Chương 3:
(Dưới một thành phố)
[BOOK]Mộ Hâm không về công ty mà lái xe đến một bìa rừng. Men theo con đường mòn nhỏ nhắn, hai bên là hai hàng cổ thụ như vươn đến tận chín tầng mây. Tiếng quạ kêu hòa lẫn tiếng lá rơi xào xạc đem đến cảm giác lạnh lẽo thấm vào tận sương tủy.
Khó mà tưởng tượng nơi thế này lại có một căn biệt thự cổ kính, rộng lớn.
Theo thời gian, nó dần trở nên cũ kĩ
Do ít được chăm sóc, hai bên tường đã mọc đầy dây leo, cỏ đã cao gần lên đến đỉnh đầu. Điều kì lạ là bên trong lại được dọn dẹp sạch sẽ.
Trước đây nó vốn là nơi ở của gia tộc họ Lý, nhưng vì cuộc thảm sát năm đó mà bị bỏ hoang, còn có tin đồn về ma quỷ nên chẳng ai dám đến gần.
Tiếng kéo cửa "kẽo kẹt", tiếng "lộc cộc" khi bước lên cầu thang cùng ánh nến vàng như ẩn như hiện làm bầu không khí càng thêm quỷ dị. Hàng cổ thụ um tùm hứng đi những tia sáng làm bên trong lâm vào bóng tối bất kể đêm ngày.
Trong một căn phòng, Thiên Nhất (đã đề cập đến ở chương 1: Nhé các nàng) cùng một người đàn ông ngồi trên chiếc ghế đối diện, tay gõ bút xuống bàn theo từng nhịp. Hai người với hai dáng vẻ đối lập nhau nhưng khi đem ra cùng so sánh lại không thể phát hiện điểm không đúng.
Người đàn ông đó là Thái Hiên, chủ nhân của căn nhà này.
Trái ngược với vẻ nho nhã, ôn nhu của Thiên Nhất, Lý Thái Hiên lại tỏa ra khí thế sát lạnh, tàn nhẫn cùng nguy hiểm.
Mộ Hâm bước vào tự nhiên ngồi xuống cạnh Thiên Nhất. Đôi mắt hướng về phía đối diện, lúc này âm thanh gõ bút cũng đã biến mất. Cả căn phòng đã trở về dáng vẻ yên tĩnh vốn có
Mộ Hâm: "Có lẽ bác đã biết lý do cháu đến đây"
Lý Thái Hiên: "Ta muốn nghe chính con nói"
Mộ Hâm: "Lời Hứa đã đến lúc thực hiện rồi, ngoài con ra sẽ không còn ai thích hợp"
Sau một hồi suy tư, người đàn ông trung niên chậm rãi lên tiếng: "Ta biết rồi, mong con không làm ta thất vọng"
Nhận được câu nói vừa ý, Mộ Hâm cũng không ở lâu, lúc này căn phòng chỉ còn lại hai người.
Thiên Nhất đang im lặng nãy giờ bỗng cất tiếng nơi: "Cha không định nói cho em ấy biết sao"
Người đàn ông nhanh chóng đáp lại không chút do dự "Đây là sự lựa chọn tốt nhất cho nó, trước sau gì nó cũng sẽ biết nhưng không phải là bây giờ"
Ông sao lại không nhận ra vẻ lo lắng trong mắt thằng bé chứ, dù không phải do ông sinh ra nhưng nó đã cùng gia đình ông lớn lên, tình cảm của nó dành cho Darly cũng không ít hơn ông.
Lý Thái Hiên bước đến vỗ vào bã vai anh: "Đi, Chúng ta đi đón con bé"
* * *
Chiếc xe nhanh chóng di chuyển đến một khu nghĩa trang, dường như đã quen thuộc, hai người bước lên tầng bậc.
Xa xa đã thấy bóng dáng một cô gái trong bộ váy trắng nhẹ nhàng. Bóng dáng ấy toát lên vẻ cô độc khiến họ đau lòng không thôi, Hai con mắt dù đã đỏ hoe nhưng vẫn chưa rơi một giọt lệ nào, nét mặt lộ rõ nỗi thống khổ.
Trên bia mộ là tấm hình một cô gái, môi nở nụ cười hiền dịu, nhẹ nhàng mà ấp áp. Bên cạnh là đóa hoa ly trắng.
Nghe tiếng bước chân, cô nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc, nở nụ cười gượng.
"Hai người đến thăm mẹ sao"
Lý Thái Hiên bất đắc dĩ thở dài "Trời cũng gần tối rồi, chúng ta nhanh chóng về thôi"
Cô gái lưu luyến gật đầu, bước từng bước nặng nề rời đi, ánh mắt xẹt qua một tia tàn nhẫn.
Chiếc xe vừa rời đi, trên mộ đã xuất hiện thêm một đóa hoa tươi, người đàn ông thì thầm điều gì đó. Giây phút này đã chính thức mở đầu cho sự chờ đợi năm năm qua
* * *
Trong xe,
Lý Thái Hiên nhìn đứa con gái đang ngồi bên cạnh lên tiếng: "Darly, cha sẽ cho phép con điều tra nội tình chuyện này"
"Thật chứ" cô kinh ngạc lên tiếng
"Con cũng biết nếu chỉ mình con sẽ không có khả năng đó, con cần sự trợ giúp của một người"
"Là ai ạ" Darly hơi ngạc nhiên với câu nói này, Hơn ai hết cô hiểu rõ ba mình là người lợi hại thế nào. Thân phận của ông không hề nhỏ, có sự đề cao, tín nhiệm người khác như thế thì đây là lần đầu tiên.
Có vẻ như đã lường trước vẻ mặt này của con, ông nhẹ nhàng nói ra cái tên mà cả đời này cô sẽ không thể nào quên được: "Mộ Hâm"
"Mộ Hâm" cô âm thầm nhẩm lại cái tên này, không biết sao lại có cảm giác thân thuộc.
Nhìn hướng xe đi ngược so với nơi ở của ba, Darly có thể đoán được nhưng vẫn muốn khẳng định lại điều mình đang nghĩ: "Ba phải đi sao"
"Ừ, nơi đó ba không thể rời đi quá lâu"
Nét mặt cô gái hiện lên vẻ mất mát nhưng chỉ vài giây sau lại biếng mất. Lý Thái Hiên vốn đã nhìn ra, nhẹ nhàng ôm con vào lòng an ủi.
Hazzz, Thế giới của ta vốn quá nguy hiểm, chỉ mong quyết định này có thể giúp con vô lo vô nghĩ, sống đúng với cái tên mà mẹ con đã đặt "an nhiên"
* * *
Sau khi tiễn Lý Thái Hiên rời đi, Thiên Nhất đưa cô về căn hộ gần trung tâm thành phố.
Đây là nơi cô ở lại khi đến nơi này, đa phần thời gian Darly sinh sống ở ý, căn hộ sẽ được Thiên Nhất cho người sang dọn dẹp. Nhìn tổng thể khá tiện nghi và đơn giản, đồ dùng cá nhân cũng không nhiều. Vốn dĩ Thiên Nhất bảo cô sang ở chung tại căn biệt thự của anh nhưng vì tính tình vốn độc lập, cô muốn ở một mình. Thấy vậy anh cũng không ép nữa.
Tiểu Đào mặt dù là người hướng ngoại, cô và Thiên Nhất cũng chẳng lạ lẫm gì nhưng vì cô cần phải nghiên cứu y thuật. Không tiện có người khác nên đã tự mua cho mình một căn biệt thự khác, tất nhiên là sẽ có n chai lọ và cả đống chất hóa học.
Darly mệt mỏi đứng bên cửa kính nhìn xuống, những ánh điện xanh đỏ thấp sáng khắp con đường. Những dòng xe qua lại, ồn ào tấp nập. Không hiểu sao, lúc này cô lại thấy thật cô đơn.
Cô nhớ về khi lúc còn bé, một nhà ba người vui vẻ biết bao. Nhớ đến những cái ôm của ông bà nội, nhớ về những nụ cười ấm áp của mẹ. Tất cả đã không còn nữa, cô nhớ họ.
"Mẹ, đợi con nhé, con gái của mẹ sẽ lấy lại tất cả những gì họ đã gây ra cho chúng ta. Cả vốn lẫn lãi"
Nụ cười sắc lạnh đó làm người khác phải rùng mình, nếu ai biết đến sát thủ đầu bảng Darly. Cô gái ngông cuồng ấy mỗi khi nở nụ cười tà lạnh sẽ đại khai sát giới.
Đêm dần buông, cô gái đang nằm trên giường, mày nhíu chặt. Bên ngoài đang mưa nặng hạt.
"Cạch", cánh cửa phòng được mở ra. Cô chỉ cảm thấy bản thân như được sửi ấm, hương bạc hà dễ ngửi, trên mặt có gì đó ươn ướt chạm. Một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên trên đỉnh đầu.
"Em đây rồi, anh sẽ không bao giờ buông tay nữa"
Đôi lông mày từ từ giảng ra, quan sát kỹ có thể thấy được nụ cười mỉm nhẹ nhàng trên gương mặt
* * *
* * *
Tác giả có lời muốn nói:
Cảm ơn các tình yêu đã ủng hộ Moon, nếu mọi người có ý tưởng gì hay góp ý cho câu chuyện này nhớ comment cho Moon nhé.
Buổi tối vui vẻ~[/BOOK]