Cổ Đại [Dịch] Nghịch Thiên Thần Y Phi - Phụng Tử

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi gia đình của tôi, 17 Tháng tư 2021.

  1. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 510: Không tin lời nói thật

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sở Cẩn Chi khẽ gật đầu nói: "Được, Ca nhi con cũng phải cẩn thận."

    Hắn đương nhiên cũng muốn mau chóng giải quyết Dạ Du, như vậy hắn liền không cần lo lắng bị hắn khống chế nữa.

    Nhân sinh hắn là thuộc về hắn, hắn không muốn người thân của mình bị uy hiếp vì hắn, Dạ Du nhất định phải nhanh chóng biến mất khỏi thế giới này.

    Hội đấu giá Cửu Thiên thiết lập kế hoạch, Sở gia dẫn đầu tụ tập cao thủ năm đại gia tộc và ba đại tông môn, chuẩn bị tốt quyết tâm chiến một trận sống chết với ma giáo.

    Huyết thù ngày đó, họ vẫn chưa quên đâu.

    Nhất định phải khiến Dạ Dụ trả giá cho mối thù máu đó, họ mới có thể an tâm được.

    "Ầm ầm ầm!" Khi đám người Sở Cửu Ca tiếp cận Nguyệt Ma Cung, phía trước truyền đến từng trận tiếng vang, Dung Hiểu bọn chúng đã khai chiến với Nguyệt Ma Cung.

    Dung Hiểu nói: "Dạ Du, việc của các thế lực Nam Vực các ngươi ta không muốn nhúng tay, chỉ cần ngươi giao ra bảo bối tộc ta, ta liền đưa người lập tức rời khỏi Vô tận đại lục, tuyệt đối không quản việc của các ngươi! Ngươi nếu cố chấp không giao ra, vậy thì đợi ta liên hợp với các đại thế lực, giết ngươi không còn manh giáp!"

    "Ngươi cũng biết, ngươi lấy được thứ đó hoàn toàn vô dụng, với năng lực người trên Vô tận đại lục, căn bản không cách nào nghiên cứu được bí mật của bảo bối đó! Chỉ duy Bát đại thánh tộc chúng ta, mới có tư cách sở hữu."

    Dạ Du đáp: "Cái hộp mà ngươi muốn không ở trong tay ta, ngày đó tại Hồng Nguyệt tế đàn, đồ của ta đã bị người trộm mất rồi. Những ngày này ta vẫn luôn điều tra, người có bản lĩnh trộm đi đồ của ta ở nơi công cộng đó ta phát hiện rồi, ta chỉ có thể nghĩ đến một người, đó chính là Đệ nhất thần trộm!"

    "Tương truyền Đệ nhất thần trộm ngay đến đám người Đồ Thiên đại đạo đoàn cũng không thắng nổi, ngoài.."

    "Dừng!" Dung Hiểu lạnh lỉệt nói.

    "Dạ Du, người nữ nhân Dung Hồng kia tin tưởng những lời nói xằng bậy của ngươi, ngươi liền cho rằng Dung Hiểu ta cũng sẽ tin những lời quỷ này của ngươi chứ? Đừng nói xằng bậy nữa, không muốn giao ra thì nói thẳng, ta giết đi ngươi, trực tiếp giành lấy là được." Dung Hiểu băng lạnh nói.

    Dạ Du cũng rất bất lực, nói dối nhiều rồi, bây giờ hắn đường đường chính chính nói thật, thế mà lại không ai tin.

    "Rất tốt, người Dung gia, cho là ta sẽ sợ các ngươi sao? Ngươi chỉ là một con cờ dưới trướng Dung gia mà thôi, người ngươi đem đến cũng không nhiều, ai sợ ai.." Dạ Du cũng giận rồi.

    "Ầm!" Mấy đạo khí tức của cường giả Quy Nguyên cảnh bạo phát ra, mọi người sắc mặt đại biến.

    "Nguyệt Ma Cung thế mà lại ẩn giấu nhiều cường giả Quy Nguyên cảnh như vậy, xem ra trận chiến lần này rất khó rồi, cần kéo viện binh không?"

    Một Nguyệt Ma Cung như vậy, các đại thế lực Hồng Thiên vương triều họ muốn đối phó kỳ thực là có chút khó khăn.

    Hoàng Phủ Kỳ nói: "Trong số những khí tức này có một số ta cảm thấy quen thuộc, e là một số người trong thập đại cao thủ rồi, xem ra cung chủ Nguyệt Ma Cung không khống chế ta được, nhưng e là đã khống chế được những người khác."

    "Động thủ! Các ngươi còn lề mà lề mề gì ở đây! Mau động thủ!" Dung Hiểu hối thúc.

    "Ta nói một lão nữ nhân như ngươi, có việc không việc cũng phái người đến đối phó tiểu Cửu nhà ta, tổn thất không ít người. Dẫn đến việc bây giờ đối phó Dạ Du, thực lực thuộc hạ không đủ, đáng đời!" Một thiếu niên áo lam nhảy ra nói.

    Họ hận không thể gia hỏa Dung Hiểu này bị Dạ Du giải quyết đi, thế nhưng một khi phương thế lực của Dung Hiểu thua, họ đơn độc đối mặt Dạ Du, thì càng phiền phức hơn.

    "Tiểu tử, ngươi nói cái gì?" Dung Hiểu phẫn nộ nhìn Nhị Lượng.

    Tiền Tiền nói: "Món nợ của Cửu muội muội, sau này chúng ta từ từ tính, trước đem đám phiền phức Nguyệt Ma Cung giải quyết rồi nói."

    "Ừm!" Ngũ Nguyệt nhàn nhạt nói.

    Một thân ảnh màu bạc phóng qua đó, một thiếu niên tôn quý bất phàm liền đối mặt với một cao thủ Quy Nguyên cảnh.

    "Đệ nhất thiếu chủ Hội đấu giá Cửu Thiên." Họ có chút kinh ngạc nhìn người đó.

    "Tiểu tử, ngươi cho rằng sẽ là đối thủ của ta sao? Tìm chết!" Cường giả Quy Nguyên cảnh đó bạo nộ nói.

    "Tiểu gia cũng muốn nhìn xem, mấy người trong thập đại cao thủ Nam vực thì lợi hại thế nào." Nhị Lượng cũng nghênh chiến một đối thủ.

    Dạ Du khống chế được năm trong thập đại cao thủ, bốn người trong số đó bị đám người Nhất Nặc giữ chân.

    "Ầm ầm ầm!" Giao chiến như vậy, bọn Nhất Nặc không hề rơi vào thế hạ phong.

    Họ cũng nhận ra điểm biến thái của đám thiếu niên này rồi.

    "Bốn vị thiếu chủ của Hội đấu giá Cửu Thiên còn là người hay không?"

    "Tuổi còn nhỏ lại có thực lực nhường này!"

    "..."

    Dung Hiểu âm trầm nhìn họ, họ chắc chắn là người của bất tử cửu tộc, người của Vô tận đại lục sao có thể có thực lực nghịch thiên như vậy.

    Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta cũng động thủ thôi!"

    Cao thủ đỉnh cao đều bị giữ chân rồi, tiếp theo cô cũng phải đem đám người ma giáo giải quyết.

    Hoàng Phủ Kỳ cũng xông ra, đối mặt với một trong thập đại cao thủ còn lại.

    Hoàng Phủ Kỳ cũng cảm thấy may mắn, may là sau khi hắn trúng độc đã nghĩ cách tìm Thần y đại nhân.

    Nếu không hắn cũng sẽ như đám người vô hồn này, bị Dạ Du khống chế lấy.

    Hai người trong thập đại cao thủ đánh nhau rồi.

    "Ầm ầm ầm!" Nguyệt Ma Cung bạo phát ra từng trận tiếng vang lớn, Cửu Thương Khung nhảy ra tiếp cận lấy Dạ Du.

    "Là ngươi!" Dạ Du kinh ngạc nhìn người trước mặt.

    Lúc trước vốn đã sắp thành công rồi, nhưng người này xuất hiện, với thực lực bá đạo ngăn cản lấy Sở Cẩn Chi, dẫn đến việc kế hoạch của hắn triệt để thất bại.

    "Phu nhân nhà ta nói muốn ta giết đi ngươi, cho nên ngươi hôm nay bắt buộc phải chết!" Cửu Thương Khung nói.

    Đối với yêu cầu của Sở Tuyền Nguyệt, hắn đương nhiên sẽ không từ chối, dù là muốn hắn giúp người đệ đệ kiêm tình địch kia của hắn.

    Lực lượng của Cửu Thương Khung vẫn đang không ngừng khôi phục, bây giờ so với lúc ở Hồng Nguyệt tế đàn còn mạnh hơn.

    Lực lượng vô tận đang không ngừng tràn ra, cho Dạ Du một loại cảm giác không cách nào thắng nổi.

    Dạ Du cắn lấy lưỡi mình, khiến bản thân bình tĩnh lại.

    Hắn thân là cung chủ Nguyệt Ma Cung đệ nhất ma giáo Nam Vực, sao có thể sợ người nam nhân này.

    Dạ Du nói: "Muốn giết ta, cũng phải xem người có bản lĩnh đó không?"

    "Ầm ầm ầm!" Trên không truyền ra tiếng vang, giống như từng trận sấm chớp.

    Dạ Du ma khí tràn ra, chiến ý của Cửu Thương Khung cũng bất diệt.

    Lực lượng hai người va chạm vào nhau, trên không trực tiếp hình thành một cơn lốc xoáy.

    Mọi người nhìn đến ngơ ngác, chiến đấu của cường giả đỉnh phong lại đáng sợ như vậy.

    Càng giao thủ với Cửu Thương Khung, sắc mặt Dạ Du càng ngưng trọng.

    Đối phương như một chiến thần bất tử bất bại, thế không thể đỡ.

    Ma khí của hắn dưới sự áp chế chiến ý của đối phương, thế mà có dấu hiệu sợ sệt, người nam nhân này rốt cuộc có lai lịch gì?

    Lực lượng cường hoành mà bá đạo của Cửu Thương Khung đánh lên thân thể Dạ Du, Dạ Du rơi từ trên không xuống, linh khí phòng ngự trên người vỡ nát.

    "Phụt!" Một ngụm máu phun ra.

    Lúc này hắn cực kỳ cố kỵ Cửu Thương Khung, nếu không có linh khí phòng ngự chặn lấy, hắn e là bây giờ chỉ còn nửa cái mạng rồi.

    Dù linh lực hai người tương đương, nhưng khi đánh nhau lại có sự cách biệt trời đất.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  2. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 511: Lại chiến thánh tử

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Từng chiêu từng thức của người nam nhân này đều mang theo khí thế duy ngã độc tôn, thiên hạ ngoài ta còn ai bá khí, áp chế hắn triệt để.

    Khi nguy hiểm chết chóc giáng lâm, hắn không thể không thừa nhận một việc, đó chính là hắn không phải là đối thủ của người nam nhân này.

    "Ầm ầm ầm!" Người của các đại thế lực Hồng Thiên vương triều chém giết với đại quân Nguyệt Ma Cung.

    Nơi này vốn dĩ là địa bàn của ma giáo, những người Nguyệt Ma Cung thực lực tổng thể là cao hơn họ.

    Cho nên dù Cửu Thương Khung đối phó Dạ Du chiếm thượng phong, nhưng nhóm người của họ vẫn rơi vào thế hạ phong.

    Vào lúc đó, một nhóm người giết đến rồi.

    Thứ chúng tu luyện cũng là ma khí như đám người Nguyệt Ma Cung, thế nhưng kiếm lại chỉ về hướng đám người ma giáo.

    Viện binh của Cẩn Đế đến rồi, hắn đồng thời còn có một thân phận khác, thiếu cung chủ Nguyệt Ma Cung.

    Sau trận chiến tại Hồng Nguyệt tế đàn, Sở Cẩn Chi đăng quang đế vị, không ngừng nuốt lấy một số phân đà của Nguyệt Ma Cung, nay đã chiếm được một phần ba nhân thủ của Nguyệt Ma Cung rồi.

    Nếu chỉ một mình hắn đấu với Nguyệt Ma Cung, thì nhân thủ một phần ba là không đủ.

    Nhưng bây giờ còn có thêm những người khác của Hồng Thiên vương triều giúp đỡ, bộ phận người này có tác dụng rất quan trọng.

    Dạ Du nhìn thấy Sở Cẩn Chi giết qua, không có phẫn nộ, ngược lại rất kích động.

    Hắn trừng Cửu Thương Khung nói: "Cường giả mạnh nhất Nguyệt Ma Cung vĩnh viễn không phải là ta, mà là Sở Cẩn Chi bị gieo trồng ma chủng, cho nên đối thủ của ngươi cũng không phải là ta, mà là hắn.."

    "Cẩn Chi, động thủ đi! Đây đều là tế phẩm của ngươi, hãy mau thức tỉnh đi! Xé nát đám địch nhân này, giết đi hắn.."

    Mọi người nghe thấy lời của Dạ Du, có một dự cảm cực kỳ không tốt.

    Phút chốc, họ phát hiện toàn thân bị ma khí khủng bố bao trùm lấy.

    Mọi người cả kinh, "Trời ơi! Cẩn Đế bệ hạ lại mất khống chế rồi sao?"

    "Nguy hiểm!"

    Trên mặt Dạ Du lộ ra vẻ đắc ý, nói: "Cẩn Chi, ta đợi thời khắc này đã rất lâu rồi, ngươi hãy tận tình chém giết đi!"

    Sở Cẩn Chi đối đầu với Cửu Thương Khung, đây là lần thứ hai hắn và Cửu Thương Khung chém giết nhau rồi.

    Có kinh nghiệm lần chiến đấu trước tại Hồng Thiên vương triều, họ chiến đầu vô cùng kịch liệt.

    "Dạ Du, giao đồ ra, chúng tôi lập tức rời khỏi! Ngươi muốn bồi dưỡng ma chủng là việc của ngươi, dù sao chúng tôi cũng không nán lại đây lâu." Dung Hiểu nhảy về phía Dạ Du đang trọng thương, Dạ Du lúc này cô là có cách giải quyết.

    Sở Cẩn Chi rất nguy hiểm, ma chủng triệt để mất khống chế, lực lượng cường đại đó đến cô e là cũng chạy không thoát.

    Phải mau chóng lấy được đồ rời khỏi, mới là việc quan trọng.

    Dạ Du vội vàng tránh né công kích của Dung Hiểu, hắn nói: "Hộp bất tử đó, thực sự không có trong tay ta. Sớm đã bị người khác trộm đi rồi."

    "Ta không tin!" Đáy mắt Dung Hiểu lóe qua hàn quang.

    Trận chiến này, đến nay Sở Cửu Ca vẫn chưa có hiện thân, cô lúc này đã tìm được một vị trí thích hợp nhất.

    Bất tử sinh mệnh chi đồng tu luyện đến đệ ngũ trọng, sức quan sát của đôi mắt cô đương nhiên nhìn được càng nhiều, càng chi tiết.

    Chiến trường nhiều người như vậy, cô đều có thể nhìn rõ từng cử động nhỏ nhất trong động tác của họ, quỹ tích vận chuyển, suy đoán ra động tác tiếp theo của hắn.

    Nhóm Nhất Nặc đối đầu với đám người thập đại cao thủ của Nam Vực dư sức, ma khí của thất thúc bạo phát ra cũng chỉ là để gạt Dạ Du mà thôi, ma khí đó sớm đã bị cô dùng băng tuyết chi lực đông cứng lại rồi.

    Tuy rằng ma khí bạo phát ra là giả, nhưng thất thúc và Cửu thúc đánh nhau lại là thật!

    Dạ Du liều mạng giải thích, Dung Hiểu chính là không thèm nghe.

    Dù sao gia hỏa này nói dối liên miên, lừa gạt nữ nhân, lừa gạt kẻ địch, lừa gạt thủ hạ, chỉ vì đạt được mục đích của hắn, hắn có thể giăng ra một lời nói dối to lớn.

    Bây giờ nói thật, e là bất kì đối thủ nào của hắn cũng không tin đi. Sở Cửu Ca cũng có thể tưởng tượng tâm tình hắn lúc này muốn thổ huyết nhường nào.

    Hắn trước đó đã bị Cửu thúc đánh trọng thương, bây giờ Dung Hiểu lại chiêu chiêu hiểm độc, hắn một chút cũng không dễ chịu.

    "Phụt!" Một ngụm máu tươi phun ra.

    "Dung Hiểu, ngươi không thể giết ta, ngươi nếu giết ta thì đừng mong có được hộp bất tử." Nói thật đối phương không tin, hắn đành lần nữa gạt người thôi.

    "Rốt cuộc ở đâu?" Dung Hiểu hỏi.

    Dạ Du cũng đầy bụng nước đắng, hắn biết ở đâu thì sớm đã đi giành lại rồi.

    Bây giờ người đáng nghi ngờ duy nhất chính là Đệ nhất thần trộm, hắn chuẩn bị đợi sau khi việc lần này giải quyết xong liền tìm cách lôi hắn ra, sao mà ngờ người Dung gia lại bức người như thế.

    Sở Cửu Ca lúc này đã nhắm chuẩn vị trí rồi, kéo lấy Đế Ma Cung.

    Tuy rằng muốn thất thúc đích thân tiễn hắn lên đường, nhưng để tránh hắn để lộ nhiều thông tin cho Dung Hiểu hơn, vẫn là trước tiễn hắn xuống hoàng tuyền đi!

    "Viu!" Một cây lợi tiễn phá không, một mũi tên đoạt mệnh hướng Dạ Du bắn đến.

    Sắc mặt Dung Hiểu rất khó coi, cô trầm thấp nói: "Sở Cửu Ca đáng chết, ta còn chưa có hỏi ra, ngươi lại dám đem người giết rồi."

    Dung Hiểu không kịp ngăn cản, ngay khi mũi tên đó muốn đâm xuyên tim Dạ Du, một đạo ánh sáng trắng đem mũi tên đó của Sở Cửu Ca chấn nát.

    Một thanh niên áo trắng tản ra thánh quang xuất hiện, ánh sáng trắng đó dường như muốn đem chiến trường đầy mùi máu tanh này tẩy rửa.

    Nam tử áo trắng nhìn vị trí Sở Cửu Ca ẩn nấp, thấp giọng nói: "Tìm được ngươi rồi!"

    Người này Sở Cửu Ca không thể quen thuộc hơn nữa.

    Bởi vì hắn chính là thánh tử Vô Nhã thánh điện, Thánh Bạch Thần.

    "Thánh tử, người cuối cùng cũng đến rồi." Dạ Du lúc này cũng thở ra một hơi.

    Sở Cửu Ca lúc này mới hiểu rõ, vì sao gia hỏa này dám ngang nhiên bại lộ tung tích bản thân, thì ra là cấu kết được với thánh tử Vô Nhã thánh điện.

    Có hắn ở đây, đám người của Dung Hiểu không đáng là gì, những người Hồng Thiên vương triều e là chúng cũng không cần để ý nữa.

    "Ầm!" Một tiếng vang lớn truyền ra, nơi Sở Cửu Ca ẩn nấp bị đánh thành bình địa.

    May là Sở Cửu Ca sớm đã dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng dự đoán trước quỹ tích công kích của hắn, lấy tốc độ nhanh nhất tránh khỏi, nếu không sớm đã bị Thánh Bạch Thần một kích đó chấn thành bã rồi.

    Thánh Bạch Thần khẽ nhướng mày, nói: "Lại tránh được rồi."

    Hắn khẽ phất tay, lực lượng cực kỳ cường hoành bạo phát ra.

    Đây tuyệt đối là lực lượng đỉnh cao nhất của Nam Vực rồi, thế nhưng Thánh Bạch Thần cực kỳ bất mãn nói: "Thực là một vị diện lạc hậu, lại chỉ có thể để ta phát huy đến trình độ này. Nam Vực quả nhiên không được!"

    Hắn thế mà dám công kích Cửu Ca, Cửu Thương Khung và Sở Cẩn Chi vốn đang giao chiến kịch liệt cũng giận rồi.

    Họ bỏ qua ân oán cũ, phút chốc phóng về phía thân ảnh màu trắng đó.

    Gia hỏa này bắt buộc phải chết!

    "Điện hạ, cẩn thận!" Những người của Vô Nhã thánh điện vội vàng bảo vệ điện hạ của chúng, để Thánh Bạch Thần không bị thương đến.

    "Các ngươi lại dám động tay với ta?" Thánh Bạch Thần phẫn nộ nhìn chằm chằm hai nam tử trước mắt.

    Một tên bá khí tôn quý, một tên ôn hòa mang theo băng lạnh.

    Hai người bọn chúng tuổi tác không lớn, lại sở hữu lực lượng vô cùng cường đại.

    "Cái gì? Sở Cẩn Chi, ngươi.." Dạ Du thập phần kinh ngạc nhìn Sở Cẩn Chi.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  3. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 512: Gần như bại lộ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sở Cẩn Chi không phải nên bị ma chủng khống chế mất đi lý trí sao? Tại sao bây giờ trông như không có việc gì?

    Sở Cẩn Chi nói: "Ta vốn dĩ là không việc gì, là ngươi tự cho mình là đúng cho rằng ta bị ma chủng khống chế mà thôi."

    "Ầm!" Sở Cẩn Chi phất tay, cả người Dạ Du bay ra ngoài.

    Xương cốt trên người hắn vỡ gần hết rồi, ngũ tạng lục phủ vỡ nát, kinh mạch trên người cũng bị Sở cẩn Chi chấn nát.

    "Aaaaaaaaa!" Dạ Du kêu thảm.

    "Trước thu thập xong hắn, lại đến thu thập ngươi." Ánh mắt Sở Cẩn Chi băng lạnh nhìn Thánh Bạch Thần.

    "Ồ! Ma chủng lại bị khống chế được rồi, lúc trước ta phát hiện thứ đồ chơi đặc biệt như ma chủng, sau đó nhìn thấy tên Dạ Du tu luyện ma công, liền đem ma chủng tặng cho hắn chơi chơi. Nam Vực hoang vu như vậy, khắp nơi đều là kiến hôi, cần một cuộc cải cách mới thú vị, nhưng lại không đạt được kết quả như ta mong muốn, thật là không thú vị chút nào." Thánh Bạch Thần có chút thất vọng nói.

    Đối với thánh tử Vô Nhã thánh điện mà nói, cả Vô tận đại lục ngoại trừ Vô Nhã Thiên hắn đều không để vào mắt.

    Người của những nơi khác đều là kiến hôi, bởi vì cảm thấy thú vị, vì là một trò chơi, hắn có thể đem cả người Nam Vực xem như đồ chơi.

    Dạ Du nói: "Điện hạ, ta vốn đã sắp thành công rồi, chỉ là xuất hiện chút vấn đề, thánh tử cứu ta. Chỉ cần lần này người giúp ta giải quyết đám người cản việc này, ta.. ta nhất định có thể thành công! Khiến cả Nam Vực bị Nguyệt Ma Cung thống lĩnh!"

    "Đối với việc như vậy, ta đã không còn hứng thú nữa rồi. Hứng thú của ta chính là đem người nữ nhân này hành hạ đến chết, để cô ta biết đắc tội ta có kết cục gì." Ánh mắt Thánh Bạch Thần quét qua bốn phía, muốn đem Sở Cửu Ca tìm ra.

    "Ngươi lại dám có ý nghĩ này, ta liền trước chém chết ngươi, tiểu Cửu là ngươi có thể động vào sao!" Cửu Thương Khung đã xông ra khỏi phòng ngự của đám người Vô Nhã thánh điện, tiếp cận Thánh Bạch Thần.

    Dám thương tổn đến tiểu Cửu, Thánh Bạch Thần đã triệt để chọc giận Cửu Thương Khung rồi, nhất thời lực lượng khủng bố bạo phát ra.

    Sở Cẩn Chi cũng thế, không giải quyết gia hỏa này, thề không làm người.

    "Ầm ầm ầm!" Từng trận vang truyền ra, thực lực của chúng bị áp chế đến Quy Nguyên cảnh.

    Người Vô Nhã thánh điện cho rằng muốn giết chết một tiểu nha đầu tại Nam Vực hoàn toàn dễ như trở bàn tay, sao mà ngờ sẽ chạm phải những tên khó nhằn như vậy.

    "Toàn bộ cút ra hết cho bổn thánh tử! Đừng cản việc nữa!" Thánh Bạch Thần lạnh giọng nói.

    Trên người Sở Cửu Ca có thánh quang truy mạng, lần này Thánh Bạch Thần là có cố kỵ Không Hồn, dẫn đến không ít người, thất thúc và Cửu thúc không thể đem toàn bộ người đều cản lại.

    "Phụt phụt phụt!" Vô số đạo kình phong ập đến, đã có người tìm được nơi Sở Cửu Ca đang ẩn nấp.

    Trên người Sở Cửu Ca có thánh quang truy mạng, vô luận thủ đoạn ẩn thân của Sở Cửu Ca có giỏi đến đâu, vẫn bị người của Vô Nhã thánh điện tìm được thôi.

    "Ầm ầm ầm!" Dưới công kích cuồng loạn của chúng, Sở Cửu Ca được ôm vào một vòng tay.

    "Cửu nhi, ta đến rồi!"

    "Uỳnh!" Một tiếng vang truyền ra, những người công kích Sở Cửu Ca toàn bộ đều bị chấn bay ra ngoài.

    Người Ưu Minh Điện xuất hiện rồi, cản lại những tay sai của Vô Nhã thánh điện.

    Dung Uyên ôm Sở Cửu Ca đứng trên không, hắn nói: "Lúc trước món nợ Vô Nhã thánh điện các ngươi gieo xuống ta thánh quang truy mạng chúng ta còn chưa tính xong. Nay lại dám sử dụng thứ này lên Cửu nhi nhà ta, ta thấy Vô Nhã thánh điện các ngươi là chán sống rồi đi."

    "Quỷ Vương Ưu Minh Điện!" Nhìn thấy thân ảnh màu trắng quen thuộc đó, Thánh Bạch Thần có chút kinh ngạc.

    "Ta muốn truy sát người nữ nhân này, bất kể là Ưu Minh Điện ngươi hay Hội đấu giá Cửu Thiên, đều dốc toàn lực ngăn cản ta, người nữ nhân này đối với các ngươi mà nói rất đặc biệt a! Vậy thì ta nhất định càng phải giết chết cô ta, ai cũng đừng mong ngăn cản ta, đợi sau khi cô ta chết, có lẽ các ngươi sẽ cực kỳ phẫn nộ đi!" Sắc mặt Thánh Bạch Thần cực vặn vẹo nói.

    "Giết! Giết chúng!" Thánh Bạch Thần hạ lệnh.

    Vô luận ra sao cũng sẽ không tha cho người nữ nhân đó, một mũi tên xuyên tim kia hắn vẫn còn cảm nhận được rất rõ ràng.

    Đây là lần đầu tiên có người dám đối với hắn làm ra sự tình như vậy, tuyệt không thể tha thứ!

    "Chỉ bằng đám kiến hôi này của ngươi sao? Nằm mơ!" Dung Uyên khinh thường nói.

    Vốn dĩ chỉ là một trận chiến tiêu diệt ổ của Nguyệt Ma Cung, nay lại trở thành trận chiến khủng bố giữa các cường giả, Nhất Nặc nói: "Tất cả mọi người, trước rút lui! Mau chóng rời xa nơi này!"

    "Nơi này không tiện ở lại lâu!"

    Sở Cẩn Chi nói: "Người của Nguyệt Ma Cung, không cần biết các ngươi đang đứng về phe ai, không muốn chết thì mau chóng lập tức rời khỏi nơi này. Dạ Du đã bị phế rồi, ta nghĩ các ngươi cũng không dựa vào hắn được rồi. Mau chạy.."

    Chúng cũng không dám tiếp tục nán lại đây nữa, cuộc chiến giữa cường giả quá đáng sợ rồi!

    Chúng cảm giác đám người đó chỉ cần thổi một hơi, cũng có thể đem chúng hủy diệt.

    Lúc này người của Nguyệt Ma Cung và Hồng Thiên vương triều đều đã rút khỏi, lưu lại chỉ có cường giả đỉnh cao, cuộc chiến tiếp theo quả thực là trời long đất lở.

    Ưu Minh Điện, Hội đấu giá Cửu Thiên, cộng thêm Vô Nhã thánh điện, đây đều là những thế lực cường đại trên Vô tận đại lục, chiến hỏa càng ngày càng đặc sắc.

    Dung Hiểu lúc này đang ở thế trung lập, cô bên nào cũng không muốn giúp.

    Cô chỉ muốn tìm ra hộp bất tử hoàn thành nhiệm vụ mà thôi, ân oán giữa chúng cô không hề muốn tham gia vào.

    Thế nhưng Dạ Du dù là bị phế rồi, không còn đường lui nữ, hắn vẫn là nói với Dung Hiểu, hộp bất tử không nằm trong tay hắn.

    Dung Hiểu đã lục soát hết toàn thân hắn, nhẫn không gian cũng quét sạch rồi, cũng tìm không thấy!

    Cô phát hiện đồ trong nhẫn không gian của Dạ Du không hề nhiều, hoàn toàn không giống nhẫn không gian mà cung chủ Nguyệt Ma Cung nên có.

    "Ngươi rốt cuộc đem hộp bất tử giấu đâu rồi?" Dung Hiểu lần nữa hỏi hắn.

    "Ta thực sự không biết! Đến lúc này rồi, ta còn cần nói dối sao? Ngày đó tại Hồng Nguyệt tế đàn, thực là có người trực tiếp đem cả nhẫn không gian của ta trộm mất rồi, hộp bất tử đó chính là ở trong đó, ta nếu lừa gạt ngươi, liền bị thiên lôi đánh chết!" Dạ Du thề thốt nói.

    Thánh Bạch Thần nói: "Dạ Du, ngươi nói là thật sao?"

    Lời nói của Dạ Du cũng bị Thánh Bạch Thần nghe thấy, Dạ Du vội vàng đáp: "Thánh tử điện hạ, ta nào dám gạt người, lời ta vừa nói tuyệt đối không có nửa lời giả dối, mong thánh tử điện hạ tin ta."

    "Dung Hiểu, hắn nói e là thật rồi." Thánh Bạch Thần nói.

    "Thánh tử đại nhân, ngươi không cảm thấy rất hoang đường sao? Ai lại có thể làm đến nước này? Thực lực Dạ Du đã là đỉnh cao tại Nam Vực rồi, có người có thể ở trước mặt mọi người trộm đi nhẫn không gian của hắn, điều này làm tôi rất khó tin." Dung Hiểu nói.

    "Ngày đó, người nữ nhân đó cũng có mặt sao?" Thánh Bạch Thần thấp giọng nói.

    "Ai? Sở Cửu Ca? Sở Cửu Ca cô ta đương nhiên có mặt!" Dung Hiểu đáp.

    "Cô ta có thể quang minh chính đại ở trước mặt ta trộm đi chìa khóa trong tay áo ta, ngươi nói cô ta trộm đi nhẫn không gian trong tay Dạ Du khả năng lớn không?" Thánh Bạch Thần nói.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  4. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 513: Đối phó Dung Hiểu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cái gì? Sở Cửu Ca?" Dung Hiểu và Dạ Du đều cực kỳ kinh ngạc.

    "Bổn điện hạ xưa nay không thích nói dối, có cần lấy việc này lừa các ngươi sao? Dung Hiểu Dung gia, ta nghĩ trong lòng ngươi đã có kết luận rồi đi."

    "Đáng chết!" Cửu Thương Khung một quyền đánh về phía Thánh Bạch Thần, gia hỏa này để lộ nhiều chuyện quá rồi.

    Ánh mắt Dung Hiểu trầm đi, cô quyết định tin tưởng Dạ Du, thà rằng giết sai, tuyệt đối không bỏ qua Sở Cửu Ca.

    Trước đó Dung Hiểu hợp tác với Sở Cẩn Chi, một khi liên quan đến hộp bất tử, Dung Hiểu không chút khách khí đổi chiến tuyến.

    "Dù thế nào, trước đem Sở Cửu Ca bắt lại cho ta." Dung Hiểu hạ lệnh.

    "Vâng! Dung Hiểu đại nhân."

    "Phụt phụt phụt!" Lúc này nhóm người Nhất Nặc đem bốn tên đối thủ của họ đánh ngất đi rồi.

    A Sinh di chuyển đến trước mặt đám người Dung gia nói: "Ta sẽ không để các ngươi thương đến tiểu Cửu đâu."

    "Ha ha ha! Chỉ bằng tên mù bệnh tật như ngươi, nằm mơ!" Những người Dung gia khinh thường nói.

    "Ầm!" Trận pháp của A Sinh mở ra, chặn lại công kích của đám người Dung gia.

    Mỗi một bước của hắn đều tính chuẩn chúng sẽ ra tay thế nào? Mỗi một lần đều khiến chúng công kích mất tác dụng, Sở Cửu Ca bắn ra vô số lợi tiễn.

    Bọn Tứ Sinh và Nhất Nặc đuổi đến, thế nhưng lần này Dung Hiểu vì đối phó Dạ Du đã chuẩn bị không ít cao thủ, địch nhiều ta ít.

    Người của Ưu Minh Điện đối phó với người của Vô Nhã thánh điện, mà người Dung gia thì chịu tránh nhiệm với đám người Hội đấu giá Cửu Thiên.

    Dung Hiểu nói: "Vốn không muốn thả nó ra, nhưng Hội đấu giá Cửu Thiên các ngươi quá cản việc rồi, vậy nên chỉ có thể đem nó thả ra thôi."

    Dung Hiểu phất tay, từ trong nhẫn không gian cô ta thả ra một con vật khổng lồ.

    Vật khổng lồ này là một con rối cực to, nó tràn đầy tính phá hoại.

    "Cản chúng lại!" Nhất Nặc nói.

    "Được!"

    "Ầm ầm ầm!" Nhóm Nhất Nặc bạo phát ra lực lượng cực mạnh công kích con rối đó.

    Thế nhưng con rối này cực ngoan cường, lực phòng ngự cũng cực lợi hại.

    "Phụt phụt!" Công kích của họ chỉ để lại chút tia lửa trên thân nó, chỉ là chút dấu vết mờ nhạt, căn bản không cách nào ngăn cản nó tiến về phía trước.

    Mục tiêu của nó, chính là Sở Cửu Ca.

    Sở Cửu Ca biết là tránh không khỏi, vậy thì không tránh nữa.

    Thân ảnh như tia chớp phóng về phía Dung Hiểu, đôi mắt đó của cô trở nên cực nguy hiểm.

    "Dung Hiểu, món nợ lần trước ngươi vây sát ta còn chưa tính đâu! Lần này ngươi còn dám ra tay, vậy thì thuận tiện thu thập ngươi một thể!"

    Một cỗ hàn khí khủng bố ập đến, khiến cho linh hồn cô như vây trong gió tuyết cực kỳ khó chịu.

    Sắc mặt Dung Hiểu trầm đi, cách lần giao thủ trước chỉ trong thời gian ngắn như vậy, Sở Cửu Ca đã đột phá hóa đan cảnh rồi, đồng thuật cũng trở nên càng ngày càng lợi hại.

    Nghĩ lại lúc trước trước mặt cô chỉ là một con kiến cô tùy tiện có thể bóp chết, cô ta trong thời gian ngắn như vậy, lại trưởng thành đến mức khiến cô có cảm giác bị uy hiếp, tốc độ tu luyện của Sở Cửu Ca quá kinh người rồi.

    Cô ta hạ lệnh cho con rối kia: "Giết cô ta! Phế đi cô ta!"

    "Phụt phụt phụt!" Vô số đạo kinh phong ập đến, con rối gia tăng tốc độ rồi.

    Dù Sở Cửu Ca đã dốc hết toàn lực gia tăng tốc độ, cũng bị nó đuổi kịp.

    "Ầm!" Thế nhưng, nó có hung hãn hơn nữa, công kích của nó toàn bộ cũng bị một người chặn lấy, bởi vì Dung Uyên lúc này đang đứng bên cạnh Sở Cửu Ca.

    "Rầm rầm rầm!" Bóng trắng lóe qua, Dung Uyên liền đánh với con rối kia.

    "Lại là Quỷ Vương!" Trong mắt Dung Hiểu lóe qua tia đố kỵ, huy động roi trong tay đích thân giết Sở Cửu Ca.

    "Viu viu viu!" Kẽ tay Sở Cửu Ca bay ra vô số châm độc bắn về phía Dung Hiểu.

    Cô nói: "Dung Hiểu, hôm nay liền giải quyết ngươi vậy."

    Dung Hiểu giận dữ nói: "Sở Cửu Ca, đừng cho rằng ngươi đạt đến hóa đan cảnh liền là đối thủ của ta, ta nói với ngươi, nằm mơ!"

    Toàn thân cô ta mang theo lực lượng bàng bạc công đánh về phía Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca để cho Hắc Viêm và Tiểu Kim ra phối hợp với cô.

    Thực lực mình cô không đủ, không phải còn có đồng bạn của cô sao.

    Tùy theo thực lực cô thăng tiến, thực lực của hai con này cũng tiến bộ theo, chúng đã không còn là linh thú bình thường nữa rồi.

    "Phụt phụt phụt!" Từng đoàn lửa như sao băng bắn về phía Dung Hiểu, nhất thời Dung Hiểu bị đánh đến chóng mặt.

    "Sở Cửu Ca, ngươi bỉ ổi! Lại để cho khế ước thú của ngươi ra tay, ngay đến giao đấu một một quang minh chính đại với ta cũng không dám sao?" Đôi mắt Dung Hiểu như phun lửa nhìn Sở Cửu Ca nói.

    Sở Cửu Ca nói: "Hai tụi nó đều là khế ước thú của ta, như vậy cũng được tính là một đối một mà! Chẳng lẽ không phải?"

    Sở Cửu Ca vận chuyển Vạn đồng vẫn diệt, lần nữa phát động công kích với Dung Hiểu.

    "Vạn đồng vẫn diệt, Diệt Hồn!"

    "Đoạt Hồn!"

    Đôi mắt đó tản ra công kích linh hồn lực cường đại, nếu không phải Dung Hiểu sớm đã có phòng bị, linh hồn cô ta tuyệt đối sẽ tổn thương.

    Tiếp đến, Sở Cửu Ca sử dụng đồng thuật mộc chi linh lực của Bất tử sinh mệnh chi đồng.

    Vô số cỏ dại trên đất phút chốc phát triển cực nhanh, như dây đằng quấn lấy Dung Hiểu.

    "Toàn bộ cút hết cho ta!" Dung Hiểu huy động roi hướng đám dây đằng quét qua, mà lúc này một cỗ hàn khí ập đến.

    Đệ ngũ trọng băng tuyết chi lực mở, một tầng băng sương đang lan ra trên người Dung Hiểu.

    Dung Hiểu kinh ngạc, "Đây là thứ gì? Đáng chết!"

    Thủ đoạn Sở Cửu Ca đúng là vô vàn không dứt, Dung Hiểu đã chịu thiệt không ít lần.

    "Phụt phụt phụt!" Ngọn lửa vàng từ không trung rơi xuống, lửa phượng hoàng là vô cùng nóng rực, Dung Hiểu hoàn toàn ở trong tình trạng băng hỏa lưỡng trọng thiên.

    "Aaaaaaaa!" Dung Hiểu thống khổ kêu lên, trên bắp tay truyền đến từng trận mùi cháy khét.

    "Sở Cửu Ca, ngươi chết cho ta!" Dung Hiểu hét lên.

    Cô ta huy động roi dài của mình, lăng lệ công kích về phía Sở Cửu Ca.

    Thân ảnh Sở Cửu Ca nhanh như chớp tránh khỏi, khiêu khích nói: "Đánh không trúng!"

    "Dung Hiểu, ngươi vẫn là đánh không trúng!"

    "Ngươi đuổi không kịp tốc độ của ta, dù sao bây giờ ta là hóa đan cảnh không còn là luyện linh cảnh nữa."

    Bất tử sinh mệnh chi đồng tu luyện đến đệ ngũ trọng, quỹ tích công kích và dự đoán chưởng khống của cô với kẻ địch càng thuần thục rồi.

    Thực lực đạt đến hóa đan cảnh, giúp cho thân pháp của cô cực nhanh, đôi mắt cùng với thân pháp phối hợp, công kích dưới Quy Nguyên cảnh muốn đánh trúng cô rất khó.

    Dung Hiểu từng lần dốc hết toàn lực công kích, dưới con mắt của Sở Cửu Ca giống như động tác chậm vậy đó, Sở Cửu Ca muốn tránh khỏi, chẳng khó chút nào!

    "Phụt!" Hắc Viêm tranh thủ tặng thêm một ngọn lửa thật to bao trùm lấy Dung Hiểu, Dung Hiểu vội vàng phòng ngự, nhưng vẫn bị ngọn lửa nóng bao vây lấy.

    "Phụt phụt phụt!" Lửa của Tiểu Kim cũng không chút khách khí phun đến.

    Dung Hiểu sử dụng tất cả chiêu số bản thân tránh né sự vây công của hai con linh thú này, thế nhưng lại đối diện với một đôi mắt khiến cô cảm thấy toàn thân rét lạnh.

    Đệ ngũ trọng Bất tử sinh mệnh chi đồng băng tuyết chi lực đến rồi, cô ta cảm thấy thân thể mình đông cứng lại rồi, linh hồn cũng đông cứng, hoàn toàn không chịu sự khống chế của mình.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  5. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 514: Dung Uyên Quỷ Vương

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dung Hiểu bị băng tuyết chi lực đối phó, hành động cương cứng, tốc độ phản ứng cũng chậm rất nhiều.

    Sở Cửu Ca tranh thúc lúc này, lại thi triển Vạn đồng vẫn diệt, Diệt Hồn với cô ta lần nữa.

    "Phụt!" Lần này khiến cho linh hồn cô ta bị tổn thương.

    Tiếp đến cùng một lúc cô bắn ra mười mấy mũi tên, nếu Dung Hiểu tránh không khỏi, cô ta liền đợi bị bắn thành cái sàng.

    Cảm nhận được nguy hiểm, linh lực trên người Dung Hiểu bạo phát.

    Cô bảo vệ bản thân theo bản năng, bảo trụ cái mạng nhỏ của mình, xông khỏi sự cầm cố của băng tuyết chi lực.

    "Phụt!" Dù là như thế, Dung Hiểu cũng bị để lại vết thương máu do ba mũi tên đó gây nên.

    Có hai mũi tên làm cô rách da, một mũi tên còn lại khiến thương thế cô cực kỳ nghiêm trọng, trực tiếp từ bụng cô đâm xuyên.

    "Phụt!" Trong mắt Dung Hiểu ngọn lửa giận đang thiêu đốt.

    "Phựt!" Cô từ bụng mình đem mũi tên đó rút ra, máu tươi bắn ra.

    Bản thân thương thành như vậy, toàn thân Dung hiểu tản ra đầy sát khí.

    Cô phẫn nộ nói: "Sở Cửu Ca, ngươi tốt lắm! Ta không giết ngươi thề không làm người! Ngươi thực cho rằng ta chỉ có chút thực lực như vậy sao? Ta là người của Bát đại thánh tộc Dung gia, thực lực của ta xa xa vượt ngoài sức tưởng tượng của ngươi. Không ngoan ngoãn chịu trói còn dám chọc giận ta, làm thương ta, ta nhất định phải khiến cho ngươi sống không bằng chết."

    Dung Hiểu có thể khiến thực lực bản thân trở nên càng mạnh hơn, nhưng nhất định phải sử dụng đan dược đặc chế của Dung gia mới được.

    Nếu không sẽ bị quy tắc bảo vệ vị diện này thương đến, phải trả giá rất đắt.

    Đan dược đó rất trân quý, ngày thường cô căn bản không nỡ dùng. Dù sao đến thực thi nhiệm vụ lần này, gia chủ cũng chỉ cho cô ba viên mà thôi.

    Bây giờ cô bị Sở Cửu Ca ép đến bước đường này, không thể không sử dụng rồi.

    Khi cô muốn lấy ra đan dược, tròng mắt đột nhiên rụt lại, nhẫn không gian của cô đâu rồi?

    "Ngươi đang tìm thứ này sao? Dung Hiểu!" Dung Hiểu nhìn người thiếu nữ trước mắt, cô ta một thân đỏ, đứng trên không, lười biếng tung hứng chiếc nhẫn không gian.

    Sở Cửu Ca cũng biết cô ta có dự tính gì, nhất định là muốn sử dụng con bài giúp cô ta trở nên mạnh hơn.

    Cô sao có thể để cô ta đắc thủ? Cho nên liền thần không biết quỷ không hay đem nhẫn không gian của cô ta lấy đến rồi.

    Từ đầu chí cuối, Dung Hiểu cũng không phát giác được.

    Cả người Dung Hiểu ngẩn ra, nói: "Dạ Du nói không sai! Là thật, ngươi.. ngươi chính là Đệ nhất thần trộm đó, đệ nhất thần trộm thế mà lại là ngươi."

    Lời nói trước đó của Dạ Du không tin, dù thánh tử cũng đã nói, nhưng cô ta vẫn không tin Sở Cửu Ca có cái năng lực khủng bố đó.

    Thế nhưng bây giờ việc như vậy phát sinh trên người cô, cô không thể không tin, Sở Cửu Ca thực sự có năng lực làm ra việc khó tin như thế.

    Dung Hiểu cực kỳ phẫn nộ, nói: "Sở Cửu Ca, ngươi hỗn đản! Mau đem nhẫn không gian của ta trả cho ta."

    "Còn có hộp bất tử, đem hộp bất tử của Dung gia ta giao ra."

    Khóe miệng Sở Cửu Ca nhếch lên nụ cười mỉa mai, nói: "Của Dung gia, ngươi có thể biết xấu hổ một chút hay không? Hộp bất tử từ khi nào thuộc về Dung gia ngươi rồi, đám trộm các ngươi, trộm đi của người ta, giờ muốn, nằm mơ!"

    "Tìm chết!" Dung Hiểu đôi mắt đỏ ngầu vung roi trong tay đánh về phía Sở Cửu Ca.

    Công kích của cô ta vừa điên cuồng vừa sắc bén, thế nhưng trong mắt Sở Cửu Ca lại sơ hở trăm bề.

    Dung Hiểu lúc này đã đánh mất lý trí, thân ảnh Sở Cửu Ca nhanh như chớp tránh khỏi.

    Phàm là nơi cô ta lộ ra sơ hở, Sở Cửu Ca liền bảo hai con thú nhà cô, tiểu Kim và Hắc Viêm trực tiếp công kích qua đó.

    "Rầm rầm rầm!" Trên không truyền đến từng trận tiếng vang, chiến đấu của các phương đều đến giai đoạn đỉnh điểm.

    Dung Hiểu lúc này không thể đề thăng thực lực bản thân, chỉ có thể đạt đến hóa đan cảnh cửu trọng đỉnh phong.

    Mà Sở Cửu Ca lúc này thì là hóa đan cảnh nhất trọng, cô ta cao hơn Sở Cửu Ca chín bậc, nhưng lại bị Sở Cửu Ca làm thương tích khắp người, không phải thảm một cách thông thường.

    "Phụt phụt phụt!" Sở Cửu Ca và tiểu Kim, Hắc Viêm công kích như bão vũ, từng lần một trọng thương khiến cô ta thổ huyết.

    "Phụt!" Lần này, Sở Cửu Ca trực tiếp một mũi tên bắn trúng đùi cô ta.

    "Rầm!" Cô ta không thể tiếp tục đứng trên không nữa, rơi từ trên không xuống.

    Dạ Du nói: "Ta sớm đã nói với ngươi rồi, hộp bất tử không có trong tay ta. Ngươi lại không tin, kết quả bị chúng lợi dụng, bị xoay vòng vòng đi làm mũi chịu sào đối phó ta. Ta nói Dung Hiểu, ngươi thực là ngu hết chỗ nói."

    Thảm không chỉ mình hắn, còn có Dung Hiểu, nhất thời Dạ Du cảm thấy có chút vui rồi, hả hê nói.

    "Phụt!" Dung Hiểu bị lời của Dạ Du làm tức hộc máu.

    Mắt thấy một chiêu chí mạng của Sở Cửu Ca sắp đến, Dung Hiểu nói: "Sở Cửu Ca, đừng cho là ngươi có năng lực giết ta, ngươi làm không được!"

    "Con rối, diệt Sở Cửu Ca cho ta."

    Con rối đang giao thủ với Dung Uyên trước đó đột nhiên đến trước Dung Hiểu, không những chặn lấy một kích chí mạng đó cho Dung Hiểu, mà còn bạo phát ra công kích thế không thể đỡ đánh về hướng Sở Cửu Ca.

    Tròng mắt Sở Cửu Ca đột nhiên co rụt lại, nguy hiểm, tránh không khỏi!

    Ngay khi công kích đáng sợ đó chuẩn bị cắn nuốt Sở Cửu Ca, một đạo thân ảnh màu trắng đột nhiên xuất hiện, đem Sở Cửu Ca ôm vào trong lòng.

    "Uỳnh!" Một tiếng vang lớn, Dung Uyên chặn lấy một kích này, bảo vệ Sở Cửu Ca không bị con rối thương đến một sợi tóc.

    Dung Hiểu mặt khó tin nói: "Không thể nào, tuyệt đối không thể nào! Ngươi.. Quỷ Vương của Ưu Minh Điện sao có thể lợi hại như vậy?"

    "Rắc!" Một tiếng, Dung Uyên thuận lợi cứu lấy Sở Cửu Ca, nhưng đồng thời mặt nạ cũng bởi vì công kích khủng bố đó mà vỡ nát đi.

    Ngay sau khi mặt nạ đó vỡ nát, lộ ra dung mạo yêu nghiệt mà Dung Hiểu không thể ngờ.

    "Dung.. Dung Uyên, ngươi vậy mà lại là Quỷ Vương, ngươi lại là Quỷ Vương!" Dung Hiểu khó tin nói.

    Nên biết Dung Uyên trong nhận biết của cô, chỉ là một người thân thể suy yếu, bệnh tật mang trong mình huyết mạch đích hệ của Dung gia mà thôi, thực lực hắn không mạnh.

    Vạn vạn không ngờ hắn đột nhiên chuyển mình liền biến thành Quỷ Vương, người Dung gia họ đều bị gạt bấy lâu nay.

    Chẳng trách Quỷ Vương sẽ che chở Sở Cửu Ca đến vậy, bởi vì hắn là Dung Uyên, Sở Cửu Ca là vị hôn thê của hắn, người trong lòng hắn.

    Lòng Dung Hiểu vô cùng phẫn nộ, cô nói: "Rất tốt! Rất tốt! Ngươi lại dám gạt ta, toàn bộ đều chết đi! Chết!"

    Dung Uyên nói: "Cửu nhi, vừa rồi không chú ý để con rối đó chạy mất, thiếu chút để Cửu nhi nguy hiểm rồi, lần này nhất định sẽ không để nó có cơ hội đó nữa."

    "Được! Vậy ta đi giải quyết Dung Hiểu." Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.

    Cô phóng đến trước mặt Dung Hiểu, phút chốc phát động công kích với Dung Hiểu, Vạn đồng vẫn diệt, Đoạt Hồn!

    "Aaaaaaaa!" Thống khổ như linh hồn đang bị hủy diệt, khiến Dung Hiểu kêu ai oán, cô ta bây giờ đã không còn chút lực hoàn trả nào rồi.

    Đợi khi cô ta thoát khỏi nỗi thống khổ từ linh hồn, Sở Cửu Ca đang nắm lấy một cây cung, nhắm chuẩn đến tim của cô ta, thân thể cô đột nhiên run bần bật.

    "Ngươi không thể giết ta, ta là người của Dung gia, ngươi nếu giết ta, Dung gia tuyệt đối không tha cho ngươi."
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  6. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 515: Vui mừng quá sớm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sở Cửu Ca nói: "Ngươi đã biết một thân phận khác của Dung yêu nghiệt rồi, ngươi cảm thấy ta sẽ để lại cái mạng nhỏ này của ngươi sao? Dung Hiểu, ngươi nghĩ quá ngây thơ rồi."

    "Chết đi! Bây giờ liền tiễn ngươi lên đường!" Sở Cửu Ca mặt không biểu cảm nói.

    "Phụt!" Một mũi tên ở cự ly gần như vậy, khiến mũi tên đó rất nhanh liền đâm vào tim Dung Hiểu.

    "Không!" Dung Hiểu phát ra một tiếng kêu sau cùng, cuối cùng cũng không thoát nổi một kiếp chết.

    "Dung Hiểu tiểu thư!" Dung Hiểu vừa chết, những người đó của Dung gia loạn thành một đoàn, con rối đó cũng bị Dung Uyên thuận lợi dỡ rồi.

    Nhị Lượng nói: "Giết! Những tên Dung gia này, một tên không giữ!"

    Nếu đã ra tay, Dung Hiểu cũng chết rồi, họ cần phải giết sạch sẽ, tránh cho có người thông báo cho Dung gia.

    "Vâng!" Người Hội đấu giá Cửu Thiên nói.

    Dung Uyên không biết từ đâu lấy ra một cái mặt nạ lại đeo lên lần nữa, hắn nói với Sở Cửu Ca: "Cửu nhi, ta đi thu thập thánh tử Vô Nhã thánh điện báo thù cho nàng."

    Trước đó thánh tử Vô nhã thánh điện ở trong bí cảnh ức hiếp Cửu nhi nhà hắn, hắn nhất định phải ngàn lần trả lại, khiến hắn ta trả một cái giá thật đắt.

    "Ừm! Chàng cẩn thận chút, thủ đoạn hắn không ít." Sở Cửu Ca nói với Dung Uyên.

    Dung Uyên đáp: "Ân! Cửu nhi yên tâm đi!"

    Cửu Thương Khung liên thủ với Sở Cẩn Chi đối phó hắn, Thánh tử Thánh Bạch Thần vô cùng phẫn nộ, Thánh Bạch Thần sử dụng tuyệt kỹ, cuối cùng chấn bay Sở Cẩn Chi.

    "Phụt!" Tiếp đến liền chỉ cần đối phó một mình Cửu Thương Khung, vậy thì quá nhẹ nhàng rồi.

    Thế nhưng khoảnh khắc tiếp theo, một cỗ uy áp cực cường đại ập đến, Dung Uyên đến rồi.

    Sắc mặt Thánh Bạch Thần đại biến, nói: "Quỷ Vương!"

    Dù biết Quỷ Vương bị phụ thân hắn đánh bị thương, thân thể trúng kịch độc, đối với Thánh Bạch Thần mà nói Quỷ Vương đích thực là một kình địch.

    Dung Uyên vừa ra tay, khí thế bức người, vô số đạo kình phong cường hoành từ bốn phương tám hướng hướng Thánh Bạch Thần đánh úp đến.

    "Binh binh binh!" Thánh Bạch Thần bị ép lùi lại, sắc mặt trở nên cực âm trầm.

    Hắn nói: "Quỷ Vương cũng chỉ có thế, xem ra sau khi bị phụ vương đả thương, thực lực ngươi còn chưa khôi phục hoàn toàn! Vậy thì để ta thay phụ thân thu thập ngươi đi, Quỷ Vương!"

    Dung Uyên khinh thường nói: "Vô Nhã thánh chủ đến cũng đừng mong có thể đối phó được bản tôn, chỉ bằng ngươi một tên phế vật mà muốn đối phó ta."

    Lực lượng khủng bố vù một tiếng đến, Dung Uyên lộ chút bản lĩnh ra rồi.

    Cửu Thương Khung cũng không phục, phút chốc, hắn chém về phía thánh tử Vô Nhã thánh điện Thánh Bạch Thần.

    Hắn sẽ báo thù cho tiểu Cửu, không muốn tên này tham gia vào.

    Hai người đang tranh phong với nhau, Sở Cẩn Chi thực ra cũng muốn đó.

    Thế nhưng sau một trận đại chiến, ma chủng lại dường như có dấu hiệu phá băng mà ra.

    Ma khí không cách nào khống chế bạo phát ra, Thánh Bạch Thần nhìn Sở Cẩn Chi cười nói: "Đây mới là biểu hiện, ma khí nên có khi bị ma chủng lựa chọn! Ngươi rất nhanh liền trở thành con rối của ma chủng, Dạ Du, đã đến lúc ngươi phát huy tác dụng rồi, còn không động thủ!"

    Dạ Du tuy bị Sở Cẩn Chi triệt để phế đi rồi, trở thành một phế nhân không cách nào chiến đấu, nhưng hắn lúc này vẫn có thể khống chế được ma chủng.

    "Ha ha ha! Một khi hắn đứng về phía bản điện hạ, ngày tàn của các ngươi cũng đến rồi." Thánh Bạch Thần đắc ý nói.

    "Thất thúc!" Sau khi giải quyết Dung Hiểu, Sở Cửu Ca phát hiện ma chủng có dị động.

    Những người này của Dung gia có đám Nhất Nặc đối phó, Sở Cửu Ca phóng qua, tiếp cận thất thúc nhà mình.

    Cô nhìn thấy tên Dạ Du vẻ mặt vặn vẹo đó, Dạ Du còn chưa chết tâm mà muốn khống chế ma chủng.

    "Ha ha ha! Sở Cẩn Chi, ngươi quá ngây thơ rồi, cho rằng phế đi tu vi và kinh mạch của ta liền có thể thoát khỏi sự khống chế của ta sao? Ta nói với ngươi, không thể nào, ta là lão tử của ngươi, ngươi đấu không lại ta đâu."

    Chỉ cần giúp thánh tử giải quyết xong đám người này, đạt được mục đích của hắn, dù tu vi hắn bị phế, thánh tử cũng có thể giúp hắn khôi phục, cho nên hắn nhất định phải thành công.

    Mà vào lúc này, một đạo thân ảnh như lửa đỏ nhảy đến.

    Sở Cửu Ca băng lạnh nhìn Dạ Du nói: "Ngươi quả là tìm chết!"

    Hắn chỉ là bị nhìn một cái, liền bị hàn khí khủng bố bao vây lấy toàn thân.

    Phút chốc, Dạ Du cảm thấy thân thể mình đều bị đông cứng rồi, không cách nào động đậy.

    "Ngươi.. ngươi không thể giết ta, lúc ta gieo xuống ma chủng lên thân thể Sở Cẩn Chi đã động chút thủ đoạn, một khi ta chết, vậy thì ma chủng trong thân thể Sở cẩn Chi cũng sẽ tự bạo. Một khi ma chủng tự bạo, Sở Cẩn Chi cũng chắc chắn phải chết." Dạ Du nói.

    Dạ Du tâm kế thâm sâu, khi gieo xuống ma chủng cường đại lại nguy hiểm nhường này vào thân thể Sở Cẩn Chi, đương nhiên cũng để lại chút phòng bị.

    Sở Cửu Ca nói: "Nghe ngươi nói vậy, ta là không thể giết ngươi rồi."

    Dạ Du thở hắt ra một hơi, Sở Cửu Ca không động thủ giết hắn là được.

    Nếu không với tình hình hiện tại của hắn, Sở Cửu Ca có thể tùy tiện lấy đi tính mạng của hắn.

    Đôi mắt đen tuyền đó của Sở Cửu Ca nhìn chằm chằm hắn nói: "Nhưng ta không giết ngươi, không đại biểu sẽ tha cho ngươi, Dạ Du!"

    "Phụt phụt phụt!" Mấy cây độc châm trực tiếp đâm vào mấy đại huyệt đạo của Dạ Du, cả gương mặt của Dạ Du đều đau đến vặn vẹo.

    "Aaaaaaa!" Hắn thống khổ kêu gào.

    "Ngươi dù hành hạ ta, ta cũng sẽ không để ma chủng yên phận xuống đâu, tuyệt đối không.."

    Dạ Du cũng là một người có thể nhẫn nhịn được, người thường nếu trúng độc như vậy sớm đã thỏa hiệp rồi, mà hắn lại cắn răng kiên trì.

    "Chỉ cần ngươi không giết ta, vậy Sở Cẩn Chi liền giết ngươi, ngươi lại làm thế nào hành hạ được ta, ngươi vẫn là chết sớm hơn ta."

    Sau khi Dạ Du trả chút giá rồi, Sở Cửu Ca nhảy lên trên không, Dạ Du cảm thấy tiểu nha đầu này không cần mạng nữa, lại đi tìm chết.

    "Ầm ầm ầm!" Lúc này Sở Cẩn Chi đã ở ranh giới mất khống chế rồi.

    Hắn sẽ công kích Sở Cửu Ca, nhưng lại cố ý để mỗi lần công kích đều hụt mất.

    Sắc mặt Dạ Du trầm đi, vẫn giống với lần trước.

    Dù đã bị ma chủng khống chế, Sở Cẩn Chi vẫn không nỡ thương đến tiểu nha đầu đó.

    Hắn ngược lại muốn nhìn xem, lần này Sở Cẩn Chi có thể chống đỡ được bao lâu?

    Sở Cửu Ca nói: "Thất thúc, con đến đây, rất nhanh liền không sao rồi."

    Ý thức của Sở Cẩn Chi lúc này vẫn còn có thể kiểm soát thân thể, cường thế khống chế thân thể không công kích Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca cũng yên tâm tiếp cận Sở Cẩn Chi.

    Đôi mắt đó của cô nhìn Sở Cẩn Chi, nhìn đến vị trí của ma chủng, một cỗ hàn khí băng lạnh len vào trong thân thể Sở Cẩn Chi.

    Ma chủng đó lần trước liền bị hàn khí đó hành hạ không nhẹ, nó cảm nhận được động tĩnh của hàn khí, như con chim bị dọa sợ rút trở về, không dám tiếp tục gây chuyện, tiếp tục hành hạ Sở Cẩn Chi nữa.

    Băng tuyết chi lực đệ ngũ trọng của Bất tử sinh mệnh chi đồng lần nữa đông cứng lấy bản thể ma chủng, đợi phiền phức lần này giải quyết xong, cô liền nghĩ biện pháp triệt để giải quyết ma chủng này.

    Nó dù sao cũng là một quả bom hẹn giờ, không thể mỗi một lần đều đợi nó bạo phát rồi đông cứng nó được.

    Ma chủng bị đông cứng rồi, Sở Cẩn Chi cũng khôi phục lại như thường.

    Dạ Du và Thánh Bạch Thần cảm thấy khó tin, "Điều này sao có thể? Sao có thể?"

    Đặc biệt khó tin không ngoài Dạ Du, hắn đã mất sức lực lớn nhất khiến ma chủng thức tỉnh.

    Trước đó hắn rất khẳng định, sau lần này vô luận thế nào Sở Cẩn Chi cũng không thể khôi phục nữa rồi.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  7. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 516: Lần nữa diệt ngươi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thế nhưng có đánh chết hắn cũng không tin, rõ ràng lực lượng ma chủng đang muốn triệt để bạo phát rồi, tại sao lại bị kiểm soát được một cách nhẹ nhàng như thế?

    Sở Cửu Ca cao cao tại thượng nhìn Dạ Du nói: "Khống chế ma chủng, rất khó sao? Ta đã làm được rồi, ta không giết ngươi, nếu độc không ảnh hưởng được ngươi, vậy thế này thì sao?"

    Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua sát ý, cô sử dụng đồng thuật Vạn đồng vẫn diệt, Diệt Hồn..

    "Aaaaaaaa!" Dạ Du chịu phải sự công kích đồng thuật liền cảm thấy linh hồn một trận nhói đau, triệt để mất đi ý thức ngã ra đất rồi.

    Đợi hắn lần nữa mở mắt ra, hắn chỉ biết nhìn lên trời cười ngốc.

    Sở Cửu Ca đem lực lượng đồng thuật khống chế rất chuẩn, sẽ không để cho linh hồn Dạ Du vỡ vụn mà chết, nhưng lại khiến hắn trở thành tên ngốc.

    Một tên ngốc đương nhiên không biết làm sao thôi động ma chủng rồi, hắn dù không chết, cũng sẽ không tạo thành uy hiếp gì với thất thúc.

    Sau khi Sở Cẩn Chi khôi phục lại, nói: "Thất thúc đi báo thù cho con, Ca nhi cẩn thận chút!"

    Rất nhanh, Sở Cẩn Chi liền phóng về phía Thánh Bạch Thần, Thánh Bạch Thần đối đầu với ba người đều đang muốn báo thù cho Sở Cửu Ca.

    Thánh tử Vô Nhã thánh điện hắn mà bị giết thì người giết hắn sẽ bị gieo xuống thánh quang truy mạng, Vô Nhã Thiên và Vô Nhã thánh điện sẽ báo thù cho hắn.

    Nhưng cũng không phải chỉ có mình hắn là có người báo thù cho, Cửu Ca nhà họ cũng có người báo thù cho.

    Họ muốn dùng hành động thực tế nói với Thánh Bạch Thần, Cửu Ca nhà họ không phải dễ ức hiếp như vậy.

    "Ầm ầm ầm!" Trên không truyền đến từng trận tiếng vang lớn, ba động linh lực khủng bố liền lan ra khắp phiến hiệp cốc này.

    Yêu thú xung quanh toàn bộ đều điên cuồng tránh xa nơi này, uy áp trận đại chiến này quá khủng bố, quá cường đại rồi.

    Thủ hạ hắn lúc này vẫn còn đang bị người của Ưu Minh Điện níu chân, hắn không có người giúp, có thể thấy Quỷ Vương để tâm người nữ nhân đó nhường nào.

    Vì một nữ nhân không những điều động nhiều cao thủ Ưu Minh Điện như vậy, hắn vẫn muôn ẩn giấu tung tích bản thân, cũng bại lộ hành tung bản thân luôn rồi.

    Thánh Bạch Thần cắn cắn răng, vô luận ra sao hắn đều nhất định phải đánh bại chúng, ba đánh một thì đã sao.

    Rất nhanh Thánh Bạch Thần thi triển linh kỹ cường đại, vô thượng linh kỹ của Vô Nhã thánh điện uy lực thập phần.

    Thế nhưng hắn đã quá xem thường họ rồi, dù hắn đã thi triển linh kỹ rất mạnh, Cửu Thương Khung, Dung Uyên liền dùng linh kỹ càng mạnh hơn đánh qua, ai sợ ai?

    Thánh tử Vô Nhã thánh điện, trong mắt họ là tồn tại không đáng nhắc đến nhường nào.

    "Hai gia hỏa này.." Sở Cẩn Chi đối với hắn mà nói thì dễ đối phó hơn nhiều, nhưng Dung Uyên và Cửu Thương Khung hắn cảm giác càng ngày càng khó đối phó rồi.

    Hắn sử dụng bí pháp, khiến thực lực càng cao hơn, thế nhưng kết quả vẫn không khiến hắn hài lòng.

    Nếu những gia hỏa này là giao thủ với hắn tại Vô Nhã Thiên, hắn nhất định sẽ khiến chúng chết cực thảm, sao cần phiền phức như vậy, đánh lâu như vậy, nhẹ nhàng liền đem chúng thu thập rồi.

    Mà nơi này là Nam Vực một nơi lạc hậu!

    Khí thế cường hoành ập đến, Dung Uyên lạnh giọng nói: "Cường thế đề thăng thực lực sao? Ngươi vẫn phải chết!"

    Phút chốc, Thánh Bạch Thầm cảm giác được một cỗ lực khiến hắn khó thở ập đến.

    Linh lực ba người bọn Dung Uyên như sóng triều ập đến, lực lượng bàng bạc bạo phát ra ở không trung, thân thể Thánh Bạch Thần trực tiếp bị chấn bay ra ngoài.

    Lực lượng bá đạo như vậy, khiến tất cả phòng ngự của hắn như không tồn tại, hắn vừa thổ huyết vừa rơi từ trên không xuống.

    "Ầm!" Thánh Bạch Thần đập ra một cái hố trên mặt đất.

    "Thánh tử điện hạ!"

    "Điện hạ!"

    Thánh Bạch Thần bị đả bại, những người khác cũng bị dọa sợ.

    Lúc này một đạo thân ảnh như lửa đỏ nhảy đến bên người Dung Uyên và Cửu thúc, Sở Cửu Ca nói: "Để ta đến kết thúc hắn thôi! Dù sao trên thân ta cũng có một đạo thánh quang truy mạng, không ngại có thêm một cái."

    Thánh Bạch Thần đối mặt với đôi mắt băng lạnh đó của Sở Cửu Ca, hàn ý lan tràn, nghĩ đến cảm giác thống khổ xuyên tim trước đó.

    "Ngươi dám?" Hắn rống lên nói.

    "Ta dám hay không? Ngươi không phải rất rõ sao? Lần trước ta dám, lần này ta cũng như thế!" Đế Ma Cung trong tay, Sở Cửu Ca đã kéo ra một mũi tên vô hình rồi.

    Lại là mũi tên này, lại là..

    Thánh Bạch Thần phẫn nộ không thôi, mà Sở Cửu Ca trước khi bắn ra mũi tên vô hình, ánh mắt rơi vào trên người hắn, sử dụng băng tuyết chi lực.

    Thánh Bạch Thần cảm thấy toàn thân băng lạnh, đông cứng không cách nào động đậy.

    "Viu!" Một mũi tên xé rách hư không, hướng tim Thánh Bạch Thần bắn đến.

    Khi ngay mũi tên này muốn đâm xuyên tim Thánh Bạch Thần, một đạo ánh sáng trắng chặn lấy mũi tên đó, thậm chí khiến cho mũi tên bay ngược lại.

    Sở Cửu Ca sử dụng Đế Ma Cung đối phó kẻ địch, vẫn luôn rất thuận tay, vẫn là lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy.

    Bởi vì lực lượng của đạo ánh sáng trắng đó quá mạnh rồi.

    Nhưng với linh lực và linh hồn lực của bản thân ngưng tụ ra mũi tên vô hình, Sở Cửu Ca liền tùy ý khống chế sự xuất hiện của nó, liền có thể khiến nó biến mất.

    "Phụt!" Mũi tên vô hình ngay khi tiếp cận Sở Cửu Ca, triệt để biến mất rồi, không hề tạo ra bất kỳ thương tổn nào đến Sở Cửu Ca.

    Lúc này bên trong đạo ánh sáng trắng đi ra một thân ảnh màu trắng, hắn với dáng vẻ thánh tử Vô Nhã thánh điện Thánh Bạch Thần có chút giống.

    Không cần hắn nói rõ, đám Sở Cửu Ca cũng đoán được gia hỏa này là ai.

    Gia hỏa này chính là thánh chủ Thánh Vô Nhã của Vô Nhã thánh điện, cũng chính là cường giả mạnh nhất Vô tận đại lục này.

    Ánh mắt hắn rơi vào trên người Dung Uyên, nói: "Quỷ Vương, đã lâu không gặp, ta ngược lại có chút hoài niệm về ngươi! Không ngờ ngươi lại ở nơi nhỏ nhoi như Nam Vực này."

    "Còn có Cửu Thương Khung đại nhân, không ngờ ngươi vẫn còn sống. Thần tôn đại nhân tìm ngươi đã lâu, ta cho rằng ngươi đã chết tại một ngóc ngách nào đó tại Vô tận đại lục rồi, không ngờ ngươi vẫn còn sống tốt như vậy."

    "Ta vốn rất ngạc nhiên, Vô tận đại lục này lại có người có thể uy hiếp đến tính mạng nhi tử ta, nếu là các ngươi mà nói, tất cả đều giải thích được rồi! Nhưng thánh tử Vô Nhã Thiên ta, cho dù là các ngươi cũng đừng mong có thể giết được, dù sao thực lực các ngươi vẫn chưa khôi phục đến đỉnh phong!"

    Vô Nhã thánh chủ đó liền phóng về phía Dung Uyên, có thể thấy so với Cửu Thương Khung, hắn càng muốn đánh bại Dung Uyên người này.

    Hắn sẽ không bỏ qua cơ hội Quỷ Vương đang suy yếu, người này vẫn còn sống một khắc, hắn liền cảm thấy có đồ nghẹn ở cổ họng, hắn nhất định phải chết!

    Dung Uyên lạnh giọng nói: "Chỉ bằng một hư ảnh như ngươi, ngươi cho rằng có thể làm được sao?"

    "Ầm ầm ầm!" Trên không truyền đến từng trận trận dư chấn.

    Cửu Thương Khung không có đi đấu với Vô Nhã thánh chủ, hắn muốn trước đi giải quyết tên Thánh Bạch thần rồi nói.

    Một kích vừa rồi có hư ảnh lão tử hắn chặn lại, lần này xem hắn dựa vào thủ đoạn nào giữ mạng.

    "Thánh tử!"

    Sau khi thánh chủ đến, chúng liền nhận được mệnh lệnh, bất chấp tất cả đem Thánh Bạch Thần rút lui.

    Có thể thấy bản thân Vô Nhã thánh chủ cũng không biết, hư ảnh này của hắn có phải là đối thủ của Quỷ Vương hay không?

    Thực lực cường hoành của Quỷ Vương để lại ấn tượng không cách nào biến mất trong lòng hắn, dù bây giờ hắn biết thực lực Dung Uyên không so được với khi đỉnh phong, vẫn cẩn thận từng li từng tý.

    "Binh binh binh!" Những người Vô Nhã thánh điện không luyến chiến, nhanh chóng hộ tống Thánh Bạch Thần rời khỏi.

    Dưới tình huống như vậy muốn mạng Thánh Bạch Thần không dễ.
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  8. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 517: Ma độc bạo phát

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ầm ầm ầm!" Sở Cửu Ca phát hiện, Dung yêu nghiệt đang giao đấu với hư ảnh của Vô Nhã thánh chủ đang muốn khống chế không được ma độc rồi, không thể tiếp tục nữa, họ chỉ có thể từ bỏ truy sát Thánh Bạch Thần rồi.

    "Cửu thúc, đi giúp Dung yêu nghiệt." Sở Cửu Ca nói.

    Trong lòng Cửu Thương Khung còn của cho gia hỏa Dung Uyên chết đi, nhưng đối với yêu của của Sở Cửu Ca, hắn vẫn luôn không từ chối.

    Một là vì hắn xem Sở Cửu Ca là một người rất quan trọng, không muốn con bé vì tiểu tử đó chết mà thương tâm không thôi.

    Hai là vì hắn là tộc trưởng Bất tử cửu tộc, nghe lệnh chủ nhân Bất tử sinh mệnh chi đồng, đó là tộc quy không thể vi phạm của họ.

    "Được!" Cửu Thương Khung phóng qua đó.

    Sở Cẩn Chi nói: "Ta đi xử lý đám người còn sót lại, giải quyết nhanh, nếu tình huống không tốt, chúng ta cũng rút lui, rời khỏi!"

    Sở Cẩn Chi rất rõ tên Vô Nhã thánh chủ đó không phải là người dễ đối phó, bây giờ tình huống rất nguy hiểm.

    Người của Vô Nhã thánh điện còn lại bị xử lý, người Dung gia bị giải quyết không sót một ai, chiến đấu trên không vẫn chưa chấm dứt.

    Sở Cửu Ca đem Bất tử sinh mệnh chi đồng vận chuyển đến cực hạn, quan sát chiến đấu của ba người trên không, độc của Dung yêu nghiệt đã lan ra rồi.

    "Ha ha ha!" Thân thể ngươi sắp không chịu nổi nữa rồi, ta thực sự nên cảm kích người hạ cho ngươi loại độc đáng sợ này! "

    Hắn rất rõ, nếu Quỷ Vương không trúng độc, vậy thì đệ nhất cường giả Vô tận đại lục, liền không có việc của hắn nữa.

    Mà Vô Nhã thánh điện, có lẽ cũng sẽ bị Ưu Minh Điện huỷ rồi.

    Độc của Dung Uyên muốn khống chế không được rồi, khiến Sở Cửu Ca mừng là lực lượng của hư ảnh Vô Nhã thánh chủ cũng càng ngày càng yếu rồi, gần như biến mất..

    " Ầm! "Dung Uyên dùng hết sức lực cuối cùng đánh về phía Vô Nhã thánh chủ, hư ảnh kia của Vô Nhã thánh chủ trở nên trong suốt.

    " Cửu Thương Khung, còn lại giao cho ngươi rồi. Ngươi thực lực tuy đã yếu đi, nhưng cũng không đến nỗi ngay đến thứ đồ chơi này cũng thu thập không được đi! "Dung Uyên nói với Cửu Thương Khung.

    " Ta đương nhiên có thể thu thập! "Tiểu tử này lại dám khinh thường hắn, Cửu Thương Khung đặc biệt phẫn nộ.

    " Vậy thì được.. "Dung Uyên nói xong, liền rơi từ trên không xuống.

    " Dung yêu nghiệt! "Thân ảnh của Sở Cửu Ca trên không phóng qua đó, đem người tiếp được.

    Cô sử dụng Thấu Mang vừa nhìn, dáng vẻ Dung Uyên đã đen hết toàn bộ thân thể.

    " Nguyệt Mang! "Sở Cửu Ca sử dụng Nguyệt Mang đem Dung Uyên bao trùm lấy, đây cũng chỉ là khống chế không cho độc đó làm loạn thêm, không có cải thiện được tình trạng trước mắt.

    Sở Cửu Ca đỡ lấy Dung Uyên nằm ra đất, cô nói:" Thất thúc, con bắt buộc phải tìm một nơi trị liệu cho Dung yêu nghiệt. "

    " Đi tổng bộ của Nguyệt Ma Cung đi! Chúng đều chạy rồi, bây giờ bên trong không người, rất yên tĩnh! "Sở Cẩn Chi nói.

    " Được! "Cô khẽ gật đầu.

    " Người chú ý bên phía Cửu thúc, nếu có nguy hiểm liền qua giúp đỡ. "

    Tổng bộ Nguyệt Ma Cung, có một nơi là địa bàn độc lập của cung chủ, địa bàn này muốn vào có hai điều kiện.

    Một là nhẫn không gian, một là huyết mạch.

    Nhẫn, Sở Cửu Ca khẽ ngẫn ra, lấy ra chiếc nhẫn kia, còn về huyết mạch..

    Không có thời gian đem Dạ Du khiêng đến nữa, Sở cẩn Chi cắt lấy ngón tay mình, nói:" Ta thử thử.. "

    Nhẫn có tác dụng, máu tươi của thất thúc cũng có tác dụng.

    " Ầm! "Vang lên một tiếng, cửa mở rồi.

    Sở Cẩn Chi nói:" Khoảnh khắc này, ta có thể lần nữa xác định, ta thực sự là nhi tử hắn ta. "

    " Thất thúc.. "Thân cha như vậy tuyệt đối là cực phẩm, hổ dữ không ăn thịt con, mà Dạ Du lại triệt để lợi dụng thất thúc, tùy thời đều có thể vô tình hy sinh người.

    Sở Cẩn Chi nói:" Thất thúc không sao, người thân của ta chỉ có các ngươi, không có bất kì quan hệ gì với hắn, con mau vào giải độc cho Dung Uyên đi! Ca nhi nhất định có thể làm được. "

    " Vâng! "Sở Cửu Ca đáp.

    " Ầm! "Cửa đóng lại, người bên ngoài đừng mong xông vào được.

    Bên trong này có không ít đồ tốt, tiếp đến việc Sở Cửu Ca cần làm là toàn lực trị liệu cho Dung Uyên.

    Lực lượng đệ tứ trọng của Bất tử sinh mệnh chi đồng, Mộc chi linh lực.

    Cô dùng Mộc chi linh lực khống chế độc đó, vì Mộc chi linh lực mang theo sinh mệnh chi lực.

    Quả nhiên độc đó bị Mộc chi linh lực hóa giải rồi, Mộc chi linh lực này so với Nguyệt Mang còn dùng tốt hơn.

    Tuy nói là có thể hóa giải, nhưng độc này quá nhiều quá mạnh rồi, đối với Sở Cửu Ca mà nói là một còn đường cực kỳ dài đằng đẳng, nhưng dù thế nào cô cũng muốn kiên trì đến cùng.

    Dù cho lực lượng tiêu hao hết, Sở Cửu Ca nuốt xuống đan dược nhanh chóng khôi phục, tiếp tục, tuyệt đối tuyệt đối không thể để Dung yêu nghiệt có chuyện.

    Vô Nhã thánh chủ dưới lực lượng công kích của Cửu Thương Khung, từng chút một biến mất rồi.

    Cửu Thương Khung nói:" Tiểu Cửu đâu? "

    " Đang trị liệu cho Dung Uyên! "Sở Cẩn Chi nói.

    Đám Nhất Nặc cũng đến rồi, Nhất Nặc mở miệng nói:" Cửu thúc, Vô Nhã thánh chủ đã biết thân phận của người, bước tiếp theo nên làm thế nào? Trước trở về tộc hay có dự tính khác. "

    " Vô Nhã thánh chủ xem dáng vẻ rất thân với Thập phương thần tôn, thân phận Cửu thúc bại lộ, Thập phương thần tôn nhất định sẽ không bỏ qua dễ dàng. "

    Cửu Thương Khung nhu nhu mi tâm đang đau, nói:" Ta biết rồi, đợi tiểu Cửu đem độc của gia hỏa đó xử lý xong rồi, lại tính! Hơn nữa bại lộ thân phận nguy hiểm nhất không phải ta, mà là hắn.. "

    Vô Nhã thánh chủ đối phó với hắn chỉ vì nhân tình với Thập phương thần tôn, còn đối phó Dung Uyên mới là ân oán thâm sâu của hai người.

    Nhất Nặc nói:" Được! Vậy con đi an bài những việc còn lại của việc giải quyết ma giáo, Sở thất thúc, việc phiền phức của ngươi mới là nhiều nhất, ta sẽ để a Nguyệt hỗ trợ ngươi. "

    " Cám ơn! "Sở Cẩn Chi nói.

    Hắn đích thực rất nhiều việc, sau đại chiến, sự tình các đại thế lực Hồng Thiên vương triều cũng cần xử lý.

    Thân là thiếu cung chủ Nguyệt Ma Cung, việc của Nguyệt Ma Cung càng phức tạp.

    " Không cần cảm ơn, ngươi là thất thúc của Cửu Ca. "Nhất Nặc nói.

    Việc của Hồng Thiên vương triều nhẹ nhàng chút, có Sở Tuyền Nguyệt đại diện cho Sở gia giúp xử lý.

    Tuy giữa chừng có chút việc ngoài ý muốn, nhưng họ đích thực đã giành chiến thắng rồi.

    Còn về Nguyệt Ma Cung, nội bộ Hồng Thiên vương triều đều muốn giải tán Nguyệt Ma Cung, cần thanh tẩy thì thanh tẩy, ma giáo như vậy tuyệt đối không thể tồn tại.

    Thế nhưng lại bị Sở Cẩn Chi phủ quyết rồi, Sở Cẩn Chi nói:" Nguyệt Ma Cung không thể diệt. "

    Không ít người phản đối nói:" Cái gì? Chẳng lẽ Cẩn Đế điện hạ muốn triệt để chưởng khống Nguyệt Ma Cung sao? Nhưng những tên ma giáo Nguyệt Ma Cung có bao nhiêu không an phận, thực sự là rất nguy hiểm! "

    " Ma giáo nhất định phải trừ, người ma giáo hại chết nhiều đệ tử chúng ta như vậy. "

    "... "

    " Việc này ta đã quyết định rồi, các ngươi nếu không tán đồng, vậy thì chúng ta chỉ có thể thành kẻ địch rồi. "Sở cẩn Chi nói.

    Họ cũng không muốn trở thành kẻ địch với Sở Cẩn Chi, một là thực lực Sở Cẩn Chi rất mạnh, hai là họ vì Thần y.

    Họ để Sở Tuyền Nguyệt khuyên bảo Sở cẩn Chi, Sở Tuyền Nguyệt nói:" Cẩn Chi, đệ làm vậy là vì.. "

    " Thứ hắn để lại, diệt càng sạch càng tốt, trước đó tiếp nhận là vì để diệt trừ, nhưng trước đó xảy ra chút sự tình, đệ thay đổi chủ ý rồi, bởi vì Vô Nhã thánh điện.."
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  9. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 518: Trị liệu nguy hiểm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Hồng Thiên vương triều với Vô Nhã thánh điện quá yếu rồi, tất cả vương triều Nam Vực cộng lại so với Vô Nhã thánh điện mà nói cũng cực kì nhỏ nhoi, cho nên bắt buộc phải nắm lấy thế lực trong tay, bất kể là ma giáo hay chính đạo. Vô Nhã thánh điện được xưng là thánh điện, chẳng lẽ chúng chính là thần điện sao? Đối với chúng ta mà nói, chúng không phải là thứ tốt lành gì, trên người Ca nhi còn có thánh quang truy mạng của chúng, chỉ cần Vô Nhã thánh điện tồn tại một ngày, mỗi một ngày của con bé cũng rất nguy hiểm, đệ muốn thế lực càng cường đại bảo vệ con bé, bảo vệ tỷ tỷ.." Sở Cẩn Chi nói.

    Để đạt được mục đích, dù không từ thủ đoạn, dù là nhập ma hắn cũng bất chấp.

    Sở Tuyền Nguyệt nói: "Tỷ ủng hộ đệ, dù là đệ nhất cường giả của Vô tận đại lục này, cũng đừng mong thương đến nữ nhi tỷ."

    "Ân!" Sở Cẩn Chi bắt đầu chỉnh đốn lại Nguyệt Ma Cung.

    Thế nhưng trưởng lão của Nguyệt Ma Cung lại gây sự, chúng nói: "Không có nhẫn của cung chủ, e là danh không chính, ngôn không thuận."

    "Chiếc nhẫn đó, là minh chứng cho lịch đại cung chủ! Bây giờ cung chủ đã trở nên điên điên khùng khùng, nhẫn không biết bị người ném đi nơi nào rồi? Thiếu cung chủ muốn trở thành cung chủ, cần phải tìm cho thật tốt."

    "..."

    Sở Cẩn Chi nói: "Nhẫn sao? Ta sẽ lấy đến trước mặt cho các ngươi nhìn."

    Dạ Du không có giết đi, bây giờ hắn điên điên khùng khùng, bị Sở cẩn Chi đưa vào lãnh cung, làm bạn với Dung Hồng rồi.

    Chúng đấu cả đời, những ngày tháng của quãng đời còn lại e là dây dưa không dứt, tiếp tục hành hạ nhau đi.

    Sở Cẩn Chi biết nhẫn đang trong tay Sở Cửu Ca, chỉ cần Cửu Ca ra ngoài, vậy thì những nguyên lão đó không còn lời nào để nói nữa.

    Tiếp đến, hắn cần chuẩn bị những việc cần cho việc trở thành cung chủ Nguyệt Ma Cung.

    Sở Cửu Ca khống chế ma độc cho Dung Uyên, tốn đến tận bảy ngày.

    Năm ngày đầu đều là sử dụng Mộc chi linh lực hóa giải ma độc, dỗ bất tử ma độc an phận.

    Mỗi một lần đều tiêu hao đến chút khí lực cũng không còn, nằm rạp trên người Dung Uyên ngủ mất.

    Cũng may nơi này chỉ có hai người họ, nếu là nơi có những người khác, bị mẫu thân và Cửu thúc, thất thúc bọn họ biết được, e là sẽ ngăn cản cô không cho cô làm bậy như vậy rồi.

    Cửu thúc thậm chí sẽ tức đến trực tiếp chém mấy nhát lên Dung Uyên mất.

    Dù họ không ở đây, nhưng khế ước thú của cô vẫn rất đau lòng cho cô.

    Tiểu Kim ở trên không gấp gáp bay, "Hu hu hu! Chủ nhân!"

    "Chủ nhân, người nghỉ ngơi nhiều chút, tình huống hắn bây giờ ổn nhiều rồi!"

    "Ngươi cũng quá làm bậy rồi!" Hắc Viêm nói.

    Người gỗ cũng bò ra rồi, "Mộc linh là căn, ngươi đây là muốn hủy đi căn cơ không dễ gì mới gầy dựng được sao? Thực không hiểu nhân loại các ngươi nghĩ thế nào?"

    Người gỗ bò đến bên cạnh Sở Cửu Ca đang mơ mơ hồ hồ do không còn chút sức lực, càm ràm, "Kì quái rồi, căn cơ còn đang rất tốt, hơn nữa càng ngày càng vững chắc rồi, dùng Mộc chi linh lực cứu người còn có điểm tốt này! Hay là nói cô ấy là ngoại lệ."

    Năm ngày ổn định và hóa giải ma độc khiến cho Dung Uyên dễ chịu không ít, tiếp đến liền dùng hàn khí đóng băng bất tử ma độc đó.

    Ma độc nguy hiểm hơn rất nhiều so với ma chủng đó, Sở Cửu Ca không dám trực tiếp đóng băng như làm với ma chủng, chỉ có thể chầm chậm mà đến.

    Dùng Thấu Mang quan sát động tĩnh của bất tử ma độc, từ nơi yếu nhất bắt đầu đóng băng, từng chút một giống như gói há cảo đem nó khống chế.

    Sở Cửu Ca cực kỳ cẩn thận, kể từ sau khi cô học y trị bệnh, đây là lần đầu trải qua một trận trị liệu khó khăn như vậy.

    Thế nhưng bây giờ người đang hôn mê trước mặt cô, chính là người phi thường quan trọng với cô. Cô tuyệt đối không cho phép xuất hiện sai lầm nào, nhất định phải đem người trị khỏi.

    Sở Cửu Ca vận chuyển Bất tử sinh mệnh Vạn pháp quyết, sử dụng băng tuyết chi lực, trong lúc trị liệu cũng đồng thời cố gắng tu luyện đệ ngũ trọng, tận lực khiến băng tuyết chi lực trở nên mạnh hơn.

    Điều này đối với Sở Cửu Ca là một sự khiêu chiến, cô nhất định phải dốc hết toàn lực.

    Trải qua ba ngày trị liệu, Sở Cửu Ca thành công đem kịch độc đáng sợ đó trong thân thể Dung Uyên đóng băng đi, đây có lẽ được xem là thành công đi.

    Sở Cửu Ca trực tiếp nằm trên người Dung Uyên rồi, lần trị liệu này càng tiêu hao tinh lực hơn trải qua một trận đại chiến.

    Dung Uyên mở ra đôi mắt, liền nhìn thấy Sở Cửu Ca đang nằm rạp trên người hắn ngủ mất rồi, hắn trực tiếp đem người ôm vào trong ngực.

    Đây là lần đầu hắn thấy bất tử ma độc yên tĩnh đến vậy, bị đóng băng bên trong thân thể hắn rồi.

    Băng tuyết chi lực đó Dung Uyên rất quen thuộc, đó là khí tức của Cửu nhi.

    Có thể đem bất tử ma độc áp chế đến bước này, Cửu nhi nhất định đã tốn không ít tâm lực.

    Dù sao Bất tử sinh mệnh chi đồng của Cửu nhi chỉ mới tu luyện đến đệ ngũ trọng mà thôi.

    Hắn nhìn Sở Cửu Ca nói: "Cửu nhi vất vả rồi!"

    Hắn hạ xuống một nụ hôn trên trán Sở Cửu Ca.

    Cửu Thương Khung đang rất nóng nảy, lúc này hắn đã ở trong tổng bộ của Nguyệt Ma Cung rồi.

    Mấy lần hắn muốn dùng thủ đoạn bạo lực xông vào đó, tiểu Cửu đã vào đó bảy ngày rồi.

    Độc tiểu tử đó trúng không đơn giản, hắn rất sợ tiểu Cửu gắng gượng sau đó đem bản thân thương đến.

    "Mở cửa!" Cửu Thương Khung nói với Sở cẩn Chi.

    Sở Cẩn Chi đáp: "Cửa này ta không cách nào mở được, ngươi đừng vội!"

    Kỳ thực trong lòng hắn cũng rất lo lắng cho Ca nhi, nhưng nơi này phá không được.

    Nếu cường thế phá, đem Ca nhi bên trong thương đến thì làm thế nào?

    Cửu Thương Khung cũng hiểu, chỉ có thể đợi..

    Sở Cửu Ca tỉnh lại trong vòng tay quen thuộc, đối diện với đôi mắt tử thủy tinh mỹ lệ của hồn đó.

    Cô nói: "Tỉnh rồi, Dung yêu nghiệt, chàng cảm thấy thế nào?"

    "Cửu nhi nỗ lực như vậy trị liệu cho ta, ta bây giờ đương nhiên rất tốt, cực kỳ tốt!" Dung Uyên cười nói.

    "Vậy thì tốt!" Trên mặt Sở Cửu Ca cũng lộ ra vẻ vui mừng.

    "Cửu nhi, ta có thể hôn nàng không? Ta nghĩ Cửu nhi chắc hẳn sẽ không từ chối đâu." Dung Uyên trở mình, liền hôn lên Sở Cửu Ca.

    "Ưm.."

    Không phải do trước đó Sở Cửu Ca ngủ mất, hắn không muốn hôn tỉnh cô, cho nên vẫn luôn không hạ thủ.

    Nay cô đã tỉnh lại, Dung Uyên đương nhiên sẽ không khách khí.

    Dung Uyên nhất thời cảm xúc dâng trào, dẫn đến việc khi hai người xuất hiện, Cửu Thương Khung lần nữa muốn đem hắn xé nát, may là Sở Cửu Ca ngăn cản được.

    Sở Cửu Ca nói: "Cửu thúc, bây giờ độc đó còn chưa được ổn định, người đừng động thủ với hắn mà! Nếu không trị liệu trước đó không phải uống phí sao."

    Cửu Thương Khung không phải bỏ qua cho Dung Uyên, mà là không muốn vô duyên vô cớ lãng phí khí lực của tiểu Cửu, nên mới nhịn lấy.

    Bảy ngày này xảy ra rất nhiều sự việc, Sở Cửu Ca cũng biết thất thúc muốn trở thành cung chủ Nguyệt Ma Cung.

    Đối với quyết định của thất thúc, Sở Cửu Ca đương nhiên là ủng hộ rồi.

    Nguyệt Ma Cung bị xưng là ma giáo, là vì Dạ Du rất dung túng thuộc hạ bên dưới làm hết mọi việc ác mà không quản.

    Nếu như thất thúc trở thành cung chủ, ràng buộc thủ hạ dưới trướng, mọi người đều tuân thủ quy củ, vậy thì ma giáo không nhất định là sự tồn tại tà ác.

    Chiếc nhẫn có chứa hộp bất tử đệ tứ tộc trộm được trong tay Dạ Du, thế mà là vật quan trọng để thất thúc trở thành cung chủ Nguyệt Ma Cung.

    Sở Cửu Ca đem nhẫn đưa cho thất thúc, nói: "Cầm lấy chiếc nhẫn này đến lòe chói mắt đám lão gia hỏa đó đi! Xem chúng còn có lời gì để nói."
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
  10. gia đình của tôi

    Bài viết:
    149
    Chương 519: Bách triều uy hiếp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Được!" Sở Cẩn Chi nói.

    Quả nhiên, nhẫn vừa lấy ra, những người không tán đồng Sở Cẩn Chi quả nhiên câm miệng rồi, cung cung kính kính để Sở cẩn Chi ngồi lên vị trí cung chủ Nguyệt Ma Cung.

    Cung chủ Nguyệt Ma Cung là Cẩn Đế Hồng Thiên, tin tức hai người này là một truyền ra.

    Cũng không biết ai khắp nơi thổi lửa, khắp nơi đồn thổi, khiến cho Hồng Thiên vương triều chịu sự cô lập của những vương triều còn lại.

    Hơn trăm đại vương triều của Nam Vực, vô số nước nhỏ, chúng đưa ra đề nghị, bảo Cẩn Đế để cho Nguyệt Ma Cung triệt để biến mất, nếu không chúng sẽ diệt đi Hồng Thiên vương triều.

    Đây là uy hiếp!

    Tiền Tiền nói: "Cửu muội muội, ta tra được rồi! Trong này quả nhiên có người thêm mồi thổi lửa, hơn nữa còn là thủ đoạn của Vô Nhã thánh điện. Lần trước chúng thảm bại rút lui, có chúng ta với Ưu Minh Điện cản lại không dám manh động qua đây, cho nên liền muốn cả Nam Vực trở nên hỗn loạn."

    Sở Cửu Ca đáp: "Vô luận thế nào cũng không được để chúng đắc ý, thất thúc từ chối yêu của của chúng, nhưng mà khai chiến.."

    Vô Nhã thánh điện dù sao cũng không phải ở bên trên Nam Vực, cách Nam Vực quá xa, muốn thao túng cục diện Nam Vực, chúng thực sự là mơ mộng hão huyền rồi.

    "Nhất Nặc, lấy danh nghĩa Thần y của ta viết thư cho các vị luyện dược sư, nhờ các vị luyện dược sư tìm cách khiến cho các đại vương triều từ bỏ chống đối Hồng Thiên vương triều. Lấy danh nghĩa của ta chiêu cáo Nam Vực, nói sau khi Cẩn Đế quản lý Nguyệt Ma Cung, Nguyệt Ma Cung sẽ thay đổi, nếu vẫn làm ác như xưa, ta sẽ là người đầu tiên khiến cho Nguyệt Ma Cung biến mất! Vẫn mong các nước đối với Nguyệt Ma Cung có cái nhìn khác."

    Nhất Nặc nói: "Được!"

    Danh nghĩa Thần y cực kỳ có phân lượng tại Nam Vực, tin tức này vừa truyền ra, không ít quốc gia trở nên an phận.

    Dù sao tất cả luyện dược sư có danh tiếng tại Nam Vực đều ủng hộ Thần y, ngay đến Dược Cốc cũng ủng hộ Thần y.

    "Thần y rốt cuộc nghĩ thế nào? Danh ngôn chính phải chúng ta không ủng hộ, ngược lại ủng hộ một ma giáo."

    "Người của Nguyệt Ma Cung từng người đều tà ác như thế, giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, sao có thể thay đổi dễ như thế."

    Lời của Thần y chỉ là để họ quan sát, cũng không hề khiến cho tất cả triệt để từ bỏ.

    Sở Cửu Ca nói: "Những tên trong thập đại cao thủ trước đó đang ở đâu?"

    Sức ảnh hưởng của Thần y rất lớn, nhưng nếu không có sức mạnh tuyệt đối cường đại, vậy thì liền lấy ra lá bài có sức mạnh vũ lực tuyệt đối cường đại cho chúng xem.

    Nhị Lượng nói: "Ma khí trên người chúng rất mạnh, bị nhốt lại rồi."

    Hoàng Phủ Kỳ nói: "Thần y đại nhân dự tính cứu họ sao?"

    "Ừm!"

    Sở Cửu Ca đi một chuyến đến đại lao, nhẹ nhàng sử dụng Mộc chi linh lực liền đem ma khí của họ hóa giải rồi.

    Sau khi giao phong với bất tử ma độc, ma khí mà Dạ Du lưu lại trên người họ, đối với Sở Cửu Ca mà nói hoàn toàn không đáng nhắc đến.

    Những người này biết được Thần y cứu một mạng của họ, vô cùng cảm kích, nguyện ý giống như Hoàng Phủ Kỳ, hiệu trung Thần y ba năm.

    Sáu đại cao thủ trong thập đại cao thủ Nam Vực đều ủng hộ Cẩn Đế, nên biết đây là thực lực đỉnh cao nhất của Nam Vực.

    Từng người bọn họ có thể diệt đi đội quân một nước, các đại vương triều không đưa ra được ai có thể ứng phó họ.

    Thế là tất cả đều sợ rồi, chúng công đánh Hồng Thiên vương triều dường như rất là nguy hiểm!

    Hội đấu giá Cửu Thiên cũng biểu thị thái độ, chúng nếu công đánh Hồng Thiên vương triều, Hội đấu giá Cửu Thiên sẽ đối với Hồng Thiên vương triều cung cấp tài lực, nhân lực, vũ lực, và tiến hành chế độ thương nghiệp với những vương triều khác.

    Các thế gia đồng thuật cũng truyền ra tin tức, nói Cửu Ca công chúa của Hồng Thiên vương triều có ân với các đại thế gia họ.

    Nếu các đại vương triều dám phát động chiến tranh với Hồng Thiên vương triều, vậy thì họ không ngại dẫn người đi đánh hậu viện chúng.

    Nên biết công kích đồng thuật khiến người ta khó lòng phòng bị, giết người trong vô hình.

    Gia thế các đại thế gia đồng thuật hùng hậu, họ bây giờ thống nhất đứng về phía Hồng Thiên vương triều, quân chủ các đại vương triều ăn ngủ không yên rồi!

    Trêu không nổi! Đắc tội không nổi mà!

    Rõ ràng Cẩn Đế bất chấp tất cả lưu lại Nguyệt Ma Cung bị các đại vương triều chống đối, nên sợ lẽ ra là Cẩn Đế mới đúng chứ!

    Thế nhưng sau khi chúng uy hiếp Hồng Thiên vương tiều như thế, vô tình phía bị uy hiếp lại trở thành bách đại vương triều, từng người bọn chúng trở nên bình tĩnh lại.

    Nếu Nguyệt Ma Cung không làm ác, để nó tồn tại cũng không uy hiếp đến sự thống trị của chúng, dường như đối với chúng cũng không ảnh hưởng gì.

    Chúng cũng không cần thiết tốn nhiều công sức chinh chiến, không phải sao?

    Sở Cửu Ca để thất thúc nhà mình ban bố thông báo, biểu thị thái độ với Bách đại vương triều.

    Quốc gia nếu không tiếp tục đối địch với hắn, liền hạ một bức thư biểu thị nguyện ý hòa giải, hắn cũng không tính toán sự vô lý của chúng trước đó.

    Chính là huênh hoang như vậy, nên biết Hồng Thiên vương triều trước đó là sự tồn tại yếu nhất trong bách đại vương triều.

    Nay lại cực kỳ kiêu căng, khí thế thập phần.

    Dù đã trải qua các loại mưa gió, Hồng Thiên vương triều không những không biến mất, ngược lại càng thêm lớn mạnh rồi!

    Họ có năng lực để kiêu ngạo! Thần y chúng không trêu nổi, Dược Cốc không trêu nổi, các luyện dược sư đại nhân của Nam Vực chúng trêu không nổi!

    Một khi thực sự khai chiến, sau này khi chúng cần luyện dược sư cao cấp trị liệu bệnh tật thì sao? Chúng không cho các vị luyện dược sư đại nhân mặt mũi, sau này dù có đập thêm nhiều tiền cũng đừng mong để họ ra tay.

    Đồng thuật thế gia chúng trêu không nổi, từng cái gia thế hùng hậu, tính kế chúng chết thế nào cũng không biết.

    Thập đại cao thủ là tồn tại chúng trêu không nổi, dưới Quy Nguyên cảnh, hóa đan cảnh đều là kiến hôi!

    Hồng Thiên vương triều trước kia danh tiếng rất nhỏ vì chúng náo một trận này, lá bài tẩy họ lấy ra, lại khiến cho Hồng Thiên vương triều trở mình thành vương triều so với Trung Châu vương triều càng vang danh hơn.

    Vương triều đầu tiên biểu thị không đối địch với Hồng Thiên vương triều chính là vương triều vẫn luôn giao hảo tốt với Hồng Thiên vương triều, Bắc Minh vương triều, các đại vương triều phương Bắc đều không có ý kiến gì.

    Hồng Thiên vương triều cường đại như vậy, nếu thực sự khai chiến, họ cách tương đối gần.

    E là đến khi đó trước tiên bị cắn nuốt, hủy đi chính là họ, họ vẫn là không nên liều mạng vì đối phó ma giáo.

    Bách đại vương triều thì bảy tám mươi đại vương triều biểu thị từ bỏ rồi, Cẩn Đế muốn làm cung chủ Nguyệt Ma Cung, người ta muốn một người có hai thân phận, chúng quản không nổi nhiều như vậy.

    Vẫn còn mấy chục vương triều không từ bỏ, cực kỳ thù hận cái ác, Sở Cửu Ca lấy thân phận thần trộm truyền tin cho những quốc quân này.

    "Rất tốt! Muốn đánh đúng không? Quốc khố các ngươi bị bổn thần trộm nhắm đến rồi, nếu muốn quốc khố trống rỗng không tiền không tài nguyên công đánh Hồng Thiên vương triều, các ngươi có thể tiếp tục kiên trì."

    Việc lớn mà Sở Cửu Ca Đệ nhất thần trộm làm ở Nam Vực được xem là chuyện lớn cũng chỉ là đánh bại Đồ Thiên đại đạo đoàn, thế nhưng Đồ Thiên đại đạo đoàn cũng chỉ nổi danh ở những vương triều xung quanh Hồng Thiên vương triều mà thôi.

    Vương triều xa hơn vẫn chưa nghe nói đến Đồ Thiên đại đạo đoàn, cũng chưa từng nghe nói đến anh tiếng của Đệ nhất thần trộm.

    "Một tiểu tặc lại dám ngông cuồng như vậy, muốn trộm quốc khố ta, thật nực cười! Quốc khố chúng ta có từng lớp cao thủ hộ vệ, sao có thể thua cho một tên tiểu tặc được."

    "Cái gì Đệ nhất thần trộm, lại dám khẩu xuất cuồng ngôn, thực cho rằng thần trộm này có sức ảnh hưởng như Thần y đại nhân sao?"
     
    Phuongphuong57500 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...