

Tây Sở - Bá Vương Vô Độc
Tác Giả: Phóng Cáp Tử
Reviewer: Búp Bê Chiqu
Chiqudoll
Tác Giả: Phóng Cáp Tử
Reviewer: Búp Bê Chiqu
Chiqudoll

Couple: Hạng Vũ công x Lữ Bố thụ
Tình trạng: 112 chương cả chính văn + phiên ngoại.
Tác giả này thích viết couple của Lữ Bố, viết hai cuốn diễn sinh Lữ Bố rồi, giờ là bộ thứ ba.
Chiqu đã từng review một truyện khác ở đây: Review Truyện - Review Xen Lẫn Trong Tam Quốc Đương Mưu Sĩ - Phóng Cáp Tử - Việt Nam Overnight (dembuon.vn)
Chiqu ngó cái văn án thấy tác giả "chèo thuyền" Hạng Vũ với Lữ Bố mà giật mình luôn ý, hai vị này mà cũng cáp thành cặp với nhau được, lợi hại thiệt chứ!
Một người binh bại tự sát bên bờ Ô Giang, một kẻ cùng đường bị treo cổ ở Bạch Môn lâu, đều là danh tướng nổi tiếng kim cổ lại có kết cục thê thảm đáng thương.
Một thân võ nghệ xuất chúng, đánh trận tài giỏi nhưng không biết dùng người.
Thụ bị Tào Tháo ra lệnh treo cổ nhưng người em nó lại hận nghiến răng lại là Lưu Bị. Lữ Bố cho rằng nếu không phải Lưu Bị đá xéo hắn thì Tào Tháo sẽ không giết hắn.
Thụ hận mình đã từ bỏ một thân ngạo khí, chủ động xin tha lại vẫn bị giết nên "ngỏm củ tỏi" sống lại rồi vẫn còn cay cú Lưu hoàng thúc vô cùng tận.
Bố bảo bảo có thù tất báo, tâm nhãn nhỏ như lỗ kim, sao có thể nuốt giận được?
Hiềm nỗi sống lại mấy trăm năm trước, Lưu Bị còn chưa sinh ra thì trả thù thế nào được? Giết không được Lưu Bị, giết tổ tiên của hắn cũng đáng.
Vì thế Lưu Bang bị ai kia ghi tên vào sổ sinh tử cá nhân.
Thời điểm Lữ Bố xuyên qua thì Hồng Môn Yến chưa diễn ra nhưng cũng sắp cận kề rồi. Bố bảo bảo tính tới tính lui cảm thấy tạm thời đầu nhập vào dưới trướng của Hạng Vũ, sau đó tìm cách chiếm lấy một vé tham dự yến tiệc nổi danh đó là có cơ hội bẻ cổ Lưu Bang.
Báo thù xong thì vọt lẹ chứ không có ý định góp sức lâu dài cho Hạng Vũ. Chỉ tiếc thụ bảo bảo tính không bằng tác giả tính nên em nó lập flag, có đến không có đi.
Lữ Bố lẻn vào Tần cung ám sát Doanh Tử Anh, lấy đầu vị này làm đầu danh trạng với Hạng Vũ. Ai dè thao tác này khiến cho Hồng Môn Yến bị hủy luôn.
Thụ làm mọi việc chỉ vì tìm kiếm cơ hội giết Lưu Bang thôi, hiềm nỗi duyên trời đưa đẩy cứ khiến cho người khác nhầm tưởng em nó kỳ tài, mưu kế sâu xa.
Truyện có hơi hướng "địch hóa lưu", dàn nhân vật phụ cứ "não bổ" mấy hành động của thụ theo chiều hướng em nó không ngờ tới.
Đọc mấy khúc Lữ Bố điên hết cả đầu vì cứ bị mưu sĩ dưới trướng của Hạng Vũ chạy đến học hỏi kinh nghiệm mà phì cười. Bố bảo bảo nằm mơ gặp ác mộng toàn thấy mình chạy trốn bị Hạng Vũ tóm về nhốt trong phòng ép phải bày mưu tính kế cho hắn.
Thụ lười động não, đời trước chỉ biết đánh nhau, mọi việc cần dùng đến đầu óc toàn quăng cho Trần Cung giải quyết. Giờ lại phải vắt óc ra ứng phó với mưu sĩ của Hạng Vũ, em nó cảm thấy số mình xui xẻo, "nhọ" không thể "nhọ" hơn.
Sóng não của công với thụ nó cùng tần số cho nên Lữ Bố dễ dàng bắt sóng và đưa ra kế sách vừa ý Hạng Vũ.
Hai cha nội này đều thuộc tuýp khoái "động thủ chứ không động khẩu", mưu này kế kia có ích gì, đánh là được. Toàn lấy lực đè người, xuất chiêu một cái là thấy hiệu quả tức thời luôn, không phải chờ phải đợi gì hết.
Ừm, sau đấy binh bại chết thảm như nhau.
Thụ cũng chả khoái mưu kế này kia gì đâu nhưng không tính kế thì chả biết đời nào mới trả được thù.
Vì muốn tự tay giết chết Lưu Bang, Lữ Bố hết lòng thúc đẩy, dẫn dắt đường hướng để Hạng Vũ giành được thiên hạ.

Công bộ này mờ nhạt hơn thụ nhiều, đất diễn hạn hẹp bởi vì cái gì thụ cũng làm. Đánh trận em nó xông pha đằng trước, mưu lược kế sách này nọ em nó cũng góp một tay, thấy nhân tài là lôi kéo đề cử cho Hạng Vũ.. dân xuyên không từ tương lai về quá khứ mà, ai tài năng ai ăn hại lại còn phản chủ thì sách sử đều đã ghi chép cả rồi.
Bộ này tác giả là mẹ ruột của thụ, mẹ nuôi của công.
Tuyến tình cảm cua gắt hơi nhanh, cỡ chương 80 thì công đã lộ liễu lòng mình rồi. Trước đấy chả thấy thụ có điểm ái muội nào với công, xong cái đùng một cái chấp nhận công dễ dàng luôn.
Hạng Vũ từ lần đầu gặp đã có ấn tượng khá tốt với Lữ Bố, vì thấy tính cách thụ có vẻ giống mình thời niên thiếu. Hơn nữa Bố bảo bảo cao to đẹp trai, võ nghệ xuất sắc, đánh nhau sàn sàn ngang cơ với công thế nên anh nhà phá lệ dễ tính với vợ tương lai.
Công cố chấp, ngang bướng như lừa ấy, mưu sĩ dưới trướng nhiều như mây mà bọn họ nói hắn không thèm nghe. Nguyên bản thì cả Trần Bình lẫn Hàn Tín đều là theo Hạng Vũ mà không được trọng dụng nên mới trốn từ Sở chạy qua Hán rồi tỏa sáng ở đấy.
Trong truyện thì thụ nhúng tay giữ lại Hàn Tín, tiến cử Trần Bình, bắt nhốt Trương Lương cho nên "Hán sơ tam kiệt" thì hết hai người đã không thể góp sức cho Lưu Bang rồi.
Công thuộc kiểu "dùng người duy thân" nhưng mà vì nể trọng Lữ Bố nên người em tiến cử hắn đều tin dùng.
Truyện này Chiqu khoái xem mấy tình tiết thụ trong lòng khóc não nề mà trên mặt biểu hiện vững vàng trấn định, giả vờ giả vịt kiểu mọi sự đều nắm trong tay bản tướng quân. Em nó trang bức cũng lão luyện lắm cơ, ai cũng bị Bố bảo lừa gạt tin sái cổ.
Điểm trừ là phe địch quá yếu, Hạng Vũ giành được thiên hạ khá dễ dàng nên truyện không nhiều tình tiết gay cấn lắm.
Kể ra thì trong lịch sử Hạng Vũ cầm lợi thế ăn đứt Lưu Bang xa tít mù khơi luôn ấy chứ, thế mà cuối cùng hắn lại thua. Cầm bài ngon mà đánh bài nát bét, thua liểng xiểng, vô cùng đáng tiếc luôn.
Ai thích Lữ Bố với Tây Sở Bá Vương thì nhảy hố này nghen, truyện sảng văn nên đọc khá thoải mái.
Chiqudoll