Công đức này, tôi muốn!
Tác giả: Miêu Dữ Hỏa Oa
Editor: GiangNgan
Tác giả: Miêu Dữ Hỏa Oa
Editor: GiangNgan
Chương 91:
- Ví đây, tôi phải trở về ngủ, quá muộn..
Dương Hứng Thành vừa dứt lời, chỉ thấy hai thiếu niên lập tức ném xuống hai ma men liên thủ đem hắn đè xuống đất.
- A a a! Các cậu đang làm gì đó! Đau! Buông tay!
Mặt của Dương Hứng Thành hung hăng nện lên sàn nhà lạnh lẽo, đau tới mức có chút choáng váng đầu.
Lạc Trấn Tinh đè chặt không cho hắn nhúc nhích.
Lạc Tu Trúc gọi điện báo cảnh:
- Alo xin chào, tôi đã phát hiện một phạm nhân ấu dâm, địa chỉ ở..
Nghe được lời này, Dương Hứng Thành giãy dụa càng thêm dữ dội.
Đáng tiếc, hắn là một lão nhân năm sáu chục tuổi, làm sao có thể so sánh với một thanh thiếu niên 18 tuổi hơn nữa còn có cơ bắp rắn chắc đây?
Nghe tiếng rít gào như dã thú của Dương Hứng Thành, Lạc Trấn Tinh hoàn toàn không dám lơi lỏng.
Lạc Tu Trúc đi hướng thang lầu, khóe mắt Dương Hứng Thành như muốn nứt ra muốn tiến lên ngăn cản.
Nhưng cố gắng của hắn đều là uổng phí.
Lạc Tu Trúc đi lên lầu, chứng kiến cửa phòng mở ra, máy tính tản ra ánh sáng.
Hắn đi tới nhìn vào máy tính, đều là bằng chứng phạm tội của Dương Hứng Thành.
Đây là lý do vì sao hắn không muốn tùy tiện nói cho cảnh sát, bởi vì mở ra bằng chứng còn cần nghiệm chứng tròng mắt, nếu người kia chết sống không chịu làm, muốn lấy được chứng minh phi thường phiền toái.
Tốc độ cảnh sát rất nhanh, hắn nghe được thanh âm còi xe cảnh sát mới xuống lầu.
Cảnh sát xuống xe liếc mắt liền chứng kiến Dương Hứng Thành bị đè dưới đất, còn có hai người khác nằm rũ rượi không biết sống chết.
Cũng may sau khi kiểm tra mới biết hai người kia say rượu nên đã ngủ.
Thanh danh Dương Hứng Thành còn lớn, có vài cảnh sát tuy không thường xem phim cũng dễ dàng nhận ra khuôn mặt của hắn.
Kết quả đi vào bên trong biệt thự, bọn họ mới phát hiện người này không mặc quần.
Dương Hứng Thành lõa lồ thân dưới?
Nghĩ tới người báo cảnh nói nguyên nhân vụ án, trong lòng nhóm cảnh sát vô cùng khiếp sợ.
Dương Hứng Thành dâm loạn vị thành niên? Việc này.. không thể đi?
Lạc Tu Trúc đứng nơi thang lầu, nhắc nhở:
- Chứng cớ đều ở trong phòng trên lầu, trong máy tính của hắn có internet.
Lập tức có hai cảnh sát chạy nhanh lên lầu.
Lạc Tu Trúc theo sau bọn họ, nhìn thấy chứng cớ trong máy tính, hai cảnh sát hít sâu một hơi, biểu tình biến thành phẫn nộ.
- Thứ này hình như là trang web nước ngoài, tôi khuyên các anh nên cẩn thận một chút, vạn nhất internet không còn, bằng chứng tố cáo Dương Hứng Thành cũng không còn.
Cảnh sát cảm kích nhìn hắn, cầm lấy máy tính mang đi, trực tiếp mang về cục cảnh sát giao cho chuyên gia điều tra.
Về phần Dương Hứng Thành cũng bị cảnh sát đeo còng tay mang đi.
Cảnh sát đến làm cho bảo an cùng những chủ nhà khác thò đầu ra nhìn, muốn biết rốt cục xảy ra chuyện gì.
Kết quả chứng kiến Dương Hứng Thành bị đeo còng tay, mông trần bị cảnh sát mang lên xe.
- Là cảnh sát! Dương Hứng Thành ôi chao!
- Oa còn cởi bỏ mông! Cái kia.. thật nhỏ..
- Thật sự là thật nhỏ, cái đó không kém với Mac (son Mac) bao nhiêu đâu?
- Hắn làm cái gì vậy? Chơi gái bị bắt?
Lạc Trấn Tinh cùng Lạc Tu Trúc nâng dậy hai người bị té dưới đất, một màn này cũng bị người xung quanh quay chụp xuống.
Người xung quanh còn tưởng bọn họ có quan hệ với vụ án của Dương Hứng Thành, chợt nghe cảnh sát cảm tạ Lạc Tu Trúc tố giác, hơn nữa hi vọng hắn có thể cùng đi cục cảnh sát một chuyến.
Nga! Nguyên lai là người tố giác!
Sau khi xe cảnh sát rời đi, bốn người quay về khách sạn.
Đem anh trai cùng Vương đạo ổn định xong, hai người quay về phòng mình.
Lạc Tu Trúc dụi mắt, khi hắn chứng kiến vật giống Mac kia, nhiều ít có chút ghê tởm cùng cay mắt.
- Không nghĩ tới người này lại không mặc quần đi mở cửa.. thật cay ánh mắt.
Hắn thật muốn móc mắt ném vào thuốc nước sát trùng rửa sạch..
Lạc Trấn Tinh nhúng ướt khăn đưa cho hắn:
- Đừng dùng tay nhu, cẩn thận có vi trùng.
Nói xong hắn nở nụ cười:
- Nếu cảm thấy được cay mắt, em đi xem thứ tốt gột rửa là được.
Lạc Tu Trúc tiếp nhận khăn, chậm rãi ngẩng đầu nhìn chằm chằm hắn.
- Nga? Vậy em nhìn cái gì gột rửa ánh mắt?
Nhìn anh sao?
Lạc Trấn Tinh cảm giác tai của mình chợt nóng lên, nhưng không biết nguyên nhân vì sao.
- Ách.. lá cây màu xanh biếc? Hoa cỏ? Hay là anh mở bộ phim cho em xem?
Lạc Trấn Tinh có chút lúng túng nói.
Lạc Tu Trúc cũng không nói gì, cầm khăn phủ lên đôi mắt.
Tâm tình Lạc Trấn Tinh càng thêm luống cuống:
- Làm sao vậy? Hay là em muốn nhìn cái gì?
- Em không sao, chỉ là muốn càu nhàu một chút mà thôi.
Lạc Tu Trúc đi vào tùy tiện tắm rửa một chút, liền định đi cục cảnh sát.
- Em đi là được, anh ở lại chờ nhị ca cùng Vương đạo tỉnh lại đi.
Nói xong hắn một mình rời đi.
Nhìn cửa đóng lại, Lạc Trấn Tinh cảm nhận được hắn đang tức giận.
* * *
Lạc Tu Trúc vừa đi ra khách sạn, bên cạnh lập tức xông tới mấy phóng viên giơ microphone hỏi:
- Xin hỏi vì sao cậu lại từ trong nhà của Dương Hứng Thành đi ra?
- Nghe nói là cậu cử báo Dương Hứng Thành, xin hỏi hắn rốt cục phạm tội gì?
- Xin hỏi cậu..
Nghe được cẩu tử truy vấn, Lạc Tu Trúc hờ hững, thậm chí thái độ càng thêm băng sương.
Có một phóng viên muốn cản đường hắn, bị hắn đẩy ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm:
- Đừng cản đường tôi!
Bị đôi mắt tối đen nhìn chăm chú, mấy người không khỏi rùng mình.
Chờ bọn họ phục hồi lại tinh thần, thân ảnh Lạc Tu Trúc đã không thấy tăm hơi.
Lạc Tu Trúc hầm hầm đi vào cục cảnh sát, căn cứ tin tức hắn cung cấp, rất nhanh ngồi cùng phòng với đội trưởng cảnh sát phụ trách ghi chép.
Ngoại trừ đội trưởng, còn có chuyên gia.
- Lần đầu gặp mặt, tôi gọi là Mao Dịch.
Chuyên gia cười thật sáng lạn.
- Nhìn thấy tôi không được vui sao?
Mao Dịch cười xấu hổ hỏi.
Lạc Tu Trúc hít sâu một hơi, cố gắng bình phục tâm tình của mình, đỡ trán nói:
- Không, không liên quan anh, tôi chỉ là vì tâm tình không tốt mà thôi.
Nghe được không phải nguyên nhân của mình, Mao Dịch thở ra một hơi.
Tiếp theo Lạc Tu Trúc kể ra phát hiện của mình, cùng kế hoạch của bốn người.
Nghe được hắn chỉ là câu cá chấp pháp mà cũng không làm gì khác, trong lòng Mao Dịch khẽ thở ra nhẹ nhõm.
Đối với vụ án do huyền sư phát hiện, mặt trên tuyên bố không ít điều lệ nội quy.
Tỷ như nói, huyền sư khống chế tội phạm hiềm nghi chủ động đệ trình chứng cớ, cảnh sát phải lần nữa xác nhận chứng cớ kia có thật sự hay không.
Dương Hứng Thành vừa dứt lời, chỉ thấy hai thiếu niên lập tức ném xuống hai ma men liên thủ đem hắn đè xuống đất.
- A a a! Các cậu đang làm gì đó! Đau! Buông tay!
Mặt của Dương Hứng Thành hung hăng nện lên sàn nhà lạnh lẽo, đau tới mức có chút choáng váng đầu.
Lạc Trấn Tinh đè chặt không cho hắn nhúc nhích.
Lạc Tu Trúc gọi điện báo cảnh:
- Alo xin chào, tôi đã phát hiện một phạm nhân ấu dâm, địa chỉ ở..
Nghe được lời này, Dương Hứng Thành giãy dụa càng thêm dữ dội.
Đáng tiếc, hắn là một lão nhân năm sáu chục tuổi, làm sao có thể so sánh với một thanh thiếu niên 18 tuổi hơn nữa còn có cơ bắp rắn chắc đây?
Nghe tiếng rít gào như dã thú của Dương Hứng Thành, Lạc Trấn Tinh hoàn toàn không dám lơi lỏng.
Lạc Tu Trúc đi hướng thang lầu, khóe mắt Dương Hứng Thành như muốn nứt ra muốn tiến lên ngăn cản.
Nhưng cố gắng của hắn đều là uổng phí.
Lạc Tu Trúc đi lên lầu, chứng kiến cửa phòng mở ra, máy tính tản ra ánh sáng.
Hắn đi tới nhìn vào máy tính, đều là bằng chứng phạm tội của Dương Hứng Thành.
Đây là lý do vì sao hắn không muốn tùy tiện nói cho cảnh sát, bởi vì mở ra bằng chứng còn cần nghiệm chứng tròng mắt, nếu người kia chết sống không chịu làm, muốn lấy được chứng minh phi thường phiền toái.
Tốc độ cảnh sát rất nhanh, hắn nghe được thanh âm còi xe cảnh sát mới xuống lầu.
Cảnh sát xuống xe liếc mắt liền chứng kiến Dương Hứng Thành bị đè dưới đất, còn có hai người khác nằm rũ rượi không biết sống chết.
Cũng may sau khi kiểm tra mới biết hai người kia say rượu nên đã ngủ.
Thanh danh Dương Hứng Thành còn lớn, có vài cảnh sát tuy không thường xem phim cũng dễ dàng nhận ra khuôn mặt của hắn.
Kết quả đi vào bên trong biệt thự, bọn họ mới phát hiện người này không mặc quần.
Dương Hứng Thành lõa lồ thân dưới?
Nghĩ tới người báo cảnh nói nguyên nhân vụ án, trong lòng nhóm cảnh sát vô cùng khiếp sợ.
Dương Hứng Thành dâm loạn vị thành niên? Việc này.. không thể đi?
Lạc Tu Trúc đứng nơi thang lầu, nhắc nhở:
- Chứng cớ đều ở trong phòng trên lầu, trong máy tính của hắn có internet.
Lập tức có hai cảnh sát chạy nhanh lên lầu.
Lạc Tu Trúc theo sau bọn họ, nhìn thấy chứng cớ trong máy tính, hai cảnh sát hít sâu một hơi, biểu tình biến thành phẫn nộ.
- Thứ này hình như là trang web nước ngoài, tôi khuyên các anh nên cẩn thận một chút, vạn nhất internet không còn, bằng chứng tố cáo Dương Hứng Thành cũng không còn.
Cảnh sát cảm kích nhìn hắn, cầm lấy máy tính mang đi, trực tiếp mang về cục cảnh sát giao cho chuyên gia điều tra.
Về phần Dương Hứng Thành cũng bị cảnh sát đeo còng tay mang đi.
Cảnh sát đến làm cho bảo an cùng những chủ nhà khác thò đầu ra nhìn, muốn biết rốt cục xảy ra chuyện gì.
Kết quả chứng kiến Dương Hứng Thành bị đeo còng tay, mông trần bị cảnh sát mang lên xe.
- Là cảnh sát! Dương Hứng Thành ôi chao!
- Oa còn cởi bỏ mông! Cái kia.. thật nhỏ..
- Thật sự là thật nhỏ, cái đó không kém với Mac (son Mac) bao nhiêu đâu?
- Hắn làm cái gì vậy? Chơi gái bị bắt?
Lạc Trấn Tinh cùng Lạc Tu Trúc nâng dậy hai người bị té dưới đất, một màn này cũng bị người xung quanh quay chụp xuống.
Người xung quanh còn tưởng bọn họ có quan hệ với vụ án của Dương Hứng Thành, chợt nghe cảnh sát cảm tạ Lạc Tu Trúc tố giác, hơn nữa hi vọng hắn có thể cùng đi cục cảnh sát một chuyến.
Nga! Nguyên lai là người tố giác!
Sau khi xe cảnh sát rời đi, bốn người quay về khách sạn.
Đem anh trai cùng Vương đạo ổn định xong, hai người quay về phòng mình.
Lạc Tu Trúc dụi mắt, khi hắn chứng kiến vật giống Mac kia, nhiều ít có chút ghê tởm cùng cay mắt.
- Không nghĩ tới người này lại không mặc quần đi mở cửa.. thật cay ánh mắt.
Hắn thật muốn móc mắt ném vào thuốc nước sát trùng rửa sạch..
Lạc Trấn Tinh nhúng ướt khăn đưa cho hắn:
- Đừng dùng tay nhu, cẩn thận có vi trùng.
Nói xong hắn nở nụ cười:
- Nếu cảm thấy được cay mắt, em đi xem thứ tốt gột rửa là được.
Lạc Tu Trúc tiếp nhận khăn, chậm rãi ngẩng đầu nhìn chằm chằm hắn.
- Nga? Vậy em nhìn cái gì gột rửa ánh mắt?
Nhìn anh sao?
Lạc Trấn Tinh cảm giác tai của mình chợt nóng lên, nhưng không biết nguyên nhân vì sao.
- Ách.. lá cây màu xanh biếc? Hoa cỏ? Hay là anh mở bộ phim cho em xem?
Lạc Trấn Tinh có chút lúng túng nói.
Lạc Tu Trúc cũng không nói gì, cầm khăn phủ lên đôi mắt.
Tâm tình Lạc Trấn Tinh càng thêm luống cuống:
- Làm sao vậy? Hay là em muốn nhìn cái gì?
- Em không sao, chỉ là muốn càu nhàu một chút mà thôi.
Lạc Tu Trúc đi vào tùy tiện tắm rửa một chút, liền định đi cục cảnh sát.
- Em đi là được, anh ở lại chờ nhị ca cùng Vương đạo tỉnh lại đi.
Nói xong hắn một mình rời đi.
Nhìn cửa đóng lại, Lạc Trấn Tinh cảm nhận được hắn đang tức giận.
* * *
Lạc Tu Trúc vừa đi ra khách sạn, bên cạnh lập tức xông tới mấy phóng viên giơ microphone hỏi:
- Xin hỏi vì sao cậu lại từ trong nhà của Dương Hứng Thành đi ra?
- Nghe nói là cậu cử báo Dương Hứng Thành, xin hỏi hắn rốt cục phạm tội gì?
- Xin hỏi cậu..
Nghe được cẩu tử truy vấn, Lạc Tu Trúc hờ hững, thậm chí thái độ càng thêm băng sương.
Có một phóng viên muốn cản đường hắn, bị hắn đẩy ra, lạnh lùng nhìn chằm chằm:
- Đừng cản đường tôi!
Bị đôi mắt tối đen nhìn chăm chú, mấy người không khỏi rùng mình.
Chờ bọn họ phục hồi lại tinh thần, thân ảnh Lạc Tu Trúc đã không thấy tăm hơi.
Lạc Tu Trúc hầm hầm đi vào cục cảnh sát, căn cứ tin tức hắn cung cấp, rất nhanh ngồi cùng phòng với đội trưởng cảnh sát phụ trách ghi chép.
Ngoại trừ đội trưởng, còn có chuyên gia.
- Lần đầu gặp mặt, tôi gọi là Mao Dịch.
Chuyên gia cười thật sáng lạn.
- Nhìn thấy tôi không được vui sao?
Mao Dịch cười xấu hổ hỏi.
Lạc Tu Trúc hít sâu một hơi, cố gắng bình phục tâm tình của mình, đỡ trán nói:
- Không, không liên quan anh, tôi chỉ là vì tâm tình không tốt mà thôi.
Nghe được không phải nguyên nhân của mình, Mao Dịch thở ra một hơi.
Tiếp theo Lạc Tu Trúc kể ra phát hiện của mình, cùng kế hoạch của bốn người.
Nghe được hắn chỉ là câu cá chấp pháp mà cũng không làm gì khác, trong lòng Mao Dịch khẽ thở ra nhẹ nhõm.
Đối với vụ án do huyền sư phát hiện, mặt trên tuyên bố không ít điều lệ nội quy.
Tỷ như nói, huyền sư khống chế tội phạm hiềm nghi chủ động đệ trình chứng cớ, cảnh sát phải lần nữa xác nhận chứng cớ kia có thật sự hay không.