Bài viết: 107 Tìm chủ đề
Chương 242: Nơi ngọn đèn dầu leo lét, phó bản tiên cảnh

[HIDE-THANKS]


Không Chết nhìn Tử Oanh trong hình dáng Tử Dận, nhanh chóng sải bước đi tới.

- Tử Oanh? - Hắn hỏi nhưng chỉ nhìn thấy đối phương chỉ chỉ miệng, lắc lắc đầu.

À quên, cái vụ đối tượng bị hắn nhận định là "Có thể là Tử Oanh" không thể đối thoại trực tiếp hoặc gián tiếp với hắn.

Vậy Tử Oanh này.. rốt cuộc là thật hay là giả? Không Chết đi tới đối diện "Tử Oanh", đặt tách cà phê lên bàn rồi cúi xuống, vô cùng tự nhiên hôn người ấy.

"Tử Oanh" kinh ngạc trợn mắt, sau đó mặt cậu ta thoắt cái đỏ bừng, vội vã đẩy Không Chết ra.

- Cuối cùng anh cũng tìm được em rồi, Tử Oanh. - Không Chết mỉm cười.

Đinh, hệ thống thông báo: "Chúc mừng người chơi Chính Là Đánh Không Chết thành công tìm được NPC Tử Oanh thật, đạt được 3500 điểm độ JQ, thành công gây ra tình tiết" Ngọn đèn dầu leo lét "đạt được phần thưởng extra +1500 điểm độ JQ, +43999 exp. Ngoài ra người chơi Chính Là Đánh Không Chết đạt được phần thưởng vật phẩm trang sức đặc thù [Tỏa Tâm Ngọc: Sau khi đeo có thể xác định vị trí người yêu phòng ngừa nhận nhầm.] . Nhiệm vụ độ trung trinh người yêu hoàn thành, hiệu quả đặc thù thủ đô biến mất. Trò chơi khôi phục bình thường."

"Hệ thống à, mày tặng phần thưởng kiểu này là đang khích lệ tao hay đang châm chọc tao đấy vậy hả.." - Không Chết 囧囧 nghĩ thầm.

- Sao lần nào anh cũng hôn em trước vậy.. - Tử Oanh biến trở về trang phục bình thường của sư thúc, lau miệng kháng nghị, - Không sợ nhận sai người sao?

- Lần này anh không nhận sai mà~- Không Chết hôn nhẹ lên mặt sư thúc, - Em không giận anh nữa chứ?

Tử Oanh đỏ mặt, cúi đầu ngượng ngùng:

- Không có giận.

- Đúng rồi, buổi tối tan ca anh tới đón em nha?

- Ừ, được, tối nay ăn ở nhà cũ. Em sẽ bảo quản gia đến cửa công ty đón chúng ta.

- Có cần mặc trang trọng chút không?

- Không cần đâu, chỉ là gia đình.. ặc, là buổi ăn cơm bạn bè với nhau thôi.. - Tử Oanh vội vã né ánh mắt nham hiểm của Không Chết, - Chúng ta mau gọi bọn Hội trưởng đi làm nhiệm vụ thôi.

- Em đang đánh trống lảng hả, Tử Oanh~Được rồi, nếu đã ở trong game thì đi gặp phụ huynh trong game trước cũng được~

- Không phải gặp phụ huynh đâu! =///=

Mọi người lần thứ hai tập hợp trước mặt Hoa Tiên Côn Lôn, lần này thêm Cá Chính Là Muốn Ăn Mèo.

- Tốc độ hai người nhanh thật đấy. Làm gì mà nhanh vậy đã đầy ắp JQ rồi? - Hội trưởng cười hì hì khịa Không Chết.

- Hai người bọn họ lúc nào chả đầy ắp JQ~- Trong Suốt phụ họa.

- Đúng rồi. Chả bù cho cái độ JQ cứ giậm chân tại chỗ của chúng ta.. - Hội trưởng nói thầm nhìn Trong Suốt, - Ưm~Trong Suốt à, khi nào đó chúng ta cũng làm chuyện gì thú vị tí đi?

- Anh, anh nói bậy bạ gì đó! - Trong Suốt đỏ bừng mặt, xù lông nhím.

- Ví dụ như nhận nhiệm vụ vợ chồng, nhiệm vụ người yêu gì gì đó ấy. - Hội trưởng nghiêm trang giải thích, sau đó hắn giả vờ kinh ngạc nhìn Trong Suốt: - Ấy? Bà xã, em đỏ mặt rồi hả! Chẳng lẽ em muốn làm chuyện gì nóng bỏng hơn hả?

- Không có! =///=!

- Bà xã, em không cần thẹn thùng đâu. Anh hiểu mà. Nếu em đã muốn vậy thì lúc nào anh cũng có thể phối hợp.

- Đã nói là không phải mà! - Trong Suốt vỗ đầu Hội trưởng cái bốp, - Đừng có nói tào lao bí đao nữa!

* * * Được rồi.. - Hội trưởng thất vọng tự xoa cục u mới mọc trên đầu.


"Ôi ôi, Tiểu Trong Suốt khó chinh phục hơn sư thúc nhiều!"

- Mọi người làm nhiệm vụ đi. - Không Chết nói rồi đi tới chỗ Hoa Tiên, - Chúng ta muốn làm nhiệm vụ.

Hoa Tiên thở dài:

- Được rồi, độ JQ của các ngươi vậy là đủ rồi, ta sẽ truyền tống các ngươi vào phó bản tiên cảnh. Các ngươi phải thông qua cấm chế ta thiết lập ở bên trong mới có thể tìm được bí tịch tu tiên ta giấu.

Bà ta phất tay, mở ra một lối vào mới:

- Chuẩn bị xong rồi thì vào đi.

- Phó bản này có khó lắm không? - Trong Suốt thử hỏi mọi người.

- Có Hội trưởng ở đây thì phó bản có dễ được không? - Mọi người cười vang rồi đi thẳng.

- Đây là phó bản giải câu đố. - Tử Oanh nói, - Mọi người phải cẩn thận, chú ý mọi manh mối.

- Ôi chao? Sư thúc, người có tin tức nội bộ hả? - Trong Suốt lại gần hỏi.

- Không. Ta chỉ biết đây là phó bản giải câu đố thôi.

- Vậy à.. - Trong Suốt thất vọng.

Lúc bọn họ nói chuyện, cảnh tượng đã thay đổi.

Nơi họ đứng biến thành một sơn cốc mờ ảo. Khắp nơi đều là cây cối xanh tươi nhưng trông lại không có vẻ kinh dị mà có cảm giác sương khói mờ nhân ảnh.

- Chỗ này đẹp quá đi mất! - Trong Suốt ngẩng đầu nhìn đại thụ che trời màu tím, Cục Cưng ngồi trên vai cậu cũng ngẩng đầu lên, ê a phụ họa.

- Cẩn thận. Thường những thứ càng đẹp thì lại càng nguy hiểm. - Cá Chính Là Muốn Ăn Mèo cảnh giác, - Cơ mà không biết có bắt được sủng vật gì xịn xịn trong này không nhỉ? Tiệm sủng vật của tôi giờ không có hàng gì tốt cả.

- Nhưng ta đang ở tiên cảnh, có gặp thú thì cũng là tiên thú, cô tính bán tiên thú à? - Trong Suốt sửng sốt với tài kinh doanh mới nhú này.

- Tiên thú mới tốt chứ. Nhưng cũng tùy, con nào mạnh thì tôi sẽ giữ lại để tự dùng.

- Nới tới tiên thú.. - Hoa Cúc nhìn Không Chết, - Không Chết, con Kỳ Lân của anh sao rồi?

Lúc này mới Không Chết lúc này mới nhớ tới con Kỳ Lân thoái hóa về ấu niên khi trước. Hắn nắm tay Tử Oanh, thả nó ra khỏi không gian sủng vật.

- Áu! - Hắc Kỳ Lân khí thế hung mãnh nhảy ra khỏi trong không gian: - Đói chết bố rồi!

* * * Không hổ là sủng vật của sư thúc tham ăn.

- Nè.. Ngươi muốn ăn gì? - Chắc là thấm thía nỗi cơ cực của những kẻ tham ăn không tìm được đồ ăn, Tử Oanh vô cùng đồng tình, cúi người hỏi Kỳ Lân.

- Thân là Kỳ Lân, đương nhiên ta phải ăn tinh hoa thiên địa ngưng tụ..

Hội trưởng vỗ tay, cắt lời Kỳ Lân:

- Tôi biết! Tiên quả chứ gì?

Kỳ Lân liếc mắt đầy khinh bỉ, rồi dậm chân đường hoàng bệ vệ tuyên bố:

- Ta muốn ăn thịt!


Được rồi, con này là động vật ăn thịt.

Không Chết lấy một cái chân cừu nướng trong túi tùy thân đưa cho nó, nó lập tức chộp lấy, cắn một ngụm, hả miệng nhồm nhoàm nhai nát xương rồi nuốt tọt vào bụng. Độ no thấy đáy trên đầu lập tức đầy một nửa:

- Ta muốn ăn thêm.

Tử Oanh trông mà nước miếng chảy thành dòng:

- Không Chết, ta cũng muốn ăn thịt.


"Anh cũng rất muốn ăn.. Nhưng không phải loại thịt này.."

Không Chết nhìn Tử Oanh, nghĩ trong lòng là vậy nhưng rồi vẫn chịu thương chịu khó lấy chân cừu nướng cho Kỳ Lân, một xiên thịt dê nướng cho hai tên tham ăn này nhồi nhét dạ dày.

- Mà nè, phó bản này chả có manh mối gì cả.. - Hoa Cúc đi loanh quanh một vòng, - Chúng ta có cần đi theo con đường này nữa không?

Bản đồ ở đây hiển thị màu đen, nếu là phó bản giải đố thì chắc phải đi ven đường thu thập một ít đạo cụ?

Hắc Kỳ Lân ăn uống no đủ, liếm liếm cái mũi:

- Không phải chỉ là phó bản tiên cảnh à. Các ngươi đi theo ta!
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 107 Tìm chủ đề
Chương 243: Hắc Kỳ Lân trổ tài

[HIDE-THANKS]


- Gì mà "Không phải chỉ là phó bản tiên cảnh à" hả? Mày đã dắt tụi này đi lòng vòng hơn mười vòng rồi vẫn chưa tìm được đường rồi đó, Kỳ Lân à! - Trong Suốt chống nạnh, nhìn Kỳ Lân một cách khinh bỉ.

Kỳ Lân ngửi ngửi mặt đất:

- Đừng nóng, chỗ này bị Hoa Tiên Côn Lôn đặt cấm chế, nếu không giải được nó thì đi thế nào ta cũng sẽ bị quỷ đả tường chặn lại thôi.

- Game online mà quỷ đả tường cái gì, mày tưởng đây là game trộm mộ à? - Hội trưởng mỉa mai.

* * * Hội trưởng à, trước chúng ta cũng đánh phó bản thiết kế style trộm mộ một lần rồi.. - Hoa Cúc góp ý nhè nhẹ.

- Trong Địa Ngục Bát Quái, điều gì cũng có khả năng. - Không Chết nói, - Nhưng làm sao loại trừ quỷ đả tường?

- Vậy đây là câu đố cần giải ư? - Hoa Cúc đập đập sách pháp chú, buồn bực: - Sách pháp chú này nặng quá, không tiện lợi nhỏ gọn như pháp trượng.

- Nếu vậy thì chắc ta phải tìm con quỷ quấy rối đó? - Trong Suốt đóng góp ý kiến.

Nghe vậy, mọi người nhất trí đặt kỳ vọng lên vai Hội trưởng:

- Hội trưởng, nếu anh có thể nhìn thấy Trong Suốt thì chắc chắn cũng có thể nhìn thấy quỷ nhỉ?

- DM, ý mấy người là tôi giống quỷ hả? - Trong Suốt bùng nổ.

- Cũng đâu khác mấy. Cậu với quỷ đều có thể chất đặc biệt mà người thường không nhìn thấy được. - Cá thẳng thắn gật đầu.

- Tôi có kỹ năng Dị Sắc Yêu Đồng, nhưng kỹ năng này dường như chỉ có thể nhìn thấu kỹ năng Trong Suốt của tộc Trong Suốt thôi, không thể thấy quỷ! - Hội trưởng buồn bực.

- Cục Cưng thì sao? Nó hẳn là kế thừa Dị Sắc Yêu Đồng của cậu và kỹ năng Trong Suốt của Trong Suốt. Chắc nó có thể thấy được chứ? - Không Chết hỏi.

- Nè, sao anh lại nghĩ Cục Cưng có thể thấy được chứ?

- Đồng loại có thể nhìn thấy đồng loại? Cục Cưng chắc cũng gần giống quỷ hơn Hội trưởng? - Không Chết đáp.

- Đây không phải đồng loại nhé! - Trong Suốt gắt lên xong thì quay lại an ủi xoa xoa Cục Cưng bị tổn thương. Cục Cưng dỗi nghoẹo đầu, chui ra khỏi túi Trong Suốt, nhào vào trong lòng ngực sư thúc cọ cọ để chữa trị tâm hồn bị tổn thương sâu sắc.

- Được rồi được rồi, đừng buồn! - Tử Oanh xoa đầu nó. Thằng bé được nước làm tới, lật mình để lộ da bụng hòng mời gọi sư thúc vuốt ve.

- Hội trưởng, quản thằng con háo sắc nhà cậu cho kỹ vào! - Không Chết thấy vậy lập tức túm nó quăng lại vào tay Hội trưởng.

Đột nhiên Hắc Kỳ Lân ngẩng đầu:

- Ta ngửi thấy rồi! Bên này!

Nói xong, nó tung vó chạy về phía rừng rậm. Chẳng mấy chốc, Kỳ Lân đã nhảy phông phốc lên các cành cây, lấy đà bật lên một cái cây đại thụ che trời rồi tông ngã một thứ gì đó.

- Ủa? Hình như có thứ gì rớt xuống? - Trong Suốt lại xem.

- Lẽ nào nó cũng là trong suốt? - Hoa Cúc 囧囧.

- Nhưng tôi đâu thấy gì? - Hội trưởng gãi đầu.

Hắc Kỳ Lân giẫm lên một cụm sương mù hình người. Nó cúi đầu ngửi ngửi, rống vào mặt cum sương đó. Cụm sương đen tức thì tan đi, lộ ra một shota mặc yếm.

- Đừng! Đừng ăn ta! Ta chỉ là người làm thuê thôi mà! - Shota giơ tay ôm đầu, cầu xin tha chết.

- Rốt cuộc mày là cái gì? - Hoa Cúc tò mò lại gần.

Một móng của Hắc Kỳ Lân vẫn giẫm lên ngực shota. Thằng nhóc này mới nước mắt lưng tròng nhìn Hoa Cúc:

- Ta là quỷ.

- Quái? Hay NPC? Hay là người chơi? - Hoa Cúc hỏi.

- Ta là quái làm công. - Con quỷ khóc rưng rức, - Hoa Tiên Côn Lôn chỉ chịu cho ta 30 giọt hoa lộ mỗi tháng. Vì chút tiền công đó mà bị Hắc Kỳ Lân chén thì ta quá đáng thương! Các ngươi tha cho ta đi, tha cho ta đi, nếu tha cho ta thì ta sẽ huỷ bỏ cấm chế, được không?

- Đừng nghe nó nói! Thằng nhóc này không phải thứ tốt lành gì đâu! - Hắc Kỳ Lân gầm nhẹ.

- Nhưng trông nó đáng thương quá.. Hay là thả đi. - Tử Oanh lung lay trước vẻ vô hại của nó.

Không Chết gật đầu:

- Dù sao chúng ta chỉ cần giải trừ cấm chế, lấy được bí tịch tu tiên mà thôi.

Nghe tới hai từ bí tịch tu tiên, hai mắt con quỷ lóe sáng:

- Bí tịch tu tiên? Các ngươi muốn tìm cái đó à? Ta có thể dắt các ngươi đi! Ta có thể hỗ trợ hết mình! Thật đó! Tha cho ta đi!

- Thật ư? Nếu có thể giúp chúng ta thì tốt quá rồi! - Trong Suốt hưng phấn.

- Vậy thả nó đi. Ta cho ngươi ăn chân cừu, - Không Chết nói với Hắc Kỳ Lân.

* * * Không phải vấn đề đói hay no. - Hắc Kỳ Lân nói thầm, - Thôi được rồi, ta muốn ăn!

Không Chết lắc ra một cái chân cừu quăng cho Hắc Kỳ Lân. Nó ngậm lấy rồi thả con quỷ ra.

Con quỷ thở phào, nhưng vẫn sợ Hắc Kỳ Lân, nó trốn ra sau lưng Tử Oanh.

- Thiếu gia, ngài về rồi thiếu gia! Hoa Tiên đại nhân rất nhớ ngài~Ngài gặp bà ấy chưa? - Con quỷ ôm vạt áo Tử Oanh kể lể.

- Ừ, ta đã gặp mẫu thân đại nhân rồi. - Tử Oanh nói.

- Vậy ngài nhất định lấy được hoa lộ bà ấy tinh chế rồi? - Hai mắt con quỷ lóe sáng.

- Không có. - Không có Tử Oanh lắc đầu.

- Được rồi. - Nó thất vọng buông đạo bào ra.

- Mau dẫn tụi ta đi tìm bí tịch tu tiên. Bằng không ta sẽ bảo Kỳ Lân ăn ngươi! - Cá đe dọa.

Con quỷ run rẩy, vội vẫy tay, cây cối vốn dày đặc lập tức lui ra hai bên, lộ ra một con đường.

- Mời các vị đi bên này, xin mời~- Nó niềm nở chạy trước.

Mọi người theo đuôi con quỷ đi vào sâu trong rừng, càng đi cây cối hai bên càng dày dặc và đen đi. Ngôi sao tím nhấp nhánh càng ngày càng ít, Trong Suốt càng đi càng run sợ, tay nắm chặt cung tên, mồ hôi tay túa ra như suối. Cung tiễn trong lòng bàn tay cũng dính đầy mồ hôi.

- Này quỷ à, đây là đường chính xác thật chứ? Sao càng đi càng khủng bố vậy? - Trong Suốt không nhẫn nại nổi nữa.

- Đúng đó đúng đó! Đi thêm xíu nữa là tới. - Con quỷ đáp.

- Sao ta cảm thấy không đúng lắm. - Tử Oanh nói thầm trong kênh đội ngũ, mọi người nghe thấy lặng lẽ nắm chặt vũ khí.

Đi thêm chút nữa, con quỷ đột nhiên kêu lớn rồi vọt vào trong rừng sâu, mọi người còn chưa kịp phản ứng, chợt nghe tiếng rống đinh tai nhức óc truyền tới, cả khu rừng chấn động.

Hắc Kỳ Lân phẫn nộ rống lên:

- Grừ! Con quỷ chết tiệt, quả nhiên bán đứng chúng ta!

- Chuyện gì vậy! - Trong Suốt hỏi.

- Đó là Sơn Quỷ Vương sắp ra khỏi núi! - Tử Oanh phản ứng lại, mặt xanh mét, nói, - Mọi người chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến! Đó là boss cấp 88 chuyển sinh!

Rầm rầm rầm.

Trong rừng cây ầm vang từng hồi, một gốc cây bị đẩy ngã, một con Sơn Quỷ khổng lồ nghiêng ngả lảo đảo lao ra, vung cái cây cao ngang nhà ba tầng làm gậy. Mỗi lần nó vung tay là rừng cây bay mất một mảng.

- Grừ grừ! - Hắc Kỳ Lân tru lên, nhào lên cắn cổ tay Sơn Quỷ Vương.

- Mọi người đánh mau lên. Sơn Quỷ Vương này cứ mỗi trận sẽ triệu tiểu quỷ, tiểu quỷ có thể tàng hình lại công cao, đến lúc đó rất khó đánh! - Tử Oanh gấp gáp giải thích.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 107 Tìm chủ đề
Chương 244: Dưới khe nứt, gặp nạn

[HIDE-THANKS]


Sơn Quỷ là một loại quái có làn da màu nâu đỏ đất. Đầu có hai sừng nhỏ, mặc váy da, tay cầm chày gỗ, vai u thịt bắp, khó phân nam nữ, thân thể nó cứng như nham thạch. Còn Sơn Quỷ Vương thì có hình thể cao lớn hơn nhiều, chỉ nội cái chày gỗ trên tay nó đã cao ba tầng. Hễ nó vung chày tới đâu là cây cối đổ rạp tới đó, hễ nó giậm chân một cái là mặt đất xuất hiện một cái hố to. Cảnh tượng trở nên hoang tàn một cách nhanh chóng. Cả đội ngũ vội vã tránh né con Sơn Quỷ Vương đang nổi máu bạo lực vì mới thức tỉnh. Không may, Trong Suốt và Hội trưởng hơi chậm chân hơn, nên rơi vào một khe nứt lớn.

- Woa.. Hội trưởng, Trong Suốt và cả Cục Cưng nữa, rơi xuống khe nứt rồi.. - Hoa Cúc ôm mặt hệt như bức họa Tiếng thét.

- Dưới đó có cái gì vậy? - Không Chết hỏi Tử Oanh.

Tử Oanh cũng mơ hồ:

- Ta cũng không biết, dưới núi này làm gì có không gian?

- Giờ không phải lúc quản hai cái tên RP trồi lên tụt xuống đó! Sơn Quỷ Vương triệu hồi tiểu quỷ rồi! - Cá vừa hét lên vừa thả ra một loạt sủng vật.

Cô nàng đã chuyển sinh thành Nữ vương thuần thú sư, rút ra [Roi nữ vương sơ cấp], bốp bốp bốp quật mấy phát. Trong không trung lập tức xuất hiện vài đường vòng cung ánh bạc, bay về phía con Sơn Quỷ Vương, chúng bám trên người nó, phát nổ, ấy vậy nhưng tất cả những gì để lại chỉ là mấy vệt roi quất.

Hoa Cúc cũng vội vàng thi triển kỹ năng công cao, cự ly xa miểu tiểu quỷ Sơn Quỷ Vương kêu ra. Trong lúc nhất thời trong sơn cốc kỹ năng bay loạn, hiệu ứng chớp ngoáng không ngừng, vô cùng chói mắt.

Mà lúc này dưới cái khe, câu chuyện lại phát triển theo chiều hướng khác.

- Đau đau đau.. - Trong Suốt yếu ớt bò dậy khỏi thứ gì đó mềm mềm bông bông, - Tự dưng rớt xuống đây.. Hội trưởng, anh ở đâu?

* * * Phải gọi ông xã.. - Giọng hấp hối của Hội trưởng truyền tới từ dưới người cậu.

- Woa, Hội trưởng! - Trong Suốt nhảy dựng lên, lại nghe Hội trưởng rên rỉ đau đớn nên cậu vội vàng ngừng lại. Cậu đưa tay sờ sờ, thì đụng tới một thứ gì đó cứng cứng đang dựng thẳng.

* * * Đây là cái gì? - Cậu sờ soạng một phen vẫn không biết là gì bèn hỏi.

Hội trưởng rên rỉ còn lớn hơn nữa, tựa hồ còn hơi nghiến răng nghiến lợi:

- Bà, bà xã, em đừng đụng lung tung!

Trong Suốt ngơ ra một lát rồi đỏ mặt, vỗ Hội trưởng cái bốp:

- Cái tên tên khốn kiếp này! Giờ là lúc nào mà còn động dục hả?

- Anh động dục? Em đang nói cái gì vậy hả? - Hội trưởng cắn răng, - Lúc anh rơi xuống bị cành cây hoặc là thứ gì đó sắc nhọn như thạch nhũ đâm phải.. Em còn đập nữa là anh hộc máu chết đó! Em xuống khỏi người anh trước đã..


*Trans: Có thím nào cười ỉe đoạn này giống tôi không :)) Mặc dù tui biết Hội trưởng méo phải style đó nên có dự đoán trước rồi. Nhưng tui vẫn thấy mắc cười.

Trong Suốt 囧囧 lấy cây đuốc ra khỏi túi tùy thân, đốt lên mới thấy rõ, chỗ ban nãy cậu sờ trúng quả thật là thạch nhũ xuyên qua bả vai Hội trưởng. Thạch nhũ kia tựa hồ đã bị gãy, nhưng vẫn kẹt trên vai Hội trưởng. Thanh máu của hắn đã thấy đáy. Cậu vội vã lấy bình máu cho hắn uống rồi tuột xuống khỏi người hắn.

- Anh không sao chứ? - Trong Suốt nâng Hội trưởng dậy.

Chắc vì đã rơi xuống trước còn bị Trong Suốt đè dưới làm đệm nên Hội trưởng ngã rất mạnh, trên lưng hắn vừa bị thạch nhũ ghim vào, vừa bị đá vỡ găm vào, rạch ra rất nhiều vết thương.

- Lúc này nếu Không Chết ở đây thì tốt rồi. - Trong Suốt nói rồi nhìn lên trên. Nhưng bọn họ rơi xuống sâu quá, qua khe nứt, bầu trời trông chỉ bé bằng một sợi dây, muốn trèo lên đó e rằng là nhiệm vụ bất khả thi.

- Vết thương này không thể dựa vào uống hồng dược chữa khỏi. - Hội trưởng tựa vào trên đùi Trong Suốt thở dốc, - Trong Suốt, em có chủy thủ phải không?

- Có. - Trong Suốt rút chủy thủ, - Anh định làm gì?

- Giúp anh lấy thạch nhũ ra. - Hội trưởng đáp.

- Nè nè! Tôi không phải bác sĩ! Cho dù là trong game thì làm vậy cũng quá máu me rồi? Tôi thấy chúng ta nên liên lạc với Không Chết.. Để tôi thử xem chỗ này có thể sử dụng kênh nào không?

- Anh mới thử đây, kiểu gì cũng bị hệ thống từ chối với lý do "Khu vực này không thể liên hệ với bên ngoài"!

Trong Suốt cắm bó đuốc sang một bên, lo lắng nhìn Hội trưởng tựa hồ nóng nảy khác hẳn bình thường:

- Hội trưởng, anh đau lắm hả?

Hội trưởng hít sâu mấy hơi, thả giọng nhẹ nhàng hơn:

- Ừ..

- Có gì em làm được không? - Trong Suốt lo sốt vó đưa tay lau mồ hôi ứa ra trên trán hắn.

- Em có thuốc tê không? - Hội trưởng hít vào một hơi, - Thoa lên miệng vết thương của anh..

Ừm, nếu game giống thật như thế ắt hẳn vẫn cần thuốc giảm nhiệt.

Trong Suốt lật tung túi tùy thân, cuối cùng lấy được dược phẩm:

- Thuốc gây tê, thuốc giảm nhiệt, thuốc trị thương em có hết.

- Ừ, trước hết em hãy thoa thuốc gây tê lên vết thương rồi rạch ra một đường, lấy miếng thạch nhũ ra. Còn nữa, lúc này nếu em có thể gọi anh là "ông xã" hoặc là "Vân Khải" thì càng tốt hơn.

* * * Lúc này rồi mà anh còn để ý mấy chuyện đó hả? - Trong Suốt đột nhiên cảm thấy trên mặt nóng nóng, chắc mình để cây đuốc gần quá rồi?

- Chính những lúc này mới nên để ý chuyện này.. - Hội trưởng đáng thương lầm bầm.

Trong Suốt mềm lòng, nhỏ giọng gọi:

- Ông xã..

- Ừ~Vậy còn được~Em mà hôn anh một cái nữa thì càng tuyệt hơn.

* * *

- Phải hôn lên miệng anh ấy~Ở đây ở đây~- Hội trưởng chu môi chờ được hôn.

- Anh đi chết được rồi đó! - Trong Suốt tức giận đâm chủy thủ xuống, rồi rạch miệng vết thương trên bả vai Hội trưởng ra và nhanh chóng rút thạch nhũ. Tiếp đó, cậu rắc tùm lum thuốc lên, chặn miếng lên rồi băng bó lại cho hắn: - Như vậy chắc không có vấn đề gì nữa nhỉ?

- Không thành vấn đề.. mới là lạ.. - Hội trưởng nói nhỏ, - Ít nhất cũng phải hôn một chút chứ, keo kiệt.

- Anh mới nói cái gì? - Chủy thủ trên tay Trong Suốt lóe lóe.

- Không.. Không có gì.. - Hội trưởng lấy ra hồng dược, nốc một hồi thanh máu mới đầy lại. Nhưng vì miệng vết thương chưa hoàn toàn chữa khỏi nên trạng thái vẫn là [Mất máu] .

Hắn vịn Trong Suốt đứng lên:

- Được rồi, giờ chúng ta phải nghĩ cách rời khỏi đây thôi.

- Quay lên kia thì chắc chắn không được. - Trong Suốt ngẩng đầu nhìn.

- Vậy chỉ có thể tìm đường khác thôi. - Hội trưởng xoa bên vai bị thương, - Giờ anh khôg thể sử dụng kiếm, phải nhờ em rồi bà xã.

- Không thành vấn đề. - Trong Suốt giao Cục Cưng cho Hội trưởng: - Vậy anh trông Cục Cưng nhé.

* * * Sao em không gọi anh là ông xã nữa?

- Không gọi! - Trong Suốt xù lông nhím, xoay người cầm lấy Cây đuốc đi về phía trước.

- Sao không gọi chứ? Giờ chúng ta đang quen nhau còn gì? - Hội trưởng gặng hỏi.

- Cho dù là đang quen nhau cũng không ai suốt ngày gọi ông xã bà xã cả? - Trong Suốt không thèm quay đầu lại phản bác, - Tôi không gọi anh là ông xã nữa đâu!

- Lẽ nào em muốn phản công hả bà xã? Thực ra nếu em muốn thì chúng ta có thể thử một lần, nhưng anh thấy em không đè được anh. - Hội trưởng đăm chiêu.

- Ai nói mấy chuyện này hả! - Trong Suốt vô cùng bực bội, nhưng vẫn nhẫn nhịn dìu hắn đi tiếp, rồi bỗng dưng cậu la lên: - A! Ở đây có đường, còn có gió!

Có gió, tức là có lối ra!


*Trans: Khúc này thấy hơi tội Hội trưởng. Mà Trong Suốt học y kiểu gì chưa tiếp xúc mấy trường hợp này nhỉ. Tác giả làm khó hiểu ghê. Đoạn này thấy xây dựng cho cp Không Chết Tử Oanh hơi nhiều, quên mất Hội trưởng với Trong Suốt nên giờ nó chả đi tới đâu. Thấy hơi buồn vì đây là cp chính.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 107 Tìm chủ đề
Chương 245: Bí tịch tu tiên

[HIDE-THANKS]


Mặc dù thiếu đi Hội trưởng và Trong Suốt, cả đội vẫn ổn định vì có Hắc Kỳ Lân thay họ khiêng quái. Tuyến công thì có sư thúc, Hoa Cúc với lực công kích rất mạnh và phạm vi rộng, tuyến thủ thì có Không Chết Hắc bạch song mục, và sủng vật và Roi Nữ Vương của Cá, cả nhóm phối hợp vô cùng ăn ý. Chỉ sau nửa tiếng mài máu, họ thành công xử lý Sơn Quỷ Vương và toàn bộ tiểu quỷ nó triệu hồi, đạt được một nùi kinh nghiệm và hai cái.

- Boss bự vậy mà rớt Fundoshi.. - Hoa Cúc 囧囧.

- Tởm chết người.. Thuộc tính ghi cũng chuẩn đấy. - Cá chạy ra xa tám mét, méo dám lại gần.

- Thứ này rốt cuộc nên nhặt hay không nhặt? - Hoa Cúc nhìn Không Chết hỏi ý.

- Tôi không dám hứng thú Fundoshi của Sơn Quỷ Vương. - Không Chết quay đi.

- Rồi rồi, tôi biết anh chỉ hứng thú với sịp của sư thúc. - Hoa Cúc khịa.

Rồi cả đám không chút nào bất ngờ khi nghe giọng mắng đầy giận dữ của sư thúc:

- Làm càn!

Cô nàng phất tay:

- Thôi bỏ đi, không nhặt!

- Mà nè, Hội trưởng với Trong Suốt thì sao? Chúng ta nên xuống đó tìm họ chứ? - Tử Oanh hỏi.

Không Chết thử mật họ rồi đáp:

- Không mật được, hệ thống hiển thị "Người chơi ở trong khu vực không thể liên hệ". Có khi RP hai người đó lại bùng nổ rồi gặp được kỳ duyên gì rồi. Tôi thấy chúng ta nên đi tìm bí tịch tu tiên thôi, tránh đêm dài lắm mộng. Tôi hơi lo lắng về con quỷ ban nãy.

Hắc Kỳ Lân phì mũi, tức giận:

- Hừ! Vốn không nên tin tưởng cái loại quỷ này. Chắc chắn nó đi lấy bí tịch tu tiên rồi! Chúng ta mau đuổi theo!

- Được rồi, RP Hội trưởng có tệ đến thế nào thì cũng đang đi chung với Tiểu Trong Suốt, nhất thời không chết được. - Hoa Cúc nhún nhún vai, - Tôi nhớ con quỷ đó chạy hướng kia, không biết giờ đuổi theo còn kịp không.

Hắc Kỳ Lân hít một hơi dài, cả người phình ra gấp ba:

- Các ngươi leo lên hết đi, ta chở các ngươi đi!

- Ú hú~Tốt quá rồi! - Mọi người hò reo vui sướng rồi lần lượt leo lên tấm lưng rộng lớn của Hắc Kỳ Lân.

Dưới chân nó như có gió, đằng vân giá vũ vào rừng cây. Thoáng chốc đã phi hơn nửa khu rừng. Chỉ thấy nơi tận cùng rừng cây phía trước đột nhiên xuất hiện một cái sơn động tối như mực. Hắc Kỳ Lân dừng lại ở cửa động, bảo mọi người leo xuống.

- Ta chỉ có thể đưa tới đây. Động này có hạ cấm chế, không cho ta vào. Các ngươi phải tự đi rồi, ta sẽ đợi các ngươi ở đây. - Hắc Kỳ Lân nói.

- Vậy ư.. - Cá thất vọng một chút.

- Vào đi thôi. Chúng ta tự đối phó được rồi. - Không Chết không để ý vụ Hắc Kỳ Lân không theo được.

Mọi người lấy đuốc ra khỏi túi rồi châm lên, tuần tự đi vào sơn động: Hoa Cúc là tay chơi lão luyện lại mạnh viễn công đi phía trước; Sư thúc có chức nghiệp chiến đấu, lại là NPC liên quan nhiệm vụ nên càng phải đi trước Không Chết. Hắn đành thỏa hiệp theo sau; Cá thì chỉ có thể đi sau cùng để sau khi bị công kích còn có thời gian thả pet, tạm thời cô nàng phải thu sủng vật lại vì sơn động quá hẹp.

Sơn động rất sâu, cả đường đi quanh co uốn lượn. Mọi người vừa đi vừa diệt không ít tiểu quái sơn tinh hoa tiên, cuối cùng thấy được con quỷ đó.

- Ở đó! Tôi thấy nó rồi! - Hoa Cúc hét lên, nhanh chóng đuổi theo.

- Hoa Cúc, cô cẩn thận chút! - Mấy người cũng đuổi theo.

Sau đó con quỷ kia quẹo vào một phòng sâu trong thông đạo. Cửa vào phòng còn được phong lại bằng bùa màu xanh nổi giữa không trung. Cả bọn muốn vào nhưng lại bị ngăn lại.

- Không vào được. - Không Chết buồn bực.

- Chỗ này hình như có cơ quan gì đó. - Hoa Cúc thò tay ra nhấn vài cái, bùa chú biến mất, - Ồ, là Klotski à, cái này dễ quá rồi. Chúng ta đi thôi.

Con quỷ kia đang giao dịch gì đó trong phòng. Mọi người vừa xông vào nó vội vã giấu một quyển gì đó ra sau lưng đầy hoảng hốt.

- Sao các ngươi vào được?

- Đưa bí tịch tu tiên giao ra đây! - Không Chết nói.

- Không! Có bí tịch tu tiên này, ta có thể từ quỷ nhỏ biến thành quỷ tiên rồi! - Con quỷ nói xong, chạy tới vách tường, không biết nó khởi động cái gì mà biến mất trước mắt mọi người.

- Khốn kiếp, nó chạy mất rồi! - Hoa Cúc xông tới chỗ vách tường, sờ soạng nửa ngày mới tìm được cái nút, ấn rồi mở vách tường ra mới phát hiện con quỷ đã đọc bí tịch tu tiên. Nó đang không ngừng lớn lên, trở thành Quỷ Tiên.

- Quỷ Tiên là quái chuyển sinh cấp 99! Không thể để nó biến hóa thành công! - Tử Oanh nói rồi phóng skill, tức thời làm gián đoạn quá trình biến thân của con quỷ. Con quỷ đã biến đổi từ nhóc con thành một thanh niên, phẫn nộ xông tới chỗ sư thúc.

Độ no của Tử Oanh đã thấy đáy sau chiêu vừa rồi, không thể phản kháng. Không Chết nhanh chóng chắn trước mặt Tử Oanh, gõ pháp trượng xuống, trên đầu con quỷ xuất hiện dấu [-1] to tổ bố nhưng động tác lại bị Không Chết cắt ngang, nó đông cứng lui về sau một bước. Không Chết lập tức vung pháp trượng một lần nữa, trúng cằm con quỷ, bật ra [-2] và [Choáng] .

Tử Oanh thừa dịp Không Chết cản quái vội vã ăn bù độ no rồi mở ra kiếm trận hộ thân. Không Chết thấy thế lập tức thối lui về sau. Hoa Cúc không ngừng tung skill tước 1/3 máu của con quỷ đồng thời kéo thù hận của nó, thế là con quỷ rống lên, nhào về phía cô ấy, nhưng chưa kịp làm gì đã bị sủng vật của Cá đè ngã, cào mù một mắt.

- Còn một nửa máu. Giờ nó chưa biến thân xong, chỉ là quái chuyển sinh cấp 59, chỉ cần không để cho nó có cơ hội biến thân hoàn tất là được. Tử Oanh nói.

- Đã rõ! - Mọi người không ngừng công kích.

Không bao lâu sau, con quỷ không trụ được nửa, vỡ tan thành vô số mảnh, một quyển sách Bốp rơi xuống đất.

Không Chết nhặt quyển sách lên, nhìn bìa sách, là bí tịch tu tiên. Hắn nhìn nhìn giới thiệu thuộc tính.


Song, song tu? Là cái mình đang nghĩ đó hả?

Đinh, hệ thống thông báo: "Người chơi Chính Là Đánh Không Chết thành công đạt được bí tịch tu tiên của Hoa Tiên Côn Lôn, toàn bộ người chơi trong đội được thưởng +31777 exp. Người chơi Vô Danh Sơn Đại Vương Vô Danh Yêu và Thật Ra Tôi Là Trong Suốt cùng kích phát phó bản ẩn nên nhiệm vụ này chưa kết thúc. Toàn bộ người chơi trong đội sẽ cùng được truyền tống ra khỏi phó bản sau khi nhiệm vụ hoàn thành ."

- Xem ra Hội trưởng và Trong Suốt bùng nổ RP thật.. Phó bản ẩn mà cũng đào ra được. - Hoa Cúc bất lực.

- Vậy chúng ta cũng xuống khe nứt đó xem thử đi, không chừng họ cần chúng ta giúp đỡ~
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 107 Tìm chủ đề
Chương 246: Quái rồng kỳ lạ?

[HIDE-THANKS]


Trong Suốt và Hội trưởng ngã xuống cái khe mà Sơn Quỷ Vương đạp ra. Kỳ lạ là dưới cái khe này lại có một động thạch nhũ tồn tại từ lâu. Trong Suốt và Hội trưởng lần mò theo hướng có gió thổi vào, đi một lúc lâu thì đụng phải mấy con quái đầm lầy độc. Trong Suốt bắn vài Mũi Tên Chữa Trị, bọn quái hình thành từ chất độc dạng lỏng này bốc hơi ngay.

Đường đi không có quá nhiều trở ngại nên cũng gọi là bình an. Chỉ có điều vết thương trên vai Hội trưởng rất lạ. Thuốc trị thương không có tác dụng, thậm chí ngay cả dùng Mũi Tên Chữa Trị cũng chỉ có thể nạp thêm tí máu, chứ không thể chữa khỏi hoàn toàn. Trong Suốt chỉ còn cách mỗi một khoảng thời gian lại bắn một mũi, phòng ngừa hắn mất máu quá nhiều.

Bàn tay của mẹ thiên nhiên thật diệu kỳ, thạch nhũ muôn hình vạn trạng, đom đóm màu xanh lam nhấp nháy đầy mơ mộng. Có điều hai người không có tâm trạng nào mà ngắm nhìn cảnh đẹp kỳ lạ này. Họ đi cả đường, mà mãi không hề gặp ngã rẽ nào, đường đi thì lại càng ngày càng quanh co khúc khuỷu, lượn qua quẹo lại.

Đi cả buổi trời cũng không thấy cái gì cả, Hội trưởng hơi mất kiến nhẫn:

- Ôi, chán quá đi, cứ thế này thì lúc nào mới thấy đầu ra chứ! Thà có boss xuất hiện cũng đỡ!

- Hội trưởng, anh đừng có nói bừa, miệng quạ của anh mà linh nữa thì toi đấy! Chỗ này chỉ có hai chúng ta, mà anh đang bị thương, nếu có boss thật thì chúng ta chỉ có nước chết hồi thành thôi! - Trong Suốt mắng.

- Được rồi, được rồi, anh nói giỡn thôi mà. Nhưng anh chán lắm, không thôi em nói chuyện với anh giết thời gian đi.

- Muốn nói gì?

- Nói về em đi? Anh chưa nghe em kể chuyện gia đình bao giờ, cũng cũng không biết sở thích của em, thậm chí cũng không biết sinh nhật và chòm sao của em nữa. Mà tụi mình đang quen nhau rồi..

* * * Quen quen cái gì.. Toàn một mình anh tự biên tự diễn.. - Trong Suốt nhỏ giọng nói thầm, mặt lại đỏ.

- Nhưng em đồng ý rồi mà! - Hội trưởng không đồng ý.

- Được rồi.. - Trong Suốt hít một hơi. Rồi cậu nói thật nhanh:

- Tôi sinh ngày 11/4/3010, cung bạch dương, trên có một anh dưới có một em gái, song thân khoẻ mạnh. FA từ trong trứng nước, là thanh niên từ nhỏ tới lớn đã siêu siêu không có cảm giác tồn tại, còn muốn hiểu gì nữa?

Hội trưởng xoa xoa cằm:

- Lúc nào anh chở em về nhà bái kiến nhị lão, anh trai em gái em nha?

Trong Suốt 囧 囧.


"Ê cái tên này! Anh nhảy cóc giai đoạn nhanh quá đấy! Xưng hô thân thiết như thế ai không biết tưởng anh thân quen lắm. Còn chưa từng gặp cha mẹ người ta mà?"

- Đúng rồi, anh sinh ngày 28/7, cung sư tử, con một, con lai Pháp Trung, mẹ anh là người pháp. Từ nhỏ anh đã sống với bà ấy, mấy năm gần đây mới về nước nhận ba. - Hội trưởng nói, - Nếu em muốn gặp ba anh thì lúc nào anh cũng có thể dắt em về nhà ra mắt. Nhưng muốn gặp mẹ anh thì phải ra nước ngoài..

- Không, tôi thấy chúng ta hoàn toàn chưa phát triển đến mức ra mắt cha mẹ hai bên..

- Đừng nói thế chứ bà xã. Anh đã nói anh theo đuổi dựa trên tiền đề hôn nhân mà. - Hội trưởng lại bắt đầu động kinh, - Bà xã, ban nãy không phải em còn nghĩ tới chuyện XX với anh hả? Ôi ôi, anh biết rồi, em đang xấu hổ phớ hôn!

* * * Xấu hổ cái đầu anh! - Trong Suốt khùng lên quay đầu lại tính mắng Hội trưởng, nhưng vì không nhìn đường nên dẫm phải hòn đá vụn. Thế là cậu bị trượt, tư thế vô cùng vặn vẹo, ngã vào lòng Hội trưởng.

Đinh, hệ thống thông báo: "Người chơi Thật Ra Tôi Là Trong Suốt tự ngã vào lòng phu quân Vô Danh Sơn Đại Vương Vô Danh Yêu, gây ra JQ, đạt được 30210 exp, độ JQ +200."

- Bà xã, em tự ngã vào lòng anh mà còn cứng miệng nữa. - Hội trưởng nhếch miệng cười, hôn một cái thật kêu lên mặt Trong Suốt, - Anh biết mà! Đợi khi làm xong nhiệm vụ logout thì anh dắt em đi gặp ông già nha!

* * * Hội trưởng, anh đừng có làm mấy chuyện kì quái này nữa!

- Suỵt! - Hội trưởng đột nhiên nghiêm túc, ôm Trong Suốt, nghiêng tai lắng nghe, - Có tiếng gì đó..

Grừ..

Phía trước có tiếng gì đó, vừa giống tiếng gió rít vừa giống tiếng thú rống.

Cục Cưng thò đầu ra khỏi ngực Hội trưởng, ngửi ngửi hơi thở trong gió rồi run run, trốn lại ngay vào ngực Hội trưởng, chỉ lộ ra cái mông bé xinh không ngừng run rẩy.

- Xem ra phía trước quả thật có thứ gì đó. - Trong Suốt nhìn trạng thái kỳ lạ Cục Cưng mà thấy bất an.

- Chúng ta cẩn thận một chút. - Hội trưởng nghiêm túc nói rồi đưa Cục Cưng cho Trong Suốt, - Trông phản ứng Cục Cưng, phía trước hẳn là đại boss, không biết cấp bao nhiêu. Anh sẽ biến hình đi trước, Trong Suốt, em dẫn Cục Cưng đi sau, còn có thể trông thanh máu của anh.

- Được! - Trong Suốt nhét Cục Cưng vào trong lòng, cầm lấy cung tiễn đi theo Hội trưởng đã biến thành hình thú cao lớn đi phía trước.

Hậu chuyển sinh, chẳng những hình người đẹp trai hơn mà ngay cả hình thú của Hội trưởng cũng to lớn hơn, da lông hắn như được chau chuốt, óng ánh phát sáng, vảy càng óng ánh hơn, nhưng chân trước bị thương còn đang chảy máu nên hắn đi không được linh hoạt cho lắm.

Đi một hồi thì hai người ngửi thấy mùi tanh phảng phất.

- Ối! Mùi gì thế này! Thúi quá! - Trong Suốt bịt mũi, phàn nàn.

- Là mùi máu tươi. - Hội trưởng đáp, hắn đã đứng ở khúc cua của thông đạo, cẩn thận thò đầu dò xét, rồi lập tức rụt trở về: - Không xong! Phía trước là rồng!

- Rồng á? Chỗ này sao lại có rồng? - Trong Suốt kinh ngạc nhỏ giọng hỏi.

- Hoặc phải nói là rồng bị thương. - Hội trưởng chớp chớp mắt thú to to, - Ít nhiều gì cũng phải là quái chuyển sinh cấp 90! Nhưng hình như nó bị thiết liên buộc lại rồi, hơn nữa sau lưng còn có một cái rương.

- Rương báu ư? - Trong Suốt hưng phấn, - Tôi đi xem xem!

Cậu dùng kỹ năng Trong Suốt rồi cẩn thận ló đầu ra, trườn vè phía trước thì quả thấy một sinh vật có đầu rồng, trông giống rồng nhưng lại không có vẻ đẹp lạnh lùng tàn bạo của nó. Trên người nó có mấy mấy vết thương đang sưng lên, máu đen tuôn ra không ngừng. Trong Suốt cẩn thận đi qua, thấy quái gần như không phát hiện ra cậu thì gan to lên, cẩn thận đi tới rương báu sau lưng nó.

- Nè, tiểu tử, đừng hòng động tới bảo vật sau lưng ta. Nếu giờ ngươi biến đi thì ta sẽ không ăn ngươi. - Con rồng đột nhiên mở miệng.


"Bị phát hiện rồi sao? Con rồng này có thể nhìn thấu kỹ năng Trong Suốt ư?"

Trong Suốt ngoan ngoãn rụt chân về, xin lỗi:

- Xin lỗi Long tiên sinh, chúng tôi chỉ là người chơi lạc đường. Tôi sẽ không động vào bảo vật của ngài. Chúng tôi chỉ định tìm cửa ra mà thôi.

- Ta không phải rồng. Hãy gọi ta là Bí Hí*, cũng có kẻ gọi ta là Bá Hạ. - Con rồng.. Nhầm, Bí Hí nói.

贔屭bi2xi4: Là con vật huyền thoại, có thể vận chuyển, chở tải nặng và có sức mạnh khủng khiếp.

- Bí Hí.. Chính là con trai thứ chín của rồng đó ư? Sao ông lại ở đây! - Trong Suốt ngạc nhiên.

- Cũng vì lỡ đắc tội một kẻ không thể đắc tội.. Nên ta bị gã đánh trọng thương rồi bị giam ở đây trông nhà cho hắn. - Bí Hí phiền muộn nhìn trời.

* * * Thật đúng là đáng thương. - Trong Suốt đồng tình, - Miệng vết thương của ông trông có vẻ đau đấy, có cần tôi bôi thuốc cho không? Hoặc là dùng Mũi Tên Chữa Trị?

- Mũi Tên Chữa Trị không trị được. Ta bị thạch nhũ ở đây gây thương tích, miệng vết thương có độc, phương pháp bình thường không trị được. Chỗ ta có một phương thuốc, nếu ngươi có thể chế được thuốc thì chẳng những có thể chữa khỏi cho ta mà còn có thể trị cho bạn của ngươi. Đương nhiên, ta sẽ không bắt ngươi giúp không công. Nếu ngươi giúp ta thì ta sẽ tặng ngươi một quyển bí tịch ta nhặt được. - Bí Hí nói.

- Bí tịch?

Trong Suốt lập tức nghĩ tới bí tịch tu tiên bọn họ cần tìm.


"Lẽ nào giấu ở đây? Vậy thì hơi lố quá không? Vì nếu bọn họ không vô tình rơi xuống thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ? Tổ thiết kế mà chơi lầy vậy thì thật sự là một đám BT!"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 107 Tìm chủ đề
Chương 247: Bí điển tu ma

[HIDE-THANKS]


Không cần đánh quái.. À, không, không cần đánh Bí Hí cũng có thể lấy được bí tịch, đây quả là miếng bánh từ trên trời rơi xuống. Trong Suốt lập tức đồng ý:

- Được! Hãy đưa phương thuốc cho ta đi.

- Phương thuốc rất đơn giản, ngươi chỉ cần đi theo con đường này thì sẽ tới được bên bờ đầm nước, bắt mấy con trai ngọc, lấy 20 cái vỏ ngọc trai và 20 viên ngọc trai. Mài hết chúng thành phấn rồi trộn thêm kim sang dược là được.

- Nghe có vẻ đơn giản. - Trong Suốt gật đầu, - Ông chờ ta một chút, chúng ta sẽ trở lại ngay.

Đinh, hệ thống thông báo: "Người chơi Thật Ra Tôi Là Trong Suốt nhận nhiệm vụ" Trị vết thương nhiễm độc của Bí Hí ". Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, người chơi sẽ nhận được 100, 000 exp và một bí tịch."

Hội trưởng đã nghe được đối thoại của họ. Hắn khôi phục hình người:

- Trai ngọc là quái nhỏ, không khó đánh, nhưng nếu muốn lấy vỏ trai nguyên vẹn thì phải nhân lúc tụi nó mở vỏ công kích bên trong mới lấy được. Hơn nữa vì chúng ta cần dùng vỏ và ngọc làm nguyên liệu chế thuốc nên không thể dùng độc.

Trong Suốt nghĩ nghĩ:

- Vậy tôi dùng Hỏa Diễm Tiễn thử xem, trai ngọc thuộc tính thủy, chắc sẽ sợ lửa?

Nói rồi, hai người men theo con đường Bí Hí chỉ tới bên cạnh đầm nước thì nhìn thấy mấy con trai ngọc đang há há miệng nằm ở vùng nước cạn. Trong Suốt quan sát chung quanh rồi vịn một tảng đá to bên bờ hồ, tìm vị trí vững chắc rồi giương cung từ cao xuống để tăng bạo kích. Hội trưởng thì lãnh phần xuống nước nhặt vỏ và trân châu.

Hỏa Diễm Tiễn của Trong Suốt rất hữu hiệu, cứ bắn vào khu nước gần lũ trai, lập tức bọn trai bị nướng sống. Hội trưởng nhét cả thịt trai nướng chín vào túi.

Bắn tầm 10 con trai thì bọn chúng đã khôn hơn, ngậm chặt vỏ trốn xuống dưới đáy hồ giả chết. Trong Suốt không có cách nào, đành phải trườn xuống hội họp với Hội trưởng:

- Hội trưởng, làm sao giờ?

Hội trưởng ngẫm nghĩ rồi leo lên bờ, lấy ra Hỏa Diễm Thánh Kiếm, cắm xuống dưới đầm. Thánh kiếm vô cùng xịn xò phun lửa hừng hực, nước trong hồ tức thì sôi sùng sục, bốc hơi mù trời. Cái hồ bỗng biến thành một cái nồi luộc trai thiên nhiên.

- Bà xã. Giờ thì xuống nước nhặt trai thôi. - Hội trưởng vui tươi hớn hở thu hồi kiếm, - Sư thúc có khi lại thích ăn đó!

* * * Không có muối với gia vị thì sư thúc không thích ăn đâu.. - Trong Suốt nói thầm, nhưng vẫn xuống dưới hồ chung với Hội trưởng nhặt toàn bộ trai ngọc luộc chín cho vào túi.

Trai ngọc vừa cho vào túi thì tự động chia làm vỏ sò, trân châu và thịt trai. Trong Suốt làm theo lời Bí Hí, cầm 20 cái vỏ và 20 viên ngọc trai mài ra bột, trộn với kim sang dược, lập tức nghe thấy tiếng đinh của hệ thống.

Hệ thống thông báo: "Chúc mừng người chơi Thật Ra Tôi Là Trong Suốt hoàn thành Trân Châu Sinh Cơ Cao, xin người chơi hãy giao dược phẩm cho Bí Hí hoàn thành nhiệm vụ."

Trân Châu Sinh Cơ Cao có hai lọ, Trong Suốt lấy một lọ rồi đổ ra một viên thuốc thoa lên miệng vết thương trên bả vai của Hội trưởng, miệng vết thương nãy giờ cứ chảy máu không ngừng lập tức khép lại.

Đinh, hệ thống thông báo: "Người chơi Thật Ra Tôi Là Trong Suốt trị thương cho phu quân, gây ra JQ, đạt được 3991 exp, độ JQ +199."

Trong Suốt đưa bình còn lại cho Bí Hí, lập tức lại nghe hệ thống thông báo: "Người chơi Thật Ra Tôi Là Trong Suốt hoàn thành nhiệm vụ Trị vết thương nhiễm độc, đạt được 100, 000 exp, cũng đạt được bí điển ma tu một quyển."

- Bí điển ma tu? - Trong Suốt khó hiểu nhìn quyển bí tịch ở trong tay, - Không phải bí tịch tu tiên à?

- Không phải, quyển này là pháp quyết tu luyện thành ma. Không tin ngươi có thể xem thuộc tính. - Bí Hí nói,

Trong Suốt mở cửa sổ thuộc tính.


Song tu.. Tư thế.. Đây rốt cuộc là thứ bí điển gì hả?

Đinh, hệ thống thông báo: "Người chơi Thật Ra Tôi Là Trong Suốt và người chơi Vô Danh Sơn Đại Vương Vô Danh Yêu thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ. Hai người chơi sẽ được truyền tống hội hợp cùng các thành viên trong đội ra khỏi phó bản."

Một luồng ánh sáng trắng bao phủ Trong Suốt và Hội trưởng, đợi khi ánh sáng tan đi bọn họ đã đứng ở trước mặt Hoa Tiên Côn Lôn. Không Chết, sư thúc, Hắc Kỳ Lân và Hoa Cúc đều ở đó.

- Mọi người lấy được bí tịch tu tiên không? Chúng tôi chỉ lấy được bí điển ma tu đã bị truyền tống ra rồi. - Trong Suốt hỏi Không Chết.

- Lấy được rồi, - Không Chết phất phất bí tịch tu tiên, - Chúng tôi còn định đi tìm hai người đấy, không ngờ mới đi được nửa đường đã bị truyền tống ra rồi.

- Bí điển ma tu này hẳn là sư thúc dùng nhỉ? - Trong Suốt đưa bí điển ma tu cho Tử Oanh, - Sư thúc xem thử đi?

- Đúng vậy. Chỉ là hiện tại có hai quyển bí tịch rồi, không biết nên đọc quyển nào mới đúng.. - Tử Oanh cầm lấy bí điển ma tu, gật đầu.

Đinh, hệ thống thông báo: "Người chơi bang hội Quái Không Đánh Ta Ta Đánh Quái thành công hoàn thành nhiệm vụ Đường Tìm Người Thân của Tử Oanh màn 81, cũng đạt được đánh giá cấp S, thưởng 372, 120 exp, đạt được bí tịch tu tiên và bí điển ma tu, thành công gây ra Đường Tìm Người Thân của Tử Oanh màn 82."

Trong Suốt lập tức mở ra cửa sổ nhiệm vụ.


[Đường Tìm Người Thân của Tử Oanh: Màn 82

Giới thiệu nhiệm vụ: Tu tiên? Hay tu ma? Bí tịch đã đến tay, nhưng rốt cuộc phải tu cái nào đây, phân vân quá đi, hay thử một lần xem sao?

Yêu cầu nhiệm vụ: Trợ giúp sư thúc Tử Oanh học bí tịch tu tiên 10 trang đầu, bí điển ma tu 10 trang đầu.

Yêu cầu người chơi: Người chơi phối hợp với Tử Oanh phải có độ JQ vượt cấp độ [Người yêu] .

Phần thưởng nhiệm vụ: Thủy tinh tu tiên, thủy tinh tu ma, độ JQ: 3999 điểm, exp: 72, 891]

- Xem ra nhiệm vụ này chỉ có thể dựa vào Không Chết rồi. - Hội trưởng nói.

Mọi người đồng ý gật đầu.

Không Chết nhìn thời gian thấy cũng gần tới giờ tan tầm:

- Tôi phải logout trước, nhiệm vụ này đợi tối tôi về sẽ làm.

- Hở, tôi cứ tưởng cậu sẽ không chờ nổi bắt đầu song tu với sư thúc! - Hội trưởng kinh ngạc.


"Nếu tối nay không cần đi gặp phụ huynh nhà người ta thì đúng là vậy."

Không Chết cười cười với Hội trưởng:

- Ừ, buổi tối có chút việc.

Rồi hắn lại len lén mật Tử Oanh:

- Giờ anh tới công ty đón em.

Tử Oanh lập tức mật lại:

- Được, em chờ anh.

Sau cùng, cả đám cùng truyền tống về bang hội, Tử Oanh thì trở về cửa hàng.

- Vậy giờ chúng ta gì? - Trong Suốt sờ sờ đầu Cục Cưng, nhìn Hội trưởng.

Tích tích tích.


Chú: Tiếp ứng có thể gia tăng độ JQ giữa hai bang hội và đạt được phần thưởng đồng minh.]

Hội trưởng xoa xoa cằm:

- Xem ra chúng ta có việc làm rồi.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 107 Tìm chủ đề
Chương 248: Gặp phụ huynh?

[HIDE-THANKS]


Khi Hi Hòa tới dưới lầu công ty Tử Dận, cậu ta đã ở dưới lầu chờ hắn. Hiện tại trời đang chuyển sang xuân, thời tiết mấy ngày nay đã ấm trở lại, Tử Dận mặc áo lông mỏng và quần bò màu chàm, khoác áo gió dài màu kem, trông vô cùng văn nhã. Hi Hòa nhìn thắt lưng mảnh khảnh của cậu ta mà nuốt nước miếng.

Quái lạ, rõ ràng Tử Dận ăn nhiều thế mà sao vẫn gầy nhỉ?

- Em thay quần áo à? - Hi Hòa hỏi.

- Ừ, bởi vì ngày hôm qua ở nhà anh không về nên em nhờ Âu Tư Đồ mang một bộ tới công ty cho em thay. - Tử Dận nói, - Anh trai cho là ngày hôm qua em về nhà trọ nên nếu không thay lộ mất.

- Chuyện của chúng ta em không định nói cho anh em biết ư? - Hi Hòa hỏi.

Tử Dận hai má rạng ánh đỏ, khép hờ mắt:

- Chưa, chưa nhanh vậy được.. Anh và cha em đều khá cổ hủ và ngoan cố. Nếu giờ cho họ biết thì họ sẽ không chấp nhận đâu.. Cho nên em mới nói với anh ấy anh là bạn em. Hôm nay anh đừng nói chuyện chúng ta quen nhau, bằng không anh ấy sẽ đuổi anh đi đó..

- Anh biết rồi. - Hi Hòa thấu hiểu gật đầu, - Nhưng vì sao anh em muốn mời anh ăn cơm?

- Em thấy anh ấy chỉ hơi kinh ngạc có người có thể nhận được lời khen nấu ăn ngon từ em mà thôi. - Tử Dận thở dài, - Với lại, anh nên chuẩn bị tinh thần lát nữa sẽ phải xuống bếp nhé. Bởi vì anh em là sát thủ phòng bếp, bảo anh ấy xuống bếp thì 80% phòng bếp sẽ nổ tung đấy. Vậy mà anh ấy cứ thích nấu..

Hi Hòa thử tưởng tượng cảnh đó, tức thì gật đầu:

- Anh hiểu rồi.

Quả nhiên cục cưng tham ăn nhà mình phải tự mình nuôi mới yên tâm nổi.

Quản gia lái xe tới, Tử Dận kéo Hi Hòa lên xe, nhẹ nhàng kéo kéo áo của Hi Hòa. Hi Hòa mỉm cười nhìn cậu ta như một cách trấn an. Tử Dận lập tức đỏ mặt cúi đầu, lặng lẽ rụt tay về. Nhưng Hi Hòa không cho phép. Hắn nắm chặt tay Tử Dận, mãi tới khi xe chạy vào một căn nhà lớn mới chịu buông ra.

- Chúng ta tới rồi. - Tử Dận xuống xe trước, - Đây là nhà cũ.

Hi Hòa xuống xe, nhìn tòa nhà lớn này, âm thầm kinh hãi -"Cái này mà là tòa nhà lớn ư, phải gọi là trang viên mới đúng!"

Chỉ là hoa viên mà đã rộng lớn thế này, vậy mà từ ngoài hoa viên nhìn vào đã thấy ba gian nhà kiểu Âu.

Tử Dận chỉ từng chỗ và giải thích cho hắn biết:

- Bên trái là khu người hầu ở, còn bên phải là phòng khách. Còn gian chính giữa là nơi gia đình em sống.

- To thật. - Hi Hòa nhận xét. Nói thực, hắn bắt đầu hơi lo mình không nuôi nổi Tử Dận rồi.

- Nơi này hiện thuộc quyền sở hữu của anh hai và ba tôi. Vì tôi chọn làm game online nên giờ bị phụ thân đuổi ra khỏi nhà. Ông ấy nói nếu tôi không định quay lại giới bình luận ẩm thực thì sẽ không có tư cách kế thừa gia nghiệp. - Tử Dận nhỏ giọng kể.

- Thực ra anh hơi tò mò, sao em không muốn làm nhà phê bình ẩm thực vậy?

- Tại phiền.. Đồ ngon không nhiều, nhưng phép tắc lại không ít. Phải vắt hết óc suy nghĩ câu từ bình luận, còn phải xã giao.. Tôi chỉ muốn tận hưởng món ngon thôi, suy nghĩ về việc bình luận làm tôi không còn tâm trạng nữa!

- Nhưng, làm một nhà nhà phê bình ẩm thực, không phải em có nhiều cơ hội ăn ngon hơn ư?

- Mấy cái đó game cũng làm được. - Tử Dận cười hì hì, - Hơn nữa muốn ăn bao nhiêu thì ăn, nếm bao nhiêu thì nếm, không cần lo béo phì! Chỉ có một vấn đề, là ăn không no..

- Nếu em đồng ý thì anh sẽ nuôi em cả đời. - Hi Hòa nghiêm túc thề hẹn.

* * * Cái, cái gì mà cả đời.. - Tử Dận mặt đỏ ửng, - Tôi không cần anh nuôi..

Tuy đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị từ chối nhưng nghe Tử Dận trả lời như vậy Hi Hòa vẫn thấy buồn.

Tử Dận nói tiếp:

- Tôi đâu phải phụ nữ, tuy lương GM không cao còn hay bị trừ, nhưng đợi tôi tăng lương xong là nuôi được anh đó!

Nuôi hay được nuôi.. Thật ra chuyện này hoàn toàn không là vấn đề với Hi Hòa. Sư thúc như con cừu non nớt ngoan ngoãn tự dâng tới cửa còn kèm thêm tiền sính lễ, thật sự là quá hời.

- Được. Anh chờ em nuôi anh. - Hi Hòa cười rộ, xóa tan vẻ buồn bã ban nãy.

Về mặt kinh tế đã vững vàng ở thế "công" () trọng hưng khí khái nam nhi, nhưng về mặt tâm trạng thì sư thúc không cách nào tốt lên được. Cậu ta vô cùng lo lắng, dẫn Hi Hòa vào nhà. Trái với cậu ta, Hi Hòa hoàn toàn không có gì lo lắng. Hắn cũng không quan tâm vấn đề trên cơ dưới cơ, chỉ cần trên giường đẩy ngã sư thúc thì phương diện kinh tế để sư thúc "thể hiện" chút (nhất triển hùng phong) thì có là gì?

Hi Hòa theo Tử Dận vào đại sảnh, hai đứa cháu lập tức nhào lên ôm họ:

- Chú út! Đầu bếp ca ca!

- Tử Việt, Tử Tô, - Tử Dận xoa xoa đầu hai đứa theo thứ tự, rồi hỏi Tử Việt: - Ba con đâu rồi?

- Phòng bếp ạ. Bởi vì bác quản gia không ở nhà nên tụi con không ngăn được ông ấy. Chú út, chú mau vào bếp cản ông ấy lại đi, tụi con không muốn tối nay ăn than đâu! - Tử Việt nôn nóng đẩy Tử Dận vào bếp.

- Nhưng chú út nấu ăn cũng không ngon. - Tử Tô túm góc áo Hi Hòa: - Đầu bếp ca ca, anh nấu đi!

"Cả nhà này chỉ biết ăn chứ không biết nấu, bản tính lại tham ăn, thế bình thường ai nuôi họ nhỉ?" - Hi Hòa âm thầm thắc mắc.

Hắn hỏi Tử Dận:

- Phòng bếp ở đâu?

- Ở bên đó kìa, em dắt anh qua. - Tử Dận biết rõ anh trai mà vào bếp thì cảnh thượng thê thảm gì xảy ra nên chạy vội tới phòng bếp: - Anh à, em về rồi! Anh mau ra khỏi bếp đi!

- A, em trai! Em về rồi à? - Tử Hoàng bước ra khỏi bếp, lau hai tay dính đầy dầu mỡ lên trên tạp dề: - Em đợi lát nhé. Bữa tối sắp xong rồi!

Tử Dận sợ hãi nhìn khói đen cuồn cuộn bốc lên trong phòng bếp:

- Anh! Lửa! Lửa kìa!

- Ấy chết, anh quên tắt lửa rồi! - Tử Hoàng vỗ trán, - Thôi xong, sắp cháy rồi.

Hi Hòa vô cùng trấn định lướt qua Tử Hoàng, vào phòng bếp, thuần thục dập lửa, tắt bếp. Đậy nắp nồi ngăn lửa lan ra. Sau dó hắn lướt một vòng phòng bếp, xác nhận các loại đồ dùng với kiểm tra xem còn vấn đề gì nguy hiểm nữa không. Thấy không sao rồi mới bắt đầu đuổi người:

- Hai người đi ra ngoài đi, cơm tối muốn ăn gì để tôi nấu cho.

- Nhưng cậu là khách.. - Tử Hoàng định từ chối.

- Anh à, nếu anh không muốn khách bị ngộ độc thì cứ ra khỏi bếp đi. - Tử Dận không cho hắn cơ hội từ chối, kéo người đi, - Hi Hòa, đồ dùng trong phòng bếp anh cứ dùng nhé tự nhiên nhé.

- Có kiêng gì không? - Hi Hòa đứng trước bếp, xoắn tay áo, hỏi với theo.

- Không có. Anh cứ nấu đi, món gì cũng được. - Tử Dận đáp.

"Được rồi, nấu cho một nhà tham ăn thực ra không khác gì nấu cho một tên tham ăn, chênh mỗi số lượng." - Hi Hòa tự dặn mình vậy, rồi hít sâu một hơi, đảo vài vòng trong bếp để quen chỗ quen nẻo rồi lấy đồ ăn tươi trong tủ lạnh ra.

- Cậu có cần giúp gì không? - Bác quản gia cười tủm tỉm đứng ở cửa phòng bếp, - Các thiếu gia không giỏi chuyện bếp núc nên bọn họ toàn ăn đồ ăn tôi nấu. Nên tay nghề tôi không tồi đâu.

"Hóa ra lão quản gia chính là đại nhân vật đã nuôi sống cả cái nhà tham ăn này à?" Hi Hòa giác ngộ.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 107 Tìm chủ đề
Chương 249: Sóng trước chưa hết sóng sau đã tới

[HIDE-THANKS]


Lúc Hi Hòa khiêu chiến nhiệm vụ thực tế "Cho gia tộc háu ăn ăn no nê" gian khổ nhưng không khó khăn thì mọi người trong Bang Hội Quái Quái đang nhận được lời cầu cứu của bang hội đồng minh Công Hội Nghịch Chuyển, Hội trưởng vội vàng trưng cầu ý kiến mọi người.

[Hội trưởng] [Vô Danh Sơn Đại Vương Vô Danh Yêu]: A lô! Các huynh đệ! Có nhìn thấy thông báo của hệ thống chưa? Chúng ta có chấp nhận cứu viện Công Hội Nghịch Chuyển không?

[Nhật Nguyệt Minh Hồ]: Bọn họ cho chúng ta không ít nguyên liệu, lại là bang hội đồng minh, không giúp sao được?

[Cuộc Sống Chính Là QJ]: Có đánh nhau? Được!

[Tiền Nghệ]: Có cần thăm dò trước xem chuyện gì đã xảy ra không?

[Cá Chính Là Muốn Ăn Mèo]: Tôi biết nè. Trên diễn đàn đã đăng bài vụ này rồi, là Thanh Minh Nhược Phong đụng độ nhóm Mèo Đuôi Dài khi họ đang làm nhiệm vụ, cướp quái của họ. Tới khi thấy họ là bang hội đồng minh của chúng ta thì..

[Minh Sát]: Liên quan tới tôi hả? Xin lỗi nha.. Nếu cần thì tôi sẽ out bang hội..

[Hoa Cúc Yêu Dưa Chuột]: Ai ai ai, tiểu Minh Sát, anh đừng để ý chuyện này. Tụi này ngày nào chả kéo bè kéo lũ đánh nhau. Trước đây chơi bao nhiêu cái game là bấy nhiêu mùa đánh nhau hát rốt giùm Hội trưởng. Nếu có người vì mấy chuyện này mà out hội thì Hội trưởng là kẻ đầu tiên phải out.

[Hội trưởng] [Vô Danh Sơn Đại Vương Vô Danh Yêu]: Nè nè..

[Phó hội trưởng] [Thật Ra Tôi Là Trong Suốt]: Phụt

[JQ Vạn Tuế]: . Ngay cả đại tẩu cũng cười..

[Yểm Mị Ly Hồn]: Phụt +1

[Cá Chính Là Muốn Ăn Mèo]: +2

[Hoa Cúc Yêu Dưa Chuột]: +3, Hội trưởng, cậu chấp nhận trợ giúp đi, chúng ta đi đánh nào.

Đinh, hệ thống thông báo: "Bang hội Quái Không Đánh Ta Ta Đánh Quái chấp nhận trợ giúp bang hội đồng minh - Công Hội Nghịch Chuyển. Xét thấy bang hội Thanh Minh Nhược Phong được ngài Mephistopheles ưu ái và cũng là một trong những bang hội nằm trong danh sách sơ tuyển bang hội tham gia quốc chiến, hai bang hội đã gây ra [JQ bang hội đánh trận] . Ba giờ sau, Công Hội Chiến sẽ bắt đầu. Vì nguyên nhân chưa có bên nào hoàn thành nhiệm vụ bang hội, hệ thống đặc biệt cho phép người chơi song phương nghênh chiến trong thành thị bang hội [Chưa xây dựng xong] .

Nhắc nhở chân thành: Kết quả Công Hội Chiến lần này sẽ ảnh hưởng tới danh sách sơ tuyển bang hội tham gia quốc chiến. Đề nghị người chơi cẩn thận đối phó. Đề nghị toàn thể thành viên bang hội cùng tham chiến.

* * * Chuyện, chuyện quái gì đây.. - Mọi người 囧囧.

- Công, Công Hội Chiến? Ba giờ nữa? - Nhật Nguyệt Minh Hồ hoảng sợ, - Chúng ta còn méo có tường thành!

- Hội trưởng, ông out hội ngay cho tôi! - Mọi người đồng loạt quát.

- Rõ ràng là mọi người cùng quyết định chấp nhận mà, sao giờ lại trách tôi.. - Hội trưởng vô cùng tủi thân.

- Nhưng, giờ Không Chết không online, có cần thông báo cho anh ấy không? Nếu anh ấy không online thì sư thúc cũng không hỗ trợ lắm? - Trong Suốt hỏi.

- Nhưng Không Chết nói tối nay anh ấy có việc. - Hoa Cúc đáp.

- Gọi điện thoại thông báo một tiếng xem sao. - Hội trưởng nói rồi dùng chức năng gọi điện trong mũ thực tế ảo gọi cho Không Chết.

Tích tích tích.

- Hi Hòa, di động anh reng nè. - Tử Dận ngậm bánh bích quy đi tới cửa phòng bếp, quơ quơ di động đang reo tích tích tích không ngừng.

- Ai đấy? - Hi Hòa đang bận xào rau, không ngẩng đầu hỏi.

- Để xem.. Di động hiển thị là Hội trưởng.. - Tử Dận đáp.


" Hội trưởng.. Cái tên này không để yên được hả? Quấy rầy người ta hẹn hò, ấy nhầm, quấy rày người ta ra mắt phụ huynh sẽ bị ngựa đá đấy! "

- Có nghe không? - Tử Dận hỏi.

Hi Hòa thở dài:

- Nghe, nhưng giờ anh không rảnh tay, em cầm giùm anh nha?

- Được. - Tử Dận ấn nhận cuộc gọi, giơ điện thoại kề bên tai Hi Hòa.

- A lô~Không Chết! Ba giờ nữa chúng ta sẽ đánh Công Hội Chiến, cậu tới đúng không tới đúng không tới đúng không? - Giọng Hội trưởng vang lên, nghe mà muốn đập.

* * * Sao tôi mới logout đã có vụ Công Hội Chiến này hả? Tôi nhớ bang hội chúng ta còn chưa xây tường thành mà? Hội trưởng, cậu lại làm chuyện xui xẻo gì rồi? - Hi Hòa đen mặt, tắt lửa, miệng thì gằn giọng nhưng tay thì thành thạo bày món ra dĩa, gắp một miếng nấm rơm đút cho Tử Dận.

Xong, hắn cầm lấy di động hỏi.

Tử Dận nói bằng khẩu hình" Ngon "rồi ngoẹo đầu hỏi nhỏ:" Công Hội Chiến? "

Hi Hòa nhún vai, tiếp tục hỏi:

- Ba giờ nữa? Tôi nghĩ tôi tới kịp đó, đánh với ai?

- Bang hội Thanh Minh Nhược Phong, bọn họ là bang hội trong danh sách sơ tuyển bang hội tham gia quốc chiến của Mephistopheles. Chúng ta chấp nhận cứu viện Mèo Đuôi Dài gửi, nên gây ra Công Hội Chiến. Vấn đề là kết quả lần này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến kết quả danh sách tham gia quốc chiến nên chúng ta nhất định phải đánh thắng! Cậu không đến thì sư thúc không hỗ trợ nhiều đâu!


" Tử Dận có online đâu, làm sao mà hỗ trợ được.. Nếu Tử Oanh AI tham chiến thì bang hội bọn họ nhất định sẽ rất phí sức lực. "

- Tôi biết rồi, tôi sẽ cố login sớm một chút. - Hi Hòa cúp máy, kể cho Tử Dận nghe.

- Bọn Hội trưởng đối đầu với một bang hội nằm trong dánh sách sơ tuyển quốc chiến khác, kết quả gây ra Công Hội Chiến. Ba giờ sau bắt đầu.

* * * Trời ạ, bọn họ gây ra cuộc chiến dự tuyển quốc chiến.. - Tử Dận đỡ trán, - Giờ bang hội còn chưa xây nổi tường thành, rốt cuộc làm sao đánh đây!

- Đối phương có vẻ cũng chưa xây xong nên hai bên cũng ngang nhau. Nhưng nếu như vậy thì buổi tối anh phải về sớm..

- Em biết rồi. Em cũng phải online, bằng không chỉ dựa vào NPC AI thì bọn họ sẽ rất bất lợi. - Tử Dận gật đầu.

- Còn vài món nữa là ăn cơm được rồi. - Hi Hòa đưa đĩa đồ ăn cho Tử Dận, - Mang lên giúp anh nha?

- Được~

- Đừng ăn vụng hết đó! - Hi Hòa nhắc.

- Làm gì có =///=! - Tử Dận đỏ mặt lên, bưng đồ ăn ra phòng khách.

- Quan hệ giữa cậu với thiếu gia tốt thật. Tiểu thiếu gia đã lâu chưa vui như vậy. Từ nhỏ cậu ấy đã không có bạn, lại bị đại thiếu gia nuông chiều nên không rành thế sự, sở thích duy nhất chính là ăn. Mấy năm nay chuyển ra ngoài làm ở công ty game, rồi cãi nhau với lão gia, cũng không chịu về nhà thường xuyên nên chúng tôi ai cũng lo cho cậu ấy. - Quản gia đang thái rau cười tủm tỉm.

- Nhưng xem ra tiểu thiếu gia đang sống rất ổn.

Hi Hòa bị ánh mắt đầy sâu xa của quản gia chiếu thẳng vào người, sống lưng lạnh toát, chỉ đành mỉm cười.

- Tiểu thiếu gia đơn độc sống ở ngoài, có người chăm sóc thì chúng tôi cũng yên tâm, - Lão quản gia nói, - Tiểu thiếu gia bây giờ còn ở nhờ nhà cậu à?

Hi Hòa nhớ ra lần trước lão quản gia đem quần áo và mũ thực tế ảo cho Tử Dận và hai dứa nhóc, vội đính chính:

- Không, Tử Dận chỉ là thỉnh thoảng ở lại do thời gian quá muộn với giao thông không tiện nên mới ngủ lại nhà cháu, cũng không sống với cháu đâu.

Lão quản gia nhíu mày:

- Vậy cậu ấy ở đâu?


" Cái này, cái này, phải trả lời hả?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 107 Tìm chủ đề
Chương 250: Thuê?

[HIDE-THANKS]


Hi Hòa không cần rối rắm quá lâu liệu có nên trả lời địa chỉ thật của Tử Dận hay không, bởi vì các vị gia chủ đã quét sạch mấy cái dĩa mới bưng ra với tốc độ ánh sáng. Mới một lúc mà cái dĩa nào cũng đã sạch bong. Tử Dận bị hối thúc vào bếp lấy thêm đồ ăn.

- Ăn.. Ăn xong rồi? - Tuy sớm đã chuẩn bị tâm lý nhưng Hi Hòa vẫn hết hồn với tốc độ này.


"Cái gia tộc này rốt cuộc tham ăn cỡ nào!"

Tử Dận vô cùng nghiêm túc chứng minh mình trong sạch:

- Tôi không ăn vụng đâu! Tô Tô, Việt Việt, anh hai, chị ba và ba tôi ăn hết đó, tôi còn chưa thử được mấy miệng nữa.

Quản gia cười ha hả, vỗ vai Hi Hòa bồm bộp:

- Quen là được, quen rồi là ổn ấy mà.


"Ông quen kiểu gì hay vậy!"

Từ lúc vào phòng bếp, địa vị của Hi Hòa từ "người lạ" hạ thẳng xuống "đầu bếp miễn phí". Hắn thở dài đầy cam chịu, tiếp tục xuống bếp nấu ăn cho sư thúc yêu dấu và cả nhà sư thúc.

Nhưng chỉ có hai người quản gia và Hi Hòa mà phải nấu đủ lượng đồ ăn khổng lồ cho sáu người này thì không phải chuyện đơn giản. Vất vả mấy tiếng, Hi Hòa mới ngồi vào bàn ăn, cùng dùng bữa với những thành viên đã ăn lửng bụng và giảm tốc độ ăn lại, mà không, phải nói là vừa ăn vừa bị thẩm tra mới đúng.

Tử Hoàng mỉm cười, mào đầu cuộc thẩm vấn:

- Hi Hòa, tôi gọi cậu như vậy được không? Tay nghề cậu tuyệt thật đấy, quả là đầu bếp tuổi trẻ tài cao. Còn trẻ đã đạt được nhiều giải thưởng lớn như vậy cũng có lý do cả nhỉ. Tôi nhớ mấy năm trước tôi đã trao giải cho cậu?

Hi Hòa gật đầu, bình tĩnh ứng đối:

- Vâng, anh gọi tôi là Hi Hòa là được. Đúng là trước đây tôi từng được anh trao giải, tôi cũng nhớ anh.

Tử Hoàng nhìn Tử Dận, kể lại:

- Lần đó người trao giải vốn là em trai tôi, nhưng nó nói muốn rời giới bình luận để làm về game nên bỏ dỡ lễ trao giải lần đó. Tôi đành phải trao giải thay nó. Không ngờ hai người lại quen nhau trong game..

Tử Dận đỏ mặt, cắm đầu ăn.

- Cái này có lẽ là duyên phận đó? - Hi Hòa ám chỉ nhìn Tử Dận.

- Thực ra, hôm nay tôi bảo nó mời cậu tới đây là có một đề nghị. - Tử Hoàng trịnh trọng nói.

- Như cậu thấy đấy, nhà tôi nhiều người, trước giờ chỉ có mình quản gia phụ trách nấu ăn. Nhưng mấy năm nay bác quản gia đã cao tuổi, lực bất tòng tâm nên chúng tôi muốn thuê một đầu bếp hỗ trợ. Có điều đầu bếp có thể đáp ứng yêu cầu của nhà chúng tôi thật sự chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Vừa nghe tới đó, Tử Dận ngẩng phắt đầu lên hệt như con thú phát giác dấu hiệu nguy hiểm. Hi Hòa có thể nhìn thấy hai cái tai vô hình dựng thẳng đứng trên đầu cậu ta:

- Anh hai, anh muốn.. Không! Không được! Hi Hòa đang mở tiệm làm ăn riêng, bận lắm!


"Đùa à, Hi Hòa mà thành đầu bếp của nhà bọn họ thì chẳng phải ngày nào mình cũng phải ngoan ngoãn về nhà ăn cơm? Không được!"

Tử Dận nói rồi nhìn Hi Hòa, trong mắt viết đầy khẩn cầu và dòng chữ "Anh mà dám nhận lời anh ấy thì em sẽ tuyệt giao với anh!" .

Hi Hòa bắt được tín hiệu, nói với Tử Hoàng:

- Tôi sẽ suy nghĩ.

- Cái gì.. - Tử Dận vừa định gạt phăng thì đã bị gia chủ đương nhiệm Mộ Dung Thừa, cũng là ba của cậu ta trừng mắt.

Cậu ta vội cúi đầu, yên lặng dùng bữa.

Tử Hoàng nói tiếp:

- Nếu cậu có thể nấu món ăn khiến em trai tôi hài lòng thì tay nghề của cậu chắc chắn không thành vấn đề. Ở bữa tiệc lần trước, lúc nghe em tôi nói món cậu nấu rất ngon, tôi đã định thảo luận với cậu chuyện này. Chỉ là cứ mãi không có cơ hội. Cậu cũng không cần lo lắng, thỉnh thoảng chúng tôi mới về nhà ăn cơm nên cậu hoàn toàn có thể vừa chăm lo cho tiệm của mình vừa làm đầu bếp tại gia cho chúng tôi. Hơn nữa, đây cũng là một cách tuyên truyền rất tốt mà phải không?

Hi Hòa mỉm cười phụ họa:

- Đúng vậy. Rất nhiều đầu bếp đều khao khát có cơ hội như thế này.

Tử Dận vội ho sù sụ, hòng cảnh cáo hắn.

- Vậy thì, em trai tôi chắc cũng sẽ thường xuyên về nhà ăn cơm với chúng tôi rồi. Nếu không, chắc hai đứa con tôi gặp nó còn nhiều hơn tôi mất.

- Chúng con cũng rất thích những món đầu bếp ca ca nấu. - Tử Tô ăn nhiệt tình đến nỗi miệng dính đầy dầu, lắc lư cái muỗng nhỏ dùng để ăn bánh pút-đing, hưng phấn nói.

- Vậy à? Vậy chú sẽ nấu nhiều hơn cho mấy đứa ăn nha. - Hi Hòa mỉm cười nói với tụi nó.

- Khụ khụ khụ! - Tử Dận lại ho thêm mấy tiếng nữa.

- Chú út, cổ họng chú bị gì vậy? - Tử Việt nghi hoặc hỏi.

- Trong nhà có cao cây sơn trà, có cần tôi hầm tuyết lê cho cậu không? - Quản gia cũng quan tâm lại gần Tử Dận hỏi.

- Không.. Không cần. - Tử Dận đỏ mặt cúi đầu.

- Không cần thật ư? - Tử Hoàng hỏi.

- Không cần đâu! - Tử Dận giận, chọt chọt cái bánh pút-đing trước mặt.

- Vậy thì, Hi Hòa, cậu có bằng lòng giúp nhà chúng tôi không? - Tử Hoàng hỏi.

- Chuyện này.. - Hi Hòa cố ý nói thật dài.

- Á! - Tử Tô ngồi ở bên cạnh Hi Hòa đột nhiên nhảy dựng lên, - Chú út, sao chú đá con?

Tử Dận đá nhầm người, cả người cậu ta đỏ bừng lên, gần như muốn đào cái lỗ chui xuống gầm bàn:

- Chú, chú không cẩn thận..

Hi Hòa cười trộm, mặt vẫn không đổi sắc:

- Có thể cho tôi mấy ngày suy nghĩ không?

Tử Hoàng vừa lòng:

- Đương nhiên là được! Vậy tôi đợi tin tốt của cậu, đây là danh thiếp của tôi, cậu có thể gọi cho tôi bất cứ lúc nào.

Hi Hòa cầm lấy danh thiếp:

- Được.

Tử Dận đứng bật dậy:

- Em.. Em vào bếp đây. Hi Hòa, anh lại giúp em chút nhé.

- Được. - Hi Hòa phối hợp đứng lên thì bị Tử Dận kéo vào phòng bếp.

Tử Dận đóng cửa, lần này còn cẩn thận khóa cửa lại rồi mới đẩy Hi Hòa lên tường, túm chặt áo hắn, căng thẳng nói:

- Đừng có đồng ý với anh ấy!

Hi Hòa mỉm cười nhìn anh ta:

- Tại sao? Đây là một cơ hội rất tốt mà. Chẳng những có thể khuếch trương danh tiếng của anh mà còn tuyên truyền cho tiệm của anh. Hơn nữa lại có tiền lương cao, quan trọng là.. - Hắn hơi cúi đầu, nói bên tai Tử Dận: - Có thể thắt chặt quan hệ với người nhà em.

- Em không đồng ý! Anh biết là em không thích quay về nhà cũ, nếu anh nhận việc này thì em phải đi đâu ăn cơm? Em không muốn ngày nào cũng phải về đây ăn! - Tử Dận hơi tức giận.

- Vậy, em thuyết phục anh đi? - Hi Hòa xoay người, đẩy Tử Dận lên tường, cúi đầu hôn lên cổ Tử Dận, - Em phải biết là nếu từ chối cơ hội này thì anh tổn thất rất lớn đấy.

- Nói bậy, anh có tổn thất gì hả! - Tử Dận đẩy đầu hắn ra.

- Đương nhiên là có. Nhưng nếu em chịu bồi thường thì anh sẽ cố gắng từ chối.

Tử Dận cắn cắn môi dưới

- Bồi.. Bồi thường? Bồi thường.. Cái gì..

Hi Hòa hôn cái chóc lên môi cậu ta:

- Buổi tối nói với em.

Hi Hòa mỉm cười đầy âm hiểm rồi mở cửa đi ra ngoài, để lại Tử Dận ở lại đầy phiền não.


"Rốt cuộc Hi Hòa sẽ yêu cầu gì đây!"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 107 Tìm chủ đề
Chương 251: Lại Công Hội Chiến

[HIDE-THANKS]


Bữa cơm này có thể nói là khách và chủ đều vui (thiệt hả), chỉ có chút xáo trộn khi Tử Hoàng đưa ra lời đề nghị Hi Hòa làm đầu bếp thuê. Tâm trạng hai người lên xuống thất thường nên họ quên mất luôn chuyện Công Hội Chiến. Tới khi ra khỏi cửa họ mới vỗ đầu nhớ ra:

- Thôi xong, Công Hội Chiến!

Nhìn đồng hồ, Công Hội Chiến đã bắt đầu một tiếng rồi.

* * * Thôi xong rồi. Giờ anh về đăng nhập còn vào được Công Hội Chiến không nhỉ?

- Em không biết nữa, em thì chắc được. Dù sao thì chỉ là đổi với AI thôi. Nhưng kính game của em còn ở công ty..

Hi Hòa quyết định thật nhanh:

- Vậy chúng ta tới công ty em lấy kính game trước rồi quay về nhà của anh login.

Quản gia cười tủm tỉm lái xe đưa bọn họ tới công ty Tử Dận lấy kính rồi chở họ tới dưới lầu nhà Hi Hòa. Lúc Tử Dận xuống xe thì gọi anh ta lại, lấy một cái ba lô để ở ghế trước ra, đưa cho anh ta:

- Thiếu gia, tôi đã chuẩn bị sẵn đồ dùng tắm rửa rồi.

Tử Dận đỏ bừng, cầm lấy ba lô chạy theo Hi Hòa.

Hai người lo lắng login:

- Không biết Công Hội Chiến ra sao rồi..

+++++++++

Quay lại hơn một tiếng trước.

- Ài, Hội trưởng à, Công Hội Chiến sắp bắt đầu rồi mà Không Chết còn chưa online? Không có anh ấy, các mục sư khác của chúng ta có đủ sức chống lại sự tấn công của đối phương không? - Vạn Tuế buồn rầu.

- Nè nè, cậu xem thường tôi đó hả? - Dưa Chuột gõ đầu hắn bằng pháp trượng.

- Không phải, nhưng Không Chết là người duy nhất tu Hắc bạch song mục mà? Nguyền rủa quy mô lớn của anh ấy kết hợp với buff trạng thái quy mô lớn nữa. Bao xịn luôn!

- Không Chết nói cậu ấy sẽ cố gắng login. Nhưng chúng ta phải chuẩn bị tinh thần nếu cậu ta không tới kịp. - Hội trưởng nêu trường hợp xấu nhất.

- Vụ này thì không cần lo lắng. Tôi đã cho người đi mua đồ ăn rồi. - Cá đáp rồi chỉ ngọn núi đồ ăn chất đống trên tế đàn: - Cho dù Không Chết không online thì chúng ta cũng có thể bảo đảm sư thúc hoạt động bình thường.

Thật không?

Hội trưởng cứ cảm thấy trạng thái sư thúc không ổn lắm. Có thể là đồ ăn không ngon, nhưng Không Chết không ở đây nên cũng bó tay.

Chợt, Nhật Nguyệt Minh Hồ mới chạy lướt qua người hắn. Hội trưởng hỏi với theo:

- Nè, Nhật Nguyệt Minh Hồ! Công trình phòng ngự sao rồi?

Nhật Nguyệt Minh Hồ hét đáp lại:

- Sắp xong rồi. Cũng may có bản vẽ cơ quan của Gil đại nhân. Giờ chỉ còn thiếu một cơ quan cuối cùng, tôi đi làm luôn đây.

- Sư thúc check, cơ chế phòng ngự check.. - Hội trưởng thống kê rồi liếc sang Mèo Đuôi Dài bên cạnh: - Nhân thủ bên cô bố trí thỏa đáng hết chưa?

- Xong hết rồi! - Mèo Đuôi Dài đáp.

- Cái bang hội kia thật sự là vô cùng đáng ghét, cướp quái của tụi tôi, còn giết người, cố ý phá nhiệm vụ của tụi tôi, còn hại tụi tôi mất đi cơ hội duy nhất hoàn thành nhiệm vụ nghịch chuyển cấp S. Lần này chúng tôi nhất định phải báo thù rửa hận!

Thấy đã gần tới giờ, Hội trưởng mở voice chat kênh bang hội:

- Mọi người chú ý, à, những ai đang bận thì khỏi cần dừng.

Mọi người nghe vậy thì cười vang.

Hội trưởng thanh giọng, tiếp tục phát biểu:

- Công Hội Chiến lần này thời gian chuẩn bị khá vội vàng. Rất may, chúng ta đã từng giao chiến với bang hội Thanh Minh Nhược Phong mấy lần rồi, cũng có hiểu biết sơ về họ và lấy nó làm cơ sở xây dựng chiến lược. Đầu tiên, cấp bậc bình quân của họ thấp hơn chúng ta một chút, nhân số thì nhiều hơn chúng ta mười mấy người, cho dù bọn họ có NPC nào hỗ trợ thì cũng không đắc lực bằng Gil bệ hạ của chúng ta.

Hội trưởng tạm dừng một chút.

Mọi người hoan hô như sấm:

- Gil bệ hạ Vạn Tuế!

* * * Nhưng chúng ta cũng không nên khinh địch. Nên nhớ là RP của bang hội chúng ta từ trước đến nay luôn dao động với biên độ mạnh..

- Cái đó là tại anh đấy Hội trưởng à! - Có người ở dưới hét.

- Còn cắt lời tôi thì tôi tắt mic của mấy người! - Hội trưởng cả giận dọa.

Rồi hắn tiếp tục nói:

- Cho nên lần này chúng ta nhất định phải cẩn thận ứng đối, bảo vệ tốt thủy tinh của bang hội chúng ta, đánh bọn họ không còn manh giáp!

Mọi người tiếp tục hưởng ứng:

- Yeah yeah~~

- Tiếp theo đây tôi sẽ dể Minh Sát và Cá giảng một chút những người cần chú ý trong bang hội Thanh Minh Nhược Phong. Minh Sát nói trước đi.

Minh Sát mở đầu câu chuyện:

- Ờm.. Tôi out Thanh Minh Nhược Phong đã một thời gian rồi nên những thông tin này chỉ mang tính tương đối, có khi không dùng được nữa nên mọi người cứ nghe để tham khảo thôi.

- Đầu tiên, Hội trưởng của Thanh Minh Nhược Phong - Thanh Phong, cấp bậc không cao, cũng không khó giết, tôi giết anh ta mấy lần còn chụp ảnh nude của anh ta.

- Phụt, há há há há..

- Làm tốt lắm! - Bên dưới có người huýt sáo, vỗ tay rầm rầm.

- Kẻ mọi người phải chú ý là phó hội trưởng của họ, một cô gái tên là Mật Tuyết Nhi. Lúc trước cô ta tu pháp sư, không biết giờ chuyển sinh chưa. Cô ta không mạnh nhưng lại có trang bị vô cùng lợi hại, tên là Chuyển Dời Thương Tổn.

- Đó là cái gì? - Mọi người nghe vậy nghiêm túc hẳn.

- Là một quả cầu thủy tinh, có thể chuyển dời thương tổn từ đồng đội của mình lên bất cứ người nào, từ đó chữa trị cho bạn mình và gây thương tổn cho kẻ địch. Quả cầu này không hạn chế thời gian sử dụng hay số lần sử dụng, thời gian cool down chỉ có 10 giây và mỗi lần sử dụng sẽ mất 300 MP. Nhưng hạn chế duy nhất này lại dễ dàng được khắc phục bằng cách hồi đầy lam. Như vậy, cô ta có thể không ngừng sử dụng nó. Trang bị này có thể xoay chuyển thế cục chiến đấu trong nháy mắt, mọi người nhất định phải cẩn thận.

- Còn có ai cần chú ý không? - Hoa Cúc hỏi.

- Có một shota rất lợi hại, tên là Hồ Ly Hồ Ly. Cậu ta rất ít khi login, luyện chức nghiệp ẩn Nhà Điều Khiển Rối. Cậu ta chẳng những có thể khống chế búp bê tác chiến mà còn có kỹ năng khống chế người chơi bên địch trong thời gian ngắn.

* * * Nghe có vẻ khó đối phó đây..

- Còn nữa không?

Minh Sát suy đi nghĩ lại:

- Những người còn lại tôi không biết rõ lắm.

Cá báo thêm thông tin:

- Căn cứ những gì tôi điều tra được thì chúng ta còn cần cẩn thận một người tên [Manh 莔] . Mấy ngày hôm trước cô ta đã bắt được một con rồng làm sủng vật, giờ đang nổi như cồn trên diễn đàn..

- Thế lần này chúng ta còn phải đồ long à? - Mọi người 囧囧.

- Điểm này mọi người không cần lo, vì cô ta chỉ mới chuyển sinh lên cấp 67 nên cấp bậc rồng của cô ta cũng chỉ mới đạt chuyển sinh cấp 55. Nhưng dù sao nó cũng là rồng, chúng ta vẫn phải cẩn thận công kích trên không.

- Sao càng nghe tôi càng thấy khó đánh nhỉ.. - Cuộc Sống Chính Là QJ nói thầm.

- Nhưng chúng ta có kiếm trận của sư thúc, cho nên điểm ấy hẳn là không cần lo lắng. - Nhật Nguyệt Minh Hồ nói, - Tôi đã xây xong tế đàn và cơ quan phòng ngự. Đó chắc chắn sẽ là lớp lá chắn tuyệt vời cho cả cơ sở bang hội. Thủy tinh bang hội được bảo hộ an toàn trên tầng cao nhất của bang hội. Vậy nên, để phòng hờ và đối phó với công kích từ trên không, chúng ta còn cần bố trí một vài cung thủ ở đó.

Hắn vừa mới nói xong, mọi người chợt nghe hệ thống thông báo: "Công Hội Chiến sẽ bắt đầu sau 4 phút nữa, xin tất cả người chơi chuẩn bị sẵn sàng!"
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back