Kinh Dị Cuộc Hành Trình Kinh Hoàng Trên Núi Sương Mù - Vô Danh

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Vũ thị hồng, 27 Tháng tư 2024.

  1. Vũ thị hồng

    Bài viết:
    50
    Tên Truyện: Cuộc Hành Trình Kinh Hoàng Trên Núi Sương Mù

    Tác giả: Vô Danh

    Thể loại: Kinh Dị


    [​IMG]

    Trong một ngày cuối tuần đầy nắng, nhóm bạn gồm có Alex, Sarah, Mike, Emily và David quyết định thực hiện một chuyến đi phượt đầy mạo hiểm đến một khu rừng rậm xa xôi. Với túi ngủ và trang thiết bị cần thiết, họ lên đường khám phá núi rừng sâu thẳm, không hề biết rằng họ đang bước vào một cuộc hành trình kinh hoàng mà họ sẽ không bao giờ quên.

    Một lần rời khỏi thị trấn, họ bắt đầu cuộc hành trình của mình qua những con đường quanh co và đồi núi uốn lượn. Ánh mặt trời chiếu sáng qua tán cây, tạo ra những bóng râm lạ mắt trên mặt đất rêu phong.

    "Cảm giác tuyệt vời, phải không?" Sarah, người dẫn đầu nhóm, nói với một nụ cười rạng rỡ. "Núi rừng này sẽ mang lại cho chúng ta những trải nghiệm đáng nhớ nhất."

    Nhóm bạn đi qua những con suối nhỏ và dưới những gốc cây rợp bóng mát. Họ cảm thấy sự hân hoan và sự tự do của việc tiếp xúc với tự nhiên.

    Nhưng khi mặt trời chìm xuống và bóng đêm bao phủ lên mặt đất, không gian trở nên u tối và đáng sợ hơn. Họ cảm thấy bản thân mình bị mất dần trong sự im lặng và bóng tối của khu rừng đêm.

    "Hãy tìm một nơi để cắm trại," Mike gợi ý, giọng nói của anh ta thấp thoáng trong bóng tối. "Chúng ta cần nghỉ ngơi trước khi tiếp tục hành trình vào sáng mai."

    Nhóm bạn tìm thấy một cánh rừng dày đặc, nơi mà họ quyết định cắm trại cho đêm. Họ dựng lều, châm lửa và chuẩn bị bữa ăn tối với những thực phẩm hòa mình với thiên nhiên.

    Tuy nhiên, trong khi họ ngồi quanh lửa và thưởng thức bữa ăn, một cảm giác không an toàn bắt đầu phát triển trong tâm trí của họ. Họ cảm nhận được sự im lặng kỳ lạ và cảm giác rằng họ không cô đơn trong khu rừng đêm này.

    "Anh nghĩ chúng ta cần phải chú ý hơn đến môi trường xung quanh," Alex nói, ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào bóng tối xung quanh.

    Nhóm bạn cảm thấy sự lo lắng và căng thẳng tăng lên, nhưng họ quyết định tiếp tục với kế hoạch của mình. Họ rửa bát, dọn dẹp sau bữa ăn và chuẩn bị đi ngủ.

    Trong lều, họ cảm thấy một sự căng thẳng khó chịu khi bóng đêm dần trở nên tối hơn và tối hơn. Âm thanh của khu rừng đêm vang lên xung quanh, nhưng có một điều gì đó không đúng. Có một điều gì đó khác biệt về âm thanh này, một cái gì đó kỳ quái và đáng sợ.

    Trong giấc mơ của mình, Emily nghe thấy tiếng rên rỉ lạ kỳ, một âm thanh kỳ quái và ám ảnh. Cô mở mắt và nhận ra rằng cô ấy không ở trong giấc mơ. Tiếng rên rỉ vẫn còn đó, và nó đến từ bên ngoài lều.

    Cô nói thì thầm vào tai của Mike, nhưng anh ta vẫn đang ngủ say sưa. Nhưng khi cô nói chuyện với Sarah, Sarah chỉ cười và nói đó chỉ là âm thanh của khu rừng đêm.

    Tuy nhiên, Emily cảm thấy sự lo lắng không dứt, và cô quyết định kiểm tra xem có gì đang diễn ra bên ngoài lều. Cô mở cửa lẻn ra ngoài, ánh đèn pin chiếu sáng vào bóng tối xung quanh.

    Nhưng điều gì đó không đúng. Cô cảm thấy sự im lặng đáng sợ và cảm giác rằng có một cái gì đó đang rình rập trong bóng tối. Cô nghe thấy tiếng rên rỉ lạ mắt, và cảm giác rằng có một cái gì đó đang lẩn khuất trong bóng tối xung quanh.

    Quay lại lều, cô chạy đến Sarah và nói với cô ấy về những gì cô đã nghe và cảm nhận được. Sarah lắng nghe và sau đó cười.

    "Đó chỉ là trí tưởng tượng của em," cô nói, giọng nói của cô trầm lắng. "Không có gì đáng sợ ở đây."

    Nhưng Emily không thể ngừng cảm thấy sự lo lắng và sự sợ hãi trong lòng cô. Cô cảm thấy có một cái gì đó đang ẩn nấp trong bóng tối của khu rừng đêm này, và cô biết rằng họ không thể tiếp tục ở lại ở đây thêm một đêm nữa.

    Khi mặt trời mọc, nhóm bạn quyết định sớm rời khỏi nơi đây và tiếp tục cuộc hành trình của họ. Họ đóng gói lều, thu dọn trang thiết bị và chuẩn bị đi tiếp.

    Nhưng khi họ chuẩn bị rời khỏi nơi đây, họ nhận ra rằng Emily đã biến mất.

    "Em ấy đâu rồi?" Sarah hỏi, giọng nói của cô ấy lúng túng và lo lắng.

    Nhóm bạn bắt đầu tìm kiếm Emily khắp nơi, nhưng không thấy dấu vết nào của cô ấy. Họ gọi tên cô ấy và đi qua từng góc khuất của khu rừng, nhưng không có gì.

    Khi họ tiếp tục tìm kiếm, họ nghe thấy một tiếng kêu rên rỉ lạ phát ra từ bên kia sườn núi. Họ chạy về phía tiếng kêu và tìm thấy Emily, đang nằm trên một tảng đá, với ánh mắt trống rỗng và khuôn mặt kinh hoàng.

    "Em ấy làm sao?" Mike hỏi, giọng nói của anh ta run rẩy.

    Nhưng Emily không trả lời. Cô chỉ nhìn vào không gian trước mặt cô, nhưng ánh mắt cô trống rỗng và bất động.

    Họ cố gắng đưa Emily trở lại trại và tìm cách liên lạc với các dịch vụ cứu hộ. Nhưng khi họ cố gắng, họ nhận ra rằng họ đã mất sóng và không thể gửi tin nhắn hoặc cuộc gọi nào ra ngoài.

    Khi đêm xuống, không gian trở nên u ám và đáng sợ hơn. Họ cảm nhận được sự áp đặt của cái gì đó kỳ quái và nguy hiểm, và họ biết rằng họ phải tìm cách rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt.

    Nhưng trong khi họ chuẩn bị đi, họ nghe thấy tiếng bước chân gầm gừ, tiếng kêu rên lạ thường và hình ảnh kinh hoàng xuất hiện trước mắt họ.

    Họ cảm thấy sự kinh hoàng và sợ hãi tràn ngập cảm xúc của họ, và họ biết rằng họ phải tìm cách trốn thoát khỏi khu rừng đêm này, trước khi họ trở thành nạn nhân tiếp theo của sự kinh hoàng ẩn nấp trong nó.

    Từ đó, không ai biết chắc chắn về số phận của nhóm bạn. Câu chuyện về cuộc hành trình kinh hoàng trên núi sương mù vẫn tiếp tục tồn tại, như một cảnh báo cho những kẻ dũng cảm muốn mạo hiểm vào địa ngục và kinh hoàng.

    Hết

    Cám ơn các bạn đã quan tâm theo dõi.
     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...