Công đức này, tôi muốn!
Tác giả: Miêu Dữ Hỏa Oa
Editor: GiangNgan
Tác giả: Miêu Dữ Hỏa Oa
Editor: GiangNgan
Chương 81:
Là vấn đề này sao?
Lạc Trường Canh thiếu chút nữa rít gào thành tiếng, nhìn hai người hưng trí bừng bừng, hắn nhanh chóng tìm cái cớ đổi lại đề tài.
Đầu óc hắn nhanh chóng chuyển động, rất nhanh tìm được chuyện càng gấp gáp.
- Vương thúc, tạm không nói tới nội dung vở kịch, đều không trọng yếu, tôi nói cho ông nghe em trai tôi có một bản lĩnh.
Nói xong hắn nhắc tới đoàn phim cách vách:
- Ngài cũng biết lần trước chuyện cách vách nhiệt náo ồn ào huyên náo, quay một nửa bị bắt đổi nam diễn viên, toàn bộ đầu nhập thời kỳ đầu đều uổng phí!
Vương đạo cùng Lạc Tu Trúc đồng thời nheo mắt lại, hồ nghi nhìn hắn.
Nói lời này, rốt cục muốn làm gì?
Nhưng Vương đạo vẫn bị thành công thay đổi lực chú ý:
- Tôi biết, đối phương trốn thuế lậu thuế nha, như thế nào? Cậu cũng biết trong đoàn phim chúng ta cũng có người như vậy?
Nếu là lúc trước, có lẽ hắn sẽ không để ý vấn đề này, nhưng gần đây hắn nghe được mặt trên truyền ra tiếng gió, bảo là muốn nghiêm khắc chỉnh đốn giới giải trí.
Tuy rằng hành động còn chưa bắt đầu, nhưng tiếng gió không có khả năng vô duyên vô cớ xuất hiện.
Lạc Tu Trúc trừng lớn mắt, hắn đã biết nhị ca muốn làm gì!
Không đợi hắn xoay người rời đi, hắn đã bị Lạc Trường Canh đè xuống bả vai:
- Teng teng teng! Em trai của tôi có năng lực nhận thức người tốt xấu! Hắn có thể biết đoàn phim chúng ta có người sẽ bạo lôi hay không!
Nhìn vẻ mặt Vương đạo khó hiểu, hắn thay đổi loại cách nói:
- Ngài có thể lý giải là, hắn biết xem tướng mạo một người, là người hiền lành? Là đại thiện nhân? Là ác nhỏ hay ác lớn, đều chạy không khỏi ánh mắt của hắn.
- Chỉ cần mời hắn đi xem toàn bộ diễn viên, vậy đoàn phim chúng ta chắc chắn sẽ không phát sinh chuyện như cách vách.
Mặc dù có tiền bồi thường vi ước, nhưng cũng không bồi thường được tâm huyết của nhiều người như vậy!
Sợ nhất chính là, bộ phim đã chế tạo xong xuôi, bắt đầu chiếu phim, kết quả có người xảy ra sự cố!
Vạn nhất còn là diễn viên chính hay là phối hợp diễn trọng yếu xảy ra sự cố, đây là dù cho dù AL đổi mặt cũng không có biện pháp cứu trở về..
Vương đạo nháy mắt tâm động!
Lạc Tu Trúc nháy mắt uể oải!
Xem hình dạng này, hắn thế vai biểu diễn tình lữ hẳn là bị cho qua rồi.
Lời tuy như thế, nhưng Vương đạo vẫn thật nghi hoặc.
- Em trai cậu còn biết xem tướng mạo?
Vì sao hắn chưa từng nghe nói qua loại sự tình này?
Lạc Trường Canh cười thật đắc ý:
- Sự tích em trai tôi thấy việc nghĩa hăng hái làm thật nhiều đâu, ngài không cảm thấy là có điểm quá mức sao?
Vương đạo suy nghĩ một chút, lời này của hắn cũng có đạo lý, hơn nữa là cảnh sát điểm danh khen ngợi mấy vụ án kia, đều là đại án!
Nhưng điều này có quan hệ với tướng mạo sao?
Lạc Trường Canh nháy mắt:
- Ngài cảm thấy một người thường có thể gặp được nhiều chuyện như vậy sao?
Lời này cũng phải, vụ án phát sinh trên người Lạc Tu Trúc thật sự là một việc đến một việc, cơ bản chưa từng ngừng lại qua.
Nhưng Vương đạo cũng có do dự, tâm động thì tâm động, nhưng đúng hay không cũng là một vấn đề!
Lạc Tu Trúc liếc mắt nhìn hai người, theo sau lại liếc mắt nhìn Vương đạo.
Thật sự cần xác định hậu kỳ bộ phim này có thể xảy ra vấn đề gì hay không, cũng không nhất định phải nhìn những người trong đoàn phim.
Vương đạo đột nhiên cảm giác thân thể lạnh lùng, người run run, vừa nghiêng đầu liền phát hiện Lạc Tu Trúc đang nâng cằm nhìn mình.
Ánh mắt thiếu niên nhìn mình vẫn thật ôn hòa, nhưng bây giờ lại làm lòng người tâm hoảng.
- Ngô..
Lạc Tu Trúc sờ cằm, diễn cảm có chút ý vị thâm trường.
Cũng không phải Vương đạo phạm phải chuyện gì, công đức thật không ít, vừa nhìn cũng biết là một người tốt.
Nhưng hắn vừa nhìn trên cơ bản cũng đem quá khứ của đối phương nhìn rõ không còn một mảnh, sau đó là đen lịch sử cũng biết hoàn toàn.
- Lúc ngài truy lão bà, lấy sai nhẫn bị phạt quỳ vỏ sầu riêng đi?
Thình lình nghe được câu này, Vương đạo đều ngây dại.
Hắn tựa như là người máy không được bôi trơn, đông cứng xoay đầu lại, ánh mắt phức tạp nhìn Lạc Tu Trúc.
- Sau đó vỏ sầu riêng bị lão bà ngài cầm đi nấu canh, nấu sầu riêng canh gà cho ngài uống. Ngài không muốn, kết quả bị ngô ngô ngô!
Chuyện kể tới một nửa, hắn đã bị Vương đạo che miệng lại!
Chuyện này hắn cùng lão bà chưa từng nói ra ngoài, ở bên ngoài hai vợ chồng luôn xây dựng hình tượng nam cường nữ yếu, trên thực tế hắn là người sợ vợ.
Quả nhiên vừa nghe lời này, vẻ mặt Lạc Trấn Tinh cùng Lạc Trường Canh đều nín cười.
Vương đạo, lại sợ vợ!
Trên cổ toát ra gân xanh, Vương đạo tranh luận nói:
- Đây.. đây gọi là khiêm nhượng! Nhường lão bà cũng không thể tính là sợ.. là nhường! Chuyện giữa vợ chồng, làm sao tính là sợ vợ đây?
Tiếp theo hắn lại nói thầm một phen lời khó hiểu, cái gì là « bàng hoa tùy liễu quỳ trước giường », cái gì « sợ vợ » gì gì đó, làm cho ba người cười vang lên, xung quanh tràn ngập không khí khoái hoạt.
Vương đạo bụm mặt, hôm nay mặt mũi hắn hoàn toàn bị người hung hăng xốc lên.
Nhưng cứ như vậy hắn cũng lĩnh hội được năng lực của Lạc Tu Trúc.
Hắn sâu kín nhìn đối phương:
- Cậu có thể nói chuyện khác nha..
Không cần phải nói tới loại chuyện này được không!
Lạc Tu Trúc sờ cằm, ngẩng đầu nhìn trời.
Không phải hắn không muốn nói, nhưng ở trong tâm tình mãnh liệt nhất của Vương đạo, nhớ nhất lại chính là việc này!
Hắn nhìn quá khứ của người khác, trước nhìn qua chuyện tình cảm thâm sâu nhất của họ, tiếp theo mới là những việc khác.
Hơn nữa đừng nhìn hiện tại bộ dạng Vương đạo khó chịu không tình nguyện, thực tế mỗi lần bị lão bà phạt, tâm tình vẫn thật vui vẻ đâu..
Vương đạo chú ý ánh mắt của hắn, yên lặng xoay người sang chỗ khác.
- Khụ khụ! Nếu nói như vậy, để cho em trai của cậu giúp tôi nhìn xem thôi, nếu quả thật có vấn đề, tôi sẽ tặng cho hắn một phong lì xì đỏ thẫm!
Vừa dứt lời, hắn chợt nghe Lạc Tu Trúc phi thường khẳng định nói:
- Bộ phim này không thể truyền bá ra ngoài!
Vương đạo:
-!
Lạc Trường Canh:
-!
- Vì sao!
Phản ứng của hai người phi thường kích động, càng nhiều là Lạc Trường Canh, hắn chỉ là kiếm đề tài nói sang chuyện khác mà thôi, không ngờ lại thật, sự, xảy ra vấn đề!
- Cậu!
Vương đạo run rẩy chỉ vào hắn, đau lòng trừng mắt nói:
- Cậu đúng là mồm quạ đen!
Lạc Trường Canh cũng há to mồm, bộ dạng không tưởng tượng nổi:
- Không không không! Tôi không phải! Tôi không có!
Ngay sau đó hắn dựa lên vai Lạc Tu Trúc khóc chít chít:
- Rốt cục là tên hỗn đản nào làm ảnh hưởng bộ phim của anh!
Tiếng la khóc của hắn làm cho không ít người xung quanh chú ý.
Lạc Tu Trúc thấy vậy đành lôi kéo người rời khỏi nơi đó, tìm chỗ yên lặng trống trải nói chuyện.
- Bộ phim này Vương đạo dự định đợi nghỉ đông năm tới truyền ra phải không? Hơn nữa ngày phát sóng ngài tính toán tuyển ở ngày 16, bởi vì đó là sinh nhật của vợ ngài, đúng không?
Khuôn mặt Vương đạo đỏ bừng, Lạc Trường Canh cùng Lạc Trấn Tinh kêu:
- Nga nhé! Ngày 16! Sinh nhật!
- Đi đi đi! Hai cậu câm miệng đi!
Vương đạo thẹn quá hóa giận, tức giận giơ chân.
Lúc này hắn đã hoàn toàn tin tưởng năng lực của Lạc Tu Trúc, vì ý tưởng này chỉ có một mình hắn biết, còn chưa nói với ai.
- Hết thảy đều được ngài an bài, nhưng một tháng trước khi phát song, nam diễn viên bộ phim này trốn thuế lậu thuế bị phát hiện.
Sau đó.. dĩ nhiên không còn sau đó.
Vương đạo có chút sốc, thời đại này vì sao còn có nhiều người không chịu ngoan ngoãn nộp thuế như vậy đây?
Nhưng hắn còn chưa tỉnh lại, lại nghe quả bom kế tiếp:
- Vấn đề lớn nhất của bộ phim này còn không phải hắn, mà là người diễn vai cha của hắn.
Lạc Trường Canh thiếu chút nữa rít gào thành tiếng, nhìn hai người hưng trí bừng bừng, hắn nhanh chóng tìm cái cớ đổi lại đề tài.
Đầu óc hắn nhanh chóng chuyển động, rất nhanh tìm được chuyện càng gấp gáp.
- Vương thúc, tạm không nói tới nội dung vở kịch, đều không trọng yếu, tôi nói cho ông nghe em trai tôi có một bản lĩnh.
Nói xong hắn nhắc tới đoàn phim cách vách:
- Ngài cũng biết lần trước chuyện cách vách nhiệt náo ồn ào huyên náo, quay một nửa bị bắt đổi nam diễn viên, toàn bộ đầu nhập thời kỳ đầu đều uổng phí!
Vương đạo cùng Lạc Tu Trúc đồng thời nheo mắt lại, hồ nghi nhìn hắn.
Nói lời này, rốt cục muốn làm gì?
Nhưng Vương đạo vẫn bị thành công thay đổi lực chú ý:
- Tôi biết, đối phương trốn thuế lậu thuế nha, như thế nào? Cậu cũng biết trong đoàn phim chúng ta cũng có người như vậy?
Nếu là lúc trước, có lẽ hắn sẽ không để ý vấn đề này, nhưng gần đây hắn nghe được mặt trên truyền ra tiếng gió, bảo là muốn nghiêm khắc chỉnh đốn giới giải trí.
Tuy rằng hành động còn chưa bắt đầu, nhưng tiếng gió không có khả năng vô duyên vô cớ xuất hiện.
Lạc Tu Trúc trừng lớn mắt, hắn đã biết nhị ca muốn làm gì!
Không đợi hắn xoay người rời đi, hắn đã bị Lạc Trường Canh đè xuống bả vai:
- Teng teng teng! Em trai của tôi có năng lực nhận thức người tốt xấu! Hắn có thể biết đoàn phim chúng ta có người sẽ bạo lôi hay không!
Nhìn vẻ mặt Vương đạo khó hiểu, hắn thay đổi loại cách nói:
- Ngài có thể lý giải là, hắn biết xem tướng mạo một người, là người hiền lành? Là đại thiện nhân? Là ác nhỏ hay ác lớn, đều chạy không khỏi ánh mắt của hắn.
- Chỉ cần mời hắn đi xem toàn bộ diễn viên, vậy đoàn phim chúng ta chắc chắn sẽ không phát sinh chuyện như cách vách.
Mặc dù có tiền bồi thường vi ước, nhưng cũng không bồi thường được tâm huyết của nhiều người như vậy!
Sợ nhất chính là, bộ phim đã chế tạo xong xuôi, bắt đầu chiếu phim, kết quả có người xảy ra sự cố!
Vạn nhất còn là diễn viên chính hay là phối hợp diễn trọng yếu xảy ra sự cố, đây là dù cho dù AL đổi mặt cũng không có biện pháp cứu trở về..
Vương đạo nháy mắt tâm động!
Lạc Tu Trúc nháy mắt uể oải!
Xem hình dạng này, hắn thế vai biểu diễn tình lữ hẳn là bị cho qua rồi.
Lời tuy như thế, nhưng Vương đạo vẫn thật nghi hoặc.
- Em trai cậu còn biết xem tướng mạo?
Vì sao hắn chưa từng nghe nói qua loại sự tình này?
Lạc Trường Canh cười thật đắc ý:
- Sự tích em trai tôi thấy việc nghĩa hăng hái làm thật nhiều đâu, ngài không cảm thấy là có điểm quá mức sao?
Vương đạo suy nghĩ một chút, lời này của hắn cũng có đạo lý, hơn nữa là cảnh sát điểm danh khen ngợi mấy vụ án kia, đều là đại án!
Nhưng điều này có quan hệ với tướng mạo sao?
Lạc Trường Canh nháy mắt:
- Ngài cảm thấy một người thường có thể gặp được nhiều chuyện như vậy sao?
Lời này cũng phải, vụ án phát sinh trên người Lạc Tu Trúc thật sự là một việc đến một việc, cơ bản chưa từng ngừng lại qua.
Nhưng Vương đạo cũng có do dự, tâm động thì tâm động, nhưng đúng hay không cũng là một vấn đề!
Lạc Tu Trúc liếc mắt nhìn hai người, theo sau lại liếc mắt nhìn Vương đạo.
Thật sự cần xác định hậu kỳ bộ phim này có thể xảy ra vấn đề gì hay không, cũng không nhất định phải nhìn những người trong đoàn phim.
Vương đạo đột nhiên cảm giác thân thể lạnh lùng, người run run, vừa nghiêng đầu liền phát hiện Lạc Tu Trúc đang nâng cằm nhìn mình.
Ánh mắt thiếu niên nhìn mình vẫn thật ôn hòa, nhưng bây giờ lại làm lòng người tâm hoảng.
- Ngô..
Lạc Tu Trúc sờ cằm, diễn cảm có chút ý vị thâm trường.
Cũng không phải Vương đạo phạm phải chuyện gì, công đức thật không ít, vừa nhìn cũng biết là một người tốt.
Nhưng hắn vừa nhìn trên cơ bản cũng đem quá khứ của đối phương nhìn rõ không còn một mảnh, sau đó là đen lịch sử cũng biết hoàn toàn.
- Lúc ngài truy lão bà, lấy sai nhẫn bị phạt quỳ vỏ sầu riêng đi?
Thình lình nghe được câu này, Vương đạo đều ngây dại.
Hắn tựa như là người máy không được bôi trơn, đông cứng xoay đầu lại, ánh mắt phức tạp nhìn Lạc Tu Trúc.
- Sau đó vỏ sầu riêng bị lão bà ngài cầm đi nấu canh, nấu sầu riêng canh gà cho ngài uống. Ngài không muốn, kết quả bị ngô ngô ngô!
Chuyện kể tới một nửa, hắn đã bị Vương đạo che miệng lại!
Chuyện này hắn cùng lão bà chưa từng nói ra ngoài, ở bên ngoài hai vợ chồng luôn xây dựng hình tượng nam cường nữ yếu, trên thực tế hắn là người sợ vợ.
Quả nhiên vừa nghe lời này, vẻ mặt Lạc Trấn Tinh cùng Lạc Trường Canh đều nín cười.
Vương đạo, lại sợ vợ!
Trên cổ toát ra gân xanh, Vương đạo tranh luận nói:
- Đây.. đây gọi là khiêm nhượng! Nhường lão bà cũng không thể tính là sợ.. là nhường! Chuyện giữa vợ chồng, làm sao tính là sợ vợ đây?
Tiếp theo hắn lại nói thầm một phen lời khó hiểu, cái gì là « bàng hoa tùy liễu quỳ trước giường », cái gì « sợ vợ » gì gì đó, làm cho ba người cười vang lên, xung quanh tràn ngập không khí khoái hoạt.
Vương đạo bụm mặt, hôm nay mặt mũi hắn hoàn toàn bị người hung hăng xốc lên.
Nhưng cứ như vậy hắn cũng lĩnh hội được năng lực của Lạc Tu Trúc.
Hắn sâu kín nhìn đối phương:
- Cậu có thể nói chuyện khác nha..
Không cần phải nói tới loại chuyện này được không!
Lạc Tu Trúc sờ cằm, ngẩng đầu nhìn trời.
Không phải hắn không muốn nói, nhưng ở trong tâm tình mãnh liệt nhất của Vương đạo, nhớ nhất lại chính là việc này!
Hắn nhìn quá khứ của người khác, trước nhìn qua chuyện tình cảm thâm sâu nhất của họ, tiếp theo mới là những việc khác.
Hơn nữa đừng nhìn hiện tại bộ dạng Vương đạo khó chịu không tình nguyện, thực tế mỗi lần bị lão bà phạt, tâm tình vẫn thật vui vẻ đâu..
Vương đạo chú ý ánh mắt của hắn, yên lặng xoay người sang chỗ khác.
- Khụ khụ! Nếu nói như vậy, để cho em trai của cậu giúp tôi nhìn xem thôi, nếu quả thật có vấn đề, tôi sẽ tặng cho hắn một phong lì xì đỏ thẫm!
Vừa dứt lời, hắn chợt nghe Lạc Tu Trúc phi thường khẳng định nói:
- Bộ phim này không thể truyền bá ra ngoài!
Vương đạo:
-!
Lạc Trường Canh:
-!
- Vì sao!
Phản ứng của hai người phi thường kích động, càng nhiều là Lạc Trường Canh, hắn chỉ là kiếm đề tài nói sang chuyện khác mà thôi, không ngờ lại thật, sự, xảy ra vấn đề!
- Cậu!
Vương đạo run rẩy chỉ vào hắn, đau lòng trừng mắt nói:
- Cậu đúng là mồm quạ đen!
Lạc Trường Canh cũng há to mồm, bộ dạng không tưởng tượng nổi:
- Không không không! Tôi không phải! Tôi không có!
Ngay sau đó hắn dựa lên vai Lạc Tu Trúc khóc chít chít:
- Rốt cục là tên hỗn đản nào làm ảnh hưởng bộ phim của anh!
Tiếng la khóc của hắn làm cho không ít người xung quanh chú ý.
Lạc Tu Trúc thấy vậy đành lôi kéo người rời khỏi nơi đó, tìm chỗ yên lặng trống trải nói chuyện.
- Bộ phim này Vương đạo dự định đợi nghỉ đông năm tới truyền ra phải không? Hơn nữa ngày phát sóng ngài tính toán tuyển ở ngày 16, bởi vì đó là sinh nhật của vợ ngài, đúng không?
Khuôn mặt Vương đạo đỏ bừng, Lạc Trường Canh cùng Lạc Trấn Tinh kêu:
- Nga nhé! Ngày 16! Sinh nhật!
- Đi đi đi! Hai cậu câm miệng đi!
Vương đạo thẹn quá hóa giận, tức giận giơ chân.
Lúc này hắn đã hoàn toàn tin tưởng năng lực của Lạc Tu Trúc, vì ý tưởng này chỉ có một mình hắn biết, còn chưa nói với ai.
- Hết thảy đều được ngài an bài, nhưng một tháng trước khi phát song, nam diễn viên bộ phim này trốn thuế lậu thuế bị phát hiện.
Sau đó.. dĩ nhiên không còn sau đó.
Vương đạo có chút sốc, thời đại này vì sao còn có nhiều người không chịu ngoan ngoãn nộp thuế như vậy đây?
Nhưng hắn còn chưa tỉnh lại, lại nghe quả bom kế tiếp:
- Vấn đề lớn nhất của bộ phim này còn không phải hắn, mà là người diễn vai cha của hắn.