Hiện Đại [Dịch] Kết Hôn Từ Lần Gặp Đầu Tiên - Gu Lingfei

Discussion in 'Box Dịch - Edit' started by Annie Dinh, Oct 8, 2024.

  1. Annie Dinh

    Messages:
    362
    Chương 147 & 148: Giả Say Làm Càn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vì hai chị em ở bên nhau nhiều năm, nên Liberty hiểu Serenity đủ để biết rằng em gái sẽ bảo vệ mình. Trong nỗ lực cố ý giữ em gái ở lại, Liberty lấy ra một chai rượu và uống với Serenity cho đến nửa đêm mới để hai vợ chồng rời đi.

    Serenity không có tửu lượng và Liberty ép rượu mạnh. Sau một ly, Serenity đã say. Cô thấy chóng mặt và loạng choạng rời nhà chị gái. Liberty tiễn cặp đôi trẻ ra cửa.

    Cô thường tham gia các buổi xã giao với sếp mình lúc còn đi làm. Sau khi quen được nồng độ cồn, Liberty có thể uống rượu vang rất tốt.

    "Zachary, Seren say rồi. Hãy chăm sóc con bé cẩn thận nhé." Liberty nói với em rể.

    Cô chuốc say em gái để Serenity không tìm Hank trả đũa. Liberty sợ nhà Brown sẽ liên kết lại tấn công Serenity nếu cô đến nhà họ. Gia đình Brown cũng vô lý như họ hàng của Liberty.

    "Em sẽ chăm sóc Serenity thật tốt, chị Liberty."

    Zachary giúp Serenity xuống cầu thang một cách dễ dàng. Sau khi Serenity xém ngã nhiều lần, Zachary phải bế cô lên và ẵm đi.

    "Tại sao cô lại uống khi cô không thể? Chị gái cô có lý do để mang chai rượu đó ra. Nhưng cô lại quá ngốc khi uống nó."

    Serenity vòng tay ôm cổ Zachary và thở dài. Với mùi rượu nồng nặc lan trong không khí, Zachary quay đầu đi với vẻ chán ghét và nói: "Đừng thổi hơi thở của cô vào tôi. Cô có mùi rượu hôi lắm."

    "Tôi thích!" Serenity áp mặt vào mặt anh. "Tôi sẽ làm anh thối chết. Tại sao anh không ngăn tôi lại khi anh nhìn thấu kế hoạch của chị tôi?"

    Zachary không thoải mái khi cô ở quá gần anh và gần như hất cô xuống đất.

    "Serenity!" Anh cau mày hét lên, "Tôi biết cô vẫn còn tỉnh táo. Đừng có hòng sờ mó!"

    Serenity cười khúc khích trước khi tựa đầu vào vai anh. "Tôi muốn trả thù Hank vì đã ngược đãi chị gái tôi. Tôi sẽ đi vào ngày mai nếu hôm nay tôi không thể đi. Tôi sẽ xông vào văn phòng anh ta để tìm anh ta! Sao anh có thể nói hơi thở của tôi hôi thế? Lần trước khi anh say, tôi thậm chí còn không phàn nàn về hơi thở của anh."

    Zachary lẩm bẩm: "Tôi không yêu cầu cô chăm sóc tôi khi tôi say, nhưng bây giờ cô cần tôi giúp bế cô."

    Serenity lẩm bẩm: "Tôi không yêu cầu anh bế tôi."

    Zachary không nói nên lời. Vâng, không có việc tốt nào mà không trả giá.

    Sau khi xuống cầu thang, Zachary nhét người vợ say xỉn của mình vào xe. Vì cô có xu hướng sờ mó anh, anh đẩy Serenity vào ghế sau để đôi tay lộn xộn của cô không cản trở việc lái xe của anh.

    Serenity không quan tâm đến điều đó khi lên xe, cô gục xuống và ngủ thiếp đi. Zachary quay lại liếc nhìn cô. Thấy cô đã ngủ thiếp đi mà không làm loạn, Zachary nheo mắt và không nói gì. Anh lặng lẽ lái xe đưa vợ về nhà.

    Giữa đường, người phụ nữ ngồi ghế sau giật mình và hét lên: "Lợn sẽ biết bay nếu đàn ông trở nên đáng tin cậy."

    Cô lại gục xuống và tiếp tục giấc mơ đẹp của mình. Zachary quay đầu lại nhìn cô lần nữa. Anh im lặng một lúc lâu mới cất giọng khàn khàn vang vọng trong xe:

    "Đừng đánh đồng tất cả đàn ông với nhau. Cần đủ loại người để tạo nên một thế giới. Một số người đàn ông không đáng tin cậy, nhưng cũng có những người đáng tin cậy."

    Zachary sẽ là một người đàn ông đáng tin cậy nếu anh yêu cô. Ngay cả khi giữa họ không có tình yêu, thì anh vẫn sẽ cố gắng hết sức làm tròn bổn phận của một người chồng trong sáu tháng tới.

    Người phụ nữ ngồi ở ghế sau không trả lời. Zachary không chờ cô sẽ trả lời. Chẳng bao lâu sau họ đã trở lại Brynfield. Zachary đỗ xe, bước xuống và mở cửa ghế sau.

    Anh thò đầu vào gọi cô gái: "Chúng ta về nhà rồi Serenity. Xuống xe đi."

    Khi Zachary đánh thức, Serenity ngồi dậy và dụi mắt một cách ngây thơ rồi nhìn thẳng Zachary không chớp mắt. Đột nhiên cô dang rộng cánh tay và nói với ánh mắt lấp lánh: "Bế tôi ra khỏi xe đi, anh chàng đẹp trai."

    Zachary nhăn mặt, đưa tay ra đánh đầu cô. Giọng anh trở nên lạnh lùng: "Tôi đã cảnh cáo cô rồi. Đừng có giả vờ say và lợi dụng tôi. Cô có thể say, nhưng cô tỉnh táo. Cô biết rõ hành động của mình mà."

    Serenity thực sự đã nhận thức được điều đó. Nhưng rượu đã khiến cô trở nên bốc đồng. Bất chấp bị cảnh báo nhiều lần, Serenity vẫn không thể quản cánh tay mình.

    Không đời nào một người đàn ông to lớn như anh lại sợ bị một cô gái trẻ quấy rối. Anh sẽ trở thành trò cười nếu chuyện này lan truyền ra ngoài.

    "Zachary.." Serenity cười khúc khích và hỏi: "Anh có vấn đề giống như người thừa kế của nhà York không?"

    Anh ngây thơ hơn cô trong chuyện tình cảm giữa đàn ông và phụ nữ. Khi rượu đã lên đến đỉnh điểm, Serenity có gan trêu chọc anh.

    "Vấn đề gì thế?"

    "Hoặc là anh không được hoặc là anh phải xử theo cách khác."

    Mặt Zachary đen lại.

    "Nội cứ làm mối cho anh và tôi. Tôi nghĩ một người đàn ông độc thân ở độ tuổi ba mươi thì hẳn phải xấu xí. Tôi nhận ra mình đã sai khi gặp anh. Anh không xấu xí. Thực ra anh rất hấp dẫn." Vậy nên tôi đang nghĩ liệu có phải anh có vấn đề gì không.. "

    Serenity cười khúc khích và tay thì vuốt ve khuôn mặt góc cạnh của anh.

    " Zachary, anh định đánh vợ à? Tôi nên nói với anh ngay rằng tôi được đào tạo khả năng tự vệ. Tôi sẽ đánh anh nếu anh động tay vào tôi. Ôi trời! Tôi muốn hôn khuôn mặt đẹp trai của anh quá. Hay là anh hôn tôi một cái đi? Nào. Chu môi lên.. "

    Những hành động xấc xược và kiêu ngạo của Serenity đã khiến Zachary mất kiểm soát. Anh ép cô xuống ghế sau. Cơ thể lực lưỡng của anh cao hơn cô. Anh nắm chặt đôi tay đang làm loạn của cô đặt trên đầu cô. Sau đó, anh cúi đầu và bịt chặt đôi môi đang mở của cô. Được thôi, anh sẽ cho cô xem!

    Có lẽ Serenity đã say vì lần này cô không rơi vào trạng thái sốc như trước, thay vào đó, cô đáp lại bằng sự nồng nhiệt qua đôi môi.

    Zachary định trao cho cô một nụ hôn lướt nhẹ, nhưng phản ứng của cô đã đánh thức tiềm năng ẩn sâu bên trong anh. Anh dùng lưỡi mình khóa lưỡi cô bằng một nụ hôn sâu.

    Sau nụ hôn, Zachary bước ra khỏi xe và nắm lấy chân cô để kéo cô ra ngoài. Anh bế cô ra khỏi xe và vác cô lên vai rồi đóng sầm cửa lại. Zachary bước đi với Serenity nằm sắp trên vai.

    Serenity còn đang quay cuồng vì nụ hôn thì bị nhấc khỏi ghế trước khi cô kịp hiểu chuyện gì. Điều tiếp theo cô nhận ra là Zachary đã vác cô trên vai. Áp lực đè lên bụng khiến Serenity cảm thấy không thoải mái, cô phản kháng:

    " Zachary! Zachary! Thả tôi xuống! "

    Anh quá thô lỗ! Ít nhất Zachary cũng nên thể hiện một chút tình thương dịu dàng. Anh làm ngơ trước tiếng kêu la của cô.

    " Zachary, tôi hứa sẽ không tán tỉnh anh nữa đâu. Tôi sẽ tuân thủ hợp đồng của anh. Giờ thì thả tôi xuống đi. Tôi thấy buồn nôn. Tôi sẽ nôn mất. Đừng trách tôi nếu tôi nôn lên người anh nhé! "

    Zachary cảnh báo cô:" Đừng nôn vào người tôi. "

    " Vậy thì thả tôi xuống đi. Tôi thấy buồn nôn. "

    " Cô vẫn còn say? "

    " Còn. Ồ, không. Tôi khá tỉnh táo. Không, chỉ một nửa.. Tôi đã tỉnh táo một chút."

    Sau câu trả lời của cô, Zachary cong môi nhưng nhanh chóng mím chặt lại. Anh đặt cô xuống để cô có thể tự đi. Kế tiếp anh bỏ cô lại và bước đi.

    * * * Anh ta có điên không?
     
Trả lời qua Facebook
Loading...