Đã đến rồi, đã đến rồi, đám quỷ nít đã ào ạt kéo tới chỗ quỷ nữ đang tan biến, Như với bà của cô sợ hãi, thu mình tạo đạo kết hộ thân, họ có chút kinh sợ vì từ đâu mà cả đám quỷ nít này lại tập trung ở đây, ngay thời khắc này nữa chứ, có sự đáng ngờ, có kẻ giật dây, vì bọn quỷ nít không phải đám lang thang phá phách, rõ ràng đây là những linh hồn con nít bị người đời nạo phá, bị cha mẹ từ bỏ, bị bắt về mà luyện quỷ linh nhi, số lượng quá nhiều này, làm bà của Như toát lên khí giận ngút trời, tuy vậy bà là một tay lão luyện, từ lúc sống cho đến lúc chết, đâu thể nào mà để cảm xúc chi phối được chứ, cơ thể bà đang mượn là của Như, là cháu của bà, bà đâu thể để hậu duệ của mình gặp chuyện chẳng lành mà đồng quy vô tận với bà được cơ chứ. Hai bà cháu còn đang cố loay hoay, cực chẳng đã trong vùng đạo kết. Lũ quỷ nít lao nhao bao lấy phần u khí đang dần thoát ra của quỷ nữ, Hấp thụ một lượng u khí khổng lồ do lòng thù hận, bọn quỷ nít phổng phao hẳn ra, phình to lên như trái bóng, chúng kết chặt lại với nhau, như muốn giữ phần u khí đang thoát ra ngoài lại cho "quỷ nữ giết con", miệng oang oang, lí nhí những âm thanh the thé, như một đàn ong vò vẽ vo ve mãi không ngừng:
- Tại sao mẹ giết con, tại sao mẹ giết con?
Những lời độc địa của lũ quỷ nít như con dao, mũi tên hòn đạn, găm thẳng vào vết thương vào nỗi đau mà quỷ nữ đang mang, một lần nữa ta lại nghe rõ ràng tiếng khóc nỉ non, cùng tiếng thét tan thương của một người con gái chết yểu, Như mím môi, bất giác cô vừa kiểm soát cơ thể mình dù bà cô vẫn ở đấy, chắc lòng xót thương đã khiến cho linh anh của cô đã được gia tăng lên bằng cảm xúc chân thành, thế nhưng, sự chân thành xót thương ấy của Như liền bị thay thế bằng một cảm giác rờn rợn khó tả, khi quỷ nữ một lần nữa được tái sinh, nhờ lòng hận thù được lũ quỷ nít kia kích hoạt, quỷ ảnh của đám nhóc tỳ thì trở thành cơ thể của quỷ nữ, như một trái bong bóng, một khối thịt được bơm đầy không khí, với hàng ngàn hàn trăm con mắt xung quanh, đỏ ngầu mà chớp chớp không ngừng nghĩ, đồng loạt phát ra cái câu" "tại sao mẹ giết con" liên hồi, như thể đang muốn bơm thêm u khí cho cái quỷ thể hung tàn này thì phải. Một khối thịt tròn nhẵn với hai cánh tay to lớn cùng bốn cái chân nhỏ xíu với hàng trăm con mắt mở to sừng sững dần được hình thành, quỷ nữ bây giờ chỉ còn mỗi phần đầu nằm phía bên trên và được nối ghép bởi một quỷ nhi đang ngồi ôm chặt với nụ cười toe trên môi, ả ta đang khóc lóc và kêu gào thảm thiết, những phần thân cứ vùng vẫy tứ tung, làm những mảng thịt to đùng rơi lả chả xuống đất, chưa kịp nhìn kĩ chúng dày mỏng ra sao, thì u khí văng ra khắp ba phương bốn hướng từ những khối thịt ấy, xối xả, dần dần biến thành một màn sương mù, bao bọc lấy tất cả mọi thứ phía bên trong nó và như muốn nuốt chửng một lần cho hết sạch.
Trong những thứ ấy, có cả hai bà cháu Như, đạo kết vẫn được Linh ảnh lão bà tập trung bảo vệ, tạm thời cả hai bà cháu vẫn có thể gọi là an toàn, nhưng chỉ là đối với đám u khí này thôi, chứ nguy cơ trước mắt mới thật sự đáng sợ, quỷ nữ giết con cùng đám quỷ nít hung bạo đang từ từ tiến tới, cái quỷ thể kì dị đang chạy ầm ầm trong làn sương u khí mà tiếp cận Như. Tiếng khóc than của nữ quỷ, đi kèm cùng những tiếng cười ngây thơ, khúc khích của đám quỷ nít, pha lẫn vào nhau, làm thành một mớ âm thanh hỗn tạp, đinh tai nhức óc.
Phía nữ quỷ đã điên cuồng động thủ, chẳng lẽ bà cháu Như chịu được thiệt thòi mà đứng yên, tất thảy phải có biến chuyển gì cơ chứ, cô đổ một lọ mực tàu nhỏ xuống sàn nhà, miệng lâm râm đọc nhanh một bài chú niệm, trong khoảnh khắc từ vết mực dưới sàn nhà, ta thấy có vô số ánh sáng đen vụt ra như những sợi dây bằng vải lụa uyển chuyển phấp phới như có sức sống. Khi cái khối thịt quái quỷ đó vừa lao tới trước mặt của cô đồng nhỏ, thì những vải lụa đen đấy, nhanh chóng trườn trong không khí mà cuốn lấy quỷ thể của nữ quỷ và siết chặt đến nỗi ả ta phải rú lên những tiếng thê lương não ruột. Không chần chừ lấy một giây một phút nào, Như tiến lên cùng thanh dao tu la trong tay, đâm thẳng một nhát về phía nữ quỷ, một dao này chẳng hề lưỡng lự hay lưu tình, cắm phập vào bên trong cơ thể của nữ quỷ, dẫu vậy nữ quỷ cũng quả là ghê gớm, tiếng hét đau đớn của nó thật là kinh người, đến nỗi từ hai tai của Như, máu đang bắt đầu chảy ra, cô nhận thấy đầu óc mình có chút hơi choáng váng, loạng choạng. Nhưng nhờ có bà của Như, một linh ảnh cao thâm đang ngụ bên trong cơ thể cô, nên cô có thể định thần lại kịp, bà trấn áp cơn đau nhói buốt từ sâu bên trong đầu, nhân lúc cây dao tu la còn nằm trong cơ thể của nữ quỷ, bà nhanh chóng vận một đạo công sức không hề nhỏ, kéo cây dao đi một lượt từ trên xuống dưới, cảm tưởng mạnh đến nỗi là đã kéo toàn bộ phần da thịt trên quỷ thể ấy nứt toác ra cả rồi, nữ quỷ khó mà sống xót qua khỏi đòn này, vì dao tu la là pháp dao có thể phong ấn yêu ma tà quái, chỉ cần cắt chúng thì âm khí tổn hao không hề nhỏ, nhưng chắc chúng ta lầm hay là đã mừng tưởng quá sớm.. Một tiếng nổ kinh người vừa điểm, nhưng chỉ làm chấn động phần tâm linh mà thôi, tất cả những vật chất xung quanh đều bình ổn, chỉ riêng tâm thức thì rối loạn không ngừng.
Bên ngoài cổng trường, bác bảo vệ nhổm người dậy, khi thấy mình nao nao khó chịu khôn siết, bàn tay nổi gân xanh co giật liên hồi, cảm giác sợ hãi lắng sâu vào tâm thức, mắt bác hướng về chỗ dãy phòng học, lo lắng cho con nhỏ dễ thương làm nghề cô đồng từng ra tay cứu bác, bác thầm cầu mong thổ địa đất này, cùng ra tay bảo hộ cho con bé, nó tốt tính, đừng để nó làm sao cả, cầu trời.
CÒN TIẾP
- Tại sao mẹ giết con, tại sao mẹ giết con?
Những lời độc địa của lũ quỷ nít như con dao, mũi tên hòn đạn, găm thẳng vào vết thương vào nỗi đau mà quỷ nữ đang mang, một lần nữa ta lại nghe rõ ràng tiếng khóc nỉ non, cùng tiếng thét tan thương của một người con gái chết yểu, Như mím môi, bất giác cô vừa kiểm soát cơ thể mình dù bà cô vẫn ở đấy, chắc lòng xót thương đã khiến cho linh anh của cô đã được gia tăng lên bằng cảm xúc chân thành, thế nhưng, sự chân thành xót thương ấy của Như liền bị thay thế bằng một cảm giác rờn rợn khó tả, khi quỷ nữ một lần nữa được tái sinh, nhờ lòng hận thù được lũ quỷ nít kia kích hoạt, quỷ ảnh của đám nhóc tỳ thì trở thành cơ thể của quỷ nữ, như một trái bong bóng, một khối thịt được bơm đầy không khí, với hàng ngàn hàn trăm con mắt xung quanh, đỏ ngầu mà chớp chớp không ngừng nghĩ, đồng loạt phát ra cái câu" "tại sao mẹ giết con" liên hồi, như thể đang muốn bơm thêm u khí cho cái quỷ thể hung tàn này thì phải. Một khối thịt tròn nhẵn với hai cánh tay to lớn cùng bốn cái chân nhỏ xíu với hàng trăm con mắt mở to sừng sững dần được hình thành, quỷ nữ bây giờ chỉ còn mỗi phần đầu nằm phía bên trên và được nối ghép bởi một quỷ nhi đang ngồi ôm chặt với nụ cười toe trên môi, ả ta đang khóc lóc và kêu gào thảm thiết, những phần thân cứ vùng vẫy tứ tung, làm những mảng thịt to đùng rơi lả chả xuống đất, chưa kịp nhìn kĩ chúng dày mỏng ra sao, thì u khí văng ra khắp ba phương bốn hướng từ những khối thịt ấy, xối xả, dần dần biến thành một màn sương mù, bao bọc lấy tất cả mọi thứ phía bên trong nó và như muốn nuốt chửng một lần cho hết sạch.
Trong những thứ ấy, có cả hai bà cháu Như, đạo kết vẫn được Linh ảnh lão bà tập trung bảo vệ, tạm thời cả hai bà cháu vẫn có thể gọi là an toàn, nhưng chỉ là đối với đám u khí này thôi, chứ nguy cơ trước mắt mới thật sự đáng sợ, quỷ nữ giết con cùng đám quỷ nít hung bạo đang từ từ tiến tới, cái quỷ thể kì dị đang chạy ầm ầm trong làn sương u khí mà tiếp cận Như. Tiếng khóc than của nữ quỷ, đi kèm cùng những tiếng cười ngây thơ, khúc khích của đám quỷ nít, pha lẫn vào nhau, làm thành một mớ âm thanh hỗn tạp, đinh tai nhức óc.
Phía nữ quỷ đã điên cuồng động thủ, chẳng lẽ bà cháu Như chịu được thiệt thòi mà đứng yên, tất thảy phải có biến chuyển gì cơ chứ, cô đổ một lọ mực tàu nhỏ xuống sàn nhà, miệng lâm râm đọc nhanh một bài chú niệm, trong khoảnh khắc từ vết mực dưới sàn nhà, ta thấy có vô số ánh sáng đen vụt ra như những sợi dây bằng vải lụa uyển chuyển phấp phới như có sức sống. Khi cái khối thịt quái quỷ đó vừa lao tới trước mặt của cô đồng nhỏ, thì những vải lụa đen đấy, nhanh chóng trườn trong không khí mà cuốn lấy quỷ thể của nữ quỷ và siết chặt đến nỗi ả ta phải rú lên những tiếng thê lương não ruột. Không chần chừ lấy một giây một phút nào, Như tiến lên cùng thanh dao tu la trong tay, đâm thẳng một nhát về phía nữ quỷ, một dao này chẳng hề lưỡng lự hay lưu tình, cắm phập vào bên trong cơ thể của nữ quỷ, dẫu vậy nữ quỷ cũng quả là ghê gớm, tiếng hét đau đớn của nó thật là kinh người, đến nỗi từ hai tai của Như, máu đang bắt đầu chảy ra, cô nhận thấy đầu óc mình có chút hơi choáng váng, loạng choạng. Nhưng nhờ có bà của Như, một linh ảnh cao thâm đang ngụ bên trong cơ thể cô, nên cô có thể định thần lại kịp, bà trấn áp cơn đau nhói buốt từ sâu bên trong đầu, nhân lúc cây dao tu la còn nằm trong cơ thể của nữ quỷ, bà nhanh chóng vận một đạo công sức không hề nhỏ, kéo cây dao đi một lượt từ trên xuống dưới, cảm tưởng mạnh đến nỗi là đã kéo toàn bộ phần da thịt trên quỷ thể ấy nứt toác ra cả rồi, nữ quỷ khó mà sống xót qua khỏi đòn này, vì dao tu la là pháp dao có thể phong ấn yêu ma tà quái, chỉ cần cắt chúng thì âm khí tổn hao không hề nhỏ, nhưng chắc chúng ta lầm hay là đã mừng tưởng quá sớm.. Một tiếng nổ kinh người vừa điểm, nhưng chỉ làm chấn động phần tâm linh mà thôi, tất cả những vật chất xung quanh đều bình ổn, chỉ riêng tâm thức thì rối loạn không ngừng.
Bên ngoài cổng trường, bác bảo vệ nhổm người dậy, khi thấy mình nao nao khó chịu khôn siết, bàn tay nổi gân xanh co giật liên hồi, cảm giác sợ hãi lắng sâu vào tâm thức, mắt bác hướng về chỗ dãy phòng học, lo lắng cho con nhỏ dễ thương làm nghề cô đồng từng ra tay cứu bác, bác thầm cầu mong thổ địa đất này, cùng ra tay bảo hộ cho con bé, nó tốt tính, đừng để nó làm sao cả, cầu trời.
CÒN TIẾP