Welcome! You have been invited by Hoa Vô Sắc to join our community. Please click here to register.
Chương 180: Một đại soái ca đến trường học

Ngày hôm sau, khi tiết học thứ hai kết thúc, tòa nhà dạy học bỗng trở nên sôi động, rất nhiều học sinh đổ xô ra hành lang trường đi vây xem.

Hồ Kiều Kiều tò mò đi theo bọn họ ra ngoài hành lang, nhìn một hồi.

Sau đó quay lại và nói với Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng, có một đại soái ca trong trường, kiểu đẹp trai chảy máu mũi!"

"Ừ." Giản Nhất Lăng không hứng thú với anh chàng đẹp trai.

"Không phải đâu Nhất Lăng. Anh chàng lần này không chỉ đẹp trai mà còn là sinh viên hàng đầu của Đại học Hằng Viễn! Đồng thời, anh ấy vẫn đang học đại học mà anh ấy đã thành lập một công ty Internet với bạn cùng lớp của mình!"

"Ừ." Vẫn không có hứng thú gì.

"Anh ấy tên là.. Tần Xuyên! Nghe nói mọi mặt đều siêu xuất sắc!"

Giản Nhất Lăng ngước nhìn.

Nghĩ lại, công ty của Tần Xuyên gần đây đã phát triển nhanh chóng.

Tương ứng, tên tuổi của Tần Xuyên bắt đầu được người dân ở thành phố Hằng Viễn biết đến.

Trên thực tế, Giản Nhất Lăng biết nhiều hơn những người khác một chút, bởi vì cô đã xem tất cả các báo cáo tài chính của công ty của Tần Xuyên.

Hồ Kiều Kiều tiếp tục nói với Giản Nhất Lăng, "Mình nghe nói rằng anh ấy là thủ khoa đầu vào của đại học Hằng Viễn trong kỳ thi tuyển sinh đại học. Anh ấy có thể đến Bắc Kinh để học tại các trường đại học hàng đầu trong nước, nhưng mình không biết tại sao anh ấy lại chọn Hằng Viễn. Tất nhiên, đại học Hằng Viễn của chúng ta cũng rất tốt, dù sao cũng là giấc mơ mà mình không thể leo lên trong đời."

"Anh ấy tới, làm cái gì?" Giản Nhất Lăng hỏi.

Tần Xuyên không tốt nghiệp Trường cao trung Thịnh Hoa, anh ấy học hết cao trung với học bổng toàn phần của trường cao trung số 1 Hằng Viễn và các điều kiện ưu đãi miễn học phí.

Nếu anh ấy muốn quay lại trường cũ của mình, anh ấy nên quay lại trường cao trung cơ sở số 1 Hằng Viễn, không phải Thịnh Hoa.

"Nghe nói lãnh đạo trường đã mời anh ấy đến giảng bài cho học sinh năm ba. Có lẽ là định hướng ngành học, tương lai nghề nghiệp gì đó."

Thịnh Hoa hy vọng các học sinh trường học của mình sau khi ra ngoài có thể có tiền đồ sáng lạn.

Cho nên sẽ tổ chức tọa đàm cho các học sinh học năm ba, lần này còn mời Tần Xuyên, là một người khi còn là sinh viên mà vẫn có thể mở công ty riêng làm tấm gương cho các học sinh.

Để anh ấy nói ra một chút quá trình học tập, thi đại học, gây dựng sự nghiệp.

Vốn dĩ chuyện này cũng rất bình thường, nhưng Tần Xuyên có giá trị nhan sắc cao, khiến cho cả trường học xôn xao.

Hồ Kiều Kiều mắt đầy ánh sao, "Anh ấy trông đẹp trai, học giỏi, thành lập công ty khi còn trẻ, một công ty Internet, chỉ cần nghe thoáng qua cũng biết là sẽ sử dụng rất nhiều chất xám! A, quả thật là nhân gian lý tưởng. Tại sao cùng sinh ra làm người. Có người lại chiến thắng trong cuộc sống, còn mình mỗi ngày đều lo lắng không biết mình có thể vượt qua hay không?"

Lúc này, một nam sinh bước tới, trào phúng nói.

"Không phải sao. Con người Tần Xuyên còn trẻ, có triển vọng, dựa vào nỗ lực của bản thân mà lập nghiệp, vẫn là sinh viên đại học, đã bắt đầu mở một công ty internet. Không giống như một số người, dựa vào cha mẹ có tiền, quần áo trực tiếp đến tay, cơm ăn được đưa tới miệng, đần độn mà sống cả đời."

Nam sinh nói không chớp mắt, mang mắt kính rất dày.

Cậu ta tên là Vương Hướng Trọng, là một trong những học sinh giỏi nhất lớp tám năm nhất.

Vương Hướng Trọng đã quen coi thường những người có điều kiện gia đình tốt nhưng không chăm chỉ như Giản Nhất Lăng và Hồ Kiều Kiều.

"Vương Hướng Trọng, mình học không tốt, đối với cậu không thành vấn đề, đúng không?" Hoa Kiều Kiều rầu rỉ mà phản bác.

Chỉ là Hồ Kiều Kiều nhát gan, âm thanh nói càng lúc càng nhỏ, thời điểm nói ra một chút khí thế cũng không có.
 
Chương 181: Đến lúc đó dập đầu xin lỗi

"Không liên quan gì đến tôi, tôi chỉ nói sự thật, nói sự thật thì không vi phạm pháp luật. Cậu sẽ không chỉ nghe người khác nói tốt về cậu mà còn nghe người khác nói xấu về cậu đúng không?" Vương Hướng Trọng tự tin nói.

Vương Hướng Trọng nói tiếp, "Còn nữa, tôi cũng không nói những người đần độn mà sống cả đời là hai người các cậu, các cậu không cần chính mình dò chỗ ngồi."

Hồ Kiều Kiều bĩu môi.

Tức giận, nhưng không thể phản bác lại.

Vì vậy càng tức giận.

Hồ Kiều Kiều trông như một quả cà tím bị sương muối, uể oải.

Ai kêu cô thi không đạt tiêu chuẩn, không có so được với Vương Hướng Trọng đáng ghét này?

Giản Nhất Lăng nhìn Hồ Kiều Kiều một lúc, thấy cô ấy buồn bã nên quay đầu lại nói với Vương Hướng Trọng, "Lần sau, nếu cậu thi điểm không qua mình, liền đối với Hồ Tiêu, dập đầu xin lỗi."

"Giản Nhất Lăng, cậu bị sao vậy?" Ánh mắt Vương Hướng Trọng có chút khinh thường.

"Đánh cuộc, không đánh cuộc?"

"Có phải nếu cậu thi không qua điểm của tôi, cậu cũng dập đầu xin lỗi?"

"Đúng vậy."

Khi nghe điều này, Vương Hướng Trọng bật cười, những người bạn xung quanh trong lớp cũng nhìn Giản Nhất Lăng với ánh mắt kỳ lạ.

Đúng là thành tích của Giản Nhất Lăng trong kỳ kiểm tra hàng tháng vừa rồi đã được cải thiện, ngay cả chủ nhiệm lớp cũng khen ngợi cô ấy.

Nhưng so với Vương Hướng Trọng, học sinh đứng đầu lớp, sự tiến bộ của cô ấy vẫn kém hơn một chút.

Vừa mới đạt được điểm tiêu chuẩn của cuộc thi, cô ấy đã bắt đầu thách đấu với học bá của lớp.

Quả nhiên, muốn phiêu đến có điểm lợi hại.

Giờ thì mọi người đã hiểu tại sao cô ấy đầu óc nóng lên đi đăng ký tham gia cuộc thi hóa học.

Sau khi đạt điểm tiêu chuẩn các môn của kỳ thi hàng tháng, Giản Nhất Lăng thực sự rất muốn phiêu.

"Được rồi, tôi có cái gì không dám đánh cuộc? Dù sao thì mọi người cũng đã nghe thấy rồi. Nếu tổng điểm của cậu thấp hơn tôi trong kỳ thi tháng sau, cậu liền ngoan ngoãn dập đầu xin lỗi. Hãy nhớ, là dập dầu xin lỗi nha."

Giản Nhất Lăng luôn tỏ ra kiêu căng ngạo mạn, yêu cầu cô phải xin lỗi người khác, trường hợp này có thể nói là rất hiếm thấy.

Càng đừng nói phía trước bỏ thêm hai chữ "Dập đầu".

Hồ Kiều Kiều nhanh chóng kéo Giản Nhất Lăng lại với vẻ mặt lo lắng, "Nhất Lăng, đừng, đừng đánh cuộc chuyện này với cậu ta."

Hồ Kiều Kiều không muốn Giản Nhất Lăng phải dập đầu xin lỗi Vương Hướng Trọng.

Giản Nhất Lăng không nghe Hồ Kiều Kiều khuyên can, mà đồng ý với Vương Hướng Trọng, "Được."

Hồ Kiều Kiều còn uể oải hơn trước.

Phải làm sao bây giờ.

Đạt điểm tiêu chuẩn vận khí tốt còn may mắn có thể đụng phải.

Vương Hướng Trọng, một trong những người giỏi nhất trong lớp, quá khó!

Sau khi Vương Hướng Trọng rời đi, Hồ Kiều Kiều nói với Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng, đến lúc đó, cái dập đầu này mình sẽ thay cậu làm."

"Tại sao?" Giản Nhất Lăng hơi ngạc nhiên.

"Này, những gì cậu ra nói vừa rồi là hai chúng ta, mình cũng không thể trốn tránh!"

Hồ Kiều Kiều cảm thấy chuyện này cũng không phải chuyện riêng của Giản Nhất Lăng.

"Không có việc gì."

"Xác thật, không có việc gì. Cũng chỉ là dập dầu xin lỗi cậu ta. Mình mới không sợ đâu." Hồ Kiều Kiều nói.

###

Tần Xuyên đến trường cao trung Thịnh Hoa để giảng bài, đích thân Lý lão sư, chủ nhiệm giáo dục tiếp đãi anh.

Đối với những người trẻ đầy triển vọng như vậy, Lý lão sư càng yêu mến họ hơn.

Tần Xuyên hôm nay mặc một bộ âu phục chỉnh tề, bộ âu phục màu xanh đen, thắt cà vạt, cúc áo sơ mi đều được cài chặt, vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng, thoạt nhìn có vài phần hương vị cấm dục.

"Sinh viên Tần, em thực sự là niềm tự hào của tuổi trẻ thành phố Hằng Viễn. Nếu học sinh của trường chúng tôi có thể học hỏi từ em 10 hoặc 20%, thầy là chủ nhiệm giáo dục cũng sẽ rất vui mừng."

"Lão sư quá khen. Trường cao trung Thịnh Hoa là một trong những trường cao trung tốt nhất tại thành phố Hằng Viễn, học sinh tài ba ra ngoài cũng có không ít."
 
Chương 182: Em biết học sinh Giản Nhất Lăng?

"Nhân tiện, thầy nghe nói sinh viên Tần gần đây gặp rất nhiều lão đại trên mạng Internet? Rất nhiều người trong giới Internet quốc tế cũng có liên hệ với em?"

"Không thể nào, lão sư có lẽ đã nhầm lẫn, cùng với giới Internet quốc tế, chắc là Giản Duẫn Thừa, người đã tốt nghiệp trường này, sẽ liên hệ nhiều hơn."

Tần Xuyên đạm nhiên mà trả lời.

"À, đúng rồi." Chủ nhiệm giáo dục mỉm cười.

Giản Duẫn Thừa cũng đã tốt nghiệp trường cao trung Thịnh Hoa, nhưng hơi sớm, khi Giản Duẫn Thừa còn học ở trường Thịnh Hoa thì ông không phải là chủ nhiệm giáo dục.

Ngoài ra còn có Giản Duẫn Mạch, người được cho là thiên tài, hiện cậu ta đang theo học nghiên cứu sinh tại một trường đại học nổi tiếng ở nước ngoài, lão sư của cậu ta là một nhà sinh vật học hàng đầu thế giới.

Nói đến đây, chủ nhiệm giáo dục không thể không nghĩ đến Giản Nhất Lăng.

Họ đều là con của Giản gia, tại sao sự khác biệt giữa anh và em lại lớn đến vậy?

Trong nhiệm kỳ của mình, ông không có được những thiên tài như Giản Duẫn Thừa và Giản Duẫn Mạch, mà lại quản Giản Nhất Lăng, người không biết cố gắng của Giản gia.

Đây là tạo cái nghiệt gì.

Chủ nhiệm giáo dục cùng Tần Xuyên đến giảng đường của trường.

Khuôn mặt của ông ấy tràn đầy tươi cười trên đường đi, bất cứ ai nhìn thấy đều biết ông ấy đang có tâm trạng rất tốt.

Khi Tần Xuyên đến khán phòng, khán phòng đã đầy học sinh năm ba.

Mạc Thi Vận cũng nằm trong số đó, cô ấy không định đến mà ở lại lớp để làm các câu hỏi thi hóa học.

Nhưng lúc đến giờ, Chu Toa lại kéo cô đi đến đây.

Không lâu sau khi Chu Toa và Mạc Thi Vận xích mích lần trước, Chu Toa đã chủ động xin lỗi Mạc Thi Vận.

Mạc Thi Vận không cùng cô ấy so đo, tính tình tốt mà tha thứ cho cô.

Mạc Thi Vận cảm thấy mình không cần thiết phải trở mặt với Chu Toa, cô cũng không muốn gây thù chuốc oán với lớp, cũng không muốn bị mọi người chán ghét như Giản Nhất Lăng.

Mặc dù Mạc Thi Vận đang ở đây nhưng cô ấy vẫn định dùng thời gian này để học nên đã mang câu hỏi thi hóa học theo.

Nghe nói hôm nay người đến thuyết trình vẫn là sinh viên đại học, học rất giỏi, bạn học đánh giá rất cao, lúc đầu Mạc Thi Vận còn tưởng đó là tin đồn.

Nhưng khi nhìn thấy Tần Xuyên, cô mới nhận ra trước đây mọi người đánh giá không quá đáng về anh.

Và những gì Tần Xuyên nói không giống như những lão giáo sư nói, họ toàn nói những điều khoa trương và lý luận suông, anh ấy lại nói chuyện có căn cứ, thực tế.

Đặc biệt, thành quả của anh ngày hôm nay không phụ thuộc vào xuất thân nổi bật, mà là sự nỗ lực của bản thân.

Đây là điều mà Mạc Thi Vận ngưỡng mộ nhất.

Đây cũng chính là những gì cô ấy hy vọng mình có thể làm được.

Mạc Thi Vận vô thức bị Tần Xuyên hấp dẫn sự chú ý, bộ câu hỏi thi hóa học được đem theo không hề được mở ra.

Kết thúc bài phát biểu, Mạc Thi Vận từ trong lòng tán thưởng, sau đó nhìn Tần Xuyên rời đi.

Sau bài phát biểu là giờ ăn trưa.

Chủ nhiệm giáo dục mời Tần Xuyên dùng bữa trong nhà ăn của trường họ.

Tần Xuyên nhìn thấy Giản Nhất Lăng trong nhà ăn.

Cô ấy có vẻ không thích thay đổi quần áo, cô ấy đã ăn mặc như thế này kể từ lần đầu tiên anh nhìn thấy cô ấy, áo trắng quần đen, mái tóc dài ngang lưng buộc thành đuôi ngựa, trông thật thanh tân sạch sẽ.

Một khuôn mặt trắng nõn, thanh tú nhưng lại xa cánh.

Đôi mắt sáng và trong, đó là điều bắt mắt nhất.

Khi Tần Xuyên đang nhìn Giản Nhất Lăng, chủ nhiệm giáo dục tò mò hỏi, "Sinh viên Tần biết Giản Nhất Lăng sao?"

"Vâng." Tần Xuyên không phủ nhận.

"Ồ? Làm thế nào mà sinh viên Tần lại biết Giản Nhất Lăng?"

"Em đã dạy phụ đạo cho cô ấy trước đây, nhưng em không nghĩ cô ấy thực sự cần học phụ đạo." Tần Xuyên trả lời.
 
Chương 183: Đến viện nghiên cứu một chuyến

Tần Xuyên cảm thấy Giản Nhất Lăng đủ thông minh, học lực kém có thể là do cô ấy không muốn học, nhưng cô ấy có thể nhanh chóng nắm bắt được điều mình muốn học.

Đây là cảm giác của Tần Xuyên đối Với Giản Nhất Lăng trong khoảng thời gian này.

"Đúng là không cần học phụ đạo, học phụ đạo cũng tùy người, có người học rất hữu ích, có người học cũng chỉ lãng phí thời gian."

Chủ nhiệm giáo dục hiển nhiên lý giải sai ý tứ của Tần Xuyên.

Tần Xuyên nhíu mày nhìn cô gái đang trầm mặc cách đó không xa, do dự một lúc, anh vẫn thuận miệng giải thích với ông, "Lão sư hiểu lầm rồi, em nghĩ cô ấy khá tài giỏi."

Tần Xuyên bình thường không phải là người hay giải thích, chuyện của chính mình cũng vậy.

Hôm nay, lại giải thích thêm hai câu, đã rất hiếm.

Nghe được lời nói của Tần Xuyên, vẻ mặt của chủ nhiệm giáo dục rất xấu hổ.

Nhưng bởi vì đối phương là một người trẻ tuổi đầy triển vọng mà ông rất xem trọng, ông có thể chịu đựng một số lời.

Hơn nữa, nói với người ngoài rằng học sinh trong trường ông ta tệ hại thế nào là tự vác đá nện vào chân mình.

Chủ nhiệm giáo dục không ngốc như vậy.

Giờ phút này trong nhà ăn có rất nhiều người, mọi người đều chú ý tới Tần Xuyên, người này sinh ra cao gầy lại lóa mắt, để người ta không chú ý cũng khó.

Nếu không phải ở bên cạnh Tần Xuyên còn có chủ nhiệm giáo dục "Quỷ kiến sầu", rất nhiều học sinh đều muốn tiến tới gần Tần Xuyên.

Mạc Thi Vận cũng ở trong đám học sinh đang ăn cơm, lần nữa nhìn thấy Tần Xuyên, ánh mắt không khỏi bị anh hấp dẫn.

Tuy nhiên, Tần Xuyên không thể chú ý đến Mạc Thi Vận trong số các học sinh vào lúc này.

###

Cuộc thi hóa học diễn ra vào thứ Năm và nhà trường cho phép những học sinh đăng ký nghỉ vào ngày hôm đó.

Là một học sinh đã đăng ký, Giản Nhất Lăng đương nhiên cũng không đến trường vào ngày hôm đó.

Cuộc thi diễn ra vào buổi chiều, các học sinh khác sử dụng nửa buổi sáng cuối cùng để đọc thêm câu hỏi và ôn tập thêm.

Còn Giản Nhất Lăng lại đến viện nghiên cứu.

Mục đích đến hôm nay có hai phần: Một là vì tình trạng của mẹ Tần Xuyên, hai là đến tham gia một cuộc phẫu thuật, làm quen trước với quy trình phẫu thuật của viện.

Trường hợp của mẹ Tần Xuyên do Giản Nhất Lăng và Trình Dịch phụ trách.

Trong thời gian cô bị bệnh, Trình Dịch đã chuyển các dữ liệu liên quan cho cô qua Internet, họ tiến hành phân tích và thảo luận trực tuyến.

Nhưng trong một số trường hợp, Giản Nhất Lăng vẫn cần phải tận mắt chứng kiến để khẳng định thêm.

Mẹ của Tần Xuyên mắc bệnh máu hiếm, chưa rõ nguyên nhân.

Triệu chứng là nồng độ oxy trong máu thấp, trong thời gian dài có thể dẫn đến suy cơ tim, suy khí quản và tổn thương não.

Điều mà Trình Dịch và Giản Nhất Lăng phải làm là tìm ra nguyên nhân gây bệnh và tìm cách khôi phục nồng độ oxy trong máu của bà về mức bình thường.

Hiện tại mẹ của Tần Xuyên đang ở trong phòng bệnh của viện nghiên cứu, với các thiết bị khác nhau được kết nối với cơ thể của bà ấy, theo dõi các chỉ số cơ thể của bà ấy 24/24.

Trình Dịch cũng đã bắt đầu thử những loại thuốc cơ bản nhất, tạm thời có thể sử dụng thiết bị bên ngoài để duy trì nồng độ oxy trong máu để đảm bảo rằng tình trạng thể chất của bà sẽ không xấu đi.

Khi Giản Nhất Lăng đến, viện trở nên sôi động.

Các giáo sư tranh nhau đi tìm Giản Nhất Lăng, La Tú Ân và Trình Dịch một lần nữa không thể xếp hàng lại.

Sau khi thoát khỏi vòng vây của các giáo sư, Giản Nhất Lăng cuối cùng cũng trở về văn phòng của mình.

Giản Nhất Lăng mang đến cho La Tú Ân những bức ảnh có chữ ký của bốn thành viên Jupiter.

"Ahhhh, Nhất Lăng bảo bối, tỷ tỷ yêu em, tỷ tỷ yêu em muốn chết!"

La Tú Ân cầm 4 tấm hình có chữ ký và hôn lên từng tấm một.
 
Chương 184: Một món quà cho Trình Dịch

Trình Dịch vừa muốn cười nhạo La Tú Ân, thì Giản Nhất Lăng đưa qua một chiếc hộp.

Trình Dịch mở hộp và thấy bên trong là một hình người.

Không, cái này không phải hình người đồ chơi.

Thoạt nhìn, nó giống đồ chơi, nhưng nhìn kỹ mới thấy nó được làm bằng kẹo.

Nhưng bởi vì nó quá tinh xảo, khiến người ta tưởng rằng đó là mô hình đồ chơi, thậm chí còn tinh tế và tinh mỹ hơn.

Giản Nhất Lăng đã sử dụng đường nghệ để tạo cho Trình Dịch một ngự tỷ giả tưởng xinh đẹp, chân dài.

"Nhất Lăng muội tử, là em làm cái này à?" Trình Dịch vội vàng hỏi Giản Nhất Lăng.

Giản Nhất Lăng gật đầu.

Trình Dịch trong lòng tức khắc nở hoa.

Người duy nhất trong viện, theo đúng nghĩa, là một cô gái thuần khiết, đã tặng anh ta, một món quà độc nhất, do chính tay mình làm ra!

Chắc chắn, những người khác trong viện đều ghen tị và căm ghét Trình Dịch.

Ngay cả La Tú Ân cũng không ngoại lệ.

Mặc dù bức ảnh có chữ ký của thần tượng rất đẹp nhưng mô hình người của Trình Dịch do chính tay Nhất Lăng muội tử làm, trông còn hấp dẫn hơn!

Khóe miệng Trình Dịch nhếch lên, nhưng anh vẫn muốn giữ vẻ mặt trịnh trọng.

Ngón tay theo thói quen đẩy kính của chính mình, rồi nói với Giản Nhất Lăng, "Cảm ơn Nhất Lăng muội tử, anh rất thích món quà này."

La Tú Ân cẩn thận nhìn mô hình người bằng đường tuyệt đẹp trên tay Trình Dịch, "Ai da, Trình Dịch, cậu xem ngay cả Nhất Lăng muội tử cũng biết rằng cậu thích thục nữ ngự tỷ 36D trước độn sau kiều! Bản chất của cậu gần như bị phơi bày hết."

"Ân tỷ, khụ khụ." Trình Dịch nhắc nhở La Tú Ân, cái gì "trước độn sau kiều", "thục nữ ngự tỷ", những từ ngữ không nên nói trước mặt Nhất Lăng muội tử.

La Tú Ân giả vờ không hiểu ánh mắt của Trình Dịch, "Những bức tượng nhỏ mà cậu mua trước đây chỉ có thể cầm liền tốt rồi. Giờ thì Nhất Lăng muội tử làm hình người bằng đường, cuối cùng cậu cũng có thể đạt được thứ mình muốn. Chậm, chậm, liếm!"

"Ân tỷ, chú ý lời nói!" Trình Dịch nghiêm nghị nhắc nhở La Tú Ân.

Với kính vàng và áo khoác trắng, Trình Dịch trông vẫn rất nghiêm túc và bảnh bao.

Nhất Lăng muội tử là vị thành niên, Ân tỷ có hay không khi nói phải chú ý một chút?

"Tôi thì làm sao? Tôi kêu cậu ăn kẹo. Cậu ăn kẹo không phải đều như vậy sao?"

La Tú Ân không giữ chút mặt mũi nào cho Trình Dịch.

Trình Dịch, "..."

"Đừng ngại, tôi nghĩ rằng cậu bắt đầu ăn từ bên ngoài, trước tiên ăn một phần quần áo, hắc hắc hắc.." La Tú Ân nở một nụ cười đáng khinh.

"Ân tỷ, chị nghĩ nhiều rồi. Quần áo và thân thể là dính với nhau. Bên trong không phải như chị nghĩ."

Thành Nghị không nói nên lời với La Tú Ân, ở trước mặt Nhất Lăng muội tử, cô ấy không nên thu liễm một chút sao?

"Tách ra làm riêng, làm thân thể trước, sau đó làm quần áo." Giản Nhất Lăng đột nhiên nói, thấp giọng giải thích.

Vì vậy, có những chi tiết dưới quần áo.

Trình Dịch và La Tú Ân đồng thời mở to mắt nhìn Giản Nhất Lăng, đôi mắt của Giản Nhất Lăng rất sáng, đơn thuần và không hề tạp niệm, hoàn toàn trái ngược với những gì cô ấy nói.

La Tú Ân vội vàng nhắc nhở Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng muội tử, lần sau em đưa mô hình đàn ông thì không cần chi tiết như vậy! Đặc biệt đưa cho Trình Dịch, sẽ tiết kiệm được một khoảng thời gian, cậu ta không cần."

Trình Dịch buồn bực nghĩ, tại sao lại không cần?

Nhưng đây là lời Ân tỷ nói, anh không dám phản bác.

"Tốt."

Vậy thì lần sau cô ấy sẽ không làm thế nữa.

Giản Nhất Lăng cần chân thật mới làm như vậy.

Cô ấy biết rất rõ về giải phẫu cơ thể con người, người không mặc quần áo cô đã thấy nhiều, cô ấy đã phẫu thuật rất nhiều.
 
Chương 185: Đề thi hóa học quá khó

Sau khi đưa cho La Tú Ân và Trình Dịch quà, Giản Nhất Lăng đi thay quần áo và khử trùng rồi chuẩn bị vào phòng mổ.

Ca phẫu thuật này không khó đối với Giản Nhất Lăng, nó là một ca phẫu thuật cắt bỏ khối u ở phổi.

Phẫu thuật được hoàn thành trong một giờ.

Biểu hiện của Giản Nhất Lăng không phụ sự mong đợi của mọi người.

Quả nhiên, ca phẫu thuật chỉnh sửa dây thần kinh tay được giao cho cô ấy, họ không cần phải lo lắng gì cả.

Sau khi hoàn thành ca phẫu thuật, Giản Nhất Lăng đến phòng của mẹ Tần Xuyên, kiểm tra xong đã là mười hai giờ.

Sau đó, Trình Dịch chở Giản Nhất Lăng đến phòng thi của cuộc thi hóa học lần này.

Phòng thi được thiết lập tại Đại học Hằng Viễn, ban tổ chức đã mượn một tòa nhà dạy học của Đại học Hằng Viễn làm phòng thi.

Mười phút trước khi bắt đầu bài thi, cô mới bước vào cửa phòng thi.

Người giám thị ở cửa nhìn giấy tờ trong tay Giản Nhất Lăng, rồi nhìn bản thân Giản Nhất Lăng, liên tục xác nhận.

Đơn giản vì Giản Nhất Lăng trông không giống học sinh cao trung.

Sau khi xác nhận thông tin là chính xác, Giản Nhất Lăng được đưa vào phòng thi.

Giản Nhất Lăng là người cuối cùng có mặt trong toàn bộ phòng thi.

Thời gian làm bài kiểm tra là hai giờ, chỉ trong vòng chưa đầy một giờ, Giản Nhất Lăng đã nộp bài làm rồi rời đi.

Mặc khác, các thí sinh sau hai giờ mới ra ngoài, cũng có một số người không trả lời được các câu hỏi nên ra sớm.

Sau khi bước ra, vẻ mặt của mọi người đều rất khó xem.

Những người tham gia kỳ thi đã bày tỏ suy nghĩ của mình trên diễn đàn của trường.

[Cuộc thi hóa học này không dành cho con người chút nào! Quá khó! Tôi thậm chí không thể đọc hết các câu hỏi!]

Các học sinh khác tham gia kỳ thi trả lời.

[Không có câu hỏi trắc nghiệm nào, ngay cả tôi cũng không hiểu được.]

[Đây có thực sự là một cuộc thi hóa học dành cho cao trung không? Tôi nghi ngờ cuộc sống.]

[Thành thật mà nói, tôi không chắc chắn được một câu hỏi nào.]

[Mấy câu hỏi đầu tiên tôi còn biết một chút, nhưng tôi thậm chí không biết phải làm gì với những câu hỏi phía sau, vì vậy tôi chỉ có thể viết một vài phương trình hóa học một cách ngẫu nhiên.]

[Tôi nghĩ những người có thể đạt điểm cao lần này đều là đại thần, tôi chỉ có thể là người phàm!]

[Tôi thực sự hoài nghi đợt thi này thật sự có người đạt điểm cao sao? ]

Thí sinh kêu rên, câu hỏi quá khó, so với cuộc thi bình thường không chỉ khó hơn một chút.

Khó trách số tiền thưởng của cuộc thi này cao như vậy, thực sự không phải ai cũng có thể có được.

[Đột nhiên tự hỏi Giản Nhất Lăng làm bài như thế nào.]

[Đừng nhắc tới, mới một giờ làm bài là cô ta đã ra khỏi phòng thi rồi.]

[Lần này đề thi khó, tất cả mọi người cùng cảnh ngộ, ước chừng kết quả của cô ta cũng không đặc biệt khó coi.]

Nếu mọi người làm bài thi được 80 đến 90, còn Giản Nhất Lăng làm bài được 20 đến 30, thì Giản Nhất Lăng hẳn liền khó coi.

Nhưng nếu mọi người làm bài thi được 20 đến 30 và Giản Nhất Lăng đạt điểm 10 thì cũng không khó coi.

Sau khi Mạc Thi Vận thi xong, sắc mặt tái mét.

Vẻ mặt của cô có vẻ hơi hoảng hốt.

Cô không chắc về cuộc thi này.. Cô hoảng sợ.

Trước khi thi, cô đánh rất nhiều câu hỏi và cô nghĩ mình có thể xử lý được đề thi.

Không ngờ câu hỏi lần này lại khó đến vậy, nhiều câu hoàn toàn nằm ngoài đề cương và không nằm trong phạm vi kiến thức môn Hóa học của cao trung.

Phần đầu tuy hơi khó nhưng vẫn nằm trong phạm vi ôn tập, là dạng câu hỏi mà cô gặp phải.

Nhưng cô ấy thậm chí còn không hiểu mấy câu hỏi ở đằng sau.

Bây giờ Mạc Thi Vận chỉ có thể cầu nguyện rằng những học sinh khác, giống như cô ấy, không thể trả lời câu hỏi của trong đề thi một cách chính xác.

Nếu không, số tiền thưởng của cuộc thi lần này có thể bỏ lỡ cô ấy.

Và hậu quả sẽ là điều cô ấy không muốn phải chịu đựng lúc này.
 
Chương 186: Vị trí đầu tiên là Giản Nhất Lăng

Ngày hôm sau, Mạc Thi Vận đến trường với tâm trạng thấp thỏm, vừa bước vào lớp đã nghe thấy kết quả cuộc thi hóa học được công bố.

Tổng số thí sinh tham gia phần thi môn hóa này không nhiều nên ban tổ chức có thể chỉnh sửa kết quả thi vào buổi tối sau ngày thi.

Ngay sau khi kết quả được công bố, tất cả mọi người đều không thể bình tĩnh.

Mạc Thi Vận nhanh chóng mở điện thoại di động xem trang web chính thức của cuộc thi, cô thực sự nhìn thấy bảng điểm được công bố.

Ba chữ Giản Nhất Lăng lọt vào tầm mắt.

Đứng đầu danh sách.

Vị trí đầu tiên.

Giản Nhất Lăng thực sự là người đầu tiên!

Sự thật này là không thể tin được.

Chưa kể đến việc Mạc Thi Vận từng tiếp xúc với Giản Nhất Lăng không thể chấp nhận được, những người khác cũng không thể chấp nhận được.

Trong cơn khiếp sợ, Mạc Thi Vận nhanh chóng tìm kiếm tên mình trong danh sách.

Khi thấy tên, cô nhanh chóng tìm đến số thứ tự.

Vị trí thứ mười một.

Mạc Thi Vận đứng thứ 11 toàn thành phố.

Chỉ kém một người liền có thể nhận được tiền thưởng.

Mạc Thi Vận mặt tái mét nhìn vào màn hình.

Cô đặt quá nhiều kỳ vọng vào cuộc thi này.

Kỳ vọng càng lớn thì thất vọng càng lớn.

Khoảng trống tâm lý quá lớn, nỗi đau bấy lâu nay tràn ngập lòng cô như thủy triều, nhấn chìm cô.

Lúc này, Chu Toa đi tới, nhìn vẻ mặt buồn bã của Mạc Thi Vận rồi thuyết phục, "Mình nghĩ bây giờ cậu không cần phải quá buồn. Cậu xem vị trí đầu tiên lại là Giản Nhất Lăng. Điều này lạ quá, ai mà không biết trình độ của Giản Nhất Lăng? Cô ta không thể làm tốt các bài kiểm tra hóa học thông thường mà lại giành vị trí đầu tiên trong cuộc thi, cái này quá giả. Mình nghĩ khả năng sai sót hệ thống là khá lớn. Nếu kết quả của cô ta sai, vậy thì cậu là người đứng thứ mười?"

Lời nói của Chu Toa khiến Mạc Thi Vận nghĩ lại.

Không sai, nếu điểm của Giản Nhất Lăng sai, thì cô ấy sẽ đứng thứ mười.

"Nhưng.. đây là danh sách do ban tổ chức thông báo, mình.." Mạc Thi Vận không biết phải làm thế nào để ban tổ chức xác minh lại kết quả.

"Đừng lo lắng, cậu không cần phải vội. Mình nghe nói rằng đã có người nộp đơn rồi. Cậu không phải là người duy nhất nghi ngờ về điểm số của cô ta, mà còn có rất nhiều người nghi ngờ cô ta." Chu Toa nói.

Nghe Chu Toa nói vậy, Mạc Thi Vận cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

Nhưng rốt cuộc chỉ là một chút thôi, sự việc vẫn chưa được xác định.

Không chỉ lớp trọng điểm của trường cao trung bị sốc, lúc này cả lớp của Giản Nhất Lăng còn phản ứng dữ dội hơn.

Giản Nhất Lăng vẫn chưa đến trường, mà cả lớp đã bát nháo.

Hồ Kiều Kiều nhìn vào màn hình và xác nhận lại nhiều lần.

"Mình thật sự không hoa mắt, vị trí đầu tiên thật sự là Nhất Lăng, mình thật sự gặp quỷ a!"

Lưu Văn cũng buồn bực, "Người ngồi cùng bàn cậu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Lần trước cậu ấy nói mời gia sư về học, nhưng cũng không có kết quả nhiều. Bây giờ mình thật sự không tin như vậy?"

"Mình cũng không tin nữa là! Khi cậu ấy đến, mình phải hỏi cậu ấy cái nghi vấn này, gia sư của cậu ấy là thần thánh phương nào."

Hồ Kiều Kiều và Lưu Văn đều nghi ngờ Giản Nhất Lăng.

Sự tiến bộ nhanh chóng của Giản Nhất Lăng trong thời gian ngắn có liên quan đến một phương pháp học tập nào đó của cô ấy, người bị nghi ngờ lớn nhất hiện tại chính là gia sư thần bí mà Giản Nhất Lăng đã mời trong khoảng thời gian này.

Giản Nhất Lăng đến sau một lúc.

Vừa bước vào cửa lớp, cô đã thu hút sự chú ý của cả lớp.

Giản Nhất Lăng không để ý lắm, đi thẳng về chỗ ngồi.

Ngay khi cô ngồi xuống, Hồ Kiều Kiều và Lưu Văn đã kéo cô quay lại.

Hồ Kiều Kiều còn chưa tính, Lưu Văn, người luôn chỉ quan tâm đến việc học, thế nhưng hôm nay cũng muốn xem náo nhiệt.

Hồ Kiều Kiều và Lưu Văn không nghi ngờ điểm số của Giản Nhất Lăng có vấn đề, mà họ muốn hỏi bí quyết tiến bộ của Giản Nhất Lăng.
 
Chương 187: Độc môn bí pháp nào

Giản Nhất Lăng nghi ngờ nhìn hai người họ.

"Giản Nhất Lăng, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, chống cự là trừng phạt nghiêm khắc."

Lưu Văn "ép hỏi" Giản Nhất Lăng, "Thành tích gần đây của cậu đã tiến bộ rất nhanh, cậu đã sử dụng độc môn bí pháp nào?"

"Đúng đúng, thẳng thắn sẽ được khoan hồng, chống cự là trừng phạt nghiêm khắc." Hồ Kiều Kiều hưởng ứng.

Đối mặt với hai người thẩm vấn "hung hãn", Giản Nhất Lăng suy tư trong hai giây, "Không có gì, đó là, nhớ kỹ, hiểu bài." Giản Nhất Lăng nói sự thật.

Câu trả lời này làm cho Hồ Kiều Kiều thật sự rất buồn, đối với những câu hỏi đơn giản nhất, cô nhìn thấy cũng không nhớ ra, làm sao có thể hiểu? "

" Vậy còn người gia sư mà cậu thỉnh lúc trước thì sao? Có phải hay không rất lợi hại? Có phải hay không đã dạy cậu rất nhiều? "

Lưu Văn hỏi lại.

" Lợi hại. "Giản Nhất Lăng rất nhận thức năng lực của Tần Xuyên.

Dù chưa nghe kỹ bài giảng của anh nhưng cô không thể phủ nhận trình độ của anh.

" Đó thực sự là công lao của việc học bổ túc! "Hồ Kiều Kiều chỉ có thể nghĩ như vậy.

Lưu Văn vội vàng hỏi Giản Nhất Lăng về thông tin của gia sư," Giản Nhất Lăng, gia sư của cậu tên là gì? Làm gì? Mình có thể tìm ở đâu? "

Giản Nhất Lăng thành thật nói với Lưu Văn về thông tin của Tần Xuyên," Tần Xuyên, sinh viên đại học, Đại học Hằng Viễn. "

Sau khi Giản Nhất Lăng nói xong, Lưu Văn và Hồ Kiều Kiều đồng loạt nhìn cô.

Đây không phải là anh chàng đẹp trai vừa đến trường của họ để diễn thuyết sao?

" Thảo nào cậu tiến bộ nhanh như vậy, cậu học bổ túc với gia sư lợi hại như vậy mà. "Lưu Văn thở dài.

Hồ Kiều Kiều trợn mắt," Nhất Lăng, gia sư của cậu thật sự là anh chàng đẹp trai Tần Xuyên, a, mình thật ghen tị! Thảo nào khi anh ấy đến trường chúng ta ngày hôm đó, cậu không có hứng thú một chút nào, nguyên lai là bình thường đã nhìn đủ rồi. "

Hồ Kiều Kiều và Lưu Văn đang hâm mộ gia sư của Giản Nhất Lăng.

Vương Hướng Trọng bước đến," Các cậu thực sự nghĩ rằng cậu ấy sẽ lợi hại sau khi học bổ túc? Vừa có người vừa phản đối nhà tổ chức và yêu cầu xem xét lại kết quả của Giản Nhất Lăng. "

Mặc dù Vương Hướng Trọng không tham gia cuộc thi hóa học này, nhưng cậu ấy đã nghe thấy rằng rất khó để vượt qua cuộc thi hóa học này.

Ngay cả những siêu cấp đại học bá của trường họ cũng chỉ chiếm vị trí thứ 10.

Tại sao Giản Nhất Lăng lại có thể là người ở vị trí đầu tiên?

" Vương Hướng Trọng, cậu nói vậy là không tốt lắm đâu? Giản Nhất Lăng là bạn học của lớp chúng ta, giải thưởng của cậu ấy cũng mang về vinh dự cho lớp của chúng ta. "

Lưu Văn trịnh trọng giải thích điều này với Vương Hướng Trọng.

" Danh dự có được bằng thủ đoạn không phải là danh dự, mà là sự sỉ nhục. "

Giọng Vương Hướng Trọng lớn và tự tin.

" Vương Hướng Trọng, cậu không có căn cứ, đừng nói nhảm.. "

Hoa Kiều Kiều một lần nữa bị Vương Hướng Trọng chọc giận.

" Có bằng chứng hay không thì đợi khi nào kết quả khảo sát được công bố là sẽ biết có phải không? Còn có hay không có vấn đề, thì trong lòng người đó không phải là rõ ràng nhất sao? Ồ, mình chỉ nói vậy thôi, các cậu cũng không cần dò sẵn chỗ ngồi. "

Vương Hướng Trọng nói xong rồi rời đi.

Nhìn thấy cậu ta như vậy, Hồ Kiều Kiều mặt đầy bất mãn nói nhỏ," Sao lại coi thường người ta như vậy, thành tích kém liền không tiến bộ được sao.. Chúng ta được gọi là tiềm lực tiềm tàng!"

###

Đại học Hằng Viễn, Văn phòng khoa Hóa học.

Trưởng ban tổ chức cuộc thi hóa học này đang ở trong văn phòng mà họ mượn.

Người phụ trách là một người đàn ông trung niên ngoài bốn mươi, mặc vest chỉnh tề.

Trước mặt người đàn ông trung niên là một tờ giấy thi môn hóa học, tên tờ giấy đó ghi: Giản Nhất Lăng.

Cuộc thi hóa học lần này bọn họ tổ chức là siêu khó, học sinh cao trung bình thường khó có điểm cao.
 
Chương 188: Tôi muốn gặp Giản Nhất Lăng này

Nhưng điều không ngờ chính là bài thi trước mặt lại có điểm cao bất ngờ.

Với điểm tuyệt đối 100, bài kiểm tra này đạt 98 điểm.

Hai điểm bị trừ là do lỗi ký hiệu.

Và lỗi của ký hiệu này không phải do bất cẩn, cách viết này là cách viết trước đây, quy tắc quốc tế mới được thay đổi trong hai năm trở lại đây.

Nói cách khác, trên lý thuyết, người này có thể làm được toàn bộ bài thi này.

Điều này thật đáng ngạc nhiên.

"Tiên sinh, một số học sinh bây giờ lên tiếng phản đối, họ cho rằng điểm của học sinh này có thể sai trong kỳ thi này." Trợ lý bên cạnh hỏi.

Vì có người xin phúc khảo nên người trong ban tổ chức không thể bỏ qua, theo quy định vẫn phải kiểm tra.

"Còn gì để kiểm tra nữa không? Bài thi không phải ở chỗ này à. Tôi đã đọc đi đọc lại mấy lần từ tối qua đến giờ."

Người phụ trách luôn xem đi xem lại bài thi này trước khi công bố kết quả.

Bài thi được chuẩn bị bởi ông và một số học giả kỳ cựu, không ai có thể tiết lộ trước nội dung.

Bên ngoài không thể biết trước nội dung đề thi.

Phòng thi của họ được kiểm tra rất nghiêm ngặt, phòng thi có đầy đủ các thiết bị giám sát, cộng với thiết bị giám sát của cơ sở họ.

Không thể có gian lận trong kỳ thi.

Thí sinh chỉ có thể trả lời đúng nếu đó là khả năng của bản thân.

Cho nên hiện tại ông cũng muốn biết người đoạt giải nhất cuộc thi này là ai!

"Vậy tôi sẽ trả lời họ, nói rằng không có vấn đề gì với kết quả." Trợ lý hỏi.

"Chờ đã, tôi muốn đến trường gặp trực tiếp bạn học kia, tôi rất tò mò về cô bé."

Còn hai ngày nữa mới trao giải, nhưng lúc này người phụ trách nóng lòng muốn được gặp chính thí sinh.

Nói đi là đi, người phụ trách đã trực tiếp đưa một số nhân viên của mình đến trường cao trung Thịnh Hoa.

Trong phòng làm việc của chủ nhiệm giáo dục trường cao trung Thịnh Hoa, vị chủ nhiệm giáo dục đang nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính và xem liên tục.

Không có gì nhầm lẫn, tên đầu tiên thực sự là Giản Nhất Lăng.

Làm sao có thể là Giản Nhất Lăng?

Đáng lẽ không phải tên của Giản Nhất Lăng mới đúng.

Chủ nhiệm giáo dục không thể hiểu được.

Phải chăng ban tổ chức đã nhầm lẫn khi công bố kết quả?

Khả năng này không phải là không có.

Lúc này, ông nhận được điện thoại từ ban tổ chức, nói rằng họ sẽ đến trường của ông, không biết thuận tiện hay bất tiện cho ông không.

Chủ nhiệm giáo dục nhanh chóng nói rằng nó thuận tiện và chào đón họ bất cứ lúc nào.

Cúp điện thoại, sắc mặt chủ nhiệm giáo dục lập tức trở nên ảm đạm.

Tại sao người của ban tổ chức lại đột ngột đến trường cao trung Thịnh Hoa của họ?

Chẳng lẽ..

Phản ứng đầu tiên của chủ nhiệm giáo dục là nghĩ đến sự vô lý của Giản Nhất Lăng trong danh sách thi.

Không lẽ Giản Nhất Lăng gian lận?

Nghĩ đến khả năng như vậy, chủ nhiệm giáo dục trở nên rất tức giận.

Ông không mong đợi Giản Nhất Lăng sẽ giành danh dự cho trường của họ, nghĩ có điểm thi thì chỉ cần phớt lờ cô ấy là được.

Nếu gian lận trở thành một vụ bê bối lớn trong trường của họ, thì mặt mũi chủ nhiệm giáo dục của ông để ở đâu?

Chủ nhiệm giáo dục hít thở sâu.

Sau nửa giờ, mọi người đã đến nơi.

Chủ nhiệm giáo dục chào đón Tần Thế Hiên tiên sinh, là người phụ trách Viện nghiên cứu vật liệu hóa học Ước Lợi, bằng một nụ cười.

"Tần tiên sinh, thật vinh dự cho trường chúng tôi khi ông có thể trực tiếp đến thăm trường chúng tôi. Thay mặt cho toàn thể lãnh đạo và giáo viên của trường, tôi xin gửi lời chào nồng nhiệt tới ông."

"Chủ nhiệm không cần khách khí. Hôm nay tôi đến đây không phải cái gì quan trọng. Tôi chỉ muốn gặp bạn học Giản Nhất Lăng ở trường của ông, không biết chủ nhiệm giáo dục có tiện hay không tiện."

Nghe đến đây, sắc mặt chủ nhiệm giáo dục đột ngột thay đổi.
 
Chương 189: Vả mặt chủ nhiệm giáo dục (1)

Thực sự đúng như dự đoán của ông sao?

Có phải hôm nay người của Viện nghiên cứu vật liệu hóa học Ước Lợi đến là do Giản Nhất Lăng gian lận?

Chủ nhiệm giáo dục trong lòng đột nhiên tức giận, đối với Giản Nhất Lăng nghiến răng nghiến lợi.

Trên mặt, chủ nhiệm giáo dục vẫn nở nụ cười với mọi người ở Viện nghiên cứu vật liệu hóa học Ước Lợi, "Tôi biết rằng chuyện lần này thực sự không tốt. Thay mặt cho bạn học này, tôi xin gửi lời xin lỗi chân thành nhất. Tôi mong các vị xem chuyện đã xảy ra lần này chỉ vì cô bé là một đứa trẻ chưa thành niên, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ xem như không có."

Người phụ trách Tần Thế Hiên bối rối không biết nói gì với chủ nhiệm giáo dục, khẽ nhíu mày, "Chủ nhiệm, ý của ông là gì? Chúng tôi đến đây để gặp bạn học Giản Nhất Lăng, ông không phải hiểu lầm cái gì chứ?"

"Không, Giản Nhất Lăng không phải.. không phải gian lận sao? Các vị tới không phải vì.."

Chủ nhiệm giáo dục vẻ mặt khó hiểu.

Nhìn ông ấy như vậy làm cho Tần Thế Hiên bật cười, "Lần đầu tiên tôi gặp phải tình huống như vậy, trường học của mình đạt được kết quả tốt, mà lãnh đạo trường học không vui, lại nghi ngờ học sinh của mình gian lận."

Chủ nhiệm giáo dục tỉnh táo nói, "Vậy thì lần này Tần tiên sinh đến tìm Giản Nhất Lăng là có chuyện gì không?"

Tần Thế Hiên ôn hòa nói, "Đương nhiên. Kết quả thi của Giản Nhất Lăng lần này rất tốt. Tôi xuất phát vì sự yêu thích và háo hức, muốn gặp bạn học này một lần, tôi hy vọng sẽ không làm bạn học này bị chậm trễ quá nhiều thời gian."

Chủ nhiệm giáo dục kinh ngạc đến sững sờ, "Vậy thì.. Vậy tôi sẽ gọi học sinh ấy qua."

Tần Thế Hiên cười nói, "Chủ nhiệm giáo dục nên hỏi trước ý kiến của bạn học này, nếu bạn học này không muốn gặp mặt, chúng tôi cũng không miễn cưỡng."

Viện nghiên cứu vật liệu hóa học Ước Lợi của họ không phải là tổ chức trực tiếp của trường, về mặt lý thuyết không có quyền đến trực tiếp trường để gặp học sinh.

Giản Nhất Lăng đang ở trong lớp, nếu cô ấy không muốn gặp họ, về lý thuyết cô ấy có thể không cần đến.

Chủ nhiệm giáo dục không có khái niệm như vậy, "Không có việc gì, bạn học này nhất định đến."

Chủ nhiệm giáo dục muốn gặp học sinh còn cần quan tâm xem có rãnh hay không sao?

Năm phút sau, Giản Nhất Lăng được gọi đến văn phòng chủ nhiệm giáo dục.

Tần Thế Hiên cuối cùng cũng nhìn thấy học sinh đã khiến ông mong chờ suốt đêm qua.

Bởi vì ông đã nhìn thấy Giản Nhất Lăng trong video giám sát phòng thi, nên không có gì ngạc nhiên khi gặp nhau.

Mặc dù lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ của cô, ông cảm thấy cô gái nhỏ này trông hơi nhỏ bé.

Giản Nhất Lăng nhìn người đàn ông trung niên ăn mặc khéo léo và khuôn mặt hiền từ trước mặt mình, cô không biết ông ta là ai, tìm mình có chuyện gì.

Khi gọi cô đến, chủ nhiệm giáo dục không giải thích, chỉ nói rằng cô phải lễ phép một chút.

"Học sinh Giản Nhất Lăng, bài thi em trả lời rất tốt, em có thể nói cho tôi biết em đã học được kiến thức này ở đâu được không?"

Tần Thế Hiên tràn đầy tò mò, nhẹ giọng nói, không hề giả tạo.

"Sách, tiểu luận, video, thí nghiệm."

Những kênh nào có thể học và tiếp thu kiến thức một cách độc lập, Giản Nhất Lăng đều cơ bản nói.

"Những lời này của em là thật." Tần Thế Hiên mỉm cười đánh giá.

Chủ nhiệm giáo dục lắng nghe, cau mày mặt nhăn lại, cắt ngang cuộc nói chuyện giữa Giản Nhất Lăng và Tần Thế Hiên, "Giản Nhất Lăng, em nên thành thật về những gì em đã làm. Đừng đợi kết quả điều tra được công bố sẽ quá muộn."

Chủ nhiệm giáo dục rất sợ sau này sự việc của Giản Nhất Lăng bị bại lộ, khiến mọi người đều xấu mặt.

Thay vì chờ đợi chuyện bị nháo nhào phát hiện, tốt hơn hết chính mình nên chủ động tự thú, dập tắt sự việc trước và giữ gìn thanh danh cho nhà trường.
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back