56
0
- Kiếm tiền
- ThanhHằng170204 đã kiếm được 560 đ
Cửu Trương Cơ
Trình bày: Diêu Lục Nhất
Tác từ: Trương Phú Quý
Tác khúc: Châu Kỳ
Biên khúc: Trần Lâm
Trình bày: Diêu Lục Nhất
Tác từ: Trương Phú Quý
Tác khúc: Châu Kỳ
Biên khúc: Trần Lâm
Bài hát "Cửu Trương Cơ" do Diêu Lục Nhất thể hiện là một khúc cổ phong đượm buồn, lấy hình tượng dệt gấm, se tơ và luân hồi làm trục cảm xúc, kể về một mối tình kéo dài qua nhiều kiếp nhưng mãi lỡ làng, không thể trọn vẹn. Ngay từ nhan đề, "Cửu Trương Cơ" đã gợi ra chín lần thoi dệt, tượng trưng cho chín tầng tình cảm, chín vòng nhân duyên chồng chéo, cũng là chín lần trái tim bị kéo căng giữa nhớ thương và tiếc nuối.
Mở đầu bài hát, hình ảnh "thời gian như thoi đưa" xuất hiện, vừa gấp gáp vừa lạnh lùng. Mỗi thoi dệt trôi qua không chỉ mang theo năm tháng mà còn dệt thêm một lớp si tình. Những sợi tơ tình "trăm ngả, ngàn mối" rối ren đến mức chính người trong cuộc cũng không còn phân biệt được đâu là khởi đầu, đâu là kết thúc. Dù cố dệt nên một tấm gấm đẹp đẽ, tượng trưng cho ước mơ lứa đôi, thì mối tương tư ấy vẫn "khó gửi, khó trao", như thể tình cảm vốn đã sinh ra trong định mệnh bất toàn.
Phần điệp khúc đẩy nỗi đau lên cao trào với hình ảnh "quanh đi quẩn lại, tìm hoài tìm mãi". Hai con người như bị cuốn trong vòng xoáy luân hồi, hết kiếp này sang kiếp khác vẫn lạc mất nhau. Đau đớn nhất không phải là chia lìa, mà là đối diện mà không nhận ra nhau, ký ức tiền kiếp còn đó nhưng lời nói lại nghẹn nơi cổ họng. Cảm giác muốn nói mà không thành lời khiến tình yêu trở nên bất lực, chỉ còn lại oán hận mơ hồ với số mệnh.
Ở đoạn sau, bài hát chuyển sang lời nguyện ước đầy bi thương: "Nguyện hóa thành tảng đá xanh nơi cuối chân trời", "khắc sâu trong tim duy nhất một cái tên". Đó là sự lựa chọn đứng yên vĩnh viễn, chấp nhận cô độc để giữ trọn ký ức về người mình yêu. Hình ảnh "cánh bướm luân hồi, kén tằm tự trói" và "tơ xuân cắt chẳng đứt" càng nhấn mạnh sự ràng buộc dai dẳng của tình cảm càng giãy giụa càng vướng sâu, càng muốn quên lại càng nhớ.
Lời bài hát
光阴如梭
一梭才去一梭痴
情丝百转
丝丝缠乱犹不知
织一段锦绣
纹饰并连理双枝
难寄托这相思
兜兜转转
朝花夕拾却已迟
寻寻觅觅
醉生梦死又一世
还记得前生盟誓
欲言竟无词
恨对面不相识
我愿化作望断天涯
那一方青石
镌刻心头是你的名字
轮回彩蝶
化茧自缚之久
春蚕丝剪不断
共缠绵
生生世世
兜兜转转
朝花夕拾却已迟
寻寻觅觅
醉生梦死又一世
还记得前生盟誓
欲言竟无词
恨对面不相识
我愿化作望断天涯
那一方青石
镌刻心头是你的名字
轮回彩蝶
化茧自缚之久
春蚕丝剪不断
共缠绵
生生世世
我愿化作望断天涯
那一方青石
镌刻心头是你的名字
轮回彩蝶
化茧自缚之久
春蚕丝剪不断
共缠绵
生生世世
剪不断
共缠绵
生生世世
Pinyin
Guāng yīn rú suō yī suō cái qù yī suō chī
Qíng sī bǎi zhuǎn sī sī chán lùan yóu bù zhī
Zhī yī dùan jǐn xìu wén shì
Bìng lían lǐ shuāng zhī
Nán jì tuō zhè xiāng sī
Dōu dōu zhuǎn zhuǎn zhāo huā xī shí què yǐ chí
Xún xún mì mì zùi shēng mèng sǐ yòu yī shì
Hái jì dé qían shēng méng shì
Yù yán jìng wú cí
Hèn dùi mìan bù xiāng shí
Wǒ yùan hùa zuò wàng dùan tiān yá nà yī fāng qīng shí
Zhùan kè xīn tóu shì nǐ de míng zì
Lún húi cǎi dié hùa jiǎn zì fù
Zhī jìu chūn cán sī
Jiǎn bù dùan gòng chán mían
Shēng shēng shì shì
Dōu dōu zhuǎn zhuǎn zhāo huā xī shí què yǐ chí
Xún xún mì mì zùi shēng mèng sǐ yòu yī shì
Hái jì dé qían shēng méng shì
Yù yán jìng wú cí
Hèn dùi mìan bù xiāng shí
Wǒ yùan hùa zuò wàng dùan tiān yá nà yī fāng qīng shí
Zhùan kè xīn tóu shì nǐ de míng zì
Lún húi cǎi dié hùa jiǎn zì fù
Zhī jìu chūn cán sī
Jiǎn bù dùan gòng chán mían
Shēng shēng shì shì
Wǒ yùan hùa zuò wàng dùan tiān yá nà yī fāng qīng shí
Zhùan kè xīn tóu shì nǐ de míng zì
Lún húi cǎi dié hùa jiǎn zì fù
Zhī jìu chūn cán sī
Jiǎn bù dùan gòng chán mían
Shēng shēng shì shì
Jiǎn bù dùan gòng chán mían
Shēng shēng shì shì
Lời Việt
Thời gian như thoi dệt,
Một thoi qua, một thoi lại hóa si tình.
Tơ duyên trăm ngả,
Sợi sợi quấn rối mà nào hay biết.
Dệt một đoạn gấm vóc,
Hoa văn liền cành, song chi kết tóc,
Vẫn khó gửi trọn mối tương tư.
Quanh đi quẩn lại,
Hoa sớm nhặt rồi, chiều đã muộn.
Tìm hoài tìm mãi,
Say mộng một đời, lại thêm một kiếp.
Vẫn nhớ lời thề tiền kiếp,
Muốn nói mà không thành lời,
Chỉ hận đối diện mà chẳng nhận ra nhau.
Ta nguyện hóa thành,
Tảng đá xanh trông mòn chân trời.
Khắc sâu nơi tim,
Chỉ một cái tên là nàng.
Luân hồi cánh bướm,
Tự buộc mình trong kén tằm.
Tơ xuân cắt chẳng đứt,
Cùng quấn quýt,
Đến tận sinh sinh thế thế.
Quanh đi quẩn lại,
Hoa sớm nhặt rồi, chiều đã muộn.
Tìm hoài tìm mãi,
Say mộng một đời, lại thêm một kiếp.
Vẫn nhớ lời thề tiền kiếp,
Muốn nói mà không thành lời,
Chỉ hận đối diện mà chẳng nhận ra nhau.
Ta nguyện hóa thành,
Tảng đá xanh trông mòn chân trời.
Khắc sâu nơi tim,
Chỉ một cái tên là nàng.
Luân hồi cánh bướm,
Tự buộc mình trong kén tằm.
Tơ xuân cắt chẳng đứt,
Cùng quấn quýt,
Đến tận sinh sinh thế thế.
Ta nguyện hóa thành,
Tảng đá xanh trông mòn chân trời.
Khắc sâu nơi tim,
Chỉ một cái tên là nàng.
Luân hồi cánh bướm,
Tự buộc mình trong kén tằm.
Tơ xuân cắt chẳng đứt,
Cùng quấn quýt,
Đến tận sinh sinh thế thế.
Cắt chẳng đứt,
Vẫn quấn quýt,
Sinh sinh thế thế.

