Welcome! You have been invited by Shine9695 to join our community. Please click here to register.
Chương 110: Ác linh đeo mặt nạ

[HIDE-THANKS]
Bên trong xe buýt, ánh đèn vẫn rất mờ.

Nữ ác linh quấn đầy băng đi thẳng tới hàng ghế thứ hai từ dưới lên. Lúc này, Đỗ Duy mới chú ý tới ánh mắt của nó dừng lại giữa không trung một lúc.



Không rõ mục đích..



Nhìn giống như muốn ngồi ở chỗ nào đó.



Nhưng Đỗ Duy biết rằng điều đó không đúng, vì điều nó muốn làm bây giờ là giết chóc.



Sau đó, hắn nhìn thấy nữ ác linh quấn đầy băng quay lại, và nhìn thẳng vào mặt của hai chị em sinh đôi.



Meili sửng sốt, cô ấy đang ngồi bên ngoài, cô chị thì đang ngồi bên cửa sổ. Theo cách nhìn của cô, người phụ nữ quấn đầy băng này rất đáng sợ.



Hơn nữa, kể từ khi lên xe, nỗi kinh hoàng trong lòng cô cứ lởn vởn.



Emily cũng vậy, ánh mắt đầy cảnh giác, ôm em gái vào lòng, thậm chí còn cố gắng giữ em ở lại.



Cô định mắng người kia, nhưng chưa kịp nói thì cảnh tiếp theo khiến cô mất cả giọng.



Ác linh quấn đầy băng nhẹ nhàng đặt cả hai tay lên cằm của Meili, một trái một phải.



Meili vô cùng sợ hãi, nhưng điều khiến cô sợ hơn cả là cô thấy mình hoàn toàn không thể kiểm soát được cơ thể, không thể cử động hay nói chuyện.



Sự im lặng chết chóc..



Sau đó, Emily nhìn thấy đầu của em gái mình đã bị cắt ra, vị trí chỗ cổ giống như một tấm gương nhẵn thính, còn có thể nhìn thấy một chút máu trong đó.



Thậm chí, cô chị còn nhìn thấy người phụ nữ quấn đầy băng ôm đầu Meili vào trong ngực. Sau đó dường như đang suy nghĩ điều gì đó, cuối cùng từ từ đặt trên đầu mình.



Nhẹ nhàng nhét vào trong.



Đầu của Meili trực tiếp cắm vào vị trí đầu của nữ ác linh, những miếng băng vải, thì quấn lấy giữa chặt cái đầu.



Vẻ mặt đó cũng chuyển từ hoảng sợ sang bình tĩnh.



Emily hoàn toàn đờ đẫn, vẻ mặt đơ đơ, còn cơ thể thì cứng đờ.



Cô muốn hét lên, nhưng hoàn toàn không thể làm được.



Ác linh quấn đầy băng không ngừng lại, nó tách rời từng bộ phận trên cơ thể của Meili, giống như tháo dỡ các khối xây dựng, rồi lắp nó vào chính nó.



Khi tất cả các bước được hoàn thành, nó hoàn toàn thay đổi.



Ngoại trừ một phần cơ thể bị quấn băng, nhìn từ phía trước thì có vẻ giống Meili. Nhưng nếu nhìn từ phía sau, bạn có thể thấy phần băng phồng to quấn quanh.



Sau khi kết thúc việc này, nó đưa mắt nhìn Emily, nhưng không làm gì cả. Thay vào đó, nó ngồi vào vị trí vốn của Meili, và lặng lẽ nhìn về phía trước, giống như một hành khách đang chờ xuống xe.



Đỗ Duy ngồi ở hàng ghế cuối cùng có thể nhìn toàn bộ cảnh tượng đẫm máu vừa xảy ra.



Trái tim của hắn lạnh lẽo.



Lần trước, ác linh này đã giết Linda bằng cách chặt xác cô, tháo băng, để lộ cơ thể trống rỗng, rồi quấn lấy từng phần cơ thể của nạn nhân.



Nhưng bây giờ nó đã hoàn toàn thay đổi.



Như thể đối với nó, Linda không có gì khác ngoài thức ăn, trong khi Meili là một bộ sưu tập quý giá.



Hành vi của nó giống như mua quần áo mới, rồi vội vàng mặc thử chúng.



Ánh mắt của Đỗ Duy dừng ở trên thân thể của cô gái song sinh còn lại, tràn đầy lạnh nhạt.



Sinh đôi..



Cô ấy cũng sẽ chết..



Đỗ Duy biết rằng hai chị em sinh đôi không nên chết, họ đều là những người vô tội, thậm chí có chút đáng thương.



Chỉ vì lên một chuyến xe không nên lên, mà đã đánh mất sinh mạng còn thanh xuân của mình.



Nhưng đôi khi, chẳng thể làm gì khác được.



Đây được gọi là bất lực.



Từ năng lực đến nội tâm, là bất lực.



Không có cách chống lại, không có cách giải quyết.



Đỗ Duy chỉ có thể bảo vệ chính mình, hơn nữa tự bảo vệ chính mình cũng là một vấn đề.



Ác ý của The Nun vấn quấn chặt hắn, không hề chuyển dời, tình thế cũng cực kỳ nguy cấp.



Đỗ Duy kìm nén mọi cảm xúc trong lòng, trở về trạng thái bình tĩnh và lý trí tuyệt đối.



Bây giờ, toàn bộ xe buýt đã đầy.



Có 2 ghế trống, một ghế nằm giữa hắn và ác linh cầm ô, và ghế còn lại ở phía trước bên phải.



Cái chết của một trong hai chị em sinh đôi, đóng một vai trò như một lời cảnh báo tuyệt vọng.



Nói cách khác, nó khiến Đỗ Duy nhận thức được thêm một quy luật nữa.



Khi chiếc xe đã đầy, ác linh mới đến sẽ chọn giết những hành khách đã lên xe do nhầm lẫn. Nhưng nếu số lượng "hành khách" trên xe đến điểm cực hạn, ác linh mới đến sẽ bắt đầu giết người ngay cả khi họ không chiếm chỗ ngồi.



Ác linh Đỗ Duy và hành khách vô hình trực tiếp đẩy số hành khách đến điểm cực hạn - 15.



Vì vậy, lần này, sau khi 2 ác linh lên xe, 1 người ngồi xuống và người còn lại giết người.



* * *



Lúc này, ở phía bên kia.



Bên trong tháp đồng hồ của bệnh viện tâm thần.



3 người James đứng trước bức Tượng Chúa mới tinh ở tầng cao nhất.



"Chắc chính là nó."



Người vừa nói là James, ông ấy đang cầm chiếc máy ảnh kiểu cũ bằng hai tay, mắt dời khỏi camera, toàn thân run rẩy không ngừng.



Trong bức ảnh, ông nhìn thấy một cái đầu bị ngọn lửa đốt cháy đen với phần da bị carbon hóa.



Nó được nhét vào thập tự giá và thay thế đầu của tượng Chúa.



Homill phía sau tức giận nói: "Đây là phạm thượng.."



Biểu cảm của Harry cũng rất tệ. Mặc dù anh không phải là một Người Đuổi Quỷ được giáo hội đào tạo từ còn nhỏ, nhưng cũng thấy vô cùng khó chịu.



Vì vậy, anh lạnh lùng nói: "James, anh có phát hiện ra gì khác thường không?"



James lắc đầu và nói: "Không, đập vỡ thần tượng ra, lấy phần đầu bên trong ra và niêm phong nó trong hộp. Đỗ Duy cần sự giúp đỡ của chúng ta ngay bây giờ."



Harry gật đầu, anh ta cẩn thận đổ nước thánh lên tay, sau đó nắm một chiếc ghế rồi đập mạnh vào đầu của bức tượng Chúa.



Bốp..



Đầu của bức tượng Chúa bị vỡ ra, rơi xuống đất cái rầm.



Chiếc ghế gãy rời, chỉ còn một chân ghế được Harry giữ chặt.



Bụi văng tứ tung.



Harry một tay giữ chân ghế, còn tay kia cầm sợi dây có thể đối phó với ác linh, tiến về phía trước để kiểm tra.



Anh ta định gỡ lớp đất sét khô đang trùm kín đầu, nếu không kích thước sẽ không vừa với cái hộp.



James và Homill nhìn thấy điều này, chuẩn bị hộp, cùng vây lại xung quanh.



Nhưng ngay khi Harry kéo lớp đất sét khô bao quanh đầu của tượng Chúa, để lộ cái đầu bên trong. Anh ta kinh hoàng phát hiện, cái đầu đã bị đốt thành than đột nhiên mở mắt.



Lạnh lùng, độc ác..



Khi Harry nhìn vào đôi mắt đó, đầu óc bỗng nhiên đau đớn dữ dội, trước mắt chỉ toàn là màu máu, và tầm nhìn trở nên rất mờ.



* * *



11: 48.



Xe buýt từ từ dừng lại.



Nhìn ra ngoài cửa sổ xe, Đỗ Duy cảm thấy cảnh tượng này rất quen thuộc.



Đây là một khu ổ chuột cũ kỹ, đường xá đổ nát, xung quanh chỉ có vài ngôi nhà, trông khá vắng vẻ.



Trên mặt đất có rất nhiều nước đọng, có một người đàn ông mặc một bộ âu phục màu đen nghiêm chỉnh, đeo mặt nạ trắng không có ngũ quan, trên ngực đeo một chiếc trâm cài áo bằng vàng sang trọng và tinh xảo, chống gậy ngẩng đầu liếc nhìn Đỗ Duy.



Ngay cả trong mưa, tư thế của nó vẫn rất quý phái.



Ánh mắt của Đỗ Duy lạnh như băng, hắn cũng đang đeo mặt nạ, theo bản năng ghét bỏ vị "khách" quen thuộc này.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chương 111: Lịch thiệp lạnh lùng

[HIDE-THANKS]
Cộp cộp..

Người đàn ông mặc vest, đeo mặt nạ chậm rãi đi tới.

Khi cánh cửa đóng lại, bầu không khí trong chiếc xe càng thêm vắng lặng đến rợn người.

Đỗ Duy đặt ô xuống, nhanh tay cất nó vào ba lô.

Sau đó, hắn nhìn người đàn ông đang bước vào, bằng ánh mắt lạnh lùng.

Lại có thêm một hành khách khác trên xe buýt, chuyện sẽ xảy ra tiếp theo rất đơn giản, cô chị trong cặp sinh đôi, sẽ bị giết.

Nhưng Đỗ Duy có một cảm xúc phức tạp khó tả.

"Họ không nên ở trong chiếc xe này.."

Không phải hắn muốn cứu người và trở thành thánh mẫu.

Trong tình huống chỉ có thể miễn cưỡng, hoặc thậm chí không thể tự bảo vệ được bản thân mà còn đi cứu người; điều đó thực sự không có nhiều ý nghĩa, chỉ là bốc đồng.

Ngay cả Người Đuổi Quỷ của giáo hội, khi gặp phải chuyện này, hắn sẽ suy tính cho an toàn của bản thân, thay vì liều mình cứu người khác.

Nhiệm vụ của một Người Đuổi Quỷ không chỉ đơn thuần vì một cá nhân, mà vì cả tập thể.

Đây là lý do tại sao tất cả những Người Đuổi Quỷ không thể hiện quá nhiều nhân tính.

Đây cũng là lý do Đỗ Duy nói Cha Tony chỉ thích hợp làm công tác hậu cần chứ không nên làm Người Đuổi Quỷ.

Do dự có nghĩa là không ai có thể sống sót.

Con người là một sinh vật rất phức tạp, có tình cảm, cái tôi, tập thể, và rất nhiều yếu tố được dung hợp lại với nhau tạo ra cái gọi là con người.

Phần lớn người khi đối mặt với tình huống như hắn hiện giờ, họ đều sẽ tập trung vào việc bảo vệ bản thân.

Tức là – việc không quan trọng đến mình thì mặc kệ.

Một người bình tĩnh và lý trí cũng sẽ đưa ra lựa chọn này.

Từ góc độ của bên thứ ba, nếu hai chị em sinh đôi chết, ghế của họ có thể được trao cho các ác, và sau đó mình có thể sống lâu hơn một chút.

Tất nhiên, ngoài những điều này, phải nói rằng cái chết của hai chị em còn có những ý nghĩa khác.

Đó là làm cho Đỗ Duy ý thức được tình hình phức tạp trong xe buýt - mình đang chiếm số lượng 2 hành khách, cho dù còn trống một ghế, ác linh vẫn có thể giết người.

Quy tắc cứng nhắc, lại mơ hồ, lúc này giống như một tấm lưới lớn vô hình, khiến người ta thở không nổi.

Vì vậy, Đỗ Duy cảm thấy rằng mình nên làm một cái gì đó.

Đặc biệt là bây giờ hắn đang thăm dò quy luật biến hóa, suy nghĩ về chuyện sắp xảy ra.

Không có đúng sai, không có thiện ác..

"Nếu không thể thay đổi quy luật, vậy hãy thay đổi ác linh bị giới hạn bởi quy luật.."

Hắn thầm nhủ, lập tức đứng lên.

Hít một hơi thật sâu, lắc lắc cánh tay phải ác linh hóa của mình, rồi đi về phía người đàn ông mặc vest đen, chống gậy, mang túi trên lưng.

Ngay lập tức, toàn bộ hành khách trong xe buýt đều quay đầu nhìn Đỗ Duy.

Tầm nhìn bị đông đặc, bầu không khí ức chế đến cực điểm, giống như cảnh tượng trước cơn bão khiến người ta khó thở, tức ngực.

Đỗ Duy không thèm để ý, nhưng khi đi ngang The Nun, bèn nhìn xuống The Nun.

Ác ý lại càng méo mó, tràn đầy thù hận.

Thân thể của The Nun run lên, không phải vì sợ Đỗ Duy, mà dường như bị thứ gì đó ảnh hưởng..

Đỗ Duy biết đó là bởi vì chiếc trâm và chiếc nhẫn vàng cùng lúc xuất hiện trong xe..

Mặt nạ và đồng hồ là cùng một loại đồ vật, giam giữ môi giới của lời nguyền - nhẫn và trâm cài áo bằng vàng.

The Nun trong xe buýt là ác linh của kẻ sau khi chết bị nguyền rủa, rồi sau đó Marilyn Manson hiến tế, lại nhảy từ giấc mơ sang hiện thực.

Tất nhiên, cô ta phải kinh khủng hơn ác linh bình thường, có lẽ chỉ có ác linh Đỗ Duy mới có thể đấu tay đôi với nó.

Nhưng từ một góc độ nào đó, cô ta và Đỗ Duy thực sự có điểm chung.

Đó là đều bị nhiễm một lời nguyền, nhưng một bên là ác linh đã chết hàng chục năm, và bên còn lại là một người còn sống rất ổn.

Và bây giờ, có một ác linh tương tự trên xe buýt.

Một người đàn ông mặc vest, đeo trâm cái áo bằng vàng.

Thân phận của nó là Mike Stowe, chồng của bà Mina.

Không giống như Đỗ Duy và The Nun, mặc dù trong quyển nhật ký lúc nó còn sống không ghi chép gì về The Nun, nhưng nó có thông tin về ác linh đeo mặt nạ.

Nó đeo một chiếc mặt nạ trong suốt cuộc đời của mình, rồi bị ác linh trong đó ảnh hưởng.

Nhưng sau này, không biết tại sao khi còn sống nó lại lên chuyến xe này, chết ở đây, biến thành ác linh.

Nó đeo chiếc trâm cài áo bằng vàng trên ngực, trong khi Đỗ Duy đeo chiếc nhẫn.

The Nun này, dường như muốn có loại vật này.

Nghĩ đến đây, Đỗ Duy cúi đầu nhìn The Nun, mang theo ý châm chọc: "Thì ra mày chỉ là một nữ tu, cho nên chỉ là một ác linh. Mày không phải là nguồn gốc của lời nguyền, cho nên mày sẽ chết ở đây."

Câu này là nói ở trong lòng.

Sau đó hắn ngẩng đầu lên, tiến thêm một bước nữa.

Lúc này, người đàn ông mặc vest rất lịch lãm chống gậy, chỉ còn cách Đỗ Duy 1 mét.

Chỉ cần tiến lên một bước, 1 người và 1 ác linh sẽ hoàn toàn đối đầu nhau.

Cũng đeo mặt nạ, và cũng sở hữu thứ bị nguyền rủa.

Đỗ Duy nhìn chiếc mặt nạ không có ngũ quan, ánh mắt chậm rãi dời xuống dưới, cuối cùng dừng lại trên cây trâm vàng cài áo trên ngực.

Có 2 chữ cái rõ ràng trên đó -- Va..

Những chữ cái phía sau bị mài đi, nhưng vẫn có thể nhìn thấy hai chấm nhỏ một cách mơ hồ, dường như là một phần của một chữ cái nào đó.

Hai chấm nhỏ đối xứng lên xuống và hơi nghiêng.

Dường như là.. K.

Trong cuốn sách do Cha Tony đưa, có đề cập đến một số thứ quỷ dị, chúng có một cái tên thật nhất định, nếu biết tên thật của chúng, có thể tìm cách trục xuất chúng.

Nhưng.. không có cách nào loại bỏ, và không có gì đảm bảo rằng chúng sẽ không lại để mắt đến mình.

Đây là một dấu hiệu tốt.

Chỉ là đối với Đỗ Duy hiện giờ, cũng không có ích lợi gì.

Vì vậy, hắn trực tiếp bước tới mặt ác linh mặc đồ vest.

Đối phương trực tiếp vươn tay túm lấy cổ hắn.

Đỗ Duy vươn cánh tay phải ác linh hóa nắm lấy chiếc mặt nạ không có ngũ quan.

Giây tiếp theo, ác linh thu tay lại, bước xuống hàng ghế cuối cùng.

Thấy vậy, Đỗ Duy thở dài, thầm than một tiếng.

Chiếc mặt nạ không có ngũ quan là đồ tốt, ác linh bên trong còn ở trong biệt thự, nếu lấy được, nhất định sẽ giúp đỡ cho hắn rất nhiều.

Nếu không phải ở trên xe buýt, Đỗ Duy nhất định sẽ tìm cách giết tên ác linh này, lấy trâm vàng và mặt nạ.

Thứ nhất là để tiêu diệt một ác linh đã cố gắng giết mình, và cũng để tăng lá bài tẩy của bản thân.

Đối mặt với ác linh, nếu sở hữu càng nhiều vật phẩm loại này, thời khắc quan trọng có thể cứu mạng mình.

Đỗ Duy vừa nghĩ vừa đi về phía vị trí lái xe.

Lúc này tất cả "hành khách" trên xe buýt đều tập trung vào hắn, ánh đèn càng lúc càng tối om. Bầu không khí nặng nề, đặc biệt là nơi The Nun đang ngồi, trực tiếp xuất hiện một bóng người, đang chậm rãi lan tràn.

Mà lúc này, Đỗ Duy đã đến trước cửa xe, lạnh lùng nhìn tài xế ở sau cửa sổ cách ly.

Tài xế trước đây là tấm da của Andrew Dawkwe, giờ nó lấy thân phận là một ác linh, Đỗ Duy cứ có một cảm giác kỳ quái khó tả.

Bởi vì ác linh này bỗng nảy sinh ác ý với hắn, cứ như nó đã từng cùng tiếp xúc với mình.

Nhưng những ác linh đã tiếp xúc hoặc đã ở trong phòng khám, hoặc ở quận Northbrook, không có "người quen" nào khác.

Loại bỏ từng con một, ác linh có thể nghĩ tới liền rõ ràng.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 114:

114: 37 giây cuối cùng

11: 53.

Trong cơn mưa lớn, chiếc xe buýt vẫn tiếp tục chạy.

Tuy tốc độ không nhanh, nhưng quang cảnh bên ngoài lại rất u ám.

Thị giác của Đỗ Duy bị ảnh hưởng rất nhiều, có vẻ như mưa bão càng ngày càng nặng.

Hắn đang suy nghĩ về chi tiết của kế hoạch.

Trước hết, hắn đã loại bỏ việc 3 người James có thể phong ấn cái đầu, và từ bỏ yếu tố không thể kiểm soát này.

Hiện giờ, hắn là người duy nhất trong chiếc xe..

Chà, đối với con bù nhìn chỉ bị đốt cháy một nửa, nó đã trở thành một con bù nhìn thực sự.

Theo lẽ thường, nó đã chết.

Không có động tĩnh, không có phản ứng gì, ngay cả Đỗ Duy cũng không cảm giác được bất kỳ ác ý nào.

Dường như nó đã trở thành một thứ gì đó giống như zippo.

Đỗ Duy hiện tại rất thiếu những vật phẩm có thể đối phó với ác linh như thế này, cho dù những món hắn có đều hữu dụng, nhưng ai lại ngại nhiều.

Tuy nhiên, lúc này hắn không rảnh nhét nó vào ba lô, cứ để ở sau xe thì ổn hơn.

Bởi vì vào lúc này, hắn nhìn thấy The Nun đang bám vào cửa trước, dùng hai tay ôm lấy phần thủy tinh bị bắn vỡ, lì lợm nhìn chằm chằm Đỗ Duy.

Chính xác mà nói, nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên tay..

Nhìn có vẻ giống như đang bám theo xe..

Đỗ Duy đeo mặt nạ ngồi ở ghế lái liếc nhìn The Nun, kế đó không thèm để ý nữa.

Nó muốn lên xe. Nhưng Đỗ Duy không cho phép..

Không mở cửa trước, ác linh chỉ có thể cưỡng ép lên xe, có thể giết người, nhưng ác linh cũng có thể chết bởi quy luật của xe buýt.

Điều quan trọng nhất là cánh tay trái của Đỗ Duy đã đặt lên công tắc mở cửa sau.

Chỉ cần nó dám cưỡng ép lên xe, Đỗ Duy cũng dám dùng quy luật ép nó xuống xe!

Mục đích của việc này là để giết chết The Nun.

Đỗ Duy đã thay đổi một phần kế hoạch của mình, giờ hắn cảm thấy mình có khả năng thành công rất cao.

Các chi tiết nằm trong quy luật của xe buýt.

Hmm.. nên thêm một chút yếu tố thời gian.

Nghĩ đến đây, Đỗ Duy dùng tay phải lấy smartphone ra, liếc nhìn màn hình.

4 phút nữa sẽ là 12 giờ, nếu không xuống xe chắc chắn sẽ chết trên xe buýt.

Hắn định xuống xe trước 12 giờ, nhưng điều kiện tiên quyết là phải khiến cho The Nun vẫn ở trên xe lúc 12 giờ, để mụ ta chết bởi quy luật.

Trong kế hoạch này, làm thế nào để The Nun lên xe là mấu chốt.

Nhưng giờ hắn ấy đã biết.

Chiếc nhẫn là chìa khóa..

Nếu The Nun không lên xe, sẽ không thể có được chiếc nhẫn mà nó muốn.

Nếu The Nun chần chừ vì quy luật sinh tử 12 giờ, thì Đỗ Duy sẽ đặt thời gian trước 12 giờ. Tạo cơ hội cho mụ ta lên xe giết người, để lấy chiếc nhẫn.

Ý tưởng này rất táo bạo, nhưng nếu phạm sai lầm, thì hắn sẽ tiêu.

Nhưng hắn không còn cách nào khác.

Thật ra, Đỗ Duy cũng không hiểu Người Đuổi Quỷ cuối cùng đã dùng cách nào để khống chế được những thứ tà ác như The Nun.

Người đó đã sử dụng phương pháp gì..

Phần này có chút phức tạp, nói một cách đơn giản, The Nun trong cơn ác mộng mà Đỗ Duy gặp phải hàng ngày là do một lời nguyền gây ra. Nói cách khác, dưới ảnh hưởng của lời nguyền, một ký ức hình thành từ những giấc mơ của hắn đã biến thành hiện thực.

Mà The Nun còn lại do chạm vào một vật do một Người Đuổi Quỷ đã chết lưu lại, chính là cây thánh giá treo ngược, và bị lây nhiễm lời nguyền từ nó.

Lời nguyền có thể đã giết chết cô ta, và sau đó biến cô ta trở thành The Nun, trong mắt những Người Đuổi Quỷ.

Nhưng trên thực tế, The Nun này chỉ là sản phẩm của lời nguyền, đầu nguồn mới chính là The Nun thứ thiệt.

The Nun hoàn toàn duy tâm, văn tự, thông tin, mọi thứ đều có thể là cách để nó lan truyền.

Tất nhiên, The Nun không phải là tên thật của nó, tên thật của nó phải là những chữ cái được khắc trên chiếc nhẫn và chiếc trâm vàng.

Đó là, Val.. k.

Đây là tất cả những thông tin mà Đỗ Duy đã nắm được.

Nếu có thể biết tên thật của nó, giáo hội có thể đưa ta một vài trợ giúp. Sau cùng, giáo hội là nơi biết rõ sự khác biệt giữa The Nun và nữ tu sĩ bị nguyền rủa.

Còn với lời nguyền, trong lúc này Đỗ Duy không biết phải giải quyết ra sao. Cha Tony đã báo với hắn tin tức về lời nguyền, sau khi hai người đạt được thỏa thuận.

Lời nguyền không thể phá huỷ, chỉ có có thể phong ấn The Nun, mới kiềm chế được nó.

Vì vậy, Đỗ Duy đã nghĩ về mối quan hệ giữa lời nguyền và The Nun..

Nó giống như một doanh nghiệp siêu nhỏ.

Nguồn gốc của lời nguyền là nhà cung cấp, những thứ giam giữ nó như đồng hồ và mặt nạ là đại lý, còn The Nun trước mặt hắn là nhà phân phối cấp một.

Giải quyết nhà phân phối cấp một nhất định sẽ làm lời nguyền suy yếu.

Hừm.. đúng như lời hắn nói lúc trước, giết chết The Nun trên xe buýt.

Đỗ Duy liếc nhìn thời gian, 2 phút nữa là tới 12 giờ, 1 phút sau sẽ bắt đầu ra tay.

Trong kế hoạch hiện tại, điều không chắc chắn là sau khi xuống xe.

Gương vỡ chỉ có một, là loại sử dụng một lần.

Vì vậy, giờ hắn xuống ngay, chỉ có thể với tư cách là một hành khách.

Chỗ lên xe chưa chắc đã có ác linh, nhưng chắc chắn sẽ có ác linh ở nơi xuống xe.

Giả dụ, ngôi trường kia..

Một trường học phải có trên 10, 000 người, dù chưa chắc tất cả đã là ác linh, nhưng chí ít cũng phải hàng trăm.

Nếu địa điểm trả khách là một nơi như vậy, Đỗ Duy cảm thấy tỉ lệ sống sót xuống xe của mình cao hơn sống sót trở về New York.

Cả cái kế hoạch kia, khả năng giết chết The Nun rất cao, khả năng chết cũng không ít hơn.

Tuy nhiên, đây đã là phương án tốt nhất mà Đỗ Duy có thể nghĩ đến, cho dù nó là Người Đuổi Quỷ ưu tú từng hạn chế The Nun cũng thế thôi.

Thậm chí, người đó chưa chắc có thể thực hiện được kế hoạch này.

Bởi vì mục đích của Đỗ Duy và người đó hoàn toàn khác nhau. Mục đích của người đó là kiềm chế The Nun và kết quả là tiêu đời. Còn hắn là trực tiếp giết chết The Nun.

Lúc này, Đỗ Duy mới để ý thấy thời gian trên điện thoại là 11: 59.

"Đã đến lúc hành động.."

Nói xong, Đỗ Duy trực tiếp ấn công tắc cửa sau xe buýt.

Một cơn gió lạnh tràn vào, kèm theo những hạt mưa khiến nhiệt độ trong xe giảm xuống rất nhiều.

The Nun vô cảm nhìn Đỗ Duy, móng tay cào lên trên cửa xe.

Két rẹt rít..

Âm thanh sắc bén, xuyên thấu khiến người ta đau đầu.

Đỗ Duy mặc kệ, thay vào đó quơ quơ chiếc nhẫn rồi nhét vào túi.

Sau đó, hắn đứng dậy khỏi ghế lái, trong đầu đếm vài giây, rồi ấn mạnh công tắc đóng cửa trước, chạy cực nhanh về phía sau.

Trong nháy mắt, The Nun trực tiếp xuất hiện trong xe buýt, bóng đen lập tức lan rộng, và đèn trong toàn bộ xe buýt dường như bị bôi đen, trông vô cùng mờ ảo.

Ngoại trừ vị trí cửa sau, mọi nơi khác đều tối đen.

Không chỉ có Đỗ Duy có thể xuống xe, sau khi cửa sau mở ra, đúng theo quy luật, The Nun cũng có thể lên xe.

Lúc này vẫn còn 40 giây nữa mới đến 12 giờ.

40 giây là đủ thời gian để nó giết chết Đỗ Duy.

Nhưng đúng lúc này, Đỗ Duy lấy ra zippo, trực tiếp châm lửa..

Những bóng đen xung quanh dừng lại.

Còn 37 giây..

Sau đó, Đỗ Duy nhìn thấy, ở đối diện, The Nun đứng thẳng trong bóng tối, đôi mắt đen mang theo một thứ ma lực nào đó, khiến đầu hắn đau nhức cùng cực, tốc độ cũng trở nên chậm chạp.

The Nun có thể ảnh hưởng đến tốc độ của con người.

Nhưng lúc này, hắn đã tới cửa sau xe, dưới chân chỉ còn nửa con bù nhìn đang cháy.

Sau đó Đỗ Duy thấy The Nun cúi đầu, định thổi tắt ngọn lửa đỏ của zippo.

Nhưng hắn đột nhiên buông tay, và để bật lửa rơi xuống nửa con bù nhìn.
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back