Bài thơ: Đọc thơ Bác Tác giả: Hoàng Trung Thông * * * Ngục tối, trái tim càng cháy lửa Xích xiềng không khóa nổi lời ca Trăm sông nghìn núi chân không ngã Yêu nước yêu người yêu cỏ hoa. ** Đọc lời thơ Bác tâm hồn Bác Một tấm gương trong chẳng bụi mờ Bóng cây đại thụ trùm xanh mát Cánh rộng chim bằng bay tự do. ** Tự do! Gươm súng nào ngăn được Biển rộng sông dài ý chí cao Thân ở trong tù, lòng ở Nước Bay quanh hồn mộng ánh vàng sao. ** Khi chim rừng ca rộn núi Khi nhìn khóm chuối ánh trăng soi Lao lung vẫn giữ lòng thư thái Nắm chắc trong tay cả cuộc đời. ** Tôi đọc trăm bài trăm ý đẹp Ánh đèn tỏa rạng mái đầu xanh Vần thơ của Bác, vần thơ thép Mà vẫn mênh mông bát ngát tình. (1960) Lời giới thiệu: Cuộc đời của Bác giản dị và đời thường nhưng vĩ đại nên thơ văn viết về Bác cũng đi vào lòng người rất nhẹ nhàng, sâu sắc và dư âm mãi. Bài Đọc thơ Bác cũng là một bài thơ hay dư âm như thế. Khi đọc tập Nhật kí trong tù, nhà thơ Hoàng Trung Thông đã thực sự rung động trước cái hay, cái đẹp của từng bài thơ, lời thơ, ý thơ, để rồi cảm xúc trào dâng, ông viết nên bài thơ này. Có lẽ 4 câu thơ: Tôi đọc trăm bài trăm ý đẹp / Ánh đèn tỏa rạng mái đầu xanh / Vần thơ của Bác vần thơ thép / Mà vẫn mênh mang bát ngát tình."Khái quát, cô đọng nhất. Bác của chúng ta là vậy, chất thép và chất tình, chất nghệ sĩ và chất chiến sĩ cùng phong thái ung dung, tin hthần lạc quan luôn quyện hòa, gắn bó thống nhất để làm nên một chủ tich nước, một danh nhân văn hóa, một vị cha già dân tộc - Hồ Chí Minh. Từng lời thơ, ý thơ đều dâng trào cảm xúc khâm phục, ngợi ca, kính trọng, biết ơn Bác. Đó cũng là tình cảm của cả dân tộc với Bác.