Chương 9: Tiệc câu lạc bộ
[BOOK]Hôm trước Frode có rủ tôi cuối tuần đến dự tiệc câu lạc bộ, do đội bóng của nó đã giành giải vô địch cấp tỉnh. Thực ra tôi không tính đi, với cái đứa suốt ngày ở nhà không đi chơi bóng rổ thì cũng nằm ườn trên giường cày game, chụp ảnh kiếm tiền nuôi thân thì việc đến mấy nơi đông người tiệc tùng như vậy với tôi có chút không thoải mái. Thằng Frode cứ năn nỉ tôi mãi, vì tôi mang tiếng là bạn thân của nó chí ít cũng nên góp mặt, ban đầu tôi cũng từ chối, đôi lông mày tôi xô vào nhau dằn lòng kiên định để không bị dụ dỗ nhưng lần này cái mặt cún con mong chờ kia của nó chắc có lẽ có mình tôi mới thấy vẻ mặt này của nó, cuối cùng tôi cũng mềm lòng đồng ý. Nhiều lúc tôi thấy bản thân dễ dãi quá, cũng đành chịu.
Chiều hôm đó tôi mặc một cái áo thun bình thường phối với quần baggy thêm một đôi bata, lúc nhìn gương trông tôi sao giống thằng mọt sách quá vậy? Hay là do cái kính tròn? Mà mình cũng không quen đeo kính áp tròng, thôi kệ vậy.
Xe thằng Bob đã đợi sẵn dưới nhà, ban đầu nó cũng tính không đi nhưng vì cái sự dại trai à không cái hứng thú bất chợt của tôi nên tôi bắt nó phải chở tôi đi. Cũng do tôi không biết tiệc câu lạc bộ tổ chức ở đâu nên phải kiếm người đi cùng cho đỡ bị lạc, tôi hơi mù đường một chút.
Theo địa chỉ trong điện thoại của thằng Frode gửi, tụi tôi mò theo từ từ rồi cũng tới chỗ. Ra chỗ tập hợp là nhà anh Kawin-cựu sinh viên kiêm cố vấn câu lạc bộ-trong câu lạc bộ tôi làm thủ quỹ, thằng Frode thì làm chủ nhiệm, phó chủ nhiệm là thằng Fong người này thì tôi không nói chuyện thì nhiều do cách nói chuyện của cậu ta hơi độc miệng và có chút thẳng thắn nên có kha khá người ghét, tôi thì không để tâm đến cái đó nhưng mà không biết sao mỗi lần tôi tiếp cận thì cậu ta lại trưng bộ mặt cau có làm tôi không dám tiến lại.
Nhà của anh Kawin cũng khá lớn, cách thiết kế cũng khá đẹp mắt, còn có hẳn cái sân sau để trông vườn tụi nó tụ tập ở dưới đấy để nướng thịt. Chúng tôi ngồi một vòng tròn ăn thịt nướng, tụi nó còn có bia nữa, đứa nào đứa nấy cứ dốc một ly bia mà uống cạn. Tôi không biết uống bia nên cứ ngồi nhâm nhi ly nước cam, tụi năm nhất thấy vậy cũng bắt đầu rủ rê.
- Anh Gus, sao anh không uống với tụi em mà ngồi uống cam không vậy. - một đứa năm nhất nói.
- Đúng đó, lại uống đi tự nhiên nguyên đám nhậu có mình mày uống cam vậy. - thằng Frode ngồi xuống ngay kế tôi.
Thằng này không nói giúp tao mà còn khuyến khích nữa.
Tụi nó cứ nói mãi, tôi chiều theo nhấp hai, ba ngụm cho có. Bia có vị kì vậy mà sao tụi nó lại thích uống thế không biết.
Tới lúc cố vấn qua với khuôn mặt nghiêm nghị rầy tụi nó tôi mới thoát nạn, mà tôi uống cũng chỉ có vài ba ngụm rượu thôi mà đầu óc đã lâng lâng rồi.
Tụi nó chè chén một hồi say khướt, tiệc cũng gần tàn tụi nó lần lượt kè nhau đi về chỉ còn tôi, thằng Bob, anh Kawin với thằng Frode đang say bí tỉ nằm trơ trọi một góc. Tụi tôi phụ anh Kawin dọn lại bãi chiến trường mà tụi nó bày ra, Bob cũng khá say rồi nhưng vẫn còn tỉnh táo mà giúp tôi còn thằng Frode thì đã ngủ tự lúc nào.
- Này Frode! Dậy về về thôi.
Thằng này ngủ say như chết, tôi lay mấy lần thậm chí còn đấm nó vài cái mà nó vẫn ngủ say sưa.
Anh Kawin thấy vậy kêu tụi tôi đưa nó về sáng rồi kêu nó qua lấy xe về. Tôi nhìn lại cũng hơn mười một giờ, để nó tự về cũng khó mà lếch được lên xe thôi thì cho quá giang vậy.
Do cả hai đều không biết chỗ Frode ở nên tôi đành mang về nhà mình, nói cho sang vậy thôi chứ thực ra là nhà thuê.
Cơ thể cậu ta quả thật rất nặng cứ như quả tạ thịt ấy, cậu ta lại cao to hơn tôi để cậu ta lên vai cứ như tăng thêm vài kí thịt, nếu không có Bob phụ đỡ lên chắc tôi bị nó đè bẹp ngay cửa vào rồi. Cơn say trong người vẫn chưa dứt, tôi hai chân cũng liêu xiêu theo người nọ, khó khăn lắm chúng tôi mới lên được tới phòng.
Bộp..
- Ay da! Cuối cùng cũng lên được tới giường, sao nó lại nặng thế không biết. - Tôi vươn tay bẻ khớp lại.
- Oáp.. Thôi tao về đây. Mà mày đừng tranh thủ lúc nó đang ngủ làm gì bậy bạ đấy.
- Làm gì là làm gì hả thằng quần? - Tôi giật mình xấu hổ. - Muốn về thì về lẹ đi, thằng khỉ gió.
Tôi đá cậu ta ra ngoài không thương tiếc rồi khóa cửa.
Thằng Bob chết tiệt, làm được là tao làm lâu rồi. Hai!
Một chút cồn lúc nãy vẫn còn ngâm ngấm trong người, tôi lại tủ lấy ít đồ rồi vào phòng tắm. Tôi đi tắm ra cậu ta vẫn còn ngủ ngon lành, tên này ngủ gì mà lắm vậy. Nó cứ để vậy ngủ thì dơ hết cả giường mất, tôi mới lại kêu nó.
- Này Frode, dậy đi tắm đi rồi ngủ, mồ hôi dính hết lên mềm gối của tao.
- Ưm.. - Mắt nó lim dim nhìn tôi.
- Dậy rồi thì đi tắm lẹ lên.. Oái!
Bịch!
Không nghĩ đến cậu ta từ bao giờ đã víu chặt tay mình vào khăn tắm trên cổ tôi khiến tôi theo đà mà ngã xuống, tôi bất ngờ không kịp chống đỡ liền nằm dưới thân cậu ta. Khoảng khắc đó, bốn mắt nhìn nhau không gian như lắng đọng và cái ánh sáng lấp ló từ ánh đèn bị thân hình cao lớn của Frode che lấp khiến tôi trước mắt chỉ có thể thấy hình ảnh của người kia, một phần của cái ánh sáng ấy soi nhẹ vài đường nét trên khuôn mặt có lẽ đang đỏ lên vì say, đôi môi khép hở nồng nặc mùi rượu. Cố gắng kìm nén bản thân không làm chuyện hồ đồ, tôi liền vùng vẫy nhưng cậu ta đã sớm khóa chặt, không thể cử động.
Tôi lại quay qua nhìn nó, từ khuôn mặt, đôi mắt, đôi môi đều thu lại vào tầm mắt dưới cặp kính này.
Thật tình, mày đâu cần phải đẹp trai như thế? Chả trách đám con gái kia cứ đeo bám không thôi.
Cậu ta lại bắt đầu chậm rãi gỡ cái kính của tôi ra, đặt lên cái bàn kế giường rồi đưa khuôn mặt kề sát vào tôi.
Chẳng lẽ cậu ta định hôn mình sao?
Tôi cứ thế nhắm mắt đợi chờ, tôi còn cảm nhận được hơi thở ấm nóng của cậu ta phả vào mặt. Sau một lúc không thấy động tĩnh gì thì chợt nghe thấy tiếng phịch, mở mắt ra thì má của cậu ta đang áp vào má tôi ngủ thiếp đi.
Thật là, mày cứ hay làm cho tao giật thót tim.
Lúc này tôi cũng buồn ngủ không buồn động đậy nữa, cứ nằm đó mà ngủ cho đến sáng.
Sáng hôm sau, tôi tỉnh dậy do bị chói mắt bởi ánh sáng chiếu bào từ khe hở của tấm rèm cửa. Thằng Frode vẫn nhắm nghiền mắt, tay cậu ta còn vòng qua ôm lấy eo tôi kéo xuống giường ngủ tiếp. Tôi vất vả lắm mới gỡ ra được, khi tôi tắm xong tiện tay lấy miếng sanwid còn thừa trong tủ lạnh ngậm vào vừa ăn vừa dọn đồ, nhìn qua phòng ngủ thì thằng Frode cũng đã tỉnh dậy.
Nó mơ màng nhìn dáo dác rồi lại nhìn tôi, thực ra đây cũng không phải lần đầu nó đến ngủ nhà tôi nên trông nó cũng không bất ngờ gì mấy. Nó cứ ngồi đó suy nghĩ một lúc rồi quay sang hỏi.
- Ê, hôm qua tao say tao có làm gì mày không.
Nghe nó hỏi tôi chợt nhớ lại viễn cảnh tối qua mà không khỏi đỏ mặt, nhưng tôi vẫn làm mặt bình tĩnh.
- Ờ.. Kh.. không có làm gì hết, mày lo thay đồ đi còn đi học.
Trong sân trường.
- Làm gì mà khép nép với tao dữ vậy. Tao có ăn thịt mày đâu.
- À.. ừ tại tao bị chuột rút nên đi đứng hơi khó chịu.
Đứa nào làm tao như vậy mà giờ còn nói.
- Ê, chiều mày rãnh không, đi ăn với tao đi. Tao cần kiếm vài quán ăn để làm bài tập nộp thầy.
- Mày tới giờ mới làm, tao đã xong từ tuần trước.
- Thôi mà, coi như giúp tao đi.
- Ăn ở đâu?
- Trong trung tâm thương mại, tao nhớ có nhiều quán ngon lắm, đi đi.
Dù trong lòng tôi rất muốn nhưng mà đồng ý liền thì lại dễ dãi quá. Nhưng mà nếu mình cứ không đi có khi nào cậu ta sẽ chán mà đi ăn với người khác không.
Trong lúc tôi mãi đắm chìm trong suy nghĩ thì cái thân hình to lớn kia đã tiến gần về mình tự lúc nào, mãi đến khi mà cậu ta nâng cằm tôi lên tôi mới giật mình.
Cái tên này không biết ăn cái gì mà chân dài như thế không biết, chiều cao tôi cũng thuộc dạng chuẩn nhưng khi đứng trước cậu ta tôi lại trông như một thằng nhóc con.
- Nè, suy nghĩ gì mà lâu thế hả. - Cậu ta vẫn chằm chằm nhìn tôi.
Này! Tên khốn này lại dùng ánh mắt đó mê hoặc mình nữa à? Lồng ngực tôi lần nữa lại phập phồng rối loạn. Không để lâu tôi liền đảo mắt thoát khỏi cái ánh mắt mị hoặc kia.
- Ờ.. ờ được rồi. Không cần nhìn tao bằng cái ánh mắt đi tia gái đó của mày. Thấy ghê quá!
- Vậy mới được chứ, nhớ chiều 7 giờ đấy.
Nói xong, cậu ta khoác vai tôi kéo về lớp.[/BOOK]