Chát! Chát! Bụp!
- Đình đánh trúng đầu nhận một điểm, hết thời gian người thắng cuộc là Đình.
Trọng tài thông báo kết thúc trận đấu. Huy ngồi bệt xuống, dáng người mệt mỏi, hôm nay là trận thua thứ 10 trong tuần này, đúng ra là cậu chưa thắng lần nào. Từ hồi rời hội quán kiếm đạo ở Việt Nam sang từ hội quán kiếm đạo ở Tokyo thì hầu như trận nào cậu cũng thua.
Một bóng dáng của con gái thanh mảnh tiến tới Huy.
- Này! Mới thua có xíu mà trông cậu thảm hại vậy?
Đó là My, bạn thuở nhỏ của Huy, là con lai Nhật - Việt.
- Có lẽ tớ nên bỏ kiếm đạo thôi, tập mãi mà chẳng ăn nổi người mang danh là kém nhất hội quán!
Huy đáp trả với giọng chán nản.
Ngay tích tắc My nắm áo cậu và mắng:
- Tên ngốc này! Mới đó mà đã từ bỏ à, đừng quên rằng ông cậu từng là tay kiếm đạo cừ khôi nhất thế giới nhá, không lẽ cậu muốn làm mất mặt ông cậu à.
Huy phân trần:
- Nhưng tớ phải cháu ruột ổng đâu dù gì cũng là do ổng lụm về thì làm sao mà tớ có cái gene kiếm đạo như ổng được?
Chát!
My tát Huy một cái rõ đau và nói giọng buông xuôi:
- Tôi thật thất vọng về cậu, nhưng người thất vọng nhất không phải tôi mà là ông cậu đó.
My bỏ đi một mạch, Huy tựa lưng vào tường, nhắm mắt và nghĩ về quá khứ.
Mười năm trước, có một cậu bé tám tuổi bị ba mẹ bán cho bọn buôn trẻ em, họ đúng ra cũng chẳng phải ba mẹ nhóc mà cũng chỉ là nhặt về nuôi để mà đợi đến khi có thể bán được thôi. Từ lúc ấy, cậu bé bị đối xử không khác gì một con vật, bị chúng đánh đập, bắt nhịn đói, nhốt trong những nơi tăm tối. Mỗi lần bọn chúng bực tức điều gì thì liền cậu ra để mà hành hạ. Tưởng chừng cuộc đời cậu chỉ tới đây là hết, thì ông ấy xuất hiện và cứu lấy cuộc đời cậu. Trước mặt cậu là một ông lão tầm 60 tuổi, dù gương mặt già dặn nhưng ông lại có thân hình chắc khỏe như thanh niên. Ông tiến đến cậu, tay ông cầm một thanh kiếm gỗ rướm đầy máu, ông quỳ xuống cho vừa tầm người cậu, ôm chầm lấy cậu và nói:
- Không sao rồi cậu bé! Ta sẽ bảo vệ cậu! Cậu sẽ được sống như những đứa trẻ khác.
Ông lão bế cậu lên vai và dẫn cậu ra phía cửa chứa đầy tia sáng ban mai, thứ mà cậu tưởng chừng không thể nhìn thấy nó một lần nữa. Từ ngày sống với ông nuôi, cậu luôn thấy ông mang kiếm gỗ ra tập luyện. Những đường kiếm nhanh, mạnh dứt khoát, và thêm những tiếng hét oai hùng mỗi khi vung kiếm, ánh mắt kiên cường không run sợ trước kẻ thù, khiến cậu bé dường như lôi cuốn vào nó.
- Cháu chắc chứ Huy?
Ông lão vừa nói vừa nhâm nhi tách trà nóng.
- Dạ chắc ạ, cháu cũng muốn được bảo vệ mọi thứ như ông đã bảo vệ cháu ạ.
Nhìn vào ánh mắt đầy quyết tâm của cậu bé, ông lão cười to:
- Hahaha! Ánh mắt rất chân thật và quyết tâm, năm giờ sáng mai ra sân tập đấy, không được ngủ nướng đâu và ta rất nghiêm khắc đó.
Nhóc Huy vui vẻ gật đầu và quay về phòng mình ngủ để chuẩn bị cho ngày mai. Cậu vui mừng đến mức trong mơ cậu thấy mình trở thành vô địch kiếm đạo nữa cơ.
Nhà ông lão là một hội quán kiếm đạo nhỏ nằm trong con hẻm sâu của thành phố. Ông có hai người đệ tử duy nhất là anh Chín và chú Jin, anh Chín là người đã năn nỉ muốn gãy lưỡi chỉ để được ông nhận làm đồ đệ, còn chú Jin là người Nhật là con ông Touwa, người bạn đồng môn của ông nuôi nhóc Huy, khi hai người theo học kiếm đạo ở Okinawa.
Do ông Touwa bị chấn thương trong trận đấu kiếm đạo, vì vậy mà không thể tiếp tục quản lí hội quán nên đã cho chú Jin, theo học ông nuôi nhóc Huy để có thể tiếp tục duy trì hội quán.
Cậu nhóc Huy đã không phật lòng ông khi đã thể hiện khả năng của mình, cậu đã hạ gục và trở thành quán quân của giải đấu trẻ ở Việt Nam. Nhưng mọi thứ đã thay đổi khi băng nhóm buôn người năm xưa quay lại để trả thù ông, ông đã chiến đấu rất rất dũng mãnh để bảo vệ mọi người, nhưng do tuổi tác đã cao nên ông không thể chống chọi được với bọn chúng như xưa nữa. Ông ngã quỵ, toàn thân đầy máu, trong cơn hấp hối ông vẫn mỉm cười với Huy, lúc ấy cậu ấy đã mếu máo với ông:
- Ông ơi! Đừng bỏ cháu, cháu hứa sẽ trở thành tay kiếm đạo cừ khôi nhất thế giới, cháu sẽ không làm mất mặt ông đâu.
Đang nhớ lại những hồi ức đầy cảm xúc ấy thì Huy bị thức tỉnh bởi một vòng tròn ma thuật* xung quanh mình. Cậu muốn đứng dậy để ra khỏi đó, nhưng không được, cơ thể cậu như bị tê liệt, tứ chí cậu phân rã thành những hạt ánh sáng vàng óng và cậu thiếp đi mất.
*Vòng tròn ma thuật: Là một hình tròn nằm ở dưới mặt đất, khác với những tác phẩm về phép thuật, thì vòng tròn này là một thánh chú dùng để triệu hồi các hiệp sĩ huyền thoại, do truyện chính chưa hoàn thành nên tác giả sẽ chỉ giới thiệu sơ về vòng tròn ma thuật. Tác giả sẽ nói về nó cụ thể hơn ở phần zero (nguyên bản) của nó nhé.