Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1391: Đáng thương cho các bảo bối của Lưu Đình

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lưu Đình phun tào, "Tôi thấy viện trưởng lúc báo cáo thành viên phòng nghiên cứu của chúng ta rõ ràng không có hai người, hai người cũng nên được tính là thành viên của phòng nghiên cứu chúng ta mới đúng."

    Nói xong Lưu Đình còn trêu ghẹo Giản Nhất Lăng, "Nếu không em hiện tại đi báo cáo một chút, tôi sợ đến lúc đó người Trương gia bên kia sẽ nói chúng ta trái với quy tắc, thêm người mà không báo cáo."

    Giản Vũ Mân lại cùng Lưu Đình nói sang chuyện khác, "Lưu bác sĩ, những cái chai lọ vại bình để những khí quan kỳ quái có phải không cần mang vào phòng nghiên cứu hay không?"

    Lưu Đình thích thu thập các loại động vật, nhân loại tiêu bản, khí quan, đều được đặt bên trong các bình thủy tinh ngâm với chất bảo quản.

    Tuy rằng biết mấy thứ này là tài liệu nghiên cứu của Lưu Đình.

    Nhưng người bình thường nhìn đều sẽ cảm thấy có chút kinh tủng.

    "Vì cái gì? Những cái đó nhưng đều là bảo bối của tôi!" Lưu Đình đương nhiên không đồng ý.

    Anh ấy chính là nghiên cứu mô cùng với cơ quan cơ thể người.

    Không có những thứ này, anh ấy nghiên cứu cái lông a?

    "Ngày thường cậu như vậy còn chưa tính, hiện tại bên trong phòng nghiên cứu có hai thai phụ, cậu để cho hai người mỗi ngày nhìn mấy thứ này thích hợp sao? Vạn nhất ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng làm sao bây giờ?"

    Việc này chỉ là ngẫm lại liền cảm thấy kinh khủng.

    Tiểu khuê nữ đáng yêu của mình, tất nhiên là phải xem những đồ vật phấn phấn nộn nộn khả khả ái ái xinh xinh đẹp đẹp.

    Lời này của Giản Vũ Mân nhắc nhở Địch Quân Thịnh.

    Địch Quân Thịnh tuy rằng đối diện mạo của con mình không có yêu cầu gì, nhưng nếu là con gái, vẫn nên đáng yêu một chút, tính cách dịu ngoan một chút mới tốt.

    "Đem đồ vật đều dọn đi." Địch Quân Thịnh so với Giản Vũ Mân còn trực tiếp hơn, anh ấy cũng không nói với Lưu Đình, trực tiếp cho người bắt đầu dọn đi đồ vật của Lưu Đình.

    Giản Vũ Mân giơ hai tay hai chân tán thành, "Em rể làm thật xinh đẹp!"

    Chuyện này làm Lưu Đình sốt ruột.

    "Ây da ây da, đó là bảo bối của tôi! Đừng động đến bảo bối của tôi a!" Lưu Đình vội vàng tiến lên ngăn cản vệ sĩ của Địch Quân Thịnh dọn đi đống bảo bối của mình.

    "Viện trưởng, em nhanh chóng nói cho ông xã em, cậu ấy đụng đến đồ vật của tôi, tôi phải làm sao bây giờ? Đây đều chỉ là một chút cơ quan cơ thể, đại bộ phận còn rất bình thường, dị dạng chỉ là một ít bộ phận, nhìn một chút làm sao sẽ ảnh hưởng đến sinh trưởng phát dục của bảo bảo chứ? Bảo bảo bình thường về sau cũng phát triển ra những bộ phận này!"

    Giản Nhất Lăng tán đồng với Lưu Đình, "Anh ấy nói không có sai."

    Giản Nhất Lăng hoàn toàn không cảm thấy những khí quan ở trong những chai lọ đó sẽ không ảnh hưởng đến bọn họ, mấy thứ kia một chút đều không dọa người.

    Địch Quân Thịnh trầm khuôn mặt, "Vậy cũng không được."

    "Như vậy sẽ ảnh hưởng đến công tác của anh ấy." Giản Nhất Lăng nói.

    "Đúng đúng đúng." Lưu Đình gật đầu như đảo tỏi.

    "Vậy ở một góc phòng nghiên cứu chuyên môn chuẩn bị một phòng cho anh ấy, để anh ấy ở bên trong nghiên cứu mấy thứ này." Địch Quân Thịnh làm ra nhượng bộ.

    Dù sao chỉ cần Giản Nhất Lăng nhìn không tới những đồ vật kỳ kỳ quái quái đó là được.

    Lưu Đình thấy các bảo bối của mình không bị tiễn đi, thở dài nhẹ nhõm một hơi.

    Lưu Đình thở dài nói, "Ai, hai người đây hà tất phải làm vậy, cho dù nhìn không tới những chai lọ vại bình đó của tôi, nếu ở bên trong phòng nghiên cứu, vẫn sẽ nhìn thấy các loại mô cùng cơ quan cơ thể mới mẻ hoặc không mới mẻ."

    Lưu Đình nói chưa dứt lời, liền có lưỡng đạo ánh mắt như lưỡi đao dừng ở trên người anh ấy.

    Anh ấy đây là cái hay không nói, nói cái dở, đây không phải hướng trái tim của Giản Vũ Mân cùng Địch Quân Thịnh cắm dao nhỏ sao?

    "Họ Lưu kia, cậu rãnh lắm sao? Cậu nếu rãnh, lão nương hiện tại liền đem những cái chai lọ đó toàn bộ đánh bể!" La Tú Ân hung tợn mà trừng mắt nhìn Lưu Đình liếc mắt một cái.
     
    Tamnhien97 thích bài này.
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1392: Vạn nhất là bé trai làm sao bây giờ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    La Tú Ân thật vất vả mới nói với Giản Vũ Mân đồng ý cho mình tới phòng nghiên cứu cùng làm việc với Giản Nhất Lăng.

    Lưu Đình ồn ào một trận, Giản Vũ Mân lại không cho làm.

    "Lão bà, chúng ta về nhà đi dưỡng thai! Không cần ở chỗ này."

    La Tú Ân đương nhiên không chịu, thật vất vả mới tranh thủ có cơ hội được làm việc, cô ấy nếu lại không có chút việc làm, cô ấy đều phải mốc meo.

    "Ông xã, anh đừng nghe họ Lưu này nói hươu nói vượn, nội dung công việc em phụ trách sẽ không xuất hiện những cái đồ vật kỳ kỳ quái quái đó, em chỉ nghiên cứu thuốc, đối tượng thực nghiệm là chuột bạch cùng thỏ trắng con nhỏ nhỏ đáng yêu.

    La Tú Ân vội vàng lôi kéo Giản Nhất Lăng giúp mình làm chứng minh," Nhất Lăng em mau nói với anh em, chị nói chính là thật sự. "

    Giản Nhất Lăng gật đầu," Đúng vậy, mô cùng cơ quan cơ thể là do Lưu Đình phụ trách. "

    Giản Nhất Lăng sẽ không nói dối, cho nên Giản Vũ Mân có thể tin tưởng Giản Nhất Lăng nói.

    " Vậy được rồi, về sau hai người đều phải cách xa họ Lưu một chút, không thể làm cho bọn họ dạy hư con gái bảo bối của anh. "

    Giản Vũ Mân vẫn là có chút không quá yên tâm.

    Nếu không phải gần đây công ty bận rộn đi không được, anh ấy đều muốn 24 giờ lưu tại bên trong phòng nghiên cứu nhìn chằm chằm vợ cùng em gái mình cùng với con gái chưa sinh ra.

    " Ai. "Lưu Đình lắc đầu nói," Giản Vũ Mân đồng chí, anh làm sao biết trong bụng chị Ân là đứa bé gái chứ? Dựa theo gien cường đại của Giản gia các người, anh không cảm thấy trong bụng chị Ân tỷ lệ sinh ra con trai muốn cao hơn con gái quá nhiều hay sao? "

    " Cậu không nói lời nào không có người nói cậu là người câm! "Giản Vũ Mân thở phì phì mà nói.

    Lưu Đình cười đến vẻ mặt xán lạn," Tôi nói chứ anh trai Giản gia, anh đừng có nóng giận a, tức giận việc này cũng vô dụng, vừa vặn nhà chúng ta mở bệnh viện, hiện tại thai kỳ của chị Ân cũng không sai biệt lắm có thể biết được giới tính của bảo bảo, anh nếu là muốn biết, tôi liền siêu âm kiểm tra một chút. "

    Giản Vũ Mân vội hỏi Giản Nhất Lăng," Tiểu Lăng, họ Lưu nói có thật không? Hiện tại đã có thể nhìn ra giới tính của bảo bảo? "

    Giản Nhất Lăng gật đầu.

    " Vậy tốt quá, hiện tại liền đi xem! "Giản Vũ Mân đã gấp không chờ nổi.

    " Anh trai Giản gia hiện tại vô cùng lo lắng mà đi siêu âm như vậy, vạn nhất kết quả ra tới là một bé trai, anh không phải trước tiên thiếu mấy tháng chờ mong sao? "Kỹ thuật phá đám Lưu Đình là nhất lưu.

    " Phi phi phi, cậu câm miệng cho tôi, tuyệt đối đây là khuê nữ! "Giản Vũ Mân cự tuyệt thừa nhận mình lại muốn thêm một tên tiểu tử thúi.

    Không tiếp thu, kiên quyết không tiếp thu.

    " Đúng! Nhất định là khuê nữ! "

    Một tên tiểu tử thúi Đơn Giản như vậy đã đủ rồi, không nghĩ phải có đứa thứ hai.

    Giản Nhất Lăng quay đầu lại hỏi Địch Quân Thịnh," Chúng ta muốn đi làm một cái sao? "

    " Em không phải mới hai tháng, còn nhìn không ra tới sao? "Địch Quân Thịnh đã có học tập kiến thức trước.

    " Ân, vậy qua hai tháng lại làm. "

    " Chỉ cần khỏe mạnh là tốt rồi, là trai hay gái đều được. "Địch Quân Thịnh không phải thực quan tâm đến giới tính đứa bé trong bụng Giản Nhất Lăng.

    Anh ấy chỉ quan tâm quá trình sinh con của Giản Nhất Lăng có thể bình an hay không.

    Tuy rằng kỹ thuật chữa bệnh hiện tại có rất ít thai phụ vào thời điểm sinh con xảy ra vấn đề, đặc biệt kỹ thuật chữa bệnh của Lạc Hải Sâm.

    Nhưng mà mẹ của Địch Quân Thịnh khi sinh ra anh đã qua đời, cho nên anh ấy đối với chuyện phụ nữ sinh còn là có bóng ma.

    " Ân, chúng ta cũng chỉ kiểm tra sức khỏe, không kiểm tra giới tính của bọn chúng."Giản Nhất Lăng chính mình cũng không phải thực để ý, bé trai hay bé gái đều tốt, là con của cô cùng A Thịnh là tốt.

    Giản Vũ Mân vẫn là tính toán mang La Tú Ân đi làm siêu âm xác định một chút.

    Nếu là con gái, anh liền đi đốt pháo chúc mừng.
     
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1393: Có một số đồ vật mất đi, liền trở nên càng thêm trân quý

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong phòng siêu âm của phân viện kinh thành bệnh viện Lạc Hải Sâm, Giản Vũ Mân cùng La Tú Ân làm kiểm tra, khẩn trương mà nhìn màn hình.

    Giản Vũ Mân tuy rằng có thể thấy, nhưng mà anh ấy cũng xem không hiểu.

    Vì thế hỏi Giản Nhất Lăng đang làm kiểm tra cho La Tú Ân, "Tiểu Lăng, chị dâu của em rốt cuộc là mang thai con trai hay con gái?"

    Giản Nhất Lăng không có lập tức trả lời vấn đề của anh ấy, trong tay cầm dụng cụ lặp lại rà quét, mới cho ra khẳng định đáp án, "Con trai."

    "Con trai sao?" Biểu tình của Giản Vũ Mân lập tức liền suy sụp xuống dưới, "Có thể.. Kiểm tra sai rồi hay không a?"

    La Tú Ân cũng buồn bực.

    Nhưng Giản Nhất Lăng tuyệt đối sẽ không nhìn lầm, thai thứ hai này của cô ấy xác định là con trai.

    La Tú Ân nhìn bụng của mình, buồn bực nói, "Chị muốn một tiểu khuê nữ sao lại khó như vậy chứ?"

    Giản Vũ Mân giống bóng cao su bị xì hơi, rầu rĩ mà nóim "Tiểu tử thúi quá phiền."

    Hai vợ chồng đều có chút thất vọng, cũng không phải không thích con trai, chính là càng muốn có một đứa con gái.

    Sau một hồi lâu, Giản Vũ Mân lại tỉnh táo lên, "Tú Ân, cái thai này không được, chúng ta lại sinh thêm một đứa, cuối cùng cũng có thể sinh một đứa con gái!"

    "Ân! Em cũng nghĩ như vậy." Ý tưởng của La Tú Ân cùng Giản Vũ Mân nhất trí.

    Hai người không hổ là vợ chồng, ăn ý như thế.

    Hai người bọn họ muốn sinh, vậy vui mừng nhất không ai hết chính là Giản lão gia tử cùng Giản lão phu nhân.

    Nam nhân Giản gia đều là cẩu độc thân, khi nào kết hôn đều khó mà nói, nhiệm vụ làm phồn vinh Giản gia chỉ có thể dựa vào vợ chồng Giản Vũ Mân La Tú Ân tới hoàn thành, nhà anh ấy gian khổ phấn đấu, hoàn thành định mức của mấy anh em khác, vậy tự nhiên là không còn gì tốt hơn.

    ###

    Căn bệnh ung thư phổi thời kì cuối trên người Tần Xuyên trước mắt là đối tượng nghiên cứu của Giản Nhất Lăng cùng với Trương Tin.

    Giản Nhất Lăng thỉnh thoảng sẽ đến phòng bệnh của Tần Xuyên để làm các loại kiểm tra cho anh ta.

    Tần Xuyên nhìn thân ảnh bận trước bận sau trước giường của mình, không biết vì sao, tâm tình mạc danh mà bình tĩnh.

    Ở lần thứ ba Giản Nhất Lăng xuất hiện trong phòng bệnh của anh ta, Tần Xuyên hỏi Giản Nhất Lăng, "Tôi còn có thể sống bao lâu?"

    Tần Xuyên tin tưởng Giản Nhất Lăng cuối cùng có thể thắng Trương Tin, có thể nghiên cứu ra tới kết quả.

    Nhưng anh ta hẳn là đợi không được.

    Cái nghiên cứu này không phải trong ngắn hạn là có thể có thành quả.

    "Không biết." Giản Nhất Lăng sẽ không nói dối, cũng sẽ không nói lời an ủi Tần Xuyên.

    Cô ấy đích xác không biết, anh ta rốt cuộc còn có thể sống bao lâu.

    Tần Xuyên cười một chút, khuôn mặt suy yếu bởi vì nụ cười này có vài phần sáng rọi hơn.

    "Em có thể dự tính cho anh khoảng thời gian không?"

    "Không thể. Không có số liệu xác thực, tôi không có cách nào tính ra được thời gian còn lại của anh."

    "Được rồi." Tần Xuyên biết Giản Nhất Lăng nói chính là thật sự, cô ấy sẽ không tại loại chuyện này lừa gạt anh ta.

    "Tôi muốn hỏi anh một vấn đề." Giản Nhất Lăng nghiêm túc mà nhìn Tần Xuyên.

    Nhìn đôi mắt trong veo của cô ấy, nụ cười của Tần Xuyên đến thêm dịu dàng, "Em hỏi đi."

    "Anh biết chính mình bị bệnh nan y, còn phải làm chuyện như vậy, là cùng tôi có quan hệ sao?"

    Giản Nhất Lăng không hiểu, Tần Xuyên trước mắt, đã không phải là Tần Xuyên trong nguyên tác kia.

    Cô ấy đã không thể dùng phương thức tư duy của Tần Xuyên trong nguyên tác đi phán đoán anh ta.

    "Có." Tần Xuyên đưa ra trả lời khẳng định, "Nhưng rất khó giải thích là bởi vì yêu hay là hận, tình cảm của tôi đối với em, không nhất định là yêu đơn thuần, kỳ thật trong lòng của tôi cũng rõ ràng, ở một mức độ nào đó là bởi vì có chút đồ vật mất đi, trở nên càng thêm trân quý? Kiếp trước em yêu tôi như vậy, mà hiện tại người em yêu biến thành Địch Quân Thịnh."
     
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1394: Tôi sẽ nỗ lực sống sót, vì em

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một đôi mắt của Tần Xuyên có nồng đậm đau thương không thể xóa nhòa được, còn có đối với chính mình trào phúng.

    Anh ta đối với việc chính mình đi đến một bước ngày hôm nay này cũng không hối hận.

    Anh ta thậm chí đối với sự sống sót của chính mình không có bao lớn chờ mong.

    "Chúng ta không thể trở thành bằng hữu sao?" Giản Nhất Lăng hỏi.

    "Nếu là em ở kiếp trước, tôi nói với em, chúng ta không thể trở thành bằng hữu sao, em sẽ tiếp thu sao?"

    Giản Nhất Lăng thành khẩn mà lắc lắc đầu.

    Một đời này cô ấy có thể, đời trước cô ấy khẳng định làm không được.

    Giản Nhất Lăng nói, "Nhưng mà tôi hy vọng anh có thể làm được, tôi không hy vọng chuyện tôi đã trải qua, anh cũng trải qua một lần."

    Dừng một chút, Giản Nhất Lăng lại nói, "Mạc Thi Vận là tự mình lựa chọn, sai không phải ở anh, tôi cũng là chính mình lựa chọn, sai cũng không ở anh, anh không cần phải trừng phạt chính mình."

    Ánh mắt Tần Xuyên có biến hóa, anh ta không nghĩ tới sau khi chính mình làm những chuyện đó, Giản Nhất Lăng sẽ cùng mình nói như vậy.

    Cô ấy hiểu anh ta, mặc dù là mẹ của anh ta, đều không có hiểu rõ anh ta bằng cô ấy.

    Sau một lúc lâu, Tần Xuyên hỏi, "Em khuyên tôi như vậy, là bởi vì một đời này thiếu chút nữa em cùng Địch Quân Thịnh trở thành bằng hữu của tôi hay là bởi vì đời trước em từng quá yêu tôi?"

    "Khả năng đều có." Giản Nhất Lăng cũng không thể phân rõ, "Tôi phân không rõ, nhưng mà tôi không cảm thấy tôi cần thiết phân rõ."

    Đời trước cũng tốt, đời này cũng tốt, đều là một bộ phận của bọn họ hiện giờ.

    Đi theo trái tim của mình như vậy đủ rồi.

    Giản Nhất Lăng thẳng thắn hoàn toàn đánh vỡ bức tường nơi trái tim của Tần Xuyên.

    "Em thật sự hy vọng tôi có thể tốt lên?" Tần Xuyên lại một lần muốn Giản Nhất Lăng xác nhận.

    "Ân." Không có do dự, Giản Nhất Lăng trực tiếp đưa ra câu trả lời khẳng định.

    Tần Xuyên nhắm hai mắt lại, trong đầu hiện ra từng chuyện đã từng xảy ra.

    Không biết vì cái gì, anh ta đột nhiên cảm giác chính mình bình thường trở lại.

    Mặc kệ tình cảm của anh ta đối với Giản Nhất Lăng là yêu là hận là không tha, hiện tại cô ấy hy vọng anh ta tồn tại, mà anh ta cũng hy vọng cô ấy tồn tại.

    Những cái cảm xúc rối rắm đó, một cuộn chỉ rối hồi ức kia, tại đây một khắc, ở chính mình kề bên tử vong, ở thời khắc cô ấy như cũ lựa chọn cứu anh ta, rốt cuộc được giải tỏa.

    Trầm mặc thật lâu sau, Tần Xuyên nói với Giản Nhất Lăng, "Vậy đem hết thảy giao cho vận mệnh đi, nếu vận mệnh làm tôi sống, tôi liền sống sót."

    "Được." Giản Nhất Lăng đáp ứng.

    Cùng Giản Nhất Lăng lúc này nói chuyện, làm Tần Xuyên sửa sang lại tinh thần mất mát lúc trước.

    "Anh cần đúng hạn uống thuốc, bảo trì tâm thái lạc quan."

    Giản Nhất Lăng dặn dò Tần Xuyên, lại ghi chép số liệu thân thể mới nhất của Tần Xuyên, sau đó mời rời khỏi phòng bệnh.

    Tần Xuyên nhìn bóng dáng Giản Nhất Lăng rời đi, trong lòng yên lặng quyết định: Tôi sẽ nỗ lực sống sót, sống sót để luôn nhìn em, thu hoạch hạnh phúc một đời này.

    ###

    Long Nguyệt Thiên biết Giản Nhất Lăng bọn họ gần đây rất bận, sau khi tan tầm, cô ấy mang theo một chút đồ ăn lại đây hỏi thăm bọn họ.

    Lại không nghĩ cô ấy chân trước vừa đến, sau lưng Địch nhị gia cũng liền đến.

    "Hai người cũng quá ăn ý đi?" La Tú Ân cảm khái, "Hoặc là đều không tới, muốn tới liền cùng nhau tới, hai người còn đều mua đồ ăn lại đây."

    Khuôn mặt Long Nguyệt Thiên đầy xấu hổ, gần đây cô ấy đều sợ hãi chạm mặt Địch nhị gia.

    Cho nên vẫn luôn nghĩ cách trốn tránh ông ấy.

    Một tuần không có gặp Địch nhị gia, Long Nguyệt Thiên dần dần thả lỏng cảnh giác.

    Ai ngờ cho tới hôm nay tới thăm Giản Nhất Lăng lại đụng phải.

    Ở trong lòng Long Nguyệt Thiên cổ vũ cho chính mình: Long Nguyệt Thiên, mày không thể hèn nhát a, còn không phải là Địch nhị gia thôi sao? Anh ta lại lợi hại thì cũng chỉ là một con người không phải sao? Còn có thể ăn mày không thành? Còn không phải là cùng anh ta có hôn ước thôi sao? Vậy mày cũng không có phạm pháp, không cần thiết sợ anh ta!
     
    Dương2301 thích bài này.
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1395: Lại lại lại gặp được Địch nhị gia

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Địch nhị gia vẫn là bộ dáng uy nghiêm kia, ngay khi những người khác đứng ở trong phòng nghiên cứu, Lưu Đình lại trực tiếp chạy đi vào căn phòng chuyên môn làm cho anh ấy không ra.

    Lưu Đình thích da, nhưng là không dám ở trước mặt Địch nhị gia lột da.

    Những người khác cũng đều không dám tùy tiện nói chuyện.

    "Nhất Lăng, chị vừa mới nhớ tới chị đột nhiên có chút việc, chị về công ty trước."

    Long Nguyệt Thiên muốn chạy.

    "Công ty cô hôm nay hẳn là không có việc gì đi." Địch nhị gia mở miệng nói.

    La Tú Ân như là phát hiện cái gì, "Địch nhị gia làm sao biết công ty của Long tổng có chuyện hay không?"

    "Gần nhất cùng tập đoàn Long Hằng có chút hợp tác." Địch nhị gia nhẹ nhàng bâng quơ mà trả lời.

    "Khi nào thì tập đoàn Thiên Hưng còn đặt chân vào ngành giải trí?" La Tú Ân hỏi.

    Tập đoàn Thiên Hưng xưa nay đều phát triển ở nước ngoài, hơn nữa cũng không đặt chân vào ngành giải trí, nhưng mà tập đoàn Long Hằng chủ yếu trọng tâm đều hoạt động ở trong giải trí truyền thông.

    "Gần đây." Địch nhị gia trả lời.

    La Tú Ân lại một lần vì anh em tốt Trình Dịch của mình lo lắng.

    Địch nhị gia không phải người bình thường.

    Long Nguyệt Thiên tuy rằng ở trên thương trường khôn khéo, nhưng đối mặt với Địch nhị gia hồ ly ngàn năm như vậy, khó tránh khỏi sẽ rơi vào bẫy rập.

    La Tú Ân lén lút mà nhắn tin cho Trình Dịch vừa đi ra ngoài làm việc.

    [Mau trở lại, Long tổng tới phòng nghiên cứu của chúng ta.]

    Trình Dịch hôm nay chạy tới viện nghiên cứu khoa học Tây Giao giao lưu, lúc này không biết có thể nhìn thấy tin nhắn mà La Tú Ân nhắn cho anh hay không.

    Trong lòng Long Nguyệt Thiên hối hận không thôi, làm gì muốn cùng tập đoàn Thiên Hưng hợp tác chứ, hợp tác xong, chuyện của mình đều bị ông ấy biết, hiện tại muốn mượn cớ chạy trốn còn bị ông ấy vạch trần.

    Cảm giác được Địch nhị gia đang nhìn mình, Long Nguyệt Thiên vội vàng đem tầm mắt của mình chuyển tới trên người Giản Nhất Lăng, dò hỏi cô, "Nghe nói bác sĩ La nói đã biết giới tính đứa bé, em thì sao? Em đã biết chưa?"

    Long Nguyệt Thiên hỏi ra vấn đề này có chút dư thừa, dụng ý trốn tránh Địch nhị gia nói sang chuyện khác có chút quá rõ ràng.

    "Không biết." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Địch nhị gia nói, "Tiểu Lăng mấy người cả ngày làm việc mệt nhọc, qua bên kia ngồi xuống ăn một chút gì nghỉ ngơi một chút đi."

    "Được." Giản Nhất Lăng gần đây mau đói hơn so với trước kia.

    Người khác mang thai sẽ nôn nghén, Giản Nhất Lăng một chút đều không có, ăn uống tốt vô cùng.

    Long Nguyệt Thiên bị bắt đi theo ngồi xuống cùng mọi người dùng trà điểm tâm.

    Địch nhị gia ngồi ở bên cạnh cô ấy.

    Cử chỉ của ông ấy ưu nhã, nhất cử nhất động đều lộ ra khí độ của một người nam nhân thành thục.

    Ông ấy ít khi nói cười, lời nói cũng không nhiều lắm.

    Sau khi Giản Nhất Lăng ăn xong điểm tâm, Địch nhị gia cầm một túi văn kiện đưa cho Giản Nhất Lăng.

    Ánh mắt Giản Nhất Lăng nghi hoặc mà nhìn Địch nhị gia.

    "Tư liệu về Trương gia."

    Giản Nhất Lăng cùng Trương gia tỷ thí Địch nhị gia không có ngăn cản, cô ấy muốn làm gì nhị gia cũng không khuyên can.

    Chỉ là ở sau lưng giúp Giản Nhất Lăng đem mọi thứ về Trương gia đều tra xét một lượt, sau đó giao đến trước mặt Giản Nhất Lăng.

    "Cảm ơn chú hai."

    Giản Nhất Lăng nói lời cảm ơn, mặc kệ có dùng hay không, đều là một mảnh tâm ý của chú hai.

    Long Nguyệt Thiên cúi đầu, trộm mà liếc liếc mắt Địch nhị gia một cái.

    Người nam nhân này tuy rằng thoạt nhìn lại uy nghiêm lại lãnh khốc, nhưng mà đối với người trong nhà là thật sự thực quan tâm.

    Trình Dịch sau khi nhận được tin nhắn của La Tú Ân vội vội vàng vàng chạy trở về.

    "Nguyệt Thiên, cô tới khi nào vậy?" Trình Dịch nhìn Long Nguyệt Thiên, ánh mắt có chút si mê, cười đến có chút khờ.

    Cái tên văn nhã bại hoại này, rốt cuộc văn nhã cũng đã không có, chỉ còn lại có bại hoại.

    Thấy được Long Nguyệt Thiên da trắng xinh đẹp chân dài, thì giống như cái kẻ lỗ mãng vậy.

    Không nhìn thấy trừ bỏ Long Nguyệt Thiên, bên cạnh còn có một người là Địch nhị gia sao?
     
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1396: Chú hai thành thục lại có thể dựa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    La Tú Ân chửi thầm, Địch nhị gia có cảm giác tồn tại mãnh liệt như vậy mà tên tiểu tử cậu cũng xem nhẹ, cậu cũng thật là đủ rồi đi.

    "Khụ khụ." La Tú Ân ho nhẹ nhắc nhở.

    Trình Dịch chú ý tới Địch nhị gia, nhưng vẫn tiếp tục làm bộ không có chú ý tới Địch nhị gia tồn tại, anh biết rõ, chính mình muốn cùng Địch nhị gia so sánh, liền không thể bị khí tràng của ông ấy làm cho kinh sợ, bằng không từ lúc bắt đầu anh ấy liền đã mất đi tư cách cùng ông ấy cạnh tranh Long Nguyệt Thiên.

    "Tôi vừa đến không bao lâu, đúng rồi, tôi mang theo chút đồ ăn lại đây, không biết mọi người thích ăn cái gì, liền tùy tiện mua một chút."

    Long Nguyệt Thiên lúc đối mặt với Trình Dịch không có áp lực như lúc đối mặt với Địch nhị gia.

    Trên thực tế Long Nguyệt Thiên cũng chỉ có khi đối mặt với Địch nhị gia mới tương đối khẩn trương, những người khác đều không có cho cô ấy cái loại cảm giác này.

    Trình Dịch cười đến vô cùng xán lạn, "Cảm ơn cô."

    La Tú Ân chửi thầm: Long tổng người ta mua đồ vật tới lại không phải vì Trình Dịch cậu, đó là vì Nhất Lăng bảo bối có được không? Cậu kích động mà nói cảm ơn như vậy làm gì?

    Ăn xong điểm tâm Địch nhị gia đưa lại đây, Giản Nhất Lăng lật xem tư liệu Địch nhị gia cung cấp.

    Căn cứ tư liệu Giản Nhất Lăng biết được Trương Tin sở dĩ muốn chọn căn bệnh của Tần Xuyên làm nội dung tỷ thí của bọn họ, trừ bỏ Tần Xuyên người này có lực ảnh hưởng ở bên ngoài, còn có một cái nguyên nhân rất lớn, chính là tổ tiên Trương gia bọn họ liền truyền xuống một phương thuốc có thể trì hoãn ung thư phổi khuếch tán.

    Phương thuốc kia tuy rằng không thể trị tận gốc, lại có thể có trình độ rất lớn kéo dài được sinh mệnh của người bị ung thư phổi.

    Nói cách khác, nếu Giản Nhất Lăng không có cách nào tiến triển trong hạng mực nghiên cứu này, Trương Tin chỉ cần bằng vào phương thuốc này có thể nhẹ nhàng thắng được Giản Nhất Lăng.

    La Tú Ân liền đứng ở phía sau Giản Nhất Lăng, cùng Giản Nhất Lăng xem xong tư liệu.

    La Tú Ân tức giận, "Buồn cười, tôi liền nói tên họ Trương này làm sao có nắm chắc tự tin như vậy! Tôi còn tưởng rằng hắn ta thật là có bản lĩnh, không nghĩ tới là dựa vào phương thuốc lão tổ tông nhà hắn ta truyền xuống!"

    La Tú Ân vén tay áo, kêu lên Trình Dịch đang cười ngây ngô với Long Nguyệt Thiên, "Trình Dịch, cùng chị đi tìm họ Trương tính sổ."

    "Chị Ân, bình tĩnh, bình tĩnh!" Trình Dịch vội vàng giữ chặt La Tú Ân.

    "Bình tĩnh cái gì, chị hiện tại rất bình tĩnh."

    "Chị Ân, chị hiện tại còn đang mang thai đó! Chị nếu mà đi, không cẩn thận cùng người ta đánh nhau, vậy Giản Vũ Mân không phải sẽ chạy đến đây lấy mạng chúng tôi sao?"

    Nói đến Giản Vũ Mân, La Tú Ân quả nhiên thu liễm.

    Giọng nói trầm thấp của Địch nhị gia theo đó vang lên, "Không cần thiết tức giận, bọn họ nếu chỉ là muốn lấy phương thuốc tổ tiên lưu lại để thắng các người, tôi sẽ làm cho bọn họ thân bại danh liệt."

    Lời nói của Địch nhị gia giống như một phương thuốc an thần, lập tức ổn định tâm tình của La Tú Ân.

    La Tú Ân cẩn thận suy nghĩ cũng đúng, Địch nhị gia nếu có thể tìm tới phần tư liệu này, tất nhiên là có thể làm ra chuẩn bị tương ứng.

    Địch nhị gia yêu quý Nhất Lăng như vậy, tự nhiên sẽ không để Nhất Lăng bị người khác khi dễ.

    Long Nguyệt Thiên đứng ở bên cạnh, cẩn thận mà trộm nhìn Địch nhị gia liếc mắt một cái.

    Vừa vặn lúc này Địch nhị gia cũng quay đầu nhìn về phía cô.

    Tầm mắt hai người liền như vậy đối diện nhau.

    Long Nguyệt Thiên cảm giác tim đập đột nhiên gia tốc, vội vàng đem tầm mắt dời đi.

    Long Nguyệt Thiên lại lần nữa tìm lấy cớ rời đi, "Thời gian cũng không còn sớm, tôi liền không quấy rầy mọi người làm việc, tôi đi trước."

    La Tú Ân vội nói với Long Nguyệt Thiên, "Long tiểu thư là về đâu? Là đi thành đông sao?"

    "Đúng vậy."

    "Vậy vừa lúc, Trình Dịch cậu ấy còn muốn đi thành đông xử lý một chút chuyện, có thể phiền toái Long tiểu thư hỗ trợ dẫn cậu ấy qua sao?" La Tú Ân nói.

    Anh em tốt, chị chỉ có thể giúp cậu đến đây!
     
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1397: Trốn không thoát ngũ chỉ sơn của Địch nhị gia (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Long Nguyệt Thiên hoàn toàn không nghĩ nhiều, trực tiếp đáp ứng rồi.

    "Được, tôi đưa cậu ấy đi qua."

    Long Nguyệt Thiên tính toán cùng Trình Dịch cùng nhau rời đi.

    Đi đến bãi đỗ xe bên ngoài viện nghiên cứu, Long Nguyệt Thiên mới vừa khởi động ô tô, hệ thống liền nhắc nhở lốp xe của cô ấy có vấn đề.

    Long Nguyệt Thiên xuống xe xem xét, phát hiện một cái lốp xe không có khí, hình như là trên đường tới cán phải đinh.

    Long Nguyệt Thiên nói xin lỗi Trình Dịch, "Xem ra cậu cần phải chờ tôi một chút."

    Cô ấy mở cốp xe ra, tính toán tự mình đổi lốp xe.

    Trình Dịch vội nói anh ấy tới hỗ trợ, "Để tổi đổi cho."

    "Không cần." Long Nguyệt Thiên kiên trì chính mình tới.

    Lúc này Địch nhị gia đi ra.

    "Tôi đưa hai người qua đi, xe tôi nói trợ lý sửa xong rồi chạy qua đưa cho cô."

    Địch nhị gia nói với Long Nguyệt Thiên.

    Lúc nói chuyện, trợ lý Địch nhị gia đã bắt đầu giúp Long Nguyệt Thiên xử lý.

    "Long tổng, để tôi làm cho, không cần làm dơ tay của ngài, Địch tổng nói như vậy sẽ chậm trễ thời gian quý giá của ngài, thời gian của ngài là phi thường trân quý, kế tiếp ngài còn muốn đi công ty cùng Địch tổng mở họp."

    "Mở họp?" Long Nguyệt Thiên quay đầu nhìn về phía Địch nhị gia.

    "Hạng mục xảy ra một chút vấn đề, yêu cầu cô xử lý." Địch nhị gia nói.

    Long Nguyệt Thiên vừa nghe hạng mục xảy ra vấn đề, tự nhiên cũng liền không muốn sửa xe.

    Trình Dịch đương nhiên không nghĩ lên xe Địch nhị gia, nhưng mà Long Nguyệt Thiên đều đi lên, anh ấy không đi lên chẳng khác nào là bạch bạch cho Địch nhị gia cùng Long Nguyệt Thiên có cơ hội ở chung một chỗ, vậy tự nhiên là không thể.

    Vì thế Trình Dịch căng da đầu cũng lên xe Địch nhị gia.

    Địch nhị gia cho tài xế trước đưa Trình Dịch đi đến nơi anh ấy muốn đi.

    Trình Dịch không muốn, lại cũng không có cách nào từ chối.

    Dọc theo đường đi, ba người ngồi ở trên ghế sau Rolls-Royce rộng mở, không khí có chút xấu hổ.

    Long Nguyệt Thiên là sợ đối mặt với Địch nhị gia, nhưng mà không sợ đối mặt với Trình Dịch, đối với cô ấy mà nói, Trình Dịch càng như là bạn bè có tuổi không sai biệt lắm, không có áp lực gánh nặng gì.

    Vì thế Long Nguyệt Thiên chủ động dò hỏi Trình Dịch về vấn đề tiến triển hạng mục.

    "Tạm thời còn khó mà nói thuận lợi hay không thuận lợi, loại đề tài nghiên cứu này, chỉ cần có một phương diện nào đó tiến triển đã tính là không tồi rồi, lập tức nghiên cứu ra tới phương pháp trị tận gốc là không quá hiện thực, đương nhiên là có Nhất Lăng ở đây, còn có thiết bị chữa bệnh tiên tiến của Lạc Hải Sâm phụ trợ, tiến độ nghiên cứu của chúng tôi sẽ nhanh hơn gấp mười lần so với các tổ chức chữa bệnh thông thường."

    Nhưng dù vậy, cũng không có người nắm chắc nhất định có thể tạo ra thành quả.

    "Lần này cần vất vả cho cậu, thân thể Nhất Lăng không tốt, không thể tăng ca thêm giờ, cũng không có phương tiện nơi nơi chạy loạn, chuyện chạy khắp nơi liền phải giao cho cậu." Long Nguyệt Thiên nói.

    "Đây là tôi nên làm, tôi là nam nhân, chăm sóc hai cô gái là đương nhiên."

    "Chờ hạng mục lần này kết thúc, tôi sẽ giới thiệu cho cậu mấy cô gái?"

    Theo Long Nguyệt Thiên nhìn thấy, Trình Dịch là một tiểu tử có ý chí phấn đấu, cô ấy làm công ty giải trí, trong công ty em gái mặt đẹp có khả năng có không ít, thích hợp giới thiệu cho cậu ấy.

    "Không cần, tôi đã có người trong lòng." Trình Dịch ngượng ngùng.

    "Cậu có người trong lòng rồi?" Long Nguyệt Thiên tò mò mà dò hỏi, "Vậy thì tốt rồi, cậu ưu tú như vậy, cô gái kia khẳng định thích cậu, chúc cậu sớm ngày thành gia."

    Long Nguyệt Thiên căn bản liền không đem người trong lòng của Trình Dịch cùng với chính mình liên hệ cùng với nhau.

    Thứ nhất tuổi của mình lớn hơn so với Trình Dịch, cũng chỉ có lão ba không đáng tin cậy kia của cô sẽ suy nghĩ vớ vẩn như vậy.

    Thứ hai tính cách của cô cũng không thích hợp làm bạn gái người khác.

    Long Nguyệt Thiên cùng Trình Dịch nói chuyện phiếm, xem nhẹ Địch nhị gia tồn tại bên cạnh.
     
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1398: Trốn không thoát ngũ chỉ sơn của Địch nhị gia (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trình Dịch tuy rằng đã nhận ra ánh mắt đến từ Địch nhị gia, nhưng mà anh ấy nỗ lực mà xem nhẹ rớt.

    "Vậy.. Còn khó mà nói." Trình Dịch có bộ dáng không tin tưởng gì.

    "Vậy cậu cố lên." Long Nguyệt Thiên thuận miệng cổ vũ một câu.

    "Ân, tôi sẽ." Trình Dịch nghiêm túc mà đáp lại, anh ấy đang nỗ lực.

    Từ viện nghiên cứu của Giản Nhất Lăng bọn họ đến nơi Trình Dịch muốn đi không sai biệt lắm tốn 40 phút thời gian.

    Trình Dịch lưu luyến rời khỏi xe, sau đó nhìn theo Long Nguyệt Thiên cùng Địch nhị gia đi xa.

    Đã không có Trình Dịch ở đây, không khí bên trong xe nháy mắt trở nên cứng đờ, Long Nguyệt Thiên có chút không biết cùng Địch nhị gia nói chuyện phiếm như thế nào.

    Long Nguyệt Thiên rũ đầu, Địch nhị gia cũng không có mở miệng.

    Cùng ông ấy một chỗ mỗi một phút mỗi một giây đều có vẻ phá lệ mà dài lâu.

    Mãi cho đến khi xe ngừng lại, Long Nguyệt Thiên mới phát hiện mình không có trở lại công ty.

    "Đây là ở đâu?" Long Nguyệt Thiên hỏi.

    "Công ty của tôi."

    Tổng bộ của Tập đoàn Thiên Hưng ở nước Y, đây là chi nhánh công ty Địch nhị gia mở ở kinh thành.

    "Vì sao đưa tôi đến tập đoàn Thiên Hưng?" Long Nguyệt Thiên hỏi.

    "Có mấy nội dung hạng mục yêu cầu tham thảo."

    Trước khi đến nơi Địch nhị gia đã nói qua.

    Long Nguyệt Thiên nghĩ đến cũng đúng, vì thế đi theo Địch nhị gia vào thang máy.

    Thang máy VIP đi thẳng tới văn phòng tổng tài ở tầng cao nhất.

    Vào văn phòng, chỉ có hai người Địch nhị gia cùng Long Nguyệt Thiên.

    Không có người phụ trách hạng mục, cũng không có những người khác của hai công ty.

    "Chỉ có chúng ta sao?" Long Nguyệt Thiên hỏi.

    Chỉ có hai người bọn họ tựa hồ nói không được cái gì.

    "Ngồi."

    Địch nhị gia đứng dậy rót cho Long Nguyệt Thiên một ly nước.

    Long Nguyệt Thiên ngồi trên sô pha bọc da ở văn phòng tổng tài, không hiểu sao mà có chút không được tự nhiên.

    Cảm giác tồn tại của ông ấy thật sự quá mạnh, rất khó làm lơ sự tồn tại của ông ấy.

    "Hạng mục xảy ra vấn đề gì?" Long Nguyệt Thiên hỏi, muốn đem đề tài đưa tới công việc.

    Chỉ cần đàm luận công việc, cô ấy liền sẽ không khẩn trương.

    Địch nhị gia đứng ở trước sô pha, ông ấy vốn đã thập phần cao lớn, giờ phút này có vẻ phá lệ cường tráng.

    Địch nhị gia bỗng nhiên cúi đầu, để sát vào Long Nguyệt Thiên.

    Khoảng cách hai người kéo thật sự gần.

    Gần đến mức chóp mũi của ông ấy đều phải đụng tới cô ấy.

    Trái tim của Long Nguyệt Thiên phanh phanh phanh thẳng nhảy, đại não trống rỗng.

    "Cô thực quan tâm cái người tên Trình Dịch kia sao?"

    Địch nhị gia hỏi.

    "Cái gì?" Long Nguyệt Thiên có chút phản ứng không kịp, ý nghĩ của đại não như bị rút ngắn lại, lập tức không thể lý giải được ý tứ trong lời nói của Địch nhị gia.

    "Quan tâm vấn đề yêu đương của cậu ta?"

    "Không có a." Cô ấy khi nào quan tâm đến Trình Dịch chứ?

    Long Nguyệt Thiên hồi tưởng lại nội dung nói chuyện của mình cùng Trình Dịch trên đường, chính là bạn bè quan tâm nhau bình thường mà thôi, không có gì đặc biệt.

    Đang nghĩ ngợi tới, bỗng nhiên một đôi môi nóng bỏng hôn lên.

    Địch nhị gia ít khi nói cười cực kỳ có tính xâm lược mà chiếm hữu Long Nguyệt Thiên.

    Cơ hồ muốn đem hô hấp tư duy cùng không khí của Long Nguyệt Thiên cùng nhau hút đi.

    Đại não Long Nguyệt Thiên hoàn toàn chết máy.

    Đại não hoạt động hơn ba mươi năm lần đầu tiên hoàn toàn bãi công.

    Sau một lúc lâu, Địch nhị gia buông ra Long Nguyệt Thiên.

    Vẻ mặt Long Nguyệt Thiên như cũ mờ mịt mà nhìn ông ấy, đại não còn không có từ trong mộng bức phản ứng lại đây.

    Hơn nửa ngày, Long Nguyệt Thiên ngốc lăng lăng mà vươn tay phải, ngón tay sờ sờ cánh mội ướt át hơi sưng của mình, như là đang xác định chuyện vừa mới phát sinh là chân thật, không phải ảo giác.

    "Anh làm gì.."

    "Muốn em." Trên mặt Địch nhị gia như cũ không có biểu tình gì, thời điểm ông ấy nói những lời này thoạt nhìn vẫn nghiêm túc giống như ngày thường.
     
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1399: Nụ hôn đầu tiên cô ấy trân quý ba mươi năm a!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trên đường về nhà, biểu tình Long Nguyệt Thiên hoảng hốt, trong đầu không ngừng mà xuất hiện khuôn mặt tuấn tú kia của Địch nhị gia, còn có lặp lại quanh quẩn câu nói "Muốn em" kia.

    Nam nhân đứng đắn cấm dục như vậy, vậy mà nói ra lời nói "Muốn em" như vậy tới.

    Long Nguyệt Thiên thật sự cảm thấy quá mộng ảo.

    Về đến nhà, Long Nguyệt Thiên ngã xuống trên giường của mình, sau đó bắt đầu hối hận.

    Cô ấy vừa rồi cư nhiên đều không có cự tuyệt!

    Quá mất mặt!

    Nụ hôn đầu tiên của cô ấy a!

    Nụ hôn đầu tiên cô ấy trân quý ba mươi năm a!

    Sau khi chuyện phát sinh hai cái giờ, Long Nguyệt Thiên rốt cuộc tìm về đại não của mình, nhớ tới chính mình ăn lỗ nặng như vậy.

    "Cái lão nam nhân kia, đáng giận lão nam nhân!"

    Long Nguyệt Thiên dùng tay liều mạng mà đấm dưới giường, phát tiết trong lòng khó chịu của mình.

    Qua loa nha!

    Long Nguyệt Thiên lăn qua lộn lại, nghĩ rồi lại nghĩ.

    Cuối cùng âm thầm quyết định, muốn rời xa Địch nhị gia.

    Cô ấy là người của Long gia, như thế nào có thể làm một người nam nhân nhiễu loạn trái tim của cô ấy chứ?

    Đây không phải một chuyện mà người có thể làm đại sự nên làm.

    Long gia gia huấn, con cháu Long gia phải tự mình cố gắng tự lập, quyết không thể bị người khác đả động!

    ###

    Khác với nhóm nghiên cứu mà Giản Nhất Lăng thành lập, Trương Tin bên này đều là truyền nhân cùng đệ tử của Trương gia bọn họ.

    Tổ tiên Trương Tin đã truyền xuống tới một phương thuốc, là dùng để trị liệu một loại bệnh về phổi, mấy năm nay, Trương Tin bọn họ nghiên cứu phát hiện, phương thuốc này đối với việc trì hoãn tế bào ung thư phổi khuếch tán có tác dụng rất lớn.

    Có lẽ tổ tiên dùng phương thuốc này trị chính là ung thư phổi, chẳng qua năm đó cũng không biết bệnh kia là ung thư phổi.

    Lúc trước bọn họ đã trải qua thực nghiệm chứng thực, phương thuốc trung dược có thể ở trình độ nhất định trì hoãn bệnh tình của người bệnh ung thư phổi chuyển biến xấu, làm nguyên bản người bệnh thời kì cuối khả năng chỉ có hai ba tháng có thể sống có thể kéo dài thọ mệnh đến hai ba năm.

    Đây cũng chính là nguyên nhân vì cái gì Trương Tin lại tự tin như vậy.

    Có cái này làm cơ sở, bọn họ hiện tại chỉ cần trên phương thuốc này tiến hành phát triển nghiên cứu.

    Nhưng mà sự tình tiến triển lại không được thuận lợi như Trương Tin dự đoán ngay từ đầu như vậy.

    Một tuần đi qua, hắn ta một chút tiến triển đều không có.

    Trương Tin bắt đầu lo lắng đi lên.

    Vì thế Trương Tin phái người đi đến phòng nghiên cứu của Giản Nhất Lăng bọn họ tìm hiểu tình huống, hy vọng thu hoạch được tiến độ của Giản Nhất Lăng bên kia, tới bảo đảm chính mình sẽ không có vấn đề gì.

    Nhưng mà không biết Giản Nhất Lăng là sớm có phòng bị, hay là phòng nghiên cứu của cô vốn dĩ phòng bị liền nghiêm ngặt như vậy, người của hắn không có cách nào tới gần phòng nghiên cứu, càng không có bất luận con đường gì có thể nghe được tin tức về tiến độ của Giản Nhất Lăng bên kia.

    Vì thế Trương Tin chỉ có thể đi xem Tần Xuyên.

    Là ca bệnh mà bọn họ trọng điểm nghiên cứu, Tần Xuyên đã chịu ba bên cùng nhau giám hộ, đoàn đội của Trương Tin, đoàn đội của Giản Nhất Lăng cùng với tổ chức y tế quốc gia làm trọng tài.

    Khí sắc của Tần Xuyên cũng không tệ lắm, so với lần đầu tiên Trương Tin tới gặp anh ta, đã có tinh thần nhiều hơn không ít.

    Đây chưa chắc là bệnh tình có chuyển biến tốt đẹp, càng có thể là tâm tình biến hóa ảnh hưởng đến anh ta.

    Thời điểm Giản Nhất Lăng đi vào phòng bệnh của Tần Xuyên, trong phòng bệnh Trương Tin cùng Tần Xuyên đang nói chuyện phiếm.

    Trương Tin đang hỏi chuyện tình cảm của Tần Xuyên.

    "Nói như vậy Tần tiên sinh là buông chấp niệm đối với bác sĩ Giản sao?" Trương Tin hỏi.

    "Cũng không tính là buông, tôi chỉ là nghĩ thông suốt." Tần Xuyên trả lời.

    "Cũng tốt, tâm tình tốt đối với bệnh tình của anh có trợ giúp, càng có hy vọng kéo dài cho đến khi cuộc tỷ thí của chúng tôi kết thúc."

    "Anh nhất định phải thắng cô ấy sao?"

    "Đương nhiên, Trương gia của tôi mới là thái sơn bắc đẩu trong giới y học, mấy trăm năm cơ nghiệp, mấy trăm năm danh dự, không thể hủy ở trên tay của tôi. Trương gia có thể lánh đời không ra, nhưng là không cho phép người khác ở thời điểm Trương gia không sinh động xưng đệ nhất."
     
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 1400: Anh ta hết lòng tin tưởng cô

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng không muốn nghe lén, liền trực tiếp vào cửa.

    Nhìn thấy Giản Nhất Lăng, Trương Tin lập tức dừng cuộc đối thoại cùng Tần Xuyên, quay đầu trào phúng Giản Nhất Lăng, "Bác sĩ Giản tới cũng rất cần mẫn, thế nào, tiến độ có nắm chắc hay không?"

    Trương Tin hy vọng thông qua phép khích tướng làm cho Giản Nhất Lăng lộ ra một ít tin tức về tiến độ nghiên cứu của cô.

    Nhưng Giản Nhất Lăng rõ ràng sẽ không chịu phép khích tướng ảnh hưởng.

    Mặt cô ấy không có biểu tình mà đi đến trước giường của Tần Xuyên, làm một ít kiểm tra thân thể như cũ cho anh ta, theo dõi thân thể anh ta biến hóa.

    Giai đoạn hiện tại cô ấy cùng Trương Tin đều chỉ có thể cho Tần Xuyên dùng một ít thuốc tương đối cơ sở, dùng để trì hoãn bệnh tình của Tần Xuyên chuyển biến xấu.

    Nhưng những loại thuốc này có thể tạo nên hiệu quả thập phần hữu hạn.

    Trương Tin nói với Giản Nhất Lăng, "Bác sĩ Giản, nếu cô thật sự nghiên cứu không được gì, liền lựa chọn nhận thua đi, chỉ cần cô nhận thua, đem Tần tiên sinh giao cho tôi tới trị liệu, tôi có thể làm anh ấy sống lâu mấy năm."

    "Tôi sẽ không nhận thua, nhưng nếu anh có biện pháp, có thể trị liệu cho anh ấy, anh ấy chỉ là một người bệnh, cũng không phải là con bài cho chúng ta mặc cả thắng thua." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Trương Tin cười nhạo, "Bác sĩ Giản nhưng thật ra rất biết tìm cho chính mình bậc thang."

    Tần Xuyên cảnh cáo Trương Tin, "Trương gia chủ, mong anh chú ý cách anh dùng từ, anh muốn hòa bình mà cùng bác sĩ Giản cạnh tranh tôi không có ý kiến, nhưng nếu anh đối với cô ấy nói năng lỗ mãng, tôi sẽ không cho phép."

    Trương Tin cười: "Tần Xuyên, anh còn tưởng rằng anh là gia chủ Tần gia uy phong lẫm lẫm kia sao? Lúc trước anh cùng Trương gia tôi kết bạn, tôi thấy anh có chút bản lĩnh mới cùng anh giao thiệp, hiện tại anh, cũng chỉ đủ làm đối tượng cho chúng tôi nghiên cứu mà thôi."

    Trương Tin vốn đang muốn duy trì mặt ngoài hài hòa cùng Tần Xuyên, nhưng mà Tần Xuyên dám đối với hắn nói năng lỗ mãng, vậy hắn cũng không có tất yếu cho anh ta sắc mặt tốt.

    "Trương Tin, tôi còn chưa chết."

    "Như thế nào? Anh hiện tại cùng chết khác biệt rất lớn sao? Ai không biết anh bị Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh hủy hoại?"

    Giản Nhất Lăng trả lời, "Tôi cùng A Thịnh không có hoàn toàn hủy hoại anh ấy, chúng tôi chỉ làm mất đi một bộ phận sự nghiệp của anh ấy mà thôi."

    Tần Xuyên sẽ có một bước này ngày hôm nay, rất nhiều chuyện là do chính anh ta tạo thành.

    Một phần rất lớn là do Tần Xuyên tự chịu diệt vong.

    Mà anh ta có khả năng khi làm những việc này đều biết chính mình sẽ có dạng kết quả gì.

    Phát hiện Giản Nhất Lăng vẫn là người hiểu mình, Tần Xuyên cười một chút, "Trương Tin, anh nếu có bản lĩnh thắng cô ấy, thì cứ việc thắng, nhưng nếu không có bản lĩnh, anh đừng có giở trò. Chỉ cần tôi tồn tại, liền sẽ vẫn luôn bảo hộ cô ấy."

    Lời này của Tần Xuyên không phải nói cho Trương Tin nghe, mà anh ta đang hứa hẹn với Giản Nhất Lăng.

    Lấy thân phận bạn bè, bảo hộ cô ấy, để hoàn lại món nợ mà anh ta thiếu cô ấy.

    Giản Nhất Lăng dừng một chút, sau đó nói với Tần Xuyên, "Tôi sẽ dùng hết khả năng tôi có kéo dài sinh mệnh cho anh."

    "Ân, tôi tin tưởng em."

    Tần Xuyên hết lòng tin tưởng Giản Nhất Lăng.

    Anh ta tin tưởng, cô ấy nhất định có thể làm được.

    Trương Tin hừ lạnh một tiếng, "Vậy chờ đến lúc đó xem! Xem các người đến lúc đó còn có tin tưởng như vậy hay không!"

    Trương Tin trào phúng xong liền rời khỏi phòng bệnh của Tần Xuyên.

    Giản Nhất Lăng cũng rời khỏi sau khi kiểm tra xong cho Tần Xuyên.

    Đi vào ngoài phòng bệnh, thấy Địch Quân Thịnh không biết khi nào cũng lại đây.

    Anh ấy hẳn là tới chờ cô ấy.

    Cùng Địch Quân Thịnh bốn mắt nhìn nhau.

    Cứ nghĩ rằng anh ấy sẽ vì lời nói mà mình nghe được muốn nói với cô cái gì.

    Nhưng mà không có, anh ấy chậm rãi cúi đầu, ở trên trán của cô rơi xuống một nụ hôn.

    Sau đó dắt tay cô ấy rời đi.

    Bọn họ là vợ chồng, rất nhiều chuyện không cần giải thích, là vô điều kiện tín nhiệm.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...