Xuyên Không [Dịch] Lão Đại Phản Diện Bá Sủng Ác Nữ - Tuế Tuế Tri Ý

Thảo luận trong 'Cần Sửa Bài' bắt đầu bởi SirenOvernight, 11 Tháng sáu 2023.

  1. SirenOvernight Ăn sữa chua phải liếm nắp!

    Bài viết:
    0
    Tên truyện:

    Lão Đại Phản Diện Bá Sủng Ác Nữ


    Tác giả: Tuế Tuế Chi Ý​

    Dịch giả: Siren​

    Thể loại: Xuyên không, Ngôn Tình, Huyền huyễn..

    Giới thiệu:

    [Hồ ly chín đuôi xinh đẹp ngông cuồng X nam phụ phản diện độc ác]

    Thế giới sụp đổ vì trêu chọc nam thần khắp thiên hạ, Cố Phi - Hồ ly chín đuôi mất đi ký ức bị cưỡng chế trói vào hệ thống bia đỡ đạn.

    Trở thành thiên kim giả mạo? Thợ săn ma cà rồng? Diễn viên bình hoa? Em gái xấu xa? Cô muốn sống như ánh trăng sáng trong lòng nam chính, khiến họ trằn trọc nhưng không thể yêu. Chỉ là cô đã vô ý kiêu ngạo huênh hoang quá mức, khiêu khích tiểu nhân thủ đoạn và bệnh hoạn, hắn nhẹ nhàng vuốt ve còng tay lạnh lẽo trên tay cô, ngón tay mảnh khảnh nâng cằm cô lên: "Bọn họ đều đã chết rồi, em có thể vĩnh viễn ở bên cạnh anh không?"
     
    Chỉnh sửa cuối: 30 Tháng bảy 2024
  2. SirenOvernight Ăn sữa chua phải liếm nắp!

    Bài viết:
    0
    Phần 1: Thiên Kim Giả

    Chương 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Phi Phi.."

    Những ngón tay mảnh khảnh và lạnh lẽo của hắn nâng cằm cô lên, giọng nói của người đàn ông trầm khàn, khẽ thì thầm tên cô một cách dịu dàng.

    Đuôi mắt giương lên có chút ửng đỏ, ngón tay hắn dần dần di chuyển xuống dưới, nhẹ nhàng vuốt ve xương cánh bướm xinh đẹp,

    "Bọn họ đều chết rồi, nàng có thể vĩnh viễn ở bên ta không?"

    Cô gái lông mi mỏng như cánh ve sầu, bờ vai khẽ run lên, cô nhắm mắt lại, cảm nhận nụ hôn tinh tế của người đàn ông, bên tai đột nhiên truyền đến một giọng nói máy móc lạnh lùng:

    "Hệ thống các nhân vật phản diện đều bị hắc hóa rồi."

    Cố Phi uể oải nheo mắt lại, nhất thời cảm thấy chán nản.

    "Tại sao đều đã hắc hóa rồi?"

    Âm thanh máy móc tiếp tục vang lên,

    "Ở thế giới này nữ phụ chết, nam chính, nam phụ, phản diện vì yêu mà không có được, nên toàn bộ hắc hóa. Thế giới sụp đổ 100%, tiến độ đang cập nhật!".

    Một cảm giác tách rời ý thức quen thuộc truyền đến, trong nháy mắt trở lại không gian ban đầu, Cố Phi ngáp một cái, tùy ý hỏi:

    "Thế giới tiếp theo là gì? Ngươi không thể sắp xếp một số nhân vật bình thường à? Sao lại hắc hóa tập thể thế? Chẳng động chạm gì mà thế giới bị hủy diệt, thế này thì người ta làm sao làm nhiệm vụ được?".

    Tuy nhiên, âm thanh của hệ thống không phát ra. Hàng ký tự vuông ngay ngắn xuất hiện trên màn hình điện tử màu xanh:

    Ding_

    Người làm nhiệm vụ: Cố Phi

    Xin chào.

    Vì tần suất làm trái với tính cách nhân vật nữ chính đã thiết lập của cô dẫn đến trung bình mười nhiệm vụ thất bại, trạng thái thân phận của cô đã bị hạ cấp từ [Nữ chính] xuống [Nữ phụ độc ác] . Sau mười phút, hệ thống sẽ hoàn thành nghi lễ bàn giao. Tôi chúc cô sống vui vẻ, cảm ơn!

    - Cục quản lý thời gian và không gian.

    Khóe miệng Cố Phi hơi nhếch lên, suýt chút nữa viết thẳng niềm vui lên mặt, thân phận còn có thể hạ xuống sao? Tuyệt, cuối cùng tôi cũng có thể tự do bay nhảy.

    Cô vốn là hồ ly chín đuôi tu luyện thành người, lại ngoài ý muốn bị hệ thống nữ chính ràng buộc, tiến vào thế giới này làm nhiệm vụ.

    Hệ thống yêu cầu cô công kích nam chính, nhưng liên tiếp mười thế giới, nam chính và nam phụ phản diện đều vì cô mà điên cuồng rơi vào hắc hóa, sau đó thế giới sụp đổ. Nhiệm vụ thất bại.

    Nữ chính làm sao có thể tốt như vậy? Một số nữ chính tính cách tích cực, lạc quan hoạt bát, hệ thống nhắc nhở nàng một bước ba câu duy trì tính cách của mình. Cố Phi là hồ ly chín đuôi tai họa trong thế giới loài người, lòng tốt và sự lạc quan nào cũng không thể đặt lên người cô ấy, làm sao cô có thể làm được loại nhiệm vụ này?

    Lại không bằng làm nữ phụ, nàng muốn làm nữ phụ ác độc buông thả chính mình, không cần để ý tới bất kỳ thiết lập tính cách nhân vật lộn xộn thế nào!

    Ngay khi cô đang suy nghĩ, một giọng nói điện tử nhanh nhẹn đột nhiên vang lên bên tai cô,

    "Xin chào ký chủ! Tôi là hệ thống mới của cô, Bát Bát!"

    Cố Phi nhướng mày, "Cái gì? Giàu gì cơ?"

    Hệ thống nhỏ lập tức cau mày, "Là Bát Bát!"

    "Ta biết Vượng Tài",

    Cố Phi nghịch ngón tay, tùy ý xoa đầu hệ thống,

    "Tên của cậu có vẻ chiếm tiện nghi của người khác? Nhưng như vậy có lợi ích gì chọn tên cần phải thực tế hơn một chút. Nhìn ta chọn một cái tên thật hay cho cậu!".

    Hệ thống dường như bị nghẹn, trong giọng nói có một tia dòng điện, mờ mịt hỏi cô:

    "Thật sao?"

    Nó đột nhiên ậm ừ,

    "Mấy hệ thống đó không muốn gọi tên tôi.. là bởi vì tên của tôi nghe không hay?"

    Cố Phi mặt không đổi sắc nói:

    "Không phải là nghe không hay, mà là nghe giống như là đang lợi dụng người khác, cho nên ta vì muốn tốt cho cậu nên đặt lại một cái tên khác, chúng ta là cộng sự, có biệt hiệu chứng tỏ chúng ta thân thiết. Cậu có nghĩ vậy không?"

    Hệ thống ngốc nghếch, thật sự ngốc, không giống hệ thống nữ chính lạnh lùng kia, suốt ngày biết ta phá chuyện.

    Hệ thống bị lời nói của nàng làm cho cảm động, lại ngâm nga nói:

    "Ký chủ đối với tôi thật tốt, tôi nhất định sẽ giúp ký chủ hoàn thành nhiệm vụ!"

    Cố Phi bĩu môi, đột nhiên có chút hứng thú làm nhiệm vụ.

    Thú vị.

    Hệ thống mở tập tin ra, Cố Phi ấn thái dương, những hình ảnh xa lạ lóe lên như thước phim tua chậm.

    Thế giới mà cô sắp tiến vào lần này có tên là "Tái sinh: Cuộc phản công của thiên kim thật sự", đúng như tên gọi, là câu chuyện về cô thiên kim thật được tái sinh và vả mặt cô thiên kim giả để đạt đến đỉnh cao của cuộc đời.

    Cô sắp trở thành cô con gái giả mạo, vai nữ phụ độc ác trong toàn văn.

    Nhà họ Cố là một gia đình giàu có ở thành phố S, nữ chính là con gái ruột của nhà họ Cố, nhưng cô ấy đã bị bán đi khi mới ba tuổi, từ đó bặt vô âm tín.

    Mẹ Cố bị tổn hại về tình trạng sức khỏe khi sinh con và không thể thụ thai lần nữa, vô cùng đau buồn, bà đã nhận nuôi một bé gái sinh cùng tháng cùng ngày với con gái mình trong cô nhi viện và chỉ kém cô một tuổi.

    Hai người không nói cho nguyên chủ biết nàng là con gái nuôi, coi nàng như con ruột. Nguyên chủ lớn lên trong sự cưng chiều của cha mẹ Cố, cũng có thanh mai trúc mã là vị hôn phu, nam chính Lương Dật.

    Trong chớp mắt, mười tám năm đã trôi qua, cha mẹ của Cố đã nguôi ngoai đau buồn, chỉ nghĩ rằng nữ chính đã qua đời. Không ngờ rằng nữ chính bị bán cho một gia đình nghèo khó không có con cái, bằng nỗ lực của bản thân, cô được nhận vào một trường đại học ở thành phố S.

    Những năm đầu, cha mẹ nuôi cũng rất yêu thích nữ chính, nhưng ba năm sau, mẹ mang thai và sinh ra một người em trai, vì vậy sự chú ý của gia đình đều dồn vào người em trai.

    Người em trai lớn lên dưới sự nuông chiều chăm sóc, trở nên ngu dốt lười biếng, trong kỳ nghỉ hè đến thành phố S chơi, cậu vào làm trong một nhà hàng cao cấp. Do đó, tài sản của nhà hàng đã bị hư hại trong vài ngày làm việc, và nữ chính đã đến công ty với tư cách là người giám hộ để thương lượng.

    Nhà hàng này tình cờ là tài sản của nhà họ Cố.

    Mẹ Cố lúc đó đang ở văn phòng, nghe thấy cuộc nói chuyện giữa nữ chính và nhân viên, bà vô cùng ngạc nhiên khi thấy lông mày và đôi mắt của cô gái lạ giống mình đến 70%, liền cử người đi kiểm tra hộ khẩu thì phát hiện rằng cô ấy không có giấy khai sinh và vùng quê nơi cô lớn lên tình cờ thuộc thành phố cấp quận trực thuộc quyền quản lý của thành phố nơi đứa trẻ bị lạc.

    Trong lòng nghi hoặc, mẹ Cố bí mật cử người tiến hành xét nghiệm quan hệ huyết thống, kết quả hiển nhiên cô là con gái ruột của nhà họ Cố.

    Vốn dĩ cha và mẹ Cố quyết định đồng thời nuôi dạy hai cô con gái, đây hẳn là một kết thúc có hậu, nhưng họ không biết rằng nữ chính không phải là một tiểu thiên sứ tốt bụng, mà là một hắc liên hoa tái sinh.

    Kiếp trước, đến lúc chết cũng không biết thân phận thật sự của mình, nữ chính không cam lòng, quyết đoạt lại tất cả những gì thuộc về mình từ nguyên chủ.

    Vì vậy, sau khi trùng sinh trở về, cô lập tức tạo cơ hội gặp gỡ nhà họ Cố, nhân cơ hội đó vạch trần thân phận của cô con gái giả mạo ngay trong tiệc đính hôn giữa nguyên chủ và nam chính Lương Dật, khiến tiệc đính hôn trở nên náo loạn và bị hủy bỏ.

    Dưới áp lực của nữ chính, nguyên chủ hắc hóa thành nữ phụ độc ác, dùng mọi cách gây khó dễ cho nữ chính, nhưng nàng vẫn không phải là đối thủ của nữ chính, cuối cùng kết cục là một kết thúc cay đắng và hụt hẫng.

    Nhiệm vụ của cô ở thế giới này là hoàn thành tâm nguyện của nữ phụ mà không thay đổi kết cục ban đầu của nam nữ chính. Thay đổi số phận của nữ phụ để nàng có thể sống hạnh phúc.

    Cố Phi hơi nhướng mày, trong mười thế giới đầu tiên cô đã gặp rất nhiều vai phụ loại này, cô phải tự mình xử lý. Lần này rất đơn giản, chỉ cần nam nữ chính đi đến kết cục hôn nhân là được. Về phần nữ phụ hạnh phúc, nuôi vài con chó con, tán vài nam nhân, đời này còn chưa đủ hạnh phúc sao?

    "Vượng Tài" cô gọi hệ thống, "Tôi xem xong rồi, đi thôi."

    Hệ thống "..."

    Nguyên chủ lại đặt cho nó một biệt hiệu mới!
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng bảy 2024
  3. SirenOvernight Ăn sữa chua phải liếm nắp!

    Bài viết:
    0
    Phần 1: Thiên Kim Giả

    Chương 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong sảnh tiệc cổ điển và lộng lẫy, những ngọn đèn pha lê được đan xen thành những màu sắc rực rỡ, những vị khách khiêu vũ dưới nền nhạc nhẹ nhàng, lãng mạn.

    Cố Phi mặc một chiếc váy đuôi cá, đường viền váy làm nổi bật dáng người thanh tú của cô, bên ngoài tùy ý khoác một chiếc áo len dệt kim, có thể mơ hồ nhìn thấy thân hình mảnh mai bên dưới hoa văn nổi kiêu sa, dường như tỏa sáng dưới ánh đèn.

    Cô bước trên đôi giày cao gót tám centimet, bằng sa tanh và màu xanh Morandi bồng bềnh, dải ruy băng ở cổ chân được thắt thành một chiếc nơ, xung quanh được khảm những viên kim cương lấp lánh.

    Những vị khách xung quanh không giấu nổi sự kinh ngạc trong mắt, đồng loạt liếc nhìn về phía cô. Vốn dĩ khí chất này không hề thấp kém, chưa kể cô còn là nhân vật chính của bữa tiệc này, khiến người ta không thể dời mắt đi một chút nào.

    Cố Phi có vẻ khá bình tĩnh, mời rượu từng vị khách một, với khí chất tùy tiện và lười biếng. Cửu vĩ hồ ly tự nhiên có mị lực, loại cảnh tượng này nàng đã nhìn thấy vô số lần, đã sớm quen cảm giác bị người theo đuổi.

    Ánh mắt của những vị khách trước mặt đột nhiên trở nên mơ hồ, Cố Phi quay đầu lại, chính là nam chính Lương Dật đang đứng sau lưng cô.

    Anh ấy là một người đàn ông dịu dàng và tỏa nắng điển hình, lúc này mặc một bộ vest đen trang trọng, trông dịu dàng và đẹp trai.

    "Phi Phi, chú Cố và dì Bạch đang ở bên kia đợi em đấy."

    Cố Phi mỉm cười chào hỏi và đi theo bước chân anh ấy.

    Cô lặng lẽ thở dài nói với hệ thống: "Quả nhiên là nam chính, nhan sắc đẹp nhất ở đây, đáng tiếc không ngủ được".

    Hệ thống yên lặng che mặt,

    "Ký chủ, chúng ta là một hệ thống có liêm sỉ, chú ý lời nói!"

    Cố Phi tặc lưỡi,

    "Hệ thống trước đây của tôi không giống cậu."

    Cái hệ thống hỏng đó sẽ trực tiếp ngăn cản lời nói của cô.

    Hệ thống lập tức đổi lời, ngoan ngoãn nói: "Thực xin lỗi, kí chủ, đây là lần đầu tiên tôi dẫn người, tôi sẽ tận lực học tập mà!".

    Hóa ra là lần đầu tiên, chả trách lại dễ lừa như vậy.

    Đúng lúc đó, một người phụ nữ ăn mặc như bồi bàn đẩy một chiếc xe đẩy đầy bát đĩa. Cô xuất hiện bất ngờ và bước đi nhanh chóng, đầu xe đụng phải Lương Dật. Một tiếng "cạch" vang lên, chiếc đĩa bị lật úp trong xe, rất nhiều vết dầu bắn lên bộ vest của Lương Dật.

    Cô phục vụ hoảng hốt ngẩng đầu xin lỗi hết lần này đến lần khác:

    "Thật xin lỗi, tiên sinh, tôi xin lỗi.." Cô vén tóc mái như không có chuyện gì xảy ra, Lương Dật thấy mặt cô, kinh ngạc nói, "Cố Minh Nguyệt?"

    Cố Minh Nguyệt - nữ chính của thế giới này.

    Cô và Lương Dật học cùng trường đại học, và họ cũng đồng tổ chức bữa tiệc chào mừng của trường, mở đường cho Cố Minh Nguyệt trở về nhà họ Cố trong sự âm thầm và Lương Dật sẽ giúp một tay trong tương lai. Lương Dật ban đầu không thích kiểu phụ nữ như Cố Phi, so sánh với Cố Minh Nguyệt tốt bụng và dịu dàng, anh ấy đã đặt hết trái tim mình vào Cố Minh Nguyệt. Mặc dù Cố Phi thích anh từ nhỏ và sẵn sàng làm mọi điều cho anh, nhưng tất cả những gì cô nhận được là sự từ chối hết lần này đến lần khác.

    Cố Minh Nguyệt quay mặt đi, khẽ cắn môi dưới, "Lương, Lương Dật.."

    Vừa nhìn thấy Lương Dật, Cố Minh Nguyệt liền ý thức được, nàng thật sự đã tái sinh.

    Lúc này, Lương Dật - bạch nguyệt quang trong lòng cô, đã không cưới người phụ nữ cướp đi mạng sống của cô. Và Cố Minh Nguyệt sắp lấy lại cuộc sống của mình khôi phục lại thân phận thiên kim của nhà họ Cố..

    Cô ấy sẽ không bao giờ để cuộc sống của mình rơi vào tay Cố Phi một lần nữa!

    Cố Phi đi theo đúng lúc nắm lấy tay Lương Dật, kiều diễm hỏi:

    "Anh Dật, sao vậy?" Lương Dật nhíu mày không rõ.

    Cố Phi có mùi nước hoa và mỹ phẩm hỗn hợp quanh năm, khiến anh ấy rất không hài lòng. Vì vậy, trừ khi là ở nơi công cộng, nếu không anh rất ít cùng Cố Phi có hành động thân mật.

    Nhưng lần này, khi Cố Phi cúi người, ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng, khiến anh bất ngờ. Ngay cả giọng nói của cô ấy cũng mềm mại và quyến rũ.

    Hai người tựa vào nhau bộ dáng cực kỳ chói mắt, Cố Minh Nguyệt đồng tử co rụt lại, ngay cả hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập. Đúng vậy, hiện giờ Lương Dật vẫn là vị hôn phu của Cố Phi..

    Nhưng Lương Dật một chút cũng không thích nàng! Tại sao cô ấy lại còn ôm cánh tay của Lương Dật!

    Cố Phi khẽ cau mày, "Người phục vụ này là ai? Sao lại bất cẩn như vậy? Anh Dật, lên thay quần áo trước đi!".

    Mỹ nhân cau mày dung mạo cũng cực kỳ xinh đẹp, hai chữ "phục vụ" trực tiếp đâm thẳng vào lòng Cố Minh Nguyệt, phảng phất như để Cố Minh Nguyệt thấy rõ ràng lúc này thân phận của bọn họ có sự chênh lệch.

    Cô lặng lẽ nắm chặt tay, lộ ra vẻ mặt buồn bã: "Cô là Cố Phi có phải không? Ba mẹ không nói cho cô biết thân phận của tôi sao?" Hai chữ "Ba mẹ" rõ ràng lọt vào tai ba mẹ Cố đang ở phía sau.

    Cố Minh Nguyệt? Tại sao cô ấy lại ở đây? Bọn họ không phải đã kêu người sắp xếp cho Cố Minh Nguyệt rồi sao?

    Cố Phi chờ đợi chính là câu nói này của Cố Minh Nguyệt.

    Nụ cười trên mặt lập tức biến mất, "Ba mẹ gì?" Lương Dật cũng nhìn sang.

    Cố Minh Nguyệt trên mặt tràn đầy kinh ngạc, Lương Dật còn không có đẩy Cổ Phi ra! Anh ấy thực sự.. Anh ấy đặt tâm trí lên người Cổ Phi..

    Sự ghen tị trào dâng trong tâm trí, cô ấy buột miệng, "Tất nhiên là ba mẹ của tôi."

    "Minh Nguyệt! Con đang nói gì thế? Chẳng phải đã nói rồi sao! Đừng nhắc đến chuyện này trước mặt Phi Phi!"

    "Phi Phi, chuyện này ba mẹ sẽ giải thích với con sau.."

    Cố Phi chậm rãi buông cánh tay Lương Dật ra, yên lặng nhìn mẹ Cố.

    Cô ấy sinh ra đã vô cùng xinh đẹp, dưới ánh đèn của sảnh tiệc, các đường nét trên khuôn mặt cô ấy càng trở nên rõ ràng, khả ái và quyến rũ. Cô ấy thường ngày trong sáng và nổi bật, nhưng vào lúc này, giọng nói của cô vô cùng yếu ớt, "Ba mẹ, cô ấy là ai?" Đáp án đã gần trong tầm tay, nhưng ba và mẹ Cố nhìn nhau, không ai có thể nói một từ.

    Họ dự định đợi cho đến khi tiệc đính hôn kết thúc rồi tìm cơ hội khác để thú nhận danh phận của Cố Minh Nguyệt với Phi Phi. Chỉ là việc bị xen ngang thế này đã khiến mọi thứ rối tung lên. Mấy ngày trước bọn họ còn cảm thấy Cố Minh Nguyệt đáng yêu lại hiểu chuyện, hiện tại nhìn thấy, bọn họ làm sao có thể còn nhìn cô với ánh mắt như vậy?

    Ba mẹ Cố trầm mặc hồi lâu, Cố Minh Nguyệt hốc mắt cũng đỏ lên, thanh âm dần dần trầm xuống, "Ba mẹ, Ba mẹ nói lúc con còn nhỏ sơ ý đánh mất con, hiện tại tìm được rồi muốn mang con về nhà.. Nhưng bây giờ, ngay cả thân phận của con cũng không muốn thừa nhận sao?"

    Ngay sau khi cô nói lời này, khách mời đã náo động.

    Cố Phi sững sờ nhìn cha mẹ Cố, cắn chặt môi dưới đến hàm răng trắng bệch, khóe mắt có chút ửng đỏ, giọng nói run run, "Mất tích? Thân phận?" Cô gái mỏng manh nhưng vẻ ngoài mạnh mẽ.

    Nhìn thấy cô như vậy ba mẹ Cố rất đau lòng. Phi Phi từ nhỏ đã rất mạnh mẽ, ngay cả khi ngã khỏi sân khấu, cô ấy cũng không rơi một giọt nước mắt nào mà chỉ mỉm cười để an ủi họ. Nhưng bây giờ.. Cô run rẩy, rõ ràng sắp khóc.

    Ngay cả trái tim Lương Dật cũng run lên. Đây là thanh mai trúc mã cùng hắn lớn lên, hắn mặc dù có chút kiêu ngạo, nhưng cũng không đến mức khó chịu quá mức với cô. Anh đưa tay ôm Cố Phi, giọng ấm áp nói: "Phi Phi, bình tĩnh lại nghe chú thím giải thích." Mẹ Cố cũng nói: "Phi Phi, hãy nghe mẹ nói, mọi chuyện không như con nghĩ đâu..

    " Bình tĩnh? "Cố Phi cười nhẹ," Ra vậy. "

    Cô đột nhiên dùng sức hất tay Lương Dật ra, xoay người bỏ chạy!

    Sự đụng chạm mềm mại trên tay anh khiến Lương Dật đột nhiên đóng băng tại chỗ. Mái tóc đen mượt của người phụ nữ đung đưa trước mắt, hương thơm mơ hồ phảng phất theo bước chân cô, kéo trái tim Lương Dật bay xa.

    Anh vội vàng đuổi theo cô," Phi Phi! "

    Giày cao gót dặm mạnh, vang dội, Cố Phi lảo đảo, những người xung quanh không dám ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô chạy ra ngoài." Kí chủ, cô muốn làm cái gì? "

    Cố Phi nhẹ giọng nói:" Ồ, cậu có từng xem mấy bộ phim truyền hình cổ trang chưa? ". Cố Phi cười," Đối mặt loại vấn đề này, đương nhiên là 'Tôi Không nghe, tôi không nghe' rồi~ ".

    Cô nhảy xuống bậc thang, đang định cởi đôi giày cao gót ra thì đột nhiên nhìn thấy một chiếc ô tô màu đen tiến đến trước mặt cô, là xe thương mại, logo Maybach rất chói mắt, lại còn có dãy số xe đáng kiêu ngạo.

    Này, ai đấy?

    Cô ấy dừng lại và đổi ý," Vượng Tài, giúp tôi giảm đau tôi sẽ cho cậu thấy tài năng của tộc hồ ly chín đuôi."

    Hệ thống?
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng bảy 2024
  4. SirenOvernight Ăn sữa chua phải liếm nắp!

    Bài viết:
    0
    Phần 1: Thiên Kim Giả

    Chương 3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chiếc Maybach chầm chậm chạy về phía cô, thấy còn cách một quãng ngắn, Cố Phi đột nhiên bước lên bậc thềm trống.

    "Cạch" một tiếng, gót giày cao gót gãy, cô ngã xuống bậc thềm.

    Đầu gối cô đập thẳng xuống đất, vừa chạm vào đã có thể cảm nhận được dòng chất lỏng ấm áp, Cố Phi liền cảm thấy sợ hãi, may mắn thay cô đã để hệ thống giúp mình làm tê liệt cảm giác đau đớn.

    Chiếc Maybach trước mặt đột ngột phanh gấp, đèn bật sáng, một tài xế trung niên vội vàng bước xuống, "Tiểu thư, cô không sao chứ?"

    Cổ Phi cắn môi dưới không nói, cửa kính xe chậm rãi hạ xuống, mơ hồ có thể nhìn thấy một người ngồi ở trong xe.

    Cổ Phi nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông, "Chú Vương, có chuyện gì sao?".

    Thanh âm hơi khàn, giống như lông vũ đang vuốt ve theo vành tai, điều này lập tức khơi dậy hứng thú của Cố Phi.

    Thanh âm thật là tuyệt.

    Không ngờ lại có chuyện thú vị như vậy. Chú Vương cung kính nói: "Tiên sinh, hình như đụng trúng người rồi."

    Cửa xe mở ra, người đàn ông chậm rãi bước xuống. Cổ Phi hơi nhướng mắt.

    Người đàn ông mặc một bộ âu phục được cắt may cẩn thận, để lộ cổ tay sạch sẽ, trên cổ tay đeo một chiếc đồng hồ màu xanh lam hoàng gia, trông rất có giá trị.

    Khác với Lương Dật, anh ấy có tính cách chín chắn và sống nội tâm, giống như một tảng băng.

    Anh cúi đầu nhìn cô, nhẹ giọng nói: "Có bị thương không?" Bắt gặp ánh mắt của Cố Phi, anh đột nhiên giật mình.

    Khuôn mặt của người phụ nữ hơi tái nhợt, nhưng cô ấy không thể che giấu sự tinh tế trên khuôn mặt. Đó là một đôi mắt đẹp.. như nước, hơi có chút sương mù. Trong lòng hắn tựa hồ có một loại cảm giác khác thường, khi hắn ý thức được, đã đưa tay về phía Cố Phi, nhẹ giọng nói: "Còn có thể đứng lên được không?"

    Ôi, cá mắc câu rồi.

    Đây là kỹ năng quyến rũ tự nhiên của hồ ly chín đuôi, nhưng anh ta không biết điều đó.

    Để làm cho phản ứng của cô trở nên chân thực hơn, Cố Phi yêu cầu hệ thống cho cô 20% cảm giác đau đớn, ngón tay thon dài của cô ngập ngừng nắm lấy, nhưng lại đau đớn nhíu mày, "Có thể.. có thể." Anh đỡ lấy bả vai Cố Phi để cô dùng sức đứng lên.

    Người phụ nữ mềm mại dựa vào người anh, mái tóc lướt qua da thịt anh, trên người dường như có mùi thơm nhàn nhạt.

    Anh không quen tiếp xúc như vậy, thân thể hơi cứng ngắc, nhưng cũng không vô cớ đẩy ra.

    "Đợi đã, thực xin lỗi, giọng nói của người phụ nữ khàn khàn, cuối cùng có chút kiều diễm như móc câu," Giày của tôi hỏng rồi.. Có thể làm phiền anh giúp tôi sang bên kia bậc thang không? "Một vài giọng nói truyền đến.."

    "Phi Phi, em đang làm gì vậy?"

    "Phi Phi, con có ổn không? Có chuyện gì vậy?"

    Lương Dật đến trước. Điều đầu tiên anh chú ý là chiếc xe đằng sau người đàn ông.

    Toàn bộ thành phố S chỉ có một chiếc Maybach có bảng số xe trùng số.. Anh nhớ rằng mặc dù cha anh đã gửi thư mời cho người đó, nhưng anh không ngờ rằng người đó sẽ thực sự đến.

    Người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ tựa vào người đàn ông cao lớn trưởng thành, khí tức mơ hồ vô hình tuôn trào, cảnh tượng này khiến Lương Dật cảm thấy rất chói mắt, giọng điệu không khỏi mềm đi một chút, "Lục tổng."

    Sau khi nói xong, anh thầm hối hận, chuyện gì xảy ra với anh vậy?

    * * *Người như anh Lục chắc chỉ coi họ là đàn em, anh ta quan tâm đến anh Lục làm gì? Hơn nữa, hắn làm sao có thể ghen vì Cố Phi?

    Lục Thanh Từ khẽ gật đầu, xem như đáp lại, nhân vật chính của tiệc đính hôn hôm nay, Cố Phi, tiểu thư nhà họ Cố?

    Nhưng anh không có ý định buông Cố Phi ra.

    "Phi Phi!" Tiếp theo là mẹ Cố gọi. Cố Minh Nguyệt đi theo phía sau bà, nước mắt lưng tròng, lộ ra vẻ rất ủy khuất. Nhưng mẹ Cố chỉ tập trung vào Cố Phi và không chú ý đến cô ta.

    Mẹ Cố nhìn thấy Cố Phi yếu ớt dựa vào trên người Lục Thanh Từ, váy của cô ấy dính đầy máu, dưới chân là một chiếc giày bị gãy gót.. Cô ấy bị ngã sao? Nhất định rất đau đớn..

    Trái tim bà đau nhói, "Tiên sinh, cảm ơn ngài đã giúp con gái tôi, chúng tôi sẽ gọi xe cấp cứu ngay.." Lục Thanh Từ dừng lại, đang định mở ra, lại nhìn thấy Cố Phi đột ngột nhắm mắt và ngã xuống. Với đôi mắt sắc bén và đôi tay nhanh nhẹn, Lục Thanh Từ cúi xuống và ôm lấy cô.

    "Phi Phi!" mẹ Cố kêu lên, thanh âm cực kỳ run rẩy. Lục Thanh Từ thanh âm cũng hơi trầm xuống, "Xin lỗi, cô ấy hiện tại tình trạng không tốt, cần đưa đi.."

    Hắn đột nhiên dừng lại. Một bàn tay mềm mại vươn ra trong bóng tối và nắm lấy cổ áo anh. Là Cổ Phi. Hai mắt cô vẫn nhắm nghiền, đầu tựa vào vai anh, có chút nóng ẩm, thân thể khẽ run, tựa hồ đang khóc.

    Vị hôn phu đứng nhìn, cha mẹ do dự, người phụ nữ xa lạ trạc tuổi Cố Phi.. Lục Thanh Từ đã xem quá nhiều tình tiết tương tự về nhà giàu nên có thể dễ dàng đoán ra toàn bộ câu chuyện.

    Đây là một điều gì đó mà anh chưa từng làm trước đây. Từ "từ bi" không nên xuất hiện trong từ điển của Lục Thanh Từ.

    Nhưng trong lòng anh có một sự thôi thúc không thể diễn tả được, cuối cùng nó đã đánh bại lý trí và chiếm thế thượng phong. Cho nên lời vừa ra khỏi miệng, lại biến thành một câu khác, "Vừa nãy là tôi đã đụng trúng cô ấy, để tôi đưa cô ấy đi bệnh viện."

    Nói xong, anh ra hiệu cho chú Vương mở cửa xe, bế Cố Phi đang bất tỉnh lên xe. Người phụ nữ trong lòng anh mềm mại không xương, cô ấy thật mỏng manh, mỏng manh như thủy tinh, nguy hiểm và.. quyến rũ.

    Ánh mắt Lục Thanh Từ tối sầm lại.

    Giọng nói của người đàn ông lạnh lùng, ngữ khí không khoan nhượng, khí thế xung quanh rất kỳ lạ và mạnh mẽ khiến Lương Dật thậm chí không dám tiến lên một bước, chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc Maybach lao đi.

    Anh bàng hoàng vuốt ngực, cảm giác như màn đêm đã lấy mất đi một phần trái tim.

    Ngay cả tim của mẹ Cố cũng lỗi nhịp. Cha Cố vẫn ở trong sảnh tiệc. Hiện trường hỗn loạn, nhà họ Lương cũng cần một lời giải thích, không có người ở lại cũng không được. Vì người đó là Lục Thanh Từ.. nên đáng tin cậy.

    Cố Minh Nguyệt ở bên cạnh tức giận đến sắp khóc, không nên làm Cố Phi khó xử sao? Tại sao phải xấu hổ với cô ấy?

    Không phải cô ấy chỉ bị ngã và hôn mê thôi sao?

    Nhất định là Cố Phi giả vờ, những người này làm sao lại coi trọng như vậy? Nhưng lúc này, những người này đều tập trung vào Cố Phi, không còn ai quan tâm đến con gái thật và con gái giả.

    Cố Phi tiếp tục giả bộ bất tỉnh trong xe. Tuy rằng Lục Thanh Từ chủ động ôm cô vào trong xe, nhưng sau khi lên xe, anh chỉ ngồi ở bên kia, giữ khoảng cách với cô, Cổ Phi muốn dựa vào vai anh cũng không được, cho nên cô đã phải bỏ cuộc.

    Cô thầm gọi hệ thống,

    "Vượng Tài, anh đẹp trai ôm tôi lên xe là ai vậy?"

    "Người đàn ông thần bí giàu có nhất thành phố, nhân vật phản diện lớn nhất trong sách."
     
  5. SirenOvernight Ăn sữa chua phải liếm nắp!

    Bài viết:
    0
    Phần 1: Thiên Kim Giả

    Chương 4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nhân vật phản diện?" Cố Phi hơi nhướng mày, cảm thấy vô cùng kinh ngạc, "Người đẹp trai thế này sao lại trở thành nhân vật phản diện chứ?"

    Hệ thống truyền thông tin tìm được cho Cố Phi.

    Hai tuyến của tiểu thuyết gốc chạy song song, cô - nữ phụ, chịu trách nhiệm chính về tuyến tình yêu của nam nữ chính, trong khi nhân vật phản diện Lục Thanh Từ phụ trách tuyến sự nghiệp của nam nữ chính.

    Lục Thanh Từ năm nay 26 tuổi, anh tốt nghiệp một trường của Ivy League với bằng tiến sĩ kép về tài chính và quản lý, anh tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình ở tuổi 18. Hiện là người giàu nhất thành phố S và cũng nằm trong danh sách người giàu trên thế giới của Forbes, có thể gọi là người đứng đầu ngành tài chính ở thành phố S, vẫn còn độc thân.

    Còn về Lương Dật sau khi tốt nghiệp, anh ấy tiếp quản công ty, hành trình của anh ấy khá thuận lợi và nổi tiếng trong giới, công việc kinh doanh của nhà họ Lương cũng trở nên phát đạt.

    Tuy nhiên, công ty mà Cố Minh Nguyệt gia nhập tình cờ lại là tòa nhà trụ sở của nhà họ Lục, sau những ngày kết thân, Lục Thanh Từ đã bị sự dịu dàng và tốt bụng của Cố Minh Nguyệt thu hút nhưng phát hiện trong lòng cô ta đã có người khác mà đi vào con đường của kẻ ác.

    Từ đó về sau bắt đầu điên cuồng đối đầu với Lương gia và sự nghiệp của nam nữ chính bị đình trệ, Lương Dật thậm chí còn bị đuổi khỏi nhà. Tất nhiên, điều này cũng là để thúc đẩy cốt truyện đến cao trào.

    Lục Thanh Từ đột nhiên trở nên điên cuồng, trực tiếp bắt cóc Cố Minh Nguyệt và ép cô ấy kết hôn với anh ta bằng cách sử dụng Lương gia như một con bài để uy hiếp. Cố Minh Nguyệt thà chết chứ không nghe lời, Lương Dật liều mạng cứu cô, Lục Thanh Từ lúc này nhận ra rằng anh không thể xen vào mối quan hệ của họ, và cuối cùng quyết định từ bỏ.

    Ai biết, sự từ bỏ của anh lại trực tiếp cho nam nữ chính một cơ hội. Hai người thu thập bằng chứng rằng anh ta đã bắt cóc Cố Minh Nguyệt, đưa anh ta ra tòa và cuối cùng tống anh ta vào tù.

    Sau khi đọc phần giới thiệu bối cảnh, Cố Phi không nói nên lời, "Tác giả này dám viết thật đấy! Tổng tài giàu có vì yêu mà vào tù? Nữ chính dựa vào sự dịu dàng và tốt bụng cảm hóa tất cả mọi người?"

    Sở thích của con người thực sự độc đáo!

    Hệ thống: "Kí chủ, chúng ta không thể nghi ngờ cốt truyện đâu, tồn tại là hợp lý, cô chỉ cần diễn tốt vai trò của mình là được."

    "Hiểu rồi, hiểu rồi, ngươi nhiều lời quá,"

    Cố Phi lười biếng nói, "Vượng Tài, cậu trước đây từng nói, tôi chỉ cần giữ nguyên kết cục là nam nữ chính kết hôn thôi, đúng không?" Hệ thống nghe được nàng nói điều đó, đột nhiên có một dự cảm không lành, nhưng vẫn cắn răng nói: "Vâng, ký chủ".

    Cố Phi cười khanh khách, "Vậy người đàn ông này, tôi muốn rồi!".

    Xe chạy rất nhanh, nửa giờ sau liền dừng lại trước một bệnh viện tư nhân lớn.

    Lục Thanh Từ liếc qua, người phụ nữ trong xe từ từ tỉnh dậy, giống như một con mèo lười. Vẻ mặt cô có chút bối rối, giọng nói mang theo sự dịu dàng khó tả: "Đây là?"

    Lục Thanh Từ thản nhiên nói: "Bệnh viện."

    Tuy nói vậy nhưng anh cũng không có ý định đứng dậy. Chính chú Vương đã ân cần mở cửa cho Cố Phi,

    "Cô Cố, cô còn đi được không? Để tôi đỡ cô vào đó nhé?"

    Dù sao thì Lục Thanh Từ có tiếng là không gần nữ sắc, anh ấy đã du học nhiều năm ở nước ngoài nhưng bầu không khí cởi mở cũng không ảnh hưởng đến anh ấy, từ trước đến nay anh ấy luôn giữ mình trong sạch, làm sao có thể dễ dàng tiếp xúc thân thể với phụ nữ?

    Bây giờ nhìn thấy dáng vẻ lãnh đạm của anh, chú Vương cảm thấy đây mới là bộ dạng thật của anh Lục. Có thể là do trước đó cô Cố đột ngột hôn mê, anh không kịp phản ứng nên đã bắt được cô.

    Cố Phi cắn môi lắc đầu, "Không cần, cám ơn chú, tôi tự đi được rồi."

    Cô một tay giữ cửa xe, dùng sức đứng lên. Tuy nhiên, cô đi không vững, đầu vô tình đập vào nóc xe, khiến chú Vương giật mình: "Cô Cố, để tôi giúp.."

    Giọng nói đều đều của Lục Thanh Từ đột nhiên từ phía sau truyền đến: "Đừng nhúc nhích."

    Sau đó, anh bước ra khỏi xe.

    Chú Vương vội bước sang một bên nhường chỗ cho anh.

    Cố Phi cũng ngẩng đầu nhìn.

    Người đàn ông cao và mảnh khảnh, khí chất mạnh mẽ, bất kể là khuôn mặt hay khí chất của anh ta đều khiến người ta không thể rời mắt được. Anh cụp mắt, vươn bàn tay mảnh khảnh về phía cô, "Có thể đi không?"

    Cố Phi âm thầm rên rỉ, nắm tay anh, lộ ra nụ cười dịu dàng vô hại, "Tiên sinh, anh thật tốt".

    Tốt? Những người trong ngành coi Lục Thanh Từ là Diêm La với những thủ đoạn tàn nhẫn và quyết đoán, làm sao anh ta có liên quan gì đến từ tốt đây?

    Lục Thanh Từ cũng đang thưởng thức từ này, dù sao từ này cách anh quá xa.

    Do gót giày bị gãy nên chiều cao của hai chiếc giày khác nhau, Cố Phi bước đi khập khiễng, đi được vài bước thì gần như giẫm phải chân không. Lục Thanh Từ dường như cũng mất kiên nhẫn, nhíu đôi lông mày tao nhã, ngang ngược ôm lấy cô.

    Cố Phi sợ tới mức kêu lên một tiếng, vội vàng ôm lấy cổ anh. Khi xuống xe, cô không mặc áo len, dây áo mỏng đến mức gần như không thể nhìn thấy, bờ vai trần của cô dán chặt vào Lục Thanh Từ, dường như cô có thể cảm nhận được hơi ấm của người đàn ông xuyên qua lớp vải.

    Cô hít sâu một hơi, lộ ra vẻ mặt say sưa, trong lòng gợn sóng, không biết khi nào mới có thể ngủ được.. Vẻ mặt Lục Thanh Từ lãnh đạm, sải bước đi vào bệnh viện.

    Bệnh viện này có cổ phần của Lục Thanh Từ, tài xế đến văn phòng đăng ký chào hỏi, người phụ trách đón tiếp lập tức dẫn Lục Thanh Từ đến phòng cấp cứu tư nhân, đồng thời mời các chuyên gia đang trực ban đi qua.

    Trước khi chuyên gia đến, Lục Thanh Từ đặt Cố Phi lên chiếc ghế dài bên ngoài phòng khám, nửa quỳ xuống, dùng đầu ngón tay ấm nóng lướt qua mắt cá chân của cô, đột nhiên nói: "Đi giày cao như vậy, không mệt sao?".

    Người phụ nữ làn da trắng mịn, bắp chân thon thả, không có một chút mỡ thừa, đẹp như ngọc. Chỉ là giờ phút này rất không may, mắt cá chân sưng lên đầy vết bầm tím, giống như một bảng màu tương phản.

    Cố Phi bĩu môi, "Đương nhiên là mệt, nhưng có là gì, chỉ có giày cao gót mới có thể nâng vẻ đẹp của tôi lên mà thôi!"

    Cô quả thật có tư cách để nói ra lời này. Đôi mắt hạnh nhân, chiếc mũi cao và đôi môi anh đào, từng nét vẽ đều được chạm khắc vừa phải, sự ưu ái của ông trời dành cho cô ấy được thể hiện rõ rệt qua các đường nét trên khuôn mặt, cho dù có xộc xệch cũng không thể che giấu được vẻ đẹp quyến rũ của cô ấy.

    Lục Thanh Từ cười nhạt, cởi đôi giày cao gót chướng mắt ra, ném vào thùng rác.

    "Này, anh làm gì vậy!" Cố Phi ngăn lại, "Anh có biết đôi giày cao gót này đắt cỡ nào không? Sao anh có thể vứt chúng đi được?"

    Không biết vừa rồi là ai ngã vào trong vòng tay của hắn.

    "Tôi sẽ trả cho cô một đôi đắt tiền hơn," Lục Thanh Từ nhàn nhạt nói, gọi điện thoại trước mặt Cố Phi, "Gửi cho tôi một đôi giày nữ thoải mái.. cỡ ba mươi sáu."

    Cố Phi nhướng mày ngạc nhiên, người đàn ông này khá tỉ mỉ.

    Ngay khi cô đang suy nghĩ, hơi thở tuyết tùng trong trẻo rơi xuống, Lục Thanh Từ cởi áo vest khoác lên người cô.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...