"Thấy không? Chẳng phải như này tốt hơn việc ở trong văn phòng của anh sao?" Bạn hỏi người bạn trai của mình, Alhaitham.
"Vâng, tôi cho rằng là như vậy." Anh đáp lại.
"Anh cho rằng?'Haitham nhìn xung quanh anh đi. Mọi thứ đều yên tĩnh, thanh bình còn rất đẹp nữa," Bạn thở một hơi dài trong bất lực. Ở trong khóe mắt của bạn, bạn thấy Alhaitham quay đầu nhìn bạn với một tia nhỏ ánh sự ngưỡng mộ trong mắt.
Bạn thấy đôi môi của anh bắt đầu cử động nhưng khoảnh khắc yên bình này liền bị gián đoạn bởi những tiếng hú chói tai vang khắp thung lũng. Bạn nhìn sang Alhaitham với đôi mắt mở to trong ngạc nhiên. Cả hai người điều biết thứ đó là gì - Rifthound (Chó Săn Ma Vật). Bạn nhảy lên, lấy thanh kiếm của mình ra và chạy về phía âm thanh đó.
Khi bạn ra khỏi khu rừng, bạn nhìn thấy con Rifthound đó đang chiến đấu với người bạn của mình, Tighnari bên trong vùng Tử Vực. Con Rifthound này rất to, lớp da dày của nó lấp lánh dưới ánh sáng của ánh mặt trời. Dưới sự ảnh hưởng của Tử Vực lại càng khiến nó trở nên mạnh hơn trước. Bạn không chắc rằng cả ba có thể hạ gục được nó không, nhưng bạn vẫn phải cố hạ gục nó. Bạn và Alhaitham tiếp cận nó một cách thận trọng trong khi bạn dựng lên một lớp khiên thủy từ vision của bạn, chuẩn bị để hành động.
Rifthound chú ý đến bạn trước tiên, bộ hàm khổng lồ của nó mở rộng rộng như muốn cắn chết bạn. Bạn nhanh chóng né đòn tấn công của nó, nhưng móng vuốt của nó nhanh hơn, cào ngang ngực bạn, cắt xuyên qua lớp khiên nguyên tố như thể nó cắt một tờ giấy. Bạn ngã ra sau, hơi thở bắt đầu nặng xuống trong đau đớn khi máu rỉ ra từ vết thương. Trước khi bạn kịp phản ứng, Rifthound tấn công một lần nữa, khiến bạn dính hiệu ứng bào mòn của nó.
Một tiếng hét vang lên lên trong đau đớn khi cơ thể bạn quằn quại trong đau đớn bởi hiệu ứng của Tử Vực. Sự bào mòn ngày càng mạnh hơn khi nó lan khắp người bạn như đám cháy trong rừng, máu thấm vào lòng đất. Alhaitham và Tighnari chiến đấu dũng cảm, dùng hết sức tấn công con quái vật. Nhưng nó quá mạnh, quá nhanh. Nó tránh được đòn của Alhaitham và mũi tên của Tighnari một cách dễ dàng, áp sát bạn sau mỗi giây trôi qua.
Bạn có thể cảm thấy cơ thể bản thân sập nguồn, cùng với hiệu ứng của sự khô héo và bào mòn đang ăn mòn bạn từ bên trong ra. Bạn hầu như không thể thở được, cơ thể cũng theo đó mà không không cử động. Và với quá nhiều sự đau đớn cùng một lúc, bạn bất tỉnh.
~POV của Alhaitham~
Tôi quan sát khi con quái vật đến gần T/b. Tim tôi bỗng nhiên đập nhanh hơn.
Tôi gọi Tighnari. "Tighnari! Những nhánh cây Tử Vực!" Anh ấy gật đầu, di chuyển nhanh chóng để tiêu diệt chúng. Các nhánh cây biến mất, làm suy yếu con Rifthound.
Tôi ra đòn đánh quyết định và nhìn Rifthound trốn thoát qua một cánh cổng. Trận chiến đã kết thúc, chúng tôi liền lao nhanh tới chỗ T/b. Tôi khụy chân xuống, giảm tốc độ lại khi tôi quỳ xuống bên cạnh cô ấy.
Tighnari cũng ở bên nhanh chóng kiểm tra vết thương của cô. "Chúng ta cần đưa cô ấy đến chỗ của tôi ở Làng Gandharva, có thể tôi sẽ tìm ra cách ngăn cản nó lan ra. Ngay cả khi cô ấy có vision đi nữa thì cơ thể này cũng không chống cự được lâu nữa đâu, vậy nên chúng ta phải nhanh chóng hành động."
Tighnari, người được cả khu rừng biết đến với khả năng vượt trội của mình, một trong số đó là khả năng chữa bệnh. Anh đã giúp vô số người thoát khỏi bệnh tật và vết thương bằng hỗn hợp pha trộn đặc biệt giữa các loại thảo mộc và thuốc.
Không để lãng phí thêm thời gian, tôi bếT/b lên một cách nhanh chóng và cẩn thận nhất tôi có thể. Tôi chạy nhanh hết sức đến Làng Gandharva, sát theo sau Tighnari, ôm chặt lấy T/b trong lòng.
Ngay khi chúng tôi vừa đến nơi, Tighnari liền ra lệnh. "Collei, chuẩn bị phòng trống và lấy dụng cụ của tôi ngay! Nasrin, lấy băng và vải! Kamran, chúng ta cần một xô nước!"
~Góc nhìn của thứ 3~
Vết thương của T/b đang chảy rất nhiều máu. Tighnari đã từng chứng kiến rất nhiều vết thương trong những năm làm Kiểm lâm của mình, nhưng đây chắc chắn là một trong những trường nghiêm trọng nhất mà anh từng thấy. Vết thương sâu đến nỗi anh có thể nhìn thấy cả phổi cô đỏ rực bên dưới. Anh kiểm tra cô một lần nữa, đặt lòng bàn tay lên trán cô.
"Nhiệt độ của cô ấy đang tăng khá cao! Kamran, đem một đóa Băng Vụ Hoa vào xô nước và sau đó nhúng miếng vải vào trong đó! Chúng ta cần hạ nhiệt độ của cô ấy xuống!" Tighnari có thể nhìn thấy Alhaitham trong khóe mắt anh, tuy khuôn mặt lạnh như đá của Alhaitham vẫn hiện đấy nhưng trong đôi mắt kia thì ngược lại, lộ đầy vẻ lo âu.
Khuôn miệng Alhaitham mở ra như có điều muốn nói nhưng ngay sau đó, T/b bắt đầu co giật. Tất cả đều bỏ qua khi Collei bắt đầu đặt chiếc khăn lạnh lên trán T/b, giúp hạ nhiệt độ của cô ấy trong khi Tighnari đang chuẩn bị một hỗn hợp gồm một con ếch sống, nghiền nát tủy phát quang để tăng cường sức mạnh của thuốc, một ít bụi pha lê điện để làm tê liệt, và nghiền nhụy hoa liệt hỏa để đốt cháy bất kỳ vết nhiễm trùng nào còn sót lại.
Tighnari bôi hỗn hợp này vào những vết thương trên cơ thể cô. Cơ thể của T/b ngay lập tức dường như dịu đi và trở nên thả lỏng hơn. "Tình trạng của cô ấy có vẻ đã ổn định hơn rồi nhưng có lẽ sẽ bất tỉnh trong vài giờ tới nữa," Tighnari báo cáo tình trạng của T/b.
*******
- Vài giờ sau-
~POV của Alhaitham~
Mọi người rời đi để tôi có thể ở một mình với T/b. Tôi nhắm mắt lại và thở dài một cách bất lực. Tôi di chuyển bàn tay của mình lại gần tay cô ấy và siết chặt nó trong lo lắng
"Này, là tôi đây," Tôi nói với giọng điệu nhẹ nhàng. "Tôi hy vọng rằng em có thể nghe thấy những gì tôi nói." Alhaitham cảm thấy cổ họng nghẹn lại khi anh nhìn vào khuôn mặt yên tĩnh của cô, hy vọng cô có thể nghe thấy lời anh đang nói.
Tôi cúi sát người vào cơ thể đang bất tỉnh của cô ấy, giọng anh trở nên tuyệt vọng hơn. "Làm ơn, Habibi, hãy tỉnh dậy đi." (Habibi là em yêu trong tiếng Ả Rập)
Alhaitham cảm nhận được những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt của mình khi tim anh như vỡ vụn trong đau đớn khi đã để bạn gái của mình rơi vào tình trạng này. Sự tội lỗi và lạc lối cùng với nỗi cô đơn trong tim anh ngày càng tăng, tay anh cũng bất giác mà siết chặt tay cô hơn. "Làm ơn, hãy mở mắt ra và quay lại với tôi đi."
Alhaitham ngồi kế bên giường bạn gái đang nằm, lần đầu trong đời thể hiện rõ cảm xúc bản thân khi nước mắt anh lăn dài trên khuôn má. Đột nhiên, anh cảm thấy một bàn tay siết chặt lấy mình và khi anh mở mắt ra, anh thấy bạn gái đang nhìn anh cùng với một nụ cười yếu ớt.
"Này," Cô nói với tôi với chất giọng khàn. "Chuyện gì đã xảy ra thế? Tại sao tôi lại ở trong phòng khách của Tighnari vậy?"
Trái tim của Alhaitham như thắt lại trước cảnh tượng này khi anh nắm chặt tay cô. "Em đã bị Chó săn ma vật tấn công," Anh giải thích. "Dưới sự ảnh hưởng của Tử Vực đã khiến khả năng bào mòn của nó trở nên nguy hiểm hơn. Điều này ảnh hưởng rất nhiều đến cơ thể em nhưng Tighnari đã xử lý nó cho em trước khi nó có thể gây ra nhiều vết thương khác."
Khuôn mặt cô bắt đầu hiện lên sự bối rối khi cố nhớ lại chuyện gì đã xảy ra. "Em không nhớ rõ nữa" Cô nói.
Alhaitham không thể đổ lỗi cho cô được. Nhưng bây giờ cô đã tỉnh lại và tương đối khỏe mạnh, anh biết rằng mọi thứ sẽ trở nên tốt hơn.
Hoặc đó là những gì anh nghĩ..