Mình thấy các bạn đã đưa ra nhiều ý kiến khá hay. Vậy, bạn Tiên Phan, dưới góc độ của một người viết chuyên nghiệp thì bạn thử đưa ra ý kiến của mình vì mình cũng mong muốn thấy được tâm tư của người cầm bút.
Cảm ơn bạn đã hỏi chủ topic nha. Thật ra mình chỉ muốn lắng nghe suy nghĩ của mọi người thôi còn bản thân đã có định hướng riêng.
Là một tác giả nghiệp dư, mình viết truyện vì đam mê. Tuy nhiên, mình luôn đặt mục tiêu là viết thì phải có người xem. Viết không ai xem thì hơi bị buồn nha ^^
Trong quá trình học hỏi giao lưu các web truyện trên mạng, mình nhận thấy:
Nếu viết theo sở thích cá nhân giống như việc tác giả đang vẽ nên bức tranh tâm hồn mình, không bị giới hạn bởi bất kỳ khuôn khổ hay kỳ vọng nào. Nguồn cảm hứng tuôn chảy dồi dào, bền vững bởi mỗi câu chữ, mỗi tình tiết đều xuất phát từ chính niềm yêu thích và khát khao được kể câu chuyện của mình. Tác phẩm nhờ vậy mà có chiều sâu, mang đậm dấu ấn cá nhân, độc đáo và chân thực.
Dẫu vậy con đường này cũng không ít chông gai. Nếu sở thích của tác giả quá kén chọn hay đi ngược lại với trào lưu chung, câu chuyện tác giả tâm huyết có thể khó chạm đến đông đảo độc giả. Điều này dẫn đến lượt đọc, lượt tương tác thấp và đối với những người muốn biến việc viết thành một sự nghiệp thì đây là một thách thức lớn về mặt tài chính, tinh thần.
Ngược lại, viết theo thị hiếu và xu hướng độc giả mang lại cơ hội tiếp cận số đông nhanh chóng. Khi chọn những thể loại đang hot như ngôn tình tổng tài, xuyên không kỳ ảo, hay đam mỹ ngọt ngào.. v. V truyện có thể nhanh chóng thu hút hàng ngàn, thậm chí hàng triệu lượt đọc tương tác. Đây là con đường hứa hẹn mở ra nhiều cơ hội phát triển sự nghiệp, từ nhuận bút, hợp đồng xuất bản đến việc xây dựng tên tuổi trong cộng đồng. Được độc giả đón nhận, khen ngợi cũng là một động lực lớn lao giúp người viết tiếp tục.
Thế nhưng, cái giá phải trả đôi khi lại là sự mất chất. Chúng ta có thể phải gò ép mình vào những mô-típ lặp lại, hy sinh những ý tưởng độc đáo của riêng mình để chạy theo thị trường. Cảm hứng có thể bị bào mòn khi viết những thứ không thực sự thuộc về mình, dễ dẫn đến bí ý tưởng hoặc nhàm chán. Hơn nữa, thị hiếu độc giả luôn thay đổi không ngừng, liệu chúng ta có đủ nhanh nhạy để chạy theo mọi xu hướng mà không làm mất đi định hướng và phong cách riêng? Dù thành công về số lượng, liệu chúng ta có thực sự đã về mặt sáng tạo nghệ thuật?
Nếu chúng ta viết chỉ vì sở thích cá nhân và không quan tâm đến việc người khác đọc, điều đó hoàn toàn ổn! Rất nhiều người viết nhật ký, sáng tác thơ riêng cho mình mà không cần ai biết đến. Điều đó mang lại niềm vui và sự thỏa mãn cho chính họ. Nếu mục tiêu của chúng ta chỉ đơn thuần là tự biểu đạt và thỏa mãn đam mê, thì việc viết cho chính mình hoàn toàn có thể mang lại cảm giác trọn vẹn. Chúng ta là tác giả của cuộc đời và suy nghĩ của mình.
Nhưng nếu trong sâu thẳm chúng ta vẫn mong muốn tác phẩm của mình được đón nhận, dù chỉ một chút, thì việc nghiên cứu thị hiếu độc giả sẽ trở nên cần thiết. Đó không phải là từ bỏ sở thích, mà là tìm cách để sở thích của chúng ta có thể chạm đến trái tim của người khác. Chúng ta khao khát được chia sẻ, được kết nối và tạo ra ảnh hưởng, thì độc giả sẽ là yếu tố không thể thiếu để chúng ta cảm thấy thực sự trọn vẹn với vai trò tác giả.
Quan trọng nhất là chúng ta hiểu rõ bản thân mình đang viết vì điều gì và từ đó tìm kiếm con đường để cảm thấy hài lòng, trọn vẹn nhất với danh xưng tác giả của riêng mình.
P/s: Mình là tác giả nghiệp dư, không phải tác giả chuyên nghiệp nhé
