Ngôn Tình [Dịch] - Nam Chính Hắc Hoá Muốn Kịch Bản Của Ta - Tần Nguyên

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Haian1504, 27 Tháng tư 2020.

  1. Haian1504

    Bài viết:
    5
    Chương 40: Nam chính là giáo thảo, có chút lợi hại (39)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trình Tinh Dương bị lời nói của Khương Nhiên làm cho nghẹn họng.

    Chẳng những là cậu, một bàn cả trai lẫn gái tâm hồn hóng chuyện đều bị gợi ra.

    Động tác nhất trí nhìn sang Khương Nhiên.

    Khương Nhiên thích một người?

    Đây không phải là tin tức lớn nhất năm nay sao?

    Vậy người hắn thích sẽ là ai?

    Ánh mắt của mọi người nhìn sang hai người bên cạnh Khương Nhiên.

    Bên trái là hoa hậu giảng đường được toàn trường công nhận, xinh đẹp cao gầy, hai người đứng cùng nhau, trai tài gái sắc, một đôi hoàn hảo.

    Bên phải là Tô Yên, nhìn giống như em gái hàng xóm ngoan ngoãn, xinh xắn, nhưng ở trong trường học cũng không nổi tiếng, bởi vì người đẹp trong cao trung Đế Đô rất nhiều, nhưng thái độ của Khương Nhiên với cô có vẻ khá đặc biệt.

    Vậy nên ánh mắt của mọi người dao động lên xuống.

    Tám phần là một trong hai người này rồi!

    Vậy rốt cuộc là ai?

    Trong suy đoán, khả năng là hoa hậu giảng đường vẫn lớn hơn một chút.

    Tin tức về hai người bọn họ cũng không phải ngày một ngày hai.

    Còn nữa, ai có thể cự tuyệt tình yêu của hoa hậu giảng đường đây?

    Diêu Vũ Phỉ dựng thẳng sống lưng, bị lời nói thật của Khương Nhiên làm trong lòng có chút khẩn trương.

    Lúc này, Triệu Nguyệt ngồi đối diện lên tiếng: "Ánh mắt của Khương Nhiên từ trước đến nay vẫn rất cao, bạn gái khẳng định phải là người tốt nhất. Người bình thường sao có thể lọt vào mắt hắn?"

    Khi cô ta nói, khinh bỉ đảo qua Tô Yên.

    Lời trong lời ngoài đều mang ý nghĩa.. Nữ sinh mà Khương Nhiên thích khẳng định là Diêu Vũ Phỉ.

    Đặc biệt là sau khi cô ta nói xong, Khương Nhiên trầm mặc không nói gì.

    Điều này ở trong mắt mọi người, chính là cam chịu.

    Trò chơi vẫn tiếp tục.

    Trình Tinh Dương lại xoay kim đồng hồ.

    Kim đồng hồ dừng lại, chỉ vào Diêu Vũ Phỉ.

    Vừa thấy người được chọn là hoa hậu giảng đường, mọi người đã bắt đầu ồn ào.

    Trình Tinh Dương làm theo quy tắc: "Nói thật hay mạo hiểm?"

    Giọng nói Diêu Vũ Phỉ thanh lãnh: "Mạo hiểm."

    Trình Tinh Dương rút một tấm thẻ ra: "Chọn một người trong số những người ngồi đây hôn trong vòng 1 phút."

    Nói xong, từng tiếng hò hét kích động, còn có không ít người xung phong: "Nữ thần, chọn tớ, chọn tớ!"

    "Nữ thần! Nhìn tớ!"

    Mọi người xô đẩy, gương mặt Diêu Vũ Phỉ hơi hồng. Sau đó, tầm mắt liếc về phía Khương Nhiên ngồi bên cạnh.

    Ánh mắt này của Diêu Vũ Phỉ, người ở đây sao có thể không rõ?

    Không ít người làm mặt quỷ với Khương Nhiên: "Anh Khương, nụ hôn với nữ thần đó nha."

    "Anh Khương! Bánh có nhân từ trên trời rơi xuống, nếu không nhận, bọn em cũng sẽ không buông tha anh!"

    Người xung quanh ồn ào, Diêu Vũ Phỉ gương mặt đỏ bừng, thân thể chậm rãi nghiêng về phía Khương Nhiên.

    Nhìn Khương Nhiên, hắn không nói lời nào.

    Hắn cầm một ly nước dựa vào sô pha, uống một ngụm.

    Mí mắt buông xuống, tầm mắt lại không chút để ý nhìn Tô Yên.

    Vừa vặn, Tô Yên cũng nhìn qua đó.

    Ánh mắt hai người chạm nhau.

    Khương Nhiên nâng mắt, con ngươi đen nhánh một mảnh, nhìn không ra cảm xúc của hắn.

    Chỉ nghe thấy hắn nói: "Cậu cũng hy vọng tôi hôn cô ta?"

    Câu hỏi quá trắng trợn.

    Lời này vừa dứt, làm tim Diêu Vũ Phỉ lạnh đi hơn một nửa.

    Tô Yên chớp chớp mắt: "Vì sao lại hỏi tôi?"

    Khương Nhiên tới gần cô, ánh đèn tối tăm, không khí mờ ám xuất hiện giữa hai người.

    Hắn ghé sát vào lỗ tai cô, giọng nói trầm thấp: "Cậu muốn tôi hôn người khác sao?"

    Tô Yên theo bản năng liếm khóe môi, một lát sau mới trả lời: "Không muốn."
     
    Ái Tịchvonhung thích bài này.
  2. Haian1504

    Bài viết:
    5
    Chương 41: Nam chính là giáo thảo, có chút lợi hại (40)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cô trả lời dứt khoát, cũng không suy nghĩ gì nhiều.

    Thật sự, bởi vì Tiểu Hoa không ngừng nhắc nhở bên tai: [Ký chủ, cô không muốn, cô không muốn, cô không muốn!]

    Kết quả là, Tô Yên buột miệng thốt ra.

    Cô vừa nói xong, đã thấy khóe môi sắc bén của Khương Nhiên cong lên, khiến hắn nhìn qua có vẻ càng thêm không chút để ý.

    "Nghe cậu."

    Giọng nói của hắn mang theo ý cười, tia sáng trong mắt nhanh chóng hiện lên.

    Ánh mắt chậm rãi, nhìn quét qua đám người đang xem náo nhiệt, con ngươi mang theo một tia lạnh lẽo.

    Bị ánh mắt này đảo qua, mọi người đồng loạt ngậm miệng, hoặc là cúi đầu uống rượu, hoặc là kề vai sát cánh vội vàng nói sang chuyện khác.

    Diêu Vũ Phỉ ngồi ở chỗ đó, sống lưng cứng đờ, nét đỏ ửng trên mặt rút đi, biến thành trắng bệch, trên mặt tất cả đều là xấu hổ.

    Cô ta đã thể hiện trắng ra như vậy, Khương Nhiên lại dùng cách đó, từ chối cô ta trước mặt mọi người.

    Chuyện này bảo cô ta phải nhẫn nhịn như thế nào?

    Cô ta đột nhiên đứng dậy, sắc mặt khó coi đi ra ngoài.

    Triệu Nguyệt thấy Diêu Vũ Phỉ đứng dậy ra ngoài vội nói: "Vũ Phỉ, cậu đi đâu vậy?"

    Đáp lại cô ta, là một tiếng đóng cửa.

    Mọi người đồng loạt nhìn về phía Khương Nhiên, chờ mong phản ứng của hắn.

    Nhưng mà người nào đó lại lười nhác dựa vào sô pha, cổ áo hơi mở, rũ mắt, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng mang theo ý cười, làm lệ khí trên người giảm xuống rất nhiều.

    Trình Tinh Dương ngồi ở giữa hòa giải: "Tiếp tục tiếp tục, chúng ta tiếp tục chơi."

    Vừa nói xong, người bên cạnh nhanh chóng phụ họa, không khí náo nhiệt trở lại.

    Không biết chơi bao nhiêu lần, khi kim đồng hồ đong đưa dừng lại, chỉ vào Tô Yên.

    Đôi mắt Trình Tinh Dương sáng ngời, cậu thở ra một hơi thật sâu. Hứng thú dâng trào..

    Xoay cả đêm, xoay cái kim đồng hồ này làm cậu chán muốn chết.

    Sở dĩ còn kiên trì, không phải là vì giờ phút này sao?

    Ánh mắt Trình Tinh Dương thẳng tắp có thể coi như là bức thiết nhìn chằm chằm Tô Yên: "Bạn học Tô Yên, lần này, đến cậu."

    Tô Yên nhẹ nhàng vén tóc ra sau tai: "Tôi chọn mạo hiểm."

    Trong mắt cô cũng mang theo một tia vui vẻ nhìn chằm chằm chồng thẻ kia.

    Trình Tinh Dương cầm thẻ của bên mạo hiểm lên, sau đó định rút một cái.

    Đột nhiên giọng nói mềm mại của Tô Yên vang lên: "Tôi có thể tự rút thăm không?"

    Trình Tinh Dương sửng sốt, bàn tay dừng lại, "Đương nhiên là được."

    Cậu đặt chồng thẻ tới trước mặt Tô Yên.

    Tô Yên không do dự, duỗi tay rút ra tấm thẻ thứ ba từ dưới lên trên.

    Sau đó nhìn nội dụng trong đó, cười vui vẻ: "Tùy ý lựa chọn ba loại rượu trong menu và uống ba ly."

    Cô không có chút buồn rầu nào mà ngược lại, dáng vẻ còn rất cao hứng.

    Giống như đã biết nội dung của tấm thẻ mà mình rút.

    Sau đó hứng thú bừng bừng cầm menu từ trong tay Trình Tinh Dương, "Bloody Mary, Margaret, Singapore."

    Ngón tay trắng nõn của Tô Yên chỉ vào ba ly rượu đẹp nhất trên menu.

    Tiểu Hoa yên lặng ở trong khuyên tai nghe thấy, sau đó nghĩ tới sự hiểu biết của mình với ký chủ.

    Chuyện này.. Chẳng lẽ ký chủ đã sớm biết trên tấm thẻ đó viết cái gì?

    Rất nhanh, ba ly cocktail đã được người phục vụ mang lên, đặt ở trước mặt Tô Yên.

    Đôi mắt cô lấp lánh nhìn ba ly cocktail đang được đặt trên bàn.
     
    Ái Tịchvonhung thích bài này.
  3. Haian1504

    Bài viết:
    5
    Chương 42: Nam chính là giáo thảo, có chút lợi hại (41)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tô Yên cầm ly Bloody Mary lên định uống một ngụm, cuối cùng lại bị một bàn tay cản lại.

    Tiếp đó, ly Bloody Mary kia dễ dàng bị cướp mất.

    Đôi mắt cô mong chờ nhìn Khương Nhiên. Sau đó nhìn nhìn ly Bloody Mary bị hắn cướp mất.

    Khương Nhiên dựa vào sô pha, lông mày nhíu lại: "Cậu phải kiêng rượu."

    Ngữ khí không thể thương lượng.

    Tô Yên nhìn ly Bloody Mary đẹp đẽ kia, hiếm khi phản bác: "Nhưng đây là quy tắc của trò chơi."

    Vừa nói vừa duỗi tay, muốn lấy lại ly Bloody Mary.

    Lại bị một bàn tay ấn xuống.

    Khương Nhiên nhẹ nhàng đong đưa ly Bloody Mary trong tay, chất lỏng đỏ tươi được đựng trong ly trong suốt càng thêm lấp lánh.

    Tiện đà nâng mắt, con ngươi đảo qua Trình Tinh Dương: "Tôi uống thay cô ấy."

    Giọng nói vang lên làm Trình Tinh Dương sửng sốt, sau đó đối diện với đôi mắt của Khương Nhiên một giây, vội vàng gật đầu:

    "Đương nhiên, Tô Yên phải kiêng rượu, cũng có thể tìm người uống thay."

    Vốn dĩ Trình Tinh Dương chỉ muốn xem náo nhiệt, nào biết, nhìn nhìn một lúc liền mang cả bản thân cuốn vào.

    Sau đó, ba ly cocktail, đã bị Khương Nhiên uống từng ly từng ly.

    Tô Yên nhìn cocktail, lại nhìn Khương Nhiên.

    Khi hắn định cầm ly thứ ba lên, Tô Yên duỗi tay nắm lấy cánh tay hắn, giọng nói mềm mại vang lên: "Tôi cũng muốn uống!"

    Ngữ điệu mềm mại, ánh mắt nhìn ly cocktail kia tất cả đều là ngôi sao.

    Khuôn mặt Khương Nhiên hơi dịu lại: "Rất muốn uống?"

    "Muốn." Tô Yên gật gật đầu.

    Sau đó, ly cocktail kia vẫn bị Khương Nhiên uống hết dưới ánh mắt chăm chú của cô.

    Giây tiếp theo.

    Bỗng nhiên một cánh tay mạnh mẽ nắm lấy cổ tay cô, kéo cô về phía hắn.

    Sau đó cằm bị người kia nâng lên, khóe môi mỏng lạnh lẽo phủ lên đôi môi mềm mại.

    Một cỗ hương vị mang theo vị Whiskey cùng với bạc hà tràn vào khoang miệng.

    Cơ thể Tô Yên ngửa ra sau bị động thừa nhận: "Ô.."

    Chồng thẻ trong tay Trình Tinh Dương rơi đầy đất, sống lưng cứng đờ.

    Trong phòng chỉ còn lại tiếng mọi người hít không khí, mở to mắt đầy mặt khiếp sợ.

    Trên sô pha đen, Khương Nhiên ôm Tô Yên, hơn nửa cơ thể đè ép xuống, mang theo sự xâm lược.

    Tô Yên cũng bị nụ hôn đột ngột của hắn làm cho ngây ngốc, bị động thừa nhận dựa vào một góc, nhìn kỹ giống như đang bị bắt nạt.

    Nụ hôn này giằng co rất lâu, Khương Nhiên mới chậm rãi nhả ra, giữa hơi thở mang theo whiskey lãnh lẽo trộn lẫn với mùi bạc hà: "Nếm ra hương vị sao?"

    Giọng nói của hắn trầm thấp lười nhác lại quyến rũ.

    Tô Yên chớp chớp mắt, trong ánh mắt tất cả là đôi môi của Khương Nhiên.

    "Ách.. ừm."

    Trong khuyên tai, Tiểu Hoa tru lên: [Ký chủ! Cô hôn nam chủ? ]

    Ngữ khí này chính là quá khiếp sợ.

    Khương Nhiên ghé sát vào cô, ngữ khí mờ ám trầm thấp: "Có muốn nếm thử lần nữa không?"

    Giọng nói có chút hương vị ân cần dụ dỗ.

    Tô Yên nắm chặt góc váy, trong đầu tất cả đều là hương vị của Khương Nhiên và giọng nói của hắn.

    Tiểu Hoa thân là một hệ thống, nhìn ký chủ của mình không có chủ ý, vội vàng chặn lại nói: [Ký chủ, lúc này cô phải thẹn thùng chạy ra ngoài, sau đó nam chủ sẽ đuổi theo cô nha~]

    Tiểu Hoa đọc quyển tiểu thuyết ngôn tình mới nhất hot nhất dạy cho ký chủ của mình.

    Tô Yên nghiêm túc nghe Tiểu Hoa nói, sau đó đứng lên chạy ra ngoài.
     
    Ái Tịchvonhung thích bài này.
  4. Haian1504

    Bài viết:
    5
    Chương 43: Nam chính là giáo thảo, có chút lợi hại (42)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tô Yên vừa đi, Khương Nhiên nhìn cô rời đi đôi mắt hiện lên một tia sáng.

    Quay đầu nhìn về phía tất cả mọi người đều đang hóa đá, hắn rũ mắt, ngữ khí hoàn toàn không giống lúc nãy, giọng nói lười nhác lại lạnh lẽo: "Tiếp tục."

    Mọi người lập tức quay đầu, cũng không dám hỏi thêm gì vội vàng làm bộ làm tịch tiếp tục bắt đầu.

    Khi Trình Tinh Dương khom lưng nhặt lại mấy tấm thẻ rơi trên mặt đất, tay còn đang run rẩy --- cực kì kích động.

    Trời ạ!

    Người vừa rồi.. là Khương Nhiên sao?

    Từ trước đến nay đều chỉ có con gái nhào vào trong ngực hắn, Khương Nhiên lạnh nhạt không thèm để ý.

    Nào ngờ lúc này hoàn toàn như biến thành người khác, Khương Nhiên dùng sức lấy lòng bạn học Tô Yên, còn không biết xấu hổ hôn người ta dọa người ta chạy mất?

    Tin tức này nếu truyền tới cao trung Đế Đô, quả thực chính là làm người ta kinh hãi!

    Vốn dĩ Trình Tinh Dương và đám hồ bằng cẩu hữu đều chỉ suy đoán, có phải Khương Nhiên có ý với người ta không?

    Mới cố ý tạo cơ hội này để thử xem.

    Nào biết, con người Khương Nhiên này căn bản không thèm che dấu, trực tiếp hôn cô.

    Tay Trình Tinh Dương cầm tấm thẻ, cười ha ha hai tiếng: "Nào, tiếp tục, tiếp tục. Xem tao này, không cẩn thận trượt tay."

    Đám người bên cạnh hỗ trợ tiếp lời, một hồi lâu sai không khí mới náo nhiệt lại.

    Tất cả mọi người đều tránh không nói đến chuyện vừa nãy.

    Chỉ là càng trốn, mới càng có chuyện!

    Lần này kim đồng hồ chỉ vào Khương Nhiên, hắn không nói chuyện, Trình Tinh Dương không dám hỏi hắn.

    Cười ha hả duỗi tay, lại tiếp tục xoay kim đồng hồ.

    Tô Yên vừa đi, hắn cũng lười che dấu, từ trước đến nay hắn đều không có kiên nhẫn với mấy thứ này.

    Trình Tinh Dương lớn lên từ nhỏ với hắn tất nhiên sẽ hiểu, đương nhiên sẽ không động đến hắn.

    Lại nói nói tới bạn học Tô Yên đã chạy ra ngoài.

    Dọc theo lối đi nhỏ đi về phía trước, đi ngang qua toilet, vừa vặn thấy Diêu Vũ Phỉ từ bên trong đi ra, hai người đụng vào nhau.

    Tô Yên lảo đảo vài bước lui về phía sau, đỡ tường đứng vững.

    Diêu Vũ Phỉ vốn dĩ đã rất khó chịu, lại thấy người đâm vào mình là Tô Yên, lửa giận trong lòng cuối cùng cũng không khắc chế được nữa: "Tô Yên, cô không có mắt sao?"

    Tô Yên đỡ tường, không lập tức trả lời, mà là quay đầu lại nhìn về phía sau.

    Phát hiện hình như không giống như Tiểu Hoa nói, Khương Nhiên cũng không đuổi theo.

    Cô làm vậy, Diêu Vũ Phỉ cho rằng Tô Yên đang khiêu khích mình. Vậy nên lửa giận càng tăng lên, giơ tay lên định tát xuống.

    Nhưng mà đột nhiên, giống như là nghĩ tới chuyện gì đó.

    Diêu Vũ Phỉ cầm di động nhắn tin cho một người nào đó.

    Cô ta đánh giá Tô Yên từ trên xuống dưới: "Cô đã gặp Doãn Khôn?"

    Tô Yên chớp chớp con ngươi, bởi vì trí nhớ tốt, đặc biệt còn là chuyện xảy ra cách đây không lâu, cô lập tức nhớ tới người dẫn theo một đám côn đồ tới khiêu khích mình.

    Sau đó gật gật đầu: "Đã gặp."

    Diêu Vũ Phỉ hừ nhẹ một tiếng, khoanh tay trước ngực, đi quanh Tô Yên một vòng, sau đó dừng bước, ngoắc ngoắc tay với Tô Yên:

    "Đi với tôi."

    Nói xong, đi về phía trước.

    Tô Yên đứng ở chỗ đó không động đậy.

    Tiểu Hoa nhắc nhở: [Ký chủ, cô gái này không có ý tốt, hừ.]

    Chuyện này, tất nhiên cô biết, cho nên mới không đi theo cô ta.

    Vừa nghĩ, Tô Yên xoay người dự định vẫn nên quay về phòng bao, hôm nay tới ăn sinh nhật người ta, còn chưa tặng quà đâu.

    Diêu Vũ Phỉ không ngờ tới lời nói của mình lại bị làm lơ.

    Giọng nói lập tức truyền tới:

    "Không phải cô rất thích Khương Nhiên sao? Chỉ cần cô đi với tôi, tôi sẽ nhường hắn cho cô!"
     
    Ái Tịchvonhung thích bài này.
  5. Haian1504

    Bài viết:
    5
    Chương 44: Nam chính là giáo thảo, có chút lợi hại (43)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tô Yên dừng bước, quay đầu, nghiêm túc nói: "Không cần cậu nhường."

    Nói xong dừng lại một lúc: "Tôi đi theo cậu, sau này cậu cố gắng ít xuất hiện trước mặt tôi, được không?"

    Cô đặt câu hỏi, nhưng nói ra lại làm người ta tức chết.

    Sắc mặt Diêu Vũ Phỉ xanh mét, nhưng ngẫm lại chuyện sau đó, lại cố nén giận: "Được."

    Lúc này, Tô Yên mới gật đầu, đi theo sau cô ta.

    Tiểu Hoa có hơi kinh ngạc: [ "Ký chủ, cô đừng đi, cô ta không phải người tốt.]

    Tô Yên giơ tay, nhẹ nhàng vuốt ve khuyên tai, nhỏ giọng lẩm bẩm:

    " Không sao cả. "

    Sau khi nói xong, cô hơi nhíu mày, nâng tay lên xoa xoa trán.

    Đau đầu quá.

    Quả nhiên, không nên nghĩ nhiều.

    Nói xong, lấy một cái kẹo sữa dâu trong túi ra, bóc vỏ, cho vào miệng.

    Đi theo Diêu Vũ Phỉ xuống dưới tầng.

    Hai người đảo mắt đã ra khỏi KTV, đi vào một cái hẻm tối tăm gần đó, bên cạnh còn có một cái thùng rác.

    Xa hoa truỵ lạc không chiếu sáng tới nơi này, vừa tối tăm lại bẩn thỉu.

    Diêu Vũ Phỉ đứng ở đầu ngõ, giơ tay đẩy Tô Yên vào bên trong.

    Tô Yên lảo đảo một bước, sống lưng dán vào trên vách tường.

    Diêu Vũ Phỉ nở một nụ cười lạnh:

    " Thật đúng là dễ lừa nha. "

    Tô Yên đánh giá xung quanh, nghi ngờ:" Vì sao dẫn tôi tới chỗ này? "

    Diêu Vũ Phỉ cười nhạo một tiếng, từng bước một tới gần cô:" Vì sao à? Bởi vì muốn cô thân bại danh liệt, sống không bằng chết! "

    Khi cô ta vừa nói xong, mười mấy tên lưu manh cầm gậy sắt đã xuất hiện phía sau.

    Người cầm đầu là một tên đầu trọc, đeo khuyên mũi, đầy mặt sát khí:" Vũ Phỉ, là người nào không muốn sống đánh em trai anh vào bệnh viện? "

    Đôi mắt của Diêu Vũ Phỉ thanh lãnh, duỗi tay chỉ vào Tô Yên:" Doãn Khôn vào bệnh viện là do cô ta gây ra, anh Long, người này giao cho anh. "

    Kỳ thật Diêu Vũ Phỉ cũng không biết có phải Tô Yên đánh Doãn Khôn vào bệnh viện không.

    Chỉ là muốn bôi nhọ một phen, mượn cơ hội này dạy dỗ Tô Yên mà thôi.

    Tên đầu trọc kia đánh giá Tô Yên từ trên xuống dưới:" Cô ta? "

    Anh Long nhớ tới bộ dạng của Doãn Khôn trong bệnh viện, nhớ tới lời hắn ta nói.

    Sau đó miệng đầy sát khí dò hỏi:

    " Cô là Tô Yên? "

    Tô Yên đứng ở chỗ đó, thành thành thật thật gật đầu:" Đúng vậy. "

    Anh Long không nghĩ tới nữ sinh gầy yếu này lại là Tô Yên, lúc ấy Doãn Khôn đầy mặt hung ác miêu tả, còn tưởng rằng là nhân vật lợi hại nào đó.

    Nhưng mà trong lòng tuy rằng cười nhạo, nhưng vẫn không thể thả lỏng cảnh giác.

    Khả năng là nữ sinh này đã từng học võ, nếu không muốn đánh bảy, tám người ngã xuống, cũng không phải là chuyện một nữ sinh nhỏ có thể làm được.

    Hắn ta giơ tay, gậy sắt đập mạnh vào thùng rác.

    Nắp thùng rác lõm vào một lỗ to.

    " Mẹ nó, dám đánh anh em của tao, tao sẽ không khách khí cũng chẳng quan tâm là nam hay là nữ! "

    Diêu Vũ Phỉ nhìn tình huống, biết kế hoạch đã thực hiện được.

    Cô ta lui hai bước về phía sau, sau đó nở một nụ cười đắc ý, xoay người đi vào KTV.

    #Phòng bao KTV #

    Khương Nhiên đợi trong chốc lát, Tô Yên còn chưa trở lại.

    Hắn cân nhắc một chút, cô thật sự thẹn thùng sao?

    Đứng lên định đi ra ngoài tìm người.

    Vừa mới đi ra ngoài cửa, từ cửa sổ ngoài hành lang truyền đến một tiếng vang lớn, vô tình quay đầu nhìn lại, ẩn ẩn nghe được câu kia:

    " Tao sẽ không khách khí cũng chẳng quan tâm là nam hay là nữ."

    Hắn lập tức nhớ tới Tô Yên.

    Sải bước đi ra ngoài.

    Sống lưng Tô Yên dán vách tường, nhìn đám người khí thế rào rạt đứng đối diện

    Cúi đầu.

    Yên lặng móc ra một cái kẹo, bóc vỏ, ăn.
     
    Ái Tịchvonhung thích bài này.
  6. Haian1504

    Bài viết:
    5
    Chương 45: Nam chính là giáo thảo, có chút lợi hại (44)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau đó, chậm rãi lên tiếng: "Doãn Khôn không nói cho anh biết, không nên chọc tôi sao?"

    Giọng nói của cô vẫn mềm mại.

    Một nữ sinh như vậy, nhìn từ góc độ nào, đều không giống như một người đánh người ta dã man đến mức nhập viện.

    Sẽ chỉ khiến người ta muốn bảo vệ.

    Anh Long nheo mắt, đôi mắt bắn ra sự sắc bén: "Khẩu khí không nhỏ nha."

    Nói xong, nâng tay lên ra hiệu.

    Mười mấy gã lưu manh vây quanh Tô Yên.

    Tô Yên nhẹ nhàng cử động tay phải.

    Ách.. không có chút sức lực nào.

    Cô rũ đầu, có chút uể oải.

    Anh Long mặc kệ, trực tiếp nâng gậy sắt lên định đập vào trên người Tô Yên.

    Ngay lúc này, bỗng nhiên truyền đến một tiếng hét thảm thiết.

    Trong đó một gã lưu manh bị người ta dùng một chân đạp ngã vào trên thùng rác.

    Tô Yên chỉ cảm thấy bản thân đột nhiên được người ôm vào trong lòng.

    Tản ra mùi rượu, còn có lồng ngực nóng rực, dán vào cái trán của cô.

    Ngẩng đầu, nhìn thấy người kia là Khương Nhiên.

    Chỉ thấy lúc gậy sắt rơi xuống, sắc mặt Khương Nhiên lây dính một chút lệ khí, ngoại trừ kêu lên một tiếng, trên mặt nhìn không ra biến hóa nào.

    Tiếp đó, cô bị một bàn tay ấn đầu ghé vào ngực hắn, chặn tầm mắt.

    Tô Yên sửng sốt.

    Trong lúc này Khương Nhiên cũng nghĩ mà thấy sợ, hắn thả người ra đánh giá, xem cô có sao không.

    Trái tim bởi vì trong lòng khủng hoảng và khẩn trương cuối cùng cũng yên tâm.

    Xoay người nhìn người đàn ông đầu trọc đeo khuyên mũi này.

    Đuôi lông mày và đuôi mắt đều mang theo sát khí, so với lần đầu tiên Tô Yên gặp Khương Nhiên còn dày đặc hơn.

    Sau đó, bỗng nhiên ra tay.

    Qua mấy hiệp, Khương Nhiên đạp một chân, trực tiếp đạp anh Long dính vào trên tường.

    Nhất cử nhất động không hề lười nhác, toàn thân mang theo một cỗ tàn nhẫn, làm người ta chỉ nhìn đã thấy e ngại.

    Tô Yên cứng tại chỗ, ngốc ngốc đứng ở góc tường, chớp chớp con ngươi, có chút nghi hoặc.

    Cũng không biết qua bao lâu, cô nâng tay lên, giống như có chút tò mò, tay nhẹ nhàng đặt trên ngực.

    Trong nháy mắt đó, nơi này đập thật nhanh.

    Không biết là bởi vì tiêu hao quá nhiều sức lực, hay là mùi rượu quá nồng, vậy mà cô lại cảm thấy choáng váng.

    Đầu ong ong, giống như một chuỗi phản ứng dây chuyền vậy.

    Bản thân, đây là bị làm sao vậy?

    Trên mặt Khương Nhiên mang theo sắc bén và sát khí, một người đánh với mười mấy người cũng không có chút sợ hãi.

    Khi hắn đánh tên cuối cùng ngã xuống đất, khom lưng nhặt gậy sắt lên.

    Hung hăng đập vào bụng của anh Long, nhìn anh Long hoàn toàn ngất xỉu, mới bỏ qua, buông lỏng tay.

    Lạch cạch, phủi tay ném gậy sắt đi.

    Tiếp đó, xoay người đi về phía Tô Yên.

    Khương Nhiên duỗi tay nắm bả vai Tô Yên, nhìn từ trên xuống dưới: "Có sao không?"

    Lông mày của hắn nhăn rất chặt.

    Tô Yên vẫn đang ngây ngốc, sửng sốt nhìn hắn.

    Tay lại chậm rãi đặt trên ngực mình.

    Hắn tới gần, hình như, tình trạng vừa nãy, lại tới nữa.

    Khương Nhiên nhìn động tác của cô, còn tưởng rằng cô bị đau tim.

    Lông mày nhăn càng chặt, sắc mặt có chút ngưng trọng: "Tôi mang cậu đi bệnh viện."

    Nói xong, định bế người lên, dự định đi tới bệnh viện.

    Một hồi lâu sau, Tô Yên mới phục hồi tinh thần lại, thấy vẻ mặt hắn kiểu người sống chớ tới gần, cô duỗi tay kéo ống tay áo Khương Nhiên. Mềm mại nói: "Tôi không bị thương."

    Khương Nhiên nhìn cô, vẫn có chút không yên tâm.

    Cho đến khi Tô Yên khẳng định một câu: "Thật sự."

    Lúc này, trái tim Khương Nhiên mới dần dần bình tĩnh lại.

    Vừa nãy thật sự là dọa chết hắn.
     
    Ái Tịchvonhung thích bài này.
  7. Haian1504

    Bài viết:
    5
    Chương 46: Nam chính là giáo thảo, có chút lợi hại (45)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khủng hoảng qua đi, sau đó chính là bực bội.

    Hắn thả Tô Yên xuống đất, giơ tay nắm chặt cổ tay cô, lệ khí trong ánh mắt còn chưa tan hết.

    Vậy nên nhìn qua giống như hung thần ác sát, chẳng qua là hắn rất đẹp trai, nhưng vẫn làm người e ngại: "Ai cho cậu chạy loạn?"

    Hắn càng nói, tay càng nắm chặt cổ tay Tô Yên: "Không biết là loại địa phương này rất không an toàn sao?"

    Nói xong, hắn nhìn bộ dạng ngoan ngoãn mềm mại của Tô Yên.

    Sự ngo ngoe rục rịch trong lòng càng ngày càng mạnh mẽ.

    Con ngươi sâu thẳm, nhìn cô thật lâu: "Sau này không cho phép chạy loạn."

    "Được." Cô ngoan ngoãn đồng ý.

    Khương Nhiên nhìn cô, bỗng nhiên nói một câu: "Lại đồng ý một tiếng."

    Cô chớp chớp con ngươi: "Được.. ưm."

    Lời nói vừa ra khỏi miệng, đã bị người lôi kéo lảo đảo một bước, được ôm vào trong lồng ngực.

    Sau đó, một cái hôn hạ xuống.

    Ngăn lại câu nói của cô.

    Không giống nụ hôn quyến rũ lúc nãy trong phòng bao.

    Nụ hôn này, có chút ngang ngược bá đạo, cô bị ôm lấy ấn trên vách tường, sau đó đôi môi bị ngăn chặn.

    Tiểu Hoa lại hít một hơi, oa bất ngờ như vậy~

    Một nụ hôn kết thúc, Khương Nhiên vươn ngón tay vuốt ve khóe môi của Tô Yên: "Đây là trừng phạt."

    Nhìn cô ngoan ngoãn thừa nhận, cuối cùng cũng không tức giận nữa.

    Tô Yên bị hôn cả người đều mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào hắn mới có thể khó khắn đứng vững.

    Sau đó, Tiểu Hoa lên tiếng: [Leng keng, cánh sao thứ hai đã sáng lên. Ký chủ còn một cánh sao nữa là hoàn thành nhiệm vụ. Cố lên.]

    Tô Yên còn chưa hiểu được vừa nãy tim mình đập nhanh là phản ứng gì, vậy nên nhìn qua giống như một con cá mặc người ta xâu xé.

    Một cơn gió lạnh thổi qua, làn váy hơi hơi bay lên.

    Hắn duỗi tay, không dấu vết đè làn váy của cô xuống.

    Hơn phân nửa cơ thể nghiêng về phía có ngọn gió thổi tới.

    Nhìn cô một hồi lâu còn chưa phản ứng lại, khóe môi sắc bén gợi lên ý cười: "Đưa cậu về nhà trước."

    Nói xong, ôm lấy cô đi ra ngoài đường cái, bắt một chiếc taxi.

    Chờ taxi tới cửa nhà, Tô Yên mới phục hồi tinh thần lại.

    Khương Nhiên thấy cô cuối cùng cũng hồi thần, duỗi tay, xoa xoa tóc cô: "Không có gì muốn hỏi tôi sao?"

    Hắn kéo tay cô, không cho cô rời đi. Cơ thể nghiêng về phía trước, cái trán để sát vào trán cô.

    Tô Yên chớp chớp mắt, nghiêm túc nói: "Tôi còn chưa hiểu rõ lắm, phải ngẫm lại."

    Đôi mắt Khương Nhiên sáng ngời, vốn cho rằng còn phải phí một chút công phu mới có thể khiến cô hiểu ra, không ngờ là lần này lại rất thông minh.

    Trên mặt hắn xuất hiện nhiều hơn một tia ý cười: "Được, để cậu suy nghĩ."

    Tô Yên xuống xe, đi vào trong nhà.

    Khương Nhiên ngồi trong xe, nhìn cô quẹo vào ngõ nhỏ.

    Lúc này mới xoay đầu, ý cười trên mặt biến mất, nói với tài xế:

    "Quay trở lại chỗ cũ."

    Xe khởi động, nhanh chóng chạy đến KTV.

    Mười lăm phút sau.

    Vẫn là đầu ngõ kia, vẫn tối tăm bẩn thỉu.

    Người tên anh Long bị hai nam sinh ấn ở trên tường.

    Khương Nhiên xuống xe, Trình Tinh Dương đi tới: "Người ở chỗ này."

    Hắn đứng ở đầu ngõ, nhìn anh Long bị gắt gao ấn ở trên tường, khuôn mặt bị ép tới biến dạng.

    Giọng nói lạnh lẽo đến dọa người: "Ai sai khiến mày."

    Lúc mới đầu, anh Long mạnh miệng: "Cái gì mà ai sai khiến! Một đám nhãi ranh, chúng mày chờ đấy!"

    Vừa dứt lời, nam sinh bên cạnh một quyền đập vào bụng gã ta: "Con mẹ mày! Còn không thành thật!"

    Khương Nhiên đứng ở đầu ngõ, mí mắt buông xuống, không biết suy nghĩ chuyện gì.
     
    Ái Tịchvonhung thích bài này.
  8. Haian1504

    Bài viết:
    5
    Chương 47: Nam chính là giáo thảo, có chút lợi hại (46)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trình Tinh Dương lớn lên từ nhỏ với hắn, vậy nên dù không hiểu Khương Nhiên mười phần, ít nhất cũng phải sáu, bảy phần.

    Vừa nhìn qua..

    "Ai da, Khương Nhiên, có chuyện gì vui vậy?"

    Khương Nhiên ngẩng đầu, nhướng mày: "Rất rõ ràng sao?"

    "Vô nghĩa!"

    Trình Tinh Dương tiến đến trước mặt Khương Nhiên, nghĩ đến Tô Yên vừa được Khương Nhiên tự mình đưa về nhà, cười có chút đê tiện: "Ai nha, là có liên quan tới bạn học Tô Yên sao?"

    Khuôn mặt tràn đầy vẻ hóng hớt.

    Khương Nhiên vừa nhấc mắt, con ngươi đen nhánh nhìn chằm chằm cậu ta.

    Bị nhìn chằm chằm một lúc lâu, Trình Tinh Dương có chút e ngại, ho khan một tiếng: "Chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi mà."

    Nói rồi định dời đề tài.

    Nào biết, khóe môi Khương Nhiên cong lên, dựa vào ở góc tường, tư thái lười nhác lên tiếng:

    "Về sau gọi là chị dâu."

    Trình Tinh Dương trừng lớn mắt, một lúc sau liền không dừng được mà cười ha ha: "Ha ha ha ha ha ha"

    Cười ngửa tới ngửa lui, giống như là trông thấy trò cười đáng sợ nhất.

    Không ngờ là Khương Nhiên cũng có ngày hôm nay!

    Khương Nhiên đạp cậu một cước, ngữ khí mang theo ý cười lười nhác: "Buồn cười như vậy à?"

    "Ông đây mong ngôi sao mong ánh trăng, rốt cuộc Khương Nhiên cũng yêu đương rồi."

    Trình Tinh Dương đỡ thùng rác, vừa cười vừa nói.

    Đột nhiên, hình tượng của Tô Yên trong lòng cậu bay lên một mảng lớn, hơn nữa phá lệ tôn sùng.

    Một nữ sinh có thể chấn trụ được Khương Nhiên, ừm, rất cường đại.

    Khương Nhiên đứng lên, lười phản ứng cậu, đi sang bên cạnh.

    Trình Tinh Dương vừa thấy Khương Nhiên đi, vội vàng đuổi theo: "Ai, anh đợi em chút a, dù sao cũng là anh em, nói cho em nghe nào, anh vừa ý cô ấy ở điểm nào thế?"

    Trăng sáng sao thưa, gió lạnh đánh úp lại, bóng đêm nồng đậm.

    Lại nói tới Tô Yên đã về đến nhà.

    Bởi vì đến giờ dì giúp việc tan làm nên trong nhà chỉ có một mình cô.

    Cô ngồi trên sô pha một lát.

    Bởi vì đầu óc hơi rối loạn, dung lượng não không đủ, chỉ suy nghĩ một chút cũng sẽ đau đầu.

    Từ trong túi móc ra một cái kẹo, mùi dâu tây sữa bò nhanh chóng tràn ngập trong miệng.

    Một cái, lại một cái.

    Mười phút sau, Tiểu Hoa không nhịn được lên tiếng: [Ký chủ đang nghĩ gì vậy? ]

    "Khương Nhiên."

    Nói xong Tô Yên lại bổ sung thêm một câu: "Tiểu Hoa, ăn kẹo cũng không có tác dụng."

    Trong đầu lại thoáng hiện lên khuôn mặt của Khương Nhiên.

    Nhịn không được duỗi tay cầm một cái kẹo sữa dâu, suy nghĩ sẽ đau đầu.

    Nhưng khuôn mặt của hắn cứ xuất hiện trong đầu mình, lại còn không thể khống chế.

    Tô Yên không hiểu, chỉ là đi ra ngoài cả đêm mà thôi, sao lại không giống như bình thường rồi?

    Vừa nghĩ, thật sự là không vứt ra khỏi đầu được.

    Đi tới phòng tắm.

    Vốn là, cô định tắm rồi đi ngủ.

    Chỉ là.. hả?

    Móc chìa khóa mới mua đáng lẽ ra phải ở trong túi lại không thấy đâu.

    Cô tìm một lượt, cuối cùng vẫn là Tiểu Hoa lên tiếng: [Có thể là lúc mở cửa lấy chìa khóa, không cẩn thận bị rơi rồi? ]

    Cô nghĩ nghĩ, hình như là có khả năng này.

    Mặc áo ngủ trắng, tóc có chút ẩm ướt hỗn độn, nhưng làn da của cô rất trắng, vậy nên có vẻ càng thêm thuần tịnh tốt đẹp.

    Mở cửa, đầu tiên là tìm xung quanh.

    Sau đó đi tới sân.

    Tô Yên cẩn thận tìm một lượt, vẫn không tìm thấy.

    Đồ kia cũng không phải là không có không được.

    Thôi, lại mua một cái vậy.

    Nghĩ như vậy, cô chuẩn bị trở về.

    Bỗng nhiên, bên cạnh truyền đến một giọng nói kinh ngạc: "Tô Yên?"

    Tô Yên theo giọng nói nhìn qua.

    Là một nam sinh, mặc áo sơ mi trắng.
     
    Ái Tịchvonhung thích bài này.
  9. Haian1504

    Bài viết:
    5
    Chương 48: Nam chính là giáo thảo, có chút lợi hại (47)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cúc áo được cài cẩn thận, dáng người cao gầy, trắng nõn, cặp mắt kia giống như bầu trời đầy sao, khiến người ta nhịn không được nhìn lâu một chút.

    Tô Yên trầm mặc trong chốc lát, sau đó nói: "Nguyên Hân Lâm."

    Giọng nói mềm mại nhẹ nhàng, hơn nữa trời đã khuya, cô còn đang mặc áo ngủ, tạo cho người ta có một loại cảm giác năm tháng tốt đẹp mà yên bình.

    Một màn này, khiến Nguyên Hân Lâm hoảng thần một lúc.

    Tiếp đó, phục hồi tinh thần lại.

    Ánh mắt của cậu ta chuyển đến ngôi biệt thự mà Tô Yên vừa đi ra.

    Ngữ khí của cậu ta có chút khiếp sợ: "Cậu ở đây sao?"

    Tô Yên gật gật đầu: "Ừ."

    Cậu ta lại nhìn Tô Yên thật lâu, ngữ khí có chút không biết làm sao còn có chút tiếc nuối: "Trước kia, cậu chưa từng nói cho tớ biết."

    Tô Yên khẽ liếm khóe môi: "Không quan trọng."

    Nguyên Hân Lâm nghe, ánh mắt phức tạp, nhỏ giọng nói chỉ có mình cậu ta nghe thấy: "Đúng vậy, đối với cậu mà nói, nó không quan trọng."

    Tiểu Hoa ở trong khuyên tai, hóng hớt nói: [Ký chủ, nguyên chủ thích cậu ta nha, còn tỏ tình! Nhưng mà bị cự tuyệt.]

    Tô Yên rũ mắt.

    Nguyên chủ thích Nguyên Hân Lâm.

    Rất thích.

    Nhưng mà lúc đó nguyên chủ có tình địch, là một đại tiểu thư trong nhà giàu có.

    Nguyên chủ cảm giác được Nguyên Hân Lâm thích mình, cho nên mới vội vàng tỏ tình.

    Nhưng mà, bị từ chối.

    Sau đó nghe nói, Nguyên Hân Lâm và nữ sinh kia ở bên nhau.

    Có thể là vì chuyện này mà chịu đả kích, cho nên nguyên chủ càng ngày càng trầm mặc, cũng càng ngày càng không thích nói chuyện.

    Nguyên Hân Lâm và Tô Yên đều học ở cao trung Đế Đô, hơn nữa còn học cùng khóa.

    Nguyên Hân Lâm ở lớp 1, phòng học ở tầng 3.

    Tô Yên ở tầng 2.

    Hai người đều cố ý trốn tránh, cho nên rất ít khi gặp mặt.

    Hiện giờ hai người đột nhiên gặp nhau, Nguyên Hân Lâm cảm thấy rất xấu hổ.

    Nhưng mà Tô Yên có xấu hổ không, cậu ta cũng không biết.

    Tô Yên thấy cậu ta không có gì muốn nói, định về nhà.

    Chỉ là cô còn chưa kịp đi, Nguyên Hân Lâm giống như cố ý muốn nói thêm hai câu: "Đã trễ thế này, sao cậu còn ra ngoài?"

    Tô Yên thành thành thật thật: "Rơi móc chìa khóa."

    Ngay sau đó, Nguyên Hân Lâm cười nói tới chuyện của mình: "Tớ tới đây để dạy bổ túc môn Hóa cho một người."

    Tô Yên gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

    Nguyên Hân Lâm cũng không biết mình muốn gì, rất muốn nói với Tô Yên vài câu.

    "Một tháng sau, tớ sẽ tham gia cuộc thi học sinh giỏi Hóa quốc gia, cậu sẽ cổ vũ cho tớ chứ?"

    Tô Yên ngẩng đầu.

    Tiếp đó hệ thống Tiểu Hoa đột nhiên lên tiếng: [Leng keng, kích phát nhiệm vụ phụ, ký chủ hãy tham gia cuộc thi học sinh giỏi Hóa cùng Nguyên Hân Lâm vào tháng sau.]

    Nhiệm vụ thình lình xuất hiện, làm Tô Yên sửng sốt.

    Sau đó lại nhìn Nguyên Hân Lâm vài lần, nhạt nhẽo lên tiếng: "Tôi đi về trước."

    Nói xong, quay đầu đi vào trong nhà.

    Nguyên Hân Lâm vươn tay, muốn ngăn Tô Yên lại, nhưng nghĩ tới mình lấy tư cách gì đây?

    Cậu ta cười khổ lắc đầu.

    Tô Yên trở lại phòng ngủ ngã xuống giường.

    Nhịn không được hỏi: "Tiểu Hoa, cái nhiệm vụ phụ đó là cái gì?"

    [Ách.. là nhiệm vụ tùy vào thời điểm sẽ kích phát, có thể trợ giúp ký chủ công lược nam chủ nhanh hơn nha~]

    Được rồi, kỳ thật Tiểu Hoa cũng không hiểu, nhiệm vụ vừa nãy rốt cuộc là chuyện như thế nào.

    Nó tuy rằng là hệ thống, nhưng phần lớn thời gian nó có trách nhiệm làm bạn với ký chủ nha.

    Tô Yên lại hỏi: "Vậy về sau cũng sẽ tiếp tục xuất hiện nhiệm vụ phụ sao?"

    [Đúng vậy, ký chủ.]

    "Được rồi."

    Tô Yên gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

    Đại khái là có chuyện này phân tâm, chuyện về Khương Nhiên rất nhanh đã bị ném ra sau đầu.
     
    Ái Tịchvonhung thích bài này.
  10. Haian1504

    Bài viết:
    5
    Chương 49: Nam chính là giáo thảo, có chút lợi hại (48)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nguyên Hân Lâm ở ngoài đường đứng yên thật lâu, ánh mắt phức tạp nhìn về phương hướng Tô Yên rời đi.

    Một lúc lâu sau, mới rời khỏi đây.

    Đi chưa được mấy bước, lại dừng chân.

    Trên mặt cỏ, ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống, một cái móc chìa khóa hình bông hoa màu trắng lọt vào trong tầm mắt.

    Đôi mắt cậu ta chợt lóe sáng, theo bản năng nhìn về phía cửa nhà Tô Yên.

    Cậu ta nhớ rõ, vừa nãy Tô Yên nói là ra ngoài tìm móc chìa khóa.

    Là cái này sao?

    Vừa nghĩ xong, đã khom lưng nhặt cái móc chìa khóa kia lên.

    Móc chìa khóa mới tinh, bên trên còn chưa xé giá.

    Cậu ta hơi mỉm cười, đút móc chìa khóa vào trong túi, một bàn tay nắm chặt cặp sách, dọc theo con đường rời đi.

    Sáng sớm hôm sau.

    Tô Yên vừa mới ra cửa.

    Lại nhìn thấy người trước mắt, chớp chớp con ngươi.

    Sau khi hai người đối diện một lúc lâu, Tô Yên lên tiếng: "Sao cậu lại tới đây?"

    Giọng nói lười nhác trả lời: "Ừ."

    Khương Nhiên dựa vào cửa, trên người mặc đồng phục cao trung Đế Đô.

    Hắn rũ mắt, nhìn về phía chân của Tô Yên: "Đỡ hơn chưa?"

    "Ừm, không đau nữa." Cô nghiêm túc trả lời.

    Khi nói chuyện, Khương Nhiên duỗi tay, cầm lấy cặp sách của cô.

    Rất tự nhiên cầm tay cô: "Đi thôi."

    Tô Yên cũng rất ngoan, hắn nói cái gì chính là cái đó.

    Thành thành thật thật đi theo phía sau hắn.

    Khương Nhiên nhìn cô: "Không có gì muốn hỏi tôi sao?"

    Tô Yên chớp chớp mắt: "Muốn hỏi cậu chuyện gì?"

    Nói xong, bước chân của hai người dừng lại.

    Nhìn vào đôi mắt cô, đơn thuần sạch sẽ không nhiễm tạp chất.

    Một lúc sau, hắn khom lưng cúi người, khuôn mặt để sát vào Tô Yên, khóe môi sắc bén vẽ ra một độ cong:

    "Hỏi tôi, vì sao ngày hôm qua lại hôn cậu."

    Tô Yên còn chưa có phản ứng gì.

    Tâm hồn hóng hớt của Tiểu Hoa lại hừng hực bốc cháy: [Oa~~, ký chủ! Cố lên! Thu phục hắn!]

    Tô Yên chớp chớp mắt, theo bản năng cúi đầu, tay cô nhẹ nhàng vuốt ve trái tim của mình, trái tim đang đập nhanh hơn.

    Cái loại cảm giác đêm qua, lại xuất hiện.

    Hòa hoãn trong chốc lát cô mới thành thành thật thật lên tiếng: "Vì sao tối hôm qua cậu lại hôn tôi."

    Tô Yên hỏi lại, ngược lại làm cho Khương Nhiên sửng sốt.

    Duỗi tay nắm chặt cánh tay cô, kéo người vào trong ngực mình, làm hai người càng dính sát vào nhau.

    Nhìn từ xa, cơ hồ thoáng để sát vào chút nữa, là có thể hôn tới: "Cậu không biết sao?"

    Ngữ khí mờ ám mang theo một tia ý cười.

    Tô Yên khẽ liếm khóe môi.

    Giọng nói của Tiểu Hoa rất nhỏ, nhưng đang rất kích động: [ "Ký chủ, hắn đang tỏ tình với cô nha.]

    Tô Yên ngẩng đầu, nhìn Khương Nhiên:" Cậu đang tỏ tình sao? "

    Khương Nhiên nhướng mày, duỗi tay túm lấy nơ bướm trên cổ cô:

    " Còn không phải là quá ngốc. "

    Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát:" Tôi cần có thời gian suy nghĩ. "

    " Suy nghĩ bao lâu? "

    " Ừm, bảy ngày. "

    Khương Nhiên cười khẽ, duỗi tay kéo người vào trong ngực, ngữ khí lại rất cứng rắn:" Ba ngày. "

    ".. Được. "

    Cô gật đầu đồng ý.

    Chờ đến khi đi tới cao trung Đế Đô, vừa vào lớp, Tiểu Hoa đã không nhịn được lên tiếng: [Ký chủ, sao cô lại biết trả lời là cần thời gian suy nghĩ? ]

    Trong suy nghĩ của Tiểu Hoa, đây là lời Tô Yên tuyệt đối không thể nghĩ ra.

    Tô Yên đặt cặp sách lên bàn, ngồi xuống.

    Nhỏ giọng nói:" Học từ quyển 《 Kế hoạch theo đuổi vợ của nam thần》 mà mi đưa cho ta.]

    Không ngờ là quyển sách mình đưa cho ký chủ, ký chủ chẳng những nghiêm túc xem, còn học đi đôi với hành.

    Tiểu Hoa vẻ mặt sùng bái: [Ký chủ, cô thật là lợi hại]

    Trên mặt Tô Yên lộ ra một nụ cười nhạt: "Ta biết a."

    Tiểu Hoa: [..]

    Đúng vậy, ký chủ quả nhiên rất giỏi.
     
    Ái Tịchvonhung thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...