Bài viết: 142 



Dịch vụ thuê người yêu cũ
Tác giả: Dương
Thể loại: Xuyên không - Đam Mỹ
Độ dài: 2 kỳ
Tác giả: Dương
Thể loại: Xuyên không - Đam Mỹ
Độ dài: 2 kỳ

#### Hợp đồng số 237
Vinh Thái bước vào phòng thay đồ của Reset. Anh kéo khóa áo hoodie xuống, để lộ cơ thể gầy nhưng săn chắc, vài vết sẹo mờ chạy dọc bên ngực phải. Đó là kết quả của những hợp đồng cũ, của những khách hàng biến thái, có cả nam lẫn nữ. Hôm nay, anh mặc sơ mi xanh nhạt, quần jeans bó sát theo như khách hàng yêu cầu trong đơn hàng anh vừa nhận chiều tối hôm qua. Như phần tự thuật của vị khách hàng này, gần một năm trước, anh ta bị người yêu bỏ sau khi phát hiện tài khoản ngân hàng của anh ta không có nổi 10 triệu đồng. Anh chàng kia là sinh viên trường thể dục, mạnh mẽ, ánh mắt khá cuốn hút, có chút đểu cáng. Sếp của Reset chọn Vinh Thái vì anh khá phù hợp với hình ảnh chàng sinh viên này. Anh vuốt tóc, để vài lọn bết mồ hôi rơi xuống trán, rồi nhếch môi trước gương. "Hợp đồng số 237", anh lẩm bẩm, rồi khoác balo lên vai.
Reset không phải công ty bình thường. Họ cho thuê "người yêu cũ" - một dịch vụ mới thịnh hành gần đây. Ở đó những người như Vinh Thái phải đóng vai "người yêu cũ", có nhiệm vụ khác nhau, thường là đến gặp khách để họ tìm lại cảm giác của tình yêu, trò chuyện hay đi đây đó, thậm chí sẵn sàng cho khách đánh đập, chửi bới để khách trút giận. Tuyệt nhiên, giữa nhân viên và khách không hề có chuyện kia, dù khách trả bao nhiêu cũng từ chối. Công việc này nghe chừng điên rồ thật nhưng bù lại thu nhập khá cao, gặp khách sộp còn được đi du lịch nước ngoài, ăn nghỉ chế độ 5 sao sang chảnh. Đêm nay là một hợp đồng ngắn 12 tiếng đồng hồ, khách chỉ muốn anh tái hiện hình ảnh ngoan hiền của người yêu cũ.
Quán cà phê nơi hẹn nằm khuất dưới ánh đèn đường mờ ảo, mùi thuốc lá, mùi nước hoa, mùi mồ hôi trộn lẫn vào nhau. Vinh Thái đẩy cửa, ánh mắt lướt nhanh qua đám đông. Anh đã trông thấy anh ta ngồi ở trong góc, áo khoác đen, thân hình hơi mảnh khảnh và trên bàn đặt một quyển sách, đúng như giao ước. Hắn không giống những khách hàng mà anh từng gặp. Thái độ của hắn như đang rất vội, nên khi thấy Vinh Thái bước đến, anh nghe được cả nhịp thở gấp gáp bất thường của hắn.
Vinh Thái hắng giọng, định lên tiếng thì bất ngờ người khách đứng phắt dậy, bàn tay rắn chắc nắm cổ áo anh, kéo mạnh ra khỏi quán, không quên mang theo quyển sách trên bàn. Dù người hơi mỏng nhưng hắn khá khỏe, lôi Vinh Thái ra con ngõ tối ngay bên cạnh quán cà phê. Hắn đẩy mạnh Vinh Thái vào tường, hơi thở nóng bỏng phả vào cổ Vinh Thái, mùi hương nước hoa gỗ trầm pha chút mùi khói thuốc khiến anh thoáng rùng mình. "Này, từ từ!" - Vinh Thái cố vùng vẫy, balo rơi xuống đất.
Bàn tay hắn giữ chặt cơ thể Vinh Thái sát vào tường, mặt hắn ghé sát mặt anh, môi gần chạm vành tai anh, giọng trầm khàn: "Tôi không phải khách hàng của cậu. Tôi đến để cứu cậu". Vinh Thái ngơ ngác vì không hiểu gì cả.
### Bí mật của Vinh Thái
Ngõ nhỏ tối om, ánh đèn vàng vọt từ con đường chính rọi xuống, chiếu lên hai bóng người đứng sát nhau. Hắn buông cổ áo Vinh Thái, nhưng vẫn không lùi lại, hơi thở hắn phả lên cần cổ của Vinh Thái, nhịp thở dồn dập. Anh đành ngoan ngoãn dựa lưng vào tường.
"Cứu tôi?" - Vinh Thái nhếch môi, giọng pha chút mỉa mai - "Sao anh không báo trước có thay đổi nội dung hợp đồng?".
Hắn nhìn Vinh Thái bằng đôi mắt đen tha thiết đến kỳ lạ. Hắn nói thật nhẹ: "Tôi đã nói rồi, tôi không phải khách hàng của cậu nên không có nội dung hợp đồng gì hết" - rồi gằn giọng: "Tôi là Vĩnh An, người đã tạo ra cậu".
Vinh Thái nhíu mày, vừa ngạc nhiên vừa buồn cười: "Anh say à? Anh làm sao tạo ra tôi".
Hắn buông Vinh Thái, đầy thất vọng, ngồi tựa lưng vào tường, ngay bên cạnh. Giọng hắn đều đều: "Tôi là nhà văn. Bút danh của tôi là Vĩnh An. Cậu không hề tồn tại trong thế giới thực, mà chỉ là nhân vật của tôi". Hắn nhặt quyển sách nãy giờ rơi xuống đất, lật nhanh vài trang: "Tôi đã tạo ra cậu trong tiểu thuyết mới nhất của tôi. Tôi đã viết ra cậu, và đã vô tình giết cậu ở chương cuối. Hôm nay tôi xuyên không vào đây để cứu cậu".
Vĩnh An đứng lên, dí quyển sách trước mặt Vinh Thái, tay lật nhanh đến những trang cuối. Dưới ánh sáng mờ, Vinh Thái nhìn thấy ngón tay Vĩnh An lượt qua dòng chữ: "Vinh Thái ngã xuống từ tầng cao, cơ thể tan nát trên nền bê tông lạnh lẽo". Tim anh đập thình thịch, không phải vì sợ, mà vì cái tên của anh nằm ngay trên giấy.
"Sách đã phát hành, không ngờ lại ăn khách như vậy" - Vĩnh An tiếp tục, giọng khàn đi - "Tôi hối hận khi để cậu chết. Người dọc chửi bới tôi tại sao lại để cậu chết thảm. Hôm qua, tôi uống say và khi tỉnh dậy thấy mình đã xuyên không vào thế giới do chính mình tạo ra. Vì vậy, tôi lập tức đặt hợp đồng để gặp và cứu cậu".
Vĩnh An nhớ rất rỏ, hôm qua anh uống hơi nhiều, ngồi trong căn phòng tối, những vỏ lon bia lăn lóc dưới sàn. Cuốn tiểu thuyết "Dịch vụ thuê người yêu cũ" nằm trên bàn, bìa đen lấm tấm vệt đỏ như máu khô. Anh đã luôn cảm thấy nó kỳ lạ ngay từ khi viết, đến lúc sách phát hành, anh lại như nghe thấy tiếng thì thầm từ những trang giấy. Anh chỉ muốn xây dựng cái kết bi kịch nhằm tạo ấn tượng, không ngờ bị phản ứng ngược. Độc giả lên mạng chỉ trích anh vì để Vinh Thái chết thảm. Họ chửi rủa anh, thậm chí đòi giết anh. Trong cơn say, anh lẩm bẩm: "Làm sao có thể thay đổi đoạn kết? Làm thế nào để cứu Vinh Thái đây?". Đột nhiên, quyển sách rung lên nhè nhẹ, ánh sáng đỏ lóe qua kẽ tay anh. Khi mở mắt, anh đã thấy mình đang đứng trước cổng công ty Reset.
Vinh Thái run rẩy. Anh nhớ những vết bầm tím do bị khách hàng đánh đập biến mất một cách kỳ lạ, rồi nhớ cả những giấc mơ về một căn phòng đầy giấy và tiếng gõ bàn phím lạch cạch. "Hóa ra tôi không phải người thật à?" - anh thì thầm.
Vĩnh An tiến sát lại, tay nắm lấy vai anh. "Nhưng với tôi, cậu rất thật" - hắn nói "Cậu đã xâm chiếm linh hồn tôi, đi đến đâu tôi cũng nghĩ đến cậu, hình như.. hình như tôi.. tôi.. giống như đã yêu cậu, Vinh Thái à!".
Không gian ngõ tối như ngừng lại. Vinh Thái ngẩng lên, nhìn vào mắt Vĩnh An. "Anh bảo anh luôn nghĩ đến tôi, như yêu tôi, vậy tại sao anh lại khiến tôi phải chết?" - anh hỏi, giọng nhẹ tênh như không cần câu trả lời.
-Còn tiếp-
Dương
Chỉnh sửa cuối: