Hiện Đại [Dịch] Livestream Phòng Phẫu Thuật - Chân Hùng Sơ Mặc

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi cavayhong96, 3 Tháng chín 2020.

  1. cavayhong96

    Bài viết:
    64
    Chương 60: Quyết Định Khó Khăn

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Hai cô.." Trịnh Nhân hơi khó hiểu, anh còn nhớ mang máng trong hai cô gái này có một người nói là phải về tham gia khóa đào tạo.

    Không ngờ lại là thật.

    "Chúng tôi về rồi đây." Hai người đồng thanh nói.

    Trưởng khoa Phan cười ha ha lên tiếng: "Tuy chúng ta không có EICU, nhưng bọn họ có thể thực hiện thao tác gây mê toàn thân, không phải cậu đang thiếu bác sĩ gây mê đó sao?"

    Cũng phải, tạm thời điều bác sĩ gây mê từ phòng phẫu thuật tới đây chung quy cũng không yên tâm bằng bác sĩ gây mê của khoa mình.

    Hơn nữa nghe nói tay bác sĩ gây mê kia chuẩn bị từ chức tới phía Nam công tác, đơn vị mới cũng tìm thấy rồi, nếu không cũng sẽ không dễ dàng bị điều tới khoa Cấp Cứu như vậy.

    Nhưng hai cô nhóc này có làm được không đây?

    Trịnh Nhân cũng không thể phản bác lời của trưởng khoa Lưu, cả ngày ông cụ xoay như chong chong trong bệnh viện chỉ để tìm về mấy người, rất là vất vả.

    "Buổi đêm có cấp cứu có tới được không?" Trịnh Nhân hỏi rất thẳng.

    "Không thành vấn đề."

    "Được, vậy thì các cô để số điện thoại lại rồi về đi." Trịnh Nhân không hề tỏ ra nhiệt tình chút nào, anh bình thản như nước.

    Cặp chị em họ Sở đã từng nói chuyện đôi lần với Trịnh Nhân, họ không biết đã chửi thầm chỉ số EQ thấp của anh bao nhiêu lần, tất nhiên đã có chuẩn bị.

    Tay trưởng nội trú này, chính là một tên khốn kiếp.

    Cả hai cười mỉm, đáp: "Có cấp cứu, nhớ gọi điện thoại đấy."

    Trịnh Nhân huơ huơ tay, không buồn nói thêm một câu mà trốn về văn phòng học phẫu thuật khoa Ngoại Gan-Mật-Tụy.

    So với việc làm thân với cặp chị em họ Sở, Trịnh Nhân chẳng thà đọc sách phẫu thuật thêm mấy tiếng đồng hồ, ít nhất còn tăng được 1-2 điểm kỹ năng.

    Cách nghĩ của Trịnh Nhân.. không có bạn gãi cũng phải thôi, có mới là kỳ lạ.

    Hình như gần đây không còn trend ga lăng nữa rồi.

    Đợi mọi người đi hết, Trịnh Nhân liếc nhìn hai người bệnh vừa tiến hành phẫu thuật, cả hai đều rất ổn định. Ăn qua loa mấy miếng cơm với nhóm điều dưỡng xong, Trịnh Nhân bèn trốn về phòng đọc sách.

    Cây kỹ năng khoa Ngoại Tổng Quát đã được 1931 điểm kỹ năng, anh nhẩm tính nhiệm vụ hiện có trong tay, một nhiệm vụ chính dài hạn, một nhiệm xây dựng phòng phẫu thuật.

    Thời gian 1 uần, 5 ca mổ cắt bỏ túi mật cấp cứu, có thể hoàn thành hay không phải xem số trời, không liên quan gì tới trình độ của anh.

    Còn về phần 3 quyển sách kỹ năng, 930 điểm kỹ năng, đều là tài sản cả, không biết lúc nào sẽ cần dùng tới, Trịnh Nhân không nỡ tiêu sạch chúng.

    Một đêm bình an.

    * * *

    * * *

    Sầm Mãnh rất buồn bực.

    Từ sau khi giáo sư Mori tới đây làm phẫu thuật, mọi chuyện đều trắc trở.

    Chẳng những không giành được cơ hội đi Nhật Bản tiến tu, giao lưu học hỏi, ngược lại còn vướng vào một đống phiền phức.

    Sầm Mãnh tới thăm trưởng khoa Lưu, ông ta cũng không buồn để ý đến anh, chắc hẳn ông ta đang đổ hết những lần thất bại này lên đầu anh rồi.

    Chuyện này còn chưa tính là trắc trở nhất.

    Sáng sớm nay, Sầm Mãnh nhận được một cú điện thoại chú anh ta gọi tới.

    Nhà Sầm Mãnh ở tỉnh khác, anh ta có thể ở lại bệnh viện Nhân Dân Số 1, hoàn toàn là nhờ vào sức ảnh hưởng của chú anh ta.

    Trong điện thoại, chú của Sầm Mãnh nói ông ta tan làm xong đã ra ngoài ăn cơm uống rượu, sau khi trở về thì bị đau bụng, hơn nữa cơ thể còn bắt đầu chuyển sang màu vàng.

    Những triệu chứng được nói một cách đơn giản khiến Sầm Mãnh lập tức ý thức được rằng đây hẳn là viêm đường mật tắc nghẽn cấp tính.

    Sầm Mãnh không kịp đi đón, anh ta ấn gọi cấp cứu 120, kêu một chiếc xe cấp cứu qua đón chú mình.

    Chẩn đoán rất rõ ràng, bắt buộc phải phẫu thuật cấp cứu, nhưng lúc suy nghĩ đến việc để ai là người thực hiện, Sầm Mãnh lại do dự.

    Khoa Ngoại Tổng Quát Số 1, trưởng khoa Lưu nằm viện, mấy tay phó khoa còn lại.. Sầm Mãnh nghĩ dưới sự đàn áp của trưởng khoa Lưu, trình độ phẫu thuật của họ còn không bằng anh ta nữa, nếu chỉ làm những ca cắt bỏ túi mật đơn thuần, anh ta nắm chắc tỉ lệ thành công rất cao.

    Nhưng đây là tắc nghẽn đường mật, rất có thể sẽ dẫn đến những biến chứng như viêm tụy cấp và các bệnh khác, cho dù không có, đường mật đang sưng tấy cũng khiến Sầm Mãnh cảm thấy cực kỳ đau đầu.

    Ca mổ này, nếu có trưởng khoa Lưu trợ giúp, Sầm Mãnh còn có thể thử một lần.

    Nhưng tình hình hiện giờ, anh ta nhất định không dám làm.

    Hay là đi tìm trưởng khoa Tôn ở khoa Ngoại Tổng Quát Số 2?

    Chú Sầm Mãnh đối xử với anh ta không tồi, con gái ông đã mua nhà kết hôn ở Thâm Quyến, anh ta ở Hải Thành, trên danh nghĩa là cháu trai, thực tế lại giống như con trai.

    Một suy nghĩ bỗng lóe lên trong đầu Sầm Mãnh, làm thế nào cũng không xua đi nổi.

    Trịnh Nhân..

    Hôm đó nhìn thấy Trịnh Nhân thao thác mổ cắt bỏ túi mật, ngoại trừ sự hâm mộ và ghen ghét ra, Sầm Mãnh còn nảy sinh một cảm xúc khác lạ nữa. Rốt cuộc tên nhãi này luyện những ca mổ như thế từ bao giờ?

    Phẫu thuật chỉ có thể luyện ra, ngoại trừ chuyện này, không còn cách nào khác.

    Nhưng hai người làm việc cùng một khoa đã mấy năm, Sầm Mãnh lại không biết sao Trịnh Nhân có thể giấu giếm tay nghề sâu như thế.

    Ba ngày nay, Trịnh Nhân mổ liên tục 4 ca túi mật, mỗi ca đều phải nói là hoàn mỹ, nếu nhìn từ góc độ tán thưởng một cách đơn thuần, chuyện này khiến người khác cảm thấy rất yên lòng.

    Cho nên Sầm Mãnh bỗng dưng nảy ra một suy nghĩ, đó là để Trịnh Nhân mổ ca này.

    Suy nghĩ này hệt như một con ác quỷ, một khi đã xuất hiện, thì không thể bị giết chết.

    Trong tiềm thức của Sầm Mãnh, anh ta đã thừa nhận một sự thật, rằng trình độ phẫu thuật của Trịnh Nhân, nếu chỉ tính riêng ca mổ cắt bỏ túi mật và ruột thừa mà nói, tuyệt đối vượt xa trưởng khoa Lưu và trưởng khoa Tôn.

    Còn về phần anh ta.. càng không thể so bì.

    Nếu là người bệnh bình thường, Sầm Mãnh nhất định sẽ không để khoa Cấp Cứu làm, anh ta sẽ đi tìm trưởng khoa Tôn của khoa Ngoại Tổng Quát Số 2 trợ giúp, rồi tự mình hoàn thành ca mổ.

    Nhưng đối diện với người chú luôn coi anh ta là con trai ruột, Sầm Mãnh lại do dự.

    Do dự, lo lắng mất mấy phút, cuối cùng Sầm Mãnh hạ quyết định.

    Anh ta cầm điện thoại lên, cắn răng ấn phím gọi.

    "Sầm Tử à, chúng ta sắp tới rồi." Trong điện thoại vang lên tiếng khóc thút thít của dì hai Sầm Mãnh.

    "Dì hai, dì đừng gấp, dì nghe cháu nói đã." Tay trái Sầm Mãnh cầm điện thoại, tay phải siết chặt thành nắm đấm, móng tay cắm sâu vào da thịt.

    "Mọi người đến thẳng khoa Cấp Cửu, tìm một bác sĩ tên là Trịnh Nhân." Sau khi nói ra câu khiến bản thân cảm thấy xấu hổ vô cùng, cuối cùng Sầm Mãnh vứt bỏ mọi suy nghĩ, "Tới khoa Cấp Cứu rồi phải lập tức làm phẫu thuật, dì hai, nhất định đừng nhắc tới cháu."

    "..."

    Đầu bên kia điện thoại im lặng mất một lúc.

    Tim Sầm Mãnh đau như bị dao đâm vào vậy, rất đau.

    "Sầm Tử, chú cháu đối xử với cháu không tồi." Mấy giây sau, dì hai của Sầm Mãnh mới nói.

    "Dì hai, chính vì như vậy cháu mới bảo dì tới khoa Cấp Cứu." Sầm Mãnh nói thẳng. Một khi đã làm chuyện xấu hổ nhất thì những chuyện còn lại không còn khó nữa.

    "Bác sĩ Trịnh Nhân của khoa Cấp Cứu là bác sĩ giỏi nhất trong lĩnh vực phẫu thuật Gan-Mật-Tụy của bệnh viện chúng cháu." Sầm Mãnh vội vàng giải thích: "Nhưng hai người bọn chúng có khúc mắc, dì đừng nhắc tới cháu là được. Cháu sẽ tới thăm chú sau."

    "Được.. được rồi."

    Nói xong Sầm Mãnh ngắt điện thoại, anh ta hít thật sâu mấy hơi, vẫn chưa thể san bằng cảm giác nghẹn khuất trong lồng ngực.

    Sầm Mãnh là một bác sĩ khoa Ngoại, thế mà anh ta lại phải nói với người thân nhất của mình rằng anh ta không làm được, cảm giác này đúng là quá tồi tệ.

    Xuất thân từ nông thôn nên Sầm Mãnh luôn nắm bắt mỗi một cơ hội xuất hiện trong đời, không từ mọi thủ đoạn, từ bỏ cả tôn nghiêm, nhưng kết quả vẫn là như vậy sao?

    Anh ta cảm thấy hoang mang rồi.

    * * *

    Xe cấp cứu lái thẳng tới khoa Cấp Cứu bệnh viện Nhân Dân Số 1, bác sĩ khoa Cấp Cứu thấy tình trạng người bệnh nguy kịch, lập tức gọi điện thoại cho Trịnh Nhân tới.

    Trong ba ngày Trịnh Nhân đã mổ 4 ca cắt bỏ túi mật, anh đã sắp hoàn thành được nhiệm vụ gây dựng khoa Cấp Cứu rồi, hơn nữa 3 ca mổ sau đó đã mang tới cho Trịnh Nhân độ hoàn thành 120 % trong nhiệm vụ chính dài hạn.

    Cộng thêm 7-8 ca mổ viêm ruột thừa lục tục xuất hiện mấy ngày này, hiện giờ anh đã hoàn thành được nhiệm vụ chính đến 2 lần, nhận được 20 điểm kỹ năng và 2000 điểm kinh nghiệm.

    Những người bệnh đều hồi phục rất tốt sau ca mổ, bệnh nhân của ca mổ viêm ruột cấp tính sớm nhất đã làm thủ tục ra viện để về nhà nghỉ ngơi rồi.

    Hoàn thành xong mấy ca mổ này, cộng thêm mấy ngày gần đây kiên trì đọc sách, kỹ năng khoa Ngoại Tổng Quyết của anh đã đạt tới 1945 điểm, chắc là sắp đột phá mức 2000 điểm rồi.

    Lúc nhận được điện thoại, Trịnh Nhân đang đọc sách, vừa nghe thấy có bệnh nhân bị tắc đường mật sắp được xe cấp cứu chở tới đây, anh lập tức mang Thường Duyệt xuống tầng.

    Viêm ruột thừa cấp tính, viêm túi mật cấp tính rất khó nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bệnh nhân mắc vàng da tắc mật có thể chết bất cứ lúc nào, không thể coi thường được.
     
    dem co don thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng chín 2020
  2. cavayhong96

    Bài viết:
    64
    Chương 61: Hệ Thống Phát Phần Thưởng

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trịnh Nhân đến phòng phẫu thuật cấp cứu rồi mới nhìn thấy bác sĩ siêu âm đã bắt đầu làm kiểm tra ở đầu giường.

    Anh còn chưa kịp nhìn sang phần giới thiệu tình trạng bệnh nhân ở góc phải trên giao diện đã nghe thấy một tiếng "kính coong" vang lên.

    Hử? Nhiệm vụ? Chẳng lẽ người này mắc phải triệu chứng gì đó đặc biệt ư?

    【Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Sự Khuất Phục Của Đối Thủ.

    Nội dung nhiệm vụ: Hoàn thành ca mổ đường mật tắc nghẽn sinh mủ.

    Phần thưởng nhiệm vụ: 200 điểm kỹ năng, 10000 điểm kinh nghiệm. Độ hoàn thành ca mổ càng cao, phần thưởng nhận được càng cao. Nếu độ hoàn thành đạt tới 100%, có thể nhận được phần thưởng bất ngờ.

    Thời gian nhiệm vụ: 6 tiếng đồng hồ. 】

    Má ơi.. Tròng mắt của Trịnh Nhân suýt nữa thì rơi ra ngoài.

    Tuy nói ông nội hệ thống này không keo kiệt, nhưng cũng không hào phóng đến vậy đâu. Mới ban đầu khi không gian còn chưa ổn định, thời gian cho anh tập huấn phẫu thuật còn tính theo tiếng đồng hồ. Một khi ổn định lại thì đã xuất hiện cách chơi điểm kinh nghiệm, tính theo giây luôn.

    Hệ thống chính là một kẻ khốn kiếp.

    Nhưng lần này chỉ là một nhiệm vụ khuất phục đối thủ bình thường, thế mà lại cho tận 10000 điểm kinh nghiệm, rõ ràng là cho không thời gian tập huấn phẫu thuật mà.

    Nhưng thời gian nhiệm vụ là 6 tiếng đồng hồ, thời gian còn lại cũng đều là thời gian tập huấn phẫu thuật của hệ thống.

    Rốt cuộc thế này là thế nào?

    Trịnh Nhân hơi hoảng hốt, cẩn thận nhìn kỹ, mấy giây sau mới hiểu hàm nghĩa trong cái tên của nhiệm vụ này.

    Chắc là có người nào đó có hiềm khích với mình đã nhận thua rồi.

    Thì ra là vậy!

    "Bác sĩ Trịnh, ống mật chủ của bệnh nhân có dấu hiệu tắc nghẽn." Bác sĩ của phòng siêu âm nói.

    "Phải phẫu thuật cấp cứu, đặt đường truyền tĩnh mạch, đặt ống thông dạ dày và ống thông tiểu, chuẩn bị trước mổ. Thường Duyệt, cô đi dặn dò người nhà bệnh nhân trước ca mổ đi.

    Nhiệm vụ là nhiệm vụ, không cần biết người bệnh là người nhà của ai, tình trạng bệnh không thể chậm trễ được.

    " Trao đổi với người nhà trước ca mổ vàng da ứ mật, cô biết phải nói gì chứ? "

    " Tôi viết xong sẽ đưa anh đọc qua một lần. "Thường Duyệt trả lời.

    Điều dưỡng và Thường Duyệt bắt đầu nhanh tay chuẩn bị công tác trước mổ.

    " Tôi tới phòng phẫu thuật chuẩn bị một vài dụng cụ trước, cô cho người nhà ký tên xong thì chuyển thẳng người bệnh tới phòng phẫu thuật. "Trịnh Nhân xem một lượt bản dặn dò trước mổ Thường Duyệt vừa viết, rất hoàn mỹ, không bắt được lỗi nào, xem xong anh bèn vội vàng rời đi.

    Trải qua mấy ngày làm việc với Thường Duyệt, Trịnh Nhân đánh giá rất cao năng lực của cô.

    Thường Duyệt nhất định là kiểu người có thể khiến người chết nói chuyện, người sống phi thăng, hơn nữa cô làm công việc bàn giấy gần như không có lỗi, cực kỳ giỏi.

    Trịnh Nhân để cô làm dặn dò trước mổ, hiệu quả còn tốt hơn nhiều so với khi anh tự làm.

    Nhưng có một điều thần kỳ hơn cả chính là, hình như Thường Duyệt có một sức mạnh khiến người khác cảm thấy yên lòng, sự lo lắng bồn chồn của người nhà không biết từ bao giờ đã bị lời nói của cô hóa giải.

    Trịnh Nhân vội vàng chạy tới phòng phẫu thuật, chuẩn bị những chuyện liên quan đến ca mổ.

    Viêm đường mật sinh mủ tắc nghẽn cấp tính, là một ca mổ cấp 3 chuẩn chỉnh, độ khó còn cao hơn nội soi túi mật bằng kỹ thuật mới nữa.

    Điểm mất chốt là giao diện hệ thống đã cho thấy, người bệnh này không phải là sỏi đường mật đơn thuần, mà là nhiễm trùng đường mật rất hiếm thấy.

    Trịnh Nhân muốn làm một cách hoàn mỹ, cho nên anh cần tìm một nơi yên tĩnh rồi vào trong siêu thị hệ thống mua một ít thiết bị.

    Trịnh Nhân muốn thực hiện một ca mổ kiểu mới, chưa từng xuất hiện trong sách giáo khoa, là cách mổ do anh tự mình suy ngẫm và làm thí nghiệm mấy chục ca trong phòng phẫu thuật hệ thống.

    Với cách mổ kiểu mới này, phòng phẫu thuật mới mở cửa nhất định sẽ không có thiết bị tương ứng, thậm chí thế giới này cũng không có thiết bị tương ứng, chỉ đành tới siêu thị hệ thống mua sắm.

    Tới phòng thay đồ trong phòng phẫu thuật rồi, Trịnh Nhân thay xong bộ đồ cách ly, đi tới phòng hút thuốc. Anh châm một điếu Tử Vân, hít sâu một hơi, mùi thuốc cay nồng kích thích thần kinh, sau đó Trịnh Nhân đi vào không gian hệ thống.

    Lúc trước học tập phẫu thuật cắt túi mật nội soi, anh tiêu sạch toàn bộ điểm kinh nghiệm, muốn mua cũng không có tiền.

    Gần đây làm mấy lượt nhiệm vụ chính, vừa hay tích được chút tiền, đủ để mua mấy món thiết bị nhỏ nhỏ.

    Trịnh Nhân click mở siêu thị hệ thống, kéo menu xuống, nhìn động tác thuần thục này, nhất định là đã có dự mưu từ lâu.

    Anh không hề do dự click mua hàng, sau đó vội vàng mang gói tiệt trùng và trang bị lập tức rời đi.

    Những món thiết bị nhỏ này đã tiêu tốn của Trịnh Nhân 1800 điểm kinh nghiệm. Sau khi mua hàng xong điểm kinh nghiệm của anh chỉ còn lại 200 điểm đáng thương.

    Trở về phòng hút thuốc, Trịnh Nhân dập thuốc đi, bỏ lại vào trong hộp thuốc, cầm thiết bị đi vào trong phòng phẫu thuật.

    " Bác sĩ Trịnh, ca mổ gì vậy? "Một bóng người mảnh khảnh xuất hiện ở đầu hành lang.

    Mấy ngày đã trôi qua, Trịnh Nhân vẫn không thể phân biệt nổi ai là Sở Yên Nhiên, ai là Sở Yên Chi.

    Độ khó của chuyện này, e là cả đời Trịnh Nhân cũng không thể có được đáp án chính xác.

    " Viêm đường mật sinh mủ tắc nghẽn cấp tính. "Trịnh Nhân nói.

    " Có ca mổ mới rồi, anh cần phụ mổ không? "Cô gái họ Sở hỏi.

    " Có thời gian thì tới kéo chỉ là được, hôm nay phải mổ hở. "

    " Nếu anh có thể gọi chính xác tên của tôi, tôi sẽ đứng mổ cùng anh. "Cô gái này không từ bỏ bất cứ cơ hội nào đả kích Trịnh Nhân mù mặt.

    Còn về phần chuyện Trịnh Nhân không có hứng thú với cô gái xinh đẹp, cặp chị em họ Sở đã không còn để ý tới từ lâu rồi.

    " Y Nhân, lấy một gói vô khuẩn tự động kéo chỉ. "Trịnh Nhân hét lớn.

    Chất giọng trong trẻo của Tạ Y vang ra từ trong phòng để đồ.

    " Thật đáng ghét. "Chị em họ Sở lầm bầm:" Anh không thể đoán một chút được sao? "

    " Bệnh nhân vàng da ứ mật, phải cấp cứu. "Mặt Trịnh Nhân lạnh tanh đi vào trong phòng phẫu thuật, dù sao anh đội mũ đeo khẩu trang, cũng chẳng ai nhìn thấy mặt anh cả.

    " Bao giờ đẩy bệnh nhân vào đây? "Cô gái họ Sở còn lại đi ra hỏi.

    " Phải xem bao giờ Thường Duyệt có thể khiến người nhà bệnh nhân ký tên. "

    " Thế thì chuẩn bị đi, chắc sẽ nhanh thôi. "Động tác của cặp chị em họ Sở y hệt nhau, nhanh chóng đi phòng phẫu thuật, bắt đầu chuẩn bị gây mê toàn thân.

    Trình độ của hai người không tồi, tuyệt đối không chỉ là tiêu chuẩn của bác sĩ thực tập. Theo lời bọn họ tự nói, lúc ở Hoa Tây họ đã tự mình thực hiện mấy trăm ca gây mê toàn thân rồi.

    Sau khi chứng kiến trình độ của hai người, bác sĩ gây mê muốn từ chức càng tỏ ra lười biếng hơn, chỉ liếc hai cái trước khi họ gây mê mà thôi.

    Cặp chị em họ Sở có từng làm nhiều ca gây mê toàn thân như vậy không, Trịnh Nhân không biết. Nhưng sau khi quan sát mấy ca mổ liền, cho dù là cô gái họ Sở nào thì họ cũng đều nắm rất vững gây mê toàn thân và gây tê ngoài màng cứng. Đặc biệt là giai đoạn đánh thức gây mê, về cơ bản có thể đạt tới cảnh giới cao nhất là khi Trịnh Nhân khâu mũi cuối cùng thì người bệnh cũng vừa hay tỉnh lại.

    Quả nhiên đúng như dự đoán của cặp chị em họ Sở, 5 phút sau người bệnh đã được đẩy vào trong.

    Về điểm này, chỉ có thể cho Thường Duyệt và nhóm điều dưỡng phòng bệnh cấp cứu 1 like.

    Thời gian chuẩn bị trước mổ cực ngắn, Thường Duyệt có thể thuyết phục người nhà ký tên trong thời gian ngắn, hai điểm này không thể thiếu thứ nào.

    Sau khi người bệnh được nhấc lên bàn mổ, chị em họ Sở bắt đầu gây mê toàn thân, lắp ống.

    " Thiêu đốt calorie của tôi đi nào! "Một trong hai cặp chị em họ Sở hét lên một cách rất trẻ trâu.

    Đây là Sở Yên Chi, chỉ có lúc này Trịnh Nhân mới có thể phân rõ ai là Sở Yên Nhiên, ai là Sở Yên Chi.

    Em gái Sở Yên Chi hoạt bát hơn một chút, cũng trẻ trâu hơn một chút, những câu đậm mùi trẩu tre khiến người ta xấu hổ này, chỉ có cô ta mới nói ra được.

    Ý của câu này không phỉa là thiêu đối calorie để giảm béo, mà giống như anh hùng siêu cấp trong manga, thiêu đốt tiểu vũ trụ để làm phẫu thuật cho tốt.

    Đường đường là một nghiên cứu sinh, mẹ nó lại trẩu tre như thế. Chẳng lẽ sách đều quẳng xuống sông rồi, học nhiều quá ngu người luôn rồi à?

    Trịnh Nhân bắt đầu rửa tay, khử trùng.

    " Gây mê hoàn tất."Cặp chị em họ Sở đồng thanh nói, hệt như đang hợp xướng.

    Mắt mày như họa, giọng nói mềm mại, khiến người ta vui vẻ trong lòng.

    Trịnh Nhân mặc áo vô trùng xong, đeo găng tay vào, phủ lên một tầng khăn vô khuẩn cuối cùng, cầm lấy tay cầm tụ sáng của đèn phẫu thuật trong tay Tạ Y Nhân lắp lên.

    Nếu làm vậy thì Trịnh Nhân có thể điều chỉnh đèn phẫu thuật tùy theo nhu cầu của bản thân.

    Iodophor khử trùng, gạc khô lau sạch, Trịnh Nhân vừa duỗi tay ra, một cán dao phẫu thuật đã được Tạ Y Nhân đặt vào trong tay anh.

    Trong lúc Trịnh Nhân đang khử trùng, livestream trên Hạnh Lâm Viên cũng bắt đầu cùng lúc.

    【Ngắm đại thần phẫu thuật mà thấy sướng cả người. Mấy ngày nay tui cảm thấy trình độ nội soi túi mật của mình đã tăng lên nhiều rồi. 】

    【Xem nhiều rồi, thằng ngốc cũng biết làm, cậu tự hào cái gì. 】

    【Ấy? Hôm nay mổ hở à? Tôi đi xem bệnh án. Woa, là viêm đường mật sinh mủ tắc nghẽn cấp tính! Cuối cùng cũng có ca mổ mới để học hỏi rồi! 】

    Một dao rạch xuống phần mảng sườn bên phải, vừa hay cắt mở biểu bì, hạ bì, nhưng lại không cắt đứt mao mạch phía dưới hạ bì.

    Chỉ tính riêng một dao này, đã đủ để khen một câu cực kỳ tinh tế rồi.

    【Một dao này, không có 30 năm kinh nghiệm là không làm được như vậy. 】

    【Chẳng lẽ đại thần muốn phẫu tích cùn ngay từ lúc cắt da? 】

    【Có lần nào mà không phải như vậy đâu? Cậu từng thấy đại thần dùng dao điện cầm máu chưa? Dao điện sẽ đốt cháy mô mỡ.. 】

    【Mùi thịt nướng, cái loại hơi mỡ mỡ ấy. Cậu nói làm tôi đói quá, xem ca này xong phải ra ngoài làm mấy xiên nướng mới được. 】

    Còn chưa nhìn thấy mô bệnh, các bác sĩ trong Hạnh Lâm Viên vẫn tám nhảm với nhau, không khí cực kỳ vui vẻ.

    Trịnh Nhân phẫu tích cùn tổ chức dưới da, cơ bắp, tách mở phúc mạc, chỉ trong chớp mắt móc tự động mở rộng tầm nhìn phẫu thuật, cả phòng livestream đã yên tĩnh hẳn lại.
     
    dem co don thích bài này.
  3. cavayhong96

    Bài viết:
    64
    Chương 62: Túi Mật Sưng Phù

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Qua kiểm tra, dạ dày, ruột non không có thay đổi lạ thường, kích thước gan không đổi, bề mặt bóng loáng, không có hiện tượng lồi lõm thường xuất hiện ở bệnh nhân mắc chứng xơ gan.

    Nhưng túi mật sung huyết, phù nề rõ rệt, to gần bằng nắm đấm của người đàn ông trưởng thành.

    Túi mật sưng phù như một trái bóng bay bị bơm căng, nhìn dáng vẻ này chỉ cần sơ sẩy một chút là túi mật sẽ "ầm" một phát nổ tung lên trời.

    【Woa, bên trong túi mật này có bao nhiêu viên sỏi thế nhỉ? 】

    【Cũng chưa chắc là sỏi, có thể là ký sinh trùng. 】

    【Sao tôi lại có cảm giác chỉ cần chạm một chút là túi mật sẽ vỡ, rồi dịch gan sẽ chảy vào ổ bụng, ca mổ sẽ bị ô nhiễm nhỉ? Tiêu rồi, không nên xem nữa, xem nữa là sẽ gặp ác mộng mất, cái loại ác mộng mổ cả tối mà mổ thế nào cũng không hết ấy. 】

    Cái tay bác sĩ không biết tên kia, miệng thì nói là không xem, cơ thể lại rất thành thật, phòng livestream cũng không thấy ai out ra, ngược lại còn có không ít người ùa vào xem đại thần đã trở thành Hạnh Lâm Viên làm phẫu thuật.

    Vị trí cách gan 0.5cm, Trịnh Nhân dùng dao rạch một vết cắt nhỏ, sau đó bắt đầu làm động tác đặc trưng của mình – phẫu tích cùn.

    Những người đang quan sát livestream đều là bác sĩ chuyên nghiệp, ai chưa từng mổ hơn trăm thì cũng ngại comment ở đây.

    Nhưng không ai trong số họ có thể thực hiện phẫu tích cùn như Trịnh Nhân.

    Sau khi chiêm ngưỡng màn biểu diễn 49+1 ca cắt bỏ ruột thừa Trịnh Nhân hoàn thành, có người bắt đầu thử bắt tay vào phẫu tích cùn phạm vi lớn hoa, nhưng kết quả thật khiến người ta muốn khóc, thiếu chút nữa xảy ra sự cố y tế xé rách thành ruột.

    Thời gian gần đây web Hạnh Lâm Viên xuất hiện một bài post, tập trung toàn bộ comment của những người thử nghiệm cách mổ sau khi xem xong livestream lại với nhau, để mọi người cùng thảo luận.

    Có một số người còn tưởng là do trình độ mình kém, nhưng vừa nhìn thấy bài post kia, hóa ra mọi người đều như nhau.

    Xem là vấn đề nhận thức, đại thần không biết đã thực hiện thao tác thực tế bao nhiêu lần mới luyện được bản lĩnh như thế.

    Lúc Trịnh Nhân dùng kẹp cầm máu và ngón tay tiến hành phẫu tích cùn, phòng livestream im phăng phắc.

    Ngón tay của rất nhiều người đều khẽ cử động theo động tác của Trịnh Nhân trong livestream.

    Nhưng.. trạng thái điêu luyện cỡ này, vừa nhìn đã biết là chỉ có thể nhìn, chứ không thể học được.

    Túi mật sung huyết đã phù nề to bằng nắm đấm người đàn ông trưởng thành, độ căng bề mặt cực lớn, đừng nói là phẫu tích cùng, có để cho những bác sĩ đang ngồi xem thực hiện mổ hở cắt túi mật đơn giản cũng phải cực kỳ cẩn thận, chỉ cần sơ sẩy một chút, e là sẽ làm rách túi mật ngay.

    Nhưng bác sĩ mổ chính trong livestream gần như không hề nghĩ ngợi, kẹp cong cỡ trung nhanh chóng phẫu tích bề mặt túi mật dưới màng thanh dịch.

    Tốc độ này.. quả thật là đang tìm đường chết mà.

    Nhưng chuyện này không ai nói ra cả.

    Tại sao? Bởi vì những người nói câu này trước kia đều bị vả mặt cả rồi, còn có người tốt bụng chụp ảnh lại làm chứng minh, rồi đăng lên trên diễn đàn để răn đe thế hệ sau.

    Mấy giây hoặc là mười mấy giây sau, Trịnh Nhân đã phẫu tích cùn tới cổ túi mật. Bác sĩ mổ chính bắt đầu bóc tách tam giác Calot đã dính nhằng nhịt lại với nhau do bị chứng viêm kích thích.

    Thủ pháp điêu luyện động tác không nhanh, nhưng mỗi bước gần như không cần suy nghĩ, nhóm bác sĩ đang xem thấy mà giật mình thon thót.

    Má nó đang đi trên dây thép đấy à, chỉ có giáo sư của bệnh viện cấp ba.. Tại sao lại là bệnh viện cấp ba? Tại sao lại là giáo sư? Bởi vì những bệnh viện dưới cấp ba hoàn toàn không dám thực hiện những ca phẫu thuật kiểu này, rủi ro xuất hiện sự cố y tế là cực cao.

    Dù có là bệnh viện cấp ba, bác sĩ chủ trị hay trưởng nội trú bình thường cũng không dám động tới.

    Ít nhất phải có giáo sư cầm trịch mới đủ tự tin thực hiện ca mổ có độ khó như vậy.

    Làm thì cũng làm được, nhưng nhất định sẽ làm một cách cẩn thận từng li từng tí, tuyệt đối không giống vị đại thần trong livestream này, chẳng thèm nghĩ ngợi gì hết mà dùng kèm phẫu tích cùn luôn.

    Thật ra động tác của bác sĩ mổ chính không hề nhanh, chỉ là rất chuẩn. Cấu trúc giải phẫu của tam giác Calot hệt như một bức tranh, dần dần hiện ra trước mặt mọi người.

    Tay bác sĩ này nhất định đã giải phẫu qua mấy "thầy giải phẫu" liền. Không! Mấy cái chắc chắn không đủ, ít nhất phải mười mấy hai mươi cái.

    Số lượng thi thể hiến tặng cho y học trong nước ít như vậy, thậm chí có vài trường đại học y một lớp mới được phân một thi thể để học giải phẫu.

    8 người 1 tổ hoặc là 4 người 1 tổ trong truyền thuyết giải phẫu một thi thể, đó đều là đãi ngộ chỉ có một số cực ít đại học Y mới có được.

    Ví dụ như một thị trấn nào đó ở phía Bắc, học viện y hẳn hoi, nhưng lại lưu giũ thi thể của vô số quân Quan Đông mười mấy năm về trước để phục vụ cho việc giải phẫu, những bác sĩ xuất thân từ học viện đó, chưa bao giờ biết "thầy giải phẫu" là gì.

    Cách gọi kính trọng như vậy, không thể dùng trên người quân Quan Đông, cho dù đã bị ngâm trong dung dịch formalin mấy chục năm.

    Vì số lượng "thầy giải phẫu" quá ít ỏi, rất nhiều bác sĩ chủ trị lâm sàng không tiếc đi làm pháp y partime.

    Đương nhiên, đây chỉ là đãi ngộ đặc biệt chỉ những bác sĩ muốn phấn đấu ở những thành phố tuyến 3-4 không có pháp y chuyên nghiệp.

    Tay bác sĩ trong livestream nhất định đã từng giải phẫu một lượng lớn tử thi, từ lúc tam giác Calot dần lộ ra cho đến khi lộ ra hoàn toàn, trong lòng các bác sĩ không hẹn mà cùng nảy ra một suy nghĩ như vậy.

    Ống túi mật, động mạch túi mật hiện ra một cách rõ ràng, Trịnh Nhân bắt đầu buộc chỉ, cắt đứt, ngược dòng cắt bỏ túi mật.

    Cắt bỏ túi mật, chỉ là để thông báo ca mổ này đã đến lúc hạ màn.

    【Nội soi giỏi quá đi, không ngờ ca mổ cắt bỏ túi mật còn có thể làm đến trình độ này. 】

    Có bác sĩ bỗng phát biểu cảm tưởng của mình trong Hạnh Lâm Viên.

    Người trong nghề vừa ra tay là biết ngay trình độ thế nào. Không cần nhìn những cái khác, chỉ riêng một ca mổ túi mật, mọi người đã tin bác sĩ mổ chính nhất định có thể hoàn thành ca mổ này một cách ngon ơ.

    Còn về phần có học được gì trong đó hay không, vậy phải xem năng khiếu của mỗi người rồi.

    【Cậu bị ngốc à, mổ hở còn chưa đâu vào đâu, đã đòi mổ nội soi? 】

    【Cũng chưa chắc, hiện giờ có rất nhiều bác sĩ chủ trị trẻ tuổi đều bắt đầu luyện tập từ phẫu thuật nội soi. Hai vị bên trên, hai người đã vô tình tiết lộ tuổi thật của mình rồi. 】

    【Túi mật đã bị cắt bỏ rồi, tôi cảm thấy bên trong túi mật ít nhất phải có 3-5 viên sỏi 3cm trở lên. 】

    Trịnh Nhân đã giải phẫu quá rõ ràng, sau túi mật bị cắt bỏ, ống mật chung và ống gan chung lộ ra trước tầm nhìn phẫu thuật, vừa nhìn đã biết ống nào là ống nào.

    Nhưng anh vẫn vươn tay yêu cầu một ống tiêm 5ml, đâm vào rút dịch mật ra, xác định chắc chắn là ống mật chung.

    Tạo một nút tắt, kéo ống mật chung ra, Trịnh Nhân vừa vươn tay, một chiếc máy hút bọc màng nhẹ nhàng đặt vào tay anh.

    Chỉ trong tích tắc cắt mở ống mật chung, máy hút đã bị nhét vào bên trong.

    Không hề có một khe hở nào, một lượng lớn dịch mật tích tụ trong ống mật chung còn chưa kịp phun ra ngoài do áp lực cực lớn đã bị máy hút hút đi.

    Chi tiết này đã thu hút sự chú ý của các bác sĩ trong Hạnh Lâm Viên.

    Ca mổ thông thường, ít nhiều gì cũng phải làm bảo hộ xung quanh ống mật chung, bởi vì tuyệt đối không được phép để dịch mật lọt ra ngoài một giọt nào.

    Nhưng bác sĩ mổ chính trong livestream hoàn toàn không hề làm bảo hộ, nhưng giữa vết cắt trên ống túi mật và máy hút bọc màng lại không hề có giọt dịch mật nào chảy ra.

    Mọi thứ đều vừa khớp, nhìn thì có vẻ đơn giản vô cùng, chỉ có những người thực sự từng mổ qua những ca như vậy mới biết được chỗ khó trong đó.

    【Bỗng nhiên thấy đau lòng quá, mấy năm trước tôi từng làm một ca dẫn lưu hút-hở viêm đường mật tắc nghẽn sinh mủ cấp tính, trong ca mổ dịch mật bị trào ra, gây ra nhiễm trùng hậu phẫu, đầu tiên là nhiễm trùng, rồi biến thành nhiễm nấm, giày vò một tháng mới khỏi. 】

    【Đồng cảm, thao tác của bác sĩ mổ chính ổn định thật, vết rạch kia có kích thước bằng đầu máy hút, xúc cảm và khả năng quan sát này là luyện ra ư? 】

    【Đấy là năng khiếu, ông đừng nằm mơ nữa. 】
     
    dem co don thích bài này.
  4. cavayhong96

    Bài viết:
    64
    Chương 63: Ký Sinh Trùng Trong Ống Mật

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ca mổ tiến hành tới bước này, các bác sĩ trong Hạnh Lâm Viên đều xem hiểu.

    Có biết làm hay không là một chuyện, nhưng nếu xem cũng không hiểu nữa, vậy thì quá đáng quá rồi.

    Các bác sĩ xuất thân từ đại học chính quy vẫn phải có tố chất cơ bản này.

    Tiếp theo nên gắp sỏi rồi nhỉ, đám người cùng nghĩ. Chính xác, đã rạch ống mật chung ra rồi, bước tiếp theo phải gắp sỏi ra, cải thiện triệu chứng vàng da ứ mật của người bệnh.

    Trịnh Nhân vươn tay, một chiếc kẹp gắp sỏi đặc chế được đặt vào trong tay anh. Đây là thiết bị thường có trong phòng phẫu thuật, chỉ là rất hiếm khi dùng đến mà thôi. Tạ Y Nhân vẫn luôn quan sát động tác của Trịnh Nhân, khi anh cần đến, cô sẽ lập tức đưa dụng cụ tương ứng qua cho anh.

    Trong phòng livestream, rất nhiều người nảy sinh cảm xúc hâm mộ và ghen tỵ.

    Nhìn điều dưỡng dụng cụ của người ta kìa, quen tay biết bao. Lại nhìn sang đám điều dưỡng nhà mình, chưa nói đến việc cô nào cô này tính khí nóng nảy dễ cáu, ngay cả loại thao tác phi chính thức như kẹp gắp sỏi này cũng phải nhắc mới biết lấy.

    Mà đa phần là nhắc xong mới phát hiện hoàn toàn không có chuẩn bị dụng cụ kẹp gắp sỏi này, còn phải bảo điều dưỡng lưu động tới phòng khử trùng lấy túi kẹp gắp sỏi vô khuẩn.

    Đi đi về về đã làm chậm mất mấy phút, đâu được nhẹ nhàng thoải mái như bác sĩ mổ chính trong livestream chứ.

    Điều quá đáng hơn nữa chính là, kẹp gắp sỏi hoàn toàn chưa được khử trùng.. Ấy mới đúng là ác mộng!

    Nhưng hâm mộ thì hâm mộ, sống thì vẫn cứ phải sống thôi.

    Kẹp gắp sỏi tiến vòi ống mật chung, một viên, hai viên, ba viên.. Không đúng? Sao hình thù của sỏi mật lại kỳ dị thế này? Chẳng lẽ không phải là sỏi?

    【Với kinh nghiệm lâm sàng nhiều năm của mình, tôi thấy có vẻ là ký sinh trùng trong mật rồi. 】

    【Năm nay tôi 59 tuổi, coi như là một trưởng khoa có kinh nghiệm lâm sàng phong phú, nhưng tôi theo kịp thời đại đấy, cậu quản được chắc? 】

    Trong phòng livestream Hạnh Lâm Viên, chủ đề bỗng chốc lệch pha hẳn đi.

    Nhưng nhìn từ hình thù kỳ dị kia, đúng là không giống sỏi mật thông thường.

    Sau khi lấy sỏi trong ống túi mật và ống gan trái phải ra, bác sĩ mổ chính trong livestream bắt đầu dùng nước muối ấm súc rửa, hút ra càng nhiều sỏi dạng bột.

    Sau đó, ca mổ bắt đầu dừng lại một cách hiếm thấy.

    【Alo alo, là livestream bị lag ư? Nhìn thấy comment xin hãy trả lời, hãy trả lời. 】

    【Đồng cảm, nhìn thấy you alo tâm trạng tui đã khá hơn nhiều rồi. 】

    【Không phải bị lag, là bác sĩ mổ chính phải chuẩn bị dụng cụ cho thao tác tiếp theo, chắc là kính nội soi ống mật. 】

    Sau khi xác định không phải là vấn đề từ mạng hay livestream, trạng thái tạm dừng cực kỳ hiếm thấy của ca mổ đã dẫn tới vô số phản hồi.

    Mọi người sôi nổi suy đoán, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

    【Chắc bị tào tháo đuổi rồi, có một lần tôi bị viêm ruột cấp tính, mổ một ca cắt bỏ ruột thừa mà chạy vào WC những 8 lần, mỗi lần đều phải rửa tay thay quần áo. Rửa tay xong lại muốn đi cắm sổ hộ khẩu trong nhà vệ sinh. Cái trải nghiệm đau đớn đó, cứ mỗi lần nhớ tới là lại thấy thốn không tả, cầu an ủi. 】

    【Có thể là đang rạch túi mật ra xem khối u có thay đổi gì không chăng? 】

    【Có lẽ bác sĩ mổ chính đã ngất cũng chưa biết chừng. 】

    Mấy trăm phản hồi lướt qua, mọi người tán gẫu cực kỳ vui vẻ, nhưng không ai lo lắng tới vấn đề của ca mổ.

    Nực cười, không nói chuyện khác, chỉ riêng trình độ phẫu tích cùn và cấu trúc giải phẫu điêu luyện kia, bác sĩ mổ chính chắc là giáo sư già 60-70 tuổi, chẳng lẽ lại không hoàn thành được một ca mổ cấp ba?

    Trong phòng phẫu thuật, Trịnh Nhân dừng lại, bảo Sở Yên Chi mở hộp thiết bị mình vừa mới mua trong siêu thi hệ thống, đặt ống nội soi mềm fiberscope lên bàn dụng cụ, sau đó anh tự mình lắp ống nối vào, rồi dùng mắt thường quan sát cảnh tượng kính nội soi thăm dò được.

    Sở Yên Chi cao bằng Trịnh Nhân, đều là 1m72. Cô phải kê thêm một chiếc ghế nhỏ mới lắp được đầu nối vào thiết bị trên đỉnh đầu Trịnh Nhân.

    "Bác sĩ Trịnh, thiết bị này từ đâu ra thế?" Sở Yên Chi từng thực hiện qua những ca mổ kiểu như vậy ở Hoa Tây, nhưng cô chưa từng thấy thiết bị này bao giờ.

    "Tự làm." Một câu của Trịnh Nhân đã khiến người ta câm nín.

    "Kẻ hẹp hòi." Sở Yên Chi giận dỗi nói: "Tôi lại không đòi anh, cần gì phải giấu chứ?"

    Trịnh Nhân cũng rất bất lực, anh cũng không thể nói cho Sở Yên Chi anh có siêu thị hệ thống mà.

    Nhưng nếu bịa đặt một nơi, ngộ nhỡ cô ta muốn đi mua đồ thì làm thế nào? Còn chẳng bằng nói qua loa cho xong.

    Suy nghĩ của Trịnh Nhân bỗng bay xa quá tầm với, nếu phụ nữ có siêu thị hệ thống, không biết ngày 11/11 có định săn sale không đây?

    Sau khi lắp thiết bị cho Trịnh Nhân xong, Sở Yên Chi hứng thú nói: "Chị ơi, nếu ca mổ này thành công, chắc là viết thành một bài SCI được ấy nhỉ."

    "Chắc là được, mức độ ảnh hưởng cũng phải từ con số 3 trở lên." Sở Yên Nhiên đang ngồi cạnh máy thở, trong tay cầm một bản hồ sơ phẫu thuật, cô yên lặng quan sát các loại dữ liệu khác nhau trên máy thở, máy giám sát điện tâm đồ, rồi từ đó điều chỉnh liều lượng thuốc mê.

    Chỉ có lúc thực hiện phẫu thuật thì cặp chị em nhà họ Sở này mới tỏ ra khác nhau như vậy.

    Trịnh Nhân không hiểu, liệu đây là cách thức phân biệt hiếm thấy nào đó của cặp song sinh ư?

    Khung hình trong phòng livestream Hạnh Lâm Viên bỗng thay đổi, rồi được thay bằng tầm nhìn của ống nội soi mềm.

    【Má ơi, là ống nội soi mềm điện tử! 】

    【Quá đã, chỗ chúng tôi đều là dùng ống niệu số 5 súc rửa, súc rửa, không ngừng súc rửa để xác định xem còn sỏi sót lại hay không. 】

    【Chỗ tôi có giáo sư biết dùng ống nội soi mềm, nhưng rất hiếm khi dùng đến, rất nhiều người đều không biết dùng, đặc biệt là dùng kẹp gắp sỏi còn sót lại bằng ống nội soi mềm, thao tác hiển vi này đúng là một chín một mười với khoa Ngoại Thần Kinh. 】

    Đầu kính đi sâu vào bên trong, cảnh tượng xuất hiện sau đó khiến bầu không khí trong phòng livestream im phăng phắc.

    Một loạt phản hồi bỗng biến mất, tất cả mọi người kinh hãi nhìn đám tơ trắng phủ đầy trên thành ống mật chung.

    Mẹ nó không phải là kết sỏi ở mật, mà là ký sinh trùng!

    Những sợi tơ trắng này tuyệt đối không phải là dịch mủ do chứng viêm dò rỉ gây ra, mà là đám ký sinh trùng nhỏ dài đang bám lên ống túi mật.

    Những viên sỏi bị gắp ra kia, quá nửa là sản phẩm do ký sinh trùng trong cơ thể đang bị chứng viêm bài tiết ra.

    【Alo, ai, ai ra đây nói cho tôi biết, gặp phải ký sinh trùng thì nên làm gì? Online đang đợi, gấp lắm rồi. 】

    Một bác sĩ trẻ gào lên trong phòng livestream.

    Trong tình huống thông thường, chỉ cần có người khởi xướng là sẽ có người noi theo, trong phòng phẫu thuật cũng vậy, trong phòng livestream này còn lộn xộn hơn thế.

    Nhưng lần này phòng livestream lại cực kỳ yên tĩnh, một dòng phản hồi cô đơn heo hút trôi từ bên phải màn hình sang bên trái màn hình, cũng không ai để ý đến anh ta.

    Cậu bác sĩ trẻ rất biết điều im lặng hẳn đi.

    Toàn bộ các bác sĩ đang quan sát livestream đều có một dự cảm bất hảo, ca mổ này hình như sắp toang rồi.

    Liệu bác sĩ mổ chính có quan sát đại khái, sau đó động vào đám ký sinh trùng một cách tượng trưng, phát hiện kết dính quá nặng, lấy nội mạc có thể tổn thương tới ống mật chung ra, rồi bỏ quách đó luôn?

    Khả năng này cực lớn!

    Có điều được tận mắt nhìn thấy đám ký sinh trùng dày đặc như những sợi tơ trắng, mọi người cũng thấy thỏa mãn rồi.

    Hơn nữa đa phần mọi người đều có một sự tín nhiệm mù quáng với bác sĩ mổ chính trong livestream, người này không gì không làm được! Nếu đã dám quay livestream thì hẳn phải đoán trước được tình huống này rồi.

    Liên tưởng tới khoảng thời gian dừng lại trước đó của ca mổ, rất nhiều bác sĩ bắt đầu kinh ngạc.

    Chẳng lẽ bác sĩ mổ chính đã chẩn đoán được người bệnh bị tắc nghẽn ống mật do ký sinh trùng, nên đã chuẩn bị sẵn dụng cụ phẫu thuật ư?

    Dù đã chuẩn bị sẵn dụng cụ rồi, nhưng cũng không có cách nào khá hơn.

    Cho đến hiện tại, phẫu thuật loại bỏ ký sinh trùng vẫn chỉ dừng lại ở nghiên cứu bước đầu. Dù sao khả năng người dân ở khu vực phát triển bị nhiễm ký trung là cực thấp, hầu hết các bệnh ký sinh trùng đều xảy ra ở châu Phi.

    Nhưng nếu muốn một bác sĩ hay giáo sư nào đó chuyên môn nghiên cứu cách mổ loại bỏ ký sinh trùng thì.. hoàn toàn không có khả năng.

    Cho dù có bác sĩ nào đó muốn kính nghiệp, muốn cống hiến cho nhân loại, thì những công ty thiết bị y tế chỉ biết đến tiền kia cũng không chịu thiết kế riêng một thiết bị còn không được sử dụng thường xuyên trong phẫu thuật.

    Nếu có thiết kế ra thiết bị đó thật, thì khả năng tiêu thụ của châu Phi cũng rất có hạn.

    Từ đó xem ra, ca mổ này đã từ ca mổ hở-dẫn lưu đường mật sinh mủ tắc nghẽn "đơn giản", biến thành một ca mổ chưa rõ cách thực hiện.

    Rốt cuộc bác sĩ mổ chính trong livestream sẽ làm gì để hoàn thành ca mổ có độ khó chưa rõ này đây?

    Hay là người đó chỉ quan sát một lúc rồi bất lực từ bỏ?
     
    Hoa Mạn Vũdem co don thích bài này.
  5. cavayhong96

    Bài viết:
    64
    Chương 64: Cách Mổ Mới

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bên trong tầm nhìn của ống kính nội soi mềm xuất hiện một dụng cụ như nhíp với kích thước nhỏ xíu. Tuy rằng ở đây có hàng ngàn bác sĩ, nhưng không ai có thể gọi ra tên của dụng cụ ấy.

    【Nhíp? Nhỏ như thế, bác sĩ mổ chính định thao tác thế nào? 】

    【Tui đã chuẩn bị sẵn tinh thần xem lại video sau khi ca mổ kết thúc rồi. 】

    【Im mỏ hết đi, nhìn ca mổ! 】

    Một vài phản hồi ít ỏi biểu đạt cảm xúc kinh ngạc vừa hiện ra đã bị áp xuống. Đây rất có thể là một ca mổ hoàn toàn mới, thậm chí còn mới hơn cả ca mổ cắt bỏ ruột thừa ngược dòng bằng nội soi nữa.

    Cũng có thể nói đây là lần đầu tiên ca mổ này được xuất hiện.

    Phòng livestream im phăng phắc, vô số cặp mắt nhìn chằm chằm vào chiếc nhíp nhỏ như hạt đậu trong màn hình đang găm chuẩn vào từng sợi trắng nhỏ đến vài micromet.

    Không hề chạm tới nội mạc ống mật chủ, thao tác này làm chấn động toàn trường.

    Nhưng vẫn không ai lên tiếng, vì bước quan trọng nhất sắp đến rồi.

    Toàn thân ký sinh trùng có rất nhiều sợi lông với tính dẻo cực cao, chúng bám trong ống mật chủ của cơ thể người chính nhờ những sợi lông này. Nếu trực tiếp kéo đám ký sinh trùng này ra, những sợi lông trên sẽ chui sâu vào trong nội mạc ống mật chủ, nhất định sẽ gây ra tổn thương không thể chữa lành cho nội mạc.

    Tổn thương nghiêm trọng, tượng trưng cho việc bệnh nhân sẽ gặp biến chứng hậu phẫu, chưa biết chừng lại xuất hiện cả nhiễm trùng máu, ngộ độc máu cũng nên.

    Hàng nghìn cặp mắt nhìn chằm chằm vào livestream không chớp, các loại tâm trạng như tò mò, lo lắng lên men sâu trong lòng.

    Nhưng, thật bất ngờ, chiếc nhíp khẽ động một cái, ký sinh trùng đã bị "ngắt" xuống.

    Giả thuyết nội mạc ống mật chủ bị tổn thương trước đó? Hoàn toàn không tồn tại!

    【Đậu xanh, tui vừa nhìn thấy cái gì? 】

    【Chẳng lẽ trước kia tay bác sĩ mổ chính này làm nghề huấn luyện thú? Ký sinh trùng đều là do nhà tay đó nuôi? 】

    【Hãy tôn trọng bác sĩ mổ chính, rất có thể ngài ấy là thầy của thầy của thầy của cậu đấy. Nếu không muốn bị xấu hổ tới chết sau khi thân phận của ngài ấy được hé lộ thì đừng có dùng từ ngữ bất kính như vậy, cảm ơn. 】

    Livestream phát điên rồi.

    Nan đề trong tưởng tượng hoàn toàn không tồn tại, con ký sinh trùng kia bị gắp xuống như vậy rồi, hoàn toàn không hề có độ khó nào hết.

    Chiếc nhíp thu về, lại vươn ra, nhìn có vẻ là đang tiếp tục gắp ký sinh trùng ra.

    Động tác nhàm chán như vyậ cứ tiếp tục diễn ra, thao tác chuẩn xác của bác sĩ mổ chính khiến người ta liên tưởng tới máy móc. Mỗi lần đều chuẩn xác như vậy, nội mạc ống mật chủ không hề bị tổn thương, còn ký sinh trùng cũng rất biết điều, sau khi bị nhíp gắp vào lập tức buông những sợi lông kia ra, ngoan ngoãn bị gắp ra ngoài.

    【Ai, ai tới nói cho tui biết, rốt cuộc bác sĩ mổ chính đã làm gì? 】

    【Lẽ nào là người ngoài hành tinh? 】

    【Không thể nào, thiết bị là thiết bị thường thấy, ngay cả chiếc nhíp kia cũng là hợp kim giữa niken và titan tạo thành, ánh sáng kim loại bóng loáng đó, rất quen thuộc. 】

    【Thế thì tại sao ký sinh trùng không bị hấp thu? Chẳng lẽ hợp kim niken titan có thuộc tính làm ký sinh trùng sợ hãi ư? 】

    【Thánh Ala thần Zeus ơi, bác sĩ mổ chính, xin hãy nhận của tui một lạy. 】

    Dùng nhíp gắp ký sinh trùng là một công việc đòi hỏi sự tỉ mỉ, mấy trăm con ký sinh trùng không dễ dàng bị gắp ra toàn bộ như vây. Động tác của Trịnh Nhân cực kỳ chuẩn xác, tốc độ lại nhanh, cũng phải mất 15 giây mới gắp ra được một con ký sinh trùng.

    Dần dần, những bác sĩ có kinh nghiệm và kiến thức phong phú về máy móc trong Hạnh Lâm Viên đã nhìn ra được một vài manh mối.

    【Không biết có phải do tôi gặp ảo giác hay không, sau khi bác sĩ mổ chính gắp được ký sinh trùng, ký sinh trùng đã xuất hiện hiện tượng co giật. 】

    【Tôi cũng chú ý tới chuyện này rồi, co giật rất khẽ, chắc hẳn điểm mấu chốt nằm ở chỗ này. 】

    【Tôi là nghiên cứu sinh ngành vi sinh vật học, vừa hay gần đây đang làm về chủ đề liên quan, có thể là do có một lượng điện sinh học rất nhỏ kích thích, khiến ký sinh trùng xuất hiện triệu chứng co giật. 】

    Chưa đầy nửa tiếng đồng hồ, các bác sĩ trong Hạnh Lâm Viên đã tiếp cận tới sự thật.

    Trang web chuyên ngành, đúng là trang web chuyên ngành!

    【Giỏi vãi! Không biết đây có được xem là cách mổ mới không nữa. 】

    【Cách gắp ký sinh trùng ra khỏi đường mật XXX? Cái tên này dư lào? 】

    【Nếu đầy đủ dữ liệu, trình độ tiếng Anh tạm được, viết một bài luận là có thể đăng lên tạp chí The Lancet rồi. 】

    "The Lancet" là tạp chí y học do công ty Elsevier BV xuất bản vào năm 1823, một phần của tạp chí được đồng xuất bản bởi tập đoàn Reed Elsevier.

    The Lancet được bác sĩ phẫu thuật người Anh Thomas Wakley lập ra vào năm 1823, ông dùng tên của loại dao phẫu thuật "Lancet" trong ngoại khoa để đặt tên cho tờ tạp chí này, trong tiếng Anh "Lancet" có nghĩa là "dao chích", ngụ ý mong muốn tạp chí này sẽ trở thành "cửa sổ soi sáng thế giới y học".

    Tạp chí The Lancet là tuần san y học, khoa học, tự nhiên đánh giá đối chiếu hàng tuần đứng đầu thế giới.

    Còn về phần hệ số ảnh hưởng.. tạp chí The Lancet đạt tới 33.6.

    Khái niệm này khá trừu tượng, tạm lấy một ví dụ như sau, tạp chí y học bình thường trong nước, hệ số ảnh hưởng dao động giữa khoảng 0-0.1.

    Còn tạp chí y học có yếu tố Trung, hệ số ảnh hưởng vào khoảng 1.0-5.0.

    Hệ số ảnh hưởng của tạp chí The Lancet đạt tới 33.6, chắc chắn đây là con số khiến người ta phải giật mình sợ hãi.

    Có thể phát hành trên tạp chí The Lancet?

    Suy nghĩ này có một sức hấp dẫn cực lớn, tượng trưng cho việc có thể sở hữu quỹ nghiên cứu khoa học cấp quốc gia, có nguồn tài nguyên khổng lồ, có địa vị học thuật..

    Nhưng tất cả những thứ này, đều chẳng liên quan gì đến những người đang xem livestream.

    Sau khi bình tĩnh lại, đám đông lập tức ý thức được một việc, vị bác sĩ mổ chính đang tiến hành phẫu thuật này nhất định đã nghiên cứu thiết bị này không biết bao nhiêu năm, thậm chí đợi đến khi phẫu thuật hoàn toàn điêu luyện, mới thể hiện nó trước mặt mọi người.

    Có thể kiên nhẫn làm được việc này, kiểu người ấy đáng được người khác kính trọng.

    Đặc biệt là trong giới y học, chỉ có tay nghề mới có thể đến gần tay nghề. Trình độ tay nghề càng cao, nhất định sẽ đồng nghĩa với việc "địa vị giang hồ" càng cao, hoàn toàn không cần nghĩ.

    Tay nghề cao như vậy, còn có thể kiên nhẫn nghiên cứu.. Chẳng lẽ là đại thần nào đó của viện khoa học Trung Quốc? Hay là.. hay là chuyên gia nước ngoài nào đó?

    Ca mổ ngày hôm nay, xem sướng quá đi mất thôi.

    Cho dù người nghiên cứu không phải là mình, cho dù bác sĩ mổ chính không phải là mình, sau này uống rượu bốc phét với đám bạn, cũng có thể nói lần đầu tiên cách mổ XX xuất hiện trước mắt mọi người, ông đây là người tận mắt chứng kiến.

    Sau khi có được một lời giải thích khiến mọi người đều có thể tiếp nhận được, vô số phản hồi lại hiện ra, tốc độ nhanh tới mức khiến người ta hoa mắt chóng mặt.

    Không một ai có thể nhìn rõ rốt cuôc những phản hồi kia nói cái gì, lần này từng dòng phản hồi đã vụt qua như điện xẹt, không thể bắt kịp.

    Không phải họ đang muốn nói điều gì, chỉ là học muốn dùng cách này để bày tỏ sự kính trọng đến từ đáy lòng đối với nhân viên nghiên cứu khoa học lâu năm mà thôi.

    Trịnh Nhân không hề biết, trong lúc vô tình anh đã biến thành "nhân viên nghiên cứu khoa học lâu năm", đã biến thành giáo sư chuyên gia nước ngoài rồi.

    Anh chăm chú gắp từng con ký sinh trùng ra ngoài, đặt vào trong chiếc khay đặt bên cạnh.

    Làn da lộ ra bên ngoài khẩu trang của Tạ Y Nhân đã trắng bệch cả đi, con gái có mạnh mẽ cỡ nào cũng sẽ sợ mấy con sâu mềm nhũn thế này.

    Huống chi đâu phải một con, Trịnh Nhân đã gắp ra trên trăm con rồi.

    Sở Yên Chi đã trốn ra sau máy thở từ lâu, đến nhìn cũng không dám nhìn, nào còn dám thốt ra mấy câu trẻ trâu nữa. Có đốt cháy bao nhiêu calorie cũng không thể làm dịu đi sự căng thẳng trong lòng.

    Sắc mặt Sở Yên Nhiên cũng rất trắng, nhưng so với cô em thì cũng xem như khá bình tĩnh. Cô ta cũng không dám nhìn vào thao tác của Trịnh Nhân, cố ép bản thân chú ý tới những con số nhàm chán trên máy thở, thiết bị giám sát điện tâm đồ.

    Hơn ba trăm con ký sinh trùng, Trịnh Nhân dùng hơn một tiếng đồng hồ mới gắp xong.

    Anh vừa gắp ký sinh trùng vừa chửi thầm hệ thống, hèn chi lại cho thời gian siêu dài như thế. Anh còn tưởng hệ thống muốn phát phần thưởng cho mình, ai ngờ, mợ nó chứ, ký sinh trúng lại nhiều như thế!
     
    Hoa Mạn Vũdem co don thích bài này.
  6. cavayhong96

    Bài viết:
    64
    Chương 65: Tôi Sai Rồi!

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sầm Mãnh rất lo lắng, anh ta cầm điện thoại trong tay mà không ngừng nhìn vào phần đồng hồ.

    Bắt đầu từ lúc dượng anh ta được đẩy vào phòng phẫu thuật, trong đầu anh ta đã liên tục tưởng tượng ra khung cảnh của ca mổ.

    Dựa theo sự hiểu biết của anh ta về Trịnh Nhân.. Đương nhiên là những hiểu biết trong thời gian gần đây, cậu ta có thể khống chế thời gian mổ ca viêm đường mật sinh mủ tắc nghẽn cấp tính này trong vòng 1 tiếng đồng hồ.

    Dù sao cũng không có điểm nào quá khó.

    Thời gian trôi qua từng giây từng phút một, ca mổ đã tiến hành được 50 phút, anh ta bắt đầu nhắn tin cho dì mình.

    Sau khi nhận được tin dượng còn chưa ra khỏi phòng phẫu thuật, Sầm Mãnh không ngồi nổi nữa rồi.

    Chẳng lẽ ca mổ đã xảy ra vấn đề ư? Chẳng lẽ Trịnh Nhân biết là dượng của anh ta nên đã cố ý kéo dài thời gian phẫu thuật?

    Lòng Sầm Mãnh trầm hẳn xuống.

    Trưởng khoa Lưu am hiểu chơi xấu, có một lần ông ta từng kể cho anh ta nghe một chuyện khi hai người đã ngà ngà say trên bàn nhậu.

    Lúc đó ông ta vỗ vào vai Sầm Mãnh, nói với anh ta một cách thấm thía rằng, cái chuyện phẫu thuật này muốn chơi một người quá ư là đơn giản.

    Tùy tiện giở một vài thủ đoạn là có thể khiến bệnh nhân hậu phẫu nằm thêm 3-5 ngày, còn có vài lỗi nhỏ không thể tìm ra.

    Sau đó trưởng khoa Lưu lại sầm mặt kể, có một tay trưởng khoa khoa Ngoại Thần Kinh của một bệnh viện cấp ba nào đó, gã này quen thói ngang ngược phách lối, gần như trong khoa không ai ưa gã hết.

    Có một ngày, tay trưởng khoa này thuê phòng với một cô em nào đó trong khách sạn, không biết là do tuổi tác đã quá cao hay là ăn phải thứ thuốc gì, gã đã xuất hiện triệu chứng xuất huyết não ngay trong quá trình không thể miêu tả nào đó.

    Lúc xe cấp cứu 120 chạy tới, gã chỉ nói đúng một câu, đừng đưa gã tới bệnh viện này, phải tới bệnh viện cấp ba khác.

    Coi như tên này cũng tự hiểu trong lòng.

    Nhưng yêu cầu như vậy chẳng là gì trong cái ngành bác sĩ này, bởi vì bệnh viện gã làm việc chính là bệnh viện có trình độ giỏi nhất thành phố, cho nên rất nhanh gã đã bị chuyển về khoa của mình.

    Gã bị đưa tới khoa Thần Kinh, bị phó khoa khoan một cái lỗ to tướng trên đỉnh đầu để làm dẫn lưu, còn là khoan trên xương nền. Đương nhiên, Sầm Mãnh cho rằng do tâm lý trưởng khoa Lưu quá âm hiểm cho nên ông ta mới nghĩ như vậy. Khoan lỗ dẫn lưu là cách mổ thường thấy nhất để chữa trị triệu chứng xuất huyết não, không phải là chuyện có thể làm tùy tiện.

    Sau khi ca mổ kết thúc, tay trưởng khoa được đưa tới ICU, bác sĩ lâm sàng ở đây lại chính là cậu bác sĩ khoa Thần Kinh từng bị một tay gã "đày" tới đây.

    Sau đó xảy ra chuyện gì nữa thì anh ta cũng không rõ lắm, dù sao cậu bác sĩ ICY kia tiêm cho gã tận 1 tháng thuốc an thần, gã còn bị người ta thực hiện thủ thuật mở khí quản, đặt nội khí quản, rồi nằm trên giường ICU mãi.

    Nhưng mạng gã cũng dai, sau khi nhiễm đủ các thể loại khuẩn thường thấy ở ICU, bao gồm cả khuẩn Acinetobacter Baumannii kháng tất cả các loại kháng sinh.

    Gã vẫn gắng gượng qua được, cuối cùng ra viện, nhưng người cũng nát.

    Có lẽ do trưởng khoa Lưu quá âm hiểm, có lẽ do anh ta đã làm quá nhiều chuyện tồi tệ, Sầm Mãnh luôn cảm thấy thấp thỏm trong lòng, cho nên anh ta nhìn vấn đề cũng lệch lạc hẳn đi. Chuyện này đã trở thành một khúc mắc trong lòng Sầm Mãnh, anh ta luôn sợ một ngày nào đó chuyện ấy sẽ lặp lại trên người mình.

    Trước kia anh ta đối xử với Trịnh Nhân.. chắc là không tới mức này đâu nhỉ, Sầm Mãnh nhớ lại, anh ta càng nhớ càng sợ, ngón tay bắt đầu run nhè nhẹ không khống chế nổi.

    Sầm Mãnh bắt đầu thấy tức giận.

    Nhưng anh ta cũng xìu xuống rất nhanh, nhớ lại những gì anh ta đã chèn ép Trịnh Nhân trong khoảng thời gian gần đây, lòng anh ta lạnh như băng. Trận động đất giả tạo kia.. bỏ Trịnh Nhân ở lại đóng bụng.. chèn ép cậu ta sau đó.. có khác gì giết cha cướp vợ người ta đâu?

    Chẳng lẽ chuyện này sẽ xảy ra trên người anh ta ư?

    Sầm Mãnh thấy hơi hối hận, còn chẳng bằng anh ta đi mời trưởng khoa Tôn của khoa Ngoại Số 2 tới mổ chính.

    Lại qua 5 phút nữa, sau khi Sầm Mãnh xác nhận ca mổ vẫn chưa kết thúc, anh ta lập tức gọi điện cho bạn học của mình. Anh ta không đi, nhưng bảo bác sĩ gây mê tới xem ca mổ, chuyện này chắc không sai đâu nhỉ.

    Sầm Mãnh vẫn còn giữ được một chút lí trí, không làm ra quyết định khiến anh ta phải hối hận cả đời.

    1 tiếng 8 phút, bạn học của Sầm Mãnh bước vào phòng phẫu thuật cấp cứu.

    Rất nhanh, anh ta nhận được một bức ảnh khiến người ta khiếp sợ.

    Vô số những con ký sinh trùng dạng tơ trắng đang nằm trong chiếc khay inox hạt đậu, chúng khẽ nhúc nhích, trông đến là phát tởm. Nếu cho thêm chút hành lá, đảo qua dầu một lát là có ngay một dĩa mồi rồi.

    Lại.. lại là vàng da tắc mật do ký sinh trùng cực kỳ hiếm thấy ư?

    Nhưng nhiều ký sinh trùng thế này, sao Trịnh Nhân có thể gắp chúng ra sống nguyên được?

    Trình độ của Sầm Mãnh tương tự như các bác sĩ bình thường trong Hạnh Lâm Viên, thậm chí còn không bằng.

    Trong phòng livestream Hạnh Lâm Viên, hơn một nghìn người cùng thảo luận nửa tiếng mới đến tiếp cận được với sự thật, sao Sầm Mãnh có thể tìm thấy đáp án ngay được.

    "Sầm Mãnh à, cậu tìm bác sĩ Trịnh là một lựa chọn sáng suốt đấy." Người bạn của Sầm Mãnh gửi tin nhắn tới.

    Lời khen kiểu này, nếu không có một khay đầy ứ ký sinh trùng như tơ trắng làm bối cảnh, Sầm Mãnh nhất định sẽ bị tăng huyết áp, tức giận vô cùng.

    Nhưng cái khay kí sinh trùng kia âm thầm nói cho Sầm Mãnh biết, bạn của anh ta nói đúng, ca mổ này, ngay cả hiện giờ bản thân Sầm Mãnh cũng không biết mình nên làm thế nào.

    Điện thoại bỗng nhiên reo lên, Sầm Mãnh nghe điện, một giọng nói nghẹn ngào vội vàng vang lên: "Sầm Tử, dượng con thế nào rồi? Con đúng là tên khốn nạn, sao con lại làm thế, dượng con đối xử tốt với con như thế nào, sao ông ấy mổ mà con không tới nhìn một lần."

    "Dì à, có tình huống đặc biệt xảy ra, e là ca mổ phải kéo dài thêm một lúc nữa mới xong được." Sầm Mãnh nén lại cảm giác tủi thân trong lòng, anh ta an ủi người dì sắp mất khống chế.

    "Tình huống đặc biệt gì!" Giọng dì của Sầm Mãnh ré lên, dọa anh ta giật cả mình.

    "Dượng ăn quá nhiều đồ ăn sống kiểu Nhật, bên trong túi mật có đầy ký sinh trùng. Bác sĩ Trịnh đang gắp từng con ra, thời gian sẽ rất dài, dì đừng có gấp mà." Sầm Mãnh nói xong thì ngắt điện thoại luôn, sau đó anh ta mở Wechat ra, gửi tấm ảnh có thể khiến người mắc hội chứng sợ lỗ hôn mê ngay lập tức kia cho dì mình.

    Có rất nhiều ký sinh trùng, muốn gắp hết chúng ra ngoài, ít nhất cũng phải mất ba tiếng đồng hồ nhỉ.

    Sầm Mãnh cảm thấy hơi mê man, trong lúc hoảng hốt anh ta bèn ra ngoài ban công hứng gió một hồi.

    Gió rất lớn, cũng rất lạnh, nhưng không thể thổi tắt đi ngọn lửa trong lòng anh ta.

    Nhất định phải mạnh lên! Nhất định không được để bị đuổi về cày ruộng! Đây là suy nghĩ cắm rễ sâu trong lòng Sầm Mãnh.

    Nhưng sự lo lắng, tức giận vừa ròi đã biến thành một hồi chuông cảnh tỉnh, sau này làm người không thể quá để ý đến cái lợi trước mắt nữa. Nếu không.. Sầm Mãnh bỗng dưng rùng mình một cái, gió trên ban công hơi lớn rồi thì phải.

    Bỗng nhiên, chuông di động reo lên. Anh ta liếc di động một cái, ca mổ đã tiến hành được 1 tiếng 41 phút. Cuộc gọi đến là của dì hai, chắc là dì ấy đang lo lắng đây mà.

    "Sầm Tử à, dượng con ra rồi, con tới giúp dì đẩy xe cáng một chút đi." Giọng dì hai mang theo niềm hân hoan vô cùng, nghe có vẻ như dượng anh ta đã tỉnh lại sau ca mổ, hơn nữa đã có thể trò chuyện được rồi.

    Sầm Mãnh ngẩn ra.

    1 tiếng 41 phút, nhanh như vậy sao?

    Tại sao lại nhanh như thế?

    Nếu đây là viêm đường mật tắc nghẽn "thông thường", Sầm Mãnh nghĩ mình có thể kết thúc ca mổ trong 1 tiếng 30 phút.

    Nhưng không bao gồm thời gian gây mê và thời gian đánh thức gây mê.

    Nếu cộng thêm thời gian này, 2 tiếng rưỡi còn chưa xong nữa là.

    Nhưng.. đây mới là 1 tiếng 41 phút thôi mà, còn là gắp ký sinh trùng ra khỏi ống mật chung, ống gan chung.. Lẽ nào đây là một cách mổ hoàn toàn mới ư?

    Một cách mổ hoàn toàn mới nhanh như thế, rốt cuộc Trịnh Nhân là ai? Anh ta đã thụt lùi đến chân trời từ lúc nào thế này?

    Sầm Mãnh cảm thấy suy sụp, tự đắm chìm trong mớ bòng bong cảm xúc rối rắm. Anh ta cứ để nguyên di động như vậy, mặc cho dì hai nói chuyện liên hồi trong đó.

    * * *

    * * *

    Trong phòng livesream Hạnh Lâm Viên, video livestream đã kết thúc.

    Quá trình gắp ký sinh trùng ra ngoài mất 1 tiếng 05 phút, có người cẩn thận đếm rồi, tổng cộng có 296 con ký sinh trùng.

    Phần lớn giới bác sĩ đều mắc các kiểu OCD, tính cách cũng khá tinh tế. Cái chuyện đếm ký sinh trùng này.. cũng có người âm thầm làm mà.

    Sau khi gắp hết ký sinh trùng ra, ca mổ lại quay về với trái đất, trở về với trạng thái mọi người đều quen thuộc.

    Gắp ra, súc rửa, kiểm tra tá tràng, không bỏ sót thứ gì, dùng ống thông chữ T 22#, súc rửa khoang bụng, đóng bụng.

    Mọi thứ đều cực kỳ thuận lợi, mọi thứ đều "đơn giản" đến vậy.

    Cho tới khi ca mổ kết thúc, vẫn không ngừng có tài khoản đăng nhập vào phòng livestream. Livestream kết thúc, cuối cùng làn sóng comment mới không hề ngại ngần bay ra tứ tung.

    Lại là một làn sóng lưu lượng tăng vọt, thông số khiến nhân viên kỹ thuật của web Hạnh Lâm Viên kinh hãi không thôi.

    Cũng may ca mổ kết thúc sớm, nhìn giá trị đỉnh sau cùng, con số người online xem livestream đã đạt 10020, nhân viên kỹ thuật cảm thấy quá may mắn rồi.

    Cho tới cuối cùng không còn ai thảo luận đến cách mổ mới toanh gì nữa, vì xem không hiểu tí gì. Mọi người thỏa sức bung lụa gửi comment, chỉ đơn thuần là muốn bày tỏ sự tôn kính và sùng bái đối với bác sĩ mổ chính.

    * * *

    * * *

    Đối mặt với sự việc lưu lượng trang web Hạnh Lâm Viên tiếp tục bùng nổ, Bành Giai bắt đầu chú ý tới tài khoản vô danh kia. Trước kia ông ta từng do dự không biết có nên tra hay không, nhưng cuối cùng vẫn nhịn lại.

    Nếu là đại thần nào đó muốn làm chuyện gì nhờ cách này, ông ta biết nhiều rồi, ngược lại sẽ không tốt.

    Nhưng nhìn danh sách dữ liệu nhân viên kỹ thuật vừa đưa lên, ông ta trầm ngâm nửa ngày, cuối cùng mới nói: "Điều tra xem là ai."

    2 tiếng 14 phút sau nhân viên kỹ thuật gửi email tới, sau khi trải qua vô số lần tìm kiếm, tín hiệu mạng đã bị lần tìm ra nguồn gửi – Trung tâm y tế Montreal ở Canada, trung tâm y tế xếp thứ năm trên thế giới.

    Nhưng rất kỳ lạ là, sau khi tín hiệu bị theo dõi, dường như đối phương cảm thấy rất phản cảm, lập tức vung ra một loại virus cực mạnh, hiện tại cả trang web đang trong tình trạng tê liệt bán phần.

    Cuối cùng bên kia còn để lại một câu – không cần trả lời, không cần trả lời, không cần trả lời.

    Hự.. Bành Giai ngơ ra.

    Người làm ngành y tế còn biết chơi virus cơ à?

    Đúng là gặp ma rồi.
     
    Hoa Mạn Vũdem co don thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng chín 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...