- Xu
- 150,968
16781
5,792
- Kiếm tiền
- Nhạc Việt Nam đã kiếm được 167810 đ
Con Xin Lỗi Mẹ Thiên Nhiên của Khánh DanDy là một ca khúc mang thông điệp nhân văn sâu sắc, vừa là lời xin lỗi chân thành gửi đến Mẹ Thiên Nhiên, vừa là lời thức tỉnh gửi đến mỗi con người về trách nhiệm bảo vệ môi trường và gìn giữ hành tinh xanh. Với giai điệu nhẹ nhàng, mộc mạc và ca từ giản dị nhưng thấm thía, bài hát khiến người nghe không chỉ xúc động mà còn phải suy ngẫm về những gì con người đã và đang làm với Trái Đất.
Ca khúc mở đầu bằng giọng điệu nhận lỗi: "Con đã sai sai thật rồi, bầu trời mẹ trong xanh, nhưng giờ sao toàn là bụi." Câu hát vừa chân thành, vừa đau xót – như tiếng lòng của thế hệ hôm nay khi nhận ra hậu quả từ sự vô tâm của chính mình. Từng hình ảnh chặt rừng, xả rác, ô nhiễm.. Được nhắc đến giản đơn nhưng đủ để gợi lên nỗi thương cảm cho "Mẹ Thiên Nhiên" – người đã ban tặng con người tất cả nhưng lại bị tổn thương nặng nề.
Phần thứ hai của bài hát mở rộng thông điệp, hướng về tinh thần đoàn kết và tình người giữa đại dịch. Những câu hát về bác sĩ, bộ đội, người lao công, cán bộ và nhân dân cùng nhau chống dịch gợi nên niềm tự hào dân tộc – nơi Việt Nam luôn "thương lấy bí cùng", cùng sẻ chia, cùng vượt qua khó khăn.
Con Xin Lỗi Mẹ Thiên Nhiên không chỉ là một bản nhạc, mà còn là một lời nhắc đầy yêu thương: Hãy sống ý thức hơn, biết trân trọng thiên nhiên và con người quanh ta. Qua giọng hát của Khánh DanDy, bài hát mang hơi thở của sự thức tỉnh, của niềm tin và hy vọng rằng, chỉ cần mỗi người thay đổi một chút, Trái Đất này sẽ lại xanh trong, và Mẹ Thiên Nhiên sẽ mỉm cười bao dung.
Gửi mẹ thiên nhiên nhiên
Con đã sai sai thật rồi
Bầu trời mẹ trong xanh,
Nhưng giờ sao toàn là bụi
Mẹ cho con trái cây,
Mẹ cho con nước ăn
Mẹ nuôi con lớn lên,
Mà con chẳng nhớ ơn
Ngày ngày con vẫn mang đồ ăn dư thừa này
Hộp đựng toàn bằng giấy,
Con lại mang ra bừa bày
Chặt rừng từng cánh tay,
Mẹ đau con có hay
Đạn bay ở bốn phương
Lòng u sao thấy thương
Thương cho con mình
Một bầu trời lại ganh nhau
Bao nhiêu năm rồi,
Mà còn nhiều là thương đau
Mẹ buồn mình thấy chăng,
Mẹ buồn giận đứa con
Đại dịch vừa đến đây
Là mẹ giận mình có hay
Con sai sai rồi,
Mẹ đừng giận
Mẹ yêu ơi.
U mê đêm ngày,
Lòng mình giờ thật chơi vơi
Ngồi lại và nghĩ suy,
Hành động lời nói sao
Từ giờ mình đổi thay,
Rồi mọi chuyện sẽ tốt ngay
Con thương bác sĩ điều dưỡng và chị lao công
Xuất từ tết đến giờ trực,
Ở bệnh viện chẳng mông lung
Con lại thương anh bồ đội,
Lui rừng sâu lập lán trại
Ăn bờ ngủ bụi chịu rét khổ,
Nhưng lòng thì chẳng trông gai
Con thương bà con Sơn Lôi,
Bị cô lập và cách ly
Hơn 20 ngày trời để virus chẳng thể lan đi
Con thương bánh mì Việt Nam,
Trong cơn dịch gồng mình chịu đựng
Thương cả người lãnh đạo,
Cán bộ tóc bạc đầu ngày đêm lo âu
Viêt nam ơi, mình bên nhau,
Mình thương nhau, mình lo toan
Khẩu trang y tế có ta chia cùng nhau
Mỳ tôm khốn khó ta ăn cùng nhau
Để đồng bào ta,
Không bị lây lan dịch bệnh
Để đàn em thơ,
Thêm niềm vui đi học hành
Sẻ chia nhau bát canh,
Tình anh vẫn có em
Cùng nhau ta sẻ chia,
Rồi mọi chuyện cũng sẽ qua
Bầu ơi.. Thương lấy bí cùng..
Thương lấy bí cùng..
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống, nhưng chung một giàn
Tôi Yêu Việt Nam.
Ca khúc mở đầu bằng giọng điệu nhận lỗi: "Con đã sai sai thật rồi, bầu trời mẹ trong xanh, nhưng giờ sao toàn là bụi." Câu hát vừa chân thành, vừa đau xót – như tiếng lòng của thế hệ hôm nay khi nhận ra hậu quả từ sự vô tâm của chính mình. Từng hình ảnh chặt rừng, xả rác, ô nhiễm.. Được nhắc đến giản đơn nhưng đủ để gợi lên nỗi thương cảm cho "Mẹ Thiên Nhiên" – người đã ban tặng con người tất cả nhưng lại bị tổn thương nặng nề.
Phần thứ hai của bài hát mở rộng thông điệp, hướng về tinh thần đoàn kết và tình người giữa đại dịch. Những câu hát về bác sĩ, bộ đội, người lao công, cán bộ và nhân dân cùng nhau chống dịch gợi nên niềm tự hào dân tộc – nơi Việt Nam luôn "thương lấy bí cùng", cùng sẻ chia, cùng vượt qua khó khăn.
Con Xin Lỗi Mẹ Thiên Nhiên không chỉ là một bản nhạc, mà còn là một lời nhắc đầy yêu thương: Hãy sống ý thức hơn, biết trân trọng thiên nhiên và con người quanh ta. Qua giọng hát của Khánh DanDy, bài hát mang hơi thở của sự thức tỉnh, của niềm tin và hy vọng rằng, chỉ cần mỗi người thay đổi một chút, Trái Đất này sẽ lại xanh trong, và Mẹ Thiên Nhiên sẽ mỉm cười bao dung.
Lời bài hát
Gửi mẹ thiên nhiên nhiên
Con đã sai sai thật rồi
Bầu trời mẹ trong xanh,
Nhưng giờ sao toàn là bụi
Mẹ cho con trái cây,
Mẹ cho con nước ăn
Mẹ nuôi con lớn lên,
Mà con chẳng nhớ ơn
Ngày ngày con vẫn mang đồ ăn dư thừa này
Hộp đựng toàn bằng giấy,
Con lại mang ra bừa bày
Chặt rừng từng cánh tay,
Mẹ đau con có hay
Đạn bay ở bốn phương
Lòng u sao thấy thương
Thương cho con mình
Một bầu trời lại ganh nhau
Bao nhiêu năm rồi,
Mà còn nhiều là thương đau
Mẹ buồn mình thấy chăng,
Mẹ buồn giận đứa con
Đại dịch vừa đến đây
Là mẹ giận mình có hay
Con sai sai rồi,
Mẹ đừng giận
Mẹ yêu ơi.
U mê đêm ngày,
Lòng mình giờ thật chơi vơi
Ngồi lại và nghĩ suy,
Hành động lời nói sao
Từ giờ mình đổi thay,
Rồi mọi chuyện sẽ tốt ngay
Lyric II
Con thương bác sĩ điều dưỡng và chị lao công
Xuất từ tết đến giờ trực,
Ở bệnh viện chẳng mông lung
Con lại thương anh bồ đội,
Lui rừng sâu lập lán trại
Ăn bờ ngủ bụi chịu rét khổ,
Nhưng lòng thì chẳng trông gai
Con thương bà con Sơn Lôi,
Bị cô lập và cách ly
Hơn 20 ngày trời để virus chẳng thể lan đi
Con thương bánh mì Việt Nam,
Trong cơn dịch gồng mình chịu đựng
Thương cả người lãnh đạo,
Cán bộ tóc bạc đầu ngày đêm lo âu
Viêt nam ơi, mình bên nhau,
Mình thương nhau, mình lo toan
Khẩu trang y tế có ta chia cùng nhau
Mỳ tôm khốn khó ta ăn cùng nhau
Để đồng bào ta,
Không bị lây lan dịch bệnh
Để đàn em thơ,
Thêm niềm vui đi học hành
Sẻ chia nhau bát canh,
Tình anh vẫn có em
Cùng nhau ta sẻ chia,
Rồi mọi chuyện cũng sẽ qua
Bầu ơi.. Thương lấy bí cùng..
Thương lấy bí cùng..
Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống, nhưng chung một giàn
Tôi Yêu Việt Nam.
Last edited by a moderator:


