Chương 70: Bách Kiếm Quyết (2)
[CREDITS=250;1991693044439]"Chúng nó không phải phi kiếm chết, mà là quân đội sống."
"Phân Quang Lược Ảnh, Cử Chỉ Tùy Tâm! Mau!"
Xoẹt xoẹt xoẹt --
Lại một lần kiếm ảnh khó phân, lần này trăm ánh kiếm vờn quanh bên người Sở Lương, ngay ngắn trật tự, giống như đang bày trận.
"Đi!" Sở Lương giơ chỉ quyết lên, phi kiếm lập tức bay thẳng lên không trung, tiếng xé gió nối liền thành một mảnh.
Theo đầu ngón tay hắn chuyển động nhẹ nhàng, thỉnh thoảng bày ra thành hình chữ '一', thỉnh thoảng lại bày thành hình chữ '人'.
Khương Tiểu Bạch nhìn Sở Lương đã làm thành thục Bách Kiếm Quyết, đồng tử không khỏi mở to vài phần, dù sao cũng hơi kinh ngạc.
Đệ tử bình thường của Thục Sơn, bình thường đều là một kiếm hóa hai kiếm, mười kiếm, trăm kiếm, trước đó có một quá trình tiến hành theo chất lượng, lại dần dần tìm tòi điểm trọng yếu.
Ở trong đó có một số chỗ mấu chốt, nàng định chờ Sở Lương thất bại mấy lần có thể ngộ ra, nàng mới mở miệng chỉ điểm, kiểu như vậy sẽ có hiệu suất cao nhất. Không ngờ Sở Lương vừa mới bắt đầu đã tiếp cận đến thành công, chỉ thất bại đúng một lần, sau đó lại tự mình trực tiếp lĩnh hội được toàn bộ.
Nàng vốn cảm thấy quyết định cho Sở Lương ba ngày, đã là điều kiện vô cùng hà khắc rồi.
Kể cả bản thân nàng lúc trước cũng chỉ dùng một ngày đã tu thành cơ sở Bách Kiếm Quyết này, nhưng dù sao nàng cũng là Tiên Linh Thể trong truyền thuyết, kinh tài tuyệt diễm không thể so với người thường được.
Theo suy nghĩ của nàng là, nếu như trong vòng ba ngày có thể luyện thành, đã nói lên hắn là một người có thể thành tài, chỉ tiếc đi theo vị sư tôn khiến cho người khác không biết phải làm sao.. Việc mình giúp đồng môn có tiềm lực một tay là chuyện đương nhiên. Nếu như không thể thì phái Thục Sơn cũng không thiếu một người tầm thường, đương nhiên mình cũng không cần thiết lãng phí thời gian.
Nhưng Sở Lương này tính là cái gì chứ?
Nếu như nói đệ tử bình thường luyện bảy ngày, đệ tử hạch tâm luyện ba ngày, đệ tử thiên tài luyện một ngày..
Vậy hắn luyện bao lâu?
Hai lần!
Điều này cũng không tránh khỏi quá khoa trương, nếu như không phải dáng vẻ lúc trước của hắn thật sự không giống như đang giả vờ, thì thậm chí Khương Tiểu Bạch còn hoài nghi hắn có phải ngay từ đầu đã biết thần thông này hay không, là đến đây lừa gạt nàng.
Sở Lương chỉ huy một đám kiếm ảnh, thao luyện nửa ngày, mới hơi hưng phấn thu hồi phi kiếm lại, sau đó mở to mắt: "Khương sư tỷ, ta giống như đã hiểu được một chút rồi."
Ha ha.
Đó là một chút của ngươi sao?
Khương Tiểu Bạch cười cười, nói: "Ngươi đúng là.. Rất thông minh đó."
"Nếu có điểm tiến bộ nào đó thì đều là do Khương sư tỷ dạy thật tốt." Sở Lương mỉm cười nói.
Bản thân mình thông minh sao?
Vấn đề này hắn cũng đã từng nghiêm túc suy nghĩ qua, khi tuổi còn không lớn lắm cũng cho là mình đúng là thông minh hơn người, thế nhưng..
Sau này phát hiện ra.
Dù sao mới đứng thứ ba toàn tỉnh.
Bách Kiếm Quyết học tập rất thuận lợi, lúc Sở Lương từ biệt Khương Tiểu Bạch, hẹn ngày mai có thể đến học thần thông mới.
Nhưng vừa mới trở lại Ngân Kiếm Phong, thì phát hiện ra có một phong thư đến, mang đến một tin tức không tốt lắm.
Bức thư được gửi bởi Minh viên ngoại ở Hình Châu thành, trong đó hắn nói rằng phu nhân của hắn đã mất tích.
Đúng vậy, chính là miêu yêu mà Sở Lương mới hướng sơn môn thỉnh phong cho nàng kia.
"Haiz.." Sở Lương khẽ thở dài.
Xem ra phải tạm thời gác lại chuyện học tập thần thông mới, hắn lập tức truyền tin cho Khương Tiểu Bạch, sau đó lại đi tìm sư tôn báo cáo chuyện này.
Đây chính là phiền toái tiếp theo mà loại chuyện thay yêu thỉnh phong này sẽ mang đến.
Mặc dù là có lòng tốt hỗ trợ, nhưng chỉ cần yêu vật này xảy ra vấn đề gì, vậy ngươi nhất định phải chịu trách nhiệm cho nó.
Theo quy củ, Minh phu nhân không thể rời khỏi thành trì nơi mình sinh sống trong thời gian dài, cách mấy tháng còn phải trở về Thục Sơn một chuyến.
Hiện tại không hiểu sao nàng lại mất tích, nếu như là bị người hại, thân là yêu quái được thỉnh phong ở Thục Sơn, loại hành vi này không thể nghi ngờ là khiêu khích quyền uy Thục Sơn, đệ tử Thục Sơn kia phải phụ trách giúp nàng đòi lại công đạo.
Nếu như là chính nàng sinh ra dị tâm, vậy cũng phải đệ tử Thục Sơn đi xử lý, tận lực tiêu trừ ảnh hưởng, cố gắng tiêu trừ ảnh hưởng, một khi nàng chọc sai cái gì, cuối cùng sẽ tính trên đầu Sở Lương.
Thời điểm tuổi trẻ khí thịnh tất cả mọi người đều có trách nhiệm có thiện tâm, có lẽ sau khi trải qua nhiều chuyện phiền toái như vậy, về sau mới dần dần phát sinh biến hóa đi.
Nhưng mà Sở Lương ngược lại còn tốt, hắn chỉ là cảm thấy bỏ qua cơ hội học thần thông có chút đáng tiếc, về phần những phiền toái này.. Hắn đã chuẩn bị tâm lý khi hắn làm điều đó.
Lúc đi tới tiểu lầu các, quả nhiên Đế Nữ Phượng lại đang xem truyện tranh.
Từ lúc Sở Lương trở thành đồ đệ của nàng, cũng chưa nhìn thấy nàng tu luyện cho dù một khắc đồng hồ, cũng không biết nàng lấy một thân tu vi có thể đánh như vậy từ đâu ra.[/CREDITS]
[CREDITS=250;1991693044439]"Chúng nó không phải phi kiếm chết, mà là quân đội sống."
"Phân Quang Lược Ảnh, Cử Chỉ Tùy Tâm! Mau!"
Xoẹt xoẹt xoẹt --
Lại một lần kiếm ảnh khó phân, lần này trăm ánh kiếm vờn quanh bên người Sở Lương, ngay ngắn trật tự, giống như đang bày trận.
"Đi!" Sở Lương giơ chỉ quyết lên, phi kiếm lập tức bay thẳng lên không trung, tiếng xé gió nối liền thành một mảnh.
Theo đầu ngón tay hắn chuyển động nhẹ nhàng, thỉnh thoảng bày ra thành hình chữ '一', thỉnh thoảng lại bày thành hình chữ '人'.
Khương Tiểu Bạch nhìn Sở Lương đã làm thành thục Bách Kiếm Quyết, đồng tử không khỏi mở to vài phần, dù sao cũng hơi kinh ngạc.
Đệ tử bình thường của Thục Sơn, bình thường đều là một kiếm hóa hai kiếm, mười kiếm, trăm kiếm, trước đó có một quá trình tiến hành theo chất lượng, lại dần dần tìm tòi điểm trọng yếu.
Ở trong đó có một số chỗ mấu chốt, nàng định chờ Sở Lương thất bại mấy lần có thể ngộ ra, nàng mới mở miệng chỉ điểm, kiểu như vậy sẽ có hiệu suất cao nhất. Không ngờ Sở Lương vừa mới bắt đầu đã tiếp cận đến thành công, chỉ thất bại đúng một lần, sau đó lại tự mình trực tiếp lĩnh hội được toàn bộ.
Nàng vốn cảm thấy quyết định cho Sở Lương ba ngày, đã là điều kiện vô cùng hà khắc rồi.
Kể cả bản thân nàng lúc trước cũng chỉ dùng một ngày đã tu thành cơ sở Bách Kiếm Quyết này, nhưng dù sao nàng cũng là Tiên Linh Thể trong truyền thuyết, kinh tài tuyệt diễm không thể so với người thường được.
Theo suy nghĩ của nàng là, nếu như trong vòng ba ngày có thể luyện thành, đã nói lên hắn là một người có thể thành tài, chỉ tiếc đi theo vị sư tôn khiến cho người khác không biết phải làm sao.. Việc mình giúp đồng môn có tiềm lực một tay là chuyện đương nhiên. Nếu như không thể thì phái Thục Sơn cũng không thiếu một người tầm thường, đương nhiên mình cũng không cần thiết lãng phí thời gian.
Nhưng Sở Lương này tính là cái gì chứ?
Nếu như nói đệ tử bình thường luyện bảy ngày, đệ tử hạch tâm luyện ba ngày, đệ tử thiên tài luyện một ngày..
Vậy hắn luyện bao lâu?
Hai lần!
Điều này cũng không tránh khỏi quá khoa trương, nếu như không phải dáng vẻ lúc trước của hắn thật sự không giống như đang giả vờ, thì thậm chí Khương Tiểu Bạch còn hoài nghi hắn có phải ngay từ đầu đã biết thần thông này hay không, là đến đây lừa gạt nàng.
Sở Lương chỉ huy một đám kiếm ảnh, thao luyện nửa ngày, mới hơi hưng phấn thu hồi phi kiếm lại, sau đó mở to mắt: "Khương sư tỷ, ta giống như đã hiểu được một chút rồi."
Ha ha.
Đó là một chút của ngươi sao?
Khương Tiểu Bạch cười cười, nói: "Ngươi đúng là.. Rất thông minh đó."
"Nếu có điểm tiến bộ nào đó thì đều là do Khương sư tỷ dạy thật tốt." Sở Lương mỉm cười nói.
Bản thân mình thông minh sao?
Vấn đề này hắn cũng đã từng nghiêm túc suy nghĩ qua, khi tuổi còn không lớn lắm cũng cho là mình đúng là thông minh hơn người, thế nhưng..
Sau này phát hiện ra.
Dù sao mới đứng thứ ba toàn tỉnh.
Bách Kiếm Quyết học tập rất thuận lợi, lúc Sở Lương từ biệt Khương Tiểu Bạch, hẹn ngày mai có thể đến học thần thông mới.
Nhưng vừa mới trở lại Ngân Kiếm Phong, thì phát hiện ra có một phong thư đến, mang đến một tin tức không tốt lắm.
Bức thư được gửi bởi Minh viên ngoại ở Hình Châu thành, trong đó hắn nói rằng phu nhân của hắn đã mất tích.
Đúng vậy, chính là miêu yêu mà Sở Lương mới hướng sơn môn thỉnh phong cho nàng kia.
"Haiz.." Sở Lương khẽ thở dài.
Xem ra phải tạm thời gác lại chuyện học tập thần thông mới, hắn lập tức truyền tin cho Khương Tiểu Bạch, sau đó lại đi tìm sư tôn báo cáo chuyện này.
Đây chính là phiền toái tiếp theo mà loại chuyện thay yêu thỉnh phong này sẽ mang đến.
Mặc dù là có lòng tốt hỗ trợ, nhưng chỉ cần yêu vật này xảy ra vấn đề gì, vậy ngươi nhất định phải chịu trách nhiệm cho nó.
Theo quy củ, Minh phu nhân không thể rời khỏi thành trì nơi mình sinh sống trong thời gian dài, cách mấy tháng còn phải trở về Thục Sơn một chuyến.
Hiện tại không hiểu sao nàng lại mất tích, nếu như là bị người hại, thân là yêu quái được thỉnh phong ở Thục Sơn, loại hành vi này không thể nghi ngờ là khiêu khích quyền uy Thục Sơn, đệ tử Thục Sơn kia phải phụ trách giúp nàng đòi lại công đạo.
Nếu như là chính nàng sinh ra dị tâm, vậy cũng phải đệ tử Thục Sơn đi xử lý, tận lực tiêu trừ ảnh hưởng, cố gắng tiêu trừ ảnh hưởng, một khi nàng chọc sai cái gì, cuối cùng sẽ tính trên đầu Sở Lương.
Thời điểm tuổi trẻ khí thịnh tất cả mọi người đều có trách nhiệm có thiện tâm, có lẽ sau khi trải qua nhiều chuyện phiền toái như vậy, về sau mới dần dần phát sinh biến hóa đi.
Nhưng mà Sở Lương ngược lại còn tốt, hắn chỉ là cảm thấy bỏ qua cơ hội học thần thông có chút đáng tiếc, về phần những phiền toái này.. Hắn đã chuẩn bị tâm lý khi hắn làm điều đó.
Lúc đi tới tiểu lầu các, quả nhiên Đế Nữ Phượng lại đang xem truyện tranh.
Từ lúc Sở Lương trở thành đồ đệ của nàng, cũng chưa nhìn thấy nàng tu luyện cho dù một khắc đồng hồ, cũng không biết nàng lấy một thân tu vi có thể đánh như vậy từ đâu ra.[/CREDITS]