

ĐÔNG DÀI
Tác giả: Thanh M. Hoàng
Tác giả: Thanh M. Hoàng
Bối cảnh bài thơ được viết từ mùa đông không lạnh, luôn khắc khoải những chuyện xảy ra trong quá khứ. Có lẽ buồn nhiều hơn vui.
* * *
Lạnh từng đợt gió bấc,
Thu cứ ngắn lại tan.
Đông vừa sang cuối phố,
Gió lạnh đến sương mờ.
* * *
Lang thang vài phố nhỏ
Bỗng thấy lòng quạnh hiu.
Xa xa một đàn sóc
Hái quả đón đông về.
* * *
Thong dong dưới đèn vàng,
Lòng cứ buồn man mác.
Như vạn vật tắt nắng,
Trong phút chốc lại qua..
* * *
Chẳng biết chốn bình yên,
Đang nơi nào ẩn náu.
Đêm cứ lạnh mà đến,
Người cứ thế bước qua..
* * *
[COLOR=rgb(8, 28, 54) ]
[/COLOR]
Lạnh từng đợt gió bấc,
Thu cứ ngắn lại tan.
Đông vừa sang cuối phố,
Gió lạnh đến sương mờ.
* * *
Lang thang vài phố nhỏ
Bỗng thấy lòng quạnh hiu.
Xa xa một đàn sóc
Hái quả đón đông về.
* * *
Thong dong dưới đèn vàng,
Lòng cứ buồn man mác.
Như vạn vật tắt nắng,
Trong phút chốc lại qua..
* * *
Chẳng biết chốn bình yên,
Đang nơi nào ẩn náu.
Đêm cứ lạnh mà đến,
Người cứ thế bước qua..
* * *
[COLOR=rgb(8, 28, 54) ]

Chỉnh sửa cuối: