Lý Thành miên man suy nghĩ rồi ngủ quên lúc nào không hay. Lúc anh tỉnh giấc thì mặt trời cũng bắt đầu xuống núi. Anh hoang mang nhìn xung quanh rồi nở nụ cười rạng rỡ khi thấy Bánh Gạo vẫn còn ở bên cạnh mình. Chuột nhỏ vẫn đang ngủ say sưa bên cạnh bình hoa. Anh cúi người khẽ hôn lên đầu nhỏ của Bánh Gạo, trong lòng vừa hạnh phúc vừa biết ơn. Từ nay về sau anh sẽ yêu thương Bánh Gạo gấp bội, chuột nhỏ thích đi chơi như thế anh sẽ cô gắng đưa chuột nhỏ đi chơi nhiều hơn.
"Bảo bối ơi trời tối rồi, chúng ta về nhà thôi."
Lâm Uyên đang ngủ ngon thì làm gì có việc chịu dậy, cậu chỉ rung rung mấy cái râu rồi tiếp tục ngủ.
"Vậy anh để bảo bối ngủ trong túi áo của anh nhé. Chúng ta về nhà nào."
Vì đang hăng hái nên Lý Thành đi rất nhanh, cũng không thấy quãng đường gần ba cây số từ công viên ra bãi đỗ xe là xa. Đôi chân dài bước đi chậm rãi để giảm độ sốc nảy cho Bánh Gạo ngủ ngon hơn.
Về đến nhà đã gần chín giờ tối, Bánh Gạo cũng thức dậy. Hôm nay đi chơi cả ngày nên giờ cậu muốn tắm, cậu nhảy nhanh vào phòng ngủ rồi đứng chờ Lý Thành ở cửa phòng tắm, chờ anh mở cửa.
Lý Thành dọn đồ xong thì thấy chuột nhỏ bám trên cửa kính bò lên trượt xuống. Bánh Gạo đang chờ đi tắm đây mà. Anh mở cửa, lấy bồn tắm của Bánh Gạo ra, cho nước vào, thêm một ít sữa tắm tạo bọt rồi thả vài món đồ chơi. Bánh Gạo cũng không đợi nữa mà nhảy vào bồn tắm lượn ra lượn lại vài vòng rồi hai chân trước bắt đầu kì kì cọ cọ khắp người. Sau đó anh giúp Bánh Gạo thay nước mới, nhỏ vài giọt tinh dầu vào để chuột nhỏ ngâm mình khoảng một phút rồi vớt cậu ra. Nhẹ nhàng dùng khăn tắm mềm mại lau sơ qua rồi sấy lông cho cậu.
Lâm Uyên được hầu hạ đến thoải mái, lười biếng nằm bẹp ra mặc cho Lý Thành sấy lông cho mình. Con sen càng ngày càng được việc, chấm 100 điểm.
Hôm nay cậu hấp thụ được rất nhiều linh khí, lát nữa cậu sẽ luyện hóa chúng. Nếu Lý Thành có thể dẫn cậu tới công viên đó vài lần thì có lợi cho việc hóa hình của cậu. Cậu bắt đầu muốn nghiêm túc tu luyện để trở thành con người rồi.
Trước khi đi ngủ Lý Thành và Bánh Gạo thực hiện một vài động tác chúc ngủ ngon. Lý Thành đặt ngón tay trỏ ở cửa lồng, Bánh Gạo sẽ ôm ấy ngón tay anh rồi dụi đầu vài cái. Sau đó chờ Bánh Gạo chui vào nhà nấm thì anh chúc ngủ ngon.
Vặn nhỏ đèn.
Ngủ một giấc ngon nhất trong một tuần qua.
* * *
Gần cuối năm nên công việc vô cùng bận rộn, Lý Thành phải tăng ca rất nhiều mới xin được hai ngày nghỉ trong
Một tháng để đưa Bánh Gạo đi chơi. Anh cũng đã mua một camera quan sát thú cưng để xem Bánh Gạo ở nhà làm gì. Có vẻ chuột nhỏ cũng tò mò cái cục tròn tròn biết di chuyển nên hay chạy theo chơi, mà thật ra thì nó chạy theo cậu mới đúng.
Anh quan sát thấy sau khi đi làm, Bánh Gạo khi thì say sưa nghe radio phát nhạc, khi thì đuổi theo con thằn lằn trên tường, khi thì nằm ngủ trong chậu cây cảnh. Đặc biệt hơn là biết mở TV xem truyền hình nữa, mắt không chớp xem tài liệu về thế giới động vật. Có khi Bánh Gạo ở trong phòng ngủ không chạy ra ngoài, còn đóng cửa không để camera quan sát vào.
Bánh Gạo thật biết coi trọng riêng tư cá nhân.
Nhưng có một hôm Lý Thành đi dự tiệc uống say nên không quan sát camera, ngày hôm sau xem lại thì suýt hét lên trong lúc làm việc. Anh thấy trên ghế sô pha có một cậu thiếu niên đang nằm. Camera không được điều khiển nên chỉ đứng im một chỗ, dù quay từ xa hình ảnh cũng không rõ nhưng anh chắn chắn cậu thiếu niên giống với dáng vẻ trong trí nhớ. Khoảng mấy phút sau thì cậu thiếu niên biến mất rồi bóng dáng của một cục bông xám nhảy xuống sopha chạy nhanh về phòng ngủ.
Lý Thành giữ bí mật chuyện này, về nhà anh cũng chơi đùa với Bánh Gạo như thường, cũng không nói bóng gió về việc cậu có thể biến thành người hay không. Sau hai tháng anh để ý Bánh Gạo sẽ hóa thành hình người sau khi được anh dẫn đi chơi về. Anh nghĩ công viên rừng đó có mối liên hệ gì với Bánh Gạo. Nếu tới đó nhiều hơn sẽ giúp ích cho việc tu luyện của em ấy thì anh sẵn sàng dành mọi thời gian rảnh của mình để đưa bánh gạo đi.
Cuối năm trời lạnh lại còn hay mưa, không khí cũng ẩm thấp hơn rất nhiều.
Công việc của Lý Thành lại càng bận rộn hơn, thường xuyên phải tăng ca để hoàn thành công việc theo đúng như kế hoạch dự kiến. Về nhà cũng phải hoàn thành cho xong việc nên anh chẳng có thời gian tự nấu cơm nữa, phải đặt đồ ăn ngoài.
Bình thường về nhà anh sẽ chơi với Bánh Gạo tầm mười phút rồi lại tiếp tục làm việc. Bánh Gạo hình như biết anh đang tập trung nên tự chơi một mình trên bàn làm việc, có khi sẽ bò lên tập tài liệu hoặc trên bàn phím laptop hoặc kéo gói ngũ cốc mà em ấy thích ăn tới chỗ anh ý nhờ mở giùm, sau đó lựa vài loại hạt mà em ấy thích nhất đặt vào lòng bàn tay anh.
Vô cùng ngoan ngoãn và dễ thương.
Lúc tắt laptop thì Bánh Gạo đã ngủ, nằm ngửa khoe bụng nhỏ có màu lông trắng mềm, anh dùng ngón trỏ vuốt vuốt bụng chuột nhỏ vài cái, thấy cậu thoải mái duỗi thẳng cả chân ra, đuôi tròn lắc lắc. Anh cẩn thận nhấc chuột nhỏ lên rồi thả cậu lên cái võng mắc trong nhà nhỏ của cậu. Có vẻ đang mơ thấy đồ ăn ngon hay sao mà miệng cứ chọp chẹp chọp chẹp, anh buồn cười ngắm một lát rồi cũng về giường.
Lúc chưa nuôi Bánh Gạo, Lý Thành ít khi suy nghĩ linh tinh, nhưng từ lúc có chuột nhỏ, anh cảm thấy bản thân mình rất hay.. mơ mộng. Cũng như bây giờ, ít nhất trong não anh cũng phải diễn ra vài drama của mình với Bánh Gạo mới có thể ngủ được.
Cũng tại mấy thể loại tiểu thuyết cả đấy.
Vì tìm tài liệu về việc động vật hóa thành hình người nên Lý Thành đã lỡ sa chân vào mấy thể loại tu tiên
nhân thú các thứ. Vì ban ngày đi làm nên Lý Thành chỉ có thể lén đọc vào đêm khuya mà thôi.
Lâm Uyên đang say giấc nồng không hề hay biết con sen nhà mình lén cậu đọc mấy thể loại đam mỹ nhân thú lại còn gắn tag H nữa chứ. Hư hỏng!