Welcome! You have been invited by Huy_Vu to join our community. Please click here to register.
1 người đang xem
Bài viết: 14 Tìm chủ đề
370 0
Bài thơ: Đường lên Đồng Văn

Tác giả: Bàn Tài Đoàn

Thể thơ: Thơ tự do

Thời kỳ: Hiện đại

cao-nguyen-da-flycam-1452265607.jpg


Một tỉnh Hà Giang gồm bảy huyện

Đồng Văn là một huyện xa xôi

Đồng Văn có rất nhiều dân tộc

Ngày xưa chỉ có khổ nghèo thôi.

Đời đời nghèo khổ trăm ngàn thứ

Thiếu gạo ăn, muối càng thiếu dữ

Hạt muối đắt như thể hạt vàng

Thèm muối không tiền chẳng dám màng.

Ai có tiền chỉ mua nổi một chén

Đi mua phải đến tận Hà Giang.

Hà Giang! Năm ngày đường xa xôi

Mua muối chỉ là ước mộng thôi.

Những ai có nhiều tiền mua bán

Cho ngựa đi thồ lấy thay người

Người hầu không đi theo ngựa bước

Chống gây thêm chân ngược cổng trời.

Khát nước kiếm đâu ra một giọt

Lã chã mồ hôi, nghỉ mấy hồi.

Ngựa làm nô lệ lưng thồ nặng

Đường gập ghềnh non nước rợn người,

Núi đá chênh vênh coi chừng số phận

Trượt chân lăn xuống vực như chơi

Về đến Đồng Văn chưa thấy chết

Mới biết ta còn sống đấy thôi.

Bây giờ đồi núi đã thay đổi

Đổi thay đường dốc hóa đường bằng

Đường này Chính phủ Cụ Hồ mở

Mở thành đường tốt cho người dân.

Có ai muốn về Hà Giang đấy

Có ai muốn đến Đồng Văn chơi

Ra đường lên xe đi vui sướng

Còn muốn ngồi thêm đã tới nơi.

Xưa kia đi mấy ngày vất vả

Nay chỉ một ngày đã đến nhà

Ngày xưa không biết đèn dầu hỏa

Ngày nay trăm thứ đều có cả.

Cửa hàng mậu dịch của Chính phủ

Hàng trăm mặt hàng đều có đủ

Muốn mua thu gì cũng tha hồ

Khách đến lúc nào cũng bán cho.

Xưa trải bao đời mà chẳng thấy

Nay chỉ một năm thấy đủ điều

Người nghèo được đi xe mới lạ

Nghĩ lại đổi thay quả cũng nhiều.

12-1963


Cảm nhận:

Bài thơ này đã ghi lại một cách tuyệt đẹp sự chuyển mình của Đồng Văn, tỉnh Hà Giang. Nó phản ánh những khó khăn trong quá khứ, khi những nhu cầu cơ bản như muối khan hiếm và đắt đỏ, đến hiện tại khi khả năng tiếp cận.

Hình ảnh cuộc hành trình gian khổ và điều kiện khắc nghiệt làm nổi bật sức bền bỉ của người dân, trong khi sự tương phản với tiện nghi hiện đại minh họa cho những thay đổi tích cực do nỗ lực phát triển mang lại. Việc đề cập đến "chính phủ Bác Hồ" nhấn mạnh vai trò của sự lãnh đạo trong những tiến bộ này.

Nhìn chung, đây là lời nhắc nhở sâu sắc về cả những thách thức mà cộng đồng phải đối mặt và hy vọng đi kèm với sự tiến bộ.


Tác giả:

Bàn Tài Đoàn (28/9/1913 - 17/11/2007) tên thật là Bàn Tài Tuyên, sinh tại xóm Xí Kênh, xã Quang Thành, huyện Nguyên Bình, tỉnh Cao Bằng, là người dân tộc Dao Tiền, Đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam, hội viên Hội Nhà văn từ năm 1957. Ông tham gia hoạt động cách mạng (bí mật) từ 1942. Sau 1945, ông công tác tại phòng tuyên truyền, Cục Chính trị Bổ Tổng Tư lệnh Quân đội nhân dân Việt Nam. Từ 1951, ông liên tục hoạt động trên mặt trận văn hóa văn nghệ và từng giữ các chức vụ: Phó giám đốc Sở Văn hóa Thông tin Khu tự trị Việt Bắc, phó chủ tịch Hội Văn nghệ Việt Bắc, ủy viên Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Trung ương, ủy viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam.

Tác phẩm:

- Muối của Cụ Hồ (thơ, 1960)

- Có mắt thấy đường đi (thơ, 1962)

- Xuân về trên núi (thơ, 1963)

- Một giấc mơ (thơ, 1964)

- Kể chuyện đời (thơ, 1968)

- Chùm sấy Cầu (thơ, 1969)

- Tháng Tám đổi mới (thơ, 1971)

- Rừng xanh (thơ, 1973)

- Sáng cả hai miền (thơ, 1975)

- Gửi đồng bào Dao (thơ, 1979)

- Nơi ta ở (thơ, 1979)

- Bước đường tôi đi (thơ, 1985)

- Tuyển tập thơ Bàn Tài Đoàn (thơ, 1993)
 

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back