Giác và Tư Thần Diệu ở trên sân thi đấu, bọn họ trợn mắt há hốc mồm mà phát hiện, đây thế mà là một trận thi đấu kịch tính!

Tốc độ Hạ Lan Giác giao thủ với Tư Thần Diệu thậm chí nhanh hơn lúc Tư Thần Diệu đối chiến với Tưởng Bằng Vũ ở trận thi đấu quân bộ, tiết tấu quá nhanh người xem hoa cả mắt.

Khán giả còn chưa kịp lên tiếng vì Tư Thần Diệu xuất ra công kích xảo quyệt đã bị Hạ Lan Giác nhanh đến nhìn không rõ dấu vết linh hoạt né tránh đều tán thưởng liên tục.

So với lúc trước Tưởng Bằng Vũ toàn bộ quá trình bị áp chế, Hạ Lan Giác tuy nhìn như yếu hơn nhiều nhưng ở trong chiến đấu thực tế lại cùng Tư Thần Diệu đánh ra thế lực ngang nhau, tuy rằng thiếu tính công kích, nhưng không chỉ có không rơi vào thế hạ phong, còn có thể ngẫu nhiên hố Tư Thần Diệu một chút, khiến cho làn đạn một trận kinh hô.

【 Má ơi! Đây là cái thao tác cực hạn gì vậy, kích thích như vậy sao! 】

【 May mà là phát sóng trực tiếp cũng có thể điều chỉnh 0.5 lần tốc độ, bằng không tôi có khả năng cái gì cũng thấy không rõ.. 】

【 Wow cái đòn né tránh đánh trả này thật sự tuyệt! 】

【 Không chỉnh chậm tốc độ thấy không rõ thao tác, chỉnh chậm tốc lại theo không kịp tiến độ.. Tôi khổ quá mà! 】

【 Không phải đã nói là không ra tay được đâu? Thái Tử điện hạ người đánh hăng như vậy có chỗ nào là bộ dạng không ra tay được hả? 】

【 Hạ Lan Giác mà lại là có thể đánh như vậy, cậu ta không phải cái tiểu khả ái nhuyễn manh trong lòng ta kia 55555】

【 Giảng giải chút nè Hạ Lan Giác cơ bản là đang phòng ngự né tránh, so với Thái Tử tiến công quả thật là nhuyễn manh hơn nhiều nha 】

【 Nhưng mà cậu ta một quyền có thể đem tôi não rộng đều đánh bay, anh nhìn xem cái hố to trên sân kia rồi hãy đến nói nhuyễn manh với tôi? 】
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 126 Tìm chủ đề
Chương 70: Dư luận.

[HIDE-THANKS]
Editor: AmiLee

Người xem ở làn đạn bàn luận sôi nổi, Hạ Lan Giác cùng Tư Thần Diệu còn đang tiếp tục so đấu. Tu vi hai người lúc này trạng thái tương đương nhau, mà Hạ Lan Giác tuy rằng ý thức chiến đấu không mạnh nhưng còn thần thức cường đại ở đó, bởi vậy đánh rất nhiều hiệp rồi mà vẫn không phân thắng bại.

Nhưng bởi vì tốc độ hai người đối chiến quá nhanh, thời gian thực tế nhưng thật ra không dài, không đợi người xem từ trong khiếp sợ thích ứng lại, tình huống đã có biến chuyển.

Hạ Lan Giác cảm thấy vẫn luôn một người truy một người trốn như vậy cũng không phải chuyện hay ho, nên chọn một cơ hội hai người trực tiếp giao phong chính diện một lần.

Bởi vì không thể dùng các loại pháp thuật, Hạ Lan Giác cùng Tư Thần Diệu chỉ phóng ra linh khí đối đầu chính diện.

Tuy rằng thủ đoạn rất giản dị, nhưng linh lực kỳ Xuất Khiếu lập tức phóng ra cũng không thể khinh thường, không khí quanh thân hai người đều bị chấn đến cứng lại, tiếp theo một lực cường đại đánh vào khuếch tán ra, trực tiếp phá tan lồng phòng hộ trên sân thi đấu.

Bẻ gãy nghiền nát mọi thứ, Hạ Lan Giác cùng Tư Thần Diệu cũng bị đẩy lùi một khoảng cách dùng lực đạo rất lớn mới dừng lại được.

Cũng không biết là không cẩn thận hay là dừng lại không được, Tư Thần Diệu lùi một đoạn vừa lúc lùi một chân ra bên ngoài mép sân thi đấu.

Một đòn này đánh sâu vào cảm ứng dưới mặt đất cũng không có ảnh hưởng đến sân thi đấu, vì thế hệ thống phản ứng nhanh nhạy lập tức cho ra phán đoán.. thi đấu kết thúc, Tư Thần Diệu bị loại trừ.

Đối chiến kịch liệt đột nhiên im bặt, khán giả còn chưa kịp phản ứng lại, đã thấy Tư Thần Diệu dừng lại, lộ ra vài phần ý cười, thản nhiên nói:

"Ta thua."

Không chỉ người xem ngoài ý muốn, Hạ Lan Giác cũng rất ngoài ý muốn, nhịn không được lén truyền âm hỏi Tư Thần Diệu:

"Có phải anh cố ý thua hay không?"

Tư Thần Diệu mặt không đổi sắc mà trả lời cậu:

"Không có, quả thật là ta thua, linh lực của em so với ta còn lợi hại hơn."

Hạ Lan Giác nửa tin nửa ngờ, nhưng vì tu vi của cậu cao hơn nhiều Tư Thần Diệu, cho dù cố tình áp chế ở kỳ Xuất Khiếu, quả thật linh lực cũng so Tư Thần Diệu càng ngưng thật hơn, Tư Thần Diệu không kịp cản lại bị chấn ra ngoài sân thi đấu cũng không phải không có khả năng.

Tư Thần Diệu đã thừa nhận kết quả thi đấu, lại dắt Hạ Lan Giác theo kết cục, Hạ Lan Giác cũng chỉ có thể phối hợp cam chịu kết quả này.

Hai người trở lại phòng chờ, y phục chỉnh tề, ngay cả sợi tóc cũng không loạn chút nào, một chút cũng nhìn không ra được vừa mới trải qua một trận đánh nhau kịch liệt.

Khán giả thấy như vậy một màn ngơ ngác đến lợi hại, nhịn không được hoài nghi vừa rồi quá trình thi đấu có thể đều là chính mình ảo tưởng..

【? Sao đã kết thúc rồi? 】

【 Tôi chỉnh lại 0.25 lần tốc độ nhìn một lần, vẫn muốn nói, trận này đấu xong rồi? Đùa tôi sao? 】

【 Cái cách thức quyết định ra thắng bại tôi trăm triệu lần không nghĩ tới.. 】

【 Không phải chứ, hai người các ngài đánh lên tới trường hợp khinh khủng như vậy, kết thúc lại nhẹ nhàng như vậy? Thích hợp sao? 】

【 Dường như đang xem phim hay đột nhiên kết thúc dở.. Tức giận nha! 】

Làn đạn sôi nổi tỏ vẻ bất mãn, đồng dạng người chủ trì chưa đã thèm thuận theo dân ý, vội vàng ngăn cản Hạ Lan Giác cùng Tư Thần Diệu, hỏi bọn hắn đối với trận đấu vừa rồi có cảm tưởng gì.

Tư Thần Diệu: "Xem như phát huy bình thường, trong dự kiến đi."

Hạ Lan Giác: ".. Có chút ngoài ý muốn."

Người chủ trì nhịn không được hỏi:

"Là đối với chiêu thức cuối cùng của trận đấu kết thúc ngoài ý muốn sao?"

"Đúng vậy.. Đối với kết quả cũng rất ngoài ý muốn."

Hạ Lan Giác thẳng thắn nói:

"Lúc trước không phải tôi nói cảm thấy bản thân mình có khả năng sẽ thua rất lớn à."

"Thái Tử điện hạ thì sao? Ngài cảm thấy như thế nào?"

Người chủ trì vội vàng hỏi:

"Không ít người xem đều cảm thấy tình huống ngài cuối cùng ra bên ngoài giống trò đùa, không quá chân thật."

Chiến thuật và phán đoán chiến cuộc của Tư Thần Diệu từ trước đến nay đều được cho rằng là tiêu chuẩn thiên tài, lấy cách thức thua trận thi đấu như vậy, xác thật làm rất nhiều người cảm thấy không phù hợp trình độ của hắn, thậm chí nghi ngờ có phải cố ý nương tay hay không.

"Được rồi, ta thừa nhận, thái độ lần thi đấu này ta xác thật không đủ khẩn trương, suy xét không được đầy đủ."

Tư Thần Diệu lộ ra một nụ cười hơi có chút bất đắc dĩ.

"Nhưng ta tuyệt đối không có cố ý thua, Tiểu Giác thắng ta là đánh thật, điểm này ta muốn người xem nhìn rõ toàn bộ quá trình đối chiến hẳn là đều sẽ không hoài nghi."

"Vậy cuối cùng vì cái gì chân ngài lùi ra bên ngoài một chút xíu, mà Hạ Lan Giác điện hạ thì không có?"

Người chủ trì lập tức lại hỏi:

"Vì trước quá trình thi đấu các ngài hoàn toàn là thế lực ngang nhau."

"Kỳ thật rất đơn giản, tuy rằng cấp bậc nguyên lực của bọn ta thoạt nhìn giống nhau, nhưng trên thực tế chất lượng nguyên lực của Tiểu Giác so với ta lớn hơn nhiều."

Tư Thần Diệu cười cười.

"Trước đó thoạt nhìn thế lực ngang nhau, là bởi vì Tiểu Giác không am hiểu tiến công, bọn ta không có trực tiếp dùng nguyên lực so đấu. Thực hiển nhiên, so đấu nguyên lực mà nói chính là ta thua."

Người chủ trì nghe vậy có chút ngoài ý muốn, châm chước nói:

"Nói cách khác.. sức chiến đấu của Hạ Lan Giác điện hạ thực tế so với ngài càng mạnh hơn phải không?"

"Đúng vậy" Tư Thần Diệu hiển nhiên cũng không để ý loại cách nói này, thậm chí còn m sức chiến đấu cất giấu đắc ý nói:

"Chỉ cần Tiểu Giác có ý tính công kích, nhiều kinh nghiệm chiến đấu hơn một chút, thực lực khẳng định là vượt qua ta."

"..."

Người chủ trì thấy thế nhịn không được chuyển hướng về phía Hạ Lan Giác, hỏi:

"Ngài cảm thấy sao ạ?"

Chính Hạ Lan Giác cũng hoài nghi Tư Thần Diệu cố ý nương tay, bị hắn thổi phồng như vậy lập tức hơi ngượng ngùng, vội vàng phủ nhận:

"Không có đâu, chỉ là nguyên lực của tôi mạnh hơn chút xíu, ý thức kỹ xảo và kinh nghiệm chiến đấu đó đều kém rất xa.. Là anh ấy không có lấy ra những chiêu thức nguy hiểm đó, chỉ là luận bàn đơn giản, cho nên tôi mới có thể trùng hợp thắng. Nếu mà thực chiến chân chính thì khẳng định không được như vậy."

"Thi đấu biểu diễn đương nhiên sẽ không liều mạng như vậy."

Tư Thần Diệu nói: "Nguyên lực của em mạnh hơn ta là sự thật, chỉ là kinh nghiệm không đủ, ta nói có chỗ nào sai à?"

"Hơn nữa vốn dĩ thực lực của em so với ta mạnh hơn nhiều."

Cuối cùng Tư Thần Diệu còn âm thầm truyền âm một câu.

Hạ Lan Giác: "..."

"Anh không phải là bởi vì cái này mà cố ý thua chứ?"

Hạ Lan Giác nhịn không được truyền âm hỏi lại một lần.

"Không có, ta là thật sự không chú ý." Tư Thần Diệu ngữ khí không chút chột dạ nào mà trả lời:

"Nhưng thua khá tốt."

Nhìn bộ dạng Tư Thần Diệu mặt không đổi sắc, Hạ Lan Giác chỉ có thể lựa chọn trầm mặc. Người chủ trì tựa hồ cũng không có gì nói cười cười một chút thay đổi đề tài, hỏi bọn họ là tu luyện nguyên lực như thế nào?

Tư Thần Diệu trả lời rất tích cực:

"Phương diện này cũng là Tiểu Giác lợi hại, vì toàn bộ hệ thống tu luyện đều là em ấy mang đến, ta tu luyện chủ yếu là dựa vào em ấy hỗ trợ. Ít nhiều em ấy tay cầm tay dạy ta, mới có thể đạt tới trình độ hiện tại."

".. Phải không?"

Người chủ trì ha hả cười một chút, thấy Tư Thần Diệu tựa hồ còn muốn nói gì nữa, vội vàng chuyển hướng về phía Hạ Lan Giác, nhanh chóng nói:

"Vậy thỉnh Hạ Lan Giác điện hạ tới chia sẻ một chút kỹ xảo tu luyện nguyên lực đi."

Hạ Lan Giác: "Hả? À, được.."

【 Là tôi ảo giác sao.. Người chủ trì hình như là cố ý không muốn cho Thái Tử nói chuyện? 】

【 Không phải ảo giác đâu, bởi vì tôi cũng không muốn nghe Thái Tử nói chuyện. 】

【? Sao lại thế này? Các ngươi thế mà lại ghét bỏ Thái Tử điện hạ? 】

【 Không phải ghét bỏ Thái Tử, là ghét bỏ cẩu lương.. 】

【 Không phải ghét bỏ Thái Tử, là ghét bỏ hắn thổi phồng Hạ Lan Giác đến quá đà, còn không bằng diễn đàn võng hữu.. 】

【 Không phải ghét bỏ Thái Tử, chỉ là hiện tại tôi càng muốn nghe tiểu khả ái nói chuyện 】

【 Trăm lần không nghĩ tới, Thái Tử điện hạ thế nhưng sẽ có một ngày như vậy? 】

【 Nguyên lực của Thái Tử còn không mạnh bằng tiểu khả ái, thua không hổ thẹn còn rất vui vẻ, có phải không biết cố gắng hay không? 】

【 Chuyện này còn tự mình rất hiểu mình.. 】

【 Giảng đạo lý, hiện tại ngoại trừ bệ hạ, còn có mấy người có khả năng so nguyên lực được với Hạ Lan Giác đây? 】

【 Quả thật làm khó người khác, hệ thống tu luyện là Hạ Lan Giác nghĩ ra được, nguyên lực của Thái Tử điện hạ không bằng Hạ Lan Giác cũng bình thường nha 】

【 Nhưng mà hắn là Thái Tử, Hạ Lan Giác là tiểu khả ái, so ra kém tiểu khả ái nhà mình còn thỏa mãn với hiện trạng chính là không biết cố gắng! 】

【 Nghẹn lời, trong đầu tôi nhân thiết đã có, trước là ôn nhu công X nhuyễn manh chịu sản xuất tất cả đều OOC 555】

【 Tôi cũng vậy! Tiểu khả ái thế nhưng còn có thể đánh hơn Thái Tử điện hạ, trước kia viết thật nhiều đều không hợp lý.. 】

【 Đều do Thái Tử không biết cố gắng! 】

【 Không biết cố gắng! 】

【.. Thái Tử điện hạ, thảm! 】

【? Chẳng lẽ không phải Hạ Lan Giác quá nb, mà không phải Thái Tử không biết cố gắng? 】

【 Đúng, Hạ Lan Giác quá lợi hại đi, lúc trước cứ tưởng là nhân tài thuần nghiên cứu khoa học, không nghĩ tới kỳ thật văn võ song toàn, hơn nữa tất cả đều là trình độ đứng đầu 】

【 Thuốc kìm hãm kiểu mới cùng hệ thống tu luyện nguyên lực thật sự tạo phúc toàn thế giới, dù sao từ đây Hạ Lan Giác chính là thần tượng của tôi. 】

【 Thần tượng là Hạ Lan Giác hẳn là rất sướng đi, mặc kệ là thành quả nghiên cứu hay là nguyên lực chiến lực, tuyệt đối là thần tượng đúng tình hợp lý 】

【 Đúng.. Tôi cảm thấy Thái Tử cũng nghĩ như vậy. 】

【 Tôi nhớ rõ trước kia các ngươi cả ngày đòi thần tượng Thái Tử cơ mà.. 】

【 Hiện tại hắn không bằng Hạ Lan Giác đáng giá làm thần tượng à? 】

【 Ai nói, ánh mắt Thái Tử điện hạ tôi nói rất là tinh đó nha! 】

【 Quá chân thật đi, chỉ có ta là muốn cả hai làm thần tượng sao? 】

【 Không, ngươi không phải một người, tình yêu của hai người là phu phu thần tiên! Nhân thiết thay đổi ta cũng muốn! 】

Tuy rằng võng hữu đều trêu chọc, nhưng lần thi đấu biểu diễn này phát sóng trực tiếp hiệu quả vẫn là rất tốt, thực lực Hạ Lan Giác đổi mới nhận biết của đại chúng, hình tượng Tư Thần Diệu trong mắt dư luận cũng cũng không có thật sự giảm xuống.

Mọi người đều nhìn ra được, đây chỉ là một trận thi đấu giải trí, Hạ Lan Giác cũng không giống Tư Thần Diệu am hiểu chiến đấu như vậy, Tư Thần Diệu nói thực lực Hạ Lan Giác so với mình mạnh hơn, mọi người cũng không quá tin tưởng, mà là cảm thấy hơn phân nửa là thao tác tú ân ái.

Hạ Lan Giác hiện giờ rất nhanh bị dân chúng biến thành thần tiên, sau khi tự trải nghiệm qua hiệu quả công pháp tu luyện, mỗi người đều khen cậu không dứt miệng, số lượng khen ngợi đã bắt đầu vượt qua Tư Thần Diệu.

Mà các võng hữu tuy rằng ngoài miệng nói ghét bỏ cẩu lương, nhưng thân thể lại vô cùng thành thật mà đuổi theo Hạ Lan Giác cùng Tư Thần Diệu hoạt động phát sóng trực tiếp, hơn nữa làm các loại video và ảnh chụp hai người tương tác, chia sẻ mọi thứ ở trên mạng, thảo luận còn có sáng tác.

Mặc dù Tư Thần Diệu tựa hồ OOC, nhưng nhân thiết mới cũng không tồi, cùng Hạ Lan Giác thường xuyên cùng khung phát đường, đương nhiên mà trở thành CP quốc dân.

Trên Tinh Võng một đống người thúc giục hôn thậm chí giục sinh hai người, fans CP cực kỳ sinh động, nhắc tới một người bọn họ trong đó, tuyệt đối cũng sẽ có một người khác tồn tại.

Nhưng gần đây, Hạ Lan Giác cảm thấy Tư Thần Diệu có chút kỳ lạ, tựa hồ có chuyện gì đó cố ý trốn tránh cậu, hoàn toàn không dính người giống trước kia hận không thể thời khắc đem cậu cột vào người.

Hạ Lan Giác cũng không đến mức hoài nghi Tư Thần Diệu có cái suy nghĩ không tốt gì, chỉ là lo lắng hắn có phải gặp phiền phức gì hay không thôi.

Tuy rằng dựa theo tình huống trước mắt tới xem, hẳn là sẽ không có phiền phức gì có thể làm Tư Thần Diệu bối rối, nhưng mà lúc Hạ Lan Giác chủ động dò hỏi, Tư Thần Diệu lại tạm dừng một chút, nói:

"Là có chuyện phải xử lý.. Ta muốn nhờ em."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 126 Tìm chủ đề
Chương 71: Cuộc đời này gặp được người, là điều may mắn nhất.

[HIDE-THANKS]
Editor: AmiLee

Hạ Lan Giác ngay lập tức liền khẩn trương lên, giống như con thỏ đang cảnh giác nhìn chằm chằm Tư Thần Diệu và hỏi:

"Có chuyện gì xảy ra sao?"

Tư Thần Diệu cảm thấy bộ dạng này của cậu rất đáng yêu, nhưng vẫn vội vàng trấn an nói:

"Đừng khẩn trương, trước mắt còn không có chuyện gì, chỉ là qua một đoạn thời gian nữa có khả năng cần em giúp một chút, cũng không nghiêm trọng lắm."

"Hả?"

Hạ Lan Giác nghe vậy ngơ ngẩn một chút, nhịn không được kỳ quái nói:

"Hiện tại không có việc gì sao? Vậy gần đây anh đang lén vội làm cái gì?"

".. Chờ đến lúc đó em sẽ biết."

Tư Thần Diệu nói:

"Yên tâm, khẳng định không phải là chuyện rất nghiêm trọng."

Hạ Lan Giác vẫn là cảm thấy rất kỳ quái, đây hẳn là lần đầu tiên Tư Thần Diệu có chuyện không nói cho cậu, tuy rằng Tư Thần Diệu bảo đảm nói không nghiêm trọng, nhưng vẫn cảm thấy khả nghi thế nào ấy, không biết rốt cuộc là đang tính toán làm gì.

Hạ Lan Giác sau vài lần hỏi đi hỏi lại, Tư Thần Diệu trước sau không muốn nói cho Hạ Lan Giác rốt cuộc là chuyện gì, làm Hạ Lan Giác càng thêm nghi hoặc.

Nhưng thời gian rất lâu sau đều không có tin tức xấu gì truyền đến, Hạ Lan Giác dần dần không thèm lo lắng nữa.

Lại qua một đoạn thời gian, Tư Thần Diệu rốt cuộc nói cho Hạ Lan Giác cần cậu làm gì:

"Lúc thanh tra căn cứ Nghiêm gia phát hiện một số đồ vật kỳ quái, khả năng cần em đi hỗ trợ xem một chút."

"Được nha."

Hạ Lan Giác không chút do dự đáp ứng, chợt nhịn không được kỳ quái nói:

"Lúc trước anh vẫn luôn muốn xử lý chính là chuyện này sao? Chẳng lẽ là đồ vật đặc biệt nguy hiểm?"

Tư Thần Diệu lại nở nụ cười, nói:

"Đúng đang xử lý chuyện này nhưng không phải đồ vật rất nguy hiểm, chỉ là đặc biệt quan trọng, cho nên cần em tự mình đi nhìn một cái."

Hạ Lan Giác nghe vậy càng thêm hoài nghi nhưng dường như Tư Thần Diệu chủ ý quyết định không nói nhiều cho cậu biết, cậu chỉ có thể nghi ngờ rồi hành động cùng Tư Thần Diệu.

Ngoài dự kiến của Hạ Lan Giác, lần này bọn họ không phải đi theo quân đội cùng nhau hành động, ngược lại là đi cùng với thành viên đội lính đánh thuê Thập Thất, một chiếc phi thuyền nhỏ chở vài người điệu thấp đi ra ngoài, lại còn có mang theo Đại Hoàng.

Thành viên đội lính đánh thuê Thập Thất là sau khi Hạ Lan Giác đi vào thế giới này quen biết đầu tiên, đến chủ tinh mới tách ra cũng không có chặt đứt liên hệ, bất quá so với lúc mới gặp mặt sinh hoạt chung trên một chiếc phi thuyền thì quả thật ít đi nhiều.

Có thể một lần nữa đoàn tụ với bọn họ, Hạ Lan Giác rất là vui mừng.

"Tiểu Giác! Đã lâu không gặp nha!"

Chử Minh Tú trực tiếp tiến lại gần cho Hạ Lan Giác một cái ôm.

Liễu Ngọc Tố cũng nhịn không được xoa nhẹ Hạ Lan Giác một phen, cười nói:

"Mấy người không phải thường xuyên gặp nhau à, tôi với A Bách mới thật sự là đã lâu không gặp Tiểu Giác."

Thân phận Liễu Ngọc Tố cùng Lộ Bách bên ngoài với Tư Thần Diệu hoàn toàn không có quan hệ gì, bởi vậy ngay cả lễ đính hôn của Hạ Lan Giác và Tư Thần Diệu cũng không thể tham gia, lại nói tiếp vẫn có chút tiếc nuối.

Hạ Lan Giác cùng mọi người tự ôn chuyện, Đại Hoàng cũng bị bọn họ đánh bạo xoa một lần, Thập Thất càng ríu rít hơn, Hạ Lan Giác đối với việc muốn bắt Bạch Tinh tới làm phi thuyền cảm thấy vô cùng hứng thú.

Không khí toàn đội ngũ vô cùng thả lỏng, hoàn toàn không giống như là kiểu muốn đi chấp hành nhiệm vụ quan trọng.

Hạ Lan Giác xác định lần này hẳn là không phải chuyện xấu gì, nhưng vẫn không rõ Tư Thần Diệu vì cái gì muốn gạt cậu, không khỏi muốn thử hỏi những người khác một lần:

"Chúng ta là muốn đi làm gì?"

"Là muốn đi tìm một thứ đặc biệt lợi hại."

Mộ Dung Lam đứng đắn nói.

"Đúng! Đặc biệt lợi hại!"

Chử Minh Hi mặt mày hớn hở nói tiếp.

"Ngoại trừ cậu những người khác đều tìm không thấy thứ này."

Liễu Ngọc Tố táng Chử Minh Hi có chút đắc ý vênh váo, cười ôn nhu nói với Hạ Lan Giác:

"Tiểu Giác cậu đừng nghĩ nhiều, chỉ là thứ kia đối với linh lực yêu cầu rất rất cao, khả năng chỉ cậu mới có thể xác định vị trí. Hơn nữa chuyện này không thích hợp công khai, cho nên là đội lính đánh thuê chúng ta bí mật hành động."

"Là vậy à.."

Hạ Lan Giác nghe vậy nghĩ nghĩ, cảm thấy có thể là thiên tài địa bảo cùng loại với đá Huyền Không hoặc là tự nhiên hình thành ảo cảnh chẳng hạn, vậy thì xác thật chỉ có dựa vào cậu mới giải quyết được.

Nhưng chuyện này Tư Thần Diệu hẳn là không có gì mà khó nói thế, sao lúc trước vẫn luôn gạt cậu..

Hạ Lan Giác nhịn không được nhìn về phía Tư Thần Diệu, lại thấy đối phương trong mắt lưu luyến, cũng đang nhìn cậu, ôn nhu nói:

"Lại chờ một lát, đến lúc đó em sẽ biết."

"..."

Tuy rằng vẫn không biết Tư Thần Diệu đến tột cùng trong hồ lô bán thuốc gì, Hạ Lan Giác vẫn không hề truy hỏi, quyết định đến lúc đó tự mình nhìn.

Mượn cơ hội này, Hạ Lan Giác ôn lại khoảng thời gian lúc trước đi theo Tư Thần Diệu làm lính đánh thuê tinh tế, khi đó Hạ Lan Giác còn không biết thân phận Tư Thần Diệu, nhưng đã ngây ngốc mà đem mười tám đời tổ tông của mình tiết lộ hết trơn; cũng không hiểu cảm giác mình đối với Tư Thần Diệu có ý gì, chỉ là thuận theo bản tâm mà thân cận đối phương; còn có đủ loại phản ứng đối mặt với thế giới mới này, bây giờ hồi tưởng lại có chút ngốc..

Nhưng may mắn là, bởi vì gặp được chính là Tư Thần Diệu, chuyện này cuối cùng đều biến thành hồi ức đẹp.

Tư Thần Diệu mang theo Hạ Lan Giác đến căn phòng phong cách thiếu nhi đáng yêu trước kia, vui vẻ mà ôn lại cảnh tượng lúc trước Hạ Lan Giác dạy Tư Thần Diệu tu luyện. Nhưng không bao lâu, Tư Thần Diệu liền ngại hiệu quả tu luyện như vậy không tốt, lôi kéo Hạ Lan Giác song tu.

Địa điểm lần này tựa hồ cũng không quá xa, Thập Thất chỉ đi trong một ngày, thì tỏ vẻ sắp tới mục đích, so với khu tinh cầu F xa xôi hoàn toàn chính là lữ hành khoảng cách ngắn.

May mà Hạ Lan Giác và Tư Thần Diệu "Ôn lại hồi ức" cũng tiến hành đến không sai biệt lắm, chỉ là Hạ Lan Giác có chút nghi vấn:

"Căn cứ Nghiêm gia bí mật thế tại sao lại gần như vậy?"

"Nơi này không xem là căn cứ Nghiêm gia."

Tư Thần Diệu nói:

"Chỉ là địa phương tương đối đặc thù, lúc thanh tra Nghiêm gia ngoài ý muốn phát hiện, là một tinh cầu bỏ hoang rất nhỏ."

Nói là tinh cầu bỏ hoang, nhưng trạng thái nơi này cùng tinh cầu khu F hoang vắng ám trầm hoàn toàn bất đồng, ngược lại giống như tinh cầu du lịch, tuy rằng nhìn không có sinh mệnh động thực vật, nhưng có ánh sáng ấm áp, nước nhu hòa, núi đá lởm chởm cùng bờ cát trắng, thoạt nhìn sau vài năm nữa, rất có thể phát triển trở thành dạng cây cối sum xuê, sinh cơ bừng bừng.

Đoàn người xuống phi thuyền, thuận tiện còn thưởng thức một chút cảnh sắc, lúc này mới tiến vào cửa động phía trước đã dựng xong.

Lối vào ở chênh vênh trên vách núi đá, bên trong đường hầm thoạt nhìn còn có vài phần thô ráp, làm Hạ Lan Giác nhớ tới lúc trước cậu lần đầu tiên gặp mặt Tư Thần Diệu, đội lính đánh thuê đoàn khẩn cấp đào ra những thông đạo đó.

"Có cái gì ở bên trong này phải không?"

Hạ Lan Giác một bên đi vào trong, một bên dùng thần thức dò xét chung quanh.

"Đúng vậy, nhưng chúng tôi không thể xác định được vị trí."

Mộ Dung Lam nói:

"Không biết vì cái gì, chúng tôi không thể tới gần mục tiêu."

Hạ Lan Giác nghe vậy hơi hơi nhíu mi.

"Chẳng lẽ thật sự là ảo cảnh? Người tới trước đó không có xảy ra chuyện chứ?"

Tư Thần Diệu duỗi tay xoa xoa đầu cậu, cười nói:

"Không cần quá khẩn trương, không có chuyện gì."

Hạ Lan Giác càng thêm cảm thấy kỳ quái, trừ khi từ trong miệng Tư Thần Diệu đạt được đáp án thì lại chuyên tâm tra xét.

"Đây là.. trận pháp?"

Hạ Lan Giác đột nhiên kinh hô một tiếng.

"Thế mà lại có trận pháp.."

Ảo cảnh rất có khả năng ở trong hoàn cảnh tự nhiên hình thành, nhưng cần phải có tu sĩ hiểu trận pháp mới có thể làm ra được.

Mà trong thế giới này, theo lý thuyết sẽ không có nhân tài nào ngoại trừ cậu hiểu trận pháp. Chẳng lẽ.. ngoại trừ mình ra còn có tu sĩ khác cũng phi thăng đến thế giới này?

Hạ Lan Giác lập tức cảnh giác lên.

Tu vi của cậu có thể ở thế giới này đi ngang, nhưng nếu là đối đầu với một tu sĩ phi thăng khác sẽ rất khó nói, chiến đấu không phải là sở trường của Hạ Lan Giác.

"Tôi đi qua xem, mấy người đừng nên tiếp tục đi vào nữa."

Hạ Lan Giác nhịn không được nói, "Tốt nhất là quay lại phi thuyền đi."

Tuy rằng chuyện này đối với tu sĩ đã phi thăng mà nói căn bản không ngăn cản được cái gì, nhưng ít ra không đến mức bị trận pháp làm bị thương.

"Đừng có gấp."

Tư Thần Diệu duỗi tay đè lại bờ vai của cậu, ngữ khí vô cùng trấn định nói:

"Trước đó đã có người thử tới gần rồi, ngoại trừ vào không được bên ngoài không xảy ra chuyện gì, cho dù là trận pháp, hẳn là cũng không có nguy hiểm. Bình tĩnh một chút, ta tin tưởng em khẳng định có thể giải quyết."

Hạ Lan Giác giật mình, nhìn Tư Thần Diệu, không khỏi cũng trấn định lại, tĩnh tâm cẩn thận quan sát một chút trận pháp phía trước, phát hiện bản thân quả thật là có chút khẩn trương quá mức.

Cái trận pháp này tuy rằng coi như tinh diệu, nhưng dường như không có tính công kích, chỉ là một cái trận pháp khá đơn thuần, cho dù không thể tìm được mắt trận, trực tiếp dùng lực mạnh cũng có thể phá vỡ.

Mà người bố trí trận pháp này tu vì tuy rằng không thấp, ít nhất so với thế giới này trình độ cao hơn, nhưng Hạ Lan Giác cảm giác mình vẫn có thể giải quyết.

Những người khác kiên trì muốn đi theo, Tư Thần Diệu cũng không hiểu định liệu trước, Hạ Lan Giác cũng không phản đối nữa, mọi người cùng nhau tiến vào trận pháp.

Chỉ là đi không bao lâu, vài người đã bị phân tán, Hạ Lan Giác và Tư Thần Diệu trước sau nắm tay còn ở cùng nhau, những người khác đều không biết đã đi đâu, ngay cả Đại Hoàng cũng không thấy.

Cũng may Hạ Lan Giác không có hoảng loạn, biết chỉ cần gỡ bỏ trận pháp là được, mà cậu đã dần dần sờ ra quy luật và mắt trận, hẳn là rất nhanh có thể phá trận.

Chỉ là Hạ Lan Giác cảm thấy, cái trận pháp này có chút cảnh tượng càng xem càng giống chỗ lúc trước cậu lần đầu gặp Tư Thần Diệu, mà càng tiếp cận mắt trận, Hạ Lan Giác cũng có cảm giác quen thuộc với cái trận pháp này.

Kết hợp với biểu hiện trước đó của Tư Thần Diệu, Hạ Lan Giác lập tức có chút hoài nghi.. chẳng lẽ đây đều là người cậu quen thiết kế?

Bất quá không đợi Hạ Lan Giác nghĩ ra cái gì, cậu đã trước một bước tránh đi mê cung bẫy rập cuối cùng, tìm được vị trí mắt trận.

Trên mắt trận còn có một đạo phong ấn phòng hộ, Hạ Lan Giác nhìn trong chốc lát, xác định cái này trực tiếp dùng linh lực phá hư là được.

Cậu nhìn về phía Tư Thần Diệu, thử hỏi:

"Em trực tiếp phá trận nhé?"

Tư Thần Diệu nhìn mặt cậu ý muốn nói "Nếu anh có tính toán gì không tốt nhất hiện tại liền nói nha", không khỏi cười khẽ một chút, nói:

"Cứ làm theo ý em là được."

Hạ Lan Giác ở trong lòng nói thầm một câu, dùng linh lực nhằm về phía mắt trận.

Ngoài dự đoán của cậu, cái phong ấn này hoàn toàn không mạnh, cơ hồ là linh lực của cậu mới vừa dính lên không phút chốc toàn bộ phong ấn đã trực tiếp tan rã, mắt trận cũng ngay sau đó bị phá hư, trận pháp dần dần biến mất, chung quanh biến thành chỗ khác hoàn toàn lúc trước.

Ánh sáng chói lòa trút xuống, gió ấm áp nhẹ quất vào mặt, nguyên bản sơn động âm u chặt hẹp, trong khoảnh khắc biến thành biển xanh trời xanh mỹ lệ, hóa ra là chỗ mắt trận biến thành một cái bục đá nguyên thủy nhưng tạo hình tinh xảo, mà Đại Hoàng cùng những người khác biến mất lúc trước, lúc này cũng đã xuất hiện ở chung quanh, mặt mỉm cười mà nhìn Hạ Lan Giác.

Hạ Lan Giác ngơ ngẩn mà nhìn thứ trên bục đá, có chút không biết làm sao.

"Đây là ta tự tay làm."

Tư Thần Diệu bên cạnh đột nhiên lên tiếng.

Hắn cầm lấy một chiếc nhẫn trắng xa hoa lộng lẫy, ở Hạ Lan Giác trước mặt quỳ một gối xuống.

"Tuy rằng chúng ta đều đã đính hôn, nhưng ta giống như còn chưa có trịnh trọng cầu hôn em. Em vì ta mang đến quá nhiều thứ, nhưng ta lại không có thứ gì đặc biệt quý báu có thể cho em, cũng chỉ có thể tự mình làm đôi nhẫn này."

Tư Thần Diệu ngửa đầu nhìn Hạ Lan Giác, đây là lần đầu hắn bày ra tư thế thần phục với người khác, nhưng hắn cũng không cảm thấy biệt nữu, mà là nhịn không được đem góc độ này nhìn Hạ Lan Giác khắc ghi từng ly từng tý trong lòng.

"Ta lén cầm một chút đá Huyền Không, đem chúng nó làm thành nhẫn, sau đó mới luyện thành pháp khí. Thời gian không nhiều lắm, kỹ thuật luyện khí của ta cũng không tốt lắm, tác dụng của nhẫn cũng không lớn, chỉ là giống pháp khí trữ vật, khả năng có chút lãng phí đá Huyền Không, hy vọng em sẽ không ghét bỏ."

Tư Thần Diệu nâng tay Hạ Lan Giác, hơi lải nhải một chút.

"Bất quá ta nghĩ cách đem chúng nó luyện thành một đôi pháp khí cùng nguyên, có công dụng là nhiều thứ có thể trực tiếp truyền tống đến vị trí đối phương, ta cảm thấy cũng không tệ lắm."

"Hôm nay vừa lúc là ngày kỉ niệm 1 năm chúng ta gặp nhau, sau khi gặp được em một năm này, là khoảng thời gian hạnh phúc nhất từ khi ta sinh ra đến nay. Cố ý chọn ngày này, không biết có thể hay không đền bù một chút ta lúc trước chưa cầu hôn, đưa nhẫn cũng không tốt lắm?"

Tư Thần Diệu nói cười một chút.

Tiếp theo ngữ khí hắn một lần nữa trịnh trọng lên:

"Hiện tại, ta muốn chính thức cầu hôn người ta yêu, hơn nữa vĩnh viễn cũng không bao giờ buông bỏ. Hạ Lan Giác, về sau vĩnh viễn ở bên ta được không? Ta thề sẽ yêu thương em, bên cạnh em, quý trọng em, tuyệt không thay đổi."

Người quen bên cạnh xem lễ đã bắt đầu ồn ào, Hạ Lan Giác rốt cuộc dần dần từ liên tiếp ngoài ý muốn tỉnh táo lại. Nhìn đôi mắt huyết sắc của Tư Thần Diệu không hề có chứa nửa phần lệ khí, mà tràn ngập tình yêu ấm áp, tình cảm trong lòng Hạ Lan Giác không cần tự hỏi đã hóa thành ngôn ngữ buột miệng thốt ra:

"Được, em đồng ý."

Đám người Mộ Dung Lam lập tức vỗ tay, Tư Thần Diệu đeo nhẫn cho Hạ Lan Giác, Hạ Lan Giác tức khắc chỉ có thể nhìn nửa khuôn mặt hắn.

Tuy rằng chỉ có thể nhìn thấy một phần nhỏ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt Tư Thần Diệu tuấn mỹ đến mức có vài phần tà khí, lại là tràn ngập chuyên chú và nghiêm túc.

Không biết gió ấm nơi nào thổi đến, bay lên vài sợi tóc, lộ ra mặt hắn giờ phút này ôn nhu đến cực điểm, ở trong mắt Hạ Lan Giác biến thành một bức ảnh đẹp nhất thế giới.

Nguyên Tinh của Tư Thần Diệu từ một thế giới khác đến, từ đây thay đổi vận mệnh Hạ Lan Giác. Mà nhiều năm về sau Hạ Lan Giác cũng xuyên qua thời không, đi tới bên cạnh Tư Thần Diệu, viết lại tương lai của hắn.

Giống như bọn họ vốn là một thể, mặc dù thời không cách trở, cuối cùng cũng gặp được nhau.

Cuộc đời này gặp được người, là điều may mắn nhất.

~HOÀN~
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back